← Ch.0380 | Ch.0382 → |
Trình phủ, băng động, nơi này là tầng dưới chót nhất trong băng động. Trước kia, Trình Tiếu Thiên cũng không dám đơn giản đi vào, hiện tại đạt tới Nhân Anh đỉnh phong, rốt cục hắn có thể tùy ý xuất nhập nơi này, trận pháp nơi này rất kỳ diệu, cho dù Trình Cung tới mà nói, thấy được cũng phải sợ hãi than.
Dùng lực lượng rất ít, lại chế tạo một thiên địa băng hàn cực lớn ở nơi này, trong không gian mấy trăm mét, hoàn toàn là một thế giới cực hàn.
- Hoang đường, Bạch Khải Nguyên này, trước khi đi ta dặn dò hắn như thế nào, lại để cho tiểu tử thúi kia làm ra chuyện tình điên khùng như vậy, muốn ở Nam Hoang thành lập thành thị, còn muốn thành lập thành thị không ngã xuống trong trăm năm Thú triều, cái này cùng nói muốn chết có cái gì khác nhau. Không được, ta phải đi bắt tiểu tử kia trở về, hắn cho rằng hắn diệt sát một đám yêu thú, bên người có Huyết Y Lão Tổ, mình đột phá Vạn Tượng Nhất Long là vô địch thiên hạ sao, hắn nào biết trăm năm thú triều khủng bố đến mức nào.
Trong nội tâm Trình Tiếu Thiên lo lắng, cuối cùng không ngừng nói, người đi tới đi lui, cuối cùng đi đến trước mặt Tống Chiến Thiên đang chậm rãi thu công.
- Chuyện bên này giao cho ngươi, hiện tại ta phải lập tức đuổi qua....
- Đại soái, nếu ta đoán không lầm mà nói, ngươi đi cũng sẽ tay không mà về. Trình Cung đã làm như vậy, ta đoán ngươi đi tới cũng sẽ bị hắn thuyết phục, hắn làm như vậy khẳng định có nguyên nhân của hắn.
Tống Chiến Thiên nhìn bộ dạng Trình Tiếu Thiên rất là khó hiểu, năm đó đại soái đối mặt ngàn vạn địch nhân cũng không có lo lắng chút nào, hiện tại lại là Nhân Anh kỳ đỉnh phong, cho dù ở cả Nam Chiêm Bộ Châu cũng tính là tồn tại đỉnh phong, kết quả chỉ cần chuyện tình liên quan đến Trình Cung, hắn sẽ đứng ngồi không yên, hoàn toàn đã không có khí độ thống lãnh binh mã thiên hạ năm đó, càng không có phong phạm của lục địa Thần Tiên.
- Thật sự như thế.
Trình Tiếu Thiên vừa nghe, sau đó đáp một câu, nhưng sau đó lại trừng mắt:
- Ai nói, lần này không giống lúc trước, hiện tại Hoàng Đế, Vũ Thân Vương, còn có rất nhiều kẻ muốn đối phó Trình gia chúng ta phỏng chừng đều đang cười như nở hoa, trăm năm Thú triều a, ngươi nhớ rõ đại ca nói qua cho chúng ta vài cấm địa chính thức của Nam Chiêm Bộ Châu, trong đó có Nam Hoang. Chỗ đó bình thường làm gì đều được, nhưng mà thời điểm Thú triều bộc phát, ngàn vạn lần đừng tùy tiện tham dự vào.
- Lời nói của đại ca ta đương nhiên nhớ rõ, nhưng tiểu tử Trình Cung này việc làm ta càng xem ở trong mắt, năm đó tình huống Tống Phúc ngay cả đại ca cũng không có biện pháp gì. Mà yêu đan đại ca cho ta, hắn cũng đã nói, nếu như ta dùng trước khi đạt tới Nhân Anh, cho dù hắn cũng không có biện pháp gì. Nhưng Trình Cung lại làm được, kể cả chính ngươi, có khi nào đại soái nghĩ có ngày mình sẽ trở thành Nhân Anh đỉnh phong? Nghĩ tới Trình Cung lại nhận Huyết Y Lão Tổ làm nô bộc, còn giúp hắn tăng lên tới lục địa Thần Tiên, nghĩ tới hắn đánh cuộc cùng Hoàng Đế, còn có thể trở thành Trạng Nguyên không?
Trong cục mê man, quan tâm sẽ bị loạn, giờ phút này Tống Chiến Thiên ngược lại tỉnh táo hơn Trình Tiếu Thiên rất nhiều.
- Cái này....
Không phải trong nội tâm Trình Tiếu Thiên không hiểu rõ, nếu không hắn đã chạy đi rồi, ai có thể ngăn được. Hắn đến nói cùng Tống Chiến Thiên, chính là trong nội tâm có mâu thuẫn, do dự, lo lắng, cũng có chút tức giận.
- Nếu như đại soái vẫn chưa yên tâm, đến lúc đó thật sự Thú triều bạo phát, hai chúng ta cùng đi, sẽ có thể bảo trụ Trình Cung.
- Cũng tốt.
