← Ch.0515 | Ch.0517 → |
Kỳ thật Trình Cung hỏi Man Hoang Đại Đế những lời kia, chủ yếu là muốn hỏi nó một chút tình huống hôm nay, còn có tình huống thành Đại Đế cùng toàn bộ người Man Tộc, nhưng không nghĩ tới nó vừa lên liền nói từ đầu. Cũng may nó không có nói nó chinh phục toàn bộ Nam Chiêm Bộ Châu như thế nào, sự tình chiến đấu ra sao.
Đương nhiên, những chuyện này nghe một chút cũng không có gì, ít nhất nghe Man Hoang Đại Đế nói chuyện mấy ngàn năm trước chinh phục toàn bộ Nam Chiêm Bộ Châu, tuyệt đối không giống cùng điển tịch ghi lại.
Quả nhiên, sự thật cùng điển tịch ghi lại có khác nhau rất lớn, nhưng Trình Cung càng nghe càng cảm giác không đúng. Bởi vì rất nhiều địa phương làm cho hắn cảm giác rất quái dị, nhất là địa phương Man Hoang Đại Đế cho là mình vĩ đại nhất, chính là cuối cùng buông tha thống trị Nam Chiêm Bộ Châu, tập hợp tất cả lực lượng, mình cũng hóa thân thành khí linh, ngăn sinh vật trong Huyết Luyện Ngục ở ngoài Nam Chiêm Bộ Châu, đồng thời cũng triệt để đoạn tuyệt hy vọng của Yêu tộc từ nơi này tiến vào Nam Chiêm Bộ Châu.
Nhưng ở Trình Cung xem ra, hắn hoàn toàn là bị người lợi dụng, tính kế.
Thiên địa có quy tắc, mục đích là vì cân đối, sinh vật U Minh địa ngục không giây phút nào không muốn xông lên Cửu Châu đại địa, thôn phệ vô số sinh linh, huyết nhục để lớn mạnh chính mình. Bởi vì so sánh cùng Cửu Châu đại địa, hoàn cảnh của U Minh địa ngục quả thực ác liệt tới cực điểm, căn bản không thích hợp sinh tồn.
Nhưng trừ đi một ít thời điểm thiên địa thay đổi, hoặc là người tu luyện dẫn động một ít không gian, thật sự muốn quy mô mở đường thông đạo cho U Minh địa ngục đi lên, tuyệt đối không thể nào là sự tình mà một hai người có thể làm được, càng không phải một Man Hoang Đại Đế có thể làm được, mặc dù lúc ấy hắn đã là Thuần Dương đỉnh phong, cũng không có khả năng.
Hơn nữa căn cứ tình thế Nam Chiêm Bộ Châu cho tới nay, sau khi Man Hoang Đại Đế nói xong, Trình Cung đã rất khẳng định hắn bị tính kế, đây hết thảy đều là một âm mưu.
Thời điểm Man Hoang Đại Đế đang bởi vì mình hi sinh, vì chuyện mình làm sai mà phụ trách, mấy ngàn năm nay dẫn đầu các tồn tại mạnh nhất Man tộc chống lại những sinh vật tà ác của Huyết Luyện Ngục mà tự hào, tự ngạo, đột nhiên nghe được lời này của Trình Cung, người thoáng cái định tại đó, một hồi lâu không có động tĩnh.
Ha ha, vẫn là Ân Chủ lợi hại, còn giả bộ ngưu bức, lãnh khốc, giả bộ vĩ đại a, cái này sướng rồi a.
Trong nội tâm Tiểu Phong Tử đang vui cười như hoa, người này tùy thời một bộ thật vĩ đại, khí thế rất đủ làm cho Tiểu Phong Tử không thoải mái, hắn không thích người khác như vậy ở trước mặt hắn.
Man Hoang Đại Đế đưa lưng về phía Nam Chiêm Bộ Châu, đối mặt Huyết Luyện Ngục nói ra lời nói kia là định một hồi lâu, chậm rãi quay đầu nhìn về phía Trình Cung.
- Ngươi... Ngươi có thể xác định?
- Ừ.
