Vay nóng Homecredit

Truyện:Đan Thần - Chương 0619

Đan Thần
Trọn bộ 1047 chương
Chương 0619: Càn Khôn hỏa chủng
0.00
(0 votes)


Chương (1-1047)

Siêu sale Shopee


Hơn nữa coi như là hộ thân pháp bảo do phụ thân hắn luyện chế, Trình Cung đột nhiên ra tay trong khoảng cách gần như vậy, cũng rất khó bảo vệđược hắn.

Một quyền, Tần Vô Ngân miệng phun đầy máu, dáng cười vừa lộ ra vẫn chưa biến mất, bởi vì hình cầu như mặt trời nhỏ kia hắn đã thu được vào trong không gian giới chỉ, nhưng hắn cúi đầu lại phát hiện trước mắt mình đột nhiên xuất hiện mộtnắm đấm, một quyền của Trình Cung đãđ ánh lên thân thể hắn.

Ah...

Tần Vô Ngân trừng lớn hai mắt, Địa Anh muốn bay ra khỏi thân thể, trong thân thể như có một cổ lực lượng muốn nổ tung vậy.

Đáng tiếc động tác Nhục Nhục so với hắn còn nhanh hơn, Trình Cung đ ánh xuyên qua thân thể Tần Vô Ngân, Nhục Nhục một ngụm phun Huyền Thiên Hàn Khí ra ngoài, khoảng cách gần như vậy, dưới tình huống lực lượng hộ thểđã bị Trình Cung đ ánh xuyên, Tần Vô Ngân căn bản không có ngăn lực ngăn cả Huyền Thiên Hàn Khí nữa.

Vận chuyển lực lượng, muốn chạy trốn Địa Anh, đều trực tiếp bị băng phong ở.

Đây là vật gì?

Đây là cái quái gì, lạnh quá?

Giờ khắc này Tần Vô Ngân chỉ có một cảm giác là lạnh, thần niệm còn có thể cảm giác ra bên ngoài, nhưng pháp lực, Địa Anh đều không thểđộng đậy, thân thể cũng thế.

- Hiện giờ biết rõ mình là gì rồi chứ.

Trình Cung khoát tay đã thu hồi không gian giới chỉ của Tần Vô Ngân lại, cũng như hắn đã nói lúc đầu, heo nuôi cho mập làđể làm thịt.

Thần niệm của Tần Vô Ngân còn có thể dò xét ra chung quanh, ngay khi Trình Cung đoạt lấy không gian giới chỉ của hắn, thần niệm chấn động của Tần Vô Ngân liền đạt đến đỉnh phong, giống như điên cuồng vậy.

Trong đầu của hắn đột nhiên nghĩđến lời mà Chu Dật Phàm nói với hắn...

Oanh...

Tất cả những chuyện này xảy ra quá nhanh, thẳng đến lúc này Vạn Thú Hồn Liệm của Côn Bằng thái tử mới quét qua.

Trình Cung trực tiếp phóng ta tiểu hư đỉnh ngăn trở, nhưng dư âm chấn động vẫn lan về phía Tần Vô Ngân đã bịđ óng băng.

Răng rắc... Răng rắc...

Thân thể Tần Vô Ngân hoàn toàn vỡ vụn, Địa Anh trong cơ thể cũng theo đ ó nổ bành một tiếng, triệt để chết đi.

Oanh...

Lúc này toàn bộ đảo bên dưới đều đã nổ vụn, hóa thành một đoàn hỏa diễm, hỏa diễm ở chín phương vị rốt cục cũng mở ra một cánh cửa không gian, đứng mũi chịu sào đ úng là Túy Miêu, Thanh Lục Vương Tần Vân Nhi và Man Ngưu Vương Lí Hằng, còn có tên Địa Anh đỉnh phong theo chân bọn họ chiến đấu nữa, vị trí của bọn hắn đang ở phía trên cánh cửa không gian vừa mở ra kia.

Mấy người này trực tiếp bị cánh cửa không gian thôn phệ, lập tức biến mất không thấy gì nữa.

- Đi mau.

Trình Cung nói xong, không hề nghĩ ngợi xoay người một tránh đi công kích của Vạn Thú Hồn Liệm và bọn Võ Thân Vương lại đến lần nữa, đưa tay đ ánh ra một tát, trực tiếp đẩy lui đối thủ bên người bọn Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh.

