Vay nóng Homecredit

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0519

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0519: Kỳ tích chi kiếm!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Shopee


Thế giới này chính là như vậy, nếu ngươi không giết người thì người sẽ giết ngươi, Tần Phàm chỉ bị bức bất đắc dĩ.

Làm xong tất cả chuyện này, thân ảnh hắn chợt lóe, rốt cục thật nhanh đã biến mất xa xa. Một mảnh núi non sau lưng hắn nơi nơi cháy đen một mảnh, sụp đổ nghiêm trọng, từ xa nhìn lại độ cao cùng thể tích đã bị giảm mất phân nửa.

Thậm chí khi Tần Phàm rời đi, còn có nhiều chỗ vẫn còn đang sụp đổ, đất đá cuồn cuộn chôn vùi một đời hung nhân.

Tốc độ của Tần Phàm cực nhanh, nhưng vô cùng bí mật quay về trong thành chủ phủ Đại Phong Thành, vào lúc này đã thấy bát cấp võ tôn Dương Côn chờ ngay cửa, điều này làm sắc mặt hắn không khỏi âm trầm.

- Dương Côn, ngươi tìm ta có chuyện gì không?

Bất quá hắn cũng biết việc này vốn không thể giấu diếm được người kia, hơn nữa hắn cũng không ngại bị tiết lộ bí mật, cho nên chỉ làm như không có việc gì bước tới thản nhiên hỏi. xem tại

Dương Côn kỳ thật còn chưa đẩy cửa đi vào phòng xem qua, hiện giờ chứng kiến Tần Phàm từ bên ngoài trở về, như vậy nhất định cuộc đại chiến khi nãy có sự liên quan của thanh y thiếu niên này.

Nghĩ tới cuộc đại chiến kinh thiên vừa rồi, hắn thậm chí khẳng định đối thủ của Tần Phàm là nửa bước võ thánh, nhưng Tần Phàm vẫn có thể bình an trở về! Kết quả không cần nói cũng biết, đồng thời trong lòng hắn đối với thanh y thiếu niên trước mắt có thêm sự nhận thức mới về thực lực khủng bố của hắn.

- Bẩm thành chủ, hôm nay chúng ta thu được phi tín truyền lại, Đại Kiền quốc Kiền Kinh Tần gia đại trưởng lão Tần Thiên Hoành trong hai ngày nữa sẽ đến Đại Phong Thành.

Dương Côn áp chế nỗi khiếp sợ trong lòng, sau đó cung kính nói với Tần Phàm.

- Kiền Kinh Tần gia đại trưởng lão Tần Thiên Hoành?

Tần Phàm không khỏi hơi kinh hãi, nhìn Dương Côn hỏi như muốn xác nhận, hắn rõ ràng cũng từng nghe qua danh hào của người này.

- Dạ, Kiền Kinh Tần gia còn nói...muốn chúng tôi bất kể thế nào cũng phải ngăn cản lại thành chủ!

Dương Côn cẩn thận liếc mắt nhìn Tần Phàm, sau đó tiếp tục nói.

Ở hai ngày này, Tần Phàm bởi vì ở lại trong Đại Phong Thành, cho nên vẫn lựa chọn tiếp tục phong thành, hắn đã trở thành thành chủ Đại Phong Thành vẫn còn chưa truyền đi ra ngoài.

Khi biết Kiền Kinh Tần gia phái người tới là Tần Thiên Hoành, Tần Phàm không khỏi cau mày!

Tần Thiên Hoành, năm nay chưa đầy năm mươi tuổi, tuổi tác này trong những trưởng lão cấp võ tôn của Kiền Kinh Tần gia xem như là nhỏ nhất, nhưng hắn lại là đại trưởng lão! Bởi vì thực lực của hắn ngoại trừ Kiền Kinh Tần gia lão tổ tông võ thánh Tần Quan, trong số mười mấy trưởng lão còn lại thậm chí kể cả thái thượng trưởng lão vẫn là mạnh nhất!

