Vay nóng Tinvay

Truyện:Đan Thần - Chương 1041

Đan Thần
Trọn bộ 1047 chương
Chương 1041: Một đường sinh cơ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1047)

Siêu sale Lazada


- Cái đỉnh này của hắn rất mạnh, đã bắt đầu tiến đến bán bộ tiên khí, dĩ nhiên là tự mình luyện chế ra.

- Dĩ nhiên có nhiều bản nguyên đạo khí như vậy, tiểu tử này rốt cuộc còn đồ tốt gì nữa...

Thấy bản nguyên đạo khí bên trong tiểu hư đỉnh, liền ngay cả bọn họ cũng bị giật mình, kinh hãi. Trong mắt Chính Khí Đạo Tôn cùng Nguyên Thủy Ma Tôn, Thiên Ma Tôn càng nổi lên tham niệm, hận không thể lập tức động thủ tranh đoạt.

Đối với bọn họ mà nói, không có cái gì trân quý hơn bản nguyên đạo khí, đồ vật liên quan đến bản nguyên lực lượng mới là bảo bối trân quý nhất đối với những kẻ có cảnh giới như bọn hắn.

- Mọi người tốt nhất nhớ kỹ trách nhiệm của mình!

Nhưng vào lúc này, thanh âm của lão bất tử lại đem mọi người gọi trở lại hiện thực. Ánh mắt lạnh lùng của hắn đảo qua mấy người Nguyên Thủy Ma Tôn đã có chút động tâm, thậm chí cũng đều nhìn những người khác một vòng.

Bởi vì bản nguyên đạo khí quá mức trân quý, hơn nữa mấy vạn năm dày vò, rất khó bảo đảm có thể có người liều lĩnh hay không. Bất quá lực lượng của lão bất tử là mạnh nhất ở đây, hơn nữa còn có lời thề ước thúc.

Quan trọng nhất là...

Lão bất tử vừa dứt lời, Thần Phượng Đạo Tôn phóng xuất hỏa diễm, bên ngoài quang quyển chớp động, phía dưới Thiên Cung Đạo Tôn cũng càng trở nên kinh người. Trong tay U Minh Ma Tôn lại đột nhiên hiện ra lệnh bài đặc biệt, lạnh lùng nhìn bọn họ.

U Minh Ma Tôn cùng Yêu Tôn hầu như lực lượng ngang nhau, đều đã tiếp cận cảnh giới bán bộ Đạo Tổ, siêu việt Đạo Tôn. Còn lão bất tử so với bọn hắn càng mạnh hơn, Thần Phượng Đạo Tôn năm đó cũng từng đi theo Đạo Tổ, trong cơ thể có một tia hỏa diễm do Đạo Tổ ngưng tụ ra. Thiên Cung Đạo Tôn sử dụng Thiên Cung cũng là đồ vật của Tiên Tổ, bọn họ toàn lực chi trì lão bất tử hoàn thành lời dặn dò của Đạo Tổ.

Thiên Hỏa Đạo Tôn tương đối trung lập, còn lại mấy người lại thật không dám theo chân bọn hắn liều mạng, cuối cùng nhịn xuống không dám động thủ.

Lão bất tử thấy bọn họ không có mạo hiểm cũng âm thầm thở ra một hơi. Trong lòng thầm than, tiểu tử này thực sự là to gan lớn mật, loại địa phương này hắn dám lấy ra bản nguyên đạo khí, thật là không muốn sống.

Hắn không muốn sống thì thôi, vạn nhất bởi vì nguyên nhân này, mấy người lại đánh nhau, để Đan Vương Tiên Tổ bị trấn áp hơn mười vạn năm thoát ra, vậy thực sự xảy ra chuyện lớn rồi.

Mà lúc này, Trình Cung có bản nguyên đạo khí trong tiểu hư đỉnh trấn áp, rốt cuộc ổn định thần niệm đang muốn tan vỡ, để thần niệm từ từ ổn định, thậm chí dưới trạng thái này hấp thu không ít bản nguyên đạo khí lúc trước không thể trực tiếp hấp thu.

