Vay nóng Homecredit

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0531

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0531: Phong Bạch Vũ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Lazada


Tần Phàm vốn nghĩ còn phải dây dưa thêm một lát, nhưng hiện tại nhìn thấy Vạn Độc Vương Xà đã không còn tia sinh cơ, không khỏi mỉm cười, biết mình đã nhặt được tiện nghi.

Vì thế hắn dự tính đi qua đem thi thể độc xà thu trở lại.

- Tít...

Nhưng đúng vào lúc này, Tần Phàm liền mẫn tuệ cảm giác được trong hư không phía sau bỗng nhiên truyền tới tiếng kình khí ba động, vô cùng bí mật, nhưng cũng đủ mạnh mẽ sắc bén, bên trong ẩn chứa uy lực công kích vô cùng khủng bố!

Hắn không khỏi cả kinh, bất chấp thu lấy thi thể độc xà, lập tức giẫm mạnh một bước, cực nhanh lướt ngang sang bên.

- Phốc!

Thanh âm tiếng va chạm cực nhỏ truyền đến, Tần Phàm dùng mắt thường có thể thấy được nơi địa phương hắn vừa đứng xuất hiện một kẽ đất sâu không thấy đáy! Thật giống như bị người dùng một kiếm hung hăng đâm xuống!

- Chậc chậc, không hổ là kỳ tích chi tử!

Ngay sau đó cách đó không xa bên trong một bụi cây rậm rạp, một thân ảnh chậm rãi xuất hiện!

Tần Phàm vừa thối lui sang một bên, vừa nghe được thanh âm kia trong lòng không khỏi chấn động, nhất thời liền có loại cảm giác kinh hồn bất định.

Trên thực tế ngũ giác của hắn đã sớm vô cùng mẫn tuệ, hơn nữa hắn cũng biết rõ Yêu Thú bình nguyên thật hung hiểm, cho nên dù đã đánh chết đầu Vạn Độc Vương Xà cũng không dám có chút thả lỏng, nhưng dù là như thế lần này có người ẩn núp sau lưng hắn ở vị trí gần như vậy mà hắn cũng không phát hiện!

Có thể nghĩ ra người kia có công phu che giấu inh tới cỡ nào!

Thanh âm hô hấp còn có thể ẩn nấp làm cho người ta vô tri vô giác, tựa hồ hoàn toàn dung hợp thành một thể với hoàn cảnh khắp bốn phía!

Nếu không phải người kia vừa rồi ra tay xuất thủ tạo thành nguyên khí ba động mỏng manh, rất có thể Tần Phàm đã bị đánh lén đắc thủ!

Nhìn nhìn hố sâu không thấy đáy do kình khí vừa rồi tạo thành, có thể dễ dàng nhìn ra, uy lực công kích lần này cực mạnh! Nếu dừng trên người Tần Phàm, nói không chừng cũng rơi vào kết cục máu đẫm đương trường!

Tần Phàm suy đoán một chút, nếu bị một kích kia đánh trúng vị trí yếu hại, cho dù không chết ít nhất cũng phải trọng thương!

Người kia am hiểu phương thức ám sát thật mạnh!

Tần Phàm hít sâu một hơi, âm thầm đề phòng, trạng thái toàn thăng đề thăng lên tới đỉnh, nếu đối phương có chút dị động hắn lập tức có thể dùng công kích lôi đình tiến hành phản kích! Đối phương là cường giả tuyệt đối, thậm chí ở phương diện khác còn inh hơn Mộc Thiên Hùng rất nhiều!

Ít nhất, Mộc Thiên Hùng không biết che giấu khí thế trầm ổn tới như vậy!

