Vay nóng Homecredit

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0860

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0860: Kẻ đuổi giết
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


̉ đuổi giết 1

Lục Á Ly lại trông mong hỏi:

- Bàn Thạch huynh, mấy ngày này, ngươi có tin tức những Tộc trưởng của Đại Thánh Đường chúng ta không?

Lưu Văn Thải lại cả giận nói:

- Còn nghe ngóng bọn hắn làm gì? Thời điểm phá vòng vây, cũng không gọi chúng ta một tiếng. Đại Thánh Đường, hừ, loại tông môn này, còn đáng giá chúng ta nhớ thương sao?

Lưu Văn Thải ở Vạn Linh Tông, thì có kinh nghiệm bị cô lập không thoải mái. Cho nên đối với loại cảm giác bị vứt bỏ này là đặc biệt căm hận.

Lục Á Ly lúng ta lúng túng im lặng, lại nói:

- Vậy Vạn Linh Tông thì sao?

Nói đến Vạn Linh Tông, Lưu Văn Thải cũng liếc nhìn Giang Trần, hiển nhiên đối với Vạn Linh Tông, Lưu Văn Thải còn càng chút cảm tình.

Dù sao, hắn là từ Vạn Linh Tông phát triển. Mặc kệ trước kia Vạn Linh Tông xa lánh hắn, không coi trọng hắn như thế nào, thế nhưng mà Vạn Linh Tông cũng có người tốt đối với hắn.

- Các ngươi đừng hỏi ta, ta cũng không hiểu ra sao. Một kiếp này, Bất Diệt Thiên Đô cùng Cửu Dương Thiên Tông đều đến có chuẩn bị. Tổ bị phá, không có trứng lành. Ta suy đoán, liên minh 16 nước cũng là sinh linh đồ thán.

Ngữ khí của Giang Trần cũng thập phần trầm trọng.

Lưu Văn Thải cùng Lục Á Ly quan tâm Vạn Linh Tông, hắn cũng quan tâm Bảo Thụ Tông, còn có những cố nhân ở Thiên Quế Vương Quốc kia, kể cả những cố nhân ở Đông Phương Vương Quốc.

Chỉ có điều loại tiểu thế lực như liên minh 16 nước Đông Phương Vương Quốc, chỉ có thể xếp nhị tam lưu, đoán chừng căn bản không vào được pháp nhãn của Nhất phẩm tông môn.

Hiện tại cục diện này, Lưu Văn Thải cùng Lục Á Ly, hiển nhiên cũng không có khả năng lại về Vạn Linh Tông.

Giang Trần hỏi:

- Các ngươi tiếp đến có tính toán gì không?

Lưu Văn Thải nhìn Giang Trần, nhưng không có lên tiếng. Đã tìm được Giang Trần, ở sâu trong nội tâm Lưu Văn Thải đã rất kiên định, nhất định phải đi theo Giang Trần.

Lục Á Ly cũng trông mong nói:

- Bàn Thạch huynh, hiện tại chúng ta đều không nhà để về. Chúng ta một mực coi ngươi là thân đại ca, hi vọng ngươi chỉ cho chúng ta một con đường sáng

Giang Trần nghĩ chốc lát, gật đầu nói:

- Lần này ta có chuyện quan trọng trong người, nhiều người không tiện. Như vậy đi, các ngươi tới Lưu Ly Vương Thành, đến Thái Uyên các, ta sẽ cho các ngươi tín vật, đến lúc đó các ngươi tới liền biết.

Giang Trần biết việc này phi thường nguy hiểm, tự nhiên không có khả năng mang Lưu Văn Thải cùng Lục Á Ly đi mạo hiểm.

Hai người cũng có tự mình hiểu lấy, biết rõ Giang Trần đã có chuyện quan trọng trên người, mình ở bên cạnh hắn, chỉ có thể là con ghẻ kí sinh, lập tức gật đầu nói:

- Tốt, chúng ta liền đi Lưu Ly Vương Thành.