Sau khi ổn định, Trình Cung đối với biến hóa xung quanh nhìn như không thấy, trực tiếp bay đến trước mặt lão bất tử, không cần hắn nói, lão bất tử đã trực tiếp đem xung quanh ngăn cách, để không ai nhìn thấy hay nghe được bất cứ tình huống nào giữa hai người bọn họ.

- Ngươi so với trước đây càng điên cuồng hơn, ngươi có biết người đã làm gì không? Một khi gặp chuyện không may thì thế nào?

Nhìn Trình Cung, lão bất tử cười khổ cảm khái nói.

- Thế giới hủy diệt, Cửu Châu hủy diệt, nhân loại tồn vong, Thiên Địa tan vỡ, bất quá chỉ là chuyện này mà thôi.

Trình Cung nhìn lão bất tử, sau khi nói xong nhìn hắn hỏi:

- Có bao nhiêu nghiêm trọng ngươi nói đi, so với những cái này còn đáng để mắt sao?

Bất quá... việc này.. mà thôi!

Lão bất tử triệt để dở khóc dở cười, nhìn Trình Cung, cuối cùng bội phục nói:

- Nếu nhưng những cái này trong mắt ngươi cũng không phải là đại sự, vậy xác thực không có đại sự gì cả.

- Có đại sự thì chẳng phải đối mặt thôi sao? Dốc toàn lực là được, cái khác phải làm thế nào? Lúc trước chơi đùa Đan Vương Tiên Tổ là bởi ta biết được, ta không làm gì đó, hắn rất nhanh sẽ thoát ra. Hơn nữa năm xưa ta bị hắn giết chết, còn bị hắn nhìn chằm chằm lâu như vậy, không chơi đùa hắn một lần, bản thân ta cũng chịu không được. Hơn nữa vừa rồi vượt qua cơ hội này, các ngươi cảm giác kiệt lực, hắn làm sao không chịu. Hơn nữa trận pháp này, ta đã lĩnh ngộ qua, lúc này còn không làm thì chờ tới bao giờ? Chờ hắn thoát ra được, ngươi nghĩ còn hữu dụng sao?

- Còn có, nếu như ngươi muốn nói sự tình vừa rồi ta sử dụng bản nguyên đạo khí, nếu có ngươi ở đây, ta còn lo lắng cái gì. Ngươi còn không trấn áp được bọn hắn, mấy vạn năm nay ta thật không biết vì sao bọn hắn lại ở đây?

Trình Cung nói xong nhìn lão bất tử, đột nhiên cười nói:

- Ngươi lão bất tử, hiện tại ta giải thích xong với ngươi, có phải đến phiên ngươi giải thích với ta hay không?

Vừa nghe Trình Cung nói, lão bất tử thất thần một chút, sau đó cảm giác không có phản đổi, lo lắng, hỏi, nghi hoặc đều bị tiểu tử này giải đáp.

- Năm đó không phải không nói những cái này với ngươi, mà bởi vì loại chuyện này ngươi biết quá nhiều cũng không có ích gì. Linh cùng Tiên Giới vốn cùng một chỗ. Kỳ thực Tiên Giới này cùng chúng ta vốn đều là một tầng thứ. Chỉ là Đan Vương Tiên Tổ kia tự cho mình là đúng, ngự vô số thế giới phía dưới. Mà Cửu Châu Đạo Tổ năm xưa ngộ đạo, sau đó khai sáng ra thế giới của mình. Hẳn chỉ cho rằng đều là tu chân ngộ đạo, chính hắn chỉ là lấy Đạo Tổ tự xưng mà thôi. Tình huống cụ thể không ai có thể rõ ràng. Bởi vì năm xưa bất luận là ta đi theo Đạo Tổ hay Thần Phượng Đạo Tôn, khi đó chúng ta đều còn rất nhỏ yếu.

