Vay nóng Tima

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0312

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0312: Giác sắc điều hoán
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Lazada


Người nọ thấy như vậy còn để cho Tần Phàm phát hiện, sắc mặt cũng không khỏi được biến hóa.

- Xem ra sư huynh vẫn là rất nhiệt tình, đi rồi còn phản hồi muốn chỉ điểm niên đệ, trong nội tâm niên đệ thật sự là cảm kích ah!

Tần Phàm đối với cái này cũng bắt đầu nổi lên hứng thú nồng hậu dày đặc.

- Ngươi cũng không cần cầm ngôn ngữ kích thích ta, sư huynh ta cũng không ngại nói cho ngươi biết, tại Chân Vũ thánh địa, tự nhiên có địa phương rèn luyện tinh thần ý chí, cơ hồ tinh thần ý chí cùng tâm bình tĩnh của mỗi người đều rèn luyện được phi thường mạnh, cũng không phải người ở phía ngoài có thể so sánh.

Người nọ vào lúc này lại hoàn toàn không để ý tới Tần Phàm chuyển du, chỉ là trong miệng cười lạnh nói

- Ah? Vậy thì thật là cảm kích sư huynh cung cấp tin tức hữu dụng này rồi.

Tần Phàm hơi có chút kỳ dị, không thể tưởng được trong Chân Vũ thánh địa này ngoại trừ có Linh huyệt nhanh đề cao tốc độ tu luyện, vẫn tồn tại địa phương có thể rèn luyện tinh thần ý chí, trách không được người ở chỗ này đi ra, từng cái đều có thể trở thành Võ Tôn.

Muốn trở thành Võ Tôn, ngoại trừ tu luyện cảnh giới Linh Vũ sư tới đại trọn vẹn, còn phải đem tinh thần ý chí bản thân rèn luyện tới vô kiên bất tồi, như vậy ở thời điểm cảm ngộ Thiên Địa, mới không bị Thiên Địa ý chí cường đại mênh mông kia ảnh hưởng, nắm chặt bản tâm của mình.

- Ha ha, không biết còn có địa phương nào bất đồng nữa hay không? Còn hi vọng sư huynh có thể vui lòng chỉ giúp.

Tần Phàm vừa cười vừa hỏi.

- Muốn biết còn có cái gì bất đồng, ngươi xem thật kỹ lấy sẽ biết, nhìn ngươi cũng là Linh Vũ sư, vậy bản sư huynh sẽ cho ngươi biết một chút về Linh Vũ sư trải qua tu luyện ở Chân Vũ thánh địa, cùng ngươi là Linh Vũ sư vừa mới vào đến tột cùng có cái gì bất đồng.

Vào lúc này khóe miệng người nọ nhếch lên, lập tức lấy ra một cây trường thương màu vàng, trong trường thương kia toát ra một loại cảm giác làm người hoảng hốt.

Tần Phàm có thể nhìn ra được người này ở phương diện thương pháp, tu luyện nhất định là đã đến một trình độ cực cao.

- Vậy hi vọng sư huynh vui lòng chỉ giáo...

Trong miệng Tần Phàm vẫn là cười nói, nhưng vào lúc này hai mắt cũng không khỏi ngưng tụ, âm thầm đề phòng.

- Tuy ở trong Chân Vũ thánh địa, điều định luật thứ nhất của võ đạo là dùng khí lực nhỏ nhất đi làm chuyện đại sự nhất, nhưng ngươi đã có thể đơn giản phát hiện được vị trí của ta, đánh lén đối với ngươi mà nói cũng không có tác dụng gì, bất quá cái này cũng không nói rõ, chính diện đối chiến ta không phải là đối thủ của ngươi, vậy hãy để cho ngươi biết một chút về các đồ vật có khả năng học được ở Chân Vũ thánh địa.

Người kia nắm chặt trường thương trong tay, lập tức khí thế toàn thân đột nhiên biến đổi.

Vào lúc này Tần Phàm chỉ cảm thấy người này giống như đột nhiên trở nên kiên định, như là một cây cột điện bằng sắt, sừng sững bất động ở giữa đất rung núi chuyển, nhưng toàn thân lại càng lộ ra mũi nhọn.

- Ông...

Đột nhiên có một hồi chấn động truyền đến trong tai Tần Phàm, nhưng cái chấn động này lại không giống như là thanh âm bình thường, phản phất như là một loại cảm thụ trực tiếp đến từ trong tinh thần ý chí.

Người đối diện kia động, chỉ thấy hắn đi nhanh đạp mạnh, trường thương trong tay liền đâm về phía Tần Phàm, một đâm này nhìn như thanh thế cũng không phải là rất lớn, nhưng lại đưa tới không gian khẽ chấn động, Tần Phàm thậm chí có thể dùng mắt thường chứng kiến không gian xuất hiện một ít nếp gấp, giống như run rẩy chấn động.

