Vay nóng Homecredit

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0578

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0578: Lại phân ly
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Lazada


Huyền Vũ chi khí này có thể bao trùm ở bất kỳ địa phương nào trên thân thể, lực phòng ngự thậm chí là vượt qua nguyên khí tráo mà giai đoạn hiện tại hắn có thể khởi động.

Một đao này của Lục cấp Võ Tôn, lúc trước đã bị lạnh nóng cực hạn chi lực kia của Kỷ Huyên Nhi hóa đi hơn phân nửa, còn lại non nửa, tuy hiện tại Tần Phàm không phải thời kì đỉnh phong, nhưng vẫn là không khó khăn tiếp nhận.

- Nàng như thế nào?

Tần Phàm liếc nhìn tên Lục cấp Võ Tôn kia, sau đó vịn Kỷ Huyên Nhi hỏi, phát giác được trên người nàng có hai chủng năng lượng lạnh nóng cực hạn tản ra, tựa hồ trạng thái cũng không được khá lắm.

- Không có việc gì, nghỉ ngơi một chút thì tốt rồi.

Kỷ Huyên Nhi có chút nhíu mày nói ra, sau đó liền thối lui đến một bên điều tức. Vừa rồi nàng đột phá đến Võ Tôn chi cảnh, vẫn có rất nhiều phương diện muốn đi thích ứng đấy.

- Ân, nàng trước nghỉ ngơi một chút, để cho ta trước giải quyết con ruồi này.

Tần Phàm trông thấy Kỷ Huyên Nhi ngồi xuống, liền gật đầu, sau một khắc, lần nữa quay đầu đi, lạnh lùng nhìn về phía Lục cấp Võ Tôn kia.

- Ngươi làm sao có thể nhanh như vậy sẽ không có sự tình gì rồi!

- Thật bất ngờ sao? Vừa rồi ngươi không phải nói ta chỉ là chê cười mà thôi sao?

Vào lúc này Tần Phàm lạnh lùng nói, mới vừa rồi bị một tên tiểu tốt làm biệt khuất như vậy, hắn lại bị một gã Lục cấp Võ Tôn vũ nhục như thế, trong lòng của hắn cũng có chút ít tức giận.

Dù sao nếu không phải là bởi vì lúc trước thời điểm hắn cùng với Tần Thiên Hoành chiến đấu, thi triển Bạo Huyết Kỳ Lân dốc sức liều mạng, một gã Lục cấp Võ Tôn như vậy, căn bản là không thể nào là đối thủ của mình.

Dưới Võ Thánh, hiện tại để cho hắn chính thức xem là đối thủ, chỉ sợ chỉ có nhân vật như Tần Thiên Hoành mà thôi.

- Hừ, ta cũng không tin thương thế ngươi nặng như vậy, lại có thể nhanh chóng khôi phục, ngươi cũng không quá đáng là gượng chống mà thôi! Hiện tại để cho Dương Tu ta đến chấm dứt cái gọi là Kỳ Tích Chi Tử này của ngươi a!

Trong nội tâm gã Lục cấp Võ Tôn kia vô cùng âm trầm, nhưng vào lúc này vẫn là trong miệng hừ lạnh nói.

- Dõng dạc vậy sao! Vậy hãy để cho ta nhìn xem đến tột cùng là ai chấm dứt ai, ai mới thật sự là chê cười a!

Tần Phàm cười lạnh, sau một khắc, dưới chân trực tiếp dùng sức đạp lên mặt đất, cả người như là một đạo tàn ảnh, trực tiếp hướng về phía trước lướt đi.

Trông thấy Tần Phàm lại vẫn có thể thi triển ra tốc độ khủng khiếp như vậy, Dương Tu kia không khỏi biến sắc lần nữa, vội vàng giơ trường đao trong tay lên, muốn hướng về bóng người phía trước đang nhanh chóng tới gần kia bổ ra một đao.

