Vay nóng Tima

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0936

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0936: Thiên tài kiếm đạo đệ nhất Lưu Ly vương thành
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Chuyện này khiến cho Tu La đại đế không thể không bội phục về năng lực nắm bắt trận chiến của Giang Trần, còn có phần quyết đoán, quyết liệt kia.

Đợt thứ hai, tuy rằng đệ tử thế gia đại phiệt có mấy người lật thuyền trong mương, nhưng trải qua đợt đào thải thứ hai, ngày càng có nhiều tán tu bị đào thải.

Người có thể lưu lại trên cơ bản đều là tinh anh. Chuyện này khiến cho độ khó của những vòng loại sau không ngừng đề thăng.

Trải qua tranh đoạt Tân Tinh bảng, hơn nữa lại liên tiếp trải qua hai lần luận võ Thiên Tài bảng, thiên phú võ đạo của Giang Trần triệt để khiến cho cao thấp Lưu Ly vương thành có khái niệm mới.

Đến vòng rút thăm thứ ba, Giang Trần lần nữa rút thăm được một đệ tử thế gia. Tên đệ tử thế gia này sau khi rút thăm được Giang Trần, vẻ mặt vô cùng phiền muộn.

Tu vi cảnh giới của hắn thậm chí còn kém hơn Mộ Dung Thu một điểm, chống lại Chân Đan Vương mạnh mẽ như vậy, người này đại khái cũng biết được mình nhất định sẽ thua.

Trên lôi đài hắn cũng không dám làm càn với Giang Trần, biểu hiện vô cùng ôn hòa khách khí. Giang Trần thấy hắn như thế cũng biết người này đại khái cũng chỉ muốn thua một cách có thể diện mà thôi.

Giang Trần cũng không làm cho đối phương thua quá trớn, cũng không muốn làm cho đối phương bị mất mặt, sau khi "ác chiến" được một chung trà mới đánh bại đối thủ này.

Liên tục mấy vòng như vậy, trừ vòng thứ nhất có chút ý tứ ra, hai trận chiến sau đó Giang Trần đều cảm thấy thu hoạch không lớn.

Nhưng mà thi đấu ở vòng loại này lại vô cùng tàn khốc. Tuy rằng trận đấu rất buồn tẻ, nhưng Giang Trần cũng không dám phớt lờ.

Ngay khi lúc phong quang nhất vòng đấu loại cũng có khả năng đột nhiên bị loại.

Nếu như không cẩn thận rút thăm được một đối thủ cường đại, vậy thì sẽ sớm bị đào thải.

Tuy rằng Giang Trần không cho rằng tranh đoạt Thiên Tài bảng này có người nào có thể đánh bại hắn. Nhưng mà Giang Trần cũng không vì thế mà kiêu ngạo, khinh địch.

Trải qua một vòng, thi đấu ngừng lại, bắt đầu thời gian nghỉ ngơi và hồi phục.

Ba thiên tài Bất Diệt Thiên Đô sắp xếp vốn định để trong lúc tranh đoạt Thiên Tài bảng đánh lén Giang Trần.

Thế nhưng mà sau khi nhìn thấy Giang Trần cường thế diệt sát Tiêu bào Huy, bên Bất Diệt Thiên Đô có chút chần chờ.

Ba người bọn họ phái ra, có hai người thực và thiên phú rõ ràng không bằng Tiêu bào Huy. Một người còn lại nhiều lắm là lực lượng ngang bằng với Tiêu Bào Huy.

Dưới tình huống như vậy, cũng không phải nói không có lực đánh một trận. Thế nhưng mà rất rõ ràng nguy hiểm vô cùng lớn.

Ưu thế duy nhất của bọn họ chính là ở một nơi bí mật gần đó, quan sát những thủ đoạn của Chân Đan Vương, biết rõ đại khái hắn có những thần thông, thủ đoạn gì. Sau đó có chiến đấu cũng dễ đối phó một chút.