- Năm xưa chỉ biết là Cửu Châu Đạo Tổ liên hợp Đan Vương Tiên Tổ cộng đồng đối phó U Minh Ma Tổ, cuối cùng gần như đem hắn tiêu diệt. Một hồi đại chiến chính là ở đây, nhưng cuối cùng Cửu Châu Đạo Tổ và U Minh Ma Tổ mới phát hiện mới phát hiện bọn họ đều bị Đan Vương Tiên Tổ hãm hại. Sự tình lúc trước ta không biết, nhưng Cửu Châu Đạo Tổ cuối cùng lại đem Đan Vương Tiên Tổ phong ấn ở đây. Sau đó đem một vài tin tức phong ấn tại những đồ vật khác nhau.

- Về sau chúng ta đạt được những thứ đồ vật còn sót lại của Đạo Tổ và từ từ phát triển, mà sau đó Đan Vương Tiên Tổ sẽ liên hệ với Tiên Giới, nhưng không gian nói đó năm xưa Cửu Châu Đạo Tổ cùng Đan Vương Tiên Tổ, U Minh Ma Tổ chiến đấu, những người khác không có biện pháp tiến vào. Nhưng theo thời gian trôi qua, Đan Vương Tiên Tổ dần dần mượn nhờ thần khí thiên khiếp của Tiên Giới đã cho một tia phân thân trở về Tiên Giới, hơn nữa bắt đầu ảnh hưởng tới Thần Long Tiên Cung cường đại nhất Cửu Châu Đại Địa lúc đó, cuối cùng nhất là cho bọn họ đại chiến với Linh Sơn.

- Ta về sau cũng mới biết, những chuyện xung quanh Thần Long Tiên Cung có rất nhiều, đều làm tiêu hao lực lượng bổn nguyên của Linh Sơn và Cửu Châu đại địa, mà cuối cùng Đan Vương Tiên Tổ bị trấn áp ở chỗ này, là do Cửu Châu Đạo Tổ dùng lực lượng Cửu Châu ngưng tụ trấn áp hắn.

Hắn bằng vào biện pháp này, còn có bằng vào thần khí thiên kiếp tư từ diệt sát, gây rất nhiều quy tắc ảnh hưởng tới Cửu Châu đại địa, dần dần làm cho Cửu Châu đại địa xảy ra vấn đề, hắn mới có thể đi ra.

- Mấy vạn năm trước hắn thiếu chút nữa trốn ra, vì vậy ta phải dẫn đầu đưa người tới đây. Về phần năm đó ta..

Lão bất tử nói rất đơn giản, nhưng lại đem chuyện hắn biết nói ra rõ ràng, mà Trình Cung lại kết hợp với những chuyện hắn biết trước kia, trên cơ bản đã tinh tường tất cả.

- Chuyện này ngươi không cần nói với ta, ngươi trước nói với hắn đi, các ngươi hảo hảo tâm sự.

Trình Cung nói xong, thần niệm khẽ động Tiểu Phong Tử đã xuất hiện, mặc dù có lực lượng của lão bất tử bảo hộ ở bên ngoài không ai tiếp cận, nhưng huyết mạch phụ tử, lão bất tử thiếu chút nữa đứng dậy lao ra bên ngoài.

Mà Trình Cung thì trực tiếp tiến vào không gian ngoại đỉnh của Hư Không Âm Dương Đỉnh, hắn muốn chính mình hảo hảo sửa sang lại một chút, suy tư một chút.

Đã từng là bí ẩn, vào lúc này đã không còn sương mù trùng trùng điệp điệp nữa, kỳ thật trong quá trình từ lúc Trình Cung phát triển, những sương mù này từ từ tán đi. Phải biết, nên hiểu Trình Cung cũng hiểu không ít, mà lão bất tử chỉ cần nói lại một ít chuyện Trình Cung không hiểu mà thôi.

Điểm này lão bất tử vô cùng rõ ràng, cho nên hắn mở miệng nói ra những chuyện mà Trình Cung không biết, cũng biết vì sao hắn ném Tiểu Phong Tử cho mình, chuyện liên quan tới nữ nhân của hắn, Trình Cung dứt khoát không đi nghe. Tuy hắn cũng từng mắt lão bất tử, thường xuyên mắng hắn, nhưng với tư cách bằng hữu hắn đem hài tử phó thác cho mình, Trình Cung sẽ cố hết sức mà chiếu cố, vì cho tới bây giờ Trình Cung còn không biết nguyên nhân chính thức trong đó. Sở dĩ nói phải biết rằng, hoặc là nghĩ như vậy, chỉ muốn gặp được lão bất tử mà thôi.

