Vay nóng Homecredit

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0397

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0397: Giao phong khí thế
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Shopee


Trên đài quyết chiến, hai đạo thân ảnh khí độ bất phàm đối mặt nhau, cố gắng áp chế chiến ý của mình. Lúc này, toàn bộ mọi người trên quảng trường Thần Điện cơ hồ như ngừng thở, chăm chú quan sát màn sáng, chờ mong khoảnh khắc cuối cùng bộc phát.

Dưới ánh mắt mọi người chính là hai đạo thân ảnh, khí thế trên người họ càng ngày càng mạnh.

Đỉnh Tử Cấm chính là đỉnh hoàng cung hoa lệ trên Tử Cấm Thành, là nơi tôn quý nhất tại phàm thế. Hiện giờ ở chỗ này, thiên tài trong thiên tài sẽ xuất hiện.

Dịch Khuyết hay là Tần Phàm?

- Ông!

Trên đài quyết chiến, lúc ánh mắt của hai người đụng nhau lần đầu tiên thì không khí cũng phảng phất như bị run rẩy thoáng một phát, chấn vang đỉnh Tử Cấm yên tĩnh này rồi mới khuếch tán ra bên ngoài.

Hai người này đều có thể nhìn thấy vẻ khí định thần nhàn và sự bình tĩnh tự tin trong mắt đối phương, đồng thời tâm cũng không khỏi bị khí độ của đối phương thuyết phục, coi trọng như đối thủ lớn nhất trong đời.

- Đã có thể bắt đầu.

Câu nói kia vừa dứt, khí thế tại tràng bỗng nhiên như bị hắn khống chế, quay cuồng một cách mãnh liệt, sau đó hướng về phía Tần Phàm với áp bách như phô thiên cái địa.

Thấy một màn như vậy, hai mắt Tần Phàm không khỏi ngưng tụ lại, tâm khẽ nhúc nhích. Hắn có chút khiếp sợ trình độ vận dụng khí thế áp bách này của Dịch Khuyết. Hắn có thể cảm giác được so với bọn người Vương Động Sa Vũ dùng khí thế áp bách đồng dạng thì Dịch Khuyết mạnh hơn rất nhiều. Thậm chí khi đối mặt với khí thế áp bách như mưa to gió lớn kia thì hắn cũng không tự giác được mà cảm nhận như có áp lực trùng trùng điệp điệp đang cuốn đến.

Đây chính là khí thế áp bách của Võ Tôn chân chính.

Chỉ theo khí thế kia mà Tần Phàm liền có thể thấy so với Sa Vũ thì thực lực của Dịch Khuyết này mạnh hơn không ít. Hơn nữa thậm chí còn mang lại cho hắn cảm giác như đang đối diện với Võ Tôn chân chính. Nếu cho Dịch Khuyết này thêm nửa tháng một tháng nữa thì có lẽ hắn sẽ đột phá đến cảnh giới Võ Tôn rồi.

Đây mới là cường giả chân chính.

Theo nhiều lần tiếp xúc với Võ Tôn, dù là năm vị Minh chủ Nhiếp Bá Viên Cảnh Thiên hay Sa Vũ thì cường lực áp bách của bọn hắn cũng không khiến Tần Phàm bị ảnh hưởng. Nhưng lúc này Tần Phàm nhịn không được bị khí thế áp bách của đối phương lôi cuốn dẫn dắt, hắn giơ Vương Trù Đao trong tay lên, chém về phía trước.

Hắn không muốn bị khí thế của Dịch Khuyết ảnh hưởng quá sâu.

Trông thấy thân ảnh Tần Phàm vội vã xông đến, khóe miệng Dịch Khuyết có chút nhếch lên, lộ ra một vòng vui vẻ. Hắn biết rõ đối phương tu luyện tâm tĩnh không tệ nhưng dù sao vẫn chưa từng tiến vào đỉnh Thiên Cơ nên dưới khí thế áp bách không dưới Võ Tôn bình thường của mình, Tần Phàm vẫn có chút không chịu nổi.

- Ta cứ tưởng ngươi có chút năng lực, đáng tiếc lại làm ta thất vọng rồi.

Nhìn Tần Phàm càng ngày càng đến gần, Dịch Khuyết vẫn khí định thần nhàn đứng chắp tay, khóe miệng mỉm cười, nhàn nhạt nói ra.

Kỳ thật, từ lúc phóng về phía đối phương trước tiên thì Tần Phàm cũng biết bản thân mình bị khí thế của đối phương ảnh hưởng rồi. Nhưng dù sao thì ý chí tinh thần của hắn vẫn vô cùng kiên định, rất nhanh liền phản ứng lại, bất quá hắn cũng không có lùi bước. Hắn biết một khi lui về phía sau thì khí thế của mình sẽ càng ngày càng trở nên suy yếu nên hắn dứt khoát mượn cỗ duệ kình này phóng thẳng tới đối phương.

