← Ch.0505 | Ch.0507 → |
- Cảm ơn, cám ơn...
Sắc Quỷ nhìn Trình Cung, vừa nhìn về phía Bàn Tử, Túy Miêu, thương thế của hắn chính là đau xót của Tứ đại hại, cừu hận của hắn chính là cừu hận của Tứ đại hại, bất luận là đại thiếu, Bàn Tử, Túy Miêu, bọn hắn đều biết dùng phương thức của mình đi làm, không cần phải nói, đi làm là được.
- Chặt tay, chặt chân sao?
Trình Cung cười nhìn Sắc Quỷ.
- Nói chuyện gì vậy.
- Cảm ơn ai?
Túy Miêu lờ đờ mông lung nhìn Sắc Quỷ.
- Ha ha... Ha ha...
Đột nhiên Sắc Quỷ nở nụ cười lần nữa, cười đến nước mắt không ngừng chảy ra.
Đúng vậy a, nói gì? Cảm ơn ai? Cái này cần thiết sao.
Hắn biết rõ, lúc này thực sự không phải là thời điểm xung đột chính diện cùng Hoàng đế, hắn biết rõ đối kháng Huyết Ngục Ma Long Hoàng kia cho dù là đại thiếu cũng chưa chắc đảm bảo mười phần, hắn biết rõ Đồ Đằng đế quốc kia cùng Phù Văn Tông sau lưng của nó mạnh cỡ nào.
Nhưng vậy thì thế nào, mình không cần đi nói, huynh đệ của mình có thể vì mình khai chiến cùng Hoàng đế, vì mình khai chiến cùng Phù Văn Tông.
Không cần, cái gì cũng không cần nói, Tứ đại hại Vân Ca thành chính là Tứ đại hại Vân Ca thành, đại thiếu nói không sai, chỉ có chúng ta ăn hiếp người khác, vĩnh viễn cũng không có thể để cho người ta ăn hiếp trên đầu chúng ta.
Thấy cuối cùng Sắc Quỷ cũng triệt để buông lỏng tâm tình, tâm của Trình Cung cũng nhẹ nhõm hẳn, vốn là Trình Cung còn đang muốn trước khi Sắc Quỷ cùng Túy Miêu trở về Đan thành, sẽ hảo hảo tâm sự cùng hắn, hiện tại xem ra đã không cần. Về phần Ngọc Trúc, tạm thời để cho nàng tu luyện trong không gian ngoại đỉnh một thời gian ngắn, mặc dù trước kia nàng cũng đã là Thoát Tục kỳ, nhưng thân thể thuộc về loại rất yếu, lần này là một cơ hội khó được, đến lúc đó có thể trực tiếp đưa nàng đến Đan thành.
Trình Cung hiểu rất rõ, nếu muốn để cho bọn họ nhanh chóng quên đi đoạn trí nhớ này, biện pháp tốt nhất chính là bọn họ có thêm một đứa con nữa.
Chuyện của Sắc Quỷ đã giải quyết, Trình Cung mới đi giải quyết chuyện của mình, không nghĩ tới vậy mà Linh Lung đã sớm rời đi rồi. Cũng trách mình gần đây một việc làm lấy một việc, mặc dù dưới tình huống kịp thời ở trong hai tháng quy định trở về từ Bà La Đa Châu, nhưng Vân Ca thành phát sinh loại chuyện này, hắn cũng không có thể bỏ qua.
Mà nghe Sắc Quỷ cùng Bàn Tử nói như vậy, kỳ thật Linh Lung cũng đã sớm rời đi, trong nhà có biến cố, lại có biến cố gì?
Cũng may lực lượng cùng trình độ luyện đan bây giờ của Linh Lung, ở cái tuổi này của nàng mà nói, tuyệt đối là siêu cấp thiên tài, thái độ của gia tộc kia đối với nàng sẽ có thay đổi rất lớn.
Nghĩ đến Linh Lung, Trình Cung liền không nhịn được nhớ tới chuyện ngày đó, nếu không phải Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mình, mình cũng sớm đã...
Nhớ tới chuyện này Trình Cung lại nổi nóng, liền không nhịn được nhìn về phía Bàn Tử.
