← Ch.0418 | Ch.0420 → |
Những người chung quanh kia vừa mới bị truyền tống từ trong Thiên Cơ Đỉnh đi ra, đồng dạng là thiên tài thực lực cực cao, sau khi gặp được khí thế vô cùng cường đại của Võ Tôn kia, cũng không khỏi thối lui ra phía sau gần 100m nữa.
Khí tràng Võ Tôn của Dịch Khuyết thật sự là quá mạnh mẽ, dù thân là Linh Vũ Sư đỉnh phong, ở trong Thiên Cơ Đỉnh cũng tu luyện mấy năm thời gian, nhưng chỉ cần không có đạt tới cảnh giới Võ Tôn, bọn hắn đều không có cách nào ngăn cản!
Tuyệt đại bộ phận Linh Vũ Sư, ở trước mặt Võ Tôn, thậm chí không có dũng khí ra tay.
- Dịch Khuyết hắn sau khi trở thành Võ Tôn, vậy mà cường đại nhiều như vậy!
Vốn cùng Dịch Khuyết thực lực không sai biệt nhiều Đại Khôn quốc Mạc Y, vào lúc đó trong nội tâm rung động thật sâu, hắn không có Nghĩ Tôn Đan, cho nên hiện tại vẫn không có cách nào đột phá đến Võ Tôn chi cảnh.
- Chỉ là, Tần Phàm... hắn sao rồi hả?
Lập tức, Mạc Y biểu lộ phức tạp mà nhìn về phía thiếu niên áo xanh đứng đối diện Dịch Khuyết, trong lòng có chút cảm giác kỳ diệu, nhớ rõ lúc Thiên Tài Chiến hắn từng ở trước mặt Tần Phàm khẩu phóng cuồng ngôn.
Nhưng kết quả, hiện tại hắn ở trước mặt Tần Phàm, ngay cả dũng khí ra tay cũng không có, thậm chí nói, hắn đã không xứng làm đối thủ của người kia, đúng như lúc trước hắn ở trước mặt Tần Phàm đã từng nói qua.
Giờ khắc này, khí thế của Tần Phàm vẫn còn trong trạng thái nội liễm, nhưng ở dưới khí tràng áp bách mà Dịch Khuyết phóng ra ngoài, hắn lại vững vàng đứng vững ở địa phương cách Dịch Khuyết ngoài mười trượng, tựa hồ không có chút ảnh hưởng nào.
- Ta cũng sẽ không thua.
Tần Phàm cảm thụ được khí thế Võ Tôn vô cùng cường đại kai của Dịch Khuyết, trong miệng nhàn nhạt đáp lại nói ra, hắn trảm Nghịch thành Tôn, đối với mình có được tự tin thật lớn.
Bồng!
Nháy mắt sau đó, trong hư không ẩn ẩn rung động, dùng thân thể của hắn làm trung tâm, khí tràng cường đại thuộc về Võ Tôn từ trên người của hắn đột nhiên bộc phát phóng xạ mà ra, chỉ là thời gian một cái hô hấp, lập tức liền đè ép khí tràng nguyên lai của Dịch Khuyết xuống dưới.
Một ít Linh Vũ Sư đỉnh phong cường giả vừa rồi bởi vì khí thế của Dịch Khuyết áp bách đã thối lui ra khoảng cách rất lớn, vào lúc này, ở dưới khí thế của Tần Phàm, nhịn không được lần nữa lui về phía sau một khoảng cách!
Hơn nữa những người này, đột nhiên cảm giác quanh thân mình giống như thoát lực, dù cho cách hơn 100m, bọn hắn cũng đề không nổi một tia ý niệm phản kháng.
Chỉ là vừa tới Võ Tôn, dĩ nhiên đã cường đại như vậy!
Trên quảng trường Thần Điện, nhìn thiếu niên áo xanh ở giữa quảng trường kia, trong nội tâm mọi người lần nữa rung động thật sâu.
- Dịch Khuyết, đến chiến a!