Đồng dạng, hắn cũng rất rõ ràng Dịch Khuyết nói như vậy là muốn khí thế áp bách của hắn càng ảnh hưởng thêm với mình, hòng đẩy mình hoàn toàn vào thế hạ phong, như vậy thì ở trận chiến kế tiếp hắn sẽ gặp một đối thủ chỉ biết phản kháng mà không chủ động công kích được. Loại phương thức vây hãm mà đấu này hắn vốn rất yêu thích nhưng không thể tưởng được bây giờ đối phương lại sử dụng trên chính người hắn.

Bởi vậy, lúc này Tần Phàm cũng không nói gì cả, chỉ có gắng giữ vững bình tĩnh, thế công trên tay không chút suy giảm. Lượt so đấu đầu tiên chính là tranh giành khí thế nhưng lúc này vô luận là nói cái gì thì khi hắn động thủ trước nghĩa là khí thế yếu hơn rồi.

Chỉ khi chiếm được ưu thế ở đòn công kích đầu tiên thì mới có thể ngăn chặn khí thế đang tuôn trào như mãnh thú về phía mình, chiếm lại tư thái đi săn.

- Khanh!

Rốt cục hắn cũng đã rút bảo kiếm ra khỏi vỏ.

Kiếm như du long xuất hải, đuôi rồng quyết xuống, một cỗ kiếm khí lạnh như băng liền xuất hiện, ngưng hóa thành một cỗ kiếm khí băng hà như thực chất. Trong nháy mắt, không khí trong phạm vi 10m liền giảm xuống hơn 10 độ, ngay cả lông tóc trên đầu Tần Phàm cũng bị nhiễm chút tuyết trắng.

Lúc này, Tần Phàm không khỏi động tâm khi thấy chiêu này của Dịch Khuyết lại có điểm giống với Tuyết Mãn Càn Khôn của Thái Hiên nhưng mạnh hơn không chỉ gấp 10 lần. Thậm chí lúc khoảng cách của song phương chỉ còn cách 3m, Tần Phàm cảm giác các đốt ngón tay của mình đã có chút đông cứng.

Bất quá, may mắn là bản thân hắn tu luyện Hỏa Nguyên Lực trong Ngũ Hành Nguyên lực, khí Nguyên Võ nóng bỏng liền chạy toàn thân, ngay lập tức giảm cảm giác xấu này sâu sắc, thân hình hắn vẫn không có chút đình trệ, có chút nhảy lên. Dùng xu thế từ trên cao nhìn xuống, hắn chém Vương Trù Đao xuống Dịch Khuyết.

Nhân Đao Bá Vương.

DUng hợp với Nhân Đao Bá VươnG Đao, dưới khí thế vây khốn này lại khiến Tần Phàm có được một loại đao thế bất khuất ngoài ý muốn, đao thế bá đạo được đề cao hơn vài phần.

- Phá!

- Phá!

- Phá!

Trong thời gian cực ngắn, Dịch Khuyết ra sức ngưng hóa ra vài bức tường băng cứng rắn nhưng bị Tần Phàm nhanh chóng phá vỡ toàn bộ với đao thế chưa từng có từ trước đến nay, bản thân hắn trực tiếp tiếp cận Dịch Khuyết.

Vào lúc này thì Dịch Khuyết rốt cục không thể không dùng kình khí băng tuyết trầm trọng bao phủ trường kiếm, giơ lên cao trực tiếp ngưng đón Vương Trù Đao hừng hực Liệt Diễm trên tay Tần Phàm.

Đao kiếm tương giao, băng hỏa đụng nhau.

- Bành!

Một tiếng bạo tạc nổ tung vang lên, sau đó kình khí lan như như mặt hồ yên tĩnh bị chấn động. Sau pha giao đấu nhau, trường kiếm của Dịch Khuyết bị đao thế của TẦn Phàm đè nén xuống vài phần.

Thế nhưng Dịch Khuyết rất nhanh liền bộc phát ra lực lượng, đột nhiên nhấc cả người TẦn Phàm lên, hung hăng dùng kiếm bức lui hắn, lúc này khóe miệng hắn có chút giương lên, thân hình cũng không hề dừng lại, chỉ nhẹ nhàng nghiêng người, vững vàng đáp xuống mặt đất.

Đợt công kích này, ngay từ ban đầu, tuy bị Dịch Khuyết ảnh hưởng mà Tần Phàm lâm vào hoàn cảnh xấu, khi quyết chiến thì bị Dịch Khuyết gây khó khăn. Bất quá, về sau thì lại phản kích tuyệt đẹp, nhìn thì như kéo đối phương một kiếm nhưng trên thực tế hắn đã nắm giữ tiết tấu trở lại, thoát khỏi sự khống chế của đối phương.

