← Ch.0599 | Ch.0601 → |
- A!
Lý Dật Phong nghe vậy liền thở dài tiếc hận, nói:
- Đáng tiếc, nghe tác dụng của Thiên Bảo Thử mà ngươi nói lúc trước, thật sự... Ai!
- Cảm thán cái gì, nhớ lại bộ dáng tức tới mức sắp thổ huyết kia, chắc hắn rất đau lòng, ngẫm lại hắn rất hối hận, hắn còn mất đi vị trí chuẩn xác của bảo tàng, sảng khoái hơn a, đ áng giá.
Tuy vừa mới nói nhục nhục, nhưng Trình Cung tuyệt đối không có cảm giác đ áng tiếc.
Đương nhiên, thời điểm này cần phải giáo huấn nhục nhục, nếu không tiểu gia hỏa này càng ngày càng làm càn, sau này sẽ có gan lớn hơn trời.
- Cũng phải, dù sao chỗ tốt chúng ta chiếm a.
Nghe Trình Cung nói như vậy, Lý Dật Phong cũng cân nhắc lại, Địa Long Vương Lý Dật Phong dù sao không giống bình thường, nếu người khác biết rõ Thiên Bảo Thử bị ăn sống mà chết, ở bên cạnh nhìn sẽ tức tới chết, nhưng Lý Dật Phong lại dễ dàng nghĩ thông suốt.
- Nhưng mất đi Thiên Bảo Thử dẫn đường, chúng ta muốn tìm bảo tàng rất khó, hơn nữa Côn Bằng thái tử nhất định sẽ điên cuồng tìm chúng ta trên lộ tuyến vừa rồi, cho nên mọi người cứ ở đây tu luyện thêm vài ngày, sau đ ó nghĩ biện pháp tạm thời lách qua hắn. Vào thời khắc cuối cùng ta đ ánh với Côn Bằng thái tử, ta mơ hồ cảm giác được có mấy cổ khí tức khác, có khí tức của hai tên đại đương gia Cuồng Phong Mã Bang thần bí kia, còn có khí tức của Chu Dật Phàm, mấy người kia đều không có ngu ngốc, bọn họ không có bản lĩnh suy diễn, không có Thiên Bảo Thử, nhưng khẳng định có thủ đoạn nhất định.
- Nhất là Chu Dật Phàm, với lòng dạ của hắn, hoa thức của hắn chắc chắn không dám đ ánh chủ ý lên người Côn Bằng thái tử, nhưng làm chút tay chân lên người ba tên Đại Yêu Vương dưới tay Côn Bằng thái tử là thừa sức, bọn họ có thể dùng phương pháp đặc thùđể xác định phương hướng, chiến đấu vừa rồi và màn đuổi giết mấy vạn dặm lúc này, chấn động thì bọn họ sẽ phát hiện ra ngay thôi. Tuy bọn họ bằng mặt không bằng lòng, nhưng không có xung đột lợi ích thực tế sẽ không ra tay, đương nhiên, nếu như quan hệ tới chuyện của chúng ta, bọn họ sẽ liên thủ, cho nên chúng ta vẫn cẩn thận một chút.
Trình Cung vào thời điểm chiến đấu tới cuối cùng phát hiện ra vài đạo khí tức, cộng thêm hiểu biết về bọn Chu Dật Phàm, trong nội tâm đãđoán được một ít, nói xong cũng bảo bọn họ tiến vào tu luyện, mình cũng bắt đầu điều dưỡng thương thế.
Mà ở nhục nhục ở cổ tay của Trình Cung, chưa từng có lần ngủ nào ngon như thế, trong lúc bất tri bất giác thân thể của nó xuất hiện một tầng hào quang kim sắc và cơ thể mọc ra bộ lông, nhưng rất nhanh loại hào quang và bộ lông này biến mất nhanh chóng.
