Vay nóng Tinvay

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0544

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0544: Mang tới cửa
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Lazada


Chỉ là qua kkhông đến hai mươi phút, thương thế của Tần Phàm như vậy, dĩ nhiên tiêu thất không gặp, này đích thật là nghe rợn cả người.

- Ha hả, Trì Viễn, này cũng phải cảm tạ ngươi, dọc theo đường đi này đuổi theo ta, thương thế đã khôi phục toàn bộ rồi!

Tần hoảng tiếp tục đùa giỡn cười nói, thấy Trì Viễn lộ ra biểu tình như vậy, hắn biết mục đích mình đả kích Trì Viễn đã đạt được rồi.

- Nhất định là vừa rồi ngươi ở trong mật địa chiếm được đan dược viễn cổ gì, cho nên mới có thể nhanh như vậy hồi phục thương thế! Ghê tởm, tiểu tạp chủng ngươi cũng dám trêu đùa ta!

Lúc này Trì Viễn chỉ có thể nghĩ đến một loại khả năng kia mà thôi.

- Tùy tiện ngươi nghĩ như thế nào cũng được.

Tần Phàm chỉ là nhàn nhạt nói rằng.

- Hừ, Tần Phàm dù ngươi khôi phục thương thế thì như thế nào, lẽ nào ngươi cho rằng lấy thực lực của ngươi có thể so sánh với ta sao?

- Chỉ cần ngươi đừng có chạy trốn lần thứ hai như vừa rồi là tốt rồi, bất quá dù ngươi muốn chạy trốn, lúc này đây ta cũng sẽ không cho ngươi cơ hội lần nữa!

Trì Viễn dần dần lãnh tĩnh xuống, hắn cũng có tự tin của mình, không có khả năng lại sợ Tần Phàm.

- Trì Viễn, lúc này đây ta đối với ngươi nhường nhịn lần nữa, thế nhưng ngươi chấp mê không tỉnh! Nhân tâm bất túc, lòng tham không đáy, ngươi sẽ gieo gió gặt bão!

Lúc này khí thế trên người Tần Phàm đại biến, nhãn thần sẳng giọng nhìn về phía Trì Viễn, trong miệng lạnh lùng nói.

- Chỉ bằng ngươi cũng dám nói ra những lời như vậy? Ta nhổ vào!

Sắc mặt Trì Viễn dữ tợn, trường đao trong tay lần thứ hai bổ về phía trước, một tảng lớn thảo nguyên trước mặt đều bị dựng lên.

Sắc mặt dữ tợn, khí khiên thiên địa, trường đao này trì ốc giơ lên, trường đao vung xuống, nguyên khí trong không gian bốn phía bắt đầu kịch liệt ba động, thật giống như là vừa có viễn cổ Thần Long đang điên cuồng hấp thu nguyên khí phương viên mấy ngàn dặm.

Khí thế một đao này như hồng, lay động hư không, ở trên hư không rung động, cỏ tranh rậm rạp trên thảo nguyên này, bị đao khí cuồng bạo lợi hại giảo thành bột phấn bay lượn khắp bầu trời, thậm chí là một ít cát đá giấu ở dưới cũng bị đao khí hất trở mình lên, biến thành đạn pháo bay nhanh chung quanh.

Hơn nữa Trì Viễn này tu luyện chính là Kim hệ nguyên khí, chủ sát phạt, theo đao thế dẫn động, nhất thời duệ kình kim sắc khắp bầu trời trút xuống, hoàn toàn che đậy nguyệt sắc sáng sủa kia, biến bình nguyên trở thành kim quang sáng chói nổi bật, phảng làm như hoàng kim khắp nơi trên đất, khí thế bàng bạc!

Lúc này toàn thân Trì Viễn đều bị nguyên khí kim sắc bao vây lấy, tựu như là một pho tượng Chiến Thần kim sắc, đằng đằng sát khí!