Trình Tiếu Thiên nghĩ nghĩ rốt cục gật đầu đáp ứng, lập tức lại mắng:
- Tiểu Vương... tiểu tử này, người ở đâu họa đi đến đó, địa phương có hắn không có một khắc yên tĩnh.
....................................
Địa Long thành kiến tạo vô cùng xa hoa, tuy quy mô ít đi một chút, nhưng so với Man Ngưu thành thì tốt hơn nhiều. Địa Long thành này là thành lập ở trong một sơn cốc, hai bên chỉ có một nơi ra vào, trên ngọn núi chung quanh thành lập rất nhiều thành lũy đặc thù.
Thời điểm gặp được nguy hiểm chính thức, nơi này có thể khởi động một trận thế.
Giờ phút này Địa Long thành vô cùng phồn hoa, bởi vì Man Ngưu thành gặp chuyện không may, trong đó có một nửa người rời khỏi Nam Hoang, cũng có một chút người trực tiếp tiến vào Địa Long thành, hôm nay nhân khẩu trong Địa Long thành đã đột phá hai mươi vạn.
Phong cách kiến trúc ở chỗ cao nhất của Địa Long thành là không có ở Nam Chiêm Bộ Châu, nghe nói là phong cách kiến trúc của bộ châu khác, trên đỉnh tòa thành này có một người đang đứng ở nơi đó, chỉ là tóc chặn nửa bên mặt, nhưng chỉ lộ ra nửa bên mặt cũng đã làm cho người ta có một cảm giác yêu nghiệt.
Nam nhân, như thế nào tuấn tú như thế, không, hắn đã không thể dùng tuấn tú để hình dung, hoàn toàn có thể làm cho nữ nhân cảm giác xấu hổ che mặt.
- Quả nhiên đủ kiêu ngạo, chưa đủ cơ sở mà dám tuyên bố như vậy, còn kiêu ngạo hơn so với bản Long Vương, có ý tứ, bản Long Vương hơi thích ngươi rồi đó, vốn cho là chỉ có bản Long Vương chơi ván này, không nghĩ tới hiện tại có người chơi cùng, vậy thì nhìn xem chúng ta ai có thể kiên trì đến cuối cùng.
- Kiêu ngạo là đủ kiêu ngạo rồi, nhưng cứ tiếp tục như vậy sẽ không được tốt lắm, aii, bất quá nói đi thì cũng nói lại, từ góc độ người thường mà nói, hắn cũng coi là không tệ. Nếu dùng mỹ mạo này của bản Long Vương tìm hôn phối, chỉ sợ thiên hạ này cũng không có người có thể hợp cách.
Người nói chuyện đúng là Địa Long Vương Lý Dật Phong mà rất ít người gặp qua, giờ phút này trong tay hắn đang cầm bức họa của bức họa Trình Cung, cùng với tình báo mới nhất, lầm bầm lầu bầu nói.
Lần nữa nhìn qua Địa Long thành đã đột phá đến hai mươi vạn người, khóe miệng Lý Dật Phong lộ ra vẻ tươi cười, cái này còn chưa đủ, rất xa không đủ.
......
Bản thân nhân khẩu của Song Long thành chỉ có hơn một trăm vạn, ở Lam Vân đế quốc cũng chỉ có thể xem như thành thị trung đẳng, nhưng quân đội thường trực trong này có tới năm mươi vạn. Nhân khẩu lưu động càng nhiều đến vài chục vạn, có Liệp yêu giả qua lại, có thương nhân buôn bán các loại. Đây vẫn chỉ là bình thường, thời điểm Thú triều bộc phát, người đến từ tất cả các địa phương trong Nam Chiêm Bộ Châu sẽ càng ngày càng nhiều, thậm chí lúc này đã xuất hiện một ít tán tu hải ngoại, Liệp yêu giả những châu khác.
Mà một khi Thú triều bộc phát, Lam Vân đế quốc tăng binh ít nhất cũng trên trăm vạn, lúc này ngay cả Thảo Nguyên Vương Đình, Đồ Đằng đế quốc, Man tộc cũng sẽ phái ra một ít lực lượng trợ giúp, tuy không phải quân chính quy, nhưng cùng quân chính quy cũng không có khác nhau quá lớn. Sau đó các Liệp yêu giả trong nước cũng sẽ tụ tập, huống chi lần này Lam Vân đế quốc chỉnh hợp năm tỉnh tây nam, muốn chế tạo một đại quân đoàn mới, lập ra năm chi quân đội, hiện tại biên chế mỗi chi là hai mươi vạn người, nhưng trên thực tế sẽ vượt qua số lượng này.
Trước mắt trừ Tây Chu hành tỉnh do Chu Dật Phàm một mình tổ kiến một quân ra, quyền lực tổ kiến quân đội ở Nam Cương, Nam Hoang, thậm chí hai tỉnh vùng duyên hải đều trong tay Đoan Mộc Nhất Phong, cũng chính bởi vì như thế, Đoan Mộc Nhất Phong mới bề bộn túi bụi. Phải biết rằng, khống chế bốn hành tỉnh tổ kiến quân đoàn mới, nhân số trước mắt đã ở trăm vạn, mà trong đó còn bí mật gầy dựng một ít đội ngũ đặc thù, lần này Đoan Mộc Nhất Phong chạy về Nam Cương là trao đổi sự tình này.
