Vay nóng Homecredit

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0375

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0375: Tám Thánh Tôn
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Shopee


Thực lực những người như Minh chủ Nhiếp Bá Viên Cảnh Thiên đều không kém, muốn đi vào thành trì thì cũng không khó, nhưng nếu như lúc này đi dây dưa với Tần Phàm thì bọn hắn không thể bảo chứng mình có thể tiến tới thành trì trước khi đóng cửa hay không. Dù sao thì top 10 Thiên Tài Chiến đều được ban thưởng không tệ, bọn hắn cũng không muốn bỏ qua. Hơn nữa yêu thú chỗ này thành đàn, muốn giết Tần Phàm thì cũng vô cùng khó khăn.

- Kia là nhân vật mới Tần Phàm sao? Vũ khí trong tay hắn là gì? Không ngờ vô cùng sắc bén.

Sa Vũ Đại Chấn Quốc cách Tần Phàm không xa nên cũng chú ý tới Tần Phàm, hắn có chút nhíu mày thoáng một phát. Hắn tự nhận lực công kích của mình không thấp hơn Tần Phàm nhưng vũ khí của hắn lại thua xa.

- Hừ, tiểu tử Nhiếp Bá này khó mà cầu ta một lần, lúc này ta liền giúp hắn một lần, đoạt lấy vũ khí trên tay Tần Phàm này a.

Hắn hừ lạnh một tiếng, nói ra, lập tức phát ra một chiêu võ kỹ cường hoành giết chết mấy con yêu thú, tốc độ cũng tăng lên không ít.

- A, Sa Vũ tựa hồ như không kiên nhẫn thêm được nữa a.

Dịch Khuyết Đại Ly Quốc đều một mực chú ý đến hai người Sa Vũ và Mạc Y Đại Khôn Quốc, thấy Sa Vũ bỗng nhiên phát ra công kích cuồng bạo, không khỏi cười thầm trong lòng. Hắn cũng có thể nhìn ra yêu thú phía trước càng lúc càng lợi hại nên cũng âm thầm bảo tồn thực lực nên lúc này hắn không muốn tận lực so sánh với Sa Vũ.

- Hừ, lúc này vô luận là quyết chiến thành trì hay là Tử Cấm chi đỉnh, đệ nhất nhân cũng sẽ là Mạc Y Đại Khôn quốc ta.

Mà lúc này, Mạc Y Đại Khôn Quốc lại âm thầm hừ lạnh một tiếng, khói den dày đặc trên người bỗng nhiên lớn thêm một ít, đẩy toàn bộ yêu thú tới gần ra, tốc độ của hắn lập tức tăng lên rất nhiều, đuổi theo Sa Vũ.

...

- Hiện giờ tuy ngự đao của ta đã thuần thục rất nhiều nhưng vẫn không thể vận dụng Điều khí chi thuật chính thức của Trù đao, hiện giờ đối phó với những yêu thú cấp thấp này dễ dàng nhưng nếu như đối mặt với một nhóm lớn yêu thú có thực lực không kém ta thì sẽ lãng phí rất nhiều khí lực rồi.

Lúc này, Tần Phàm vừa ngự đao giết chết những yêu thú tới gần vừa âm thầm suy nghĩ, đối với biểu hiện của mình hắn vẫn chưa hài lòng.

Điều Khí chi thuật này đồng dạng với kỹ xảo nấu nướng. Khi nấu nướng, nấu lửa quá lớn thì thức ăn sẽ chín rục còn nếu lửa nhỏ thì thức ăn không đủ chín. Mà đao đạo đối địch thì khi dùng sức quá nhiều chính là lãng phí, nếu như dùng sức không đủ thì không thể đả thương địch thủ. Vì vậy những cái này cần sự cân đối, lúc trước Lục Xuyên, người sáng tạo ra Trù đao chi đạo đã sáng tạo ra Điều Khí chi thuật, mục đích của hắn là hoàn toàn điều tiết khống chế lực lượng bản thân sử dụng, khiến bản thân có thể quần chiến trường chiến mà không ngã.

Hiện giờ ngự đao của Tần Phàm đã ngày càng thâần thục, cơ bản có thể thu phát tự nhiên nhưng đối với tràng diện một đao chém bay đầu yêu thú như thế này thì hắn vẫn cảm thấy có chút lãng phí khí lực bản thân.

- Hiện giờ mỗi một lần ta chém ra một đao thì đều lãng phí non nửa thành lực lượng, tuy rằng không rất nhiều nhưng nếu yêu thú đẳng cấp cao vây quanh với số lượng nhiều thì chỉ sợ dù ta có thể đến được thành trì cũng nhanh chóng kiệt sức.

Tần Phàm lắc đầu, thở dài nói.