- Kim Ngọc đoạn hồn đao!

Hai mắt hắn lạnh lùng nghiêm nghị nhìn thiếu niên trước mắt, trong miệng một tiếng trầm uông, sau một khắc, trường đao trong tay liền phát ra một đạo đao khí thật lớn đến trăm trượng, cuồn cuộn thao thao, mênh mông dàng dàng, một khi chém ra, nhất thời liền hóa thành cuồng Long biển sâu, nơi đao khí đi qua phiên giang đảo hải, gió nổi mây phun, đại địa chuyển động!

Đao khí nhắm ngay trên người Tần Phàm rơi xuống, gần kề chỉ là một ít năng lượng tiết lộ đi ra, đã đánh rách tả tơi trên mặt đất, tạo thành một cái khe sâu nhìn thấy mà giật mình.

Đây là cường giả nửa bước Võ Thánh, ngay cả Tần Phàm cũng không dám có nửa phần xem. Hắn ở thời điểm Trì Viễn bắt đầu thi triển đao pháp đã lộ ra thần sắc ngưng trọng, đợi đối phương giơ trường đao lên, hắn cũng là lập tức xuất ra Vương Trù đao.

- Phách Đao Chi Nhân Đao!

Sau đó, hắn cũng là một tiếng trầm uông, bước ra một bước về phía trước, lấy đao thế dẫn động Hỏa hệ thiên địa nguyên khí, quang diễm đỏ đậm, nhất thời như hỏa sơn bạo phát, bỗng nhiên trùng kích đến trong một mảnh hải dương kim sắc kia.

Một đao này của Tần Phàm, chính là Trù đao thức thứ hai kết hợp Bá Vương đao mà thành, ở dưới hắn cảm ngộ lần nữa, hôm nay rốt cục có thể phát huy ra uy lực ổn định, một đao này bổ ra, cũng nhất thời khiến cho hư không rung động.

Hai cổ đao khí đều là khí thế đột phá phía chân trời, ở giữa không trung như là toàn bộ biển rộng cuồn cuộn, lật úp lao tới chỗ đối phương!

Oanh!

Rốt cục, hai đạo đao khí thật giống như là hai viễn cổ cuồng Long thật lớn ở giữa không trung ầm ầm gặp nhau, kim sắc Kim hệ nguyên khí cùng đỏ sắc Hỏa hệ nguyên khí, đều là không ai nhường ai nhằm về phía đối phương.

Phảng phất như chân kim tao ngộ hoả lò!

Thiên địa ngang dọc, cầu vồng quán nguyệt!

Là vàng thật không sợ lửa, chân hỏa đốt kim thiết?

Hai cổ năng lượng đều là khiến thiên địa động dung gặp nhau, lập tức phát ra tiếng chấn vang khiếp sợ nhật nguyệt, khiến cho cả yêu thú bình nguyên, vạn thú nằm phục tại chỗ, không dám cao giọng la hét.

Một tiếng nổ, ở giữa không trung phát ra quang mang còn muốn chói mắt hơn Minh Nguyệt mười lần, ở trong nháy mắt phảng phất như muốn đem hơn phân nửa yêu thú bình nguyên này chiếu thành ban ngày.

Vừa rồi hai người Tần Phàm cùng Trì Viễn bôn ba đi ra khỏi một mảnh sơn cốc, vốn có rất nhiều người đuổi theo phía sau hai người, lúc này bởi vì dần dần đuổi không kịp mà muốn buông tha, nhưng thấy một màn như vậy, nhất thời cả đám tinh thần phấn chấn, trái lại là tốc độ nhanh hơn.

Trì Viễn chính là nửa bước Võ Thánh cường giả, ở trong Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội lần này được mọi người chú ý!

Mà người kia, được người xưng là Kỳ Tích Chi Tử, đồng dạng là lần lượt làm cho người kinh ngạc không ngớt, lúc trước nghe đồn còn đánh bại qua đồng dạng là nửa bước Võ Thánh cường giả Phong Bạch Vũ!