Từng có lời đồn đương nhiệm tộc trưởng Kiền Kinh Tần gia Tần Thịnh, tu vi cửu cấp võ tôn đỉnh, nửa bước võ thánh cũng đã từng nói qua, trước khi hắn có thể trở thành võ thánh thì cũng không phải là đối thủ của Tần Thiên Hoành!

Hơn nữa Tần Thiên Hoành uy vọng cực cao, lúc hắn còn trẻ tuổi hắn cũng giống như Tần Phàm khi ở Nam Phong Tần gia sau khi nổi danh, là đối tượng được đông đảo tộc nhân sùng bái! Vốn hắn hoàn toàn có thể trở thành đương nhiệm tộc trưởng của Kiền Kinh Tần gia, nhưng bởi vì hắn không có tâm tư kia, ngay cả vị trí đại trưởng lão cũng là do gia tộc buộc hắn đảm nhiệm mà có.

Tần Thiên Hoành khi còn trẻ là một nhân vật thiên phú dị bẩm, mặc dù không đến mức giống như Tần Phàm trở thành võ tôn cường giả trước hai mươi tuổi, nhưng cũng ở lúc hai mươi tuổi đột phá cảnh giới linh võ sư. Đó là đệ nhất thiên tài trước khi Vân Phi Dương xuất hiện, thậm chí Tần Thiên Hoành đột phá tới võ tôn cảnh giới cũng chỉ mất tám năm thời gian, so với Vân Phi Dương chỉ nhiều hơn một năm mà thôi.

Linh võ sư hai mươi tuổi, võ tôn cường giả hai mươi bảy tuổi!

Nếu bỏ qua nhân vật yêu nghiệt như Tần Phàm, Tần Thiên Hoành có thể xem như nhân vật thiên tài đệ nhị trong suốt trăm năm qua! Trước khi Vân Phi Dương còn chưa xuất hiện, hắn chính là đệ nhất thiên tài!

Thiên phú trác tuyệt, thanh danh hiển hách!

Có thể nói vài chục năm trước, thanh danh của hắn cũng không sai biệt gì với Tần Phàm hiện tại! Tần Phàm được xưng là kỳ tích chi tử, lúc Tần Thiên Hoành còn trẻ tuổi cũng được xưng là kỳ tích chi kiếm.

Tần Thiên Hoành khi còn trẻ tuổi từng lưu lại không ít thanh danh trên Vũ Thiên đại lục.

Nghe đồn hắn vừa đột phá tới cảnh giới võ tôn, trong vòng một đêm đã lựa chọn tiêu diệt mười bang phái trộm cướp cường đại trong địa phương hỗn loạn, những bang phái này có không ít cường giả võ tôn cường đại, nhưng vẫn không ai may mắn thoát khỏi!

Nguyên nhân bởi vì hàng hóa của Kiền Kinh Tần gia khi đi ngang qua nơi này bị cướp đoạt, cho nên toàn bộ đạo phỉ của vùng đất hỗn loạn đều gặp nạn.

Thậm chí khi hắn đi du lịch ở các quốc gia lớn, thanh y trường kiếm, chiến danh hiển hách, rất nhiều đại gia tộc nghe được có nhân vật như vậy tới cửa khiêu chiến, đều phải tránh né. Có thể nói hai mươi năm trước người này xem như vô địch thủ dưới cấp bậc võ thánh!

Đủ loại truyền thuyết, làm Tần Thiên Hoành cũng giống như Tần Phàm hiện tại, không chỉ là ở Đại Kiền quốc, ngay cả trên Vũ Thiên đại lục kỳ tích chi kiếm cũng là nhân vật nhà nhà đều biết.

Thiếu niên đắc chí, tiền đồ vô lượng.

