← Ch.0530 | Ch.0532 → |
Trình Cung này chẳng qua là Vạn Tượng Nhất Long, cho dù cường đại thế nào cũng không có khả năng như thế, vừa rồi tốc độ kia so với mình còn nhanh hơn rất nhiều, lực lượng kia tuyệt đối vượt qua hai trăm Long lực, không, thậm chí càng cường đại hơn, nếu không không có khả năng một đao chém giết bốn gã Nhân Anh kỳ.
Huống chi bốn người mình còn không phải là Lục địa thần tiên bình thường, bốn người đều là Thái thượng trưởng lão của Nam Cương Thần Giáo, nói như thế nào Đoan Mộc Nhất Phong cũng là thay mặt giáo chủ Nam Cương Thần Giáo.
Loại tình huống này, vậy mà hắn... hắn cũng dám giết nhóm người mình, chẳng lẻ hắn không sợ Nam Cương Thần Giáo trả thù, chẳng lẽ hắn sẽ không sợ...
- Bành...
Bên trên bầu trời có một bàn tay huyết sắc khổng lồ, trực tiếp đánh nát Nhân Anh của Vô Ảnh đang kinh sợ nhìn thi thể của đám người Đoan Mộc Nhất Phong.
Bàn tay khổng lồ này tự nhiên là thần thông Thương Khung Đại Thủ Ấn của Trình Cung, loại trình độ này, thần niệm của Trình Cung khẽ động là có thể vận chuyển Thương Khung Đại Thủ Ấn.
Cho đến chết Đoan Mộc Nhất Phong cũng không nghĩ tới Trình Cung sẽ giết hắn, dám giết hắn, có thể giết hắn, Hồng Sư, Độc Trạch, Vô Ảnh càng không nghĩ tới. Bất luận là vừa rồi Song Long thành bị phá, vô số người bị tàn sát, Đoan Mộc Nhất Phong tranh chấp cùng Hồ Phỉ Phỉ, bọn hắn đều ở một bên nhìn xem, loại thời điểm này, bọn hắn như Thần Tiên cao cao tại thượng.
Mặc dù bọn hắn cũng biết Trình Cung chém giết qua Lục địa thần tiên, nhưng bọn hắn cho rằng kia chỉ là may mắn cùng đồn thổi, khẳng định Trình Cung mượn nhờ ngoại lực, mà bọn hắn thì có bốn gã Lục địa thần tiên, mặc dù bọn hắn không phải Lục địa thần tiên đỉnh phong, lại cũng không phải người bình thường muốn chém giết liền chém giết. Quan trọng nhất là, bọn hắn là Thái thượng trưởng lão của Nam Cương Thần Giáo, ai muốn giết bọn hắn cũng phải cân nhắc trước.
- Phì!
Chém giết bốn cái gia hỏa này, Trình Cung trực tiếp phun một ngụm nước miếng:
- Một đám bỏ đi.
Vì cái gì mỗi lần thú triều bộc phát, chắc chắn sẽ có một đám Nhân Anh kỳ chiến đấu, đó là bởi vì luôn luôn có Nhân Anh kỳ nhịn không được ra tay, mà Nhân Anh kỳ của Yêu tộc cũng đang ngó chừng, một khi có tồn tại vượt qua Vạn Tượng Nhất Long ra tay, bọn hắn sẽ lập tức động thủ chém giết.
Đoan Mộc Nhất Phong đến thời điểm này cũng không dám động Hồ Phỉ Phỉ, hơn nữa Song Long thành bị hắn làm thành như vậy, chết muôn lần cũng chưa đủ chuộc tội.