Có thể nói, mọi người đối với thực lực của Tần Phàm đều là rất chờ mong!

Mà lúc này vừa phát sinh giao bính, mọi người liền có thể tưởng tượng đến này khẳng định là một hồi đại chiến không thể bỏ qua!

Kia một bên, bầu trời trên, lưỡng loại năng lượng hồng kim đang không ngừng đan xen lẫn nhau, đã dần dần biến thành màu xanh, vào lúc này hai loại năng lượng đều là còn thừa không nhiều lắm, hai đạo đao khí cho người cảm giác chỉ chốc lát, cả hai sẽ triệt để tiêu tán.

Vừa rồi lúc hai người giao bính, trên bình nguyên như là mọc lên một thái dương, mà giao bính vừa kết thúc, thái dương này như là hạ xuống dưới chân núi, toàn bộ bình nguyên đều có chút buồn bã tịch liêu.

Lúc này đây ở dưới chính diện giao phong, nhìn như là thanh thế to lớn, thậm chí ngay cả dư kình cũng có thể đánh bay Võ Tôn phổ thông, nhưng trên thực tế chỉ là hai người bọn hắn thử thực lực của đối phương mà thôi!

Bất quá sau khi thử một lần, trong lòng hai người đều không khỏi âm thầm ngưng trọng không ít, cũng đều biết thực lực của đối phương không thể khinh thường.

Kế tiếp, hai người cũng không có dừng lại nhiều lắm, thậm chí cũng không có nói cái gì, chỉ là đều nghiêm nghị nhìn đối phương, sau đó hai đạo thân ảnh bắt đầu từ hai bên phân biệt lao vào nhau.

*****

Oanh! Oanh! Oanh!

Thân hình hai người thật nhanh lao vào cùng một chỗ, trường đao đoạn nhận, ánh đao lóng lánh, ở cự ly cực gần giao kích cùng một chỗ, phảng phất như điện quang hỏa thạch, kim quang cùng Hỏa Tinh lóe lên ở chung quanh, giữa không trung nổi lên một hồi mưa sao sa hoa lệ làm người thích mắt.

Một ít cường giả đi theo phía sau Tần Phàm cùng Trì Viễn, tốc độ nhanh vào lúc này cũng đã chạy tới trong vòng vài dặm, nhìn đến hai người giao thủ trên bầu trời này, cũng đều không khỏi xem thế là đủ rồi.

- Tần Phàm này quả nhiên rất mạnh! Dĩ nhiên ngay cả Trì Viễn trong khoảng thời gian ngắn cũng không làm gì được hắn!

- Đúng vậy, lúc này đây tham gia Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội, năm tên nửa bước Võ Thánh, có người nói mỗi một cái đều có tự tin đạt được đệ nhất!

- Phong Bạch Vũ được xưng là tốc độ đệ nhất, mà lực công kích của Trì Viễn này cũng tự tin không dưới ở Vân Phi Hồng! Nhưng hiện tại Tần Phàm dĩ nhiên có thể cùng hắn giằng co thành bình thủ!

- Quá mạnh mẽ! Ngày đó không có thấy Tần Phàm này cùng Phong Bạch Vũ giao chiến thực sự là đáng tiếc! Tần Phàm đích thật là hoàn toàn có thực lực so sánh với nửa bước Võ Thánh! Hắn có thể đẩy lùi Phong Bạch Vũ cũng không phải là không có khả năng!

- Không sai, trước còn có rất nhiều người suy đoán, việc Tần Phàm thắng Phong Bạch Vũ rất kì quái, có thể là Phong Bạch Vũ bị trọng thương hoặc là khinh địch mới như vậy, nhưng hiện tại xem ra, Phong Bạch Vũ bại dưới tay hắn tựa hồ là không oan.

