← Ch.0148 | Ch.0150 → |
- Ba triệu lượng lần thứ hai, ba triệu lượng, có người ra giá tiền cao hơn hay không.
Lúc này, rốt cục cũng đến phiên đấu giá sư nói chuyện.
- Móa, đám hỗn đản Vân Đan Tông kia cũng quá vô sỉ, mịa nó, nếu không chúng ta trực tiếp nói một tiếng cùng người Nhất Chùy Định Âm Đường, đồ đạc của chúng ta không bán cho bọn hắn.
Sắc Quỷ tức giận đứng dậy, còn kém chút nữa là xốc rèm hướng về phía Vân Đan Tông chửi ầm lên.
- Bán, vì cái gì không bán.
Trình Cung đứng dậy đi đến bên cạnh Sắc Quỷ, ôm bờ vai của hắn cười nói:
- Chúng ta là đế đô Tứ đại hại, khi dễ người, áp người, chơi bá đạo... những cái này chúng ta càng am hiểu hơn so với bọn hắn.
Lúc này, đấu giá sư đã hô lần thứ ba, lập tức muốn rơi chùy.
- Ba triệu linh mười vạn lượng, bản đại thiếu cũng thích vật này, bất quá bản đại thiếu không có vô sỉ hạ lưu như người khác, đấu giá hội người trả giá cao là được, ai ra giá cả cao là của người đó. Mua nổi thì mua, mua không nổi cũng đừng đi ra mất mặt xấu hổ. Ngươi xem bản đại thiếu thật tốt, bản đại thiếu sẽ không cầm nhất đẳng Trấn Quốc Công, Dũng Vũ đại tướng quân, Chủ soái tiễu phỉ tới dọa các ngươi, các ngươi ai muốn hô giá cứ tùy tiện.
Thanh âm vô cùng hung hăng càn quấy của Trình Cung vang lên, lập tức làm chú ý của tất cả mọi người đều tập trung qua bên này.
- Trình đại thiếu quá ngưu bức, ngay cả mặt Vân Đan Tông cũng dám đánh, lại không lưu tình chút nào, đánh rất vang ah.
- Bà mẹ nó, Trình đại thiếu là ai, Vân Ca Thành đệ nhất hoàn khố, không đúng, Nam Chiêm Bộ Châu đệ nhất hoàn khố. Đừng nói Vân Đan Tông, coi như là mặt thảo nguyên chi vương A Cổ Đạt hắn cũng không cho.
- Ta nghe nói, mặt mũi Hoàng đế hắn cũng không cho.
- Thật sự là ác hữu ác báo, cái này sướng rồi.
- Trình Cung, ngươi dám nhục Vân Đan Tông ta, người khác sợ Trình gia ngươi, nhưng Vân Đan Tông ta lại không để ý...
Nam Tuấn Anh nghe xong là thanh âm của Trình Cung, trong đầu lập tức hiện ra tràng cảnh lúc ấy bị tức thổ huyết, giờ phút này có Tô Liệt ở đây. Hắn giống như là tiểu Cẩu có chủ nhân bên cạnh, lập tức bạo phát đi ra.
- Hừ!
Tô Liệt hừ lạnh một tiếng, đã cắt đứt Nam Tuấn Anh gào thét, âm thanh lạnh như băng mang theo một cổ uy áp cùng lực lượng cường đại:
- Không biết trời cao đất rộng, ta thay Trình lão quốc công giáo huấn ngươi.
Đường đường Vân Đan Tông tông chủ tự nhiên không sẽ đích thân ra tay, trên thực tế ở Nhất Chùy Định Âm Đường hắn cũng không dám động thủ, nhưng mà cuối cùng hắn nói giáo huấn, thanh âm ngưng tụ, tựa như đao kiếm vô hình lập tức trùng kích tới phòng của Trình Cung.