Ở đối diện, tuy rằng người kia chậm rãi hiện ra thân hình trong bụi cỏ rậm rạp, nhưng thoạt nhìn vẫn che giấu bên trong bóng đêm, ngay cả khuôn mặt cũng không hiện rõ ràng, hơn nữa tựa hồ như theo gió đêm lay động, thân hình có vẻ thập phần nhẹ nhàng, làm cho người ta có loại ảo giác chỉ cần gió đêm thổi mạnh hơn chút nữa thì hắn cũng biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

- Ngươi là Đại Chấn quốc Phong Bạch Vũ?

Con ngươi của Tần Phàm co rụt lại, nương theo ánh trăng nhận ra trang phục của đối phương giống như đến từ Đại Chấn quốc, hơn nữa theo tin tức mà hắn nhận được, bên trong đại hội có một gã nửa bước võ thánh tu luyện công pháp phong hệ đặc thù, đặc biệt am hiểu ẩn nấp, tựa hồ phù hợp với người đứng trước mắt.

Phong hệ nguyên khí không thuộc ngũ hành nguyên khí, đó là loại nguyên khí đặc thù, chỉ ít người có thể cảm nhận được đến, nhưng nghe nói phàm là cảm ứng được nguyên khí đặc thù này phần lớn đều là người kinh tài tuyệt diễm, hơn nữa có thể phát huy ra năng lực đặc thù thực lực đều mạnh hơn những võ giả cùng cảnh giới rất nhiều!

Ngoài ra ngoại trừ phong hệ nguyên khí, còn có lôi hệ, quang hệ đều thuộc về nguyên khí đặc thù, thậm chí còn có người hấp thu cả tử khí để tu luyện, tóm lại đại thế giới chuyện gì cũng có, có thật nhiều sự tình hiện tại Tần Phàm cũng không hề biết tới.

- Ha ha, không thể tưởng được đường đường kỳ tích chi tử cũng nghe qua danh hào của tại hạ, thật sự là vinh hạnh vô cùng.

Phong Bạch Vũ cười âm lãnh, thân hình tựa hồ theo gió đêm nhẹ nhàng lay động, tiếp theo lại giống như một chiếc lá rụng, từ trong bóng tối chậm rãi bay ra ngoài.

Lúc này Tần Phàm rốt cục nhìn thấy người kia thật rõ ràng, trường bào trắng theo phong cách của Đại Chấn quốc, mái tóc dài đen nhánh, đôi mắt phượng sáng ngời, đôi mày cong như liễu, làn da trắng nõn, đúng là có dung nhan mà ngay cả nữ tử cũng phải hâm mộ.

Trong tin tức mà Tần Phàm nhận được, người này đến từ Đại Chấn quốc Phong gia, từ nhỏ lại có vẻ yểu điệu liễm diễm, nghe nói cũng giống như Vân Phi Dương chỉ mới hai mươi bảy hai mươi tám đã đột phá tới võ tôn cảnh giới!

Nhưng hiện tại hắn đã dừng lại ở nửa bước võ thánh được ba năm, hiện nay đã ba mươi chín tuổi vẫn chưa đột phá võ thánh, vẫn còn kém hơn đệ nhất thiên tài Vân Phi Dương.

Cảnh giới võ thánh đột phá khó khăn hơn cảnh giới võ tôn rất nhiều.

- Phong Bạch Vũ, không biết ngươi vì sao lại đánh lén ta? Chẳng lẽ chỉ là vì đầu Vạn Độc Vương Xà này sao?

Tần Phàm không trả lời câu nói của Phong Bạch Vũ, chỉ thản nhiên nhìn thẳng vào hắn, lạnh giọng hỏi.

Hắn nhìn ra được người trước mắt rất khó đối phó.

- Hắc hắc, một đầu Vạn Độc Vương Xà còn chưa đáng để Phong Bạch Vũ này ra tay, kỳ tích chi tử, mục tiêu của ta là ngươi! Còn chưa đầy hai mươi tuổi đã là võ tôn cường giả, hơn nữa hiện giờ xem ra ngươi đã không phải là nhất cấp võ tôn, tốc độ tu luyện biến thái như vậy tuy rằng ngươi còn chưa đột phá tới cảnh giới võ thánh, nhưng tuyệt đối có thể tiên đoán được nếu như ngươi không vẫn lạc, ngày sau ngươi sẽ siêu việt cả Vân Phi Dương, trở thành đệ nhất thiên tài Vũ Thiên đại lục!

