← Ch.0194 | Ch.0196 → |
- Móa, ta không nghe lầm chứ, đây là Chấp pháp trưởng lão Vân Đan Tông nói?
- Thật bất khả tư nghị, không nghĩ tới vậy mà sẽ phát sinh loại chuyện này.
- Chưa có ngoại chiến, bên trong đã rối loạn, cái này thật là náo nhiệt.
Mọi người ở trong Đại điện nghe mà trợn tròn mắt, sự tình hôm nay cũng quá ly kỳ, vậy mà phát sinh loại chuyện này.
- Khương Vĩ Tường ngươi...
Tô Liệt tức giận đến thiếu chút nữa phun ra một búng máu, mặt đỏ lên. Trước kia vô luận Trình Cung nói như thế nào, cho dù ngay cả Đông Phương Linh Lung đứng ở nơi này dùng ánh mắt phẫn nộ theo dõi hắn, hắn cũng lơ đễnh.
Nhưng hắn như thế nào cũng không nghĩ tới, Khương Vĩ Tường sẽ ngay tại lúc này nói lời như vậy, thoáng cái khiến cho hắn trở nên xấu hổ vô cùng.
Vừa rồi thời điểm nhìn thấy người Vân Đan Tông vây lên, Thánh nữ Nguyên Thủy Ma Tông đã có chút ít ngồi không yên, lúc này lông mày giãn ra, người cũng an tâm ngồi xuống. Một màn này Vân Nguyệt Thiên đều thấy rõ, càng cảm thấy tò mò.
Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Là Khương Vĩ Tường sớm liên thủ cùng Trình Cung, hay là hắn muốn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của?
Lúc này Hoàng đế không khỏi nhớ tới ánh mắt vừa rồi của Tô Liệt nhìn hắn, ánh mắt kia làm cho hắn rất khó chịu, trẫm là Thiên tử, há có thể giống như ngươi. Còn dám so sánh cùng trẫm, ngươi cho rằng ngươi là ai. Ngay cả bộ phận trong môn phái mình xảy ra vấn đề còn không biết, còn ở đằng kia dương dương tự đắc.
- Bệ hạ, Vân Đan Tông ta tuân theo pháp luật, tuy Tô Liệt này là tông chủ Vân Đan Tông, lại không thể hoàn toàn đại biểu Vân Đan Tông, hắn làm ra sự tình tổn hại pháp luật và luân lý như thế, kính xin bệ hạ làm chủ cho chúng ta.
Lúc này đột nhiên Khương Vĩ Tường quỳ xuống trước Hoàng đế bệ hạ.
Lần này, trong nội tâm Hoàng đế rất vui vẻ, tất cả mọi người sững sờ, nhưng lập tức hiểu được. Khương Vĩ Tường là đang tranh thủ Hoàng đế ủng hộ. Nếu hắn muốn leo lên bảo tọa tông chủ Vân Đan Tông, chỉ dựa vào hắn hiển nhiên là không được.
Tuy hành động của Khương Vĩ Tường làm cho trong nội tâm Hoàng đế vui vẻ, nhưng trong khoảng thời gian ngắn hắn cũng không biết nên nói cái gì, hắn không có biện pháp đơn giản tỏ thái độ. Dù sao Tô Liệt bây giờ còn là tông chủ Vân Đan Tông. Thế lực của hắn vẫn lớn như trước.
- Hừ!
Lúc này, một tiếng hừ lạnh của Trình Cung truyền vào trong tai mọi người:
- Hiện tại tất cả mọi người nghe rõ chưa, đây là người một nhà bọn hắn nói. Mịa nó, tông chủ trở thành như vậy, làm chút chuyện xấu mà ngay cả người bên trong cũng xem không vừa mắt, nếu ta là ngươi đã sớm giội nước tiểu cho mình chết đuối rồi, còn sống làm gì cho nhục. Hiện tại các ngươi đều nghe rõ ràng chưa, đại thiếu cũng lười nói nhảm với ngươi, lập tức trả người cho đại thiếu.
Tô Liệt đã sớm tức giận đến phổi cũng muốn nổ, Khương Vĩ Tường, Khương Vĩ Tường, vậy mà lúc này bị hắn đâm một dao, không nghĩ tới hắn dám đứng ra lúc này, chẳng lẽ hắn thực cho là mình có thể ngã xuống như vậy, ngươi chờ đó, xem Bổn tông chủ thu thập ngươi như thế nào.