- Huyền Trọng Quyền!

Nhưng mà vào lúc này, Tần Phàm lại bỗng nhiên một quyền vượt lên trước, hướng về trong hư không đánh ra, lập tức một cổ lực lượng đặc thù bao phủ ở bên trong mảng lớn không gian, trọng lực gấp mấy trăm lần lập tức đè xuống thân thể của Dương Tu.

Hiện tại Huyền Trọng quyền của Tần Phàm, ngay cả nửa bước Võ Thánh cũng phải chịu ảnh hưởng, huống chi chỉ là một gã Lục cấp Võ Tôn.

- Chuyện gì xảy ra!

Đột nhiên tao ngộ dị biến như vậy, sắc mặt Dương Tu trở nên trắng bệch, Trọng Lực Vực gấp mấy trăm lần, làm cho thân thể của hắn như là tưới chì, hai tay mà hắn giơ trường đao lên, thậm chí cơ hồ cũng cầm không được.

Tốc độ của Tần Phàm sao mà cực nhanh, hơn nữa Huyền Trọng vực ảnh hưởng đối với hắn so với đối phương ít đi rất nhiều, cho nên ở thời điểm Dương Tu vừa mới kịp phản ứng, muốn tránh thoát cùng phá giải Huyền Trọng vực, hắn lập tức liền đi tới trước mặt hắn!

- Nói thực ra, ngươi căn bản không xứng làm đối thủ của ta.

Ánh mắt của Tần Phàm lạnh lùng nhìn trung niên nam tử trước mắt, thoáng có chút khinh thường nói, nháy mắt sau đó Thiên Trận Linh Sáo xuất hiện, một quyền oanh kích ở trước ngực Dương Tu này.

Dùng thực lực bây giờ của hắn, tuy là bị trọng thương, nhưng lực lượng nhục thân cũng vô cùng cường hãn, hơn nữa khôi phục một ít nguyên khí thể nội, đầy đủ trực tiếp đuổi giết một gã Lục cấp Võ Tôn rồi.

- Ngươi...

Dương Tu kia cảm thấy ngực đột nhiên truyền đến kịch liệt đau nhức, hắn mở to hai mắt nhìn, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Mặc dù hắn biết Tần Phàm rất cường, nhưng không có nghĩ đến hắn dĩ nhiên là cường đến loại trình độ này! Mình cùng hắn đều là Lục cấp Võ Tôn, hôm nay bản thân đối phương lại bị trọng thương, còn y nguyên có thể có được lực công kích mạnh như vậy!

Hai con ngươi của hắn dần dần trở nên ảm đạm, có chút hối hận, có chút không cam lòng, thân thể không cách nào khống chế trực tiếp bay ngược về phía sau, cuối cùng sinh cơ cũng chậm rãi theo gió tiêu tán.

PHỐC.

Nhìn xem thi thể của Dương Tu ngã xuống, vào lúc này Tần Phàm ám ho một tiếng, trên mặt có chút tái nhợt che ngực.

Rất rõ ràng, tuy hắn là đánh chết địch nhân, nhưng dù sao thân thể của hắn vẫn chưa hoàn toàn khôi phục lại, vừa rồi cưỡng ép thúc dục lực lượng, lần nữa liên lụy đến cơ năng bị thương rồi.

Bất quá dùng khí lực mạnh mẻ của hắn, lại điều chỉnh một hai ngày có lẽ có thể khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, hơn nữa bởi vì một lần dốc sức chiến một trận này, mặc dù không có lợi dụng Bạo Huyết Kỳ Lân đả bại Tần Thiên Hoành, nhưng cũng là được ích lợi không nhỏ.

Chỉ cần ở thời điểm dưỡng thương hảo hảo cảm ngộ một phen, chưa hẳn không thể có tiến bộ.

Mà một bên kia, Kỷ Huyên Nhi ở sau lưng trông thấy một màn này, gương mặt băng sơn của nàng một mực không thay đổi, vào lúc này cũng không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.