Sau đ ó nhục nhục thu nhỏ thân thể của mình như lúc trước, nhưng sau đ ó từ từ lớn lên, khôi phục một ít, làn da cũng sáng hơn, cái mũi nhỏ động động một chút, thân thể uốn éo trên cổ tay của Trình Cung, sau đ ó tiếp tục tiến vào giấc ngủ sâu.
Trình Cung tĩnh tâm dưỡng thương, nhục nhục rất thoải mái thôn phệ chiến lợi phẩm là Thiên Bảo Thử, mà Côn Bằng thái tửđang ở trong Càn Khôn Đan Giới đã tức điên lên, xúc động muốn giết người, đ áng tiếc trong Càn Khôn Đan Giới trừ bọn họ ra, không có người nào khác, hắn chỉ có thể truy tìm yêu thú trên phương hướng Trình Cung bỏ chạy mà giết thôi.
- Lại là các ngươi, lăn ra đây!
Vừa giết song một đầu Đại Yêu Vương cực lớn, Côn Bằng thái tử tức giận hét lớn, âm thanh cường đại làm cho không khí cũng nổ tung lên.
- Bành bành bành...
Sóng âm oanh kích đã bị ngăn cản lại, nhao nhao nổ tung, Vũ Thân Vương, Chu Dật Phàm, Nguyệt Minh thái tử nhao nhao xuất hiện, âm thanh ở một hướng đột nhiên bị tách ra, vô thanh vô tức lại bị tách ra, sau đ ó tiêu tán.
Mà người ẩn tàng ở phương hướng này, chính là Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh hai vịĐại đương gia.
Nếu như nói bị Trình Cung là người nhìn chằm chằm vào Côn Bằng thái tử không ai biết, nhưng Côn Bằng thái tử cũng không có nhiều người lặng yên không một tiếng động đi theo sau hắn, ánh mắt mang theo tức giận khôn cùng nhìn vào đ ám người kia, Côn Bằng thái tử vào lúc này giống như một ngọn núi lửa tùy thời có thể bộc phát.
Dù sao nơi này là Càn Khôn Đan Giới, ở đây ngay cả thiên cơ cũng bị che dấu, quy tắc cũng khác với ngoại giới, cho dù ở chỗ này có chuyện gì, người ở bên ngoài không có biện pháp điều tra.
- Các ngươi đều rất thông minh sao, dám đi theo sau lưng bản thái tử.
Trong âm thanh của Côn Bằng thái tử ẩn chứa sát khí khôn cùng.
- Thái tử hiểu lầm, chúng ta phát hiện nơi đây có chiến đấu, cho nên mới chạy tới.
Chu Dật Phàm vội vàng giải thích.
Vũ Thân Vương, Nguyệt Minh thái tửđều không có lên tiếng, không biết lúc nào, Vũ Thân Vương, Chu Dật Phàm, Nguyệt Minh thái tửđãđi cùng một chỗ, ba người hình thành thế chân vạc ba gốc, Vũ Thân Vương đứng đầu, Chu Dật Phàm cùng Nguyệt Minh thái tửđứng hai bên của hắn. Tuy Chu Dật Phàm giải thích, nhưng Vũ Thân Vương cùng Nguyệt Minh thái tử cũng không sợ Côn Bằng thái tử, suy nghĩ của Côn Bằng thái tử cũng là suy nghĩ của bọn họ, mà số lượng thủ hạ sau lưng của bọn họ lại hơn xa Côn Bằng thái tử.
Tại đây không phải Nam Hoang, cũng không phải thiên hạ của Yêu tộc. Cộng thêm trước kia Côn Bằng thái tửáp chế bọn họ, trong nội tâm của bọn họ không được thoải mái, người ở đây có ai không phải nhân kiệt, hợp tác thì cũng được, nhưng không bao giờđồng ý cho người khác đ èđầu của mình.
