← Ch.0287 | Ch.0289 → |
- Ha ha, được a đại thúc, vậy mà dấu một tay, ngay cả chúng ta cũng không biết...
Ba Phong vừa về, Bàn Tử lập tức đập vào mông hắn một cái nói.
Đối với Bàn Tử, hiện tại Ba Phong cũng không có phản ứng gì, không có nhìn thẳng chết hắn.
Nhưng thấy những người khác cũng đều tò mò nhìn hắn, Ba Phong nhìn về phía Trình Cung bĩu môi, ý tứ kia là, không phải ta cố ý che giấu, mà đại thiếu không cho ta nói.
- Đại thúc, ... trở về ta tìm ngươi.
Túy Miêu dựa ở đó, uống rượu như là ngủ, đột nhiên cũng nói một câu.
Mãnh Hổ ở bên cạnh mở to miệng, không chỉ là bọn hắn, mà ngay cả Trình Trảm, Trình Lập là hai Thoát Tục kỳ cũng đều hứng thú nồng hậu nhìn Ba Phong.
Dù sao Hắc Diễm Yêu Hỏa vẫn luôn là truyền thuyết, nó không giống với Luyện đan sư khống chế hỏa diễm, hỏa diễm của Yêu tộc thuần túy là vì hủy diệt, giết chóc mà ra đời, uy lực rất mạnh. Hiện tại vậy mà Ba Phong có được, bọn hắn sao có thể không động tâm.
- Đến đây đi, ca không sợ, xếp thành hàng, từng bước từng bước đến.
Tính cách Ba Pong cũng rất hiếu chiến, mọi người ở lâu cùng một chỗ, tự nhiên càng thêm hiếu chiến.
- Đại thúc, ngươi là đại thúc.
- Đúng vậy đại thúc, ngươi cũng đừng giả bộ nai tơ.
- Ha ha...
Mấy nhà cười vui mấy nhà buồn, bọn hắn bên này chơi, cười, náo chết đi được, Vũ Thân Vương bên kia thì mây đen bao phủ, mây mù giăng kín. Áp lực, vô cùng áp lực, tất cả mọi người không ra, bởi vì không biết nên nói cái gì cho phải.
Hiện tại ở loại tình huống này, là trước đó ai cũng không nghĩ tới, như thế nào cũng không nghĩ tới sẽ thua liên tiếp ba tràng, điều này sao có thể.
Trận đầu cũng không cần nói, sáu mươi người chết, đối phương không chết một người. Trận thứ hai thì càng thêm buồn bực, đối phương chỉ là Siêu Phàm kỳ tầng thứ năm, cuối cùng nhất đánh cho Cung Vạn Sơn là Siêu Phàm kỳ đỉnh phong, thân là một trong hai người phụ trách đội thân vệ của Vũ Thân Vương thiếu chút nữa chết đi.
Trận thứ ba càng thảm tới đỉnh phong, nhận thua, vừa mới đấu Vũ Thân Vương đã nhận thua, mặc dù nói đối phương là nhân loại, có được Hắc Diễm Yêu Hỏa, nhưng mới ba chiêu đã nhận thua, cái này cũng đủ mất mặt rồi.
Loại tình huống này, còn có thể nói cái gì, còn có thể nói như thế nào.
Ở thời điểm áp lực cực độ như vậy, Tô Liệt suy nghĩ rất lâu, rốt cục có chút khom người tiến đến bên người Vũ Thân Vương nói:
- Vương gia, đối phương hiển nhiên cũng không phải là không có chuẩn bị, nhưng không quản bọn hắn làm chuẩn bị như thế nào, chiến đấu Thoát Tục kỳ chúng ta nhất định sẽ thắng, sẽ đánh chết người của đối phương, cho nên trận này là mấu chốt. Thắng bại là chuyện thường binh gia, hơn nữa sau lưng chuyện này rõ ràng có bàn tay của Trình lão gia tử thôi động, dù sao Trình lão gia tử cũng là nhân vật cấp Chiến Thần của Lam Vân Đế Quốc, trước kia chúng ta không nên đơn thuần coi Trình Cung trở thành một hoàn khố đại thiếu. Nếu như hôm nay chúng ta làm chuẩn bị như chống đỡ Trình gia, vậy sẽ không xuất hiện loại tình huống này.