Đây chính là thái độ Trình Cung đối đãi với lão bằng hữu chính thức, không cần nói nhiều hay giải thích thêm cái gì, làm cái gì cũng được.

Người ở bên trong không gian ngoại đỉnh của Hư Không Âm Dương Đỉnh, Trình Cung dần dần đem tất cả làm xong, Cửu Châu Đạo Tổ, U Minh Ma Tổ, Đan Vương Tiên Tổ ba người này đại chiến một trận tạo ra quang cảnh diệt thế, mà Cửu Châu Đạo Tổ, U Minh Ma Tổ vẫn lạc, Đan Vương Tiên Tổ cuối cùng bị Cửu Châu Đạo Tổ phong ấn, hiển nhiên thằng này là gia hỏa âm hiểm chân chính, đến cuối cùng mới phát hiện ra mà thôi.

Mà Đan Vương Tiên Tổ bị phong ấn muốn đi ra, phải nghĩ biện pháp gây tai họa cho Cửu Châu Đại Địa, Linh Sơn, đồng thời cũng muốn đả kích những thế lực muốn phát triển của Cửu Châu Đại Địa, Linh Sơn, nhân vật thiên tài. Nhưng năm đó hiển nhiên Cửu Châu Đạo Tổ cũng cứu Cửu Châu Đại Địa, Linh Sơn và tinh không, nhưng hắn không có biện pháp nhúng tay trực tiếp vào Tiên Giới.

Lần này tuy mình đánh Đan Vương Tiên Tổ bị thương, nhưng Trình Cung biết rõ loại thương tổn này là vì Đan Vương Tiên Tổ trùng kích trận pháp mấy vạn năm, sau đó lại khinh thường. Cho nên khi hắn phản công, cơ hồ nhất định là vô cùng khủng bố.

Vừa rồi Trình Cung cùng lão bất tử tùy ý trêu chọc chuyện Cửu Châu bị hủy diệt, sanh linh đồ thán, thiên địa sụp đổ cũng không sao cả, nhưng thân nhân, người yêu, huynh đệ, bằng hữu, thủ hạ của hắn toàn bộ đều ở trong Cửu Châu, hắn làm sao có thể buông ra thật sự. Nếu quả thật không thèm để ý tới những chuyện này, vậy hắn không còn là Trình Cung nữa.

Vì để Cửu Châu đại địa dần dần suy sụp, cái này Đan Vương Tiên Tổ khống chế Thần Long Tiên Cung, diệt sát qua Càn Khôn Đan Tông, đồng thời cũng sử dụng các loại thủ đoạn làm cho Linh Sơn suy sụp, thậm chí còn điều khiển thần khí thiên kiếp của Tiên Giới không ngừng diệt sát tất cả thế hệ kinh tài tuyệt diễm. Mười mấy vạn năm qua Linh Sơn từ từ mai một, cả đời của hắn bị người ta nhìn chằm chằm vào, cảm ứng được nên mới chết, còn ở kiếp này, nói cái gì người nhà, hay là ân oán cá nhân, Trình Cung cũng không thể đứng ngoài quan sát.

Nhưng hiện tại chính mình có thể làm cái gì đây, mặc dù thần niệm của của mình đủ cường đại, nhưng lực lượng so với lão bất tử còn kém một chút, bọn họ không thể làm gì, chỉ có thể mượn nhờ đại trận của Cửu Châu Đạo Tổ lưu lại mới có thể miễn cưỡng trấn áp Đan Vương Tiên Tổ.

