Vay nóng Tinvay

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0171

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0171: Tiến vào vòng trong
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Lazada


- Thập đại Triêu Thánh giả đi được, ta cũng đi được.

Tần Phàm tự tin nói, dùng thực lực của hắn bây giờ, tuy còn không có đạt tới Tiên Thiên, nhưng công kích cùng phòng ngự chưa hẳn kém Tiên Thiên Võ sư hai ba cấp!

Hơn nữa chủ yếu chính là, lúc này hắn là muốn cho mình ở vào hiểm cảnh, tìm được cơ hội đột phá đến Tiên Thiên! Ở ngoại vi mà nói, cơ hội như vậy quá ít! Vô luận là yêu thú cấp bốn hay là Triêu Thánh giả, đều rất ít có thể tạo thành uy hiếp đối với hắn!

- Không thể tưởng được tiểu tử ngươi che dấu sâu như vậy, nhớ ngày đó thời điểm lên đường, ta còn tưởng rằng thực lực của chúng ta không sai biệt lắm.

Điền Mông cười khổ lắc đầu, nhưng lập tức thẳng tắp lồng ngực nói ra:

- Bất quá Tiểu Phàm ngươi cũng đừng thư giãn, nếu không một ngày nào đó tiểu Mông tử ta sẽ đuổi theo ngươi!

- Vậy ngươi cần phải hảo hảo cố gắng, ta cũng sẽ không dừng lại chờ ngươi đâu.

Tần Phàm cười cười nói:

- Ah, đúng rồi, Thánh lệnh có thể cho ngươi, còn có võ phù ngươi cũng có thể lấy đi, bất quá vật gì đó khác trong giới chỉ ngươi giữ lại cho ta.

- Ngươi cái hỗn tiểu tử này.

Bởi vì vị trí Tiết Tuấn tiến vào thí luyện chi địa cách bọn người Tần Phàm quá xa, sau khi Tần Phàm cùng Điền Mông tương kiến, lại đợi một ngày, Tiết Tuấn mới tìm thấy ký hiệu mà đến.

Kế tiếp, Tần Phàm liền giúp Tiết Tuấn, Điền Mông săn bắt điểm tích lũy, thẳng đến ngày thứ tám, ở dưới sự trợ giúp của Tần Phàm, hai người đều đã lấy được hơn ba trăm điểm tích lũy, đầy đủ bảo vệ phẩm rồi.

Ngày hôm nay, Tần Phàm quyết định ly khai ngoại vi tiến vào vòng trong.

- Tiểu Phàm, ngươi thật sự phải tiến vào vòng trong sao?

Tuy mấy ngày nay Tiết Tuấn đã được chứng kiến thực lực của Tần Phàm, nhưng trong lòng vẫn có chút bận tâm. Mấy ngày nay bọn hắn cùng một chỗ săn bắt, cũng từng gặp qua mấy yêu thú cấp bốn thượng giai, thực lực yêu thú cấp bốn thượng giai ở đây, có thể so với yêu thú cấp năm bên ngoài, Điền Mông cùng Tiết Tuấn liên thủ cũng không làm gì được!

Cuối cùng Điền Mông bởi vì ngày đó giết chết những người Vũ thành, Châu thành được không ít võ phù kia, cảm thấy tài đại khí thô (*tiền nhiều như nước), trong cơn tức giận sử dụng võ phù mới miễn cưỡng giết chết, nhưng chính bọn hắn cũng bị thương không nhẹ.

Bất quá lần kia là hai người bọn họ vì tôi luyện năng lực của mình, cố ý không cho Tần Phàm ra tay, cho nên vẫn không biết thực lực Tần Phàm cực hạn ở nơi nào.

- Ân, vị trí vòng trong ta đã rõ ràng, ta sẽ lập tức xuất phát.

Tần Phàm nhẹ gật đầu nói ra, dùng thực lực của hắn, hôm nay ở bên ngoài đã không có ý nghĩa gì.