Giờ khắc này, Tần Phàm giống như là quân lâm thiên hạ, tuy không phải là cố ý, nhưng lại tự nhiên mà sinh ra một loại khí thế bễ nghễ thiên hạ, hắn nhìn xem thanh niên áo bào trắng đối diện, trong miệng khí phách vô song nói.
Trên không Thánh Địa Thần Điện, theo Tần Phàm bị truyền tống đến trên quảng trường Thần Điện, vốn đã chậm rãi khôi phục bình thường.
Nhưng đúng lúc này, bởi vì khí thế cường đại của Tần Phàm áp bách xuống dưới, mọi người trên quảng trường vẻn vẹn sinh ra một loại ảo giác, là sắc trời tựa hồ bỗng nhiên trở nên chìm vào hôn mê, giống như muốn áp xuống dưới.
Thời gian dần qua, trên quảng trường đã hoàn toàn không có thanh âm, tất cả mọi người không chuyển mắt mà nhìn trong quảng trường, bọn hắn đều không tự giác mà bị khí thế của Tần Phàm dẫn dắt.
Mà Dịch Khuyết, khi nghe Tần Phàm nói ba chữ "Đến chiến a", sắc mặt lại trở nên ngưng trọng.
- Đồng dạng đều là vừa vặn trở thành Võ Tôn, sao khí thế của hắn lại mạnh hơn ta nhiều như vậy.
Nhìn thiếu niên áo xanh cách đó không xa, trên mặt Dịch Khuyết cố gắng giữ vững bình tĩnh, nhưng trong nội tâm lại kinh động.
Hắn không bằng Tần Phàm!
Nếu như nói phân chia từ khí tràng quay chung quanh hai người bọn họ, như vậy ở bên trong khí tràng này, hiện tại Tần Phàm đã chiếm được hai phần ba, hắn chỉ có thể chiếm một phần ba mà thôi!
Khí thế mạnh yếu cũng không nhất định sẽ quyết định thắng bại, bất quá khí thế yếu đi, chẳng khác nào là cùng người cãi nhau đuối lý, chẳng khác gì là chưa giao thủ trước hết thua ba phần rồi! Tuy chưa hẳn không thể bằng võ kỹ vãn hồi ván cục thắng, nhưng lại có vẻ gian nan rất nhiều!
Mà trong khí thế tranh phong thắng được, không chỉ có để cho khí thế của mình như cầu vồng, chưa từng có từ trước đến nay, ở trong lúc giao thủ cũng sẽ cho đối phương sinh ra một loại áp lực vô hình, trừ khi là tu vi tâm tình cực cao, nếu không nhất định khó có thể hoàn toàn phát huy thực lực.
Thậm chí nói, ở bên trong Võ Tôn quyết chiến, khí thế mạnh yếu, còn sẽ ảnh hưởng đến lợi dụng lượng Thiên Địa nguyên khí!
Đủ loại như thế, cho nên thời điểm Dịch Khuyết nghe Tần Phàm nói ra ba chữ "Đến chiến a", hắn bởi vì khí thế yếu đi, thậm chí khó có thể mở miệng nói.
May mắn, tu vi tâm cảnh của hắn xem như thập phần không tệ, nếu không cũng không thể ở trước mặt đối thủ đã từng thua, còn có thể bình tĩnh mà đưa ra khiêu chiến lần nữa như thế.
- Tần Phàm, ta biết rõ cái này rất có thể là một cơ hội cuối cùng ta thắng được ngươi rồi, ta sẽ không buông tha!
Sau đó, Dịch Khuyết hít sâu một hơi, đem tất cả cảm xúc mặt trái vung đi, ở trình độ nhất định phóng ra áp lực của mình, sau khi để ình trở nên càng thêm bình tĩnh, trong miệng hắn mới chậm rãi nói.
Sở dĩ hắn nói như vậy, chính là vì biết rõ Tần Phàm trảm Nghịch thành Tôn, là sau khi chém giết Nghịch Tôn Chi Linh trở thành Võ Tôn!