Phong Bạch Vũ chợt cười nói.

- Thì tính sao, ngươi rốt cục muốn như thế nào?

Tần Phàm không chút phản ứng, chỉ thản nhiên tiếp tục hỏi.

- Nói thật ra ta là người không thể chấp nhận có người còn giỏi hơn ta, Vân Phi Dương huynh đệ đè trên đầu đã làm cho ta hết sức khó chịu, hiện tại còn xuất hiện một kẻ quái thai như ngươi, điều này đối với ta mà nói chính là một loại vũ nhục!

Thanh âm Phong Bạch Vũ truyền đến, mà dần dần biến thành âm lãnh:

- Vốn nếu như ngươi không tới Anh Hùng bình nguyên, ta nghĩ hết thảy chỉ là lời đồn đãi, nhưng hiện giờ ngươi lại xuất hiện ở đây, còn để cho ta nhìn thấy, hắc hắc, kỳ tích chi tử, vậy để cho ta tới chung kết kỳ tích này đi!

- A, vậy sao? Ngươi có biết ngươi là người thứ mấy nói với ta lời này không?

Nghe đến đây, Tần Phàm cười lạnh nói, mặc dù hắn biết được Phong Bạch Vũ đích thật là một gã siêu cấp thiên tài nhưng hắn cũng không ngờ người này lại có tâm tính hẹp hòi như vậy, thật sự là khiến người ngoài ý muốn.

- Hắc hắc, là người thứ mấy nói cũng không trọng yếu, quan trọng là...rất nhanh ngươi sẽ biết ta có được thực lực này. Không biết sau khi đem ngươi đánh chết xong, ta có được danh hào chung kết giả kỳ tích hay không?

*****

Phong Bạch Vũ vẫn tràn đầy tự tin, sắc mặt còn có chút như nghiền ngẫm, tựa hồ hoàn toàn không đem Tần Phàm đặt vào trong mắt.

- Ha ha, vậy thì cứ việc thử xem tốt lắm, bản thân ta muốn nhìn xem là ngươi kết thúc danh xưng kỳ tích của ta, hay là gia tăng thêm ánh sáng kỳ tích cho ta! xem tại

Tần Phàm càng có vẻ hờ hững, lãnh đạm liếc mắt nhìn đối phương nói. Hắn nhìn ra được Phong Bạch Vũ sở dĩ nói nhiều như vậy, kỳ thật cũng là muốn tạo thành áp lực tâm lý cho hắn, nhưng hắn chắc chắn sẽ không cho người này thực hiện được.

- Đừng tưởng rằng ngươi giết chết được Vạn Độc Vương Xà, thì có thể là đối thủ của nửa bước võ thánh, rất nhanh ngươi sẽ biết chênh lệch giữa ta và ngươi!

Thanh âm Phong Bạch Vũ lại truyền đến lần cuối cùng, sau đó liền biến thành phiêu phiêu miểu miểu, trong ánh mắt của Tần Phàm, không ngờ lại biến mất không còn nhìn thấy!

Lúc này Tần Phàm đứng nguyên tại chỗ, trên mặt không hề có chút thay đổi, trong lòng không khỏi thấy trầm trọng. Tuy rằng hắn có được thực lực đối kháng nửa bước võ thánh, nhưng loại cao thủ có được năng lực đặc thù thế này cũng rất khó đối phó!

Hơn nữa tu vi tâm cảnh của đối phương cũng tốt phi thường, không chỉ không nóng nảy như Mộc Thiên Hùng, thậm chí còn hiểu được làm sao xây dựng khí thế tạo áp lực ình, hơn nữa còn hiểu được phương pháp ẩn nấp cực kỳ inh, có thể nói đã hoàn toàn chiếm thượng phong!