- Kỳ thật chúng ta ở ngoại vi đồng dạng cũng có thể lấy tới không ít điểm tích lũy, không cần phải đến vòng trong mạo hiểm a.

Tiết Tuấn nhíu mày nói.

- Đúng vậy Tiểu Phàm, kỳ thật ngươi cùng chúng ta chung một chỗ, dùng tốc độ săn bắt hiện tại của chúng ta, một tháng muốn đạt được một ngàn điểm cũng không phải khó khăn gì, đến lúc đó muốn thăng phẩm cũng không phải là không được.

Điền Mông cũng phụ họa nói, những ngày này, bởi vì có Tần Phàm, mỗi lúc trời tối bọn hắn đều đốt lửa hấp dẫn yêu thú đến tiêu diệt, hiệu quả rất tốt.

- Kỳ thật lần này ta tiến vào vòng trong, mục đích chính yếu nhất là đột phá đến Tiên Thiên, cho nên tuy rất nguy hiểm, nhưng lần này ta nhất định phải đi.

Tần Phàm lắc đầu nói.

- Vậy ngươi cẩn thận một chút, vòng trong không thể so với nơi đây, không chỉ có yêu thú cao cấp, hơn nữa tinh anh của Đại Càn quốc chúng ta cùng Đại Khôn quốc, đoán chừng cũng sẽ gặp nhau ở chỗ đó, chỗ đó tranh đấu tất nhiên sẽ kịch liệt hơn rất nhiều.

Nghe Tần Phàm nói như vậy, hai người Tiết Tuấn cùng Điền Mông cũng không ngăn trở nữa.

- Ân.

Tần Phàm nhẹ gật đầu, sau đó nói:

- Chỉ là ta tiến vào vòng trong, Tuấn ca cùng tiểu Mông tử cũng phải cẩn thận một chút, mảnh rừng rậm này có chỗ ẩn nấp, các ngươi có thể ở chỗ này săn bắt, thẳng đến thí luyện chấm dứt, không cần phải tận lực tranh chấp cùng những thế gia cao cấp kia.

Tiết Tuấn cùng Điền Mông cũng đều cười khổ gật đầu, trên thực tế không có Tần Phàm ở bên áp trận, hai người bọn họ cũng không dám đại quy mô săn thú.

Cho nên bọn hắn mới muốn tiếp tục cùng Tần Phàm hành động, bất quá bọn hắn cũng biết rõ thực lực của mình, tiến vào vòng trong, cái kia căn bản là muốn chết.

Mà bọn hắn ở chỗ này, chỉ cần không phải chọc Triêu Thánh giả đặc biệt lợi hại, ngược lại là có thể thuận lợi thông qua lần thí luyện này, hoặc là còn có cơ hội thăng phẩm, trở lại Nam Phong thành, đây chính là sự tình làm rạng rỡ tổ tông.

Cáo biệt xong, Tần Phàm liền bắt đầu đi về phương hướng vòng trong, hắn sớm biết vị trí, hôm nay đuổi vào trong đó đại khái chỉ cần nửa ngày thời gian.

- Tiểu Phàm, lần này Nam Phong thành chúng ta phải dựa vào ngươi mà vẻ vang rồi! Hảo hảo để cho những thế gia cao cấp kia nhìn xem, Nam Phong thành chúng ta cũng là có thiên tài!

Điền Mông nhìn bóng lưng Tần Phàm la lớn.

Tần Phàm cười cười, một bên tiếp tục đi tới một bên giơ tay lên quơ quơ.

- Hô, đả kích ghê gớm thật ah.

Nhìn Tần Phàm càng chạy càng xa, Điền Mông nhẹ nhẹ thở ra một hơi nói:

- Thật sự là người so với người giận điên người, ngươi nói hai người chúng ta ở Nam Phong thành coi như là thiên tài rồi, nhưng so sánh với Tiểu Phàm, thật đúng là kém một mảng lớn.

- Ha ha, tuy ta cũng không muốn thừa nhận, nhưng ngày sau Tiểu Phàm thành tựu, khẳng định không phải chúng ta có thể so sánh.