Vì vậy hắn liền tôi luyện bản thân ngay trong khi đàn yêu thú xâm nhập tới, lần lượt điều chỉnh lực lượng khi xuất đao. Trong đàn yêu thú, hắn như một con cá linh hoạt trong dòng nước, vừa né tránh công kích vừa ngự đao công kích lại yêu thú. (.

Hắn không ngừng luyện tập.

Cố gắng khống chế lực lượng bản thân.

Tuy rằng tốc độ tiến lên của hắn không phải là nhanh nhất nhưng lại vững vàng, không nhanh không chậm tiến về thành trì.

Nhưng qua một khắc sau, tốc độ Tần Phàm lại giảm thêm vì đột nhiên đang đi ngang thì lại đi thành một đường cong, rất nhanh liền đại khái tụt xuống hạng 37.

- Tần Phàm này làm cái gì vậy, người khác đều đi thẳng còn hắn như thế nào lại đi cong thế kia? Như vậy không phải chậm hơn sao?

Cử động của Tần Phàm khiến mọi người trên quảng trường Thần Điện có chút lẫn lộn.

- Chẳng lẽ hắn nhìn ra phía trước có yêu thú lợi hại hơn nên tránh sao?

Có người suy đoán.

- Nếu là như vậy thì nhãn lực Tần Phàm này cũng quá không bình thường rồi. Vừa rồi hắn nhìn thấy đàn yêu thú một lúc liền nhận ra thực lực bọn chúng nên mới một mực bảo lưu thực lực.

Có người sâu sắc nhận xét.

Tần Phàm tự nhiên không biết đủ loại suy đoán trên quảng trường. Nhãn lực của hắn quả thực không tệ, bất quá hắn không sợ hãi yêu thú như mọi người suy đoán. Sở dĩ hắn đi cong như vậy chính là muốn kéo dài quá trình tu luyện, hoàn toàn dung hợp ngự đao chi đạo với Điều Khí chi thuật.

- Kim trưởng lão, ngươi nhìn đường đao của Tần Phàm, tựa hồ có chút bất thường a. Đại khí phong cách cổ xưa, mũi nhọn bá đạo, tựa hồ từng bước từng bước thăng tiến a! Nói thật, chỉ luận tạo nghệ đao đạo thì lúc này trong Thiên Tài Chiến không ai có thể vượt qua hắn.

Lúc này, trên gác cao Thần Điện, ánh mắt Dương trưởng lão tiếp tục nhìn về phía Tần Phàm, hắn phát hiện nhân vật mới tiến vào Chân Vũ Thánh địa chỉ nửa tháng này tựa hồ càng ngày càng khiến hắn chú ý nhiều hơn rồi.

- Không tệ, đúng là như thế, Sa Vũ Đại Chấn Quốc kia cũng dùng đao nhưng so với Tần Phàm thì lại chênh lệch nhiều lắm.

Lúc này, Kim Thượng cũng gật gật đầu mãn ý, vài ngày trước hắn khiến Tần PHàm tham gia Thiên Tài Chiến vốn chỉ là tâm huyết dâng trào nhưng hiện tại hắn lại càng ngày càng mong đợi.

- Như vậy thanh đao trên tay hắn hẳn là Viễn cổ vũ khí?

Lúc này, Khuông trưởng lão trầm giọng nói ra.

- Ân, rất có thể, bất quá ta luôn cảm giác trên người Tần Phàm này còn che giấu rất nhiều bí mật, mang lại cho người một loại cảm giác thập phần không đơn giản.

Dương trưởng lão cũng nhẹ gật đầu.

Đừng nói là Dương trưởng lão ngươi, ngay cả ta tiếp xúc với Tần Phàm vài lần rồi mà đến giờ ta vẫn nhìn không thấu rất nhiều thứ trên người hắn.

Kim Thượng cũng cười khổ, nói.

- Có thể khiến Thánh Tôn vừa ý thì là người đơn giản sao?

Khuông trưởng lão chỉ nhàn nhạt nói một tiếng.

Kim Thượng cùng Dương trưởng lão liếc nhau một cái, giống như có điều suy nghĩ.

Tại nhã các che dấu đằng trước Thần Điện, tám bóng người thần bí phân biệt ngồi thành một hàng, những người này đều lộ ra vẻ tôn quý thánh khiết, ánh mắt bọn họ đều bình tĩnh không chút gợn sóng nhìn về chiến trường phía dưới.

- Tần Phàm kia, như thế nào?

Một bóng người cất tiếng hỏi, thanh âm phiêu miểu mang lại cho người một cảm giác công chính nghiêm nghị.

- Có thể.

- Không tệ.

- Có thể mong đợi.

- Cứ tiếp tục quan sát.