Dù sao cũng là tông chủ Vân Đan Tông, cung ứng đan dược khẳng định không thiếu, tư chất cũng không kém, hôm nay cũng đã sắp bước vào cảnh giới Thoát Tục kỳ. Mặc dù chỉ là ngưng tụ thanh âm công kích, nhưng uy thế cũng rất kinh người.
- Coi chừng...
Trình Lập ở một bên phát hiện không đúng, nhưng loại công kích này hắn không có thể lực trực chặn đường, đây không phải nơi bổ đao kiếm, hắn muốn ngăn cản cũng đỡ không nổi.
- Lão Mã...
Ở Tô Liệt còn chưa nói ra mấy chữ cuối cùng, không có phát động âm thanh công kích, Trình Cung đã ý thức được không tốt. Căn bản không cần lên tiếng, tinh thần lực lập tức câu thông cùng lão Mã, lão Mã đứng ở một bên thân thể mãnh liệt di chuyển, đã trực tiếp chắn trước mặt Trình Cung.
Hắn cũng đã là nửa bước Thoát Tục kỳ, tuy không có biện pháp hoàn toàn so cùng Thoát Tục kỳ, nhưng so với Siêu Phàm kỳ đỉnh phong bình thường vẫn lợi hại hơn rất nhiều. Mà hắn cũng có thể dùng tinh thần lực trực tiếp chặn đường công kích của Tô Liệt, dù sao đây không phải đánh chính diện.
Vốn cho rằng dù nửa bước Thoát Tục kỳ cũng không thể có thể vô thanh vô tức tiếp được, nhưng lão Mã đã sớm không có bất kỳ ý thức, loại công kích âm ba này hiệu quả đối với hắn căn bản không lớn.
- Tại sao có thể như vậy...
Cái này ngay cả Tô Liệt cũng ngồi không yên, mãnh liệt đứng dậy đi tới cửa sổ, rèm cửa sổ thiết kế rất đặc biệt, ở bên trong mơ hồ có thể chứng kiến bên ngoài, nhưng mà bên ngoài nhìn không tới bên trong. Ánh mắt của hắn dừng ở phòng Trình gia, cảm thụ không được khí tức của đối phương, lại có thể nhẹ nhõm đánh tan công kích, là Thoát Tục kỳ thần thông quảng đại, có thể hô phong hoán vũ.
Lúc nào Trình gia đã có vị Thoát Tục kỳ thứ hai, đây quả thực quá kinh người, phải biết rằng mỗi một vị Thoát Tục kỳ cũng như giống như Định Hải thần châm. Một môn phái chỉ cần có một vị Thoát Tục kỳ, có thể trở thành đại môn phái trăm năm không ngã. Thoát Tục kỳ thần thông quảng đại, hô phong hoán vũ, ngự kiếm mà đi, đã thuộc về siêu thoát sức chiến đấu thế tục. Trình gia, Lôi gia thậm chí Vân Đan Tông có thể mạnh như thế, là bởi vì bọn hắn đều có Thoát Tục kỳ tồn tại.
- Ba triệu linh mười vạn lượng lần thứ hai, còn có ai ra giá tiền cao hơn hay không, đây chính là Trú Nhan Đan trăm năm khó gặp. Phía sau tranh đoạt sẽ càng thêm kịch liệt, có lẽ giờ phút này ngươi ra giá có thể dùng giá thấp nhất mua được.
Giờ phút này, đấu giá sư kia nói cũng mang theo vô cùng câu dẫn.
- Tô tông chủ, nơi này là Nhất Chùy Định Âm Đường, nếu như ngươi không có tiền mua không nổi đan dược mà nói có thể ly khai, nếu như còn dám ở Nhất Chùy Định Âm Đường phá hư quy củ, đừng trách bổn phu nhân không khách khí.
Nhưng vào lúc này, trong tai Tô Liệt đột nhiên có một thanh âm, đúng là thanh âm của Ân phu nhân, nói rất trực tiếp không lưu tình chút nào.
