← Ch.0609 | Ch.0611 → |
Nếu như hiện giờ hắn biết rõ tâm tình của Vũ Thân Vương khi đạt được chỗ tốt, chỉ sợ hắn sẽ không nghĩ như vậy.
Vũ Thân Vương hiện giờ, đạt được nhiều chỗ tốt, có thể lập tức phục sẽ mau chóng phục dụng, những thứ không sử dụng được liền cất sâu trong không gian nguyên giới, sử dụng trận pháp liên hợp với không gian nguyên giới, cho dù có xuất hiện chuyện như lần trước, cũng không xảy ra chuyện bị người ta cướp quá nhiều thứ trong không gian nguyên giới.
Hắn bịđoạt tới mức sinh ra sợ hãi, một lần còn cho rằng mình xui xẻo, hai lần lại không được, tân tân khổ khổ đạt được đồ vật, cuối cùng bị cướp đi toàn bộ, không có gì thống khổ hơn chuyện này cả. Nhưng bất kể nói thế nào, bọn họ cũng đã tiến vào trong phế tích nơi đây.
Khi nhìn thấy kiến trúc khổng lồ của Càn Khôn Đan Tông, bọn họ cũng bị ngây người, sau đ ó nhìn thấy phế tích nơi đây cũng bị ngây người, cũng tăng tốc chạy về hướng trung tâm.
Khi bọn họ tiến vào không lâu, Côn Bằng thái tử mới mang theo hai tên thủ hạ chạy vào, một tên thủ hạ còn lại, bởi vì chiến đấu với yêu thú quá cường đại nên đã bỏ mạng, ngay cả trên người của ba người bọn họ, tổn thương cũng không ít, hắn không cường hãn tới mức biết phương hướng chuẩn xác như Trình Cung, cũng không có số mệnh như Vũ Thân Vương, hơn nữa tích cách của hắn không cho phép, cộng thêm chuyện mất đi Thiên Bảo Thử, một đường mạnh mẽ đi tới, kết quả rước lấy đông đảo Yêu Vương, Đại Yêu Vương tập kích, thậm chí có thời điểm, gặp phải máy Đại Yêu Vương liên thủ đối phó bọn họ.
Cho dù hắn rất mạnh, một đường giết qua cũng không dễ dàng, cho nên vô cùng chật vật, nhưng lần lịch lãm rèn luyện này, làm cho Côn Bằng thái tử thành thục hơn rất nhiều, đồng thời, hận ý với Trình Cung cũng tăng thêm vài phần.
Sau khi tiến vào phế tích này, cũng không cảm thấy có cấm chế tồn tại, mất đi cảm giác áp chế, mọi người có thể phát huy đầy đủ thực lực, nhưng sau khi Trình Cung tiến vào đây liền có sắc mặt ngưng trọng, bọn người Túy Miêu, Lý Dật Phong cũng cẩn thận đi sau lưng Trình Cung. Về phần Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh hai người tắc rất kỳ quái, không biết Trình Cung đã phát hiện ra cái gì, bởi vì khi đối mặt với Huyền Thiên Hàn Thiền và các Đại Yêu Vương cường đại, thậm chí là Côn Bằng thái tử, Trình đại thiếu vẫn biểu hiện vẻ mặt nhẹ nhõm giống như đi du ngoạn.
Đừng nói bọn họ, ngay cả Túy Miêu cũng lần đầu tiên thấy Trình Cung như thế.
Trình Cung cũng không có giải thích với bọn họ, cũng không thể nói mình có cảm giác bất an khi đứng ở đây, nhất là chuyện mình phát hiện nơi đây có thể bị Hư Không Âm Dương Kiếp hủy diệt, bởi vì thứ này chỉ có hắn ở kiếp trước mới biết rõ, cũng không thể nói trong phế tích của Càn Khôn Đan Tông tràn ngập khí tức Tiên Giới a.