Nhưng mà nhân tố bất lợi cũng có rất nhiều. Chân Đan Vương này nhiều thủ đoạn như vậy, ai biết phía sau hắn còn có thủ đoạn nữa hay không?

Đương nhiên hiện tại đang đấu loại, tất cả các đối thủ ở vòng loại đều có cơ hội gặp nhau.

Chỉ có chiến đấu bài danh sau đó mới có thể chắc chắn gặp nhau hơn.

Bên Bất Diệt Thiên Đô này cũng không có cam lòng, cũng hạ mệnh lệnh với ba tên thiên tài, dưới tình huống chưa bạo lộ, tận lực quan sát át chủ bài của Chân Đan Vương.

Dù cuối cùng thắng có được hắn hay không, giết có được hay không, cũng phải lý giải nhiều hơn về thủ đoạn của Chân Đan Vương này.

Đương nhiên điều kiện tiên quyết là phải học được câu tự bảo vệ mình, cam đoan sự an toàn của bản thân.

Sau khi trải qua nghỉ ngơi và hồi phục trong ngắn ngủi, chiến đấu vòng thứ tư lần nữa diễn ra. Lần này Giang Trần rút thăm được một tán tu. Tán tu này là một người có tính cách kiên cường, mặc dù biết Giang Trần rất cường đại, nhưng cũng không cam chịu nhận thua như vậy. Sau khi khổ chiến với Giang Trần một phen, cuối cùng cũng bị Giang Trần vô tình quét xuống lôi đài.

Giang Trần ra tay cũng có chừng mực, đối với loại đối thủ không muốn giết hắn, Giang Trần cũng không có hạ sát thủ, thậm chí còn không làm cho đối phương bị thương.

Bốn vòng hoàn tất, tranh đoạt Thiên Tài bảng cũng chỉ còng lại tám trăm người cuối cùng.

Tám trăm người này sau khi hoàn thành hai đợt đối chiến sẽ quyết định ra hai trăm người. Sau đó sẽ tiến hành thi đấu sắp xếp thứ hạng.

Vừa mới rút thăm vòng thứ năm xong, Giang Trần lại nở nụ cười khổ.

Đối thủ mà hắn rút thăm lần này lại gặp một người quen. Là Cơ Trung Đường của Bàn Long đại phiệt.

Tuy rằng Giang Trần và Cơ Trung Đường chưa nói gì tới giao tình, nhưng vẫn coi như là sơ giao, trước đó cũng đã gặp mặt vài lần.

Mà tính cách của Cơ Trung đường này Giang Trần cũng coi như thưởng thức, ít nhất so với Lưu Hương công tử còn làm cho Giang Trần cảm thấy thuận mắt hơn một chút.

Cơ Trung Đường rút thăm được Giang Trần, chẳng những không cảm thấy uể oải, ngược lại trong mắt còn hiện lên tinh quang. Tuổi tác của hắn còn trẻ hơn Cơ Tam công tử và Lưu Hương công tử, tu vi một thân đã sớm tiến vào Thánh Cảnh cửu trọng, tuy rằng không tiến vào bán bộ Hoàng cảnh như Lưu Hương công tử và Cơ Tam công tử.

Thế nhưng bằng vào tuổi tác của hắn có thể đi tới một bước này tuyệt đối là thiên tài trong thiên tài.

Chỉ tiếc Cơ Trung Đường này chuyên tâm vào võ đạo, đối với những chuyện khác dường như không có hứng thú. Đối với đại cục của gia tộc, đối với thân phận truyền nhân của gia tộc cũng không quá coi trọng.

Đây là một nam nhân cực kỳ trung với võ đạo, cực kỳ tín ngưỡng võ đạo.

Đứng trên lôi đài, hai mắt Cơ Trung Đường bắn ra tinh mang:

- Chân Đan Vương, nói thật, trước đó Trung Đường còn tưởng rằng thiên phú võ đạo của ngươi bình thường, về sau mới phát hiện ra thiên phú võ đạo của ngươi không chênh lệch với thiên phú đan đạo là bao. Có thể gặp đối thủ như ngươi là may mắn của Trung Đường. Trận chiến này ta sẽ dùng hết toàn lực đánh bại ngươi. Cũng mong ngươi dùng hết toàn lực. Nếu như ngươi có thể đánh bại ta, Trung Đường sẽ không để ý.