Sắc mặt Tô Liệt thay đổi mấy lần, lại không dám nói thêm cái gì, tuy Vân Đan Tông ở Lam Vân Đế Quốc coi như là một phương thế lực, nhưng so cùng Nhất Chùy Định Âm Đường lại chênh lệch quá xa. Nhất Chùy Định Âm Đường là thế lực lớn kéo dài qua toàn bộ Nam Chiêm Bộ Châu, nghe nói ở các châu khác cũng có phân đường, thế lực cường đại vượt quá tưởng tượng, không phải Vân Đan Tông có thể chọc nổi.
- Làm sao vậy, không chịu nổi à, người đã già, thứ đồ vật này không còn dùng được. Vừa rồi không phải nói thứ này ngươi đã định rồi ư, không có tiền đừng ở đây trang bức. Còn tông chủ Vân Đan Tông, nguyên lai là nhân vật không có tiền muốn chiếm tiện nghi, ta xem Vân Đan Tông các ngươi cũng chỉ có chút tiền đồ này. Ám toán bản đại thiếu không thành, có năng lực các ngươi lại đến đi.
Trình Cung trực tiếp vỗ tay, rèm cửa bị nhấc lên, Trình Cung đứng ở trước cửa sổ quay mắt về phía phòng Vân Đan Tông lớn tiếng nói.
Mịa nó, đã đến loại trình độ này, tự nhiên không cần khách khí đối với bọn họ. Vân Đan Tông này vốn chính là đến giúp đỡ Hoàng đế, mới vừa rồi còn ở đằng kia kêu gào, loại này nhất định là địch nhân, Trình Cung căn bản sẽ không khách khí đối với bọn họ.
- Năm trăm vạn lượng.
Đường đường tông chủ Vân Đan Tông há có thể bị Trình Cung hù sợ, không thấy Tô Liệt ra tay, bức màn trước mặt hắn trực tiếp bị một đoàn hỏa diễm thiêu đốt, hóa thành tro tàn, mà Tô Liệt thì chắp tay đứng ở nơi đó.
Giờ phút này tâm tình hắn vô cùng phẫn nộ, khôn cùng lửa giận. Đường đường nhất phái tông sư, Luyện đan sư cấp tám cao cao tại thượng lại bị một hoàn khố sĩ nhục tới tình trạng này, thật sự đáng giận đến cực điểm. Nếu ở địa phương khác, coi như là mạo hiểm đắc tội Trình Tiếu Thiên, toàn diện trở mặt cùng Trình gia, Tô Liệt cũng sẽ ra tay triệt để phế bỏ Trình Cung, nhưng vừa rồi đã có Ân phu nhân cảnh cáo, hiện tại hắn cũng không dám có động tác khác.
Nhưng trong lòng lại hận không được, thân phận mình là gì, thân phận này Trình Cung là gì. Cũng dám kêu gào cùng mình, nếu như hôm nay thua bởi Trình Cung, mình còn có thể diện gì.
- Vô sỉ, quả thực quá vô sỉ, vậy mà vừa rồi xuất thủ qua.
- Ngươi xem ta nói không thể đắc tội Vân Đan Tông này a, cái này cũng chưa tính cái gì đâu, bọn hắn bí mật trả thù mới đáng sợ, cũng chỉ có Trình đại thiếu mới mặc kệ hậu quả.
- Cái gì gọi là mặc kệ hậu quả, Trình gia có Trình lão gia tử, Trình Đại tướng quân, cũng chưa chắc sợ Vân Đan Tông.
- Lời nói là nói như vậy, nhưng mà hiện tại Trình Cung này gây thù hằn bốn phía cho Trình gia, Trình gia sớm muộn gì cũng bại trong tay hắn.
- Sáu trăm vạn lượng.