Giao người ra, không, tuyệt đối không được. Mặt mũi đã sớm mất hết, nếu thời điểm này mình lại giao người ra, kia chẳng phải là đã thừa nhận sao, chuyện này trôi qua nhất định sẽ mất vị trí tông chủ.
Nếu như mình có thể luyện chế được Nhân Đan, đoạt được Ẩn Phong thân thể, cho mình trùng kích luyện đan Đại sư, đến lúc đó đây hết thảy đều không coi vào đâu.
- Bổn tông chủ đã có cơ hội trùng kích Đan đạo đại sư, đến lúc đó Vân Đan Tông sẽ tiến vào thời đại mới, sau khi Vân Đan Tông cường thịnh, đan dược của Nam Chiêm Bộ Châu cùng Lam Vân Đế Quốc sẽ không khuyết thiếu, giá cả sẽ hạ thấp, chất lượng đề cao. Này không chỉ là quan hệ đến Vân Đan Tông chúng ta, còn quan hệ đến Lam Vân Đế Quốc, quan hệ đến chỉnh thể thực lực của Nam Chiêm Bộ Châu, cho dù có nghìn vạn người thóa mạ, Tô Liệt ta cũng không hối hận.
Tô Liệt dù sao cũng là một đời tông chủ. Hơi chút điều chỉnh thoáng một phát, lập tức nói ra một phen.
Lời nói này đem không ít người đều xoay vòng vòng, kể cả Hoàng đế cùng các thế lực khác, kia cũng là một cái hứa hẹn mịt mờ của Tô Liệt, đến lúc đó chỗ tốt mọi người chia.
- Phi, cái con mẹ ngươi, chưa thấy qua ai vô sỉ như ngươi, làm kỹ nữ còn đòi bia trinh tiết.
Bàn Tử trước hết nhẫn nhịn không được.
- Súc sinh.
Tử Kim Long Thương của Túy Miêu đã đập xuống đất, sát khí trùng thiên.
- Rầm rầm
Hai thân thể Đại Bạch, Tiểu Bạch lập tức biến lớn gấp đôi.
Liệt Nhật Kiếm của La Anh Hùng cũng đã tới tay, mà ngay cả hung thần Bạch Khải Nguyên sau khi nghe xong, lỗ mũi cũng bốc hỏa, tức giận đến điên người, không biết xấu hổ thấy qua rất nhiều, nhưng không biết xấu hổ như vậy vẫn là lần đầu gặp được.
Người bên Trình Cung cũng đã phát nổ, mịa nó, còn có lời gì nói, khai chiến.
- Vậy thì chiến, nếu như ngươi thua còn không giao người ra đây, vậy đại thiếu liền san bằng Vân Đan Tông ngươi.
Loại phản ứng này cũng nằm trong trong dự liệu của Trình Cung, chiến là khó mà tránh khỏi, chỉ là xem chiến như thế nào. Nên mới để cho Khương Vĩ Tường đứng ra, là không muốn khai chiến toàn diện cùng toàn bộ Vân Đan Tông. Nếu quả thật toàn diện khai chiến, đây tuyệt đối là cục diện lưỡng bại câu thương, đến lúc đó nhất định sẽ có người đi ra kiếm tiện nghi.
- Đây là quyết định của hắn, là tham dục của hắn, Vân Đan Tông không phải một mình hắn, Thái thượng trưởng lão phát hiện rất nhiều phương pháp luyện đan mới ở một di tích, Thái thượng trưởng lão rất nhanh sẽ đạt tới Đan sư cấp tám, đồng dạng có cơ hội trùng kích Đan đạo đại sư.
Nếu Khương Vĩ Tường đã đứng ra, tự nhiên không có khả năng lui lại.
- Nếu là ân oán cá nhân, các ngươi vẫn là dùng phương thức quyết đấu giải quyết a, mỗi bên ra nhân số như nhau, bên nào thắng nhiều hơn thì thắng cuộc.
Lúc này, Hoàng đế rốt cục cũng mở miệng.