- Đại thiếu các ngươi cứ lo việc của mình, ta phải đi đoạt chiến lợi phẩm, thuận tiện liên hệ với Vương Cửu Giang xem nên bố trí như thế nào để không lộ ra sơ hở.
Đột nhiên Bàn Tử rùng mình một cái, chú ý tới ánh mắt của Trình Cung nhìn về phía mình không đúng, lập tức nghĩ tới vừa rồi nói đến cái gì.
Ta dựa vào, sao lại quên chuyện này chứ, chạy mau!
Nhìn Bàn Tử chạy trốn so với ai cũng nhanh hơn, Trình Cung cũng chỉ có thể cười cười, lại nói cho Sắc Quỷ một ít chuyện. Đã xảy ra chuyện lớn như vậy, rất nhiều chuyện Trình Cung chỉ là nói một câu, nhưng thật muốn đi làm chi tiết, tỉ mĩ sẽ mất rất nhiều thời gian cùng công sức, những chuyện này đều cần Sắc Quỷ, Bàn Tử đi quản.
Mà bây giờ Đan thành cũng đã tiến vào giai đoạn cuối cùng chuẩn bị chiến đấu, thời điểm trăm năm thú triều bộc phát, cũng là thời điểm cả Nam Chiêm Bộ Châu đại loạn, thời điểm Nam Chiêm Bộ Châu đại loạn phải làm như thế nào để ở thế bất bại, việc cần phải làm còn rất nhiều.
Phủ Trấn Quốc Công, trải qua một phen chiến đấu trước kia, lại trải qua hai người Tống Chiến Thiên cùng Trình Tiếu Thiên đại chiến, trình độ hư hao so với hoàng cung chỉ có hơn chứ không kém.
Nhưng mà những vật ngoài thân này không có một người để ở trong mắt, chỉ thấy Trình lão gia tử ở phía trên phế tích bưng lấy hồ lô rượu của Túy Miêu uống mấy ngụm. Mà Tuyết Ưng Tống Chiến Thiên thì dùng cánh bưng lấy một vạc rượu cực lớn, đúng vậy, chính là vạc rượu, sau đó ngửa cổ uống ừng ực.
- Thật sảng khoái, đừng tưởng rằng ngươi ỷ vào thân thể yêu thú to lớn cường hãn thì có thể thắng ta, lần này nghe ngươi nói xú tiểu tử ngay cả Huyết Ngục Ma Long Hoàng kia cũng có thể thu thập ta cũng yên lòng, ngươi chờ ta sau khi tiện tay trùng kích Địa Anh thành công, xem lão tử thu thập ngươi như thế nào.
Uống mấy ngụm rượu lớn, Trình lão gia tử nhìn ngoại thương trên thân mình so với chiến đấu cùng đám người Thanh Triệt còn nghiêm trọng, quay đầu nhìn về phía Tuyết Ưng Tống Chiến Thiên hung hăng nói.
Hiển nhiên, vừa rồi hai người bọn họ chiến đấu, về sau Trình lão gia tử vẫn là ăn thiệt thòi.
- Đại soái ngươi bây giờ sao lại biến thành như vậy, ngươi cũng không biết xấu hổ lên tiếng, ngươi xem lông trên lưng ta bị ngươi rút ra bao nhiêu, mịa, còn bị Thái Âm Kiếm Khí cùng Thái Dương Kiếm Khí của ngươi bộc phát ở khoảng cách gần thiêu hủy một ít, ngươi còn nói mình chịu thiệt.
Tuyết Ưng Tống Chiến Thiên cũng không nhận ra mình chiếm tiện nghi, lại nhìn hắn còn thảm hơn so với chiến đấu cùng Huyết Ngục Ma Long Hoàng, trên người trắng một mảnh đen một mảnh, lông vũ cũng mất không ít.
- Ngươi thật coi mình là yêu thú sao, rơi mấy cọng lông ngươi lo lắng cái rắm, cái này có khác gì rơi mấy cọng tóc đâu.
- Đứng đấy nói chuyện không đau lưng, xem ra vừa rồi ta không nên mềm lòng.
- Thế nào, không phục lại đến đi.