- Người Song Long thành nghe rõ cho bản đại thiếu, bản đại thiếu phụng chỉ đã chém giết Đoan Mộc Nhất Phong cùng vây cánh, hôm nay chính thức tiếp quản Song Long thành, Lôi Nhạc Lôi lão gia tử nắm giữ ấn soái, Đại tướng quân Bạo Hùng quân đoàn Trình Vũ Phi, Đại tướng quân Lôi Điện làm phụ tá, dẫn đầu hai mươi vạn tinh nhuệ Lôi gia, ba mươi vạn chủ lực Bạo Hùng quân đoàn, cùng với ba mươi vạn đại quân Man tộc vừa mới bị Đại tướng quân Bạo Hùng quân đoàn triệt để hàng phục khống chế đang chạy đến. Mà đại quân trong Đan thành cũng đang trên đường đi, rất nhanh cũng sẽ chạy đến. Ở phía sau của các ngươi, chính là vô số thành thị, chỗ đó có huynh đệ tỷ muội của các ngươi, có cha mẹ nhi nữ của các ngươi, có vô số người già yếu, phụ nữ và trẻ em, bọn hắn không có năng lực chống cự những yêu thú này, chỉ cần để cho yêu thú đi qua, bọn họ sẽ trở thành thức ăn cho những yêu thú trong này. Hôm nay bản đại thiếu thề, tồn vong cùng Song Long thành, tồn vong cùng các nơi chung quanh, chúng ta có thể chết trận, nhưng sẽ tuyệt đối không lui bước.
Sau khi chém giết Đoan Mộc Nhất Phong, thanh âm của Trình Cung lập tức vang vọng Song Long thành, Song Long thành với tư cách là địa phương thứ nhất chống cự thú triều. Nơi đây tập kết trên trăm vạn tướng sĩ, còn có trên trăm vạn Liệp yêu giả, còn có một ít Tu Chân giả muốn lấy được chỗ tốt ở bên trong thú triều.
Mặc kệ bọn hắn có mục đích gì, hôm nay Song Long thành bị phá, bọn họ cũng bị bức chém giết cùng yêu thú, nhưng mà có một chút đoàn đội hoặc là thế lực đã chuẩn bị lui lại.
Mà lời này của Trình Cung, lại làm cho không ít người nhiệt huyết sôi trào.
Mặc dù còn không đến mức liều lĩnh sau khi nghe được Trình Cung nói như những người Đan thành, thề sống chết chiến một trận, nhưng cũng làm cho sĩ khí của bọn họ tăng vọt lên rất nhiều, nhất là nghe được Trình Cung nói có viện quân.
- Trình đại thiếu chém giết Đoan Mộc Nhất Phong, điều này sao có thể, Đoan Mộc Nhất Phong là Lục địa thần tiên a.
- Lục địa thần tiên tính toán là cái gì, đoạn thời gian trước Trình đại thiếu đã chém giết Đại trưởng lão của Phong Vân Kiếm Tông, người kia cũng là Lục địa thần tiên.
- Man tộc đầu hàng, điều này sao có thể, mấy ngàn năm nay chưa bao giờ Man tộc đầu hàng qua bất cứ thế lực nào.
- Không phải là lừa dối chúng ta chứ?
...
Có tin tưởng thì có nghi vấn, nhưng những thứ này đã không trọng yếu, Trình Cung cũng không nghĩ mình tùy tiện nói vài câu thì những người này có thể cống hiến vì mình, kia căn bản là vô nghĩa. Bọn hắn cũng không phải là tín đồ của mình, cũng không giống những người Đan thành kia, thay đổi một cách vô tri vô giác, cộng thêm không ngừng huấn luyện, đối với mình đã có một loại tin tưởng cuồng nhiệt.
Trình Cung chẳng qua là cho bọn hắn một hy vọng, làm cho những cái kia không có biện pháp rời đi, người đang bị yêu thú vây khốn có thể bộc phát ra lực lượng càng lớn để chiến đấu, làm cho những binh lính kia không rối loạn, như vậy là đủ rồi.
- Oanh... Oanh...
Lúc này, phía dưới lại là vài đạo lôi quang chớp động, gió đang vờn quanh trên người Lý Dật Phong, dưới chân có một đoàn hỏa diễm, lôi quang chớp động trong tay.
Bà mẹ nó, quả nhiên tên này không phải yêu nghiệt bình thường, không nói trước hắn dùng cảnh giới Vạn Tượng Nhất Long liền tu luyện được tám loại thần thông Thiên, Địa, Lôi, Phong, Thủy, Hỏa, Sơn, Trạch của Lý gia, chỉ là hắn có thể sử dụng liên hợp ba loại thần thông, cũng không phải người bình thường có thể làm được. Lý gia có tám loại thần thông, năm đó Trình Cung cũng tiếp xúc qua, mặc dù không có học, nhưng cũng biết một ít. Tám loại thần thông này, bình thường muốn tu luyện tới trình độ Lôi thần thông, ít nhất cũng phải đạt tới Địa Anh mới được, thần thông của Lý gia không có yêu cầu quá lớn đối với lực lượng, chỉ là yêu cầu đối với quy tắc thiên địa, cảm ngộ lý giải Dịch sổ... Tám loại thần thông này, chính là dùng phương thức vận chuyển đặc biệt mà hình thành.