- Các ngươi cũng đừng lo lắng, nơi đó là địa bàn của ta. Các ngươi đi tới, chỉ cần nói rõ quan hệ cùng ta, tự nhiên sẽ có người chiêu đãi các ngươi. Nhớ kỹ, hết thảy coi chừng. Xích Đỉnh Trung Vực đối với tất cả nô lệ đều bắt phi thường nhanh. Các ngươi còn phải cải trang một phen...

Ở dưới Giang Trần cùng Hoàng Nhi cải trang một phen, Lưu Văn Thải và Lục Á Ly xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, trừ thân hình mập mạp của Lục Á Ly không cách nào cải biến, hai người nghiễm nhiên đã thay đổi thành người khác.

Lẫn nhau chứng kiến bộ dáng của đối phương, mặt mũi đều không thể tưởng tượng nổi, cảm giác thủ đoạn của Giang Trần quá tinh diệu.

- Nơi này có hai tấm Độn Không Phù, các ngươi một người một tấm, thời điểm nguy hiểm, thúc dục một tấm, hai người có thể xài chung một tấm.

Giang Trần có không ít Độn Không Phù, nên cho bọn hắn một người một tấm.

Loại thứ tốt này, trước kia Lưu Văn Thải cùng Lục Á Ly căn bản chưa thấy qua, đều là trang bị mà đại tông môn mới có thể dùng. Nếu lúc trước có thứ tốt này, bọn hắn chưa hẳn không thể phá vòng vây.

- Đây là một bảo vật, ta đã hơi chút cải tạo, cũng tặng cho các ngươi phòng thân.

Giang Trần nói xong, lại lấy ra một lệnh kỳ.

Lệnh kỳ này, lúc trước là Bắc Minh Tông Lâm Hải sử dụng. Bất quá Lâm Hải này, lại là nằm vùng của Bất Diệt Thiên Đô, ban đầu ở trong Vạn Tượng Cực Cảnh, cùng Cửu Dương Thiên Tông nằm vùng Quân Mặc Bạch đánh sống đánh chết, cuối cùng bị Giang Trần đến cái ngư ông đắc lợi.

Mặt lệnh kỳ này, ấn tượng của Giang Trần rất sâu khắc. Thực lực của Lâm Hải, rõ ràng kém xa Quân Mặc Bạch, nhưng dựa vào mặt lệnh kỳ này, lại làm Quân Mặc Bạch vô kế khả thi.

Mặt lệnh kỳ này, có thể công có thể thủ, uy lực rất mạnh, cường giả Thánh cảnh gặp phải lệnh kỳ này, cũng sẽ không may.

Sau khi Giang Trần đạt được lệnh kỳ này, một mực không có sử dụng. Mà cải tạo nó thoáng một phát, xóa đi khí tức cấm chế của Bất Diệt Thiên Đô, lại ở vẻ ngoài cải tạo thoáng một phát.

Bởi như vậy, coi như là người của Bất Diệt Thiên Đô thấy được, cũng chưa chắc thoáng cái nghĩ đến lệnh kỳ này là của Bất Diệt Thiên Đô bọn hắn.

Dù sao bảo vật này, là bí mật ban cho Lâm Hải, lại để cho Lâm Hải dùng nằm vùng. Người bình thường còn thật không biết lai lịch của nó.

Giang Trần giao lệnh kỳ cho Lưu Văn Thải.

- Mặt lệnh kỳ này lai lịch bất phàm, nếu như gặp được đối thủ, hoặc là tất sát, hoặc là cẩn thận sử dụng.

Giang Trần dặn dò lần nữa.

Cuối cùng nghĩ nghĩ, lại lấy ra một vật, lần này lại là một lệnh bài:

- Cái này là Ngân Long Lệnh, chính là tín vật của Lưu Ly Vương Thành đệ nhất đại phiệt Bàn Long đại phiệt. Gặp được đối thủ không thể chống cự, các ngươi đưa lệnh bài này ra. Thế lực bình thường, nhìn thấy tín vật này, tuyệt đối không dám động các ngươi.

Bàn Long đại phiệt là thế lực đại biểu Lưu Ly Vương Thành, ngoại trừ bảy Đại Đế, Lưu Ly Vương Thành là nhìn Bàn Long đại phiệt rồi.