Hai người uống rượu cùng nghỉ ngơi giữa trận, nhưng vừa rồi hiển nhiên đánh không nhẹ, giờ phút này ai ở trên miệng đều không chịu thua, nhưng mà ai cũng không có khí lực động thủ.
- Đánh đi, vừa rồi trận kia ta không thấy được.
Lời này vừa dứt, Trình Cung đã từ không trung rơi xuống.
Thấy Trình Cung trở về, thần sắc của Trình lão gia tử có chút buồn bã:
- Đều... giải quyết rồi sao?
Dù sao làm quân thần nhiều năm như vậy, cộng thêm cảm tình đặc thù đối với quốc gia này, nên vẫn có bất đồng rất lớn cùng bọn người Trình Cung.
- Hoàng đế nên đi lên con đường mà hắn nên đi, Hoàng đế bây giờ là một Hoàng đế rất nghe lời, mặt khác hết thảy không có cải biến quá lớn gì, chỉ là đối ngoại âm thầm công bố gia gia đã bị Hoàng đế khống chế, bởi vậy ủy khuất gia gia cùng Tống gia gia về sau ở trong cấm địa của hoàng cung. Đương nhiên, đối với người của chúng ta còn phải liên hệ trước.
Trình Cung nói tình huống chi tiết cho gia gia cùng Tống Chiến Thiên, chỉ là hắn cũng không có nói quá rõ, rất nhiều chuyện chỉ một câu nói là xong, vốn lấy đầu óc của Trình Tiếu Thiên cùng Tống Chiến Thiên, những lời này bọn hắn nghe xong liền hiểu rõ chuyện gì xảy ra.
- Aii!
Trình lão gia tử thở dài một tiếng, một hơi uống sạch số rượu còn lại trong bình:
- Cũng tốt, cuối cùng có một chấm dứt, ít nhất cục diện không có loạn là tốt rồi, dân chúng trong quốc gia này không bị tội là được. Chu gia là Chu gia, dân chúng Lam Vân đế quốc không thể chịu tội cùng bọn hắn, cũng không nên bởi vì Trình gia chúng ta mà bị tội, như thế là tốt nhất rồi!!
- Con mẹ nó thật là tốt.
Đây là một câu nói duy nhất sau khi Tuyết Ưng Tống Chiến Thiên uống sạch vạc rượu thốt ra.
- Bàn Tử sẽ lưu lại một thời gian ngắn, khi chuyện bên này làm xong, hắn sẽ trở về Nam Hoang Đan thành, đối với phương diện này hắn là quen thuộc nhất, gia gia ở bên cạnh điều khiển là được. Còn nữa, vừa rồi ta đi nhìn một chút, Chu Tùng đã không có ở Vân Ca thành, xem ra lão già kia phản ứng rất nhanh. Sắc Quỷ cùng Túy Miêu đã trở về Nam Hoang Đan thành, một hồi nữa ta cũng lập tức lên đường chạy tới Đông Nam Man tộc.
Trình Cung nói xong, cũng tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống, dù sao nơi này đều là phế tích, ngồi ở chỗ nào cũng như nhau.
Sau khi ngồi xuống, Trình Cung cũng lấy bầu rượu ra để uống, từ khi Trình Cung vì chữa bệnh cho Túy Miêu mà phối trí Liệt Diễm Tửu, thì mặc dù Bàn Tử, Sắc Quỷ không giống như Túy Miêu dùng rượu mà sống, nhưng mà uống rất đã ghiền. Mà Trình Cung không ngừng dùng phương pháp luyện chế đan dược luyện rượu, hiệu quả của rượu so với hiệu quả của đan dược thì tốt hơn nhiều, hơn nữa không ngừng đề thăng. Về sau Đông Phương Linh Lung cũng học được cái này, thời điểm Trình Cung bề bộn, Túy Miêu, Sắc Quỷ, Bàn Tử liền xin Đông Phương Linh Lung luyện chế giúp.
Thời gian dần trôi qua, theo trình độ luyện đan tăng lên, luyện chế loại rượu đã có thể làm cho người say, lại có thể trợ giúp tu luyện, đã thành một bộ phận bên trong luyện đan của Đông Phương Linh Lung.