Giang Trần cười ha hả:

- Hảo hán tử, khá lắm. Đã như vậy, ta và ngươi đều dùng sức đánh cược một lần, cho mọi người một trận quyết đấu đặc sắc.

Cơ Trung Đường cười hắc hắc:

- Đúng như suy nghĩ của ta.

Nói xong thân thể Cơ Trung Đường giống như con ngựa hoang thoát cương, nhanh chóng lao về phía Giang Trần.

Trong lúc phóng tới khí thế như cầu vồng, tay điểm một cái, một thanh trường kiếm rộng bản, dùng uy thế hủy thiên diệt địa hung hăng chém về phía Giang Trần.

Một kiếm này vô cùng đơn giản mà bá đạo, chính là Bàn Long kiếm kỹ vô cùng nổi danh của Bàn Long đại phiệt.

Bàn Long kiếm kỹ này đại khai đại hợp, một khi thi triển giống như có một đầu thương long xoay quanh, mỗi một chiêu đều mang theo u y thế cực kỳ hung mãnh.

Đường võ đạo của Cơ Trung Đường này hiển nhiên cũng thiên về hướng hung mãnh.

Đối thủ như thế nói dễ đối phó cũng dễ đối phó, nhưng mà nếu như là thực lực bình thường, như vậy đây sẽ là đối thủ đau đầu nhất.

Bởi vì loại đối thủ này bọn họ căn bản không kiêng kỵ cái gì, một khi tiến vào trạng thái chiến đấu, hoàn toàn coi mình là máy mói chiến đấu, căn bản không coi sinh tử vào đâu.

*****

Đại kiếm chém thẳng xuống, một đầu hư ảnh bàn long giương nanh múa vuốt phóng tới.

Giang Trần cười nhạt một tiếng:

- Tới tốt.

Nếu nói tới long, Cơ Trung Đường này cũng không kém hắn là bao. Chân Long pháp tướng của hắn không chỉ đơn thuần là khí thế của long, còn có khí tức huyết mạch của long, có được uy áp của Chân Long.

Mà một kiếm này của Cơ Trung Đường, hư ảnh hình rồng chỉ là phụ tá của kiếm kỹ này, bản thân hắn cũng không có huyết mạch Chân Long, cho nên cũng không tồn tại ý chí Chân Long.

Nhưng mà Cơ Trung Đường có tu vi Thánh Cảnh cửu trọng, bởi vì thể chất hắn đặc thù, lại có phong cách mạnh mẽ hung hãn, cho nên khi thi triển kiếm kỹ không kém hơn Tiêu Bào Huy lúc trước.

Tiêu Bào Huy kia tu vi đã tiến vào bán bộ Hoàng cảnh.

- Không hổ là đệ tử đại phiệt, dựa vào những kiếm kỹ công kích kia đã có lực uy hiếp có thể so sánh được với Tiêu Bào Huy. Đệ tử đại phiệt Thánh Cảnh cửu trọng quả nhiên là danh bất hư truyền.

Trong lòng Giang Trần âm thầm tán thưởng Cơ Trung Đường này.

Nhưng mà thưởng thức thì thưởng thức, Giang Trần cũng không có vì vậy mà phớt lờ. Thiên phú võ đạo của Cơ Trung Đường kinh người, nếu như hắn chỉ cần khinh địch một chút nói không chừng tiếp theo sẽ nuốt hận tại chỗ.

Giang Trần thấy kiếm của hắn uy mãnh, trong lúc nhất thời cao hứng.

Thúc dục Ngũ Sắc Thần Quang kiếm, không ngờ lại đấu kiếm với Cơ Trung Đường này.