Tiết Tuấn cười cười nói, nhưng cũng chỉ là cao hứng thay Tần Phàm.

- Đúng vậy, ngày chúng ta giết Lô Vũ, Tần Uy ngươi không có mặt, khi đó Tiểu Phàm biểu hiện, chậc chậc, tỉnh táo mà quyết đoán, cái kia hoàn toàn chính là phong phạm của một đại cao thủ.

- Mặc dù nói Tiểu Phàm là phục dụng đan dược mới nhanh như vậy tu luyện đến Võ sư cấp chín đỉnh phong, nhưng trạng thái này cũng không phải là dựa vào phục dụng đan dược có thể đạt tới.

Điền Mông nhớ tới tình hình ngày đó, tuy tính cách hắn quật cường, nhưng đối với Tần Phàm cũng không khỏi tâm phục khẩu phục.

- Bất quá Tiểu Phàm làm người rất tốt, nếu như thay đổi người khác có năng lực đi vòng trong, ai sẽ lãng phí vài ngày thời gian ở ngoại vi cùng chúng ta săn bắn?

Tiết Tuấn nói ra, trong nội tâm đối với Tần Phàm có chút cảm kích. Nếu như không phải Tần Phàm, hai người bọn họ không có khả năng nhanh như vậy đạt được nhiều điểm tích lũy, mà những điểm tích lũy này, đối với gia tộc bọn hắn quan trọng như thế nào, là không cần nói cũng biết.

...

Ở chỗ sâu trong khu rừng rậm rạp, một bóng người thanh sắc nhanh chóng chạy tới, tốc độ cực nhanh, chỉ vừa vặn nghe được tiếng ma sát hắn đụng phải nhánh cây, nhưng thanh âm còn chưa đình chỉ, người nọ đã cách nơi đó hơn trăm mét rồi.

*****

Trải qua cả buổi chạy đi, Tần Phàm vừa mới bay đến trên đỉnh cây quan sát thoáng một phát, phát hiện mình cách vòng trong của thí luyện chi địa đã chưa đủ một dặm, hắn có thể chứng kiến trong khu vực này, cây cối càng cao lớn hơn, màu sắc cũng thâm hơn rất nhiều, hình thành một khu vực hình tròn, liếc mắt liền nhìn ra.

- Ồ?

Đột nhiên Tần Phàm nghe thoáng một phát, trông thấy tiền phương có ba đầu cự lang màu xanh giống như lão hổ đang đi tới rất nhanh, một đôi con mắt khát máu nhìn quanh bốn phía, vừa nhìn thấy Tần Phàm, đột nhiên đều ngừng lại, xoay người.

Bộ lông toàn thân Cự lang màu xanh này đột nhiên dựng thẳng lên, giống như là có ngọn lửa màu xanh thiêu đốt vậy.

- Đây là yêu thú cấp bốn thượng gia Thanh Hỏa Lang, tốc độ cùng công kích đều rất không tồi, hơn nữa yêu thú cấp bốn thượng giai ở đây, đã tương đương với yêu thú cấp năm sơ giai ở bên ngoài rồi, cũng không đơn giản.

Tần Phàm ngừng lại, những yêu thú Sói hệ này vô cùng khát máu, hắn biết rõ một trận chiến này là trốn không thoát.

Bồng!

Một con Thanh Hỏa Lang dẫn đầu nhào về phía trước, bị Tần Phàm một cước đá bay, lập tức một tiếng kêu rên thống khổ vang lên, con Thanh Hỏa Lang kia liền giống như bao cát bị đá bay ra ngoài, nặng nề nện ở bên cạnh một gốc cây già, gốc cây kia "Răng rắc" một tiếng, bị đụng đứt gãy ra.

- Đồng đầu, thiết vĩ, đậu hủ eo, yêu thú Sói hệ đều không sai biệt nhiều.