Trình Cung cũng không chút yếu thế nào, bởi vì vừa rồi hắn cũng đã nghe được Ân phu nhân truyền âm, đối với sự tình vừa rồi tỏ vẻ có lỗi, đồng thời nói cho hắn biết tuyệt đối sẽ không xuất hiện sự tình vừa rồi, cho nên Trình Cung trực tiếp nhìn Tô Liệt.
- Tám triệu lượng.
Lần này Tô Liệt đi ra, một là vì mời Hoàng đế tham gia đại điển Vân Đan Tông, hai là vì mua sắm một ít tài liệu. Trong này có một ít là tài liệu mua sắm vì hắn, mà hắn bán Liệu Thương Đan cũng là vì kiếm chút ít tiền, dù sao đoạn thời gian trước hắn vì tấn thăng đến Luyện đan sư cấp tám tốn hao cực lớn, ngoại trừ môn phái ủng hộ ra, chính hắn cũng cơ hồ tiêu pha hết sạch. Nhưng dù nghèo, hắn cũng sẽ không chịu ở lúc này bại bởi Trình Cung.
- Chín triệu lượng.
Trình Cung ra giá lần nữa.
- Đi, đi, đại thiếu, cái giá tiền này đã rất có thể, ngươi lại ra giá mà nói, vạn nhất đứa cháu này kinh sợ, chúng ta phải phải dùng tiền mua đồ của mình về, vậy cũng sẽ lỗ lớn.
Sắc Quỷ ở một bên thấy Trình Cung không hề nhượng bộ chút nào, thật sự như là cái loại lửa giận đi lên, vội vàng âm thầm truyền âm cho Trình Cung.
- Yên tâm, ta thanh tỉnh lắm, cháu trai này sẽ không nghĩ tới vật này là của chúng ta, hiện tại hỏa hầu còn thiếu một ít.
- Mười triệu lượng, tiền không tính vấn đề, nhưng hôm nay ngươi bất kính đối với Bổn tông chủ, Vân Đan Tông ta sẽ không bỏ qua như vậy.
Tô Liệt đã rung động, mười triệu lượng hoàng kim có thể mua bao nhiêu dược liệu, có thể luyện chế bao nhiêu đan dược. Nhất là lúc này, hắn vì đạt tới Luyện đan sư cấp tám tiêu hết tất cả tích súc, ngay cả môn phái cũng nguyên khí đại thương, hắn đã âm thầm phái người đến địa phương bất đồng bán ra một ít đan dược, nhưng bây giờ ở loại địa phương này tốn nhiều như vậy, vốn là ba triệu lượng là có thể giải quyết.
Giờ phút này cũng đã có chút đến cực hạn Tô Liệt có thể thừa nhận, cho nên hắn mới có thể nói ra lời nói này, cái loại uy hiếp nầy không cần nói cũng biết.
- A...
Trình Cung nở nụ cười, trực tiếp chỉ vào Tô Liệt nói:
- Ta lại ra giá lần nữa, một ngàn một trăm vạn lượng, nếu ngươi còn dám thêm một triệu lượng ta liền nhận thua, cái đan dược này sẽ là của ngươi, thêm không dậy nổi mà nói ngươi cũng đừng ở đây nói những lời chó má kia. Mịa, Trịnh Tam Nguyên là quốc trượng, còn không phải ngũ mã phân thây, Cuồng Phong Mã Bang thế nào, còn không phải bị ta tàn sát. Đại thảo nguyên ta cũng đồng dạng tung hoành, sứ giả hắn ta cũng đánh cho, thì thế nào. Theo chân bọn họ so, Vân Đan Tông ngươi tính là cái rắm.
- Đại ca này của ngươi quả thực quá trâu rồi, dám nói tông chủ Vân Đan Tông như vậy, hắn tuyệt đối là người thứ nhất.
Bên trong phòng Âu Dương gia tộc, Âu Dương Ngọc Bảo nghe xong cũng hưng phấn không thôi.
← Ch. 0148 | Ch. 0150 → |