*****

Những thân ảnh khác cũng nhìn thoáng về bóng người màu xanh dưới chiến trường, tựa hồ như xem thấu hết thảy. Sau một hồi quan sát, những người này đều bình tĩnh hồi đáp, thanh âm đều như nhau, không có chút cảm tình cá nhân nào.

Mà lúc này, Tần Phàm trên chiến trường thiên tài chiến bỗng nhiên run rẩy rất nhỏ thoáng một phát, hắn tựa hồ cảm thấy được một vật đặc thù trên bầu trời, theo tiềm thức ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua.

Trên thực tế, bên ngoài bầu trời này chính là màn sáng trên Quảng trường.

- Hắn tựa hồ như phát hiện ra chúng ta.

- Linh cảm của Tần Phàm này rất mạnh.

- Đúng vậy, tiềm lực của hắn càng ngày càng tăng cao.

- Rất có thể hắn sẽ đoạt quán quân.

- Không tệ, ánh mắt rất không tệ.

Tần Phàm không biết cái nhìn của hắn đã lập tức khiến mấy bóng người tôn quý trên Thần Điện khẳng định thêm một phần.

Tám người này chính là tám vị Thánh Tôn của Thần Điện, đồng thời cũng là Thánh chủ Võ Thiên Đại Lục ở Đại Kiền Quốc, Đại Khôn Quốc, Đại Tốn Quốc, Đại Đoái Quốc, Đại Cấn Quốc, Đại Chấn Quốc, Đại Ly Quốc, Đại Khảm Quốc. Tên của bọn hắn được phân biệt theo từng quốc gia, chính là Càn, Khôn, Tốn, Đoái, Cấn, Chấn, Ly, Khảm.

Theo thời gian chậm rãi trôi qua, Tần Phàm trên chiến trường đã cảm giác Điều Khí hci thuật và Ngự đao chi đạo căn bản đã dung hợp. Vì vậy hắn liền đẩy nhanh tốc độ, rất nhanh đi về đoạn đường lớn, chính là khu vực yêu thú đẳng cấp cao.

- Ngươi muốn làm gì?

Nhưng vào lúc này, Tần Phàm chợt thấy một người tham chiến tựa hồ như chậm rãi tiến tới gần hắn nên không khỏi nhíu mày, lên tiếng hỏi.

- Ha ha, Tần Phàm, thực lực của ngươi rất không tồi, bất quá toàn bộ yêu thú phía trước đều có đẳng cấp cao, thực lực mỗi một con đều mạnh hơn yêu thú lúc trước rất nhiều, không dễ dàng đối phó đâu a.

Người đến là một thanh niên gầy ốm, lúc này hắn cười cười, lộ ra một tia hòa thiện.

Tần Phàm không nói gì.

- Cho nên ta muốn chúng ta hợp sức cùng tiến qua đoạn đường này, như vậy tiết kiệm sức lực hơn. Bất quá ngươi đừng cho là ta sẽ ảnh hưởng đến ngươi, ta cũng là Linh Vũ Sư đỉnh phong, thực lực cũng không tệ lắm.

Người nọ thấy Tần Phàm không nói gì, liền động thủ ứng phó bốn yêu thú, vừa cười vừa tiếp tục nói.

Tần Phàm giương mắt liếc nhìn đối phương.

- A, cứu mạng!

Mà cũng vào lúc này, phía trước bỗng nhiên truyền đến một tiếng kêu thê lương, tựa hồ có người sau khi tiến vào khu vực yêu thú đẳng cấp à vì thực lực không đủ nên không cách nào ứng phó với nhiều yêu thú đẳng cấp cao công kích cùng một lúc nên đã chết vô cùng thê thảm. Hắn chỉ vừa kêu lên một tiếng thì đã bị một yêu thú đẳng cấp cao cắn vào đùi, sau đó mấy yêu thú khác liền cắn xé hắn thành mấy mảnh.

- Nhìn đi, bầy yêu thú đẳng cấp cao này không dễ đối phó đâu a.

Thanh niên gầy kia nhìn thoáng qua hắn, càng kiên định chủ ý của mình, nói với Tần Phàm.

- Vậy thì tùy ngươi.

Tần Phàm cũng không nhiều lời, chỉ nhàn nhạt đáp trả. Đối với hắn mà nói thì chỉ cần người này không có chủ ý gì không tốt với mình thì hắn cũng sẽ bình thường, không gây bất lợi với người ta.

Đương nhiên, hắn cũng sẽ không cho đối phương chiếu cố đặc biệt, chỉ tiếp tục đi theo lộ tuyến của mình.

- Tất cả yêu thú kia đều đạt đến đẳng cấp cao!

- Đã đến nơi này thì rốt cục bọn hắn đã gặp phải khảo nghiệm lớn rồi! Đây là khu vực yêu thú đẳng cấp cao, dù là Sa Vũ bọn hắn cũng không khỏi chậm lại rất nhiều.