Nhưng đáng tiếc chính là Tần Thiên Hoành đột phá tới cảnh giới võ tôn, trong hơn hai mươi năm qua đều không thể đột phá tới võ thánh cảnh giới! Nguyên nhân là vì trong một lần du lịch Tần Thiên Hoành bị cảm tình đả kích, từ đó về sau không còn phấn chấn, luôn ẩn cư trong gia tộc, suốt hai mươi năm cũng không hề rời khỏi Kiền Kinh.

Chính vì như vậy, thanh danh của hắn mới chậm rãi mờ nhạt đi, ở trong Đại Kiền quốc cũng ít được lan truyền.

Rất nhiều người bởi vì việc này mà cảm thấy thở dài, thậm chí cho dù ẩn cư nhưng cũng không ít người đến Kiền Kinh Tần gia khiêu chiến vị kỳ tích chi kiếm kia, thậm chí có không ít mỹ mạo nữ tử muốn dâng hiến, chỉ cầu hắn tỉnh lại, nhưng Tần Thiên Hoành vẫn luôn không hề thay đổi, tâm như đã chết, không chút động lòng.

Bất quá tuy rằng như thế, Tần Thiên Hoành luôn ẩn cư trong gia tộc, cũng chưa từng xuất thủ thêm lần nào, nhưng không có nghĩa thực lực của hắn bị rút lui trong suốt hai mươi năm qua.

Trong tư liệu mà Ẩn Thế mạo hiểm đoàn thu thập được, đoàn trưởng Giang Phong từng đặc biệt chú giải, Kiền Kinh Tần gia Tần Thiên Hoành còn là nhân vật khủng bố hơn cả Thần Mộc Thành Mộc gia Mộc Thiên Hùng rất nhiều.

Nghe đồn tuổi của Tần Thiên Hoành nhỏ hơn Mộc Thiên Hùng một ít, nhưng thành danh sớm hơn, vì vậy lúc Mộc Thiên Hùng còn trẻ từng đi khiêu chiến Tần Thiên Hoành, nhưng lúc ấy thất bại mà về, nghe nói thậm chí chỉ là một kiếm của Tần Thiên Hoành hắn cũng không thể nghênh đón! Căn bản ngay cả thực lực thực sự của Tần Thiên Hoành cũng không thể biết!

Hơn nữa sau này khi thanh danh của Mộc Thiên Hùng càng thêm hiển hách, đã trở thành nửa bước võ thánh, thế nhưng cũng chưa từng dám nhắc lại chuyện đi khiêu chiến Tần Thiên Hoành thêm lần thứ hai, trong suốt mấy chục năm, không hề bước qua Kiền Kinh một bước!

*****

Tần Phàm biết tính cách của Mộc Thiên Hùng vốn hung hăng dữ dằn, làm theo ý mình, vĩnh không nhận thua, tuy rằng thế lực Kiền Kinh Tần gia mạnh hơn Thần Mộc Thành Mộc gia một ít, nhưng hắn tuyệt đối không phải vì kiêng kỵ thế lực của Kiền Kinh Tần gia mà không dám khiêu chiến Tần Thiên Hoành thêm một lần nữa.

Hắn sở dĩ không dám tiếp tục khiêu chiến lần thứ hai, chỉ có một nguyên nhân, chính là hắn vẫn còn chưa có tin tưởng thắng được Tần Thiên Hoành.

Với chiến lực nửa bước võ thánh của Mộc Thiên Hùng, lại vẫn tự nhận không phải là đối thủ của Tần Thiên Hoành!

Như vậy thực lực của Tần Thiên Hoành như thế nào liền có thể biết được.

Cho nên khi Tần Phàm nghe Dương Côn nói người tới đuổi giết mình chính là nhân vật như vậy, hắn cũng không thể không sinh lòng kiêng kỵ.

Hắn biết mặc dù mình giết chết được Mộc Thiên Hùng, nhưng trên thực tế cũng không phải thắng lợi áp đảo!

Chỉ là ỷ vào khí lực biến thái mà chịu kháng một kích, sau đó mang theo thân thể trọng thương liều mạng phản kích mới lấy được thắng lợi.

