Vay nóng Tinvay

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0446

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0446: Lo lắng của Tần Phàm
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Shopee


Bởi Thú Triều lần này cho nên tường của Nam Phong thành đều sụp đổ toàn bộ, tam đại gia tộc và tinh anh của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn đều tổn thất không ít, bất quá mọi người tuy bi thống như lông mày cũng dãn ra không ít.

Dù sao thu hoạch lần này thực sự quá phong phú, mấy ngàn khỏa yêu tinh hạch, còn có vô số tài liệu yêu thú! Hơn nữa còn thi thể Độc Giác Giao Long kia nữa... Thêm vào những thứ linh tinh tự nhiên không cần nói thêm.

Mặt khác, tất cả mọi người biết rõ ngăn cản thành công đợt Thú Triều lần này, Nam Phong thành sẽ vang danh khắp Đại Kiền quốc! Theo đó sẽ mang đến một lượng người cực lớn, lợi ích khó đoán trước được.

Mà tất cả mọi người lòng sáng như gương, tất cả chuyện này đều là nhờ có thiếu niên áo xanh đứng trên tường thành kia, một Võ Tôn trẻ tuổi chưa đầy hai mươi!

Nếu như lúc này không có thiếu niên đột nhiên hàng lâm xuống như Chiến Thần này thì toàn bộ Nam Phong thành có lẽ đã sớm trở thành phế tích rồi, tất cả mọi người ở đây cũng khó mà bảo tồn được trong Thú Triều lần này chứ đừng nói chi đến phát triển ngày sau.

Cho nên không chỉ tộc nhân Nam Phong Tần gia, lúc này toàn bộ người của Nam Phong thành đều nhìn thân ảnh màu xanh trên tường thành kia, ánh mắt nóng rực, lòng cảm kích đối với Tần Phàm khó có thể biểu đạt hết..

- Tần tộc trường, ngươi có một đứa con thật tốt.

Hai tộc trưởng Điền Tiết của Nam Phong thành lúc này cũng có chút hâm mộ và thổn thức thở dài vì Tần Hồng. Lúc trước hai người bọn họ còn vì con mình mà kiêu ngạo, mà khi đó Tần Phàm đã mười lăm tuổi mà vẫn chỉ là một Võ Đồ tam cấp thôi.

Bọn hắn tuy rằng không giống như Nam Phong Ngô gia đã biến mất khỏi Nam Phong thành vốn hay châm chọc khiêu khích Tần Hồng, nhưng trên thực tế, hai người bọn họ chung quy vẫn có chút cảm giác ưu việt, dù sao cái đó cũng đại biểu cho truyền thừa của gia tộc! Thực lực và tiềm lực Tần Phàm biểu hiện ra khi đó căn bản không cách nào so sánh với hai nhà bọn họ.

- Ha ha, ta quả thật luôn lấy đứa con trai này làm ngạo!

Vào lúc này nội tâm Tần Hồng rất vui vẻ hưng phấn, đối với đứa con trai này hắn thõa mãn không nói nên lời, trước kia dù hắn có nằm mơ cũng không nghĩ ra được đứa con trai mình lại có thành tựu như thế.

Một Võ Tôn không đến 20t! Hơn nữa còn là một gã Luyện Đan Sư!

Hai vinh quang này đủ để kích động nhân tâm, khi Tần Hồng đối mặt với mấy vị trưởng lão trong gia tộc, đều có thể cảm nhận được vui mừng lẫn hưng phấn trong mắt đối phương.

Mấy vị trưởng lão này tuy rằng có chút đau lòng vì những tộc nhân chết đi ban nãy, nhưng dần dần đều như mở cờ trong bụng, đối với bọn hắn mà nói, không có chuyện gì quan trọng hơn chấn hưng gia tộc cả!

Mà Nam Phong Tần gia chỉ cần có Tần Phàm ở đây, thì sợ gì không thể hồi phục vinh quang tổ tiên chứ!