Chuyện cũ trước kia, tất cả hiện ra trong đầu, cho tới hôm nay đối mặt với Đan Vương Tiên Tổ phải ứng đối như thế nào, Trình Cung vẫn đang tự hỏi. Trong lúc này thời gian bất tri bất giác trôi qua ba ngày, thẳng đến khi Tiểu Phong Tử liên lạc bằng đạo phù thì Trình Cung mới có phản ứng, Trình Cung lúc này mới có chút bất đắc dĩ, rời khỏi Hư Không Âm Dương Đỉnh.

Thời gian ba ngày, phụ tử lão bất tử cùng Tiểu Phong Tử hiển nhiên nói chuyện với nhau rất nhiều, cũng đã vững vàng lại.

- Thế nào, nghĩ ra biện pháp giết chết hắn chưa?

Lão bất tử năm đó ở trong Linh Sơn thời gian ngắn luôn đi theo Trình Cung, hai người hỗn (hỗn: lăn lộn) quá quen thuộc, cộng thêm hôm nay thông qua Tiểu Phong Tử biết rõ chuyện của Trình Cung ở kiếp này, với sự hiểu biết về Trình Cung của mình thì biết Trình Cung không có khả năng không thèm nghĩ tới chuyện đối phó Đan Vương Tiên Tổ như thế nào, cho nên nhìn thấy Trình Cung đi ra, lão bất tử trêu chọc hắn.

- Phụ tử gặp lại nhau khóc đủ chưa?

Trình Cung cười nói nhìn lão bất tử cùng Tiểu Phong Tử.

- Ta không khóc...

- Ân...

Lão bất tử vừa định mạnh miệng, Tiểu Phong Tử đã thành thật gật đầu, tở vẻ đã khóc, khóc đủ.

- Ha ha...

Nhìn thấy bộ dạng quẫn bách cảu lão bất tử, Trình Cung nhịn không được cười lên vui vẻ, sau đó nói:

- May mắn không cho ngươi dẫn hắn theo, nếu không hắn sẽ học thói không thành thật của ngươi, Tiểu Phong Tử ngươi trước đi vào không gian ngoại đỉnh của Hư Không Âm Dương Đỉnh tu luyện a, ta có một số việc muốn nói với lão tử không chịu trách nhiệm của ngươi.

Tiểu Phong Tử đối với Trình Cung nói gì nghe nấy, thần niệm của Trình Cung khẽ động thu hắn vào trong không gian ngoại đỉnh của Hư Không Âm Dương Đỉnh.

- Cảm tạ ngươi, nếu như không phải có ngươi, ta cũng không biết nên bàn giao với mẫu thân của hắn như thế nào.

Lão bất tử cảm kích nhìn Trình Cung.

- Đừng nói giống như sinh ly tử biệt thế, về sau còn phải tự mình cưu mang, ngươi phải bồi thường cảm giác thua thiệt của hắn kìa.

Trình Cung cũng không muốn nghe lão bất tử nói những lời này, nhìn hắn nói:

- Các ngươi còn có thể cố được bao lâu?

- Cái này rất khó nói, trước khi đại khái có thể được mấy trăm năm, có lẽ bởi vì một lần bộc phát liền phá tan.

Một khi bị phá tan, chúng ta không có ai là đối thủ của Đan Vương Tiên Tổ, nhưng lần này hắn bị ngươi làm bị thương, có lẽ có thể tranh thủ cho chúng ta thêm một ít thời gian.

Nhưng có thể đoán trước được, tiếp theo hắn lại bộc phát lần nữa, cơ hồ chính là thời điểm Cửu Châu đại trận bị phá hủy, bởi vì trước kia hắn bị Cửu Châu Đạo Tổ vây khốn. Cho tới nay hắn còn rất vui vẻ, mặc dù mười mấy vạn năm qua đi, với hắn mà nói chút thời gian này không coi vào dâu, có thể chậm rãi bố trí, lập kế hoạch. Thậm chí hắn còn ngẫu nhiên đắc ý nói rằng, diệt sát siêu cấp thiên tài có cảm giác vô cùng hưng phấn, khi hắn hãm hại, diệt sát Cửu Châu Đạo Tổ cùng U Minh Ma Tổ cũng không vui vẻ, hưng phấn tới như vậy.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1047)