Nhưng cho dù tu luyện một chủng thần thông nào đó, cũng chỉ có thể một loại, ngẫu nhiên có thể phối hợp hai loại thần thông sử dụng, nhưng lại rất ít có thể nhìn thấy ba loại thần thông sử dụng cùng một chỗ.
Lúc nãy bên người Mị Hồ Vương Hồ Phỉ Phỉ có hơn vạn yêu thú đã bị chết mấy ngàn, còn dư lại một ít liền liên hợp cùng một chỗ, không dám tùy ý đi ra. Mấy ngàn yêu thú này yếu nhất cũng có trình độ Yêu tướng, chúng liên hợp hình thành một vòng bảo hộ cực lớn, làm cho Lý Dật Phong không có biện pháp công phá, lúc đầu hiển nhiên bọn hắn cũng không phục, có một ít người đánh chính diện cùng Lý Dật Phong, thậm chí ngay cả Hồ Phỉ Phỉ cũng động thủ, chẳng qua kết quả lại là một thân tổn thương, mà thủ hạ đã chết mấy ngàn.
Hồ Phỉ Phỉ đã phục dụng đan dược khôi phục, mặc dù không cam lòng, căm tức, lại không thể không thừa nhận, đồng dạng đều là cực hạn của Vạn Tượng Nhất Long, nhưng mình ở dưới sự trợ giúp của mấy ngàn tên Yêu tướng mà vẫn bị thua như trước, Lý Dật Phong này quả nhiên không hổ là Nam Hoang Địa Long Vương, được xưng đệ nhất vương giả từ trước tới nay của Nam Hoang.
Năm mươi Long lực, vậy mà hắn có thể mượn nhờ thần thông cùng dẫn động ngoại lực, có thể bộc phát ra hơn hai trăm Long lực, hơn nữa thần thông của hắn cũng vô cùng quỷ dị, nếu không phải mình liên hợp mấy ngàn tên Yêu tướng, cho dù nàng có thể bộc phát ra năm trăm Long lực, chính diện liều mạng cũng chỉ có một con đường chết.
- Ồ! Hoàng hậu, ta đã giải quyết xong bốn gã Lục địa thần tiên, sao ngươi còn ở chỗ này liếc mắt đưa tình chứ, không phải ngươi thật muốn làm hoàng hậu của nàng đó chứ?
Mặc dù Lý Dật Phong là thiên tài ngàn năm có một của Lý gia, có thể đồng thời khống chế ba loại trong tám loại thần thông của gia tộc, uy lực khi phối hợp sử dụng có thể gia tăng gấp ba lần, hơn nữa diệu dụng vô cùng. Nhưng đây cũng là cực hạn của hắn, dù sao hiện tại hắn chỉ là Vạn Tượng Nhất Long, cho nên hắn làm được như vậy là quá tốt rồi.
Trình Cung mở miệng xưng hoàng hậu lần nữa làm cho sắc mặt hắn biến hóa, gia hỏa đáng giận này, mình còn chưa có tìm hắn tính sổ, vậy mà hắn được một tấc lấn một thước, không nể mũi mặt. Nhưng câu nói phía sau của Trình Cung lại làm cho hắn hoảng sợ, hỏa diễm dưới chân biến mất, chỉ có gió quanh thân cùng lôi quang chớp động trong tay như trước, còn hắn thì thất thần đứng đó.
Chết rồi, thật sự đều bị giết chết, Đoan Mộc Nhất Phong, Hồng Sư, Độc Trạch, Vô Ảnh đều bị giết, thi thể bốn gã Nhân Anh kỳ ở ngay phía dưới.