Côn sắt đen kịt kia lơ lửng ở đ ó, nhưng Trình Cung lại căn bản không tới lấy, có vài lúc làm người không thể quá tham lam được, hắn cũng biết vật kia khẳng định phi phàm, thậm chí còn mơ hồ nhận thấy chỗ phi phàm của Càn Khôn Đan Giới này, Trình Cung cũng cảm giác được, giá trị của vật kia coi như ở kiếp trước hắn cũng chưa từng gặp qua bao giờ, nhưng Trình Cung làm người lại rất có chừng mực

Hắn dám nói sẽ giết chết Tần Vô Ngân như heo, thìđã có nắm chắt nhất định, thậm chí giờ hắn đã làm được. Nhưng cái côn sắt đen kịt này, ngay cả Nhục Nhục cũng nói không hấp được, thậm chí không dám thử thôn phệ, có thể thấy được thứ này đặc biệt thế nào. Nếu như chung quanh không có người nào, nếu có thời gian thì Trình Cung tự tin mình cộng thêm Nhục Nhục hợp lực vào, nhất định có thể thu nó lại. Dù sao Tần Vô Ngân kia cũng có thể làm cho nó hơi động một chút, lúc Nhục Nhục toàn lực hấp thì nó cũng bỗng nhúc nhích.

Nhưng giờđ ám người kia lại như điên rồi vậy, cánh cửa không gian mở ra sẽ khép lại, vào lúc này màđi tranh đoạt côn sắt đen kịt kia, vậy thì không được khôn ngoan chút nào.

- Ngăn hắn lại, không thểđể cho hắn chạy.

Côn Bằng thái tử hét lớn một tiếng, thủ hạ của hắn vốn đang đối phó Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh ập tức ra tay phủ kín đường đến cánh cửa không gian của Trình Cung.

Mà Côn Bằng thái tử cũng không đi ngăn trở Trình Cung, Vạn Thú Hồn Liệm so với bọn Võ Thân Vương còn sớm hơn một bước, quấn quanh lên côn sắt đen kịt, hạ phẩm đạo khí, cộng thêm Côn Bằng thái tử thân là Côn Bằng chi thân, dốc toàn lực cũng chỉ có thể khiến côn sắt đen kịt kia di động được chưa đầy nửa mét, trên thực tế cũng không khác gì với khẽ động cả. Côn Bằng thái tử cũng trợn tròn mắt, trước kia hắn chỉ cho rằng Tần Vô Ngân phế vật, hắn thân là con trai Côn Bằng Đại Đế, lực lượng của Côn Bằng vô cùng lớn, tăng thêm pháp lực và hạ phẩm đạo khí, vốn cho là sẽ dễ như trở bàn tay, không nghĩ tới kết quả chỉ hơn Tần Vô Ngân có một chút, những thứ khác không có gì khác nhau cả, căn bản không cách nào thu vào trong không gian giới chỉđược.

- Trước tiên giúp ta thu lấy thứ này, những thứ khác sau khi ra ngoài bàn lại.

Đãđến bước này, Côn Bằng thái tử cũng không cam tâm cứ ra ngoài với hai tay trắng như vậy, thực tế côn sắt đen kịt kia trầm trọng như vậy, quả thực giống như sức nặng của Tam Sơn Ngũ Nhạc, Ngũ Hồ Tứ Hải đều đặt cùng một chỗ vậy.

Bành...

Hỏa diễm bên dưới đột nhiên nổ vang, đảo nhỏ vỡ vụn, hắc ám chung quanh lên thôn phệ lại, một lực lượng đặc biệt khiến hỏa diễm cũng như bị ăn mòn vậy, cánh cửa không gian mở ra lúc này cũng đã dần thu nhỏ lại.

Ba người Võ Thân Vương, Chu Dật Phàm, Nguyệt Minh thái tử nhanh chóng trao đổi thần niệm với nhau, sau đ ó ba người đồng thời ra tay.

Oanh...

Nhưng chuyện khiến người khác không thể tưởng được đã xảy ra, côn sắt đen kịt kia bị bọn hắn liên thủ lại cũng di động được một chút, nhưng theo đ ó là toàn bộ Càn Khôn Đan Giới đều lắc lư, sau đ ó cảm giác như cái côn sắt đen kịt kia càng lúc càng nặng, cuối cùng bọn hắn dù có cố sức đến thế nào cũng không thể nhúc nhích được nó chút nào nữa.

- Không tốt, cánh cửa không gian muốn khép lại rồi, đi.

Lúc này, Chu Dật Phàm phát hiện cánh cửa không gian chỉ còn lại chưa đầy một mét, hơn nữa còn đang co rút lại rất nhanh, hắn rốt cục không cố được nữa, trực tiếp xông ra ngoài.

Võ Thân Vương, Nguyệt Minh thái tử có chút không nỡ nhìn thoáng qua côn sắt đen kịt kia, vật này thần kỳ như thế, chỉ lớn có chút như vậy nhưng lại khiến bọn hắn dù liên thủ cũng không đoạt được, đoán chừng cho dù tồn tại Thiên Anh cóđến cũng không thể mang đi được, sao lại như thế chứ. Loại vật này khẳng định không tầm thường, cho dù trợ giúp Côn Bằng thái tửđạt được, đến lúc đ ó tất cả thế lực lớn cũng sẽ cùng nhau nghiên cứu giá trị vật này, cho dù Yêu tộc muốn chiếm thành của mình, cũng phải xuất ra đền bùđầy đủ mới được.

Đáng tiếc, bảo vật ở ngay trước mắt, lại cầm không đi.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1047)