Trình Cung khẳng định gật đầu, Man Hoang Đại Đế rất vĩ đại, là nhân vật thiên tài quật khởi từ Nam Chiêm Bộ Châu, những thế lực thống trị một châu mấy ngàn năm, thậm chí mấy vạn năm kia cũng không có biện pháp so sánh, nhưng hắn đối với tồn tại như U Minh địa ngục lại không biết quá nhiều.
Mà Trình Cung ở kiếp trước đứng rất cao, những chuyện này với hắn mà nói, bất quá chỉ là sự tình bình thường.
Mấy ngàn năm liều giết, làm cho lực lượng Man tộc tổn thất chín thành chín, mình còn dốc sức liều mạng kiên trì hết thảy, nguyên lai kết quả là bị người tính toán.
- A......
Thân thể Man Hoang Đại Đế run rẩy, đột nhiên hai tay bụm lấy đầu.
- Oanh... Oanh...
Thành Đại Đế kéo dài ngàn dặm tức thì run rẩy không ngừng.
- Đến cùng xảy ra chuyện gì, sao thành Đại Đế trở nên như thế...
A Cổ Đan Tuyền chứng kiến thành Đại Đế phía dưới cũng rung rung, A Cổ Đan Tuyền cũng sợ tới mức vội vàng nhìn về phía A Cổ Đạt.
- Đau quá... Rất thống khổ... rất bi ai...
A Cổ Đạt che ngực, sau đó bụm lấy đầu.
Hắn là người được Man Hoang Đại Đế cũng là thành Đại Đế lựa chọn đi ra, là người duy nhất gần ngàn năm qua phù hợp cùng thành Đại Đế, loại phù hợp này không phải có thể luyện hóa thành Đại Đế, mà là từ nhỏ được thành Đại Đế trợ giúp tu luyện, đồng thời không ngừng câu thông cùng thành Đại Đế.
Sau đó thành lập một quan hệ ngang hàng đặc biệt, tới trình độ nhất định có thể cho hắn mượn lực lượng của thành Đại Đế, ý tứ là sứ giả của Man tộc, cũng chỉ có hắn, mới có thể câu thông cùng Man Hoang Đại Đế, cho nên A Cổ Đan Tuyền liền nhìn về phía A Cổ Đạt.
Nhưng nghe A Cổ Đạt nói, A Cổ Đan Tuyền càng thêm nghi hoặc.
Mà giờ khắc này, Man Hoang Đại Đế trên không trung bụm lấy đầu, cả người một hồi lớn một hồi nhỏ, thần niệm biến ảo, vậy mà làm cho chung quanh thân thể của nó xuất hiện vô số ảo giác, loại ảo giác này hiển nhiên đã có chút ít khống chế không nổi, bởi vì ngay cả Tiểu Phong Tử, Trình Cung cũng có thể chứng kiến, cảm nhận được, cái này đã ảnh hưởng đến bọn họ, có thể nghĩ giờ phút này thần niệm của Man Hoang Đại Đế đã bị ảnh hưởng kinh khủng bực nào.
- Không... Giết... Giết, tất cả người dám lừa gạt bản Đại Đế, giết...
Khí linh thành Đại Đế này, một mực tự xưng Man Hoang Đại Đế, giờ phút này giống như đã phát điên.
Nhìn bộ dáng của hắn, trong nội tâm Trình Cung đột nhiên nghĩ đến một sự tình của Trình gia, mặc dù lần kia không có khoa trương như Man Hoang Đại Đế, nhưng nếu không phải ông ngoại xuất hiện, chỉ sợ Trình gia có thể thảm hại hơn so với Man Hoang Đại Đế cùng người Man Tộc.
Loại chuyện này, mấy ngàn năm nay khẳng định không chỉ có Man Hoang Đại Đế, Nam Chiêm Bộ Châu này đã thành mục tiêu bọn hắn tranh đoạt, mà bất luận cái gì trở ngại ảnh hưởng bọn họ, đều sẽ trở thành mục tiêu để bọn hắn công kích, hãm hại, xếp đặt, tính toán.
Mà thường thường người bị bọn hắn hãm hại, tính toán, đến cuối cùng chết cũng không biết chết như thế nào.