Trình độ luyện đan chỉnh thể của Nam Chiêm Bộ Châu rất thấp, Lam Vân Đế Quốc có thể quật khởi cũng có quan hệ rất lớn cùng Vân Đan Tông, cho nên Hoàng đế cũng sẽ không muốn nhìn Vân Đan Tông xảy ra chuyện quá lớn. Còn có một điều, tuy Trình Cung miễn cưỡng xem như hợp lý huy động vạn người, nhưng này dù sao cũng là quân đội chính quy, nếu quả thật bộc phát chiến đấu toàn diện, cho dù Vân Đan Tông không bị diệt cũng sẽ tổn thất thảm trọng.
Hoàng đế không có thể liều lĩnh như người trong giang hồ, hắn phải suy tính rất nhiều vấn đề. Hắn rất muốn giết Trình Cung, muốn làm thế lực Trình gia suy yếu, nhưng lại không thể làm cho trong nước xuất hiện vấn đề quá lớn, nếu như vì tiêu diệt Trình gia, lại làm cho quốc lực yếu bớt, làm cho địch nhân có thể thừa cơ hội, đó là sự tình được không bù mất. Nếu không như vậy, hắn đã sớm làm.
Hiện tại cũng không thể khiến cho Vân Đan Tông xuất hiện vấn đề lớn, nếu không về sau cung ứng đan dược sẽ xảy ra vấn đề. Tuy Hoàng gia cũng có một chút Luyện đan sư, thậm chí đan dược cao cấp còn hơn Vân Đan Tông, nhưng trên dưới Vân Đan Tông có mấy ngàn người, đa số đều có thể luyện chế dược tề, càng có vài trăm người có thể luyện chế đan dược. Hàng năm có vô số đan dược từ Vân Đan Tông tiến vào Lam Vân Đế Quốc, cũng tiến vào quân đội.
- Đệ tử bình thường Vân Đan Tông lui ra phía sau, đây chỉ là sự tình tham dục của Tô Liệt, không có quan hệ cùng các ngươi, mời bệ hạ làm chứng, người xuất chiến vì Tô Liệt, sống chết không quan hệ cùng Vân Đan Tông.
Nghe xong loại phương thức này, trong nội tâm Khương Vĩ Tường cũng đồng ý, thời điểm này còn có thể đi theo Tô Liệt, nhất định là tử trung của hắn, những người này chết toàn bộ càng tốt.
Bởi vì sự tình vừa rồi, Vân Đan Tông âm thầm phát ra tín hiệu, lúc này kể cả Khương Vĩ Tường ở bên trong là mười sáu tên trưởng lão toàn bộ có mặt trên đại điện. Sau khi nghe Khương Vĩ Tường nói, đệ tử bình thường chậm rãi lui về phía sau, trong những trưởng lão kia có gần một nửa đi theo Khương Vĩ Tường cũng lui về phía sau, cuối cùng có hai người do dự một chút cũng lui xuống theo Khương Vĩ Tường, chỉ còn lại có sáu vị trưởng lão đứng ở sau lưng Tô Liệt.
- Sư... sư phụ, sao... làm sao bây giờ?
Nam Tuấn Anh chưa từng bái kiến loại tràng diện này, sớm đã sợ đến hai chân nhuyễn ra, vừa rồi trong lúc bất tri bất giác cũng đã đi theo một đám đệ tử Vân Đan Tông lui về phía sau.
Nhưng mà sau đó hắn liền phát hiện không đúng, người khác có thể lui, hắn với tư cách đệ tử Tô Liệt, hắn tuyệt đối không thể lui. Nhưng bây giờ loại cục diện này, mặc kệ thắng thua, địa vị của Tô Liệt ở Vân Đan Tông đều bị uy hiếp, Nam Tuấn Anh trong lúc bất tri bất giác vẫn thối lui đến phía sau.
- Cái gì làm sao bây giờ, phế vật, chút chuyện như vậy cũng bị dọa vỡ mật. Lập tức đi thông tri Lam Mi Thái thượng trưởng lão, lúc cần thiết mời hai vị Thái thượng trưởng lão ra mặt trấn áp tên phản đồ Khương Vĩ Tường này, lại bảo hai vị Thái thượng trưởng lão coi chừng Khương Lan.
- Dạ dạ.
Nam Tuấn Anh sớm đã bị dọa vỡ mật, liên tục gật đầu đáp ứng, thừa dịp ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn Trình Cung cùng sư phụ hắn, hắn cẩn thận lui về phía sau.