- Tuy chúng ta không có bản lĩnh xác định phương hướng chuẩn xác, nhưng vẫn có biện pháp xác định được phương hướng một cách cơ bản, có lẽ chênh lệch mấy vạn dặm, nhưng ngươi làm ra động tĩnh lớn như thế, đ úng là phải cảm tạ ngươi, để cho ta từ mấy vạn dặm chạy tới đây.
Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh nói xong, thân hình cũng trực tiếp phóng lên trời, bay về phương hướng Côn Bằng thái tử vừa bay, tốc độ cũng không nhanh, hiển nhiên, bọn họ đang chuẩn bị tùy thời ra tay chiến đấu.
Trong nội tâm của Côn Bằng thái tử rất tức giận, nhưng liên tục cân nhắc cho nên không dám ra tay, hiện tại luận lực lượng đơn thuần thì hắn mạnh nhất, nhưng trước đ ó lại có Tần Vô Ngân, sau đ ó còn có Trình Cung ra tay cướp Thiên Bảo Thử của hắn. Cho hắn biết, người có thểđi vào, không ai là người có thểđối phó dễ dàng.
Mà Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh tuy tách ra với bọn Chu Dật Phàm, nhưng ai biết đây có phải là kế hoạch của bọn chúng hay không, hơn nữa đối phó hai người này không dễ dàng gì, hiện giờ mình có thương tích trên người, chung quanh lại có một đ ám ác lang đang nhìn chằm chằm vào, hắn liên tục cân nhắc lợi hại, quyết định không ra tay.
- Trước kia ta đã từng nói qua, quan hệ của chúng ta chính là hợp tác, cho nên nói thế nào cũng phải đối phó Trình Cung, nếu như thái tử cần giúp đỡ cứ mở miệng nói ra, chúng ta sẽ không quấy rầy thái tử.
Chu Dật Phàm cười nói. Liếc mắt nhìn Vũ Thân Vương cùng Nguyệt Minh thái tử, ba người mang theo thủ hạ bay theo phương hướng của Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh.
- Thái tử, bọn chúng... Đi theo hướng của chúng sao?
Thủ hạ của Côn Bằng thái tử rất cẩn thn, cẩn thn khi nói chuyện, hắn muốn hỏi cóđi theo hướng của bọn chúng hay không.
- Tìm, hắn không có khả năng trốn đi quá xa.
Côn Bằng thái tử tức gin quát lên, sau đ ó hít một hơi tht sâu nói:
- Cứđể cho bọn chúng tìm kiếm đi, vừa rồi Thiên Bảo Thử nói chưa tiếp cn bảo tàng, muốn đi vào đ ó phải đi qua một khu vực rất nguy hiểm, bảo tàng đang nằm trong khu vực rất nguy hiểm, cho nên cứđể bọn chúng đi trước dòđường đi.
Lúc này, Chu Dt Phàm, Vũ Thân Vương, Nguyệt Minh thái tửđã bay xa, Côn Bằng thái tử cũng hạ xuống một đỉnh núi gần đ ó.
- Làm sao bây giờ, hình như Côn Bằng thái tửđã mất đi thứ bảo vt tìm được bảo tàng, nơi đây lớn như vy, chẳng lẽ chúng ta tìm kiếm không có mục đích.
Nguyệt Minh thái tử nhìn về phía Chu Dt Phàm, Chu Dt Phàm đãđộng chút tay chân lên người một Đại Yêu Vương thủ hạ của Côn Bằng thái tử, mới có thể theo dõi từ xa, bọn họ khác với Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh, bọn họ luôn âm thầm bám theo Côn Bằng thái tử, nhưng bọn họ không có thần niệm cường đại giống như Trình Cung, cho nên chỉ có thểđi theo từ xa hơn, cẩn thn đi theo, bằng vào manh mối đặc biệt để lại trên đường đi.