Không chỉ là hắn, Mị Hồ Vương Hồ Phỉ Phỉ vừa rồi đánh cùng Lý Dật Phong thiếu chút nữa bị giết, sau đó tập trung lực lượng ngăn cản Lý Dật Phong, cũng không có chú ý bên kia, giờ phút này nghe được Trình Cung nói cũng càng hoảng sợ.
Làm sao có thể, bốn gã Lục địa thần tiên, cứ như vậy bị giết?
Thời điểm Trình Cung vừa giết người xong liền nói cho người Song Long thành nghe, đáng tiếc lúc ấy cũng là thời điểm bọn hắn đánh hăng nhất, căn bản không nghe thấy Trình Cung nói, càng không có tinh lực dư thừa lưu ý Trình Cung cùng Đoan Mộc Nhất Phong.
Trên thực tế, thậm chí bọn hắn hoàn toàn không nghĩ tới Trình Cung sẽ động thủ cùng Đoan Mộc Nhất Phong.
- Tại sao ngươi làm được, cho dù có Linh Khí tuyệt phẩm cũng không có khả năng a?
Lý Dật Phong lộ ra thần sắc không dám tin hỏi.
- Giết, không ngờ hắn thật sự dám giết bọn hắn?
Hồ Phỉ Phỉ cũng sợ ngây người, nhè nhẹ lau sạch vết máu ở khóe miệng. Nàng không nghĩ tới Lý Dật Phong này so với nàng dự đoán còn cường đại hơn rất nhiều, so với Nhân Anh kỳ tầng thứ tám cũng không yếu hơn bao nhiêu, hơn nữa rõ ràng hắn không có trạng thái dốc sức liều mạng. Vốn là Hồ Phỉ Phỉ cho rằng đầu nhập vào Yêu tộc, mượn nhờ đan dược của Côn Bằng thái tử đạt tới cực hạn Vạn Tượng Nhất Long, có thể ngồi ngang hàng cùng Lý Dật Phong, lại không nghĩ rằng vẫn là chênh lệch nhiều như thế, trách không được hắn dám kiêu ngạo một người đến Song Long thành như vậy.
Hắn là người của Vũ Châu Lý gia, khẳng định cũng có người bảo hộ hắn, giống như Đoan Mộc Nhất Phong kia vừa rồi phẫn nộ cũng không dám động đến mình, bởi vì hắn biết rõ Nhân Anh kỳ thậm chí Địa Anh kỳ của Yêu tộc đang ở chung quanh, loại thời điểm này có người dám trái với quy củ của Cửu Châu đại địa, không cần Chấp pháp giả động thủ, tồn tại cường đại khắp nơi sẽ ra tay.
Nhưng mà càng làm cho nàng không nghĩ tới chính là, cái này Trình Cung cũng dám động thủ đối với Đoan Mộc Nhất Phong, hơn nữa trong chốc lát đánh chết bốn gã Nhân Anh kỳ, cái này so với Lý Dật Phong càng hung hãn hơn. Nàng đầu nhập vào Yêu tộc, trợ giúp Yêu tộc phá được Song Long thành, điều kiện chính là Yêu tộc sẽ để cho nàng trở thành người phát ngôn tương lai của Yêu tộc tại Nam Chiêm Bộ Châu, hơn nữa để cho nàng đột phá khi đạt tới cực hạn năm mươi Long, thậm chí sẽ giúp nàng vượt qua Địa Hỏa ma kiếp thành tựu Địa Anh kỳ.
Vừa rồi nàng còn tràn đầy tự tin, giống như vừa rồi nàng nói chuyện cùng Đoan Mộc Nhất Phong rất tự tin đắc ý, bởi vì nàng cho là giờ phút này mình đã vượt qua những cái gọi là thiên tài của Nam Chiêm Bộ Châu kia. Cái gì Trình Cung Trình đại thiếu gia, Địa Long Vương Lý Dật Phong, Vũ Thân Vương, Chu Dật Phàm, về sau đều bị mình dẫm nát dưới chân, nhưng giờ phút này đột nhiên nàng lại có một cảm giác mất mát không hiểu thấu, tựu như biểu hiện của hai người này ở thời điểm vừa mới xuất hiện, trong mắt của bọn hắn căn bản không có mình.
← Ch. 0530 | Ch. 0532 → |