Hơn nữa tu vi tâm cảnh của Mộc Thiên Hùng đích xác là không ổn định, bị Tần Phàm khiêu khích tức giận nên thực lực không thể hoàn toàn phát huy trong cuộc chiến.

Tần Thiên Hoành khác hẳn, nghe nói người này chẳng những thiên phú dị bẩm, hơn nữa tính cách cực kỳ bình tĩnh, ít khi tức giận, sở dĩ hiện nay hắn còn chưa thể đột phá tới võ thánh là vì tình sở khốn mà thôi!

Tóm lại truyền thuyết cùng sự tích của kỳ tích chi kiếm thật sự quá lưu danh, khiến cho Tần Phàm vừa nghe nói là Tần Thiên Hoành đi theo đuổi giết chính mình liền cảm thấy có chút đáng sợ.

Tuy rằng không phải võ thánh đích thân chạy đến, nhưng xem ra cũng kém không xa.

- Tần Thiên Hoành, đệ nhất nhân dưới võ thánh cảnh giới!

Trong miệng thì thào lẩm nhẩm tên gọi này, cũng không nhịn được hơi có chút thất thố. Nhân vật suốt hai mươi năm không rời khỏi Kiền Kinh, nhưng hiện tại vì hắn lại đi ra.

Có thể biết Kiền Kinh Tần gia kiêng kỵ hắn tới mức độ thế nào, chỉ sợ không sớm ngày giết hắn thì tuyệt đối không an lòng.

Lần này hắn đã rời xa phạm vi lãnh thổ của Đại Kiền quốc, cho dù là vị thánh chủ kia từng đáp ứng trong lúc nguy cấp sẽ cứu hắn cũng không thể làm được.

Hết thảy chỉ có thể dựa vào chính mình.

- Được rồi, tin tức này ta đã biết, ta rất nhanh sẽ rời khỏi Đại Phong Thành, đến lúc đó khi Tần Thiên Hoành tới đây, ngươi cứ trực tiếp nói cho hắn biết hành tung của ta là được.

Tần Phàm phất tay nói với Dương Côn, nếu sự tình đã không cách nào tránh né, hắn chỉ có thể tích cực đi đối mặt.

Chỉ là với thực lực bây giờ của hắn, đích xác còn chưa đủ lòng tin tuyệt đối đối mặt với nhân vật kỳ tích chi kiếm kia.

Ngay cả nhân vật mà Mộc Thiên Hùng cũng phải e ngại, đệ nhất nhân dưới cấp bậc võ thánh, tuyệt đối không phải là hư giả.

Tạm thời Tần Phàm vẫn lựa chọn phòng thủ mà không chiến.

Với tốc độ tiến cảnh biến thái hiện giờ của hắn, thật sự không cần thiết phải mạo hiểm như vậy, nếu lần này có thể thành công tìm được viên ma chủng thứ tư để luyện hóa, hắn mới có lòng tin tuyệt đối đi đối mặt với đối thủ khủng bố như thế.

- Dạ, thuộc hạ biết.

Dương Côn ngẩng đầu liếc mắt nhìn Tần Phàm, sau đó cung kính lui xuống.

Kỳ thật hắn từng nghe qua thanh danh kỳ tích chi kiếm Tần Thiên Hoành, hơn nữa từng trải qua thời đại điên cuồng kia, cho nên hiện tại trong lòng hắn kỳ thật cũng rất muốn biết kỳ tích chi tử cùng kỳ tích chi kiếm so sánh thực lực sẽ như thế nào?

Nhìn thấy đôi mắt sưng đỏ của Phương Tiểu Tình, nghĩ tới trên đường vì chuyện của mình lại lạnh nhạt thiếu nữ này, Tần Phàm có chút áy náy, nếu như mình đã thu Thảo Mộc Linh làm thù lao, lẽ ra phải nhanh chóng đưa nàng đi tới mục đích mới phải.