Ngân Long Lệnh này, là lúc trước Bàn Long phiệt chủ cho Giang Trần, làm như vậy là để cam đoan Giang Trần có thể đi ngang ở Lưu Ly Vương Thành.

Bất quá Giang Trần một mực không có sử dụng đồ chơi này. Tên tuổi Chân Đan Vương của hắn đã khá lớn, tại Lưu Ly Vương Thành, căn bản không khả năng có người dám can đảm mạo phạm hắn.

Về phần bên ngoài, vì giải thưởng, nếu có người phát hiện hắn là Giang Trần, dù có Khổng Tước Đại Đế Hộ Thân Phù ở bên người, chỉ sợ cũng vô dụng.

Giá giải thưởng trên trời, đủ để cho tu sĩ điên cuồng.

Cho nên, Ngân Long Lệnh này đối với Giang Trần hiện tại mà nói, ngược lại là tác dụng không lớn. Cho bọn người Lưu Văn Thải, sẽ là một Hộ Thân Phù tốt nhất.

Từng thứ tốt trước kia bọn hắn chưa bao giờ tiếp xúc qua, cũng không có tư cách tiếp xúc đến không ngừng vào tay, làm cho Lưu Văn Thải cùng Lục Á Ly cũng có chút ít hổ thẹn.

Giang Trần cũng nhìn ra, vỗ vỗ bờ vai của bọn hắn:

- Các ngươi đều là huynh đệ của Giang Trần ta, huynh đệ tầm đó, không cần khách khí như vậy?

Vừa cùng Giang Trần gặp nhau, muốn tách ra, kỳ thật trong nội tâm Lưu Văn Thải có chút không bỏ. Bất quá hắn biết Giang Trần có chuyện quan trọng trên người, lập tức gật đầu:

- Chúng ta liền xuất phát.

Giang Trần bỗng nhiên cười cười:

- Đừng vội, trước xem ta làm thịt mấy con chó theo đuôi đã.

*****

̉ đuổi giết 2

Lưu Văn Thải cùng Lục Á Ly đều khẽ giật mình.

Giang Trần cùng Hoàng Nhi trao đổi ánh mắt, Hoàng Nhi mỉm cười, nhẹ nhàng gật đầu:

- Cẩn thận.

Thân ảnh Giang Trần nhoáng một cái, đã đi ra chỗ sáng.

Mà lúc này, năm Hắc y nhân truy tung mà đến, cũng đúng lúc đuổi tới.

Người cầm đầu có lông mi màu vàng, nhìn chằm chằm vào Giang Trần, cùng đồng bạn trao đổi một ánh mắt.

- Chính là hắn, còn có một đồng bạn.

Năm người kia nhao nhao gật đầu, tán thành một vòng, vây quanh Giang Trần.

Giang Trần lạnh lùng nhìn năm người này, phát hiện tu vi của năm người này, mạnh nhất cũng không quá đáng là Thiên Thánh cảnh mà thôi.

Mấy cái khác, hai Nhân Thánh cảnh, hai Địa Thánh cảnh.

Nếu như là Giang Trần thời điểm ở Đan Càn Cung, năm người này, đủ để hình thành uy hiếp trí mạng đối với hắn. Thế nhưng mà trong mắt Giang Trần hôm nay...

- Các ngươi là tới tìm ta sao?

Giang Trần cười nhạt một tiếng.

- Tiểu tử, đồng bạn của ngươi đâu?

Hoàng Mi tu sĩ kia trừng mắt nhìn Giang Trần, thần thức điều tra bốn phía.

- Không cần tìm, ngươi giết ta, liền có thể tìm được nàng. Bất quá, ta ngược lại hiếu kỳ, các ngươi là đến từ thế lực nào?

- Hắc hắc, tiểu tử, ngươi hỏi nhiều lắm.

Hoàng Mi tu sĩ kia đang khi nói chuyện, một tiếng liền đến, năm đạo thân ảnh, đã đồng loạt đánh lén tới Giang Trần. Năm người này hùng hổ, phối hợp vô cùng tốt.

Thế công nhìn như có chút mất trật tự, nhưng không bàn mà hợp ý trận pháp chi đạo.