- Cho nên mới nới thực lực không đủ thì tốt nhất không nên mạo hiểm tiến vào Thiên Tài Chiến a! Nhìn người nọ vừa rồi thì mặc dù không đạt tới đỉnh phong nhưng cũng là cấp Linh Vũ Sư, bất quá hắn vừa tiến vào khu vực yêu thú đẳng cấp cao thì bị giết chết ngay lập tức rồi.

- Đúng vậy a, Thiên Đạo vô tình, con đường Thiên Tài này quả thật không dễ a. Vốn ta cũng muốn báo danh tham gia nhưng dù sao thì ta cũng tiến vào Chân Vũ Thánh địa 10 năm rồi, lần này tham gia chắc không có cơ hội nào. Vừa rồi ta còn hối hận vì không tham gia nhưng hiện tại xem ra quá may mắn rồi.

- Hắc hắc, bất quá các ngươi xem, có một người rất khôn khéo, hắn chạy tới bên người Tần Phàm, muốn Tần Phàm giúp hắn tiến lên sao?

- Như vậy thì tuy an toàn hơn nhưng lại rất uất ức, thiên tài chiến không phải là lừa gạt người khác mà vượt qua!

- Ha ha, hắn như thế nào không dứt khoát đi tìm bọn người Sa Vũ Dịch Khuyết nhỉ? Tốc độ bọn hắn không phải nhanh hơn sao?

- Có lẽ vì tốc độ bọn người Sa Vũ Dịch Khuyết quá nhanh, hắn sợ không theo kịp a! Tốc độ Tần Phàm không nhanh không chậm, ta nhìn vừa vặn tốt, nếu à ta thì ta cũng chọn theo Tần Phàm.

- Đúng vậy, tuy Tần Phàm không phải là người tiến vào thành trì nhanh nhất nhưng ta xem hắn cũng không phải chậm nhất, mới tiến vào Chân Vũ Thánh Địa được nửa năm mà đã đạt đến trình độ này thì quá không tệ rồi.

- Ha ha, vấn đề hiện giờ là Tần Phàm có thể đối phó dễ dàng với những yêu thú đẳng cấp cao kia không! Chả lẽ có thể một đao chém rụng một yêu thú như vừa rồi?

- Ngay cả Nhiếp Bá bọn hắn cũng bị Tần Phàm đánh bại thì đối phó với những yêu thú này có lẽ không có vấn đề gi a.

- A, vậy thì xem qua mới biết được rồi.

Nhìn thấy người tham chiến đã tiến vào khu vực yêu thú đẳng cấp cao, mọi người trên quảng trường bắt đầu nhao nhao nghị luận. Bởi vì có một người đột nhiên chạy đến bên Tần Phàm nên mọi người lại càng chú ý về phía Tần Phàm hơn.

- Tu luyện đao ở chỗ này xem ra không quá thích hợp.

Rốt cục Tần Phàm cũng đã bước chân vào khu vực yêu thú đẳng cấp cao, hắn phát hiện tốc độ của bầy yêu thú này nhanh hơn rất nhiều, thậm chí có lúc hắn không kịp thu đao thì đã có một yêu thú khác liều mạng bổ nhào tới.

- Đã như vậy thì kế tiếp liền một hơi vọt tới thành trì a!

Tần Phàm hơi trầm ngâm trong lòng, sau khi một đao chém chết một Tử Bối Cự Tích thì hắn liền thu Vương trù đao lại, nắm chặt hai nắm tay xông về phía trước rất nhanh.

- Trời ạ, mau nhìn Tần Phàm!

- Ồ? Tần Phàm này sao lại đột nhiên bão nổi rồi!

- Tần Phàm này là xảy ra chuyện gì, sao tốc độ lại đột nhiên nhanh như vậy chứ?

- Tốc độ nhanh cũng không phải trọng điểm, trọng điểm là công kích của hắn! Các ngươi xem, coi như là năm đầu yêu thú cao giai tới gần hắn, nhưng sau một khắc tất cả đều bị đánh bay, căn bản không có yêu thú nào có thể chống được hắn cả!

- Công kích cường hãn, hơn nữa phối hợp với thân pháp hoàn mỹ, căn bản không có yêu thú nào có thể tới gần hắn cả! Ngươi lấy tốc độ của hắn, đã từ vị trí vừa rồi trực tiếp vọt lên trước rồi!

- Thật là đủ biến thái! Nguyên lai vừa rồi hắn vẫn một mực ẩn dấu thực lực! Nếu như hắn vẫn có thể bảo trì tốc độ như hiện giờ, thậm chí có thể đuổi theo bọn người Sa Vũ Dịch Khuyết cũng không chừng.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1204)