Ở bên trong truyền thuyết ghi lại, phàm là Linh Vũ Sư trảm Nghịch thành Tôn, cuối cùng đều so với Võ Tôn cường hơn rất nhiều! Hơn nữa càng là sau này, sẽ càng trở nên mạnh hơn nữa!
Hiện tại hắn cùng Tần Phàm đều là vừa vặn đột phá đến Võ Tôn, nếu như vẫn không thắng được đối phương, như vậy hắn biết rõ ngày sau muốn thắng càng là khó càng thêm khó!
Khanh...
Cũng vào lúc này, trường kiếm trong tay Dịch Khuyết phát ra một tiếng thanh minh, sau đó trường kiếm của hắn vung lên, tựa hồ nhiệt độ trong toàn bộ quảng trường Thần Điện bỗng nhiên giảm xuống rất nhiều, thậm chí ở giữa không trung, vào lúc này bắt đầu nhao nhao nổi lên bông tuyết.
Lạnh như băng, cuồng bạo, Băng Hệ nguyên lực lợi hại ở trong không gian có hạn này chấn động lấy, Dịch Khuyết mượn Thiên Địa nguyên khí chi lực!
Trong phạm vi 100m, hết thảy Thủy hành nguyên lực bị Dịch Khuyết rút ra mà dùng, lạnh như băng, hóa thành gió tuyết đầy trời.
- Võ Tôn chi cảnh, quả nhiên lợi hại!
Cảm giác được không gian đột nhiên xuất hiện rét lạnh thấu xương kia, đám người trên quảng trường Thần Điện không thể không lần nữa lui về phía sau, bởi vì càng là tới gần giải đất trung tâm kia, nhiệt độ sẽ càng rét lạnh.
*****
PHỐC.
Ngay sau đó, Dịch Khuyết không nói thêm gì nữa, dưới chân nhẹ nhàng bước về phía trước một bước! Trường kiếm như rồng, ở bên trong băng tuyết gào thét, hắn phảng phất giống như là cùng thế giới tuyết trắng này hòa thành một thể.
Vù vù vù hô...
Mà thời điểm Dịch Khuyết cách Tần Phàm còn ước chừng 10m, vòi rồng giống như bỗng nhiên được phủ lên cực lớn, băng tuyết giữa không trung bỗng nhiên hiện lên hình dạng hình trụ, điên cuồng chuyển động, hơn nữa nhìn những bão tuyết cùng tuyết vân này, tựa hồ là muốn bao vây Tần Phàm lại.
Oanh!
Một tiếng chấn nổ cực lớn, làm cho cả quảng trường Thần Điện đều chấn động, thậm chí để cho nhiều người ở khá gần suýt nữa đứng không vững ngã nhào trên đất! Kỳ thật những người gần nhất kia cũng cách vị trí trung tâm hơn 100m, lại vẫn bị ảnh hưởng lớn như vậy!
Có thể nghĩ, lúc này đây chấn động mạnh như thế nào!
Kế tiếp, mọi người ở đây mới từ trong chấn động kia kịp phản ứng, đều kinh ngạc phát hiện, ở trong khu vực quảng trường kia, đột ngột xuất hiện chín băng trụ cực lớn, chín băng trụ này hiện lên hình tròn, bao vây một thân ảnh màu xanh vào giữa!
Những băng trụ này mặt ngoài bóng loáng như là tấm gương, có thể soi ra hình người rất rõ ràng, mà lúc này, mọi người có thể chứng kiến, ở phía trên chín cây băng trụ kia, đều có một thân ảnh màu trắng.
Áo trắng trường kiếm, đúng là Dịch Khuyết.
- Rất sớm nghe nói Dịch Khuyết này có một chiêu võ kỹ chỉ có Võ Tôn mới có thể hoàn toàn phát huy ra uy năng, không thể tưởng được một khi thi triển đi ra sẽ cường đến nước này!
Chứng kiến Dịch Khuyết thi triển ra võ kỹ cường đại như thế, trong lòng tất cả mọi người không khỏi rung động.