*****

Lúc này, nhãn lực mọi người trên quảng trường Thần Điện không đủ, chỉ có thể nhìn thấy kình khí hai người đụng nhau. Càng thêm kinh ngạc vì sự cường hãn của họ, đối với dạng chiến đấu nhìn vô cùng thống khoái này, thậm chí còn có người nghị luận trong lúc va chạm nhau thì lực lượng lực khí của người nào mạnh hơn.

Nhưng người có nhãn lực tốt như mấy vị trưởng lão trên gác cao Thần Điện thì không khỏi âm thầm gật đầu, rất thỏa mãn với biểu hiện của hai người TẦn Phàm và Dịch Khuyết.

Trên đài quyết chiến đỉnh Tử CẤm.

Thu hồi kiếm thế, sắc mặt Dịch Khuyết hơi chút nghiêm trọng, nhìn thẳng vào Tần Phàm. Lần thứ nhất giao đụng nhau có thể nói là khiến tình hình thay đổi 3 phần 10, khi bắt đầu hắn vốn lợi dụng cảnh giới khí thế của mình để chiếm ưu thế, hoàn toàn nắm giữ quyền chủ động nhưng tâm tĩnh của đối phương lại sâu sắc ngoài dự liệu của hắn. Trong tình huống đó mà vẫn có thể hóa giải khí thế của cả hai.

Cuối cùng nhìn như là hắn đánh lui Tần Phàm nhưng trên thực tế, lúc đao kiếm tương giao lần thứ nhất thì kiếm của hắn bị đè xuống, mặc dù rất ngắn ngủi. Tất cả mọi người trên quảng trường Thần Điện có thể không thấy nhưng hắn biết rõ đối phương có thể cảm nhận được.

Tuy đối phương chỉ chiếm ưu thế trong khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng giống như đã tìm được điểm tựa nên đã phá vỡ thế chủ động của hắn. Có thể hình dung hắn như một mãnh thú lao tới nhưng đối phương tìm ra được một lỗ hổng nhỏ, sau đó dùng nanh vuốt xé nát mở rộng lỗ hổng đó ra, từ đó đảo ngược tình thế, thậm chí còn thay đổi tư cách từ bị săn thành đi săn.

NGay cả Dịch Khuyết cũng không thể không thừa nhận hiện giờ có lẽ thực lực Tần Phàm không bằng mình nhưng ít ra tâm tĩnh và khí thế đã không kém hắn chút nào.

Mà cái này thập phần trọng yếu.

Nếu như Tần Phàm không thể thoát khốn lúc đó thì trong lòng hắn sẽ một mực không thể phản kháng, không bắt kịp ý nghĩ hay tâm lý của đối phương, từ đó chỉ có thể lâm vào cục diện bị đánh mà không thể hoàn thủ.

Với ưu thế ngắn ngủi vừa rồi, Tần Phàm đã tạo trở lại tư thái cường giả của mình, một loại tư thái có thể đánh bại đối phương. So với đối phương thì bản thân không yếu hơn, thậm chí về phương diện tâm tính còn mạnh hơn.

Đương nhiên, khi Dịch Khuyết phản kích thì cũng không khiến hắn sinh ra ý nghĩ đối phương cường đại hơn trong lòng. Chỉ là lúc này, đọ sức khí thế giữa hai người xem như đã dần dần cân đối trở lại.

NGay sau đó, hai người cũng không nói gì thêm, vì với cảm giác linh mẫn của mình, hai người tinh tường một khi có chút phạm sai lầm hoặc buông lỏng khí thế thì sẽ khiến đối phương nắm giữ quyền chủ động.

Sự yên lặng ngự trị khoảng ba giây, mọi người đều vô cùng nghi hoặc, phảng phất như Tần Phàm và DỊch Khuyết đều đã kích phát khí thế đến giới hạn nhưng lúc này, cả hai người đều cơ hồ không nghĩ ngợi gì mà đồng thời ta tay.

Đây cũng là vì trực giác võ đạo vô cùng nhạy cảm của hai người đồng dạng cho rằng thời cơ thích hợp ra tay nhất đã đến. Vì không muốn đối phương chiếm được ưu thế và bản thân rơi vào hoàn cảnh xấu nên cả hai đều đồng thời ra tay, có thể nói thời cơ ra tay cũng phần nào đó trực tiếp phân định thắng bại.

Một đao một kiếm vẫn còn cách nhau khoảng vài mét nhưng hai cỗ năng lượng một lạnh một nóng đã hung hăng va vào nhau.

