Vay nóng Tinvay

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0287

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0287: Giải thưởng giá trên trời
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Lazada


PHỐC!

Cuối cùng Tần Phàm nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi, mà lần này hắn luyện chế Ngưng Hồn đan cũng đã chấm dứt.

- May mắn thành công.

Tần Phàm ở trạng thái này luyện chế Ngưng Hồn đan độ khó cao như thế, còn có thể một lần thành công, cái này thật sự có một thể nói là vận khí cức chó.

Khi hắn trông thấy Cổ Mặc ngưng tụ thành thật thể, hắn cũng không khỏi lộ ra một tia vui vẻ, cố gắng của hắn cuối cùng không có uổng phí.

Cổ Mặc ngưng kết thật thể một mực giằng co mấy giờ, không sai biệt lắm đến hừng đông, linh khí huyền diệu chấn động trong phòng mới bắt đầu chậm rãi bình phục, sương mù tán đi, thân thể Cổ Mặc từ mơ hồ đến rõ ràng, sau đó dần dần hiển lộ ra.

Ở bên trong mấy giờ này, Tần Phàm một mực đều chú ý tình huống Cổ Mặc, hoàn toàn không có chợp mắt, lúc này thấy Cổ Mặc đã hoàn toàn thành công, hắn mới yên tâm, mặt mỉm cười chờ lão nhân này tỉnh lại.

Bồng!

Một tiếng nổ vang rất nhỏ, tất cả linh khí dị thường bao phủ biến mất toàn bộ, lập tức Cổ Mặc mở mắt, hôm nay cặp mắt của hắn không như dĩ vãng, tinh quang bắn ra bốn phía, đặc biệt hữu thần!

Ngay sau đó trong phòng của Tần Phàm quanh quẩn tiếng cười, vào lúc này Cổ Mặc cười to, sau đó một cước đạp đến trên mặt đất.

Oanh!

Chỉ tùy tùy tiện tiện đạp mạnh, trực tiếp làm mặt đất trong gian phòng xuất hiện một cái hố to, hơn nữa bốn phía đều hiện ra vô số khe hở, toàn bộ phòng ở tựa hồ cũng muốn sụp đổ.

Sau khi rơi xuống mặt đất, hai tay của Cổ Mặc nhẹ nhàng nắm chặt, lập tức một cổ khí tức vô cùng cường hoành, khủng bố phát ra, Tần Phàm ở một bên cảm giác như mình rơi vào trong sợ hãi tột cùng, tuy dùng hết toàn lực ổn định thân thể, nhưng vẫn nhịn không được muốn té ngã trên đất.

- Hắc hắc, không có ý tứ, vừa mới nắm giữ thân thể, tựa hồ vẫn không thể khống chế tốt, cho nên thiếu chút nữa làm hỏng phòng ở này của ngươi.

Sau đó, Cổ Mặc đột nhiên cười hắc hắc, cổ khí tức kia lúc này mới tán đi, Tần Phàm cũng đứng vững vàng thân thể.

- Hô... lão nhân gia ngài ngưng tụ thành thân thể, thực lực này cũng quá kinh khủng a.

Tần Phàm kinh hồn chưa định nói, vừa rồi khí tức kia của Cổ Mặc, hắn cảm giác mình căn bản không có một chút năng lực phản kháng.

- Hắc hắc, dù sao hiện tại bản Võ Thánh đã khôi phục tu vị Võ Tôn, hơn nữa đã có thân thể, lực lượng của bản Võ Thánh cũng có thể phát huy rất tốt, cho nên mạnh hơn một chút cũng là bình thường.

Cổ Mặc cười nói, hôm nay tâm tình của hắn cũng là thập phần không tệ, cảm giác lần nữa có được thật thể này thật sự là quá tốt!

Tuy không phải nhục thể nhân loại chân chánh, nhưng bộ dạng này hoàn toàn là do linh khí ngưng tụ thành thân thể nhưng, nếu so với nhân loại, khí lực càng cường đại hơn.