Gió tuyết y nguyên vây quanh chín băng trụ cực lớn kia, chung quanh gào thét lên, một mảnh trắng xoá, chỉ có thể lờ mờ chứng kiến trong đó có một thân ảnh màu xanh, ở thời điểm này, tất cả mọi người biết rõ, bị bao vây vào giữa khẳng định là Tần Phàm rồi.
Xem ra Tần Phàm là hoàn toàn bị vây ở bên trong Thế Giới Băng Tuyết này rồi.
- Tần Phàm hắn có thể ứng phó được sao?
Sau khi Dịch Khuyết trở thành Võ Tôn, trình độ cường đại thậm chí xa xa vượt ra khỏi bọn hắn tưởng tượng, tuy là những người kiên định ủng hộ Tần Phàm kia, vào lúc này trong nội tâm cũng ẩn ẩn sinh ra một tia buông lỏng.
Bởi vì mọi người cảm thấy hai người này đều là vừa vặn trở thành Võ Tôn, đều cho là bọn họ điều khiển nguyên khí sẽ không kém quá nhiều, mà Dịch Khuyết lại có võ kỹ cường đại.
- Tần Phàm sẽ lần nữa sử dụng võ kỹ Bạo Huyết Kỳ Lân hay không?
Bất quá nhớ tới thời điểm cuối cùng Thiên Tài Chiến quyết chiến, Tần Phàm sử dụng võ kỹ quỷ dị, vào lúc này mọi người đối với Tần Phàm vẫn còn có chút chờ mong.
Chỉ là bọn hắn không biết, một chiêu này của Tần Phàm ở sau khi hai người trở thành Võ Tôn, còn có thể tạo được hiệu quả chính thức không.
Dù sao khi đó mọi người chỉ là cách màn sáng đi quan sát Tần Phàm cùng Dịch Khuyết quyết chiến, không thể cảm thụ rõ ràng một chiêu võ kỹ này như Dịch Khuyết, cũng không thể chuẩn xác mà phán định uy lực chính thức của chiêu võ kỹ này đến tột cùng mạnh bao nhiêu.
- Tần Phàm, tiếp chiêu a!
Mà vào lúc này, thanh âm của Dịch Khuyết bỗng nhiên Phiêu Miểu truyền đến, quanh quẩn ở trên toàn bộ quảng trường Thần Điện, nhưng cũng rất khó phân biệt ra được hắn đến tột cùng là đến từ phương hướng nào.
Chín băng trụ cực lớn, chín bóng dáng bạch sắc, trong nháy mắt này, đều động!
Gió tuyết gào thét tầm đó, chỉ có thể nhìn đến chín đạo tàn ảnh bạch sắc, tựa hồ là chín Dịch Khuyết, đồng dạng tốc độ bay nhanh, nhanh như thiểm điện hướng về bóng người màu xanh bị vây ở chính giữa chín băng trụ!
Tốc độ thân pháp của Dịch Khuyết so với nửa năm trước thì nhanh hơn rất nhiều.
Băng tuyết kiếm khí này mạnh, là xưa đâu bằng nay.
- Võ Tôn chính thức, quả nhiên so với lúc trước phục dụng Nghĩ Tôn Đan tạm thời trở thành Võ Tôn thì cường hơn rất nhiều.
Nhìn xem chín bóng dáng lạnh như băng này, trong lòng Tần Phàm cũng hơi trầm ngâm nói.
Ở thời điểm này, tuy khí lực của hắn nghịch thiên cũng cảm thấy rét lạnh tận xương, nhưng hắn không có nửa điểm bối rối, vẫn lặng yên đứng ở địa phương nguyên lai.
Kiếm khí lạnh như băng kề mặt mà đến, từ bốn phương tám hướng đâm về hắn.
Khí tức lạnh như băng tựa hồ như ở nửa năm trước muốn kết hắn thành băng điêu vậy.
Bồng!