Lúc trước Giang Trần dùng một kiếm chém chết Tiêu Bào Huy kia, tuy rằng uy thế rất cường hãn, thế nhưng cũng chỉ lĩnh ngộ một chút da lông của Ngũ Lôi Thần Âm kiếm, trên phương diện huyền ảo cũng không có gì là mê hoặc.

Hiện tại Ngũ Lôi Thần Âm kiếm của hắn đã lĩnh ngộ được thêm mấy tầng, cho nên hắn định mượn cơ hội này thi triển kiếm kỹ đọ sức với Cơ Trung Đường.

Luận kiếm kỹ cao thấp, nhất định Ngũ Lôi Thần Âm kiếm vượt qua Bàn Long kiếm kỹ, nhưng mà Cơ Trung Đường từ nhỏ đã tu luyện Bàn Long kiếm kỹ, lĩnh ngộ của hắn đối với môn kiếm kỹ này nhất định đã tiến vào cấp độ truyền thuyết.

Mà Giang Trần tu luyện Ngũ Lôi Thần Âm kiếm nhiều lắm cũng không được tính là tiểu thành.

Kiếm quang bắt đầu khởi động, kiếm khí xông lên trời.

Hai người giờ phút này đều thi triển kiếm kỹ đại khai đại hợp, trong lúc nhất thời tựa như hai thiên thần ngạnh kháng với nhau trên lôi đài.

Kiếm kỹ rầm rộ lao vào nhau trên lôi đài, bắn ra quang mang rực rỡ khiến cho người ta chói mắt, khiến cho trận chiến này vô cùng đặc sắc.

Trận chiến này cùng với trận chiến mà Giang Trần đối chiến với Tiêu Bào Huy, vô cùng đặc sắc.

Thậm chí đối với những thiên tài kiếm đạo kia mà nói, trình độ đặc sắc của trận chiến này cơ hồ không có gì sánh kịp. Coi như là trận chiến của Diệp Thiên Tác và Giang Trần cũng không so sánh được với trận chiến này.

Trận chiến với Diệp Thiên Tác, chỉ có Diệp Thiên Tác thi triển ba chiêu kiếm kỹ, ba chiêu kiếm kỹ kia khiến cho mọi người vui vẻ, vô cùng thâm ảo, làm cho mọi người si mê say sưa.

Nhưng mà ba chiêu kiếm kỹ cường đại này rất nhiều người cuối cùng không nhìn thấu ảo diệu trong đó. Cảm thấy ba chiêu kiếm kỹ này đã bị Chân Đan Vương phá vỡ, vậy nhất định không phải kiếm kỹ mạnh mẽ gì.

Nhưng mà trận chiến hiện tại lại không tồn tại vấn đề như vậy.

Cơ Trung Đường chính là một thiên tài kiếm đạo mà mọi người đều biết, một môn Bàn Long kiếm kỹ nghe nói ngay cả phiệt chủ Bàn Long đại phiệt cũng phải tán thưởng. Nói Cơ Trung Đường là thiên tài kiếm đạo gần ngàn năm mới có một của Bàn Long đại phiệt.

Mà Chân Đan Vương, trước đó mọi người cũng không biết hắn là thiên tài kiếm đạo.

Hôm nay nhìn thấy Cơ Trung Đường phát huy Bàn Long kiếm kỹ tới trình độ đáng sợ như vậy, vậy mà không có cách nào làm gì được Chân Đan Vương.

Lại nhìn qua Chân Đan Vương, không ngờ cũng đang thi triển một môn kiếm kỹ, chỉ tính riêng trình độ thâm ảo của kiếm kỹ dường như đã vượt qua trình độ của Bàn Long kiếm kỹ.

Chỉ là thoạt nhìn môn kiếm kỹ của Chân Đan Vương này dường như vẫn chưa phát huy ra hết mức, khiến cho người ta chỉ nhìn thấy một góc của băng sơn.

Nhưng mà mặc dù chỉ nhìn thấy một góc của băng sơn, môn kiếm kỹ cường đại này cũng làm cho tất cả mọi người nhìn vào.

