← Ch.0147 | Ch.0149 → |
- Tay ngươi...ngươi là quái vật!
Khi Bành Đông chứng kiến cánh tay phải mọc đầy vảy của Tần Phàm, trong mắt lộ ra nét hoảng sợ, nhân loại làm sao lại có lân giáp giống như yêu thú như thế.
Nhìn thấy vẻ mặt kinh hoảng của Bành Đông, Tần Phàm cảm thấy có chút buồn cười, không thể tưởng được mình đem trạng thái chân thân của Kỳ Lân Thủ lộ đi ra lại có thể làm người kia giảm đi sức chiến đấu.
- Quái vật? Có lẽ vậy, ngươi đang sợ hãi sao?
Tần Phàm thản nhiên nhìn thoáng qua Bành Đông đứng đối diện, mang ý cười hài hước trên mặt nói. Ở trong lòng hắn đối với việc này thật lơ đễnh, bề ngoài như thế nào cũng không trọng yếu, quan trọng là có được thực lực, có được nội tâm cùng linh hồn cường đại! Hơn nữa hiện tại Kỳ Lân Thủ của hắn còn có thể thu phóng tự nhiên, đối với hắn cũng không chút ảnh hưởng.
- Sợ? Vô luận ngươi là ai, hôm nay ngươi cũng phải lưu lại thi thể cho ta! Kỳ thật đây chỉ là vũ kỹ đặc thù của ngươi mà thôi đi! Muốn dựa vào thứ này tới hù dọa ta, thật sự là vọng tưởng!
Bành Đông dù sao có kinh nghiệm phong phú, cũng từng đi qua Yêu Thú Hoang Nguyên, hơn nữa còn có thể đột phá tới tiên thiên võ sư, tâm tĩnh xem như tu luyện không sai, cho nên rất nhanh liền trấn định xuống.
- Tùy tiện ngươi nghĩ như thế nào!
Tần Phàm không hề để ý, võ giáp trên người lại ngưng kết, rất nhanh liền tiến nhập trạng thái chiến đấu, hiện tại vẫn nên giải quyết đối thủ cho xong là tốt nhất, để tránh đêm dài lắm mộng.
- Ha ha, tiểu tử, ngươi vẫn còn quá non!
Đúng lúc này, Bành Đông đột nhiên phát ra tiếng cười dữ tợn.
- Di?
Tần Phàm không khỏi ngẩn ra, sau đó sắc mặt không khỏi biến đổi, liền phát hiện Huyền Trọng Vực chung quanh đã dần dần chậm rãi biến mất.
- Sao lại thế này?
Tần Phàm hướng Cổ Mặc truyền âm hỏi.
- Đối phương là tiên thiên võ sư, đã có thể nắm giữ một ít cách sử dụng nguyên khí. Vừa rồi hắn đối thoại với ngươi, vừa trộm lấy nguyên khí trong cơ thể khai thông thiên địa nguyên mạch, được nguyên khí trong ngoài tác dụng, Huyền Trọng Quyền tạo thành Huyền Trọng Vực liền bị hắn phá vỡ.
Cổ Mặc bộ dạng uể oải hồi đáp, hắn đã sớm biết sẽ như thế nhưng không sớm báo cho Tần Phàm, ngã một lần, trải qua một lần, ngày sau sẽ có thể khắc sâu ấn tượng.
Tần Phàm nhìn qua Bành Đông, quả nhiên lúc này nhìn thấy ám hồng sắc khí vụ dựng lên, khắp bốn phía quanh người hắn đều lan tràn hồng vụ nhàn nhạt.
Thoáng kinh hãi, hắn vội vàng thử đánh ra Huyền Trọng Quyền, nhưng lần này cảm giác được võ khí bản thân giống như đã bị chặt đứt liên hệ với mặt đất, như thế nào cũng không thể tiếp tục ngưng tụ thành Huyền Trọng Vực!
- Hắn đã dùng nguyên khí nhiễu loạn sự phân bố dòng khí khắp bốn phía, cho nên ngươi đã không thể tiếp tục hình thành Huyền Trọng Vực.
Thanh âm Cổ Mặc lại thản nhiên vang lên bên tai Tần Phàm.