- Thuộc hạ biết Vương gia là thương cảm thủ hạ, cố ý để cho ta trở về luyện chế đan dược Địa cấp siêu phẩm cho mọi người, vừa rồi còn không tiếc tổn thương mặt mũi nhận thua trong chiến đấu, cũng chính là bởi vì như thế, chờ thuộc hạ giải quyết hết các việc tư, sẽ thề sống chết bán mạng vì Vương gia, chiến đấu phía sau thuộc hạ chờ lệnh tham chiến.
Nửa phần trước Tô Liệt âm thầm truyền âm cho Vũ Thân Vương, nửa phần sau thì cố ý cao giọng nói ra.
Nghe Tô Liệt nói xong, Huyết Y lão tổ có chút bĩu môi, trong nội tâm thầm mắng thằng này hiện tại cũng quá khúm núm, quá thấp hèn, nói như thế nào lúc trước hắn cũng là nhất phái tông chủ. Mà lời này của Tô Liệt cũng là có ý nói cho mọi người nghe, cho nên người chung quanh đều nghe được tinh tường.
Hắn nói lời này vẫn phát ra một ít tác dụng, nhất là đối với những thủ hạ kia của Vũ Thân Vương, vậy mà Vũ Thân Vương bảo Tô Liệt luyện chế đan dược Địa cấp siêu phẩm, còn nhận thua vì thuộc hạ, nhất là Ý Phong càng vô cùng cảm động.
Nhưng như Huyết Y lão tổ cùng Kim Sát, Ngân Sát thì vẫn rất tỉnh táo, nhưng cũng không nói gì.
- PHỐC...
Trình Cung đang nâng chén trà lên, vừa mới uống một ngụm đã trực tiếp phun ra hết.
- Không được, mịa nó, thật sự chịu không được, ha ha, chết cười ta, không được, quá khôi hài...
Trình Cung nhịn không được cười to, cười đến cuối cùng cũng ôm bụng ngồi chồm hổm trên mặt đất.
Trách không được mọi người thường nói, người thành thật nếu hung ác mà nói, so với những người mặt ngoài hung ác bình thường còn lợi hại hơn rất nhiều.
Đương nhiên, Tô Liệt không phải người thành thật, hắn là người rất có thân phận, hôm nay vứt bỏ hết thảy thân phận, so với lũ tiểu nhân vật kia càng thêm giống như nô tài.
Tô Liệt chung quy là nhất phái tông chủ Vân Đan Tông, trước kia đều là người khác đi nịnh bợ hắn, nịnh nọt hắn, cho dù có một ít người địa vị cao hơn hắn, thân phận hiển hách hơn so với hắn, tỷ như Hoàng đế, hắn cũng có thể thong dong ứng đối. Nhưng hiện tại mất đi Vân Đan Tông, vì đoạt lại Vân Đan Tông, Tô Liệt này triệt để buông xuống hết thảy, lúc này hắn so với bất luận kẻ nào cũng vô sỉ, da mặt càng dày hơn.
- Hừ.
Tô Liệt hừ lạnh một tiếng, không để ý tới Trình Cung cất tiếng cười to, bởi vì thời điểm hắn nói ra loại lời này, đã nghĩ qua phản ứng của người khác. Hắn có thể không để ý tới phản ứng những người khác, nhưng hắn muốn cho Vũ Thân Vương một cái bậc thang, lấy được hảo cảm của Vũ Thân Vương.
- Bản thân ước đấu là một trò chơi, bổn vương sao có thể cho thủ hạ mạo hiểm tánh mệnh, thua ít đồ không sao cả. Trình đại thiếu, chúng ta tiếp tục a, các ngươi đùa nghịch, tất cả mọi người rất thích xem, các ngươi cứ đùa nghịch đi.
Có người cho bậc thang, Vũ Thân Vương rất nhẹ nhàng thuận thế mà xuống.
- Thật sự, bội phục, bội phục.
Trình Cung không có đi để ý tới Vũ Thân Vương, rốt cục khống chế được cười, bắt đầu nhìn về phía Tô Liệt giơ ngón tay cái lên.
Tô Liệt biết rõ, Trình Cung mà nói sẽ không êm tai, căn bản không để ý tới, trực tiếp quay đầu nhìn về một bên.