Mà sau đó Cổ Mặc thấy được vết máu trên mặt đất, nhớ tới Tần Phàm cuối cùng trợ giúp mình; trong nội tâm âm thầm cảm động, đồng thời cũng dâng lên một thương cảm nhàn nhạt.

Trời bên ngoài cũng sắp sáng, cũng đến lúc phân ly rồi.

- Lão đầu, chúc mừng, từ nay về sau, lão nhân gia ngài trùng hoạch tự do.

Lúc này Tần Phàm lộ ra một tia vui vẻ đắng chát, giương mắt nhìn Cổ Mặc trước mắt, sau đó hắn đột nhiên quỳ trên mặt đất, dập đầu ba cái.

- Sư phụ, lão nhân gia ngài bảo trọng! nguồn

Từ nay về sau, Tần Phàm liền phải một người chính thức độc lập, tìm kiếm một mảnh bầu trời thuộc về hắn, sau đó giương cánh bay cao.

Ngày hôm sau, Tần Phàm một đêm không ngủ liền lặng lẽ bước lên con đường tiến về Chân Vũ Thánh điện.

Trước khi đi, Tần Phàm để năm đầu Thiên Sí Hổ ở phía sau núi Nam Phong Tần gia, cũng ra lệnh nơi đây thành cấm địa, để cho Tần Hồng mỗi ngày phái người bỏ xác yêu thú cao cấp vào trong đó.

Mà đối với yêu thú đã có linh trí như Thiên Sí Hổ, giống như nhân loại chấp nhất với truy cầu cảnh giới võ đạo rất cao, bọn nó cũng chấp nhất truy cầu giai vị cao hơn.

Hắn đã cùng đại Thiên Sí Hổ ước định, chỉ cần nó thủ hộ Nam Phong Tần gia mười năm, đến lúc đó Tần Phàm liền trợ giúp nó đột phá đến thất cấp yêu thú.

Yêu thú tiến hóa cực kỳ chậm chạp và khó khăn, nếu như chỉ bằng vào Thiên Sí Hổ tự mình tiến hóa, thời gian này có lẽ là vài chục năm.

Về phần Cổ Mặc, hôm nay kết thành thật thể, cho dù xuất hiện ở trước mặt thường nhân cũng không có vấn đề gì. Tần Phàm cũng nhắc tới qua cùng Tần Hồng, sư phụ của mình có đôi khi sẽ đến Nam Phong Tần gia, nếu có chuyện tình gì, có thể lưu lại tín hiệu trong phòng của mình, như vậy sau khi sư phụ của mình thấy sẽ trợ giúp.

Tuy hết thảy đều đã bàn giao xuống, nhưng Tần Phàm y nguyên còn có một cảm giác không yên lòng. Lúc này hắn tiến về Chân Vũ Thánh điện, nếu như không ngoài ý muốn, Nam Phong Tần gia sẽ thăng thành Ngũ phẩm Chân Vũ thế gia!

Mà thân là Chân Vũ thế gia thượng phẩm, nhưng nội tình vẫn quá kém, đang trong thời kì giáp hạt, thượng diện không có cường giả Linh Vũ sư tọa trấn, dưới cũng không có quá nhiều cao thủ trẻ tuổi, nói cách khác kỳ thật vẫn là hữu danh vô thực.

Nếu như không phải sinh ra yêu nghiệt như Tần Phàm cùng cử hành một lần đan dược đấu giá hội, uy vọng của Nam Phong Tần gia căn bản không đủ để thành Chân Vũ thế gia thượng phẩm, cho dù là hôm nay, vẫn có rất nhiều thế gia đối với Nam Phong Tần gia có chút khinh thường.

- Chờ ta trở lại, hết thảy sẽ tốt.

Tần Phàm thầm nghĩ trong lòng, hôm nay hắn để lại đại lượng đan dược trong nhà, ngay cả Cửu Chuyển Chân Vũ đan cũng luyện chế ra không ít, vài năm sau, siêu cấp thiên tài có thể trở thành Linh Vũ sư có thể sinh ra hay không không biết, nhưng tối thiểu cấp Tiên Thiên sẽ không ít.