Sau khi giao phong lần thứ nhất, hai người đều đã hiểu rõ trình độ đối phương như thế nào. Lúc này hai người đều tiến vào giao đoạn giằng co, trong lúc giao phong hòng tìm ra sơ hở của đối phương để xuất một kích trí mạng giành thắng lợi.

- XUY!

Trên chiến đài đỉnh Tử Cấm, trường kiếm trong tay Dịch Khuyết vạch phá không khí, giống như một tia chớp mang theo bông tuyết và từng cơn gió lạnh như băng hung hăng đâm về phía bóng người màu xanh ở trước mặt.

Sức gió vô cùng mãnh liệt khiến quần áo Tần Phàm cơ hồ dính chặt lên da hắn, nghe thấy kình phong sắc bén vô cùng bén nhọn kia, kiếm chưa đến nơi mà hắn đã cảm nhận được một cỗ rét lạnh thấu xương. Thế kiếm kia vô cùng mạnh càng khiến cả người Tần Phàm cơ hồ bị ép đến mức khó có thể nhúc nhích. Nhưng Tần Phàm lại không chút động dung, ánh mắ hắn nhìn thẳng vào mũi kiếm đang càng ngày càng tiến lại gần, lúc chỉ còn cách đầu hắn chỉ nửa xích thì thân thể hắn khẽ động, dùng một loại tư thế không thể tưởng tượng nổi lướt ngang qua, nhẹ nhàng như một cơn gió, tránh thoát một kích kia.

Trường kiếm kia đâm tới chỉ cách thân thể Tần Phàm chỉ khoảng nửa tấc, thoạt nhìn cực kỳ hung hăng, thiếu chút nữa đã chém xuống một nửa bả vai Tần Phàm.

Trông thấy một màn này, mọi người không khỏi hoảng sợ, không thể tưởng được dưới tình huống đó mà Tần Phàm có thể tỉnh táo như thế. Nếu như vừa rồi không né tránh kịp thì hắn nhất định bị thương không nhẹ, thậm chí có thể vì trúng một kích kia mà thất bại thảm hại.

Đồng thời, những người ủng hộ Tần Phàm cũng phấn chấn không thôi. Bởi vì pha giao phong ngắn ngủi vừa rồi đã chứng minh thực lực của hắn, khiến những người ủng hộ hắn nhưng vẫn còn ẩn ẩn có chút lo lắng càng thêm kiên định. Có một ít người vốn cho rằng Tần Phàm hẳn phải thua không thể nghi ngờ gì thì lúc này cũng dần dần cải biến suy nghĩ của mình.

Dù chỉ tiến vào thánh địa Chân Vũ chỉ được nửa năm và còn chưa tiếp xúc với đỉnh Thiên Cơ nhưng hắn có thể đấu ngang tay với Dịch Khuyết, Linh Vũ Sư mạnh nhất vã đã tiến vào đỉnh Thiên Cơ được 5 năm.

Hắn có thể đủ tư cách để được mọi người tôn trọng và tin tưởng.

Đao kiếm đụng nhau, đao quang kiếm ảnh đầy trời, năng lượng băng hỏa không ngừng giao dung. nguồn

Bầu trời trên đỉnh Tử Cấm bị năng lượng chiếu rọi tạo nên một vầng sáng vô cùng lộng lẫy. Hai cỗ năng lượng không ngừng va vào nhau, tại toàn bộ đài đối chiến, nhiệt độ thay đổi rất nhiều lần khiến chiến đài này khi thì cực nóng, khi thì cực lạnh, vô cùng quỷ dị. Nếu là thường nhân ở đây thì khẳng định không thể chịu nổi.

Ngay cả hai người Dịch Khuyết và Tần Phàm đang giao đấu với nhau cũng ẩn ẩn cảm thấy mình bị ảnh hưởng. Bất quá thể phách Tần Phàm rất cường đại, không sợ nóng lạnh, tự nhiên ảnh hưởng ít đi còn quanh thân Dịch Khuyết có băng tuyết bao bọc như khôi giap nên cũng có hể chịu đựng những năng lượng này. Cho nên dù nhiệt độ có thay đổi nhưng cũng không ảnh hưởng nhiều lắm đến hai người bọn hắn.

Về phần thân thể có chút không thích ứng kịp thì khiến hai người bọn hắn bị hạn chế đi vài phần.

Trên đài quyết chiến, mỗi một lần đao kiếm giao nhau thì thanh âm năng lượng giao đụng nặng nề liền truyền đến, cũng chỉ có người trong cuộc mới có thể cảm nhận rõ ràng chỗ lợi hại của đối phương, hai người càng giao phong thì càng lộ ra thần sắc ngưng trọng.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1204)