Gió đêm khắp bốn phía vẫn phảng phất thổi tung, cỏ tranh khắp bình nguyên theo gió đêm thổi mạnh tạo ra thanh âm soàn soạt đầy khủng bố.

Mặc dù đang ở dưới ánh trăng, nhưng bốn phía âm ảnh dày đặc, Tần Phàm biết Phong Bạch Vũ mượn công pháp tu luyện đặc thù cơ hồ đã cùng những cơn gió bốn phía dung hợp cùng một chỗ, sau đó che giấu bên trong âm ảnh, nếu không phát ra công kích sẽ không khiến cho nguyên khí bốn phía dao động, thập phần khó khăn phát hiện.

- Hừ, trốn trốn tránh tránh, chẳng khác gì một con chuột, thật sự là buồn cười, một khi đã như vậy thì cho ngươi nếm thử mùi vị làm chuột bị thiêu đốt đi!

Tần Phàm nhìn thấy cỏ tranh bao phủ khắp bốn phía thật sự quá rậm rạp, tạo nên tiện lợi thật lớn cho Phong Bạch Vũ trốn tránh, vì vậy hắn lập tức tụ tập hỏa nguyên khí bốn phía dự tính dùng một mồi lửa đem nơi này thiêu đốt sạch sẽ.

Tần Phàm lẳng lặng đứng yên, bản tức nguyên khí trong cơ thể bắt đầu khởi động, từng đạo thiên địa nguyên khí thật hùng hồn bị hắn hấp dẫn tới, hoàn toàn nắm giữ trong tay, ánh lửa chói mắt ngưng tụ trên nắm tay của hắn.

- Đi!

Ngay sau đó hỏa nguyên khí ngưng tụ thành chân hỏa, Tần Phàm đánh ra một quyền, từng đầu Man Ngưu Trùng Chàng mãnh liệt bay ra, giống như rừng lửa cháy lan đồng cỏ, chỉ giây lát đã chiếu rực cả nửa bầu trời.

- Lăng Phong Tuyệt Sát!

Đúng lúc này, bỗng nhiên trong một chỗ bí mật tựa hồ bắn ra cơn lốc, lập tức một cỗ phong hệ nguyên khí sắc bén đan thành phong đao, trực tiếp đập vào trong đàn man ngưu, trong thời gian cực ngắn đem hỏa diễm man ngưu đều dập tắt sạch sẽ.

Ngay sau đó toàn bộ đao phong đều tiếp tục ngưng tụ thành một đao long, như phá tan tầng tầng hư không, cuồng phong như gầm lên giận dữ, tựa hồ ánh trăng đều thất sắc, đêm tối tuôn tràn, bao trùm khắp nơi, muốn cắn nuốt hết thảy.

Gió thổi cỏ lay, gió giục mây vần, bão cát gầm lên giận dữ!

Nguyên mặt đất giống như bị lật lên tới mấy tầng!

Một cỗ lực lượng lãnh tuyệt, xơ xác tiêu điều, hơn nữa tốc độ cực nhanh!

Tần Phàm vừa chứng kiến hỏa diễm man ngưu của mình bị dập tắt, phong đao cũng đã đi tới trước mắt, xen lẫn bóng tối, đem hai gò má của hắn đâm vào đau nhức, quần áo cũng bị thổi tung dính sát vào da thịt.

Không hổ là nửa bước võ thánh, uy lực một chiêu vũ kỹ này vô cùng cường hãn.

Tần Phàm căn bản không kịp phát huy vũ kỹ ứng đối, thân hình cấp tốc thối lui về phía sau, một kích kia đủ hủy cả ngọn núi, tuy khí lực cường đại của hắn cũng không dám trực tiếp đi đón đỡ.

- Oanh!