Bất quá Tần Hồng tuy rằng trong lòng hưng phấn, nhưng vẫn rất có phong độ cười nói với hai vị tộc trưởng:

- Bất quá Tiểu Phàm hắn không chỉ là Võ Tôn của Nam Phong Tần gia mà còn là Võ Tôn của toàn bộ Nam Phong thành! Tam đại gia tộc của Nam Phong thành chúng ta đoàn kết một lòng.

- Tần tộc trường nói hay lắm, tam đại gia tộc Nam Phong thành chúng ta đoàn kết một lòng.

Hai người Điền Phong và Tiết Trường Phong liếc nhau một cái, cũng đều nói. Trên thực tế, hiện giờ bọn hắn đã rõ, từ hôm nay trở đi, Nam Phong thành đã chân chính lấy Nam Phong Tần gia cầm đầu, thậm chí hai nhà Điền Tiết bọn hắn còn phải sống dưới ánh sáng vinh quang của Nam Phong Tần gia nữa.

Bất quá, bọn hắn cũng biết, tuy rằng ngày sau ở Nam Phong thành tuy rằng rất ít quyền nói chuyện, nhưng khẳng định có thể khiến gia tộc mình nương theo Nam Phong Tần gia và Nam Phong thành đi được xa hơn.

Tất cả việc này đều là vì Tần Phàm!

Nhìn vị thiếu niên áo xanh kia, nội tâm hai vị tộc trưởng không khỏi lần nữa âm thầm cảm khái.

...

Màn đêm dần buông xuống

Tuy rằng còn một số nhỏ người quét dọn chiến trường và cảnh giới, nhưng đại bộ phận đều đã quay về gia tộc.

Một đêm này, toàn bộ Nam Phong thành giăng đèn kết hoa, tam đại gia tộc lại càng mở tiệc chiêu đãi toàn thành! Toàn thành đều đang vừa múa vừa hát, rượu ngon món ngon hưởng thụ tận hứng, chúc mừng lần này có thể bảo vệ gia viên thành công.

Lúc này, chúc mừng ở Nam Phong Tần gia còn long trọng hơn bất cứ lúc nào khác!

Tất cả tộc nhân đều vô cùng hưng phấn, tộc nhân toàn bộ Nam Phong Tần gia đều đang sôi trào sung sướng.

Diễn võ trường trong Nam Phong Tần gia, cơ hồ tất cả tộc nhân đều tụ tập lại đây.

- Lúc này, đầu tiên chúng ta cảm thấy thương tiếc vì những tộc nhân hy sinh, là bọn hắn dùng huyết nhục của mình để bảo vệ vinh quang gia tộc! Lần nữa, Tần Hồng ta, tộc trưởng đương nhiên Nam Phong Tần gia trước tiên kính bọn hắn một ly!

Trên đài cao, Tần Hồng nâng chén lên trời, thần sắc nghiêm túc nói, sau khi nói xong liền đổ rượu xuống đất.

Vào lúc đó, tất cả tộc nhân đều tự giác trầm mặc.

- Hôm nay, chúng ta thành công bảo vệ an nguy Nam Phong thành, chén tiếp theo này, là kính tự chúng ta!

Tần Hồng lại rót một chén rượu, lần nữa cao giọng nói:

- Người chết cũng đã chết, kẻ sống nên kế thừa ý chí người đã chết đi, tất cả tộc nhân Nam Phong Tần gia chúng ta nhất định phải không ngừng phấn đấu, cùng nhau khai sáng Nam Phong Tần gia càng thêm huy hoàng!

Tần Phàm ở một bên nghe lời nói hùng hồn này, trong nội tâm cũng không nhịn được có chút xúc động. Trên thực tế, lòng trung thành của hắn đối với gia tộc ngày càng mạnh, hắn cũng thật lòng muốn gia tộc ngày càng mạnh hơn... Dù sao, những người này đều rất tín nhiệm hắn, thậm chí sau khi biết chuyện ước hẹn năm năm, mình mang cả Nam Phong Tần gia ra đánh bạc vẫn rất tín nhiệm hắn.