Hơn nữa đợi Tần Phàm trở về, trong gia tộc có thể có được một Võ Tôn cường giả! Hơn nữa dùng khí lực cường đại cùng thuật luyện đan của Tần Phàm, đến lúc đó thực lực của hắn tuyệt đối không phải Võ Tôn bình thường có thể so sánh! Vẫn là câu kia, chỉ cần không phải Võ Thánh đích thân đến, Nam Phong Tần gia sẽ vững như Thái Sơn.

Đến lúc đó, làm một Ngũ phẩm Chân Vũ thế gia, tuyệt đối là có thể danh xứng với thực rồi.

Chậm rãi đi đến cửa lớn gia tộc, hôm nay địa vị Nam Phong Tần gia xem như cao hơn trước kia không ít, hơn nữa cử hành đan dược đấu giá hội cũng cho gia tộc buôn bán lời không ít tiền, cho nên hôm nay Tần gia coi như có chút giàu có.

Tần Phàm một đường đi tới, có rất nhiều địa phương trong gia tộc cũng đã rực rỡ hẳn lên, kể cả đám thủ vệ ở trước cửa cũng càng thêm đường hoàng, vậy cũng là chuẩn bị cho tấn chức Ngũ phẩm Chân Vũ thế gia a.

Dù sao Ngũ phẩm Chân Vũ thế gia bất đồng với Cửu phẩm Chân Vũ thế gia, những công trình mặt mũi này vẫn là phải làm, để tránh ột ít thế gia chế nhạo keo kiệt.

- Tần Phàm.

Thời điểm Tần Phàm muốn đi ra đại môn gia tộc, sau lưng truyền đến một thanh âm, Tần Phàm nhìn lại, phát hiện là Tần Tiến, hôm nay đệ nhất thiên tài của Nam Phong Tần gia ngày xưa kia, thoạt nhìn cũng đã trở nên nhuệ khí thu liễm, thành thục hơn rất nhiều.

*****

- Chúc ngươi thành công.

Tần Tiến nói tiếp, kỳ thật trong lòng của hắn đã cảm thấy Tần Phàm nhất định sẽ thành công, dùng thực lực bây giờ của Tần Phàm, tham gia khảo hạch gia tộc thăng phẩm căn bản không có bao nhiêu độ khó.

- Cảm ơn.

Tần Phàm khẽ cười đáp.

- Tuy ta muốn vượt qua ngươi rất khó, nhưng trong khoảng thời gian ngươi không có mặt này, trong gia tộc ta chắc chắn sẽ thủ hộ.

Tần Tiến nhìn Tần Phàm, trịnh trọng nói ra lời hứa của mình.

- Ta tin tưởng ngươi làm được.

Tần Phàm tiếp tục mỉm cười nói, hôm nay Tần Tiến chính là người có thiên phú cùng tiềm lực cao nhất trong gia tộc, hơn nữa hắn cũng có kỳ ngộ, hôm nay đã Tiên Thiên cấp năm, lúc mình trở lại, hắn có lẽ đã tấn thăng đến Linh Vũ sư. nguồn

Phất phất tay, sau đó Tần Phàm tiếp tục đi ra ngoài.

Tần Tiến đứng tại nguyên chỗ nhìn thân ảnh Tần Phàm rời đi, lúc này trong nội tâm nổi lên một tia đắng chát, trước đó vài ngày, đan dược đấu giá hội của gia tộc xảy ra chuyện, hắn đã biết thực lực Tần Phàm thâm bất khả trắc, hắn không khỏi hỏi mình, ta thật có thể vượt qua hắn sao?

Hiện tại địa vị của Tần Phàm ở Nam Phong Tần gia cơ hồ còn cao hơn tộc trưởng, trên đường tộc nhân gặp phải, nguyên một đám đều rất tôn kính, một ít tộc nhân trẻ tuổi còn mặt lộ vẻ sùng bái.