Trình Cung cũng không cần đi điều tra phế tích này cẩn thận, trên thực tế khi tiến vào phế tích này, không còn bị cấm chế thời Thượng Cổ áp chế, thần niệm Thiên Anh của Trình Cung đãđiều tra tình huống rồi, thần niệm Thiên Anh không phát hiện cái gì, nơi đây không có thứ gìđ áng để tìm kiếm. Cho nên hắn trực tiếp mang mọi người bay nhanh qua đ ám di tích này, chạy tới ngọn núi có hình đan đỉnh kia.
- Ba ngàn dặm phía trước, có ba người!
Đột nhiên, tốc độ của Trình Cung giảm xuống, mọi người phía sau cũng giảm tốc độ theo, ánh mắt của Trình Cung nhìn về phía xa xa.
Vừa mới đạt được truyền thừa, thời điểm này số mệnh tràn đầy, cho nên tìm được nơi cũng là bình thường, trong nội tâm Trình Cung thầm nghĩ, đối với số mệnh, hắn có lý giải vượt xa người thường, nhưng số mệnh không phải vạn năng, nếu không hiểu biết và lợi dụng nó, luôn luôn nhờ vận may giải quyết tất cả là không xong. Hơn nữa số mệnh cũng không thể bảo vệ tất cả, giống như mấy lần hắn tính toán Vũ Thân Vương, có thể nói số mệnh của Vũ Thân Vương tốt tới cực điểm, nhưng vẫn bị Trình Cung cho ăn quảđắng mấy lần.
Cảm thụ khí tức của ba người này, hắn biết rõ thiếu cung chủ Thất Âm Cầm Cung Tần Vô Ngân đã tới đây trước rồi, nhưng trên đường đi qua bố trí trận pháp, mặc dù chỉ phái một gãĐịa Anh đỉnh phong, cùng hai gãĐịa Anh tầng bảy chờđợi, nhưng đại trận này hao phí không ít tài liệu, tốn rất nhiều phù lục, một khi vận chuyển còn cường đại hơn Thất Âm Mê Trận gấp trăm lần, Thất Âm Mê Trận chỉ vận chuyển tạm thời, mà cái đại trận này do chính bọn họ mang tới, sau đ ó hao phíđại lượng tài nguyên bố trí, đây cũng là nguyên nhân hắn không lưu lại quá nhiều người.
Nhưng chơi trận pháp trước mặt Trình Cung, bọn chúng còn quá kém, không nói trình độ chơi trận pháp của bọn chúng, cho dù trận pháp do bọn chúng bố tríđột nhiên vận chuyển, có Lý Dật Phong ở đây, cũng không làm gìđược bọn họ cả.
- Một ngàn ba trăm dặm phía trước có ba người của Tần Vô Ngân, bố trí một tòa đại trận cản đường, màđại trận này dùng Ngũ Hành làm cơ sở, bên trong ẩn chứa rất nhiều phù lục và sát cơ, nhưng lại có tồn tại Thiên Anh luyện chế một ít sát thủ giản chuẩn bị từ sớm, một khi tiến vào trong đ ó, cho dù làĐịa Anh đỉnh phong cũng khó nói mình còn sống đi ra. Cho dù có thể sống sót, cũng không có khả năng dưới Thất Âm Mê trận quấy nhiễu mà phá giải trận pháp.
Trình Cung nhìn rất rõ ràng, sau đ ó nhẹ nhõm nói cho mọi người nghe.
- Dám chơi trận pháp với ta, đ úng là không biết sống chết, ta đi chơi đ ùa với bọn chúng.