Tần Phàm âm thầm nắm chặt nắm đấm, hắn biết rõ, mình coi như liều mạng cũng không thể phụ lòng tín nhiệm này được.

Đồng thời, trải qua Thú Triều lần này, trong lòng hắn cũng nhiều thêm chút lo lắng.

Hắn lúc trước tán gẫu với bọn người Giang Phong, cuối cùng biết được Thú Triều lần này cũng không phải ngẫu nhiên, hơn nữa hắn quan sát những yêu thú chết đi một chút, tựa hồ phát hiện những yêu thú này đều có chút bất đồng nhỏ, nhưng cụ thể thể nào thì nhất thời hắn không nói rõ được.

Hắn thậm chí ẩn ẩn cảm giác được, sau lưng Thú Triều lần này không chừng còn có người thao khống

- Lão đầu, ngươi còn nhớ rõ Trấn Yêu thành kia không?

Nghĩ tới đây, Tần Phàm truyền âm nói với Cổ Mặ. Sau khi trở về, Tần Phàm luyện đan số lượng lớn khiến lão nhân này ăn no một chầu, không chỉ thương thế phục hồi nhanh chóng mà cảnh giới còn tăng tiến, sau đó cứ tiếp tục về lại trong đỉnh lô giới chỉ của Tần Phàm.

- Hắc hắc, không phải nơi lần trước ở Yêu Thú Hoang Nguyên thiếu chút nữa đã biến ngươi thành kẻ đần đó sao?

Thanh âm quen thuộc của Cổ Mặc lần nữa vang lên bên tai, cái này khiến Tần Phàm cảm thấy rất thân thiết.

*****

- Ân, còn nhớ rõ bọn hắn đã từng khống chế võ giả không? Lúc ấy ta đã từng một đạo tinh thần lực cường đại ở Trấn Yêu thành trùng kích, thiếu chút nữa cũng đã bị bọn hắn chỗ khống chế. Cho nên ta hoài nghi, những yêu thú này cũng là do Trấn Yêu thành khống chế. Thú Triều trăm năm khó gặp lần này, rất có thể chính là Trấn Yêu thành đang thăm dò.

Tần Phàm nhíu nhíu mày nói.

- Phân tích của ngươi cũng không phải không có lý, ta cũng cảm thấy những yêu thú kia có chút bất thường, ngươi không phải thu phục một đầu Đại Địa Bạo Hùng sao? Nghĩ biện pháp phát hiện chút gì trên người nó xem.

Cổ Mặc nghĩ nghĩ liền nói.

- Về phần Trấn Yêu thành này ta cũng đã chú ý từ lâu, căn cứ một ít tin tức Ẩn Thế mạo hiểm đoàn báo cáo thì Trấn Yêu thành này tuyệt đối có vấn đề!

Tần Phàm gật đầu khẳng định nói, nhưng hắn cũng đồng thời có chút nghi' hoặc:

- Bất quá... Nghe nói Chân Vũ Thánh Điện cũng biết việc này, vì sao bọn hắn không phái người đi xử lý? Ngược lại còn tùy ý để Trấn Yêu thành phát triển chứ?

- Vấn đề này nhắc tới cũng kỳ quái, có lẽ Chân Vũ Thần điện đang suy nghĩ một sách lược vẹn toàn a...

Lúc này Cổ Mặc cũng có chút nghi hoặc, bất quá nghĩ nghĩ hắn lại nói:

- Trấn Yêu thành chẳng lẽ còn mạnh hơn trong tưởng tượng của ta sao?