May mắn Tần Phàm né tránh thật nhanh, phong long cực lớn không thể trực tiếp công kích trúng Tần Phàm, từ trên va chạm xuống lòng đất, giống như một cỗ máy đào đất khổng lồ đem đại lượng bùn đất quẳng lên giữa không trung, trong cơn bão táp cuốn tới, đã hình thành một cự trụ đất đá đồ sộ phóng lên cao.

- Kỳ tích, cứ như vậy mà chung kết chứ!

Mà ngay khi Tần Phàm còn chưa ổn định, đã có thanh âm âm lãnh từ sau lưng hắn truyền tới, một thanh bảo kiếm do phong hệ ngưng tụ thành đã tới gần sau lưng hắn còn chưa đầy tam xích!

Tốc độ của Phong Bạch Vũ không ngờ lại cực nhanh, vừa rồi còn đang công kích phía trước nhưng trong nháy mắt đã đi tới phía sau Tần Phàm không chút tiếng động!

- Ti...

Không khí phảng phất như bị bảo kiếm phong hệ ngưng tụ phát ra thanh âm rít lên vô cùng bén nhọn, thật giống như hư không bỗng nhiên bị chém thành lỗ hổng, một đạo kình khí sắc bén bắn ra, tăng thêm uy lực khủng bố của thanh phong hệ bảo kiếm.

Tần Phàm cảm giác được sức gió lạnh lẽo sau lưng, trên sống lưng không khỏi tuôn mồ hôi lạnh, hắn phảng phất cảm thấy mình đi tới bên bờ sinh tử, như ngửi được khí tức nguy hiểm từ địa ngục truyền đến.

Loại cảm giác sinh tử làm toàn thân cơ thể hắn đột nhiên cứng ngắc lại, lực phản ứng cũng lên tới đỉnh núi, thân thể uốn éo ở một góc độ không sao tưởng tượng nổi! Tựa hồ đã tới cực hạn, động tác này làm toàn thân xương cốt của hắn phát ra thanh âm răng rắc, giống như muốn lập tức nổ tung!

Dù là như thế, nhưng bởi vì công kích của Phong Bạch Vũ đi tới quá mức đột nhiên, Tần Phàm tuy tránh được vị trí giữa tim đầy trí mạng, nhưng cuối cùng vẫn bị phong kiếm trực tiếp đâm vào vai phải!

- Phốc!

Tuy khí lực của Tần Phàm cường hãn đến biến thái, nhưng ở khoảng cách gần như vậy trực tiếp thừa nhận một kích của nửa bước võ thánh, hắn vẫn không ngăn cản được, phong kiếm xuyên qua, máu tươi tuôn trào.

- A...

Tần Phàm đau đớn quát khẽ một tiếng, nhưng đúng lúc này thân thể trải qua ma chủng cải tạo lần thứ hai, tố chất biến thái của thân thể lại phát huy ra tác dụng!

Cơ hồ ngay khi hắn bị phong kiếm đâm vào thân thể, đồng thời cánh tay phải của hắn chấn động, hiện ra trạng thái nguyên thủy của Kỳ Lân Thủ, tiếp theo nắm tay vung mạnh về phía sau!

Hướng thẳng tới Phong Bạch Vũ đang dùng phong kiếm đâm thẳng vào hắn!

- Oanh!

Nắm tay thật lớn giống như đạn pháo nguyên tử, trực tiếp một quyền oanh kích lên trên đầu Phong Bạch Vũ!

Nhưng Phong Bạch Vũ cũng không phải kẻ tầm thường, tuy rằng kinh ngạc vì sao Tần Phàm có thể ở trong tình huống này còn có thể phản kích, nhưng tố chất trong lòng cũng rất mạnh, thân hình như liễu trong gió tránh thoát một kích này.

Phong Bạch Vũ kinh sợ thối lui, phong kiếm đã mất đi lực lượng, Tần Phàm tự nhiên thuận thế tránh ra một khoảng cách, không nói lời nào lập tức dùng một viên Hoàng Nguyên Đan để trị liệu thương thế.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1204)