Tuy thần niệm của Lý Dật Phong có thể dò xét tình huống ở cách đ ó một ngàn ba trăm dặm, nhưng lại không phát hiện một ngàn ba trăm dặm trước mặt có người ẩn núp, càng không phát hiện trận pháp đang phát động, nhưng hắn không xem trọng chuyện này, chỉ có cảm giác buồn cười. Tên Tần Vô Ngân này không điều tra rõ ràng, cho dù mình không đột phá tới Lục cấp trận pháp đại sư, nhưng cũng không phải trận pháp của bọn chúng có thểđối phó. Huống chi hiện tại, trận pháp đại sư là cung phụng cường đại nhất trong gia tộc hiện giờ, cũng chưa chắc lợi hại hơn mình, hiện tại, còn có Trình Cung là một người thâm bất khả trắc, có thể kết nối trăm vạn trận pháp thành một thể, là tồn tại quái vật.
Những người khác đã sớm có thói quen, nhưng bọn người Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh lại khiếp sợ, thần niệm dò xét đến hơn một ngàn ba trăm dặm rất đơn giản, trên thực tế bọn họ cũng luôn chúý tới. Nhưng có thể phát hiện trận pháp chưa phát động là không thể nào, nhưng hắn lại biết rõ ràng như thế, hai người cũng sử dụng thần niệm điều tra, nhưng không phát hiện vấn đề gì.
Bọn họ đang suy nghĩ: Trình Cung phát hiện bằng cách nào?
Thần niệm Thiên Anh cường đại cỡ nào, huống chi thần niệm của Trình Cung đã khôi phục tới Thiên Anh tầng năm, nhưng hắn lại tu luyện Luyện Thần Quyết, thần niệm của hắn có thể che dấu người khác, trừ phi đãđạt tới cảnh giới của Âm Trường Khiếu, Hách Liên Lam Phượng, hoặc cóđạo khí thần niệm cường đại ngoài Trung phẩm mới có thể phát hiện được.
- Không nên chậm trễ thời gian, đi thôi!
Trình Cung khoát tay, ngăn Lý Dật Phong.
- Chúng ta không pháđi, để cho người ta chó cắn chó sao?
Lý Dật Phong cho rằng Trình Cung muốn dùng bọn chúng cản trở những người khác.
- Cản trở, không cần cản trở bọn chúng, ngay cả các ngươi liên thủ cũng không sợ Địa Anh đỉnh phong, nhưng nếu có người dám cướp đoạt đồ của bản thiếu, vậy thì giết sạch, không sợ bọn chúng không đến, chỉ sợ bọn chúng không dám đến, về phần những thứ này, không cần phá trận, coi được, dùng Ngũ Hành bày trận, lại không có tuyệt sát, thực cho có tuyệt sát, cũng bị người ta lợi dụng dễ dàng, trái lại bố trí Nghịch Chuyển Ngũ Hành Tuyệt Sát Đại Trận, hơn nữa không cần phí bao nhiêu khí lực, chỉ cần...
Trình Cung nói xong, thân hình bay đến giữa không trung, giơ ngón tay lên điểm một cái.
Địa Anh tồn đang thi triển thần thông, trong trăm dặm có uy năng vô hạn, nhưng nếu qua vài trăm dặm, uy lực không quá lớn. Cho dùĐịa Anh đỉnh phong, cách ngàn dặm đ ánh một kích, lực lượng trăm không còn một. Trừ phi đạt tới cảnh giới như Âm Trường Khiếu, tiện tay đ ánh một đạo kiếm khí, có thểđ ánh thân ngoại hóa thân Hỏa Phượng Ma Long của Trình Cung bay hơn vài trăm dặm, vẫn bị uy hiếp sinh tử. Phải biết rằng thân ngoại hóa thân Hỏa Phượng Ma Long, không phải Thiên Anh bình thường có thể so sánh.
Nhưng loại trình độ này ra tay, cho dù tại cách ngoài ngàn dặm, cũng có thể diệt sát Địa Anh đỉnh phong, nếu sử dụng pháp bảo, càng kinh khủng hơn nữa.
