← Ch.0006 | Ch.0008 → |
Kỳ thật Trình Cung đối chiến cùng La Anh Hùng, từ khi ra tay đến phân ra thắng bại cuối cùng, thời gian trôi qua rất nhanh, đợi mọi người kịp phản ứng đã có kết quả rồi. Ở cuối cùng nhìn Trình Cung dùng Thoát Thai kỳ tầng thứ bảy chém đứt côn sắt của La Anh Hùng là Thoát Thai kỳ tầng thứ chín, bọn hắn đều ngây dại, phải biết rằng đao mà Trình Cung dùng cũng không phải là Nguyên khí gì, mà ngay cả Phàm khí cực phẩm cũng không phải, là Phàm khí tứ cấp bình thường. Hơn nữa lực lượng của Trình Cung còn yếu, làm sao có thể chém đứt vũ khí của người có lực lượng còn mạnh hơn hắn, đây quả thực là bất khả tư nghị.
Thời điểm những người kia khiếp sợ không có chú ý, may mắn có một lão binh kịp phản ứng, đến lúc nào rồi mà còn suy nghĩ cái khác, nếu thật chém xuống sẽ rất thể thảm. Vị đại thiếu này không sợ cái gì, nhưng La Anh Hùng này cũng là độc đinh của La gia ah.
Tử vong, so với cảm giác tử vong lúc nãy còn cường liệt hơn, nhưng La Anh Hùng lại không sợ chút nào, hai mắt nhìn hằm hằm Trình Cung.
Trình Cung cũng không phải là thích nói giỡn, một đao kia của hắn chính là muốn giết người, cái này là phong cách làm việc của Trình Cung. Mặc dù La Anh Hùng này đối với mình chỉ là phẫn nộ, không có sát ý, nhưng Trình Cung cũng sẽ không lưu lại người có khả năng uy hiếp mình. Loại thời điểm này cho dù có người hô ngừng cũng không có thể dừng lại, trừ khi có cao thủ chân chính xuất thủ cứu giúp.
Tuy thân thể Trình Cung còn không phải rất mạnh, nhưng sau khi trải qua dung hợp Chí Dương Chân Hỏa, Trình Cung phát hiện tốc độ khôi phục tinh thần lực của mình nhanh đến kinh người. Hôm nay coi như là Hoán Cốt kỳ cũng chưa chắc có tinh thần lực mạnh như hắn, cho nên hắn có thể đơn giản bắt chước Bát Hoang Chiến Côn của La Anh Hùng, còn cải tiến thành đao pháp. Phản ứng của thần kinh hắn so với người bình thường nhanh hơn rất nhiều, trong đầu lập tức nghĩ tới một sự tình.
- Bành...
Đao thức biến đổi, xoay thân đao đập xuống, lực lượng khổng lồ trực tiếp đè La Anh Hùng quỳ rạp xuống đất.
- Ngươi là La Anh Hùng, cháu trai La tổng quản, nhi tử La Chấn Bắc tướng quân.
Trình Cung đã từ trong trí nhớ nhận được một ít tin tức.
- Hừ!
La Anh Hùng đầu ngẩng lên, cả giận hừ một tiếng:
- Ta thua, ngươi muốn xử phạt như thế nào tùy ngươi.
Nguyên danh của La tổng quản là La Tam, là bạn chơi cùng thôn từ nhỏ của Trình Tiếu Thiên, lúc đầu trong thôn có mười sáu người tòng quân, nhưng chỉ có Trình Tiếu Thiên cùng La Tam còn sống đi ra chiến trường. Nếu như La Tam muốn mà nói, cũng có thể trở thành Tướng quân, nhưng mà hắn vẫn lưu tại bên người Trình Tiếu Thiên, La Tam chỉ có một nhi tử, con của hắn La Chấn Bắc hai mươi sáu tuổi liền trở thành Tướng quân, mặc dù có Trình gia chiếu ứng, nhưng năng lực của hắn cũng phi thường nổi bật.
Mười mấy năm trước, La Chấn Bắc chết trận, truy phong Trấn Bắc đại tướng quân, nhưng mà tình huống cụ thể lại không người biết được. Trình Cung phát hiện ở trong trí nhớ có một ít đoạn ngắn mơ hồ, một vị Tướng quân toàn thân là huyết ôm hắn, đoạn trí nhớ kia rất ngắn, rất mơ hồ. Hiển nhiên lúc ấy còn quá nhỏ, nhưng lúc này hồi tưởng lại, phát hiện bộ dáng người kia rất giống La Anh Hùng, cộng thêm vừa rồi La Anh Hùng nói, trong này hiển nhiên có câu chuyện khác.
