← Ch.0114 | Ch.0116 → |
- Tốt, vậy chúng ta sẽ ước định các ngươi cũng không được nói chuyện ta đã đột phá đến cảnh giới Võ sư ra!
Tần Phàm khẽ cười nói, sau đó bọn hắn liền đạt thành hiệp nghị.
- Ah... Tần Li tỷ tỷ và Kim thúc bọn hắn tới tìm chúng ta.
Khi sắp đi vào Thanh Thạch Trấn, Tần Hân đột nhiên hoảng sợ nói, sau đó nàng liền đáng thương núp sau lưng Tần Phàm.
- "Tần Phàm ca ca, ngươi biết nói thế nào rồi chứ?
Tần Ti Ti cũng kéo góc áo Tần Phàm nói.
- Tỷ tỷ không phải gần đây rất ôn nhu sao? Sao có thể trách mắng các ngươi được?
Tần Phàm không khỏi cười khổ một tiếng, không thể tưởng mấy tiểu nha đầu này lại sợ hãi Tần Li như vậy.
- Ách, Tần Li tỷ tỷ sẽ không mắng chửi người, nhưng nàng có rất nhiều biện pháp khiến chúng ta rất thảm hại!
Tần Mộng Mộng cũng thè lưỡi nói.
- Tiểu Phàm...
Lúc này Tần Li cũng phát hiện ra bọn Tần Phàm, trước là có chút kinh hỉ, bất quá đợi khi trông thấy mấy tiểu nha đầu kia, không khỏi nhíu mày khẽ quát:
- Các ngươi...
- Tần Phàm ca ca, Tần Phàm ca ca...
Mấy cái tiểu nha đầu vội vàng sợ hãi lôi kéo áo Tần Phàm xin giúp đỡ.
- Tỷ tỷ, coi như xong, các nàng cũng nhất thời ham chơi nên mới đi ra ngoài một chút, kỳ thật cũng không đi bao xa, mà vừa hay lại gặp ta bên ngoài liền đồng thời trở về...
Tần Phàm cười khổ lắc đầu, nói với Tần Li.
- Đúng đúng đúng, chúng ta vừa mới đi ra ngoài đã gặp được Tần Phàm ca ca rồi...
Mấy tiểu nha đầu kia liền vội vàng gật đầu nói.
- Đúng vậy a, ai ôi!!! Chúng ta đói bụng rồi, chúng ta về trước đi ăn cơm đây...
Tần Hân lúc này lại đáng yêu vuốt ve bụng nói, sau đó mấy người liền cùng nhau nhánh chóng chạy vào Thanh Thạch Trấn.
Do vậy, trên đường đá xanh rộng lớn của Thanh Thạch Trấn, chỉ còn lại Tần Phàm và Tần Li tương đối mà đứng.
- Tỷ tỷ...
Tần Phàm tinh tế đánh giá thiếu nữ tuyệt sắc đã lâu không gặp trước mắt, phát hiện nàng vẫn mặt một thân quần áo màu xanh nhạt như thường ngày, khí chất ưu nhã, thanh lệ vô song, chỉ là giữa lông mày có một tia ủ rũ, khiến hắn không khỏi ẩn ẩn có chút đau lòng.
- Sinh nhật vui vẻ...
Hai người lẳng lặng nhìn nhau một hồi, Tần Li đột nhiên cười nhẹ mở miệng nói, sau đó từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra một hộp gấm, nhẹ nhàng đưa cho Tần Phàm.
- Sinh nhật? Tỷ tỷ ngàn dặm xa xôi từ Nam Phong thành chạy tới chính là vì sinh nhật ta sao?
Trong nội tâm Tần Phàm nổi lên một tia ấm áp. Trách không được Tần Ti Ti các nàng nói là đến vì hắn, nguyên lai hôm nay chính là sinh nhật hắn, chỉ là ngay bản thân hắn cũng quên thôi.
- Tỷ tỷ, cám ơn ngươi.
Tần Phàm chậm rãi tiếp nhận hộp gấm, trong nội tâm cảm động, sinh ra xúc động muốn ôm đối phương.
Nhưng tiếp theo trong nháy mắt thân thể hắn khẽ run lên, sau đó liền kinh ngạc phát hiện bên trong hộp gấm lúc này đột nhiên truyền đến một loại cảm ứng cực kỳ huyền diệu.
- Tiểu Phàm, ngươi làm sao vậy?
Tần Li phát hiện Tần Phàm có điểm dị thường, không khỏi lo lắng hỏi.
- Hô... Ta không sao.
Tần Phàm nhẹ thở ra một hơi, đè nén cảm giác huyền diệu kia xuống, sau đó ngẩng đầu lên nhìn Tần Li, hỏi:
- Tỷ tỷ, trong hộp gấm này có vật gì vậy?
- Ngươi mở ra xem thì biết.
Tần Li dịu dàng cười nói.
- Ách, trước mặt tỉ tỉ mà mở ra không có vấn đề gì chứ?
