← Ch.0217 | Ch.0219 → |
- Ta đã để cho Cốc Hà trở lại mạo hiểm đoàn rồi, về phần ở bên trong đoàn có cơ hội thành Tiên Thiên võ sư, ta đều sẽ thành toàn bọn hắn.
Tần Phàm nói ra, vấn đề ở bên trong mạo hiểm đoàn cao thủ quá ít này, hắn tạm thời cũng không có biện pháp giải quyết, dù sao trong mạo hiểm giả có thể sinh ra Tiên Thiên vốn là rất ít.
Sau đó Tần Phàm thả chén rượu lên mặt bàn, tùy ý nói:
- Bất quá ta thấy Đại Càn phong vân vẫn là phát triển không tệ a.
- Thuộc hạ tự ý đăng tin tức của đoàn trưởng, mong đoàn trưởng tha thứ.
Trần Kỳ nghe xong, sắc mặt không khỏi biến đổi, trong nội tâm cảm thấy có chút khủng hoảng, lập tức cung kính nói:
- Chỉ là thuộc hạ cảm thấy...
- Được rồi, việc này không trách ngươi.
Tần Phàm phất tay không cho hắn giải thích, sau đó nói:
- Dù sao bên trong cũng không có bức họa của ta, người khác sẽ không biết là ta. Hơn nữa ta từ lần Đại Càn phong vân này, cảm thấy Ẩn Thế mạo hiểm đoàn của chúng ta thu thập tình báo cũng không tệ lắm.
Trần Kỳ không khỏi mặt lộ vẻ xấu hổ.
- Lúc này ta muốn đi vào vòng trong của Yêu Thú hoang nguyên, ngươi có tình báo tương quan gì không?
Tần Phàm nhàn nhạt hỏi thăm, hôm nay hắn không có lỗ mãng như lần đầu đi vào Yêu Thú hoang nguyên rồi.
- Vòng trong Yêu Thú hoang nguyên?
Trần Kỳ hơi kinh hãi, tại vòng trong Yêu Thú hoang nguyên đều là yêu thú năm sáu cấp, thực lực tương đương với Tiên Thiên Võ sư thậm chí Linh Vũ sư! Trong lòng của hắn đối với thực lực Tần Phàm lại một lần nữa rung động.
Trầm ngâm một hồi, hắn mới lên tiếng:
- Thuộc hạ chỉ là nghe nói ở khu vực biên giới của vòng trong Yêu Thú hoang nguyên, có đại năng giả ở đó dựng lên một tòa thành thị, tên là Trấn Yêu thành, hấp dẫn đại lượng mạo hiểm giả có thực lực vào trong, bất quá mạo hiểm đoàn chúng ta còn chưa có thực lực tới đó...
- Vậy mà ở trong địa bàn yêu thú dựng lên thành thị nhân loại?
Tần Phàm cũng không khỏi hơi kinh hãi, cái kia cần bao nhiêu năng lực mới có thể làm được? Nhưng trong lòng thì đối với tòa Trấn Yêu thành này rất hiếu kỳ.
- Trấn Yêu thành này đến tột cùng là thế lực nào kiến tạo? Có điều tra được không?
Tần Phàm trầm tư một hồi, lần nữa hướng Trần Kỳ hỏi, nếu như hắn chỉ là một người, dù cảnh giới Võ Thánh cũng khó có thể ở đó dựng lên một tòa thành thị! Dù sao chỉ là ứng phó yêu thú cao cấp vô cùng vô tận kia, cũng là nan đề thật lớn rồi.
- Cái này thuộc hạ tạm thời vẫn không có cách nào điều tra, bởi vì hiện tại bên trong mạo hiểm đoàn chúng ta, ngoại trừ Cốc Hà thì không có Tiên Thiên Võ sư khác, hơn nữa coi như là Tiên Thiên Võ sư cũng chưa chắc có bao nhiêu người dám vào vòng trong Yêu Thú hoang nguyên...
Trần Kỳ chỉ phải bất đắc dĩ đáp:
- Ẩn Thế mạo hiểm đoàn chúng ta ở Thanh Thạch trấn tuy xem như mạo hiểm đoàn thế lực lớn nhất rồi, nhưng nếu như là toàn bộ Đại Càn quốc mà nói, vẫn không coi là cái gì... Nghe nói mạo hiểm giả đi vào Trấn Yêu thành, đa số là cảnh giới Linh Vũ sư, cũng có một ít mạo hiểm giả là đến từ quốc gia khác.
- Mạo hiểm giả cảnh giới Linh Vũ sư?
Tần Phàm cũng là nao nao, phải biết rằng phần lớn mạo hiểm giả đều là xuất thân bình dân, có thể tu luyện tới cảnh giới Tiên Thiên đã là vạn phần gian nan, nếu muốn tu luyện tới Dung Linh chi cảnh Linh Vũ sư, cái kia càng là khó như lên trời, phải có thiên phú cùng kỳ ngộ thật tốt mới có thể làm được.