Trên bầu trời, thanh thế của Tần Phàm cùng Trì Viễn giao bính cũng đủ chấn động nhân tâm, thấy một màn này, tất cả mọi người không khỏi nhỏ giọng nghị luận, hiện tại hầu như bọn họ đều khẳng định Tần Phàm tuyệt đối có thực lực so sánh với nửa bước Võ Thánh!

Oanh!

Một bên kia, trên bầu trời, hai người Tần Phàm cùng Trì Viễn lại một lần nữa cường lực giao bính, sau đó thân hình bỗng nhiên phân khai, đều tự trở xuống trên mặt đất.

Bởi vì hai người không đạt tới cảnh giới Võ Thánh, tuy đều có thể trong thời gian ngắn treo trên bầu trời, nhưng cũng không thể ở trên không trung tiến hành dừng lại thời gian quá dài.

Lúc trở xuống mặt đất, Trì Viễn có vẻ hơi có chút thở hổn hển, nhưng Tần Phàm thì thần sắc như thường, khí lực hai người chênh lệch ở lúc này liền hiển lộ đi ra. Khí lực của Tần Phàm cường hãn, nên hầu như không cần lo lắng vấn đề thể năng.

Lúc này Trì Viễn khiếp sợ không ngớt, hắn vốn là dự định ỷ vào cảnh giới của mình, thể nội có nguyên khí hồn hậu, muốn cùng Tần Phàm kéo dài tác chiến, nhưng thấy Tần Phàm ở dưới thế tiến công giống như thủy triều của hắn, dĩ nhiên còn có thể duy trì dáng dấp bình yên như vậy, thậm chí là có chút xu thế càng đánh càng hăng! Điều này làm cho hắn phải bắt đầu hoài nghi chiến thuật cận thân bác đấu của mình.

Mà ở đối diện, Tần Phàm đích thật là cảm giác còn tốt hơn vừa rồi rất nhiều, hắn và Trì Viễn trong lúc giao đấu, dược lực trái lại là phát huy đi ra nhanh hơn, tuy rằng thực lực không thể khôi phục đến đỉnh phong, nhưng mà cũng có thể phát huy hơn chín thành.

Về phần vấn đề lượng nguyên khí, hắn trảm Nghịch thành Tôn, vô luận là độ dày nguyên khí hay là tốc độ khôi phục đều mạnh hơn thường nhân rất nhiều, hơn nữa trên người của hắn có rất nhiều đan dược, căn bản không cần lo lắng vấn đề này.

Nếu Trì Viễn thực sự muốn đánh lâu dài, hắn đích xác là không cần lo lắng chút nào.

Bất quá khiến Tần Phàm âm thầm khiếp sợ chính là, trên người Trì Viễn tựa hồ có một kiện áo giáp phòng ngự rất mạnh, vừa rồi lúc hai người cận chiến, Vương trù đao của hắn đã từng có mấy lần bổ vào trên người đối phương, nhưng mà không có tạo thành thương tổn gì cho đối phương, thậm chí còn truyền đến phản lực làm cổ tay của hắn âm thầm tê dại.

Tần Phàm phỏng chừng, lực phòng ngự của kiện nội giáp này thậm chí còn muốn mạnh hơn nội giáp mà hắn lấy được ở trên người Đao Vương thủ mộ nhân!

Bất quá nội giáp của hắn ở vừa thừa thụ một kích của Bán Thần khôi lỗi, đã bị phá hư không sai biệt lắm, còn nội giáp của đối phương thập phần hoàn chỉnh, thậm chí còn có thể bao trùm tới vị trí cánh tay, cổ tay.

- Kiện nội giáp này chẳng lẽ là hắn vừa đoạt được ở trong động phủ kia?