Trong tâm Tần Phàm thầm nghĩ, phần eo của Thanh Hỏa Lang đã hoàn toàn bóp méo, hiển nhiên một cước vừa rồi đã khiến xương eo của nó gãy rồi. Công kích của hắn có thể so với Tiên Thiên Võ sư, đã tìm được nhược điểm của Thanh Hỏa Lang, lợi dụng tốc độ, ngược lại là chiếm hết ưu thế.

- Tiếp theo!

Thân hình Tần Phàm lại lóe lên, đánh ra một quyền, trực tiếp nện phần eo của một con Thanh Hỏa Lang khác, huyết nhục mơ hồ, võ khí lại thông qua Linh Hàn quyền sáo bạo phát đi ra, lực công kích cường đại rất nhanh liền giết chết con Thanh Hỏa Lang này.

Nếu như hai người Điền Mông cùng Tiết Tuấn ở chỗ này, sẽ kinh ngạc đến ngây người, con mắt cũng lồi đi ra, hai người bọn họ dùng hết toàn lực còn không đối phó được một con yêu thú cấp bốn thượng giai, nhưng ở trước mặt Tần Phàm, dĩ nhiên là không chịu nổi một kích!

NGAO...

Chỉ còn lại một con Thanh Hỏa Lang, lúc này lại mạnh mẽ ngửa đầu sói tru một tiếng.

- Triệu hoán đồng bọn?

Tần Phàm không khỏi hoảng sợ, mỗi một đầu Thanh Hỏa Lang này đều có thực lực tương đương với võ giả vừa đột phá Tiên Thiên, mà nghe nói là yêu thú thích quần công nhất.

Dùng tốc độ của Tần Phàm, nếu như là vài đầu còn không sợ, nhưng một khi đến mấy trăm đầu, bao bọc vây quanh hắn, từ bốn phương tám hướng không ngừng công kích đến, như vậy hắn sẽ rất nguy hiểm.

- Chết đi!

Tần Phàm không dám chần chờ, dùng hết toàn lực đánh tới ót của con Thanh Hỏa Lang này.

Sau khi giải quyết con Thanh Hỏa Lang này, Tần Phàm dùng tốc độ nhanh nhất lấy ra ba khỏa tinh hạch, sau đó thân hình lóe lên, tiếp tục chạy vào vòng trong, hắn đoán chừng những Thanh Hỏa Lang này tuy hung hãn, nhưng còn không dám tiến vào khu vực của yêu thú cấp năm.

Nhưng Tần Phàm mới đi không xa, liền nghe thấy trận trận sói tru từ bốn phương tám hướng vang lên, trong lòng của hắn hơi kinh, đồng thời cũng có chút nghi hoặc, những Thanh Hỏa Lang này làm sao có thể tới nhanh như vậy! Vì vậy Chu Tước chi dực sau lưng hắn hiện lên, thân hình liền bay lên trời.

Nhìn lại phía dưới, sắc mặt không khỏi biến đổi, vì hắn trông thấy trong phạm vi nửa dặm chỗ lúc nãy, đã tụ tập hơn 100 con Thanh Hỏa Lang!

- Nguyên lai ba đầu vừa rồi kia là tiến đến tụ hợp! Kỳ thật chúng sớm đã có mục tiêu hành động!

Lúc này Tần Phàm mới hiểu rõ ra, lại tập trung tư tưởng xem xét, liền phát hiện Thanh Hỏa Lang bao bọc vây quanh chính giữa, có một thân ảnh màu tím nhạt bối rối ứng phó lấy công kích đến từ bốn phương tám hướng, thoạt nhìn rất là chật vật.

- Thái Ngọc? Nha đầu kia làm sao lại xui xẻo như vậy.

Đãi thấy rõ người nọ, Tần Phàm nao nao, phát hiện là người quen.

Tần Phàm thấy rõ Thanh Hỏa Lang trong rừng cây rậm rạp chằng chịt kia, thô sơ giản lược, đoán chừng đã có gần hai trăm con rồi, còn có Thanh Hỏa Lang mới không ngừng gia nhập trong vây công.

- Tại sao có thể có nhiều Thanh Hỏa Lang như vậy?