- Ngươi chính là một đời Man Hoang Đại Đế, nên biết chiến tranh vốn là tàn khốc như vậy, cái này cũng chưa tính là gì. Ta ở chỗ này có một công pháp, rất có lợi cho thần niệm, đối với thần niệm của ngươi có lẽ rất có trợ giúp.
Chứng kiến Man Hoang Đại Đế thống khổ, giãy dụa, vốn là một tia thần niệm yếu ớt hình thành khí linh cũng như nước ấm sôi trào lên, thần niệm của Trình Cung khẽ động, truyền công pháp Ngưng Tâm Tĩnh Khí cho nó.
Hiện tại gọi nó là Man Hoang Đại Đế cảm giác có chút cổ quái, bởi vì nó tối đa chỉ có thể coi là một tia thần niệm còn sót lại của Man Hoang Đại Đế năm đó, nhưng mượn nhờ khí linh nó coi như là có được một loại tánh mạng khác, còn tự cho mình là Man Hoang Đại Đế sao. Nhưng bởi vì thần niệm kia không hoàn chỉnh, trạng thái hiện tại kia càng lộ vẻ cổ quái, khi thì trầm ổn, uy nghiêm, thích bày khí thế trước kia, có lẽ trước kia đây đối với nó mà nói chẳng qua là trạng thái rất tùy ý, nhưng hiện tại nó như thế làm cho Tiểu Phong Tử ở một bên thấy rất không thoải mái, cái kia thuần túy là trang bức, bày tư thế.
Chẳng qua là vậy thì như thế nào, từ trong nội tâm, Trình Cung vẫn rất thưởng thức Man Hoang Đại Đế này, dù sao cũng là một đời kiêu hùng. Mặc dù bị người khác tính toán, nhưng cuối cùng nó còn có thể làm một sự tình có ý nghĩa, làm cho người ta rất kính nể như trước.
- Mặc dù ngươi mắc lừa, nhưng khẳng định bọn hắn không nghĩ tới ngươi có thể chuyển thế, lại phong bế cửa vào, bởi vì bọn họ muốn là loạn. Bọn hắn không thể tự tay đồ sát dân chúng Nam Chiêm Bộ Châu, chỉ khi nào đại quân U Minh địa ngục xuất hiện, bọn hắn có thể lấy cớ này để cho đại lượng Tu Chân giả tham gia, từ đó khống chế Nam Chiêm Bộ Châu. Mà ngươi lại phong bế cửa vào này, đồng thời còn chặn sinh vật Huyết Luyện ngục tiến vào Nam Chiêm Bộ Châu, bởi vậy Nam Chiêm Bộ Châu không có gặp qua bất luận tập kích hủy diệt gì, ngươi làm không sai, cũng thật vĩ đại, hơn nữa ngươi cũng là một đời Đại Đế, chẳng lẽ không minh bạch một đạo lý này, làm chuyện của mình, quản mẹ nó những người khác nghĩ như thế nào, nói như thế nào. Đương nhiên, nếu như ngươi cho mình là anh hùng, ngươi muốn làm anh hùng, vậy coi như ta chưa nói qua lời này.
Trình Cung rất tùy ý, rất bình tĩnh nói.
Trình Cung dùng thần niệm truyền thụ công pháp cho Man Hoang Đại Đế, rất nhanh thần niệm đã không còn hỗn loạn, sau khi nghe những lời này của Trình Cung, thống khổ, giãy dụa, phẫn nộ, mâu thuẫn trên mặt nó, đột nhiên lộ ra vẻ tươi cười.
- Anh hùng, cho tới bây giờ Man Hoang Đại Đế ta không muốn làm anh hùng, ta chính là ta, ta chính là Man Hoang Đại Đế, Man Hoang Đại Đế chính là ta, ta chỉ là muốn để cho thế nhân biết rõ, chúng ta là cường giả, chúng ta nên thống trị nơi đây.
- Cái này chẳng phải được, nói cho ngươi biết chân tướng là cho ngươi học thông minh một chút, chớ ngu xuẩn như vậy nữa, cũng không phải là bảo ngươi học đàn bà chanh chua khóc lóc om sòm, lăn qua lăn lại, đi thôi, xuống dưới thôi.