Giang Trần hừ lạnh một tiếng, thân ảnh đột nhiên khởi động, như là tia chớp, đột nhiên xẹt qua hai người hướng tây nam.

Nơi này, một cái là Địa Thánh cảnh, một cái là Nhân Thánh cảnh.

- Tới tốt.

Hai người kia thấy Giang Trần xông lại bọn họ, chẳng những không sợ hãi, ngược lại đại hỉ. Hai người tâm hữu linh tê liếc nhau, chiêu thức biến đổi, đồng thời như là ngư dân kéo lưới, tế ra một xiềng xích Ngân sắc, bay thẳng đến Giang Trần.

Lúc này, sự tình quỷ dị đã xảy ra.

Hai người đột nhiên cảm giác toàn thân như bị lực lượng gì đó đánh trúng, bỗng nhiên tầm đó, bộ pháp vốn là hoàn mỹ, thoáng cái cũng bị lực lượng vô hình kéo lại.

Bước chân lập tức chậm chạp.

Ở một khắc này, lại thành điểm cuối sinh mệnh của bọn hắn.

Xuy xuy...

Hai tiếng xé gió thảm thiết, mang theo hai đạo chỉ lực đáng sợ, trực tiếp oanh lên thân hai người.

Đây là chiêu thứ ba Bạo Tinh chỉ Ngân Hà Bạo Tinh chỉ của Giang Trần, một ngón tay bắn trúng, lập tức đuổi giết hai người thành cặn bã.

Một màn kinh người này phát sinh cực nhanh, nhanh đến không thể tưởng tượng nổi.

Chờ ba người khác kịp phản ứng, đồng bạn đã hài cốt không còn.

Tên cường giả Hoàng Mi Thiên Thánh cảnh kia chấn động:

- Mọi người coi chừng, tiểu tử này giả heo ăn thịt hổ.

Giang Trần dữ tợn cười một tiếng, giết hai người, để cho sát ý của hắn bùng lên, sải bước hướng phía trước, đã giết đến trước mặt một Địa Thánh cảnh khác.

Tên cường giả Địa Thánh cảnh kia thấy tốc độ của hắn nhanh như vậy, cũng chấn động. Một tay một trảo, muốn tế ra Độn Không Phù chạy trốn.

Chỉ là, tốc độ của Giang Trần so với hắn còn nhanh hơn, ngón tay đâm tới trán hắn.

Oanh...

Lại nghiền áp một cái.

- Nhanh như vậy...

Sắc mặt Hoàng Mi cường giả kia đại biến, giật mình minh bạch, đối thủ này, căn bản không phải hắn có thể chọc được.

Đang khi nói chuyện, đã bóp nát một tấm Độn Không Phù. Lực lượng của Độn Không Phù bùng lên, muốn lôi cuốn hắn ly khai. Thế nhưng mà chờ thời điểm Độn Không Phù phát lực, hắn mới phát hiện, hai chân của mình giống như rót chì, căn bản bước bất động. Cúi đầu xem xét, chỉ thấy hai chân mình, bất ngờ quấn quít lấy từng dây leo quỷ dị. Một bên đỏ như lửa, một bên xanh như lam.

Kế tiếp, cường giả Nhân Thánh cảnh cũng tao ngộ đồng dạng, toàn thân bị quấn cực kỳ chặt chẽ, nào còn thoát được?

Băng Hỏa Yêu Liên theo Giang Trần không ngừng luyện hóa, hình thái cũng không ngừng tiến hóa. Hôm nay, Băng Hỏa Yêu Liên sớm đã không phải là hình thái như lúc trước rồi.

Hôm nay, tư chất của Băng Hỏa Yêu Liên, đừng nói chỉ là Thánh cảnh, coi như là cường giả Hoàng cảnh, Giang Trần cũng tự tin có thể trói chặt.

Lực thôn phệ của Băng Hỏa Yêu Liên rất mạnh, cường giả Thiên Thánh cảnh là vật đại bổ, Yêu Liên này đạt được mệnh lệnh của Giang Trần, một băng một hỏa trực tiếp nuốt hết Hoàng Mi cường giả, ngay cả một tiếng hét thảm cũng không kịp kêu ra.