Cũng vừa lúc đó, một tiếng chấn động không quá vang dội truyền ra ở trong quảng trường, nhưng mà theo một tiếng chấn nổ này, chúng nhân trên quảng trường lập tức phát hiện độ ấm bốn phía đột nhiên bắt đầu bão tố đề thăng!
Bành!
Ngay sau đó, là một tiếng chấn nổ muốn vang dội hơn rất nhiều!
Thời điểm tiếng chấn nổ truyền đến, mọi người có thể chứng kiến ở vị trí trung tâm ở quảng trường đằng kia, Tần Phàm bị một nguyên khí tráo hỏa hồng sắc rộng đến ba mét bao phủ ở bên trong, mà những băng tuyết gào thét kia một khi đụng phải nguyên khí tráo này, lập tức liền tan rã.
Sau đó theo nguyên khí tráo hỏa hồng sắc này rất nhanh mở rộng, thậm chí sau khi nhìn như là va chạm vào chín bóng người Dịch Khuyết kia, tám đạo trong đó liền hóa thành hư vô!
Càng sau đó, từ lồng khí Hỏa nguyên này phát ra năng lượng nóng rực, ở trong thời gian cực ngắn, thậm chí chỉ là thời gian một cái hô hấp, liền phá hủy hoàn toàn chín băng trụ cực lớn mà Dịch Khuyết huyễn hóa ra vừa rồi!
Trên Quảng trường, lập tức từ trời đông giá rét biến thành mùa hè nóng bỏng!
Phía trên gác cao Thần Điện, Kim Thượng mắt thấy một màn này, lúc này cũng không khỏi mở trừng hai mắt, lộ ra thần sắc phi thường khiếp sợ!
Ở dưới quảng trường không có Võ Tôn, mà Kim Thượng hắn thân là Thần Điện trưởng lão, lại là chuẩn Võ Thánh hàng thật giá thật! Là tồn tại Võ Tôn đỉnh phong!
Ở thời khắc này, hắn có thể mẫn cảm mà cảm giác được nguyên khí biến hóa trên quảng trường phía dưới kia!
Ở thời điểm bắt đầu, hoàn toàn là Thủy hành Băng Nguyên khí chiếm cứ, mà trong nháy mắt ngay mới vừa rồi, thuần túy là Hỏa nguyên khí, lập tức bá đạo đẩy lui tất cả Thủy nguyên khí ra ngoài khu vực trăm thước!
Để cho Dịch Khuyết ngoại trừ những nguyên khí vừa rồi hấp dẫn đến trường kiếm trong tay kia ra, đã hoàn toàn không có Thiên Địa nguyên khí có thể mượn!
PHỐC!
Rốt cục, trường kiếm của chân thân Dịch Khuyết đâm xuyên qua lồng khí của Tần Phàm, nhưng mà, bởi vì ở trong trăm mét đã không có Thiên Địa nguyên khí thuộc về Thủy hành có thể mượn, hắn vô lực rồi!
- Cái nguyên khí tráo này tựa hồ cũng không tệ lắm.
Lúc này trong nội tâm Tần Phàm thoải mái thầm nghĩ, lúc trước thời điểm hắn bị Càn Kinh Tần gia Tần Húc đuổi giết từng lĩnh giáo qua một lần, hiện tại, hắn cũng đã có thể sử dụng, hơn nữa tựa hồ uy lực so với Tần Húc còn mạnh hơn không ít.
Tiếp theo trong nháy mắt, hắn ngang nhiên ngẩng đầu lên, đối mặt Dịch Khuyết chi cách mình ba bước cùng trường kiếm trong tay hắn, hai mắt bỗng nhiên ngưng tụ!
Lập tức, một quyền đột nhiên đánh ra!
Ở dưới một quyền này dẫn dắt, Thiên Địa nguyên khí cuồng bạo mà rực nóng, tựa hồ là bị lược đoạt, cực kỳ nhanh tuôn về quả đấm của hắn, sau đó nghênh hướng thanh trường kiếm kia.
← Ch. 0418 | Ch. 0420 → |