Cho dù là đã đi ra gia tộc, trên đường cái Nam Phong thành, cơ hồ tất cả mọi người đều nhận ra hắn.

Có thể nói, hôm nay hắn ở Nam Phong Tần gia, thậm chí toàn bộ Nam Phong thành, coi như là nhân vật tiêu chí rồi, nhắc tới Nam Phong Tần gia cùng Nam Phong thành, sẽ trước tiên nói về đến Tần Phàm, cho nên dọc theo con đường này, liên tiếp có người hành lễ cùng chào hỏi, Tần Phàm cũng tốn không ít thời gian mới đi đến ngoài cửa thành.

- Hô...

Ra khỏi Nam Phong thành, Tần Phàm nhìn thoáng qua phía sau, hít sâu một hơi, sau đó liền không chùn bước lao nhanh về phía trước, bởi vì yêu mảnh thổ địa này, cho nên hắn muốn sớm chút có được thực lực bảo hộ mảnh thổ địa này.

Hôm nay, dưới tình huống không có bất kỳ tin tức về hai khỏa Ma chủng còn lại, Chân Vũ thánh địa là nơi để hắn tăng thực lực lên nhanh nhất.

Lúc này trở về, Tần Phàm lại không có nhìn thấy Điền Mông cùng Tiết Tuấn, nghe nói bọn hắn đã ra ngoài lịch lãm rèn luyện, mà bởi vì gia tộc Chân Vũ thế gia hạ phẩm thăng phẩm, lại không cần tham gia khảo hạch, cho nên lần này hai người bọn họ đều chưa có trở về. Không thể gặp hai bằng hữu ngày xưa này, đây cũng là một tiếc nuối nho nhỏ của Tần Phàm.

Hai ngày sau, Tần Phàm đi tới Nguyên thành, tòa thành này thông hướng Vân Châu và Trung Châu, cần phải trải qua thành thị này tới tới trước được.

Đi vào Nguyên thành, phát hiện tòa thành thị này vẫn là lưu lượng người nóng nảy, trên đường ngựa xe như nước, thậm chí so với hai lần trước Tần Phàm trải qua còn muốn khoa trương hơn rất nhiều, ngay cả đi lại cũng có chút khó khăn.

- Chen chúc như vậy, xem ra sẽ không giống lần trước có người phóng ngựa bên đường đi à nha?

Tần Phàm nhớ tới chuyện cũ không khỏi cười khổ lắc đầu. Sau đó hắn tỉ mỉ nhìn nhìn người trên đường, lại phát hiện lúc này trong Nguyên thành, mạo hiểm giả nhiều hơn rất nhiều, lại không ít người có thực lực cường hãn.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Tần Phàm không khỏi cảm thấy có chút kỳ quái, Nguyên thành này cũng không tới gần yêu thú Hoang Nguyên hoặc là khu vực săn bắn yêu thú khác, theo như lẽ thường sẽ không xuất hiện nhiều mạo hiểm giả như vậy a.

- Ồ? Tựa hồ có người theo dõi ta?

Linh hồn lực của Tần Phàm vượt quá thường nhân, sau khi vào thành lâu liền phát hiện một ít ánh mắt dị thường nhìn về phía hắn.

Sau đó Tần Phàm liền lén lút dò xét bốn phía, quả nhiên phát hiện một ít người thần sắc lập loè, phần lớn đều là mạo hiểm giả, ánh mắt nhìn mình đều cố ý giả bộ như không có việc gì né tránh.

Sau đó hắn còn phát hiện ở trước một ít cửa hàng, còn có người cầm bức họa hỏi thăm gì đó, dùng thính giác siêu phàm của hắn, ở trên đường phố ầm ĩ, có thể mơ hồ nghe được các loại chữ "Thanh sam" "Thiếu niên"....

Loại dị thường này để cho Tần Phàm không khỏi nhướng mày, liền cúi đầu chậm rãi đi về phía trước, hắn không sợ phiền toái, nhưng không thích gây nhiều phiền toái.

- Đoàn trưởng.