Một phát này, rõ ràng chỉ là công kích tính thăm dò của đối phương, dĩ nhiên cũng lộ ra mạnh mẽ như vậy.

- Chân Vũ thánh địa này quả nhiên có chỗ bất phàm.

Trong nội tâm Tần Phàm ngưng lại, theo trường đao trong tay quét ngang, trực tiếp liền cùng mũi thương kia tấn công, nếu bàn về lực lượng, hắn vẫn có được tự tin nhất định, ở cảnh giới Linh Vũ sư, có thể vượt qua hắn cũng không nhiều.

Đinh...

Cái mũi thương kia đâm vào trên thân Hỏa Vân đao, lập tức phát ra một tiếng minh hưởng thanh thúy, mà trong nháy mắt tiếp theo, trường thương kia bắt đầu di động lần nữa, lần này là cực kỳ nhanh chuyển từ vị trí ngực qua vị trí bờ vai của Tần Phàm.

Mà đồng thời vào lúc này, sự tình kỳ dị xuất hiện.

Người nọ đâm ra thương ảnh đầu tiên, ở thời điểm hắn đâm ra thương thứ hai, lại vẫn dừng lại ở địa phương nguyên lai, nhưng cái này cũng không phải bởi vì tốc độ đối phương quá nhanh mà lưu lại tàn ảnh, mà như là thực chất, tựa hồ thật có thể cảm nhận được mũi trường thương kia còn không có di động, kình khí còn để lộ ra một cổ lạnh buốt, ngưng ở trước ngực Tần Phàm.

- Đây là có chuyện gì?

Ngay thời điểm Tần Phàm do dự, lập tức trường thương của đối phương đã cực kỳ nhanh đâm vào trên bờ vai của hắn.

Bất quá may mắn thể phách của Tần Phàm mạnh hơn thường nhân rất nhiều, một phát này đâm ở phía trên như là đâm vào phía trên sắt thép cứng rắn, thậm chí không thể đâm vào da thịt một chút, ngay cả huyết cũng không có chảy ra, Tần Phàm liền nhanh chóng lui về phía sau.

Mà Tần Phàm lại phát hiện thương thứ hai của người này đâm ra, đồng dạng để lại thương ảnh như là thực chất, đã qua một hồi lâu, thương ảnh đầu tiên mà người nọ đâm ra mới tiêu tán.

- Đây là dùng tinh thần ý chí bản thân, hoàn toàn dung nhập đến trong kình khí công kích?

Hai mắt Tần Phàm ngưng tụ, lúc này mới ở trong lòng nghĩ tới khả năng này, thương ảnh kia rõ ràng là người này dùng tinh thần ý chí quán thâu ở bên trong thương khí, như vậy thương ảnh mới có thể ở trong hư không ngưng mà không tiêu tan.

- Ồ?

Người nọ rõ ràng cũng âm thầm khiếp sợ, thật không ngờ thể phách của Tần Phàm sẽ cường hãn như thế, chính mình đâm trúng một thương, vậy mà không có tạo thành một điểm thương tổn cho thân thể của hắn.

- Sư huynh, loại thủ đoạn này chẳng lẽ cũng là ở trong thánh địa học được hay sao?

Tần Phàm mở miệng hướng người kia hỏi.

- Người vừa tiến đến thì có thực lực như ngươi vậy, đích thật là thật lâu chưa từng gặp qua rồi, bất quá ngươi muốn biết đáp án, vẫn là thắng ta rồi nói sau.

Lúc này người nọ cũng không khỏi lộ ra ngưng trọng rất nhiều, lập tức khí lực trên người hắn không ngừng ngưng tụ, tựa hồ là đang chuẩn bị vũ kỹ cường đại.

- Huyền Long vạn phá thương...

Sau đó người kia quát nhẹ một tiếng, trường thương trong tay như là một đầu Độc Long xoay chuyển, lập tức gió lốc cuồng bạo, hóa thành một đầu Bạo Long màu vàng đất mang theo tất cả lao về phía Tần Phàm mà đi, địa phương Bạo Long kia đi qua, Long Ảnh lưu lại, thật sự như có ngàn vạn đầu Cự Long phóng về phía Tần Phàm.

- Quả nhiên, mỗi một kích của người này đều mang theo tinh thần ý chí mãnh liệt, quán thâu vào mỗi một chiêu của hắn, làm cho vũ kỹ ở trong lúc vô hình có một loại uy thế áp bách cường đại, nếu như thay đổi người bình thường có tinh thần ý chí bản thân không được, sợ là thương kình kia còn chưa tới, trước hết đã bị trấn trụ.

