← Ch.0726 | Ch.0728 → |
Mồ hôi lưu lại trên mặt đất chíít cũng có mấy cân, cả người trong nháy mắt như gầy đi không ít, thần sắc cũng như bệnh nặng mới khỏi vậy. Sau khi thở phào một hơi liền liên tục gật đầu. Bước chân phù phiếm cũng không dám lãnh đạm chút nào, dẫn đường ở phía tr ước
Lần này, lần này xong rồi. Đông Phương Ngọc Sanh nhìn Trình Cung đi ở phía trước:
- Tỷ phu, lúc nãy hắn trả lời cũng quá thống khoái a. Khẳng định... Chắc có lẽ không dễ dàng như vậy. Cận thẩn hắn giở trò đấy.
Vốn trong nội tâm Đông Phương Ngọc Sanh khẳng định nơi này có vấn đề. Nhưng thấy Trình Cung không nói gì đã đi theo, bằng vào sự hiểu rõ gần đây với Trình Cung, lại cảm thấy không chắc lắm.
- Yên tâm, tỷ phu của ngươi chính là tổ tông của người xấu, chuyên gia chơi người, người xấu trong người xấu. Ngươi cho rằng ta sẽ khách khí như vậy sap. Ta đã sớm lưu lại một ít hỏa diễm trong thân thể hắn, sau đó dựa vào đ óđể bố một trận pháp nho nhỏ. Trận pháp này tương đối đặc biệt, coi như tồn tại Thái Tôn cấp ra tay, nếu như không hiểu phá trận chi pháp cũng không thể cứu người này.
Trình Cung trực tiếp đáp trả lời Đông Phương Ngọc Sanh.
Đông Phương Ngọc Sanh nghe xong lập tức rõ ràng. Dù sao cũng đã ở bên người Trình Cung lâu như vậy, lại hợp tác chiến đấu với bọn mập mạp một hồi lâu.
- Không thể nào đâu, hỏa diễm sao có thể bày trận pháp trong cơ thể người chứ, ta thấy hắn vẫn tốt đấy thôi.
Đông Phương Ngọc Sanh lập tức phối hợp hỏi, chỉ là hắn đang cố nén cười, cơ bắp trên mặt co rúm lại.
- Thấy đứa nhỏ ngươi còn không tin. Tuy rằng Đông Phương gia tộc các ngươi dùng luyện đan làm chủ, nhưng thiên hạ vạn đều tương liên, thực tế sau khi đạt tới đỉnh phong, bất luận hỏa diễm, đan dược, dược vật nào trong Luyện đan cũng có thể vận dụng vào lý luận của trận pháp. Hôm nay cho ngươi được thêm kiến thức.
Trình Cung nói xong, bổn mạng chân hỏa của bản thân đã vận chuyển.
- Ah!
Vân Long trưởng lão đi ở phía trước đột nhiên lảo đảo một cái, cả người thoáng cái đã bò lên mặt đất, mà ở trong thân thể hắn, bảy đoàn hỏa diễm lập tức chớp động, giống như bảy ngôi sao sáng ngời, lập tức thiêu đốt thân thể Vân Long trưởng lão ra bảy cái động. Quan trọng nhất là loại thống khổ kia, đã đến cảnh giới như Vân Long trưởng lão, thực tế còn không phải là thân thể nhân loại, sự cường hãn của thân thể chính hắn rõ ràng nhất, nhưng sau khi ngọn lửa kia bốc lên, hắn đã có một loại cảm giác diệt vong, Thiên Anh cùng dung hợp làm một với thân thể vậy mà lúc này tùy thời đều có khả năng bị thiêu đốt.
Loại sợ hãi này, so với vừa bị sựáp bách của Long Uy cũng không yếu hơn chút nào. Áp bách của Long Uy là vì huyết mạch, nhưng sựđ áng sợ của loại hỏa diễm này, tuyệt đối là vì ngọn lửa này có lực lượng đáng sợ
- Không nên... Không nên, ta... Ta không có... Lừa các ngươi, thật đấy...
Vân Long trưởng lão lúc này cũng khó có thể trấn định, vội vàng gào thét. Trong nội tâm tại mắng, con mẹ nó, hai tên điên, hai tên tiểu phong tử này là muốn đùa chết mình đây mà.
Hai tiểu phong tử này ở đâu ra, nhìn bộ dáng của bọn hắn không giống như người của Đông Phương gia tộc ah, nhất là ngọn lửa này. Nhưng nghe lời vừa rồi của tên kia, tiểu tử này hình như là người của Đông Phương gia, đến cùng là sao.