Hai mắt Tần Phàm ngưng tụ, đối với chất lượng của kiện nội giáp này cũng rất là đỏ mắt. Coi như là Huyền Vũ chi khí phòng ngự hiện tại của hắn cũng là không sai biệt nhiều, nếu hắn mặc kiện nội giáp này, lực phòng ngự của hắn có thể đề cao thêm một tầng thứ, đến một trình độ kinh khủng!

Tần Phàm vốn không nghĩ qua muốn đoạt đi bảo bối của đối phương, bất quá hiện tại đối phương đem cửa tới, hắn tự nhiên sẽ không cự tuyệt.

- Lẽ nào trên người hắn cũng có thủ đoạn phòng ngự lợi hại gì sao?

Mà rất vừa khớp, Trì Viễn đồng dạng cũng cảm thấy kinh ngạc đối với khí lực của Tần Phàm, vừa rồi trường đao của hắn cũng có vài lần trảm đến trên người đối phương, nhưng mà không có tạo thành bất kỳ thương tổn.

Nên trong lòng hắn đồng dạng cũng có dự định như Tần Phàm, nghĩ tới thu được các loại chỗ tốt ở thủ đoạn phòng ngự của Tần Phàm.

Cứ như vậy, sau khi hai người rơi xuống mặt đất đều lạnh lùng nhìn đối phương, trong lòng đen xen vào các loại chủ ý.

- Tiểu tạp chủng, ngày hôm nay nếu không chém giết ngươi ở chỗ này, bản thiếu gia liền không mang họ Trì!

Sau một lát, Trì Viễn này tựa hồ đã hoàn toàn khôi phục thể năng, vì vậy trong miệng lạnh lùng nói, đồng thời trường đao trong tay bắt đầu tác động thiên địa nguyên khí lần thứ hai, tựa hồ là chuẩn bị đánh ra sát chiêu càng cường đại hơn vừa rồi, muốn một lần giải quyết đối phương.

- Trì Viễn, như vậy ngươi chờ sửa họ đi thôi! Không, sau ngày hôm nay, họ đối với ngươi cũng không có cái gì dùng.

Tần Phàm vào lúc này chiến ý cực thịnh, chém giết Trì Viễn, nội giáp kia sẽ thành chiến lợi phẩm của hắn, hơn nữa hắn còn cầm thập phần yên tâm thoải mái!

Bởi vì... là Trì Viễn này tự mình mang đồ tới cửa!

- Ha ha, dõng dạc!

Trì Viễn tự nhiên là nghe được ý tứ trong lời nói của Tần Phàm, nhất thời giận dữ mà cười, lúc này vũ kỹ của hắn cũng đã chuẩn bị hoàn tất, tùy theo trường đao của hắn liền hướng lên trời!

Trong lúc sát na đó, nguyệt sắc trên bình nguyên tựa hồ bỗng nhiên ảm đạm xuống, mà ở trên người Trì Viễn cũng bỗng nhiên kim quang tăng vọt, nối thẳng phía chân trời, khiến trên trời cao cũng như có kim vân bắt đầu khởi động!

Mà ở ngay lúc này, trường đao trong tay Trì Viễn bỗng nhiên chém ra về phía trước.

Nhất thời, trong phương viên hơn một nghìn mét, Kim hệ nguyên khí bị đao thế của một đao này dẫn dắt qua, như là nước sông thao thao kéo dài không dứt, lại như một tòa Kim Sơn trấn áp đại địa, kim quang sáng chói này chiếu hơn phân nửa bầu trời đêm thành xanh vàng rực rỡ, như là chư Thần từ trên bầu trời hạ phàm vậy!

Kim quang dâng trào này bắt đầu khởi động, thậm chí là ở trong hơn phân nửa yêu thú bình nguyên bắt đầu khuếch tán đi ra ngoài, khiến ấy người ở ngoài vây xem, vào lúc này cả đám đều cảm giác có vô số kim châm đâm vào trong da thịt mình, mơ hồ là đau đến mức muốn hét lên, làm cả đám đều có vẻ kinh ngạc không gì sánh được.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1204)