Mà Chu Dt Phàm bằng vào cái này, cho nên một lần nữa đạt thành hiệp nghị với Vũ Thân Vương, Nguyệt Minh thái tử, ba người lúc này mới cùng đi, đối với Trình Cung, tuy bọn họ hn không thể giết hắn tht nhanh, nhưng nghĩđến Trình Cung, trái tim của bọn họ cảm thấy băng giá, có chút ý tứ sợ hãi. Côn Bằng thái tử cường thế, Tần Vô Ngân giết vào rất cường đại, thủ hạ phần đông, Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh thần bí khó lường, sau khi Chu Dt Phàm trải qua một phen lợi dụ, bọn họ tạo thành một tổ ba người.
- Lúc Côn Bằng thái tử giao quyền khống chếđại quân yêu thú cho ta, từđ ó vẫn giữ lại một ít bí mt, ta phát hiện sau khi Côn Bằng thái tử biết được tin tức bảo tàng Càn Khôn Đan Tông xuất thế, nhất là Cửu Chuyển Càn Khôn Đan đã gom góp đủ, hắn đã kết nối với Yêu tộc, tuy hắn làm rất cẩn thn, nhưng vẫn bị ta phát hiện. Ta suy đoán, rất có thể hắn cầu viện Yêu tộc, kết quảđ úng như ta đoán, tuy không biết dựa vào cái gì mà hắn phát hiện được phương hướng chuẩn xác của bảo tàng, nhưng một đường truy tung hắn nhiều ngày như vy, nhất là thời điểm Trình Cung ra tay đ ánh lén hắn, ta nghĩ bảo tàng nằm ở cách đây không xa.
- Nhưng mà...
Chu Dt Phàm nói xong, lời nói uyển chuyển:
- Nhưng phải cẩn thn một chút, tuy Côn Bằng thái tử lửa gin công tâm, nhưng vừa rồi hắn không có tùy ý bộc phát, nói rõ hắn còn có thể khống chế, nhưng hắn cũng không có lp tức theo sau chúng ta, có một khả năng là bị Trình Cung làm cho tức điên lên, điểm ấy ta tin tưởng tất cả mọi người đều có nhn thức, tên khốn Trình Cung am hiểu nhất là chuyện này, còn một khả năng lớn hơn nữa, hắn có lòng tin chúng ta xuất phát đi trước, trong thời gian ngắn cũng không có khả năng tìm được bảo tàng, cho nên chúng ta vẫn phải cẩn thn
- Ân.
Vũ Thân Vương nghe Chu Dt Phàm phân tích khẽ gt đầu, sau đ ó nhìn về phía Chu Dt Phàm:
- Kỳ tht ngươi không thích hợp làm người khống chế một phương, ngươi thích hợp làm một quân sư hơn.
- Quân sư.
Chu Dt Phàm sững sờ, lp tức cười thảm, nói:
- Quân sư quạt mo à, mỗi lần cho rằng mình sắp cóđược, luôn bị tên Trình Cung kia cuốn đi.
- Hắn...
Nhắc tới Trình Cung, Vũ Thân Vương, Nguyệt Minh thái tử hai người khí huyết dâng trào, tâm tình khó có thể bình tĩnh.
- Lần này tìm được bảo tàng, chuyện khác cần phải làm ngay, đ ó là: cho dù thế nào cũng phải giết Trình Cung.
Nguyệt Minh thái tử nói với lời lẽ căm hn.
- Tuyệt đối không thể lưu.
Vũ Thân Vương cũng nói rất kiên định.
Chu Dt Phàm không có lên tiếng, nhưng vẫn có thể từánh mắt của hắn nhìn ra, hắn còn muốn giết Trình Cung hơn bất cứ ai khác, nhưng trong lòng của hắn luôn có cảm giác không tốt, nhưng hắn nghĩ thế nào cũng không tìm ra nguyên nhân. Dựa theo tình huống trước mắt mà nói, cho dù mọi người tranh giành bảo tàng, tuyTrình Cung cũng không yếu. Nhưng hiện tại ba người bọn họ liên hợp, Tần Vô Ngân, Côn Bằng thái tử, Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh cũng đều muốn giết Trình Cung.
