← Ch.0212 | Ch.0214 → |
Trong nội tâm Trình Cung rất rõ ràng, cho dù binh sĩ Ngự tiền thị vệ doanh là thủ hạ của mình, nhưng mà hơn một ngàn người này hắn khẳng định chỉ huy bất động, nhưng Trình Cung căn bản không đi chỉ huy bọn hắn, càng không cho bọn hắn cơ hội. Hắn muốn để cho mọi người biết rõ, chơi cùng Trình đại thiếu phải có tâm kiên cường.
Siêu Phàm kỳ dùng pháp lực ngưng tụ thanh âm, thanh âm kia liền truyền hơn mười hai dặm, cả Vân Ca Thành cùng mấy đại quân doanh chung quanh. Quân doanh khác không cần phải nói, quân doanh Bạch Khải Nguyên khống chế nghe xong thanh âm Trình đại thiếu, tất cả mọi người lập tức nói theo. Mà ở trong Vân Ca Thành, hơn mười vạn người khu mẹ goá con côi nghe xong thanh âm Trình đại thiếu, cũng lập tức hô theo.
Càng nhiều người căn bản không rõ chuyện gì xảy ra, nghe thấy đúng là khẩu hiệu giữ gìn hoàng quyền, bảo vệ quốc gia thì cũng hô chung cho vui.
Mà lực ảnh hưởng của Thánh Nhân hư ảnh ở Vân Ca Thành, hiện tại vẫn còn như trước, hôm nay Trình Cung vừa nói như vậy, người hưởng ứng tự nhiên cũng không ít.
Người trung quân ái quốc, người tín nhiệm Trình Cung cũng phát ra hò hét, càng lúc càng nhiều người gia nhập vào. Thời gian dần trôi qua, tiếng gầm càng ngày càng cao, thanh âm giữ gìn hoàng quyền, bảo vệ quốc gia lập tức vang tận mây xanh.
Trong các quân doanh cũng có người hưởng ứng, lấy chỗ Bạch Khải Nguyên là vang dội nhất. Một khi vượt qua trăm vạn, nguyên khí thiên địa cũng chịu ảnh hưởng, loại khí tràng này làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào.
Mà người ở Trường Đình, cảm giác thanh âm này giống như phát ra từ giữa thiên địa, trong thiên địa đang truyền đến khẩu hiệu giữ gìn hoàng quyền, bảo vệ gia viên.
- Giữ gìn hoàng quyền, bảo vệ gia viên, bảo vệ gia viên...
Bọn người Mập mạp tự nhiên vừa mới bắt đầu liền vô cùng phối hợp, tuy nhân số bọn hắn không nhiều lắm, nhưng là phân tán trong đám người, mỗi người vận đủ công lực, cộng thêm Vân Ca Thành, tiếng la trong quân doanh, thời gian dần trôi qua hình thành hô ứng, dân chúng ở đây nguyên một đám nhiệt huyết sôi trào hô lên.
- Tiểu vương bát đản này, làm cái gì cũng làm cho lớn ra.
Cách đó không xa, Trình Vũ Phi vừa mới đạt tới Thoát Tục kỳ không lâu, nguyên vốn chuẩn bị trở về quân đội, đứng xa xa nhìn thấy hết thảy, vốn là hắn còn lo lắng nhi tử sẽ đấu không lại Vũ Thân Vương từng được xưng là đệ nhất nhân trẻ tuổi, hôm nay cuối cùng hắn cũng yên tâm.
- Bành!
Hoàn toàn không có báo hiệu, Trình Vũ Phi trực tiếp bị một cước đạp bay ra ngoài hơn mười mét, Trình Vũ Phi rơi xuống ngay cả một chút pháp lực cũng không có bộc phát, chỉ là xoa lấy bờ mông cười khổ.
- Không làm lớn thì để cho bọn họ khi dễ sao, ngươi còn không cút về doanh trại, ở đây làm gì?