Tần Phàm nghe vậy sắc mặt không khỏi trầm xuống. Thể chất tiên thiên võ sư trải qua nguyên khí rèn luyện, tốc độ sẽ được đề cao, hơn nữa vũ kỹ ngoài địa giai nếu sử dụng nguyên khí thi triển so với sử dụng võ khí thi triển cũng mạnh hơn rất nhiều, cho nên tốc độ của Bành Đông kỳ thật không kém hắn bao nhiêu, hiện tại không có Huyền Trọng Vực, như vậy hắn liền mất đi ưu thế trong tốc độ.
- Tiểu tử, ngươi chịu chết đi! Ta phải dùng mạng của ngươi tế hồn thiêng của hai huynh đệ ta!
Trên mặt Bành Đông lộ ra vẻ dữ tợn, hai chân giẫm mạnh trên mặt đất, thân hình như mũi tên bắn về phía Tần Phàm.
Tần Phàm thật bình tĩnh nhìn thân ảnh Bành Đông xông tới, không hề có chút tia khinh thường. Vừa rồi phần lưng của hắn bị Bành Đông đánh trúng có một loại cảm giác nóng rực, hắn có thể suy đoán ra Bành Đông tinh thông hỏa hệ nguyên khí, công kích thập phần cuồng bạo. Bất quá bởi vì đạt tới tiên thiên cấp cũng chỉ là bước đầu tiếp xúc tới nguyên mạch, trong cơ thể có thể tồn trữ nguyên khí không quá nhiều, cho nên không tinh thuần như linh võ sư, chỉ có thể khiến cho không khí biến thành nóng rực, còn chưa tới trình độ biến thành ngọn lửa.
- Oanh!
Nắm tay hai người hung hăng đụng vào nhau, tiếng vang ầm ĩ, thật giống như tiếng sấm sét, hào quang bạo phát, kình khí hùng hồn cấp tốc khuếch tán, lực đập mạnh mẽ làm hai người đồng thời thối lui vài chục bước.
- Đây là thiên tiên oai sao?
Cảm nhận được từ trên cánh tay truyền tới cảm giác run rẩy, Tần Phàm không khỏi thầm giật mình, chiêu thức xen lẫn nguyên khí dùng công kích quả nhiên lợi hại! Hiện tại Kỳ Lân Thủ của hắn đang nằm trong trạng thái cực mạnh, còn có uy lực của Linh Hàn quyền sáo cộng vào, nhưng dưới một kích giao phong hắn cảm giác mình còn bị vây trong hoàn cảnh xấu.
Tần Phàm giật mình, nhưng Bành Đông càng thêm giật mình! Hắn là nhị cấp tiên thiên võ sư! Bên trong võ khí chứa đựng hai mươi khiếu nguyên khí, mà Tần Phàm chỉ là ngũ cấp võ sư mà thôi, vừa rồi hai bên giao kích hắn lại không chiếm được chút tiện nghi nào.
- Tiểu tử này làm sao có thể mạnh như vậy, thật quái thai! Thật sự là quái thai! Bất kể như thế nào cũng không thể để cho hắn sống sót! Nếu không tương lai không biết trưởng thành tới trình độ nào, mầm tai họa như vậy Bành gia thậm chí là toàn bộ chân võ thế gia của Vũ Thành cùng Châu Thành đều không ngăn cản nổi!
Đáy lòng Bành Đông chấn động, ánh mắt trở nên càng ngày càng âm lãnh, cũng đã tính toán bất kể đại giới đánh chết Tần Phàm.
- Bách Xà Phệ Hồn!
Sắc mặt Bành Đông âm trầm, bàn tay đẩy về phía trước, gấp khúc thành chộp, cơ hồ đồng thời mười đạo ám hồng sắc võ khí ngưng tụ thành xà ảnh, nháy mắt toát ra, phát ra tiếng xé gió cực kỳ bén nhọn, sau đó giống như những chiếc vòi hướng bốn phía tám hướng quanh người Tần Phàm quấn tới.
Cảm giác được bên trong xà ảnh ẩn chứa năng lượng đáng sợ, hai mắt Tần Phàm ngưng tụ, vội vàng toàn lực thi triển Lưu Tinh Bộ tránh né nhưng vẫn không tránh kịp liền bị ba đạo xà ảnh bò lên thân thể.