Nhưng đây cũng là chuyện không còn cách nào khác.

Sau đó hai người liền vội vàng rời khỏi Đại Phong Thành.

Ngoại trừ Đại Phong Thành vì có gió lớn tồn tại nên Tần Phàm không thể dùng Chu Tước Dực phi hành, vì vậy sau khi rời khỏi suốt một ngày sức gió mới dần dần giảm bớt, Tần Phàm lại tiếp tục mang theo Phương Tiểu Tình bay qua vài dãy sơn mạch, bắt đầu đi tới gần biên cảnh Đại Khôn quốc.

Trời chiều buông xuống, vào lúc này trong tầm mắt hai người rốt cục lại xuất hiện một tòa đại thành.

Tòa đại thành này cũng nằm trong biên cảnh Kiền Khôn Đới cùng Đại Khôn quốc, được gọi là Anh Hùng Thành. Nghe nói là một tòa thành cổ, lịch sử đã lâu, nhưng phong cách kiến trúc thô lậu, khác với phong cách của Đại Kiền quốc.

- Rốt cục đã đi tới nơi đây!

Tần Phàm cùng Phương Tiểu Tình đáp xuống đất, cuối cùng hắn mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, đi tới được Đại Khôn quốc qua thêm một tòa thành thị sẽ là Thần Thú Thành của Thần Thú gia tộc.

Rốt cục xem như hắn sắp hoàn thành lời hứa hẹn với Phương Tiểu Tình, bình an đưa nàng tới Thần Thú gia tộc, mà bản thân của hắn cũng đã vượt qua một trạm trong lần du lịch đại lục lúc này.

- Đại Khôn quốc, Thần Thú gia tộc.

Tần Phàm lẩm bẩm vài âm tiết, nhưng lúc này tựa hồ cảm thấy bên trong có một loại hương vị huyền bí, thậm chí làm cho hắn cũng cảm giác như có một đầu thần thú đang mơ hồ rít gào trong hư không.

- Không ngờ chính ta cũng nghe được lời kêu gọi này sao?

Tần Phàm không khỏi cả kinh, loại triệu hoán này có chút tương tự với miêu tả của Phương Tiểu Tình, kết hợp với buổi lễ triêu thánh mấy năm trước, mấy người của Đại Khôn quốc từng đề cập qua quan hệ của hắn cùng Thần Thú gia tộc, điều này làm cho hắn chợt cảm thấy có chút tò mò.

Hắn cũng rất muốn đến Thần Thú gia tộc nhìn xem một lần!

Ngay khi Tần Phàm cùng Phương Tiểu Tình sắp đi vào Anh Hùng Thành, tại thành chủ phủ Đại Phong Thành xuất hiện một vị lam y kiếm giả.

Người này một thân áo lam, bên hông đeo ngân sắc trường kiếm, dài chừng ba xích, bên trên cũng không có nhiều hoa văn, có vẻ vô cùng cổ xưa tự nhiên, thậm chí thoạt nhìn cũng không nhận ra có gì đặc biệt.

Nhưng một ít người có kiến thức liền biết, kiếm bình thường có thể đặt trong trữ vật giới chỉ, đại khái khi cần sử dụng mới lấy ra, không cần mang theo bên người thật không quá thuận tiện. Mà nếu như là linh khí, thậm chí còn có thể thu vào trong thân thể, khi sử dụng có thể trực tiếp xuất hiện ngay trên tay.

Loại kiếm mang theo ngay trên người như vậy, chỉ có hai loại khả năng, một là dùng trang trí tăng thêm khí thế, hai là vì thanh kiếm quá mức sắc bén bá đạo, ngay trữ vật giới chỉ cùng thân thể cũng không thể chứa đựng.

Mà thanh kiếm kia thoạt nhìn có vẻ bình thường, tuyệt đối không thể có tác dụng như dùng trang trí, cho nên chỉ có thể do nguyên nhân thứ hai!


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1204)