*****

Tần Phàm cảm giác được tinh thần áp bách phô thiên cái địa mà đến kia, trong nội tâm thầm suy nghĩ nói.

Tinh thần ý chí cùng công kích của người kia dung hợp khăng khít, hơn nữa có thể đem uy thế cùng thương ảnh, dùng ý chí tập trung tư tưởng suy nghĩ che kín toàn bộ hư không, ngưng mà không tiêu tan, hết sức lợi hại.

- Bá Vương đao.

Bất quá bản thân tinh thần ý chí của Tần Phàm cũng vô cùng ngưng thực, cũng không sợ người kia, trường đao trong tay vẽ một cái, lập tức cũng chém ra một đao về phía trước, trực tiếp lợi dụng nhanh phá vạn pháp, đao khí Bá Đạo kia tràn ngập toàn bộ không gian, lập tức chấn thương ảnh rậm rạp chằng chịt trên bầu trời kia trở thành nát bấy.

Oanh...

Cuối cùng một đao kia cùng kình khí của mũi thương người nọ đụng vào nhau, đại địa văng tung tóe, cây khô bốn phía ngã xuống cùng đốt cháy, sương trắng tiêu tán, cái uy thế kia tương đối kinh người.

Người nọ thật không ngờ Tần Phàm không chỉ có thể phách cường hãn, thậm chí ngay cả công kích cũng lợi hại như vậy, trên mặt rốt cục kịch liệt động dung, vô cùng khiếp sợ, hắn biết rõ một phát này của mình uy lực như thế nào, coi như là một ít người tiến vào Chân Vũ thánh địa lâu rồi, cũng chưa hẳn tiếp được qua, nhưng vừa rồi ở bên trong so đấu, hắn lại không có lòng tin có thể toàn thắng Tần Phàm.

Sau đó hắn cắn răng một cái, thừa dịp uy thế chưa hết, trường thương đột nhiên hướng về dưới mặt đất cắm xuống, lập tức đại địa phát ra một tiếng trầm đục, kịch liệt chấn động lên, tựa hồ có một đầu Nộ Long ở dưới mặt đất tích lũy động lên, thẳng tắp tháo chạy về hướng dưới chân Tần Phàm.

Mà ngũ giác của Tần Phàm cực kỳ nhạy cảm, như thế nào không phát hiện công kích dưới mặt đất này, hắn nhìn xem địa phương dưới mặt đất kia cong lên càng ngày càng gần, cho đến thời điểm tới dưới chân, đột nhiên dùng sức đạp đi một cước.

Bành...

Lập tức, một cước này đạp đại địa văng tung tóe, cũng đánh cổ kình khí kia tiêu tán, bởi vì gần đây hắn đối với Địa nguyên ma chủng cũng có một ít cảm ngộ, năng lực địa hành này cũng coi như có được một ít uy lực.

- Sư huynh, lúc này đến phiên ta rồi.

Tần Phàm đạp mạnh một cái, thân hình lập tức bắn nhanh mà ra, lập tức liền đi tới trước mặt người nọ.

- Thậm chí ngay cả tốc độ cũng nhanh như vậy.

Người nọ không khỏi vô cùng kinh ngạc, sắc mặt đại biến, không nghĩ tới mình gặp được một quái dị thai như vậy, vừa tiến đến đã là Linh Vũ sư không nói, hơn nữa phòng ngự, công kích, tốc độ đều mạnh hơn nhiều so với Linh Vũ sư bình thường.

Thời điểm hắn kịp phản ứng, một quyền của Tần Phàm đã đánh trúng vào bụng của hắn, lập tức để cho hắn cảm giác trong bụng như là phiên giang đảo hải, hơn nữa một mảnh nóng rực, thật không dễ cảm thụ.

- Sư huynh, hiện tại chúng ta có thể hảo hảo tâm sự rồi chứ.

Tần Phàm mỉm cười, ở bên tai hắn nói ra.

- Ngươi sẽ không giết ta?

Người nọ vào lúc này hỏi.

- Nếu như là ta rơi vào trong tay sư huynh thì sẽ như thế nào?

Tần Phàm hỏi ngược lại.

- Cái này ngươi yên tâm, Chân Vũ thánh địa đối với người mới có bảo hộ, trong một năm tiến vào Chân Vũ thánh địa sẽ không có việc gì, tin tưởng lúc ngươi tới cũng có thu được một cái ngọc phù, nếu như ta muốn giết ngươi, ngươi đại khái có thể mở ra, như vậy ngươi có thể đạt được bảo hộ, hơn nữa bị người Thần Điện biết rõ ta muốn giết ngươi, ta lập tức sẽ bị đuổi ra khỏi Chân Vũ thánh địa.

Người nọ ngược lại trở nên bình tĩnh nói:

- Đương nhiên, đoạt ít đồ vẫn là cho phép.