Tần Phàm trầm tư, một lát sau tiếp tục nói:

- Đúng rồi, theo tin tức Ẩn Thế mạo hiểm đoàn truyền đến thì Chân Vũ Thánh Điện đích thật đã từng phái ra cường giả cấp trưởng lão đã từng đi điều tra, bất quá cuối cùng hình như cũng không giải quyết được gì.

- Ân, ta nhớ được lúc bị đạo tinh thần lực kia trùng kích vào trong óc, thậm chí bản Võ Thánh trốn trong đỉnh lô giới chỉ cũng nhận được chút ảnh hưởng, thực lực chủ nhân của Trấn Yêu thành không thể bỏ qua được, ít nhất dù ngươi đã đạt đến cảnh giới Võ Tôn so ra vẫn có chênh lệch rất lớn.

Cổ Mặc nhớ tới chuyện cũ lần nữa nói.

- Nếu như ngay cả Chân Vũ Thánh Điện cũng không làm gì được Trấn Yêu thành, vậy nếu Trấn Yêu thành thật sự có lòng đối phó với Nam Phong Tần gia ta thì phải làm sao?

Nhìn khuôn mặt tươi cười của các tộc nhân đang chúc mừng phái trước, Tần Phàm lộ ra càng thêm lo lắng. Nam Phong thành vốn phải dựa vào gần Yêu Thú Hoang Nguyên, hắn thật sự lo lắng sẽ có một đợt Thú Triều càng lớn hơn nữa.

Lúc trước vì hắn đột phá đến Võ Tôn, lại nắm giữ võ kỹ cường đại cho nên rất tự tin vào bản thân, lần này giao chiến với Độc Giác Giao Long hắn đã nhận ra, yêu thú thất cấp cũng có trời sinh dị chủng, cũng không phải đơn giản như trong tưởng tượng!

Huống chi là yêu thú bát cấp, cửu cấp?

Nếu Trấn Yêu thành có được thực lực ngay cả Chân Vũ Thánh Điện cũng phải kiêng kị thì thực nói không chừng còn có thể khống chế yêu thú càng cường đại hơn nữa

- Tiểu tử, ngươi cũng đừng suy nghĩ nhiều, tuy rằng Chân Vũ Thánh Điện kiêng kị Trấn Yêu thành, bất quá nếu Trấn Yêu thành thật sự quá phận, vậy thì chẳng khác nào tuyên chiến với Chân Vũ Thánh Điện, bọn hắn không thể nào mặc kệ được. Chân Vũ Thánh Điện được xưng là người phát ngôn của Chân Vũ Thần ở nhân gian, năng lượng người thường không thể tưởng được.

Cổ Mặc thấy Tần Phàm lo lắng lo lắng, liền an ủi nói.

Tần Phàm nhớ tới Chân Vũ Thần thần bí kia, hắn cũng vững tin điểm này, đồng thời hắn cũng biết nghĩ nhiều cũng vô ích, liền gật đầu không suy nghĩ thêm nữa.

Hắn hiểu được, việc quan trọng nhất hiện giờ là phải tăng lên thực lực. Hắn đã phân phó Ẩn Thể mạo hiểm đoàn toàn lực đi nghe ngóng tin tức về Cửu Long Tháp, chỉ cần tìm được viên Ma Chủn thứ tưg, thực lực của hắn sẽ được đề cao, hắn cũng nắm chắc hơn nhiều.

Hất cả đều sẽ từ từ khá lên.

Ngẩng đầu nhìn lại, pháo hoa nở rộ trên bầu trời Nam Phong thành, các tộc nhân đều đang vui cười nhìn lên không trung, ấm áp mà hòa hợp... Thu toàn bộ cảnh tưởng này vào mắt, tâm tình Tần Phàm cũng dần dãn ra.

Oanh!

Một tiếng chấn động lớn tràn khắp Kim Liên Không Gian, thanh thế kia khiến hàng rào Tạo Hóa Kim Liên vốn vô cùng chắc chắn cũng có chút rung rung.

Ngay sau đó, hai đạo thân ảnh bên trong tiếng nổ vang kia lướt nhanh ra hai bên.