Mà hiện tại, chuyện bên Song Long thành này hoàn toàn do Đoan Mộc Nhất Lâm phụ trách, nhất là phương diện hậu cần.
Lúc này, trong một khu nhà cao cấp ven hồ Nguyệt Nha, cũng là nơi đẹp nhất Song Long thành, một thịnh yến xa hoa đang được cử hành. Mười mấy người đang vui vẻ uống rượu cùng Đoan Mộc Nhất Lâm, vũ cơ phía dưới không ngừng nhảy múa.
Sau đó một trung niên ngồi ở trước nhất vỗ vỗ tay, lập tức có người bưng lên một cái khay phủ vải đỏ đi tới.
Mà ngồi ở vị trí thủ tịch đúng là Đoan Mộc Nhất Lâm, nói là ngồi ở trên vị trí thủ tịch, không bằng nói là nằm. Bởi vì thiết kế hoàn toàn là một cái giường lớn, chỉ là lúc này phía sau cùng hai bên trái phải có chỗ dựa vào, cho nên hắn miễn cưỡng tính là đang ngồi.
Đoan Mộc Nhất Lâm dựa vào cũng không phải là cái đệm, mà là ba nữ tử nằm nghiêng, dùng ngực của mình nâng đỡ lấy thân hình mập mạp của Đoan Mộc Nhất Phong. Mà ở phía sau các nàng, chuyên môn có mỹ nữ phụ giúp các nàng, tránh cho các nàng bị ép tới ngã xuống.
Dù vậy, nhưng thể trọng của Đoan Mộc Nhất Lâm cũng quá mức kinh người, ép tới nữ tử phía sau thở hồng hộc, các nàng thở dốc càng làm ngực phập phồng, Đoan Mộc Nhất Lâm uống đang cao hứng, còn rất hưởng thụ cố ý đè nặng về phía sau.
Ở hai bên hắn cũng là hai mỹ nữ xinh đẹp nằm tại đó, làm cho tay của hắn có thể tùy thời đặt ở trên ngực các nàng.
- Vừa nhìn là biết đám người rừng từ Man Hoang ra, mẹ nó.
- Nhà giàu mới nổi, một con lợn cũng biết hưởng thụ như vậy.
- Không có biện pháp, ai bảo ca ca hắn là Tổng đốc năm tỉnh Tây Nam Đoan Mộc Nhất Phong, bây giờ hắn là tuần phủ Song Long thành!!
- Một con heo cũng có thể làm tuần phủ, ta xem Lam Vân đế quốc cũng sắp xong rồi.
............
Phía dưới có mười người áo mũ chỉnh tề, rất có khí độ, khuôn mặt tươi cười như hoa, nhưng lẫn nhau đều âm thầm truyền âm trao đổi, vô cùng khinh bỉ Đoan Mộc Nhất Lâm.
- Đổng Hiền Minh, không phải ta không giúp ngươi, nhưng ngươi phải biết rằng chuyện lần này liên quan trọng đại, không thể xảy ra một chút sai lầm. Đây chính là liên quan đến vấn đề mua sắm cung cấp trên trăm vạn người, hơn nữa trăm năm Thú triều sắp xảy ra, vô số người vào Song Long thành, khoản mua bán này cũng không nhỏ a!!
Hai tay Đoan Mộc Nhất Lâm không kiêng nể xoa nắn nhủ hoa của hai mỹ nữ bên cạnh, dùng một ánh mắt cao cao tại thượng nhìn những người của Đổng Hiền Minh.
Người Nam Cương vốn không giống người nơi khác, huống chi Đoan Mộc Nhất Lâm nhiều năm qua một mực bị áp bách, thật vất vả mới được ca ca Đoan Mộc Nhất Phong kéo đến, hắn tuyệt đối sẽ không buông tha bất kỳ một cơ hội. nào
Người ngồi trước Đoan Mộc Nhất Lâm đúng là Đổng Hiền Minh, thủ phủ Song Long thành, sinh ý Đổng gia trải rộng cả Nam Chiêm Bộ Châu, nhưng căn cơ là ở Song Long thành này. Đổng gia ở Kinh thành cũng có rất nhiều quan hệ, lúc trước rất nhiều tuần phủ của Song Long thành còn muốn giao hảo với hắn, cho nên các loại quân nhu vật tư của Song Long thành đều do Đổng gia bọn hắn phụ trách. Mười mấy người bên cạnh kia cũng đều là phú thương cấp cao nhất của Song Long thành, liên quan đến các ngành sản xuất, đều là hợp tác, kiếm tiền cùng Đổng gia.
Nhưng lần này Đoan Mộc Nhất Phong nhận chức Tổng đốc năm tỉnh Tây Nam, sau lưng còn có Vũ Thân Vương làm chỗ dựa, đến hiện tại có rất nhiều chuyện còn không có chính thức xác nhận, những người này chính là muốn xác định chuyện này.
← Ch. 0380 | Ch. 0382 → |