Mà đi không xa, Tần Phàm lại nghe thấy sau lưng ẩn ẩn truyền đến một thanh âm tương đối quen thuộc, hắn nhìn lại, phát hiện là Ẩn Thế mạo hiểm đoàn Vương Thành.

- Vương Thành, có phải có chuyện gì phát sinh rồi hay không?

Tần Phàm nhíu mày hỏi.

- Nơi đây không thể nói chuyện, mời đoàn trưởng theo thuộc hạ.

Vương Thành đè thấp thanh âm nói.

Tần Phàm có chút nghi hoặc gật gật đầu, sau đó hai người liền bảy lần quặt tám lần rẽ thẳng bước đi xa, cảm giác đã vứt bỏ toàn bộ cái đuôi đằng sau, Vương Thành mới dẫn Tần Phàm tới một phòng nhỏ ẩn nấp.

- Nói đi, đã xảy ra chuyện gì, tại sao ngươi lại ở chỗ này.

Sau khi Tần Phàm ngồi xuống, trực tiếp hỏi, bây giờ hắn đối với tình huống dị thường ở Nguyên thành này cũng cảm thấy hết sức tò mò.

- Là Trần ca biết rõ đoàn trưởng muốn tới Chân Vũ Thánh điện tham gia khảo hạch thăng phẩm, nhất định sẽ trải qua Nguyên thành, cho nên để cho thuộc hạ ở Nguyên thành chờ đoàn trưởng, ta đã ở chỗ này chờ mấy ngày, mà hiện tại tình huống trong Nguyên thành dị thường, là cùng đoàn trưởng ngươi có quan hệ.

Sau khi Vương Thành ngồi xuống, nhỏ giọng nói ra.

- Cùng ta có quan hệ?

Tần Phàm trầm giọng hỏi, hắn cũng biết Trần Kỳ cùng Vương Thành đều biết rõ thân phận chân thật của mình.

- Đúng vậy, theo tin tức mà Ẩn Thế mạo hiểm đoàn chúng ta nhận được, hôm nay Càn Kinh Tần gia đã ở trong mạo hiểm giới cùng lục lâm toàn bộ Đại Càn quốc, tiến hành treo giải đối với đoàn trưởng cùng Nam Phong Tần gia.

Vương Thành tiếp tục hạ giọng nói:

- Hơn nữa giải thưởng này còn rất hấp dẫn người, cho nên hôm nay Nguyên thành hội tụ nhiều mạo hiểm giả như vậy, kỳ thật chính là vì đợi đoàn trưởng đến.

- Càn Kinh Tần gia treo giải thưởng?

Trên mặt Tần Phàm không khỏi lạnh lẽo, lạnh lùng hỏi:

- Bọn hắn treo giải thưởng như thế nào?

- Tuy treo giải thưởng này cũng không phải lấy danh nghĩa Càn Kinh Tần gia ra, nhưng cơ hồ mọi người đều biết cái này là Càn Kinh Tần gia treo giải thưởng.

- Mà phía trên giải thưởng này nói, chỉ cần người nào có thể giết chết đoàn trưởng, thì ban thưởng một trăm triệu Kim nguyên, một bản vũ kỹ hoặc là công pháp Địa giai cao cấp!

- Mà giết chết thành viên dòng chính của Nam Phong Tần gia cũng có thể được ngàn vạn Kim nguyên cùng vũ kỹ hoặc công pháp Địa giai sơ cấp, coi như là thành viên chi thứ cũng có thể được trăm vạn Kim nguyên cùng vũ kỹ Nhân giai trung cấp trở lên.

Vương Thành bị ánh mắt của Tần Phàm đảo qua lại càng hoảng sợ, có chút bình phục tâm tình thoáng một phát, lúc này mới cẩn thận từng li từng tí nói.

- Treo giải thưởng ta coi như xong, lại muốn động Nam Phong Tần gia ta!

Tần Phàm không khỏi nộ khí, một chưởng vỗ vào cái bàn trước mặt, cái bàn kia lập tức chia năm xẻ bảy, cơ hồ hóa thành bột phấn.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1204)