Trình lão gia tử đã xuất hiện ở sau lưng Trình Vũ Phi.
- Ta lo lắng Trình Cung gặp nguy hiểm...
- Có ta ở đây có thể có nguy hiểm gì, chẳng lẽ ngươi lợi hại hơn lão tử ta. Nhanh chạy trở về quân doanh đi, may mắn Tôn nhi ta không có giống ngươi, nếu không lá gan cũng nhỏ hơn.
Trình lão gia tử mắng Trình Vũ Phi một trận, sau đó nhìn về phía Trình Cung, vô cùng vui mừng vuốt vuốt nói:
- Không tệ, không tệ, chiêu thức ấy rất giống ta năm đó.
Nếu như nói trong tranh đấu trước kia, Chu Dật Phàm, Trình Lam đều khinh thị Trình Cung, tự tin quá độ, hiện tại bọn hắn gặp lại Trình Cung cũng có chút sợ hãi, căn bản không có biện pháp phát huy. Cho nên vừa rồi Chu Dật Phàm đi lên nói câu thứ hai, cũng đã nói chết, dò xét cách nghĩ của Vũ Thân Vương mới nói, sau đó nếu như Trình Cung không tránh, hắn sẽ liều mạng lên giết Trình Cung, nói là hắn liều mạng, nhưng tất nhiên là có người khác ra tay.
Giết Trình Cung, Trình gia có điên cuồng thế nào cũng có Vũ Thân Vương, Hoàng đế ngăn cản phía trước, nhưng sau một khắc Trình Cung liền đem chuyện này làm lớn đến mọi người đều biết. Giờ phút này nếu như ra lệnh giết Trình Cung, Hoàng đế là người đầu tiên không cho phép, bởi vì chuyện này sẽ gây ra hậu quả khó có thể tưởng tượng, khó có thể khống chế bạo loạn, thậm chí là binh biến. Cho đến lúc đó, Trình gia dùng cớ này tạo phản, thiên hạ liền triệt để rối loạn.
- Trình Cung, bản vương đắc thắng trở về, ngươi phụ trách hộ giá ven đường, vì sao không hảo hảo chấp hành nhiệm vụ của mình, lại ở chỗ này phiến động nhân tâm, toan tính chuyện gì, nếu như không nói ra nguyên do, bản vương sẽ không buông tha ngươi.
Thanh âm không vội không chậm, uy thế mười phần, thời điểm tất cả mọi người la lên, lại có thể làm cho tất cả mọi người nghe được tinh tường, thậm chí trực tiếp áp chế đa số thanh âm. Thoáng cái, tiếng la như lửa gặp nước, đa số đã đình chỉ, chỉ có quân doanh của Bạch Khải Nguyên cùng khu mẹ goá con côi là kiên định ủng hộ Trình Cung, có chết cũng la tiếp.
Vũ Thân Vương ở trong tọa giá, hôm nay là lần thứ nhất mở miệng nói chuyện, lộ ra đại khí mười phần, cùng tuổi của hắn hoàn toàn không hợp. Làm cho người ta có một cảm giác đang ở địa vị cao, vinh nhục không sợ hãi.
Hừ, nếu như bản đại thiếu thật sự thành thành thật thật hộ giá, vậy còn không phải bị các ngươi khi dễ chết ah. Chơi cao thâm với bản đại thiếu, rất nhanh bản đại thiếu sẽ đạp ngươi xuống dưới.