Loại rượu này bị Đông Phương Thanh Mai đùa giỡn xưng là Đan Tửu, trình độ luyện đan của Đông Phương Linh Lung tăng lên rất nhanh, bởi vậy Đan Tửu này cũng càng luyện càng tốt, bây giờ đã thành thứ tốt bên trong cung ứng.
Ở bên trong Đan thành, Đan Tửu càng là cung không đủ cầu, đương nhiên, đa số Đan Tửu tốt nhất mà Đông Phương Linh Lung luyện chế sẽ bị Túy Miêu lấy đi, những thứ khác cũng bị bọn người Bàn Tử, Sắc Quỷ, Bạch Khải Nguyên lộng đi, về sau Đông Phương Linh Lung dứt khoát dạy người Đan Thần Phủ luyện chế một ít Đan Tửu, chỉ là những Đan Tửu này chỉ cung ứng bên trong.
Trình Cung nói xong cũng ngồi xuống uống rượu, đã qua một hồi lâu, Trình lão gia tử ngẩng đầu nhìn về phía Trình Cung, mặc dù Trình Cung không có mở miệng nói, nhưng Trình lão gia tử biết rõ ý tứ của Trình Cung, chính mình nên nói chút gì đó.
Hắn ngẩng đầu nhìn Tuyết Ưng Tống Chiến Thiên, đầu của Tống Chiến Thiên uốn éo, ý kia chính ngươi quyết định, đừng nhìn ta.
- Đi, ta dẫn ngươi đi một địa phương.
Trình lão gia tử nói xong, mang theo một chút cảm giác say say đứng dậy, hắn không có tăng tốc, cũng không có phi hành, mà đi bộ trong phế tích về phía trước.
Một tay Trình Cung ôm bình rượu mới uống một nửa, chân đi theo gia gia về phía trước.
Dãy núi phía sau Trình gia, ở một địa phương bí ẩn đến mức người hoàn toàn không tưởng tượng nổi, lại có một mật thất dưới đất, nếu lúc trước Trình Cung nhìn thấy mật thất này có lẽ sẽ không cảm giác được cái gì, nhưng thần niệm của Trình Cung bây giờ đã khôi phục được trình độ Địa Anh tầng thứ ba, lập tức cảm giác được nơi này có chút không đúng. Nhưng cũng không thể phát giác được cụ thể, thần niệm của Trình Cung khẽ động, giờ phút này thân ngoại hóa thân Hỏa Phượng Ma Long đang ở không gian ngoại đỉnh lập tức mở to mắt, thần niệm từ trong không gian ngoại đỉnh quét ngang.
Thần niệm của Hỏa Phượng Ma Long đã tiếp cận Thiên Anh, hơn nữa dung hợp Huyết Ngục Ma Long Hoàng đã từng đạt tới trình độ Ma Hoàng Ma Long, còn có Thần Thú Hỏa Phượng Hoàng, bây giờ thần niệm này đã viễn siêu Địa Anh đỉnh phong bình thường, so với Thiên Anh bình thường cũng không kém bao nhiêu.
Quy tắc, chung quanh lại bị một loại quy tắc kỳ lạ bảo hộ, có một loại lực lượng đặc biệt, có thể tùy thời làm cho mật thất này biến mất ở trong không gian. Loại che dấu này, so với không gian của Đạo khí cũng không sai biệt nhiều, một khi có lực lượng khác tác động, thì sau khi tiến vào mật thất này có thể ẩn vào trong không gian, rồi lại thuấn di rời khỏi.
- Trách không được đến nay Hoàng đế mới bị bất đắc dĩ, cơ hồ ở trạng thái điên cuồng dưới hợp Phù Văn Tông mới dám di chuyển Trình gia chúng ta, chỉ là cái này, cũng đủ để bảo vệ tánh mạng một môn Trình gia ta.
Loại vật này xuất hiện ở Trình gia, hơn nữa hiển nhiên không phải ngày một hay ngày hai, mà ngay cả Trình Cung bây giờ cũng phải nhờ thân ngoại hóa thân Hỏa Phượng Ma Long mới có thể phát hiện huyền bí trong đó, có thể nghĩ mật thất này đặc biệt bao nhiêu.
← Ch. 0505 | Ch. 0507 → |