Lúc trước, tuy nàng cũng đã được nghe nói một ít sự tình về Tần Phàm, nhưng không có nghĩ đến thời điểm gặp lại hắn, thiếu niên võ giả lúc trước thiếu chút nữa bị một mạo hiểm đoàn nho nhỏ giết chết, hôm nay vậy mà đã có được thực lực khủng bố như vậy!

Một chiêu, một quyền!

Một gã Lục cấp Võ Tôn có thể đủ xưng hùng một phương, nhưng lại cứ như vậy dễ dàng bị chết ở trên tay Tần Phàm bản thân bị trọng thương!

Chính nàng có được thể chất tu luyện lạnh nóng Cực Hạn Chi Đạo, nhiều lần sinh tử mới thật không dễ dàng vào hôm nay đột phá đến Võ Tôn chi cảnh, nhưng thực lực của hắn so với nàng còn mạnh hơn không ít!

Tuy bởi vì vừa rồi nàng toàn lực trùng kích Võ Tôn chi cảnh, cũng không có hiểu rõ bên ngoài xảy ra chuyện gì, nhưng nàng chứng kiến những thi thể trên đất xa xa, mặc dù đã chết, nhưng y nguyên lưu lại khí tức cường đại, nàng có thể suy đoán đến, lúc trước ở đây nhất định là phát sinh qua một hồi đại chiến kinh thiên động địa.

Thiếu niên này tuy bị trọng thương, nhưng lại sống sót rồi!

Hơn nữa chỉ là nghỉ ngơi một phút thời gian, vậy mà đã có thể khôi phục thương thế nghiêm trọng như vậy, cũng đánh chết một gã Lục cấp Võ Tôn cường giả! Cái tốc độ khôi phục này, cũng là rất kinh người.

*****

Tóm lại, Kỷ Huyên Nhi có thể nhìn ra được, hiện tại tổng hợp thực lực của Tần Phàm, so với nàng thì mạnh hơn nhiều lắm.

Mà nàng chứng kiến khí chất của thiếu niên trước mắt này đã trở nên thành thục rất nhiều, nàng đồng dạng biết rõ, thiếu niên này, ở thời điểm hai người bọn họ không thấy vài năm, tất nhiên đã trải qua rất nhiều biến cố.

Nàng biết rõ, đối phương đạt được thực lực này cũng là không dễ.

- Tần Phàm, ngươi đã khôi phục thực lực, ta cũng không cần phải ở lại, chúng ta như vậy cáo biệt a.

Nhưng sau một khắc, Kỷ Huyên Nhi nhìn xem bóng lưng kia, trong miệng bình tĩnh nói.

Tần Phàm vừa mới gỡ xuống trữ vật giới chỉ của Dương Tu, nghe vậy không khỏi là khẽ giật mình, lập tức chau mày.

- Đến lúc này, nàng còn không chịu để cho ta giúp nàng sao?

Đã qua hồi lâu, hắn mới quay đầu nhìn về phía nữ tử quật cường ở sau lưng kia, thở dài một tiếng nói ra.

Đối với Kỷ Huyên Nhi, cảm tình trong lòng của hắn kỳ thật rất là phức tạp.

Nhưng có thể khẳng định chính là, hắn rất muốn đi trợ giúp nữ tử đáng thương này, cho dù là mình lâm vào hiểm cảnh cũng sẽ không tiếc.

- Ta rất quý trọng đoạn cảm tình của chúng ta ở trong dược cốc trước kia, ta... là coi nàng trở thành bằng hữu chân chính.

Tần Phàm thấy Kỷ Huyên Nhi không nói lời nào, hai con ngươi thẳng tắp nhìn đối phương, trong miệng lần nữa nói:

- Chẳng lẽ nàng hoàn toàn không có coi ta là bằng hữu?

- Không phải.