Chỉ kình của Trình Cung không được, nhưng sau khi Trình Cung điểm ra, thần niệm Thiên Anh của Trình Cung hình thành một lực lượng xoay tròn, bảo hộ lấy chỉ kình của hắn, gia tốc chỉ kính, chỉ kình được gia tốc nên lực lượng bị hao tổn hạ thấp xuống mức nhỏ nhất. Bay tới một địa phương cách một ngàn ba trăm dặm, cũng chỉ diễn ra trong nhất thời nửa khắc, tốc độ đạt tới tình trạng rợn người.
- Oanh!
Đạo chỉ kình của Trình Cung nhanh chóng đ ánh xuyên qua mặt đất, sau đ ó phân thành hơn mười nơi nổ tung, những nơi nổ tung này, nhanh chóng bắn kình khí ra ngoài, cải biến rất nhiều vị trí của đại trận.
- Không tốt, bị phát hiện, thúc dục...
Tên trưởng lão Thất Âm Cầm Cung phát hiện không tốt, muốn thúc dục trận pháp, nhưng phát hiện không thể khống chế trận pháp được, trận pháp tự vận chuyển, hơn nữa vị trí của ba người vốn là trận nhãn, điều khiển trận pháp, lúc này bị người ta vây khốn.
- Tại sao có thể như vậy...
Bọn họ hoảng sợ phát hiện, trận pháp này còn mạnh hơn trước kia, tính năng công kích mạnh mẽ, những thứ sát cơ ẩn giấu trong trận pháp, công kích bọn họ.
Ngoài một ngàn ba trăm dặm, dùng thần niệm hiện giờ của Lý Dật Phong chỉ có thể xem xét thật miễn cưỡng, cũng không phải Trình Cung muốn khoe khoang thần niệm Thiên Anh của mình, mà hắn muốn cho Lý Dật Phong nhìn thấy quá trình mình cải biến Ngũ Hành đại trận thành Nghịch Chuyển Ngũ Hành Tuyệt Sát Đại Trận.
Quả nhiên, Lý Dật Phong mở to mắt, há to mồm, bảo trìđộng tác này chừng một giờ. Thằng này nhìn thấy người trong trận pháp bị giết chết, trong đầu của hắn nhớ thật rõ từng động tác và quá trình cải biến trận pháp của Trình Cung, nhưng động tác vẫn cứng ngắc chậm chạp.
Lý Dật Phong còn như thế, chớ đừng nói chi là người khác, một ngàn ba dặm, chỉ một ngón tay, dùng đại trận của đối phương giết chết đối phương, thủ đoạn như thế, cho dù Thiên Anh cóđến đây, cũng không làm được như thế, trên thực tế cho dù Âm Trường Khiếu đến cũng làm không được, Lý Dật Phong rõ ràng nhất, cho dù lão tổ tông có tạo nghệ trận pháp mạnh nhất trong gia tộc tới, cũng không thể nào làm được loại trình độ này. Đây không phải vấn đề lực lượng, cho dù trận pháp đại sư cũng không thể tùy ý sửa đổi cải biến trận pháp của người khác, khoa trương hơn là giết luôn người bày trận.
- Hiểu rồi, nói một cách ngươi, một ngón tay của ngươi quá trâu bò.
Lý Dật Phong nhìn Trình Cung, hắn đang chờ mình tìm hiểu, trong nội tâm cũng rất cảm kích, suy khi suy nghĩ cẩn thận liền nói ra một câu này, nhưng hắn không nhịn được mà cảm khái, bởi vì với bản lĩnh của Trình Cung, cho dù tiến vào trong Ngũ Hành đại trận, cũng có thể dễ dàng cải biến Ngũ Hành đại trận thành Nghịch Chuyển Ngũ Hành Tuyệt Sát Đại Trận, nhưng hết lần này tới lần khác, lại đứng cách một ngàn ba trăm dặm, không phải trâu bò thì nên gọi là gì.
- Ta cố ý, nhưng làm như vậy soái (đẹp trai), ha ha ha, đi thôi.
Trình Cung nói xong, cười lớn bay về phía trước, lời này làm cho mọi người ở phía sau im lặng.