Tần Phàm gãi đầu, lộ ra có chút xấu hổ nhưng vẫn không ngăn được lòng hiếu kỳ của mình, chậm rãi mở nắp hộp gấm kia ra.
Hộp gấm kia vừa mở ra, một vầng sáng màu đỏ nhạt liền ánh vào trong mắt, sau đó còn mơ hồ cảm thấy một ít nhiệt khí lan truyền tới.
- Đây là...
Tần Phàm nhìn về phía hộp gấm, thấy bên trong có một hình cầu tròn sáng long lanh, lớn cỡ nắm tay, không biết chế tạo từ vật gì. Bên ngoài nhìn vào có thể phát hiện bên trong quả cầu có một hư ảnh màu đỏ thẫm mơ hồ, có chút thấy được hình dáng nhưng không thể phân biệt đó là cái gì. Mà dưới tầng ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt kia, hư ảnh màu đỏ thẫm càng lộ ra vẻ thập phần thần bí.
- Vật này gia tộc chúng ta mua được từ một gia tộc khác, nghe nói là tổ truyền chi bảo của bọn hắn, tên là Hỏa Linh Cầu, nếu Luyện dược sư mang nó bên người thì có thể gia tăng xác xuất luyện thành Luyện dược. Bất quá đã lâu gia tộc bọn hắn không có Luyện dược sư nào xuất hiện, hơn nữa gia đạo lại sa sút nên bán rẻ bảo bối này đi.
Tần Li nói ra nguồn gốc xuất xứ của quả cầu thủy tinh này, nhẹ giọng cười nói:
- Ha ha, tỷ tỷ biết rõ ngươi đang học tập luyện chế thuốc nên trước tiên giữ nó lại làm quà sinh nhật tặng cho ngươi.
- Có thể gia tăng xác xuất thành công luyện dược?
Tần Phàm nghe Tần Li nói, hơi có chút kinh ngạc. Theo hắn biết thì quả thật có một ít bảo vật có thể khiến Luyện dược sư càng thêm tập trung tinh thần, như vậy là gián tiếp gia tăng xác xuất luyện dược thành công. Bất quá những bảo vật này đều rất hiếm có, mỗi một cái đều phi thường trân quý nhưng không thể tưởng được Tần Li lại có thể có được cái này, nhất định là hao phí không ít công sức.
- Ồ?
Tần Phàm vừa muốn thò tay cầm quả cầu thủy tinh kia lên nhìn kỹ thì cảm ứng huyền diệu trên quả cầu đó lại xuất hiện lần nữa, cũng trở nên mãnh liệt hơn. Lần này hắn thậm chí có thể rõ ràng cảm giác được loại cảm ứng này tựa hồ ẩn ẩn tương liên với ma chủng Thủy Kỳ Lân ở cánh tay phải của hắn.
- Oanh!
Tay phải Tần Phàm đụng vào quả cầu thủy tinh kia, trong đầu giống như đột nhiên xuất hiện một biển lửa, toàn thân hắn lập tức đốt sáng lên, mà lúc này cánh tay phải của hắn cũng bắt đầu không khống chế được mà chấn động lên, một loại cảm giác huyền diệu không cách nào nói rõ truyền khắp toàn thân.
- Đây là... Đây là... :
Biểu lộ trên mặt Tần Phàm lập tức lộ ra vẻ kinh hỉ vạn phần, giờ khắc này hắn thật sự quá kích động rồi, kích động đến nỗi thiếu chút nữa không khống chế được nói những lời trong lòng ra.
Ma chủng!
Có thể khiến một ma chủng lớn như Thủy Kỳ Lân phản ứng thì chỉ có thể là một ma chủng khác! Là bảo vật thần bí nhất trong thiên địa kia! Nếu gặp nhau thì chúng sẽ cảm ứng lẫn nhau, đã luyện hóa được ma chủng thứ nhất thì khi gặp những ma chủng khác tựa hồ sẽ sinh ra cộng minh!
Chỉ là hắn tuyệt đối không ngờ hư ảnh bên trong Hỏa Linh Cầu này lại là một ma chủng!
Hắn có thể thấy được khí tức ma chủng bên trong Hỏa Linh Cầu này!
Lúc hắn tìm kiếm viên ma chủng thứ nhất, chuẩn bị rất nhiều nhưng cuối cùng suýt chút nữa mất mạng mới đạt được ma chủng. Nhưng hôm nay một viên ma chủng khác lại xuất hiện trước mặt hắn mà không hề có bất kỳ dấu hiệu nào.
Có thể nói là hắn không hề uổng phí một phần khí lực nào..
Cái này như thế nào khiến hắn không kích động cho được?
- Như thế nào? Tuy tỷ tỷ không hiểu việc luyện chế dược nhưng có thể cảm nhận được chỗ bất phàm của Hỏa Linh Cầu này, chỉ là không biết có hữu dụng với Tiểu Phàm ngươi hay không?
Tần Li thấy bộ dáng như vậy của Tần Phàm, không khỏi khẽ mỉm cười, hỏi.
← Ch. 0114 | Ch. 0116 → |