Vào lúc này Kỷ Huyên Nhi ngẩng đầu lên, trong mắt của nàng cũng có một loại tình cảm bắt đầu khởi động.

- Vậy tại sao không cho ta giúp nàng?

Lúc này Tần Phàm đi tới trước mặt Kỷ Huyên Nhi, chân thành nhìn đối phương nói ra:

- Thực lực của ta bây giờ, nàng có lẽ cũng biết, tuy chưa hẳn nói có thể so sánh với Võ Thánh cường giả, nhưng ta nghĩ cùng ta chung một chỗ, tổng so với một mình nàng dễ dàng hơn rất nhiều.

- Tần Phàm, rất cảm kích ngươi lúc này đây đã cứu ta, cũng giúp ta hộ pháp, để cho ta thành công đột phá đến Võ Tôn chi cảnh. Bất quá thù của gia tộc ta, tự ta sẽ đi báo.

Nghe vậy, thần sắc của Kỷ Huyên Nhi có một tia giãy dụa, nhưng lập tức vẫn là lắc đầu, cuối cùng có chút chần chờ nói.

- Kỷ Huyên Nhi, nàng vì cái gì...

Thanh âm củaTần Phàm đề cao một ít, nhìn gần lấy cô gái trước mắt.

- Tần Phàm, ta vẫn sẽ nhớ ngươi.

Đối mặt ánh mắt kia của Tần Phàm, lúc này Kỷ Huyên Nhi lại lui về phía sau, hơi có chút không nỡ, cuối cùng tựa hồ có chút lưu luyến liếc nhìn người phía trước, trong miệng nhẹ giọng nói:

- Ngươi... bảo trọng.

Nói xong, tiếp theo là thân hình lóe lên, trực tiếp hướng về phương xa chạy đi rồi.

- Kỷ Huyên Nhi...

Tần Phàm lên tiếng giữ lại, nhưng đối phương lại không có dừng lại. Hắn muốn đuổi theo, nhưng lại cảm giác thân thể có chút khó có thể chèo chống, cuối cùng nhất chỉ có thể buông tha cho.

Dưới trời chiều, sắc trời mịt mù, ánh nắng chiều trên đất, như là lạc hồng làm đẹp, trải qua một hồi đại chiến, phía trên bình nguyên bừa bộn, lúc này lộ ra có chút hoang vu, lại có chút phiền muộn.

Nữ tử một thân y phục dạ hành kia, cứ như vậy dần dần từng bước đi đến, dần dần biến mất trong tầm mắt.

- Nàng tại sao phải quật cường như vậy.

Tần Phàm nhìn xem thân ảnh động lòng người kia dần dần đi xa, tâm tình không khỏi có chút cô đơn, trong miệng nhẹ nhàng thở dài nói ra. Lúc này đây gặp lại nữ tử này, không thể tưởng được rồi lại vội vàng chia tay.

Từ trong lời nói của Kỷ Huyên Nhi, hắn có thể phỏng đoán đến gia tộc của cừu nhân kia nhất định là thập phần cường đại, nếu không nàng sẽ không kiêng kị như vậy.

Kỳ thật trong lòng của hắn ẩn ẩn có chút bận tâm về sau sẽ không còn được gặp lại khuôn mặt trong trẻo nhưng lạnh lung, nội tâm ôn nhu kia, nữ tử bên ngoài quật cường nhưng lại để cho người không khỏi sinh lòng thương tiếc.

Bất quá lúc này đây, hắn cũng có chuyện cần làm của mình, hắn cũng không thể tốn quá nhiều thời gian đi truy tầm sự tình của Kỷ Huyên Nhi.

Cho nên hắn là ý định trước tìm được viên ma chủng thứ tư, tăng lên thực lực của mình, như vậy ngày sau muốn đi trợ giúp Kỷ Huyên Nhi, hắn cũng có lực lượng một chút.

- Nàng phải chờ ta...