Trên thực tế, Lý Dật Phong chỉ còn cách Lục cấp trận pháp đại sư một bước nhỏ, vừa vặn lại vượt qua vấn đề này, cho nên Trình Cung dùng lực lượng một ngón tay mở mang kiến thức cho hắn, lĩnh hội được biến hóa cao thâm của trận pháp, Trình Cung tin tưởng không bao lâu sau, thậm chí chỉ cần cho Lý Dật Phong một nơi yên tĩnh để trầm tĩnh, lĩnh ngộ một phen, hắn có thểđột phá lên Lục cấp trận pháp đại sư.
Nếu như Lý Dật Phong đạt tới Lục cấp trận pháp đại sư, trợ giúp sẽ càng lớn, lực lượng của mọi người cũng tăng lên, cho nên Trình Cung mới dốc toàn lực chỉ bảo cho hắn.
Không có các loại cấm chếáp chế, cho dù Trình Cung không cần dùng toàn lực bay đi, dựa theo tốc độ của Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi, Man Ngưu Vương Lý Hằng bay đi, cũng nhanh chóng bay tới gần đan đỉnh cực lớn kia. Cái đan đỉnh này lớn tới mức dùng thần niệm cũng không quan sát hết được, cũng chỉ có thần niệm của Trình Cung mới có thể phát giác toàn cảnh của đan đỉnh mà thôi.
Chỉ là hắn cảm thấy kỳ quái, từ trên cái đan đỉnh này tản ra khí tức hủy diệt, nhưng từđủ loại biểu hiện, cái đan đỉnh này là tiên khí. Nhưng lại không phải tiên khí, cho dù nó là linh sơn cũng cực kỳ hiếm thấy, cũng chỉ có một ít truyền thừa cực lớn hoặc có cống hiến vĩđại, được thượng giới ban cho, dùng để trấn áp chư thiên, trấn áp vô số tồn tại cường đại của Đại Thế Giới.
Loại lực lượng này, đã vượt qua thừa nhận cực hạn của Cửu Châu đại địa, cũng không cho phép xuất hiện ở Cửu Châu đại địa, đây là tiên khí.
Nhưng kiện tiên khí này, hiển nhiên bị hủy rất thảm, nếu không phải Trình Cung, đổi thành người khác, cóđ ánh chết cũng không tin đây là tiên khí. Mẹ kiếp, tiên khíđan đỉnh, ở kiếp trước Trình Cung cũng chưa từng dùng qua, nhưng Trình Cung nhanh chóng nhớ tới Hư Không Âm Dương Đỉnh, ha ha, đệ nhất thần khí Hư Không Âm Dương Đỉnh của Cửu Châu, tuy cho tới bây giờ chưa có người nào đ ánh giác đẳng cấp của nó, nhưng nó còn trâu bò hơn của tiên khí a.
Kiện tiên khíđan đỉnh cường đại của Càn Khôn Đan Tông, cũng không thể bảo vệ Càn Khôn Đan Tông, bản thân mình lúc ấy không có sử dụng Hư Không Âm Dương Đỉnh, Hư Không Âm Dương Đỉnh có thể bảo vệ mình chuyển thế trọng sinh, ai mạnh ai yếu rất dễ dàng phân biệt.
Nhưng hắn vẫn cảm giác rất khiếp sợ, Càn Khôn Đan Tông năm đ ó tồn tại cường đại cỡ nào, nếu không phải trước kia mình đọc được ghi chép về nó, cũng không có khả năng biết rõ, nhưng tồn tại cường đại như thế lại tiêu vong, hơn nữa tiêu vong không tiếng động. Thậm chí linh sơn trên Cửu Châu đại địa, cũng biến mất cùng ghi chép về Càn Khôn Đan Tông, chỉ có những thế lực và gia tộc cổ xưa mới có ghi chép lại.
← Ch. 0609 | Ch. 0611 → |