Bên ngoài tin tức tuy rằng bay đầy trời, nhưng Vân Long trưởng lão lại không hiểu rõ tình hình ngoại giới, cho nên hiện giờ đầu óc choáng váng, cũng không phân biệt được rõ hai người này rốt cuộc là ai, bất quá lúc này hắn đã thực sự sợ hai tai họa này rồi.
Mà Đông Phương Hầu ở phía sau lại run rẩy hai chân, má ơi, đây chính là người phát ngôn của gia chủ Đông Phương gia tộc, là tồn tại Thiên Anh cao cao tại thượng, lại là trận pháp đại sư, địa vị cao không gì sánh kịp. Như mình trước kia ngay cả cơ hội gặp mặt cũng không có, hôm nay vậy ma lạì kêu thảm cầu xin tha thứ.
Nhân vật như vậy cũng thế, mình làm sao bây giờ, nên làm gì bây giờ?
- Không chơi cũng được, nhưng tốt nhất ngươi phải rõ một việc, trừ phi ngươi có thể tìm được người biết cách trận pháp, tốt nhất là đại sư trận pháp bát cấp hoặc cửu cấp, đồng thời còn có được tu vị Thái Tôn cấp, nếu không ngươi phải nghe theo ta, nếu ngươi không tìm được, vậy tốt nhất đừng nên làm trò bịp bợm gì. BA~!
Trình Cung nói xong vỗ tay phát ra tiếng. Hỏa diễm trận pháp do một tia Niết Bàn hỏa diễm vừa rồi Hỏa Phượng Ma Long lưu lại trong cơ thể hắn lập tức như không tồn tại vậy, lúc này thương thế trên người Vân Long trưởng lão mới bắt đầu tựđộng khôi phục, thịt bị thiêu mới bắt đầu tự khôi phục... Mà khi Niết Bàn hỏa diễm thiêu đốt, ngay cả lực lượng tự khôi phục của hắn cũng bịáp chế.
Vân Long trưởng lão tự nhiên sẽ không nóng nảy, đơn giản như vẻ bề ngoài, Trình Cung rất rõ. Bởi vì người nào có thể tu luyện trận pháp đến trình độ này, khác với luyện đan đại sư hoặc luyện khíđại sư, tuyệt đối sẽ không xuất hiện loại như đan si được, bởi vì trận pháp khi đến hậu kỳ, đã liên quan đến vô số tri thức. Thiên văn, địa lý, tinh tượng. Đồng thời khi mở rộng kiến thức, tăng lên trình độ trận pháp cũng sẽ khiến đầu óc được mở mang hơn rất nhiều, ý nghĩ của tuyệt đại đa số những người chơi trận pháp đều rất lợi hại, giống như Vũ Châu Lý gia vậy, bọn hắn bắt nguồn xa, dòng chảy dài, theo chân bọn họ gia chủ mỗi một thời đại và người thừa kế đều phi thường thông minh, làm việc, làm người đều phi thường lợi hại có quan hệ rất lớn.
Nhưng hắn có tính toán của hắn, Trình Cung cũng có thủ đoạn của mình, một hồi lâu Vân Long trưởng lão này mới có thể đứng dậy, tiếp tục đi về trước.
- Tỷ phu, như vậy có thể dọa được hắn sao?
- Ta đùa thôi mà, ai dọa hắn chứ.
- Ta biết rõ, ta nói là hắn có thể còn chơi trò gì nữa không?
- Vậy thì phải xem hắn có can đảm này không đã, thứ mà ta thi triển vừa rồi, so với bất cứ thủ đoạn uy hiếp nào càng hữu dụng, hắn là người thông minh sẽ minh bạch điểm ấy, làm việc với người thông minh cũng không hề khó khăn, ngươi ngẫm lại tình huống khi ngươi trao đổi hoặc phối hợp chiến đấu với Lý Dật Phong đi.
- Vậy sao!
Đông Phương Ngọc Sanh mới nhớ tới, Lý Dật Phong và người của Lý gia dường như đều rất đặc biệt, nhưng từ phương diện nào đó mà nói, kỳ thật đó là một loại trí tuệ.
- Đúng rồi, vậy tên khỉ ốm kia xử lý thế nào đây.
Đột nhiên, Đông Phương Ngọc Sanh lại nghĩ tới Đông Phương Hầu.
- Ha ha...
Trình Cung cười nói:
- Ngươi thật không quên được hắn, bất quá nếu ta là ngươi, sẽ chờ sau khi kế thừa gia chủ bắt hắn đến để giết một người răn trăm người, còn hiện giờ, ngươi bóp chết hắn cũng đơn giản như bóp chết một con kiến vậy, nhưng bóp chết con kiến lại không có giá trị gì cả. Tự ngươi xử lýđi, muốn giết, muốn để lại, tùy ngươi.
← Ch. 0726 | Ch. 0728 → |