Mà xà ảnh vừa cuốn lấy Tần Phàm, liền phảng phất như có linh tính gắt gao siết chặt cánh tay của hắn, khiến cho hắn trong khoảnh khắc không thể động đậy, càng tệ hại hơn chính là bảy đạo xà ảnh vừa rồi không đánh trúng hắn cũng đã quay trở lại toàn bộ quấn lên trên người Tần Phàm.
Mười đạo xà ảnh ẩn chứa năng lượng cực lớn nổi lên từng trận hồng quang lóa mắt, khiến quanh thân Tần Phàm đều bị gắt gao trói chặt.
- Bạo!
Bành Đông quát lên một tiếng chói tai, mười đạo năng lượng xà ảnh đồng thời nổ mạnh.
- Oanh!
Tiếng nổ vang lên thật lớn, hồng sắc hào quang chói mắt bạo phát ra, năng lượng cường đại khiến cho từng trận bụi mù cuốn lên. Mà trong năng lượng xà xen lẫn theo nguyên khí cho nên khi nổ mạnh còn khiến nguyên khí khắp chung quanh chấn động, tạo thành lần nổ mạnh thứ hai.
Tiên thiên oai cực kỳ mạnh mẽ!
Nghe thanh âm phá nát truyền lại từ trong bụi mù tràn ngập, lúc này Bành Đông không khỏi thở ra một hơi nhẹ nhõm, dưới uy lực nổ mạnh như vậy cho dù là võ sư cửu cấp cũng không cách nào may mắn thoát khỏi!
- Tiểu tử, ngươi cũng cảm thấy vinh hạnh đi, lại có thể bức ta xuất ra địa giai vũ kỹ!
Bành Đông hiện lên tia dữ tợn, một chiêu địa giai cấp cao vũ kỹ này chính là do tộc trưởng ban thưởng cho hắn trong một lần hoàn thành nhiệm vụ, uy lực to lớn, cho dù tiên thiên võ sư bị đánh trúng cũng phải bị trọng thương!
- Khụ khụ...
Nhưng đúng lúc này, bên trong bụi mù truyền ra hai tiếng ho khan, tuy rằng thanh âm không lớn nhưng chẳng khác gì sấm sét giữa trời quang.
- Không chết?
Sắc mặt Bành Đông chợt biến đổi.
Bụi mù tán đi, thân ảnh Tần Phàm lộ ra, lúc này võ giáp trên người hắn đã sớm hỏng mất, mà áo bào cũng rách tung tóe, máu tươi không ngừng chảy ra.
Không rảnh đi quản Bành Đông ở đối diện, Tần Phàm nhanh chóng nuốt vào một viên Liệu Thương Hoàn cùng một viên Hồi Khí Hoàn, vừa rồi võ giáp hỏng mất làm hao tổn đại lượng võ khí, hiện giờ võ khí trong người hắn không còn đầy đủ uy lực.
- Tiên thiên võ sư công kích quả nhiên đủ mạnh!
Gương mặt Tần Phàm thoáng run rẩy, nếu như trước khi hắn còn chưa luyện hóa viên ma chủng thứ hai mà bị công kích tới trình độ này, như vậy chỉ sợ hiện tại hắn đã biến thành một cỗ thi thể. Nhưng được viên ma chủng hỏa nguyên tăng cường, hiện tại khí lực của hắn đã cường đại hơn tiên thiên võ sư, cho nên có thể tiếp nhận được một kích cường đại kia!
Trên thực tế công kích cùng phòng ngự của hắn cũng đã có thể so sánh với tiên thiên võ sư, chỉ là còn chưa nắm giữ được nguyên khí mà thôi.
- Sao lại thế này?
Ngay trong lúc Tần Phàm vừa định phản công, sắc mặt hắn chợt biến đổi, vào lúc này hắn đột nhiên cảm giác được trên lưng mình truyền tới cảm giác nóng rực, nóng tới cực hạn, thậm chí còn cường liệt hơn công kích của Bành Đông tới gấp mười gấp trăm lần!
- Oành!
Trong nháy mắt, thanh âm một tiếng nổ vang lên, quần áo sau lưng Tần Phàm đột nhiên thiêu đốt bốc cháy!
← Ch. 0147 | Ch. 0149 → |