Trong nội tâm Trình Cung nghĩ vậy, thần sắc nghiêm túc ngưng trọng:
- Thất hoàng tử, Vũ Thân Vương, tuy tuổi ngươi còn nhỏ, nhưng dù sao ngươi cũng là người lĩnh qua mười vạn đại quân, hôm nay còn được bệ hạ phong làm Vũ Thân Vương, chẳng lẽ bởi vì như thế khiến cho ngươi bành trướng đến không biết mình họ gì. Bản đại thiếu quét Mã Bang, diệt Huyết Y Lâu, quét ngang tứ đại tài tử, tân khoa trạng nguyên cưỡi ngựa dạo phố, cũng không có giống như ngươi a, ngươi nói ngươi bây giờ đang ngồi cái gì. Hoàng thượng xuất hành là kim liễn, ngọc liễn. Ngự tọa gồm có: hai phất trần lò vàng, hương trầm. Mộc Bồn, Thóa Vu, Khuyển Tiểu Kim, ghế dựa bằng vàng, Kim Hàng mỗi cái một cái. Thị vệ có ba mươi người cầm đại đao, ba mươi cung tiễn thủ, ba mươi cầm Vĩ Thương. Đứng trước bảo tọa có một người. Cầm phất trần theo sau có bốn người. Theo bảo giá, trừ mười người cưỡi ngựa theo nghi thức ra, còn có một ngàn cấm vệ quân cưỡi ngựa hộ giá, tổng cộng chỉ có một ngàn tám trăm người. Đây là tiêu chuẩn xuất hành của hoàng thượng, còn Thân Vương, Vương gia, Công, Hầu, quan viên phía dưới xuất hành cũng có quy định nghiêm chỉnh, ngươi bây giờ nhìn xem ngươi ngồi là cái gì, người trong thiên hạ đều đang nhìn ngươi, chẳng lẽ ngươi cho rằng ngươi còn lợi hại hơn hoàng thượng. Trừ cái này ra, bảo giá hoàng thượng xuất hành, có năm mươi bốn Chấp Phiến, bảy mươi hai Tinh Kỳ, tám chữ thọ, mười sáu cái Song Long hoàng sắc, tám cái Song Long hồng sắc, tám cái Xích Long Hoàng Ngọc sắc. Mười sáu cái Khổng Tước cùng Loan Phượng, phướng lọng hồng sắc có hoa vân hình vuông tất cả tám cái. Tràng, mười sáu cái. Trường thọ, tím, nghê, vũ tất cả bốn cái. Đạo, bát kỳ, đại kỳ hai mươi bốn cái, Vũ Lâm đại kỳ, Tiền Phượng đại kỳ mười sáu cái, đại kỳ Ngũ Trảo Kim Long bốn mươi cái. Phiên, mười sáu cái. Loan, Tiên Hạc, Khổng Tước, Hoàng Minh, Bạch Chùy, Xích Tước, Hóa Trùng, Chấn Vụ, Minh Diên, mỗi thứ một cái. Linh Thú đồ án có Nghịch Lân, Kim Sư, Bạch Trạch, Xích Hùng, Hoàng Hùng, Tịch Tà, Tê Ngưu, Thiên Mã, Thiên lộc. Tứ đại Thần thú có Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ bốn cái, đồ án Tứ Khinh bốn cái, đồ án Sơn Hà năm cái. Đồ án Ngũ Tinh Nhị Thập Bát Tú ba mươi ba cái. Đồ án cầu mưa lành có Cam Trạch, Cam Chú, Cam Cao, Cam Thoán bốn cái. Đồ án Bát Phong có Phương Đông Thứ Phong, Đông Nam Minh Phong, Phương Nam Cảnh Phong, Tây Nam Lương Phong, Tây Phương Hạp Phong, Tây Bắc Chu Phong, Phương Bắc Mạc Phong, Đông Bắc Dung Phong tám cái. Đồ án Ngũ Vân có trắng, xanh, đen, vàng, tím cùng đồ án Ngũ Lôi mười cái. Đồ án ngày, tháng mỗi cái một cái. Môn Kỳ tám cái, Kim Cổ Kỳ hai cái, Thúy Hoa Kỳ hai cái, Ngũ Sắc Tiêu Kỳ tất cả bốn cái. Xuất Cảnh kỳ, Nhập Tất Kỳ mỗi cái một cái. Kỳ tổng cộng có một trăm hai mươi cái. Những thứ khác còn có Tinh mười sáu cái. Kim Đoạn bốn cái. Nghi Niết Hoàng Huy bốn cái. Khóa vàng, Tinh, Ngọa Qua, Lập Qua, Ngô Trượng, Ngự Trượng, có tất cả mười sáu cái. Hồng Đăng, sáu cái. Cổ hai mươi bốn cái. Trong đó Kim Cổ hai cái, Chiến Cổ bốn cái, Cổ Cầm bốn cái. Sáo mười hai cái. Ngọc bốn cái. Đồng giác lớn nhỏ tất cả mười sáu cái.
