Vay nóng Tima

Truyện:Đan Thần - Chương 0979

Đan Thần
Trọn bộ 1047 chương
Chương 0979: Yêu tộc tính toán 1
0.00
(0 votes)


Chương (1-1047)

Siêu sale Shopee


- Ầm ầm...

Phá Kiếp Thương vừa mới đâm vào ngực Vũ Thân Vương trực tiếp bị đánh bay đi, Vũ Thân Vương phun ra một ngụm máu, nhưng sau một khắc xung quanh thân thể hắn xuất hiện một đường bản mệnh đạo quy, hai mắt hắn chớp động ma quang, quang mang trên thiên ma giáp đại thịnh.

- Thiên Tôn, thật sự là lực lượng Thiên Tôn, che thiên đại trận, với truyền thừa và tình huống của Bà La Đa Thần Miếu không thể có thứ này, xem ra vận khí của Vũ Thân Vương thật sự không tồi.

- Không chỉ là lực lượng Thiên Tôn bình thường, hắn tự thân mượn loại bí pháp nào đó đột phá, lấy thiên ma giáp ngưng tụ bản mệnh đạo quy, lực lượng đã tiếp cận Thiên Tôn sơ kỳ đỉnh phong, lại mượn thiên ma giáp, có lực lượng đánh một trận với Thiên Tôn trung kỳ.

- Xem trận pháp này của bọn hắn, thời gian chống đỡ không dài, không biết Trình Cung có thể làm được hay không.

- Đây là hắn cố ý cho chúng ta nhìn thấy, nếu Trình Cung chỉ đến một mình thì để chúng ta tương trợ, bản thân hắn biết hậu quả thế nào, đây là có ý cho chúng ta nhìn, đáng tiếc, hừ...

.........

Một khi thi triển đại trận che trời, ngoại giới sẽ không có ai có thể có thể tra xét tình huống bên trong, mặc dù dưới tình huống phân thân của Đạo Tôn ở Cửu Châu đại địa cũng rất khó vượt qua tình huống bên trong đại trận che trời này, trừ phi hắn mạo hiểm cũng tiến vào trong đại trận.

Lúc này ngoại trừ Trình Cung, Vũ Thân Vương ở ngoài, cũng chỉ có bọn người Cửu Vĩ Thái Tôn, Đường Trường Tồn đang ở trong bí cảnh không gian của Bà La Đa Thần Miếu có thể nhìn thấy tình huống, mấy người đưa mắt nhìn nhau.

Lúc này nếu Vũ Thân Vương đang ở đây, nghe được bọn họ nói chuyện, nhất định sẽ nghĩ đến cái gì đó.

Bởi vì bầu không khí nói chuyện này hoàn toàn không giống với hắn nhìn thấy trước đó.

Trước đó vì để thi triển thiên ma chỉ, đem lực lượng thiên ma chỉ đạt đến cực hạn, đạt được vô hạn tiếp cận Thiên Tôn cảnh giới, phòng ngự của thiên ma giáp giảm bớt, dĩ nhiên bị đâm thủng. Chỉ lực lượng trên mũi thương của Trình Cung cũng quá kinh khủng, nói như thế nào thiên ma giáp cũng là tuyệt phẩm đạo khí vậy mà có thể đâm thủng.

Lúc này Vũ Thân Vương vuốt ngực vừa bị đâm thủng, hiện tại đã khôi phục nhưng trong lòng vẫn còn sợ hãi, nhưng hắn vẫn tràn ngập tự tin.

Trong Cửu Châu đại địa, mượn tất cả lực lượng tinh nhuệ của Bà La Đa Thần Miếu, mượn đông đảo ma huyết và đại trận che thiên hắn có được trong di tích viễn cổ trước đó, tạm thời che lấp thiên cơ, khiến tất cả mọi thứ ở đây giống như tồn tại ở Càn Khôn đan giới, Thần Long Tiên Cung, trong khoảng thời gian ngắn mình có thể đạt được Thiên Tôn cảnh giới, mặc dù thời gian không quá dài, nhưng để diệt sát Trình Cung vậy là đủ rồi.

- Trình Cung, ta chờ đợi ngày này đã lâu lắm rồi, Nam Chiêm Bộ Châu, Bắc Câu Lô Châu, Đông Nam Vũ Châu, Đông Bắc Đan Châu, ta sẽ tiếp quản toàn bộ, bởi vì ở Cửu Châu đại địa ta chính là tồn tại vô địch, ngươi nói ta không ngừng đưa chỗ tốt cho ngươi, hôm nay ta sẽ khiến ngươi phải trả lại tất cả cho ta, thiên ma huyết nhận.