Sau đó hắn ngẩng đầu nhìn phương xa, trong miệng thì thào nói.

Sau khi Kỷ Huyên Nhi rời khỏi, Tần Phàm thu thập chiến trường một lần.

Lúc này đây người xem cuộc chiến, không một ai may mắn thoát khỏi, di sản lưu lại trên đất kia ngược lại là đầy đủ kinh người, mười mấy cái trữ vật giới chỉ, để cho Tần Phàm thu hoạch tương đối khá, Linh Dược, vũ kỹ, linh đan có rất nhiều, trang bị vũ khí cũng là không ít.

- Đại Ly Quốc này không hổ là đại quốc trên Vũ Thiên đại lục, không chỉ có cường giả rất nhiều, hơn nữa những cường giả này rõ ràng so với Đại Càn Quốc chúng ta giàu có hơn rất nhiều.

Sau khi Tần Phàm thu tất cả trữ vật giới chỉ, chỉ là tùy tiện quét một lần cũng không khỏi sợ hãi than nói.

Hắn biết rõ, bên trong tám quốc gia trên Vũ Thiên đại lục, quốc lực của Đại Ly Quốc cùng Đại Chấn Quốc là xếp hạng trước nhất, cường giả cũng là tối đa, mà Đại Càn Quốc của hắn, quốc lực cùng số lượng cường giả đều cơ hồ là sắp xếp ở hạng chót.

Ở bên trong Đại Càn Quốc, bên trong một ít Chân Vũ thế gia cấp thấp thậm chí ngay cả Linh Vũ Sư cũng không có, ở bên trong cường quốc như Đại Ly Quốc này, là không thể nào tồn tại, tất cả Chân Vũ thế gia đều có Linh Vũ Sư, thậm chí trong một ít Chân Vũ thế gia sáu bảy cấp cũng đã có Võ Tôn cường giả.

Ở trong Đại Ly quốc, số lượng Chân Vũ thế gia so với Đại Càn Quốc thì nhiều hơn vài lần, bởi như vậy, có được số lượng cường giả tự nhiên cũng là nhiều hơn rất nhiều, thậm chí là ở bên trong một ít tán tu không phải Chân Vũ thế gia, tồn tại Võ Tôn cường giả cũng là không ít.

Đương nhiên, nói như vậy, bên trong tán tu là không có Võ Thánh cấp cường giả, bởi vì số lượng Võ Thánh cực nhỏ, hơn nữa thập phần khó tu luyện tới, cho nên mỗi khi xuất hiện một Võ Thánh, Chân Vũ thánh điện sẽ trực tiếp ban cho gia tộc kia danh xưng Chân Vũ thế gia, nhưng mà gia tộc của Võ Thánh cường giả kia đã bị tiêu diệt, hoặc hắn căn bản không có gia tộc, không có tộc nhân, cho nên kia cũng chỉ là một cái danh xưng.

Nếu bàn về Võ Tôn Cấp cường giả, thì Đại Chấn Quốc võ uy hưng thịnh nhiều hơn một chút, nhưng nếu luận số lượng siêu cấp cường giả, so về quốc lực thì Đại Ly Quốc còn mạnh hơn Đại Chấn Quốc.

Ở quốc gia này, không chỉ có Vân Phi Dương được xưng là Vũ Thiên đại lục đệ nhất thiên tài, hơn nữa Võ Thánh mạnh nhất xưng là Kim Dương Võ Thánh Hồng Sơn, cũng là ở Đại Ly Quốc.

Hồng Sơn này, cũng là Kim Dương Võ Thánh, nghe nói đã cách siêu thoát Võ Thánh chi cảnh chỉ có một bước ngắn, danh xưng Võ Thánh mạnh nhất của hắn đã ở bên trên Vũ Thiên đại lục giữ vững vài thập niên, trong đó người khiêu chiến không ít, nhưng không một ai có thể rung chuyển địa vị của hắn.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1204)