- Niệm tình ngươi là tử tôn duy nhất của La gia, cả đời trung liệt, lần này ta không giết ngươi. Nhớ kỹ, chỉ có lần này. Mặc kệ trong lòng ngươi nghĩ như thế nào, chỉ cần ngươi ở trong Trình gia ta một ngày, thì phải tuân thủ quy củ của Trình gia. Như thế nào, không phục đúng không. Tốt, ta cho ngươi một đặc biệt, ngươi tùy thời có thể tới khiêu chiến ta, không phải ngươi rất không thoải mái với ta sao, vậy thì tới khiêu chiến ta. Nếu như ngươi có bản lĩnh, vậy thì chính diện đả bại ta, đến lúc đó ngươi có thể đánh ta một chầu, tùy tiện phát tiết.
Tuy trí nhớ rất mơ hồ, bất quá cộng thêm câu nói vừa rồi kia của La Anh Hùng, trong nội tâm Trình Cung đã đoán được một ít gì đó.
- Ngươi nói thật?
La Anh Hùng không dám tin nhìn Trình Cung, phẫn nộ trong mắt cũng biến thành khiếp sợ.
- Ta cần lừa ngươi sao?
Đao trong tay Trình Cung nhẹ nhàng đè thoáng một phát, lưỡi đao đã cắt một ít da của La Anh Hùng.
La Anh Hùng cảm giác được hàn khí trên lưỡi đao kia, còn có một chút cảm giác đau đớn, cũng minh bạch tình huống giờ phút. Hắn xác thực không cần phải lừa gạt mình, nếu hắn muốn giết mình, tùy thời cũng có thể, thậm chí không cần bản thân hắn động thủ, dù nói thế nào hắn là chủ tử, mình là hạ nhân. Chỉ là lúc nào hắn trở nên lợi hại như vậy, chẳng những có được lực lượng Thoát Thai kỳ tầng thứ bảy, hơn nữa lực lượng của mình mạnh hơn hắn cũng bị áp chế, chẳng qua nếu như có thể khiêu chiến hắn, công khai đánh hắn mà nói, chỉ cần lực lượng của mình ổn định lại, nhất định sẽ không có vấn đề.
Tuy La Anh Hùng thất bại, nhưng mà vừa nghĩ tới có thể công khai đánh Trình Cung thì hưng phấn vô cùng, hắn đối với mình vẫn rất có lòng tin.
- BA~...
Trình Cung hất đao lên, đao trực tiếp đâm vào vỏ đao của người lính vừa rồi kia, làm hắn sợ tới mức run mấy cái. Lực đạo cùng tốc độ này, nếu hơi lệch một chút, nhất định mình phải chết.
Vài người khác hai mắt lại tỏa sáng lần nữa, động tác rất đẹp ah, lấy yếu thắng mạnh, lại có thể chém gãy vũ khí của đối phương, xử lý sự tình quyết đoán rõ ràng, đây là đại thiếu Trình gia quần là áo lượt sao?
- Tội chết có thể miễn, nhưng phạm sai lầm phải bị trừng phạt, diện bích bảy ngày trong băng động, mỗi ngày ta sẽ cho người đưa qua một chén canh.
Tuy trong nội tâm Trình Cung cũng có nghi hoặc, nhưng hắn cũng không có theo hỏi, có một số việc đến thời điểm nhất định sẽ trồi lên mặt nước.
- Ah...
Những binh lính khác nghe xong đều ngây dại, mấy lão binh đều không ngừng hướng về phía La Anh Hùng nháy mắt, ý bảo hắn nhanh cầu xin tha thứ. Băng động là địa phương nào, bên trong bố trí trận pháp, là địa phương dùng để chứa đựng hàn băng cùng một ít vật phẩm đặc thù, ở trong đó bảy ngày, mỗi ngày chỉ có thể uống một chén canh, cái này căn bản là muốn mạng người a.
Mới vừa rồi còn cho rằng đại thiếu từ bi, hiện tại xem ra là sai rồi, xem ra là đại thiếu không muốn La Anh Hùng chết tử tế ah, chết cũng không cho hắn chết thoải mái.
- Ta sẽ trở lại tìm ngươi, hơn nữa sẽ đánh ngươi thành đầu heo.