Trình Cung nói rất nhanh, một hơi nói ra, căn bản không để cho Vũ Thân Vương có cơ hội nói chuyện. Trên thực tế những vật này những người ở đây còn chưa có ai chứng thực qua, chỉ có người phụ trách chuyên môn hiểu được, bởi vì Lam Vân Đế Quốc lấy võ vi tôn, đối với cái này cũng không quá để ý, ngay cả như lần trước Hoàng đế đi Vân Đan Tông cũng chưa chắc hoàn toàn dựa theo loại quy cách này chuẩn bị, nhưng mà quy định thật là quy định như thế.
- Những cái này là tiêu chuẩn của Hoàng đế, đều là truyền thừa từ thượng cổ đến, Vũ Thân Vương ngươi luôn mồm nói khôi phục thượng cổ truyền thừa, chẳng lẽ không biết đạo lý lễ không thể thiếu, pháp không thể sai sao. Vũ Thân Vương ngươi nhìn đội ngũ bây giờ đi, những Trường Mao kia chẳng lẽ là đồ chơi cho các ngươi chơi đùa, những thứ kia đều là cống phẩm mà các ngươi ghi lại hiến cho hoàng thượng, há lại cho những người khác lấy ra chơi đùa. Mặt khác nghi thức của tất cả Thân Vương cần phải thấp hơn so với hoàng thượng một cấp, nhưng ngươi xem ngươi như bây giờ còn thể thống gì, ngươi là Thân Vương đại biểu cho thể diện Lam Vân Đế Quốc ta, hiện tại nghi thức nên có cũng không có, còn thể thống gì. Hơn nữa cái không nên có đến thật nhiều, ngươi dẫn mười vạn đại quân vào Vân Ca Thành, chẳng lẽ Vũ Thân Vương không biết, trừ khi Vũ Thân Vương có ý đồ khác, bằng không sẽ không dẫn quân vào thành, có hai chữ ta không tiện nói, tin tưởng Vũ Thân Vương cũng minh bạch, chính ngươi xem đi.
Cái gì gọi là vạch trứng tìm xương, cái gì gọi là không có việc thì tìm việc, Trình Cung là cái này. Nhưng không có việc gì tìm việc mà có thể tìm tới hữu lễ hữu độ, còn có thể nói ra văn vẻ như thế cũng chỉ có Trình Cung. Lam Vân Đế Quốc dùng võ lập quốc, về phương diện nghi thức, lễ phép sẽ không quá chú trọng, dù sao chinh phạt không ngừng, còn chưa tới thời điểm chú ý những điều kia. Cho dù quan viên thời gian dài ở Vân Ca Thành, hoàng thân quốc thích cũng không chú ý, huống chi những người khác, cho nên Trình Cung đã sớm có chủ ý, vừa vặn Vũ Thân Vương này còn cho người ta tuyên dương kế thừa truyền thống thượng cổ, vậy thì càng dễ nói.
Hai chữ Trình Cung không nói ai cũng minh bạch, đi quá giới hạn, vượt qua bổn phận, uy hiếp hoàng gia, thì hai chữ kia rất thường nói. Vũ Thân Vương hiện tại xem như người thứ ba dưới Hoàng thượng, Thái tử, nhưng trên hắn dù sao còn có Hoàng thượng cùng Thái tử.
← Ch. 0212 | Ch. 0214 → |