Vũ Thân Vương điên cuồng hét lên, khoát tay, một bộ phận của thiên ma giáp kéo dài ra đã hình thành một thanh huyết nhận màu đen, nhất thời phóng ra, vượt qua khoảng cách trăm dặm tới trước người Trình Cung.

Một đạo không gian chừng trăm dặm bị bổ ra, rõ ràng có thể thấy được, giống như thiên địa bị cắt thành hai nửa.

- Đinh...

Hai tay Trình Cung giơ Phá Kiếp Thương ngăn cản, Phá Kiếp Thương thật ra không có việc gì, chỉ là pháp lực trong cơ thể Trình Cung giống như bị hút cạn, song chưởng trực tiếp toạc nứt, toàn thân lại bay về phía sau vài trăm dặm.

- Ha ha... cây thương của ngươi thực sự là thứ tốt, nhưng nó sẽ thuộc về ta, không chỉ cây thương này của ta, mà tất cả sở hữu của ngươi đều là của ta. Đan Thần Phủ, Nam Chiêm Bộ Châu, nữ nhân, tất cả mọi thứ của ngươi đều là của ta, của ta...

Lúc này bản mệnh đạo quy ngưng tụ, chân chính sở hữu lực lượng Thiên Tôn, lực lượng trên thiên ma giáp cũng không kiêng nể phát huy, Vũ Thân Vương chưa bao giờ cảm thụ được lực lượng sảng khoái như vậy.

Toàn thân có một loại cảm giác bay vút, thăng tiên, khiến hắn hưng phấn đến mức muốn quên hết tất cả.

Nhưng hắn vẫn có thể áp chế một tia lý trí cuối cùng, trong hai mắt ma quang chớp động, điên cuồng kêu lên.

- Khốn khiếp, bản đại thiếu chơi với ngươi, ngươi lại tưởng thật sao. Không đột phá Thiên Tôn sao, bản đại thiếu thì có.

Trình Cung nói, trong nháy mắt thần niệm trực tiếp phá vỡ phong tỏa, thân thể cũng khôi phục trong nháy mắt.

- Ầm...

Khi hắn khôi phục, một luồng thiên uy vô thượng mênh mông cuồn cuộn áp bách xuống.

- Ha ha...

Vũ Thân Vương nhìn thấy tất cả, cười càng thêm điên cuồng:

- Trình Cung, ngươi cho rằng có che thiên đại trận, ngươi cũng có thể khôi phục lực lượng Thiên Tôn, ngươi thật sự nghĩ rất hay, nói cho ngươi biết, đại trận che thiên này chỉ hữu dụng với ta, đối với ngươi căn bản không có tác dụng, ha ha...

- Ngươi cho rằng bản đại thiếu cần thứ đồ chơi của ngươi sao?

- Ầm...

Trong nháy mắt thiên uy cuồn cuồn, vô thượng áp chế phủ xuống, Tiểu Hư Đỉnh của Trình Cung đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu Trình Cung.

Thiên uy vô thượng, lực lượng áp chế không gì sánh kịp, nhưng khi gặp phải Tiểu Hư Đỉnh nhất thời lại giống như thác nước, lập tức né tránh.

- Cái này... Điều này sao có thể?

Vũ Thân Vương ngây ngẩn cả người, đình chỉ công kích.

Cửu Châu cấm chế, càng đến đỉnh phong càng mạnh, nhất là hạn chế đối với lực lượng, tuyệt đối không có khả năng Thiên Tôn xuất hiện, bằng không thế cân bằng ở Cửu Châu đại địa đã sớm bị đánh vỡ.

Mình cũng thi triển rất nhiều thủ đoạn mới đạt được tình huống này, Trình Cung làm sao có thể.

Hơn nữa nhìn tình huống của hắn, dĩ nhiên lại ngưng tụ một luồng bản mệnh đạo quy, đây là chuyện gì, lẽ nào trước đây hắn cũng không hoàn toàn đột phá đến Thiên Tôn cảnh giới?

Nếu nói như vậy, vậy hắn làm sao tránh được truy sát của Côn Bằng Đại Đế, cho dù Thiên Tôn đỉnh phong bình thường cũng không thể làm được.

Không thể tưởng tượng, hơn nữa hắn còn dẫn động thiên uy, áp chế lực lượng kinh khủng như vậy.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1047)