Trình Cung cũng đã nhìn ra, muốn biết tình huống chi tiết của Man tộc từ Man Hoang Đại Đế là không có khả năng, dù sao phía dưới còn có A Cổ Đan Tuyền cùng A Cổ Đạt, tìm bọn hắn là được rồi.
Thu hoạch lần này ra ngoài dự kiến của Trình Cung, không nghĩ tới có thể thu Man Hoang Đại Đế mấy ngàn năm trước làm thủ hạ, mặc dù hôm nay Man Hoang Đại Đế này đã xưa đâu bằng nay, chỉ là thân thể khí linh, còn không thể tùy ý di động, nhưng hiện tại không thể di chuyển không có nghĩa là về sau không thể di chuyển. Hơn nữa, Man tộc cường đại cũng vượt qua Trình Cung dự liệu, cho nên tâm tình của Trình Cung rất thoải mái.
Vừa rồi Man Hoang Đại Đế này là bởi vì thần niệm bị kích thích, khiến thần niệm của nó vốn là không hoàn chỉnh xuất hiện hỗn loạn, ở dưới sự trợ giúp của Trình Cung, hắn coi như là nhân họa đắc phúc. Trên thực tế, Man Hoang Đại Đế này đã đi theo mình, Trình Cung tự nhiên cũng không bạc đãi nó, dùng tình huống khí linh trước mắt của nó, còn có thần niệm không hoàn chỉnh kia mà nói, thì công pháp kia rất thích hợp với.
Lúc này thần niệm hơi chút ổn định, Man Hoang Đại Đế cũng cho thấy khí độ của nó. Mặc dù nó một mực tự xưng Man Hoang Đại Đế, nhưng nó biết rõ mình không phải chính thức, cho nên đối với chuyện đã qua nó không suy nghĩ nhiều, chỉ một lòng muốn ngăn trở sinh vật Huyết Luyện Ngục, nhưng hôm nay nó đột nhiên đã minh bạch hết thảy năm đó đều là âm mưu, rốt cục nó đã có một mục tiêu.
- Bản Đại Đế đã nghiệm chứng qua, hắn đúng là hậu duệ Cự Linh tộc, từ hôm nay trở đi tất cả người Man Tộc thờ phụng vị kia như thần linh. Huyết mạch trong cơ thể hắn, đối với tộc nhân đều có chỗ tốt rất lớn. Đương nhiên, các ngươi có thể làm như lời này ta chưa nói.
Theo Trình Cung bay trở về từ trên bầu trời, sau khi thấy A Cổ Đan Tuyền, Man Hoang Đại Đế lập tức chỉ vào Tiểu Phong Tử tùy ý nói một câu.
- A... !
A Cổ Đan Tuyền cùng A Cổ Đạt đều sững sờ, không nghĩ tới Đại Đế sẽ an bài như thế, mấu chốt là, thoáng cái nói muốn thờ phụng hắn như thần linh, còn nói nếu không thì coi như hắn chưa nói qua, đây cũng làm cho người ta mâu thuẫn a.
- Vị này chính là Trình Cung Trình đại thiếu, từ nay về sau ta sẽ theo hắn, mà ngay cả tiểu oa nhi này cũng là thủ hạ của hắn, cho nên ý tứ của bản Đại Đế là, cuối cùng phải nghe Trình đại thiếu nói, được rồi, lời của ta đã nói xong rồi, đại thiếu gia, ngươi còn có phân phó gì không.
Thời điểm A Cổ Đan Tuyền cùng A Cổ Đạt trừng to mắt, cho là mình nghe lầm, Man Hoang Đại Đế đã mở miệng giải thích rõ ràng.
Chẳng qua là lời của nó nói rất minh bạch, nhưng cũng làm cho A Cổ Đạt là tộc trưởng Man Tộc, thiên tài ngàn năm của Man tộc, còn có Địa Anh duy nhất trong Man tộc là A Cổ Đan Tuyền cũng bị hù sợ.
...
← Ch. 0515 | Ch. 0517 → |