Sau khi Trình Cung ném đao, La Anh Hùng đã đứng lên, không sợ chút nào trực tiếp quay người đi về phía băng động, nói ra lời nói dấu ở trong lòng nhiều năm, trong nội tâm La Anh Hùng ngược lại là vô cùng thoải mái. Trước kia mỗi lần nhắc tới muốn đối phó Trình Cung, thu thập hắn, đánh hắn mà nói, nhất định sẽ bị mẫu thân răn dạy, trách phạt, bây giờ lại có thể nói ở trước mặt hắn, hơn nữa rất nhanh có thể làm được, chỉ là băng động, nhất định mình sẽ sống đi ra, Trình Cung, ngươi chờ đó cho ta.
Trình Cung cũng không đi để ý tới hắn, mọi chuyện không phải nói là được, khi Trình gia đi dạo, chỉ thấy ánh mắt của những người kia thật sự rất quái dị, Trình Cung trực tiếp quay người đi ra ngoài.
Họa phúc đôi khi thật sự rất khó nói tinh tường, trước kia mình kỳ ngộ đạt được Âm Dương Vạn Vật Quyết, bởi vậy mới biết tin tức cùng tình huống của Cửu Châu đệ nhất thần khí Hư Không Âm Dương Đỉnh, cuối cùng đã lấy được Cửu Châu đệ nhất thần khí này. Nhưng vì Thần khí mà phải đoạt xá trọng sinh, lại trọng sinh đến trên người một cái quần là áo lượt phá gia chi tử, nhưng mà bởi vậy lại biết được một bí mật mà ai cũng không biết, nguyên lai Cửu Châu đệ nhất thần khí Hư Không Âm Dương Đỉnh có nội đỉnh cùng ngoại đỉnh, nổ tung chỉ là ngoại đỉnh.
Đi ra khỏi phủ Trấn Quốc Công, Trình Cung bước chậm trên đường, với tư cách đế quốc bài danh Top 5 của Nam Chiêm Bộ Châu, đế đô Vân Ca Thành của Lam Vân đế quốc vô cùng hùng vĩ. Trong Vân Ca Thành có hơn hai trăm vạn nhân khẩu, năm đó danh tự thái tổ Chu gia có một chữ Lam, mà nơi này nổi danh nhất đúng là 'Vân Cáp'. Đây là một loại chim đặc thù, tốc độ so với yêu thú phi hành cấp bảy cũng nhanh hơn, năm đó cũng bởi vì Lam Vân đế quốc khống chế được loại Vân Cáp này, mới có thể chiếm ưu thế ở phương diện tình báo tin tức, cuối cùng nhất thành lập một đế quốc cường đại.
Cho nên đô thành dùng Vân Ca làm danh, mà ngay cả quốc danh cũng gọi làm Lam Vân đế quốc, tuy hôm nay cũng có một ít quốc gia nghiên cứu Vân Cáp, nhưng có thể vận dụng đại quy mô cũng chỉ có Lam Vân đế quốc, Vân Cáp cũng là quốc điểu của Lam Vân đế quốc.
- Ở đây không phải là địa phương cho Tứ đại hại các ngươi đến, đây là địa phương tài tử giai nhân gặp gỡ.
- Ha ha... Đúng vậy, các ngươi cần phải đi địa phương như Vạn Hoa Lâu, Lan Quế Phường.
- Nếu không ngươi cũng có thể học lão đại nhà các ngươi một ít, cùng lắm thì ở nhà cưỡng gian thị nữ ah... Ha ha...
Nhưng vào lúc này mấy thanh âm vô cùng đắc ý, trào phúng truyền vào trong tai, làm cho Trình Cung đang lâm vào trầm tư, tùy ý đi lại trên đường tỉnh táo lại, cưỡng gian thị nữ, không nghĩ tới đã chạy ra khỏi Trình gia, lại vẫn nghe được mấy chữ chói tai này. Trình Cung không cần nghĩ, không cần đoán đã biết rõ, những người này khẳng định đang nói chuyện có liên quan đến mình.
- Cẩu nô tài, dám nói đại thiếu như vậy, các ngươi chán sống a?
Lúc này, một tiếng gầm lên, khóe mắt Trình Cung liếc qua liền thấy một thân ảnh gầy yếu, mãnh liệt nhảy vào trong một đám thị vệ như lang như hổ.
Trình Cung ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy phía trước là một dòng sông nhỏ, trên mặt sông thả neo không dưới trăm đội thuyền lớn nhỏ. Hoa Thuyền Phố còn gọi là tài tử giai nhân phố, nơi này không giống như những tửu lâu hay thanh lâu khác, đến đều là một ít văn nhân mặc khách, đánh cờ, khảy đàn, ngâm thơ, phẩm tửu, nghe hát, xem múa.... Tốn hao so với những nơi mua hoa bán nguyệt còn gấp mấy lần, nhưng mà có vô số người chạy theo như vịt, hàng năm còn có giải thi đấu hoa khôi Hoa Thuyền Phố danh chấn đế đô.