- Cộng thêm ngươi là vừa vặn bảy đúng không?
Trình Cung quay đầu nhìn về phía sau, Bạch Khải Nguyên, Trình Lập, Đông Phương Linh Lung, Đại Bạch, Tiểu Bạch, nếu như không tính lão Mã mà nói, tổng cộng có năm tồn tại Siêu Phàm kỳ, thời điểm Trình Cung nhìn về phía bọn hắn, bọn hắn cũng đều đi ra:
- Bên cạnh ta năm cái, còn lại hai một mình ta giải quyết.
- Một mình hắn giải quyết, hắn coi mình là ai, là Thất hoàng tử sao?
- Nghe nói thời điểm Thất hoàng tử còn chưa có đạt tới Siêu Phàm kỳ, có thể đối chiến tồn tại Siêu Phàm kỳ.
- Hắn cũng không quá đáng là Phạt Mạch kỳ, còn muốn một người đối với hai, còn muốn chống lại Tô Liệt, quả thực là muốn chết. Tô Liệt chỉ thiếu nửa bước là đến được Thoát Tục kỳ, hắn có phải điên rồi hay không.
- Chẳng lẽ là thủ hạ không đủ dùng, nhưng mà không cần phải điên cuồng như thế a.
- Này cùng muốn chết có cái gì khác nhau, đừng nói là hắn, cho dù là hung thần Bạch Khải Nguyên cũng không phải đối thủ Tô Liệt, Tô Liệt kia kém một ít nữa là đến được Thoát Tục kỳ.
- Còn một cái đối với hai cái, thật không biết bên trong đầu hắn đang suy nghĩ gì.
Cục diện lớn như vậy, sao hắn còn làm ra cử động vớ vẩn như vậy, hắn rốt cuộc là đang suy nghĩ cái gì? Mà ngay cả Hoàng đế cũng xem không hiểu, hắn đưa ra đối chiến dùng thắng bại định thắng thua, cũng không quá đáng là không muốn làm cho sự tình mở rộng, tránh cho hỗn chiến phát sinh, đồng thời cũng muốn tận lực tiêu giảm lực lượng Trình gia.
Chỉ cần là chiến đấu sẽ khó tránh khỏi tử thương, nhất là loại chiến đấu đã ngoài Siêu Phàm kỳ này, nguyên vốn đã không muốn tính toán Trình Cung, không nghĩ tới vậy mà hắn lại chui vào.
- Tiểu gia hỏa có ý tứ.
Vân Nguyệt Thiên một mực ở bên cạnh nhìn xem, lúc này nhẹ giọng mở miệng lầm bầm lầu bầu, nếu như Trình Cung này thật sự bị Tô Liệt giết, chính mình còn muốn cảm tạ hắn một phen rồi, ngược lại là giảm không ít phiền toái cho mình.
- Không biết tự lượng sức mình, ngươi muốn tìm chết, Bổn tông chủ tuyệt đối sẽ không cản ngươi.
Sự tình ở Đấu giá hội, Tô Liệt vẫn còn nhớ kỹ, không nghĩ tới ngay trong đại điển Trình Cung lại xuất hiện lần nữa, đại điển chưa có cử hành đã bị hắn trộn lẫn. Sự tình náo đến tình trạng này, đừng nói sau lưng Trình Cung có Trình lão gia tử, cho dù hắn là hoàng tử, Tô Liệt cũng giết không tha, chỉ cần có hai vị Thái thượng trưởng lão là Thoát Tục kỳ đỉnh phong tọa trấn, giết hắn đi cũng không sợ Trình gia tìm tới tận cửa.
Cơ hồ tất cả mọi người ở đây đều cho rằng đây là sự tình vô cùng vớ vẩn, căn bản không phải một chiến đấu đồng cấp, còn muốn một chọi hai, quả thực là vô nghĩa, muốn chết.
Cũng chỉ có nhóm người Trình Cung biết rõ một ít tình huống, cộng thêm tin tưởng đối với Trình Cung, còn tin tưởng vững chắc quyết định này của Trình Cung.
Mặc kệ như thế nào, này đều là quyết định của hắn làm ra, tất cả mọi người sẽ không ai có ý kiến.
← Ch. 0194 | Ch. 0196 → |