Có thể nói bốn phía đều làđịch nhân của Trình Cung, hiện tại hắn còn che dấu, nhưng thời điểm tranh giành bảo tàng, hắn ẩn nấp thế nào.
Tất cả, Chu Dt Phàm đều nghĩ qua, một lần, vô số lần nghĩ tới, tính toán qua, Trình Cung có thể còn sống cơ hội không lớn, trừ phi hắn không tranh giành đoạt bảo tàng. Nhưng nơi đây đã bị phong bế, Cửu Chuyển Càn Khôn Đan chỉ có thểđể cho bọn họ tiến vào, tìm được bảo tàng là một phương diện, tìm kiếm đường ra là chuyện phải làm.
Như tình huống như vy, có lẽ Trình Cung không có cơ hội đ ào thoát, nhưng Chu Dt Phàm vẫn có dự cảm không tốt, chẳng lẽ bởi vì thất bại liên tiếp... Trong nội tâm xuất hiện bóng mờ?
...
Bên ngoài như thế nào Trình Cung không đểý tới, một lòng tu luyện, trải qua lần luyện đan trước kia, còn lần này lại sử dụng nguyên dịch hóa tơ, lực lượng của Trình Cung vốn đãđạt tới Địa Anh tầng hai đỉnh phong, nhưng trong mười ngày tu luyện hiện giờ, rốt cục bước vào Địa Anh tầng ba, hơn nữa cường độ thân thể của Trình Cung ẩn ẩn có dấu hiệu muốn đột phá lên Đại Anh tầng mười.
Khi đạt tới hu kỳ, mỗi một bước tăng lên cực kỳ khó khăn, cho nên Trình Cung cũng không có cưỡng ép trùng kích lên Địa Anh tầng mười, trải qua sáu ngày bế quan đem lực lượng của bản thân củng cố ở Địa Anh tầng ba, Trình Cung đứng dy.
Không gian ngoại đỉnh của Hư Không Âm Dương Đỉnh, cộng thêm Trình Cung cho mỗi người một sợi nguyên dịch hóa tơ, những ngày này bọn họ có tiến bộ rất lớn.
Lý Dt Phong trước đ óđã tích súc lực lượng tới mức đột phá, tích súc hùng hu, hôm nay được nguyên dịch hóa tơ tương trợ, đãđột phá từĐịa Anh tầng hai lên tầng ba, tầng hai đến tầng ba chủ yếu là quá trình tích súc, chỉ cần lực lượng đầy đủ muốn tăng lên không khó khăn gì, khó chính là sau tầng ba.
Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi cùng Man Ngưu Vương Lý Hằng tiến bộ rất lớn, có thể ở Nhân Anh kỳ sử dụng nguyên dịch hóa tơ, hơn nữa bản thân bọn họ có thể cảm nhn được, tốc độ tu luyện trong không gian này tăng nhanh hơn bên ngoài, ý nghĩ cũng linh hoạt hơn, ngộ tính rất tốt, trong lúc bất tri bất giác bọn họ đều đạt tới Nhân Anh kỳ đỉnh phong. Hơn nữa tích súc lực lượng còn mạnh hơn Nhân Anh kỳ đỉnh phong khác, chỉ có Túy Miêu không có tiến triển quá lớn, bản thân hắn đã là Nhân Anh kỳ đỉnh phong, chỉ thiếu cơ hội đột phá, tuy tu luyện nữa thì tích súc càng khổng lồ, nhưng lại thiếu một chút, không cóđột phá.
- Không sai biệt lắm, chúng ta chuẩn bịđi ra ngoài thôi, nhưng không được phạm sai lầm ở đây.
Trình Cung nói xong, dùng ngón tay gõ gõ nhục nhục trên cổ tay.
Nhục nhục không có cảm giác, Trình Cung cười nhạt một tiếng, thân hình khẽ động đi vào nội định của Hư Không Âm Dương Đỉnh.
← Ch. 0599 | Ch. 0601 → |