- Ta đây giết ngươi lại có thể?

Tần Phàm lại nghiền ngẫm hỏi thăm.

- Dùng cách nói của Thần Điện mà nói, tiến nhập thánh địa lâu như vậy còn đánh không lại người mới, đó là đáng chết. Bất quá ngươi cũng biết có thể đi vào Chân Vũ thánh địa thật sự không dễ dàng, chúng ta cũng không có thù hận quá lớn, vừa rồi một thương của ta cũng chỉ là đâm trúng bờ vai của ngươi, cũng không phải là yếu hại, cho nên hi vọng ngươi có thể buông tha ta.

Người nọ có chút đắng chát nói.

- Ha ha, sư huynh, ngươi tên là gì? Tiến đến Chân Vũ thánh địa này đã bao lâu?

Thấy kia người cũng coi như nói thành thật, Tần Phàm liền mỉm cười hỏi, sau đó đứng lên thả người nọ ra.

Lúc này người nọ mới thở ra một hơi đáp.

- Hình như ngươi ở trong sương mù này có tầm nhìn khá xa?

Tần Phàm lại hỏi.

- Bởi vì trong Thần điện có một loại nước thuốc, chỉ cần bôi lên trên ánh mắt, là có thể ở trong sương mù này nhìn thấy rất xa, rất nhiều người là dùng cái này để săn bắn tinh hạch yên thú.

Hứa Phong kia đáp.

- Thì ra là thế.

Tần Phàm giờ mới hiểu được, sau đó hắn liền lộ ra khuôn mặt tươi cười nói ra:

- Vậy không biết sư huynh có thể cho ta một lọ được hay không?

- Ách, một lọ này là ta hao tốn trên trăm điểm cống hiến mới đổi về được.

Trên mặt Hứa Phong kia không khỏi co lại, lúc này đây hắn vốn nghĩ đi ra đoạt ít đồ vật, không thể tưởng được lại bị đoạt ngược, hoàn toàn chính xác là phiền muộn muốn chết, nhưng mạng nhỏ vẫn còn ở trên tay Tần Phàm, hắn cũng không khỏi đau lòng lấy ra nửa bình còn lại giao cho Tần Phàm.

- Cái điểm cống hiến này tính toán như thế nào?

Tần Phàm lại hỏi.

- Tính như vậên thú cấp năm một đầu năm điểm cống hiến, lục cấp yên thú mười điểm cống hiến, thất cấp yên thú 20 điểm.

Hứa Phong đáp:

- Ở trong thần điện thánh địa có Vụ thú Đồ giám, thượng diện có ghi lại tất cả giá trị cùng điểm cống hiến, những điểm cống hiến này đều có các loại công dụng, đến lúc đó ngươi đến Thần Điện sẽ biết.

- Hắc hắc, vậy không bằng sư huynh ngươi một lần nữa cho ta một phần đồ giám, như vậy trên đường ta cũng có thể nhìn xem có yên thú thích hợp hay không, dọc theo con đường này ta dễ dàng kiếm được một ít điểm cống hiến rồi.

Tần Phàm lại ngẩng đầu nhìn Hứa Phong, khẽ cười nói.

Cuối cùng, Tần Phàm vẫn là ở trên người Hứa Phong lấy được đồ vật mình muốn.

Ở bên trong Vụ thú Đồ giám, Tần Phàm đã biết vừa rồi hắn gặp được đầu lão hổ màu trắng kia tên là Thôn Vụ Hổ, loại Vụ thú này có thể Hương Vân thổ vụ, ở địa phương có nó, chung quanh sương trắng sẽ có vẻ rất đậm đặc, dày hơn rất nhiều, hơn nữa nhan sắc bề ngoài của nó có thể theo nồng độ sương trắng biến hóa, cùng hoàn cảnh hợp thành nhất thể, cho nên mới khó bị phát hiện như vậy.

Một đầu Thôn Vụ Hổ này là lục cấp Vụ thú, tinh hạch của nó giá trị mười điểm cống hiến, Tần Phàm không khỏi âm thầm cảm thấy đáng tiếc.

Theo như lời của Hứa Phong, những điểm cống hiến này có thể ở Thần Điện thánh địa đổi lấy các loại luyện dược, vũ khí, trang bị, võ quyết, công pháp, Linh huyệt vân... vân, chỉ cần điểm cống hiến đầy đủ, ngay cả Thiên giai vũ kỹ cũng có thể đổi đến.

Về phần Hứa Phong cho Tần Phàm bình linh dịch sáng mắt kia, nghe nói nhỏ lên mắt có thể bảo trì hiệu quả một buổi tối mắt sáng, Tần Phàm dùng thử thoáng một phát, quả nhiên có thể xuyên thấu sương trắng, chứng kiến phạm vi hơn 100m.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1204)