Thời gian dần trôi qua, tên tuổi Hoa Thuyền Phố càng nổi tiếng, cấp bậc cao nhã, quý tộc đều đến Hoa Thuyền Phố, có người phấn đấu cả đời cũng không có thể đặt chân tới nơi này. Mà có năng lực ngủ cùng giai nhân trong thuyền hoa, tất được cho rằng tài hoa hơn người, tuổi trẻ tài cao. Vô số tài tử coi đây là mục tiêu, cho rằng tài tử phong lưu nên như thế, người tầng dưới, hạ lưu mới đi tới những địa phương chỉ biết phát tiết. Tại đây là chơi danh tiếng, chơi tình thú.
Nghe bên kia có người nhắc tới mình, lúc này Trình Cung mới chú ý tới mình trong lúc bất tri bất giác đã đi tới Hoa Thuyền Phố, quay đầu nhìn sang, chỉ thấy một thân ảnh gầy yếu mang theo mấy tên thủ hạ phóng tới một cái thuyền lớn. Trên đầu thuyền cùng trên bờ bên cạnh đứng một ít người, những người này lập tức đánh nhau cùng một chỗ.
- Móa nó, Trương Càn, cẩu nô tài như các ngươi cũng dám đánh ta.
Lúc này, nam nhân gầy yếu kia bị ném ra ngoài, may mắn mấy tên thủ hạ của hắn kịp thời tiếp được hắn, nhưng trên mặt hắn cũng bị đánh mấy quyền, bộ dáng cũng lộ ra chật vật. Mấu chốt là thân thể gầy yếu cảm giác như gió thổi cũng muốn bay đi kia, hơi chút thụ thương làm người khác thấy hắn qua không nổi.
Lúc này ở đầu thuyền có có một người mang theo hơn mười thị vệ uy vũ, niên kỷ không đến ba mươi, đúng là Trình phủ Trương Càn, lúc này vẻ bề ngoài cười nhưng trong lòng không cười nói:
- Tống thiếu, lời này nói rất nặng, ta rất cảm động Tống thiếu ngài ah, nhưng Phiêu Tuyết Thuyền này thiếu gia nhà ta cùng Âu Dương thiếu gia đã bao xuống, ngài muốn xông tới ta tự nhiên phải ngăn trở. Tuy Tống thiếu tài hùng thế lớn, nhưng cũng nên có một thứ tự đến trước và sau a, việc này cho dù đến nha môn hoặc là đến trước mặt trưởng bối hai nhà, chỉ sợ Tống thiếu gia cũng không có lý.
Trong lời nói của Trương Càn trong mềm mang theo cứng ngạnh, trong lời nói có gai, trong lòng của hắn biết rõ vị Tống đại thiếu trước mắt này đang bị trong nhà bế quan, nhất định là vụng trộm đi ra, không dám làm lớn sự tình, cho nên mới nói như thế.
Tống Phúc, nam đinh duy nhất của Tống gia Vân Ca Thành. Gia gia Tống Phúc tổng cộng sinh ra năm con trai, nhưng mà năm con trai lại trước sau sinh ra hai mươi ba nữ nhi, chỉ có Tống Phúc là nam đinh. Hiện tại Tống Phúc có tám tỷ tỷ, mười lăm muội muội, ở Vân Ca Thành cũng là một sự tích truyền kỳ. Quan trọng nhất là, cơ hồ hàng năm Tống gia đều đem đến rất nhiều kỷ lục, mỗi lần đều làm cho xã hội thượng lưu Vân Ca Thành nhiều thêm một ít đề tài nói chuyện.
Gia gia Tống Phúc là phụ tá đắc lực của Trình Tiếu Thiên, là đệ nhất chiến tướng của Trình Tiếu Thiên năm đó, mười mấy năm trước bởi vì vết thương cũ tái phát mà qua đời, được truy phong làm nhị đẳng Hộ Quốc Công. Phụ thân của Tống Phúc là Hình bộ thượng thư, bốn thúc thúc có một cái là Đại tướng quân, ba cái Tướng quân, dưới tình huống Tống gia lão gia tử qua đời, nếu như chỉ là như thế, loại gia thế này cũng chỉ có thể xem như bình thường, chưa nói tới cao cấp nhất.