Còn lại tên cường giả Nhân Thánh cảnh kia, sợ tới mức sắc mặt xám ngoét, toàn thân run rẩy.

Bọn hắn ở Xích Đỉnh Trung Vực, tuy không coi là cường giả đỉnh tiêm, nhưng vẫn luôn là tồn tại đi ngang. Ngay cả người của những tông môn đỉnh cấp kia, cũng bán bọn hắn vài phần mặt mũi.

Những cao tầng Xích Đỉnh Đế Quốc, thậm chí là hoàng thất, cũng đồng dạng bán bọn hắn vài phần mặt mũi.

Không vì cái gì khác, bởi vì bọn họ là tay chân của Thúy Hoa Hiên. Thúy Hoa Hiên với tư cách thổ hào nổi danh Xích Đỉnh Trung Vực, tại Xích Đỉnh Trung Vực có sức ảnh hưởng rất lớn.

Tuy thế lực không cường đại bằng mấy Tam phẩm tông môn, nhưng Tứ phẩm tông môn thật đúng là chưa hẳn vượt qua Thúy Hoa Hiên.

Năm người bọn hắn, tại Thúy Hoa Hiên, tuy không tính là tồn tại tầng cao nhất, nhưng cũng là nhân vật trọng yếu của Thúy Hoa Hiên, một mực vì Thúy Hoa Hiên làm rất nhiều việc thô tục.

Giang Trần tốc chiến tốc thắng, tiêu diệt bốn người, đi tới trước mặt người còn lại, đạm mạc cười cười:

- Ngươi là muốn ta tra tấn ép hỏi? Hay là chủ động thẳng thắn?

Người này sợ tới mức sắc mặt xám ngoét, đồng tử phóng đại, trong mắt lộ vẻ sợ hãi.

- Ta... Chỉ cần ngươi thả ta một con đường sống, ngươi muốn ta nói cái gì, ta sẽ nói cái đó.

- Nếu như ta không thả ngươi một con đường sống thì sao?

Giang Trần nhàn nhạt hỏi.

- Cái kia... vậy ta thà rằng tự bạo, cũng không bị ngươi uy hiếp.

Người nọ cắn răng một cái.

Giang Trần gật gật đầu:

- Đã như vậy, xem ra cũng không có ý nghĩa ép hỏi gì. Vậy thì cùng đồng bạn của ngươi lên đường a.

Sắc mặt người nọ đại biến:

- Ngươi... Ngươi không muốn biết lai lịch của chúng ta sao?

Giang Trần đạm mạc cười cười:

- Ngươi cảm thấy ta thật sự sẽ để ý chút sự tình ấy sao? Hoặc là tay sai của Xích Đỉnh hoàng thất, hoặc là người tông môn nhà ai. Bất quá, có khả năng nhất chính là người của Thúy Hoa Hiên.

Lời này vừa nói ra, người nọ triệt để ngây ngẩn cả người. Còn cho là mình rất giữ bí mật, kết quả người ta sớm đã có đáp án.

- Xem ra, quả nhiên là người của Thúy Hoa Hiên.

Sắc mặt của Giang Trần trầm xuống.

Lúc này, Hoàng Nhi cũng đi tới, nói với Giang Trần:

- Ta sớm cảm thấy tình cảnh của Vệ Hạnh Nhi tại Thúy Hoa Hiên không ổn, xem ra, người cùng Vệ Hạnh Nhi tiếp xúc qua, Thúy Hoa Hiên một cái đều sẽ không bỏ qua. Trước kia những nô lệ nàng cứu, đoán chừng cũng là những người này bắt trở về?

Hoàng Nhi cực kỳ thông minh, rất nhanh liền từ những chi tiết này, suy tính ra tám chín phần.

Giang Trần ngược lại không nghi ngờ Vệ Hạnh Nhi, nếu như Vệ Hạnh Nhi bán đứng bọn hắn, hiện tại đuổi giết đến, cũng không phải là năm người này, mà là rất nhiều cường giả Hoàng cảnh.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2349)