Trong lòng Tần Phàm cũng có chút nghi hoặc, lại cẩn thận nhìn lại bên kia, rất nhanh liền phát hiện ở địa phương cách Thái Ngọc không xa, có một đầu Thanh Hỏa Lang so với những Thanh Hỏa Lang khác thì lớn hơn rất nhiều, hơn nữa con Thanh Hỏa Lang này tựa hồ là bị thương, mà ở bên cạnh của nó, còn có thi thể của vài con Thanh Hỏa Lang.

- Ồ? Trách không được, nha đầu kia vậy mà chọc Thanh Hỏa Lang Vương!

Trông thấy con sói kia, Tần Phàm rất nhanh liền hiểu được. Hắn đoán chừng Thái Ngọc này hẳn là ban đầu gặp phải Thanh Hỏa Lang Vương, bên cạnh của nó chỉ có vài con Thanh Hỏa Lang, cho nên nha đầu kia liền muốn chiếm tiện nghi.

Nhưng mặc dù Thanh Hỏa Lang Vương là yêu thú cấp bốn, nhưng bởi vì tính đặc thù, thực lực thậm chí còn vượt qua yêu thú cấp năm trung giai! Thái Ngọc nhất thời giết không chết nó, lại làm cho nó gọi tới một đàn Thanh Hỏa Lang!

Yêu thú Sói hệ vô luận ở nơi nào đều là tối đa, hơn nữa đều có được tập tính quần công! Cho nên đừng nhìn những Thanh Hỏa Lang này chỉ là yêu thú cấp bốn, nhưng bầy Thanh Hỏa Lang lớn như vậy, đoán chừng cũng dám tiến vào vòng trong săn yêu thú cấp năm rồi!

- Có nên cứu nàng hay không?

Trong nội tâm Tần Phàm chuyển động chủ ý cực nhanh, hắn cũng không phải loại người trông thấy mỹ nữ liền nóng đầu, hơn nữa nói thực ra cá nhân hắn cho là hắn cùng Thái Ngọc giao tình không tính thâm hậu, lúc trước bị nàng lấy ra làm tấm mộc, trong lòng hắn thậm chí đối với nàng có chút khúc mắc!

Tần Phàm không thích sự tình không bị mình khống chế, lần kia Thái Ngọc trong lúc vô tình đã phạm vào kiêng kị của hắn.

Bất quá Tần Phàm cũng không phải loại người hẹp hòi, vấn đề này cũng đã qua, hắn cũng không bởi vì chuyện này mà canh cánh trong lòng. Hơn nữa ca ca Thái Ngọc là Thái Hiên còn trợ giúp hắn lấy được Hỏa Vân thiết, đối với hắn cũng một mực biểu hiện hữu hảo.

- Được rồi, lúc trước thời điểm ngươi còn nói ở thí luyện sẽ trả ta một nhân tình, hôm nay xem ra, ngươi nợ thêm ta một cái nhân tình rồi!

Trong nội tâm Tần Phàm lại chuyển ý nghĩ, rất nhanh quyết định được chủ ý.

Lại nghĩ đến ngày sau Nam Phong Tần gia hắn nếu quả thật thăng phẩm thành công, vốn lấy nội tình Nam Phong Tần gia hiện tại, là rất khó đứng ổn gót chân ở Đại Càn quốc, chẳng qua nếu như có Chân Vũ thế gia Nhất phẩm Lạc thành Thái gia ủng hộ, hết thảy sẽ thuận lợi hơn rất nhiều! Mà cứu được Thái Ngọc, đối với Thái gia mà nói hẳn là một đại nhân tình!

Chỉ là lúc trước Cổ Mặc cũng có nói Thái Ngọc chính là Tiên Thiên Võ sư, ngay cả nàng hiện tại cũng cho chật vật như vậy, Tần Phàm muốn cứu cũng phải hảo hảo nghĩ kĩ phải cứu viện như thế nào, bởi vì nếu như mạo muội xông vào trong bầy sói, như vậy chỉ biết đem mình đặt trong hiểm cảnh mà thôi!


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1204)