Mà mạo hiểm giả một mực tu luyện tới Linh Vũ sư còn không gia nhập bất luận thế lực gì, khẳng định đều là cái loại tâm cao khí ngạo, không muốn bị người ước thúc, hôm nay ngay cả những người này cũng tiến đến Trấn Yêu thành, xem ra chỗ đó hoàn toàn chính xác là địa phương hấp dẫn người.
Tần Phàm đối với cái này càng ngày càng hiếu kỳ rồi.
Lúc này Trần Kỳ lấy ra một phong thư giao cho Tần Phàm.
Tần Phàm nhẹ gật đầu, sau đó thu vào nói:
- Ta sẽ ủng hộ tiền tài cùng luyện dược, sự tình Ẩn Thế mạo hiểm đoàn ta toàn quyền giao cho ngươi quản lý, ta bình thường sẽ không để ý tới, nhưng thời điểm cần, Ẩn Thế mạo hiểm đoàn phải đứng ở sau lưng của ta.
Nói xong, Tần Phàm đem một cái trữ vật giới chỉ bỏ vào trên mặt bàn, nói:
- Trong trữ vật giới chỉ này có 2000 vạn Kim nguyên cùng đại lượng luyện dược, ta giao chúng cho ngươi, ta muốn ngươi trong vòng một năm phát triển Ẩn Thế mạo hiểm đoàn đến một vạn người trở lên, hơn nữa ở trong toàn bộ thành thị trọng yếu của Đại Càn Quốc đều phải có tai mắt của chúng ta.
- Thuộc hạ minh bạch, xin đoàn trưởng yên tâm, thuộc hạ nhất định sẽ không để cho đoàn trưởng thất vọng.
Trần Kỳ lộ ra thần sắc hưng phấn, hiện tại Ẩn Thế mạo hiểm đoàn phát triển vừa đến bình cảnh, đã có một khoản tiền cùng luyện dược này, hắn có thể thuận lợi giải quyết rất nhiều vấn đề rồi, để cho Ẩn Thế mạo hiểm đoàn cao tốc phát triển hoàn toàn không có vấn đề.
- Vậy thì giao cho ngươi rồi.
Tần Phàm uống cạn rượu trong chén, sau đó đứng lên nói:
- Ngày sau có cơ hội ta sẽ giúp Ẩn Thế mạo hiểm đoàn mời chào một ít cường giả trở về. Trong khoảng thời gian này trước không nên tiếp xúc cùng những thế lực lớn, nhường nhịn thoáng một phát. Chờ chúng ta phát triển đi lên, chúng ta lại tìm trở mặt mũi về.
- Cái này thuộc hạ đã biết.
Trần Kỳ trầm giọng đáp ứng nói, hắn làm mạo hiểm giả nhiều năm như vậy, tự nhiên rất khéo léo, cái gì nên đụng cái gì không được đụng, trong lòng của hắn rất rõ ràng.
Tần Phàm nhẹ gật đầu, đối với Trần Kỳ hắn coi như yên tâm, sau đó liền đứng lên, trực tiếp đi ra Vong Ưu Lâu.
Trở lại khách điếm hảo hảo nghỉ ngơi một đêm, dưỡng túc tinh thần, vừa rạng sáng ngày thứ hai, Tần Phàm liền bắt đầu đi rới Yêu Thú hoang nguyên.
Vô biên vô hạn, yêu thú hoành hành!
Cái này là nhận thức của đại đa số mọi người đối với Yêu Thú hoang nguyên, mà Tần Phàm lại rõ ràng lĩnh hội tới rồi, ở chỗ này có sơn mạch không ngớt không dứt, cũng có cổ thụ che trời, có hằng hà linh dược cùng khoáng thạch, có rất nhiều kỳ ngộ cùng nguy hiểm. Tại đây là thiên đường yêu thú, cũng là bảo khố của mạo hiểm giả, càng là phần mộ của mạo hiểm giả!
Tần Phàm nhớ rõ lúc trước lần thứ nhất mình tiến vào Yêu Thú hoang nguyên, mới vừa đi vào không xa liền phát hiện mấy cổ thi thể của mạo hiểm giả, còn gặp cướp đường, thiếu chút nữa ngay cả tiểu mệnh cũng không có.
- Ha ha, sau khi Thanh Ưng mạo hiểm đoàn kia bị diệt, cướp đường ở đây tựa hồ ít hơn rất nhiều.
Tần Phàm tiến nhập Yêu Thú hoang nguyên, nhanh chóng hướng về trung tâm, lần này đi rất xa cũng không có phát hiện thi thể mạo hiểm giả.
Sơn mạch trong Yêu Thú sơn mạch không ngớt không ngừng, tăng thêm các loại thực vật không biết sinh trưởng bao nhiêu năm, làm cho đi đường bên trong Yêu Thú sơn mạch rất phiền toái, phiền toái nhất đúng là thường xuyên cần trèo đèo lội suối, hoặc là phải khúc chiết đường vòng đi về phía trước.
← Ch. 0217 | Ch. 0219 → |