Hai người đều có chút thở phào nhẹ nhỏm, sau đó bốn mắt nhìn nhau.

- Xú tiểu tử, không thể tưởng được một năm không gặp ngươi đã lợi hại đến trình độ này rồi, thậm chí ngay cả bản Võ Thánh cũng không phải đối thủ của ngươi nữa.

Trong đó bóng người mặc áo bào xanh đen kia lộ ra tương đối chật vật hơn một chút, thậm chí ngay cả áo bào cũng đã cháy đen rách rưới.

Bóng người này dĩ nhiên là Hắc Hỉa Võ Thánh Cổ Mặc năm đó rồi.

- Ha ha, đó là bởi vì bộ dạng của lão đầu người hiện giờ không cách nào phát huy ra toàn bộ thực lực a, bất quá cuối cùng cho ngươi xem thử mùi vị của tiểu tử ta năm đó, hắc hắc.

Nhìn bộ dáng chật vật kia của Cổ Mặc, Tần Phàm có chút nghiền ngẫm nói.

Lúc trước hắn tỉ thí với Cổ Mặc, coi như cảnh giới không sai biệt lắm nhưng hắn vẫn chật vật không thôi dưới tay Cổ Mặc, bị thất bại rất triệt để. Nhưng hôm nay sau khi hắn trảm nghịch thành tôn đột phá đến Võ Tôn chi cảnh, lại công thêm Thiên giai võ kỹ Vạn Ngưu Trùng Chàng bản thân tự nghĩ ra, 999 trọng Man Ngưu kình, uy lực vô cùng, dù là Cổ Mặc cũng không phải đối thủ.

Lại nói tiếp, một năm ở Chân Vũ thánh địa đối với hắn mà nói quả thật thập phần mấu chốt, cải biến cũng thập phần to lớn.

- Xú tiểu tử.

Cổ Mặc nghe thấy Tần Phàm nhắc tới chuyện năm đó không khỏi cười mắng một tiếng, bất quá hắn lại cảm thấy hết sức vui mừng. Thân làm thầy, đệ tử trò giỏi hơn thầy là chuyện đáng mừng, lòng hắn tự nhiên cũng rất cao hứng rồi.

- Bất quá đáng tiếc chiêu này của ta tuy được gọi là Vạn Ngưu Trùng Chàng, nhưng trên thực tế chỉ có 999 trọng, đừng nói là vạn, ngay cả một ngàn cũng không cách nào đột phá được.

Tần Phàm không không tiếc nuối nói.

Hắn đã từng cũng thử nghiên cứu qua làm sao đột phá lần nữa, nhưng cũng không có tiến triển quá lớn, 999 trọng tựa hồ đã là cực hạn hắn có thể nắm giữ rồi.

- Xú tiểu tử, ngươi cũng đừng có không biết đủ như vậy, cửu vi cực sổ, 999 trọng đã là cực hạn rồi! Lấy thực lực vừa rồi ngươi phát huy ra, ta nghĩ chỉ cần đối phương không có Thiên giai võ kỹ, vậy thì dù là Võ Tôn ngũ lục cấp cũng chưa hẳn là đối thủ của ngươi! Cho nên ngươi có thể làm được đến trình độ này đã thập phần không tệ rồi, cho dù đổ là bản Võ Thánh cũng chưa chắc có thể làm được một bước này.

Cổ Mặc mặt mo không khỏi kéo ra nói, đối với người từng là Võ Thánh như hắn mà nói, sự biến thái của Tần Phàm thật sự là đả kích không nhỏ.

Nhớ ngày đó hắn cải tiếng Man Ngưu Trùng Chàng thành Tam Trọng Man Ngưu Xung cũng đã tốn không ít tinh lực, hắn thật sự không cách nào tưởng tượng tiểu biến thái Tần Phàm làm sao cải tiến ra được 999 trọng.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1204)