- Đừng a, ta là đang khen thưởng ngươi, kỳ thật từ lần đấu giá hội thấy ngươi lần thứ nhất, ta cũng cảm giác ngươi rất có ngăn khiếu làm nô tài, ngươi xem quả nhiên ta đón không sai. Vũ Thân Vương, chúc mừng ngươi thu được một nô tài tốt, ha ha...
Trình Cung nói xong, không để ý tới Tô Liệt tức giận đến sắp điên, cùng sắc mặt khó coi của Vũ Thân Vương, quay về phía sau nói:
- Có nghe hay không, Vũ Thân Vương ngại tốc độ chúng ta chậm, vậy thì cho hắn đến nhanh, Hổ tử, ngươi tới.
- Vâng.
Mãnh Hổ Lôi Hạo Uy cùng đám người Trình Lam nổi danh tứ đại tài tử, trước khi Trình Cung quật khởi, tên tuổi của hắn là rất lớn. Nhưng có một đặc điểm là, chỉ cần ai động đến Túy Miêu, hắn sẽ từ tứ đại tài tử biến thành mãnh hổ, không chết không ngớt.
Mặc dù hắn không có Hắc Diễm Yêu Hỏa như Ba Phong, Băng Cốt, Hàn Tủy, Âm Mạch như Túy Miêu, cũng không giống Sắc Quỷ đã trải qua Vạn Ma Lôi Trì tẩy lễ, nhưng căn cơ của hắn lại hùng hậu nhất trong tất cả mọi người.
Sau đó đi theo mọi người tu luyện cùng một chỗ, tốc độ tăng lên cũng rất nhanh, tuy cuối cùng nhất không có thể mượn nhờ Trình lão gia tử đạt tới Nhân Anh cảnh giới, một lần hành động đạt tới Thoát Tục kỳ, nhưng hắn cũng viễn siêu Siêu Phàm kỳ đỉnh phong bình thường. Hiện tại hắn thiếu khuyết, bất quá là một cơ hội, hắn tương tự như Hạ Trường Mệnh, có lẽ có thể đột phá trong chiến đấu, cũng có thể cần lẳng lặng bế quan lĩnh ngộ.
Lôi Mộc Thương của Mãnh Hổ được Trình lão gia tử rèn luyện lại một lần nữa, đã là án Linh khí, đột nhiên xuất hiện trong tay, Lôi Mộc Thương trong tay ẩn chứa cương mãnh khôn cùng, khí tức hung mãnh, trực tiếp chỉ hướng Vũ Thân Vương.
Khiêu chiến, khiêu khích!!
- Ngươi đi.
Vũ Thân Vương quay đầu lại nhìn thoáng qua, Siêu Phàm kỳ phía sau hắn chừng mười cái Siêu Phàm kỳ đỉnh phong, cũng có mấy cái ngoại trừ cúi đầu không nói như Ý Phong, còn tất cả đều ngẩng mặc ưỡn ngực, ánh mắt của hắn nhìn về phía một người đang mặc áo quần lố lăng.
Người này đứng kia rất ít ai thấy được, sau khi nghe Vũ Thân Vương điểm danh mới trực tiếp cất bước đi ra ngoài.
Những người khác rất không minh bạch, mà ngay cả Tô Liệt cũng nghi hoặc nhìn về phía Vũ Thân Vương, bởi vì lúc trước hắn cũng từng giao chiến qua những thủ hạ này của Vũ Thân Vương, tuy người này cũng là Siêu Phàm kỳ đỉnh phong, nhưng tối đa chỉ có thể bài danh thứ sáu, sao Vương gia lại phái hắn đi.