Nhưng Tống gia mạnh nhất chính là, hôm nay đã có mười một đứa con gái xuất giá, trong mười một đứa con gái có một gả cho hoàng tử, năm cái gả cho Tướng quân, còn lại kém cỏi nhất cũng là quan to địa phương. Hơn nữa Tống gia là thủ hạ của Trình gia, cho nên tuy Tống gia lão gia tử qua đời, nhưng như cũ là một trong mấy đại thế gia cao cấp nhất trong Vân Ca Thành.
Mà với tư cách nam đinh duy nhất của Tống gia thế hệ này, tự nhiên Tống gia nâng như nâng trứng, hứng như hứng sao, mà Tống Phúc tuyệt đối là một trong quần là áo lượt phá gia chi tử cao cấp nhất trong Vân Ca Thành, cũng chỉ có Trình Cung ở chín tuổi dẫn hắn đến thuyền hoa, quần là áo lượt phá gia chi tử số một Vân Ca Thành mới có thể ép hắn. Chỉ là hiện tại thân thể hắn càng ngày càng kém, Tống gia đã âm thầm thông tri cho tất cả các nơi mua hoa bán nguyệt trong đế đô, nếu ai dám để cho Tống Phúc đi vào, vậy hãy đợi đóng cửa đi.
- Ngươi tính toán hay vậy sao, bảo Trình Lam cùng Âu Dương Ngọc Bảo đi ra nói chuyện cùng lão tử.
Tống Phúc rất tức giận ah, nếu là lúc trước hắn sẽ không thèm tới nơi này, chỉ là hiện tại tất cả các nơi phong nguyệt của đế đô đều không tiếp hắn, hắn mới tới đây đi dạo. Tống Phúc hắn là người nào ah, là người sành chơi nhất trong rừng hoa, muốn đến tự nhiên là chỗ tốt nhất.
Hôm nay Hoa Thuyền Phố này nổi tiếng nhất đúng là Phiêu Tuyết Thuyền này, nghe nói cách ba ngày mới tiếp đãi khách nhân một lần, mỗi lần không được vượt qua ba người, có thể nghe đàn, uống một bình trà, phí tổn là trăm lượng hoàng kim. Phải biết rằng hôm nay thực lực của Lam Vân đế quốc không kém, năm lượng bạc là nửa lượng hoàng kim, đủ để cho một nhà năm người sinh hoạt sung túc một năm.
- A...
Khóe miệng Trương Càn có chút nhúc nhích, rất là khinh thường cao ngạo nói:
- Tống thiếu vẫn là mau đi trở về, đây không phải địa phương ngài nên đến. Vừa rồi tuy thủ hạ không hiểu chuyện, bất quá nói cũng rất có đạo lý, ngươi đã sùng bái Trình Cung, tôn hắn làm lão đại, học tập theo hắn như vậy, cho dù công chúa không được, thị nữ cũng không có vấn đề. Nghĩ đến thị nữ Tống gia cũng không ít, Tống thiếu nên về nhà chậm rãi chơi đi.
Trình Cung cưỡng gian công chúa, chuyện này cũng không tính bí mật gì, tất cả mọi người đều có con đường riêng của mình lấy tin tức, huống chi sự tình này náo vô cùng lớn. Nhưng chuyện Trình Cung cưỡng gian thị nữ là nội bộ Trình gia, người ngoài văn bản không có khả năng biết được. Nhưng vì hắn và chủ tử đều là người Trình gia, nên mới có thể biết nhanh như vậy.
- Ta xx bà ngoại ngươi, gọi Trình Lam cút ra đây cho ta, ta ngược lại muốn hỏi hắn quản giáo thủ hạ như thế nào, lão Đại của ta cũng là loại tạp chủng như ngươi có thể nói sao. Nếu không phải ngươi là người Trình gia, hôm nay lão tử có thể ở chỗ này nói cho ngươi biết, ngươi đã chết một trăm lần rồi.
Tuy thân thể Tống Phúc gầy yếu, nhưng giờ phút này lại triệt để nổi giận, trong mắt toát ra sát cơ vô cùng dày đặc. Cái nô tài này, trong lời nói có gai, thoạt nhìn nói cái gì đều giống như chủ tử hắn, quang minh chính đại, vĩnh viễn đứng ở phương có đạo lý, nghĩa chính ngôn từ, kỳ thật vô cùng nham hiểm.
- Vừa rồi ngươi bảo ta cái gì?
Thanh âm cũng không phải rất lớn, rất bình rất ổn, nhưng khi vang lên làm cho ánh mắt của tất cả mọi người nhìn về phía hắn.
← Ch. 0006 | Ch. 0008 → |