- Không thể tưởng tượng được Chân Đan Vương lại là một thiên tài kiếm đạo. Nhiều năm như vậy trong đám người trẻ tuổi của Lưu Ly vương thành, tính đơn thuần kiếm đạo, người có thế so sánh với Cơ Trung Đường cơ hồ không có. Trừ thiên tài dưới trướng bảy đại đế ra, tất cả đệ tử đại phiệt, đệ tử thế gia, top ba thiên tài kiếm đạo trẻ tuổi, Cơ Trung Đường tuyệt đối là tồn tại hoàn toàn xứng đáng.

- Top ba? Theo như cách nói của phiệt chủ Bàn Long đại phiệt, Cơ Trung Đường tuyệt đối là thiên tài kiếm đạo trẻ tuổi đệ nhất Lưu Ly vương thành.

- Thiên tài kiếm đạo trẻ tuổi đệ nhất sao? Vậy cũng chưa chắc. Tuy rằng thiên phú kiếm đạo của hắn, nhưng dù sao tuổi vẫn còn trẻ, nội tình chưa đủ, rất nhiều thiên tài kiếm đạo cũng có hy vọng nghiền nát hắn.

- Nói cũng đúng, Cơ Trung Đường cuối cùng vẫn chưa bước vào bán bộ Hoàng cảnh.

- Hắc hắc, nói tới thiên tài, chúng ta chẳng lẽ không tán dương Chân Đan Vương được sao? Hắn mới là Thánh Cảnh thất trọng mà có thể dùng kiếm đạo chính diện đối kháng với Cơ Trung Đường, Thánh Cảnh cửu trọng mà không rơi vào thế hạ phong. Đây mới là thiên tài.

- Nói cũng đúng. Chiến đấu này rõ ràng Chân Đan Vương vượt cấp khiêu chiến. Dùng yếu đấu mạnh. Vì sao ta có cảm giác dường như Cơ Trung Đường đang vượt cấp khiêu chiến a.

Quả thực như những người này nói, trước đó Giang Trần chiến thắng liên tiếp, nhất là cường thế chém giết Tiêu Bào Huy, càng khiến cho mọi người có ấn tượng hắn là một cường giả tuyệt đối.

Bởi như vậy tất cả mọi người vô thức quy cho hắn là cường giả bán bộ Hoàng cảnh. Cơ Trung Đường kia là Thánh Cảnh cửu trọng, lại giống như là dùng tư thế kẻ yếu khiêu chiến.

Cẩn thận nghĩ lại, mọi người mới hoảng hốt phát hiện ra Chân Đan Vương mới chỉ là Thánh Cảnh thất trọng mà thôi.

Nghĩ đến Chân Đan Vương chỉ là thiên tài Thánh cảnh thất trọng, người đang xem cuộc chiến, cả đám càng cảm thấy rung động.

Dù sao, so với cảnh giới Thánh cảnh thất trọng, chiến tích của Chân Đan Vương, thật sự là quá kinh người.

Chiến đấu tiến hành đến trình độ trước mắt, Thánh cảnh thất trọng còn không có bị loại, cơ hồ có thể nói là rải rác không có mấy rồi.

Thậm chí Chân Đan Vương có khả năng là dòng độc đinh.

Nhìn tư thế trận chiến hiện tại, tuy kiếm kỹ của Cơ Trung Đường uy mãnh, nhưng hiển nhiên còn không làm gì được Chân Đan Vương, cũng hoàn toàn nhìn không tới Cơ Trung Đường có xu thế áp chế Chân Đan Vương gì.

Nếu như theo tiết tấu này phát triển xuống, như vậy Cơ Trung Đường là phải thua không thể nghi ngờ.

Bởi vì, Chân Đan Vương am hiểu, không chỉ có kiếm kỹ.

Tựa hồ Cơ Trung Đường hoàn toàn không có cân nhắc những cái này, hắn giờ khắc này, hoàn toàn đắm chìm trong tiết tấu của mình, một bộ Bàn Long kiếm kỹ, thi triển gió nổi mây phun, rầm rộ, rất có khí thế thôn thiên nạp địa.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2349)