Chỉ có Vũ Thân Vương là hiểu rõ nhất, thầm nghĩ trong lòng, Trình Cung, đây là ngươi bức bách bổn vương. Người này cũng không phải là từ hải ngoại mang đến, ăn mặc như vậy bất quá là để tránh cho người khác biết rõ thân phận chân chính của hắn, kỳ thật hắn cũng là người Long vệ, hơn nữa là một chi đội ngũ đặc biệt nhất trong Long vệ, Huyết Long vệ. Đây là một đạo nhân mã mà Hoàng đế chuyên môn nhằm vào Huyết Chiến, ngoài lực lượng của bọn hắn đủ mạnh ra, quan trọng nhất là bọn họ đều là tử sĩ, bọn hắn đều học qua một loại công pháp, bất luận lực lượng sâu cạn. Có thể lập tức kích phát lực lượng, giống như Huyết Long vệ này vậy, bình thường thoạt nhìn hắn chỉ có trăm Tượng lực, nhưng chính thức chiến đấu sẽ lập tức bộc phát bí pháp, lực lượng sẽ không ngừng tăng vọt. Mạnh nhất thậm chí có thể tiếp cận hai trăm Tượng lực, đương nhiên, loại bí pháp này không phải là không có một cái giá lớn, nếu như hắn sử dụng bí pháp kích phát ba thành lực lượng, đạt tới một trăm ba mươi Tượng lực, vậy hắn trở về tối đa nằm trên giường mười ngày nửa tháng, lực lượng bị hao tổn. Nếu như kích phát đến một trăm năm mươi Tượng lực, vậy sẽ lưu lại di chứng vĩnh cửu khó có thể bù đắp, nếu như dốc sức liều mạng kích phát gấp đôi lực lượng, vậy sau đánh song sẽ tử vong.
Huyết Long vệ này là Hoàng đế chuẩn bị để đối phó Huyết Chiến, Huyết Chiến mạnh đến nổi làm cho Hoàng đế đố kỵ, kinh sợ, cho nên hắn mới thành lập một đạo nhân như vậy mã. Bất luận thành viên nào, cấp độ gì, đều tu luyện loại công pháp đặc biệt tàn nhẫn này, tất cả nhân viên đều là tử sĩ.
Cái này là khủng bố của Huyết Long vệ, người như vậy cũng không nhiều, lần này Vũ Thân Vương cũng chỉ có hai gã, Thoát Tục kỳ đỉnh phong cùng Siêu Phàm kỳ đỉnh phong mỗi loại một tên, vốn là hắn không muốn vận dụng Huyết Long vệ, nhưng trận này hắn nhất định phải thắng. Mỗi người đều có khí chất thuộc về riêng mình, Túy Miêu bình thường giống như một bãi bùn nhão, nhưng thật sự chiến đấu thì sát khí bức người, Bạch Khải Nguyên là hình dạng của hung thần ngàn năm, Đông Phương Linh Lung trong trẻo nhưng lạnh lùng, đạm mạc, Bàn Tử tham tài, Sắc Quỷ ti tiện, Ba Phong quỷ dị... Mỗi người đều có khí chất khác nhau. Nhưng mà một cao thủ, hắn không có khí chất của mình, có thể tùy thời ẩn nấp trong đám người làm cho ngươi không phát giác đến, cái mà ngươi thấy chỉ là hắn cố ý cho ngươi nhìn.
Tên Huyết Long vệ này bị Vũ Thân Vương điểm danh đi tới, tuy cách ăn mặc của hắn là người đảo quốc hải ngoại, nhưng Trình Cung đã lập tức ý thức được không đúng.
Người này đối với quốc gia này, hoặc là nói đối với thổ địa này cũng không có bất cảm giác kỳ lạ lẫm, loại cảm giác này không phải cách ăn mặc, trang điểm có thể giải quyết vấn đề, hắn tuyệt đối không phải người đảo quốc hải ngoại. Vũ Thân Vương kia muốn làm gì, người này có cổ quái.
Tinh thần lực của Trình Cung đã khôi phục đến Thoát Tục kỳ đỉnh phong, quét mắt nhìn qua người này, hiện tại tinh thần lực ở chung quanh, thần niệm tung hoành, ngược lại cũng không sợ người khác chú ý tới hắn.
Tuy người này cũng sử dụng tinh thần lực ngăn cản, nhưng ảnh hưởng đối với Trình Cung không lớn, thân thể người này lạnh như băng, không lộ vẻ gì, bộ pháp kiên định, ánh mắt kiên quyết, đó là một tử sĩ. Mịa, đây là Vũ Thân Vương muốn dốc sức liều mạng ah.
Chẳng lẽ người này có hậu chiêu gì, hoặc là có cái gì bất đồng.
← Ch. 0287 | Ch. 0289 → |