Vay nóng Tinvay

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0595

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0595: Tần Thiên Hoành đã trở thành Võ Thánh
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Lazada


Đúng vậy a, lúc này đây thật sự là cửu tử nhất sinh, nếu không có Tần Phàm, ta cũng không biết có thể còn sống lao tới hay không.

Có người nhìn xem những thi thể đã bị yêu thú xé thành mảnh nhỏ trên đường ở kia, không khỏi thở dài nói.

- Tần Phàm, phần nhân tình này Chu Long ta nhớ kỹ. Ngày sau có cơ hội tất có hậu báo.

Cũng có người lộ ra hết sức trịnh trọng nói, tỏ vẻ nhất định phải báo đáp Tần Phàm.

- Chư vị không cần phải khách khí.

Bất quá lúc này đại bộ phận lực chú ý của Tần Phàm đã bị Tần Thiên Hoành xa xa hấp dẫn, chỉ là tùy ý gật gật đầu, ánh mắt vẫn không có rời đi áo lam nam tử kia.

Hắn tựa hồ cảm giác được Kỳ Tích Chi Kiếm này có chút bất đồng!

Sau một khắc Tần Thiên Hoành động!

Kỳ Tích Chi Kiếm này tựa hồ cũng đã phát hiện Tần Phàm, thần sắc hờ hững đạp mạnh trường kiếm dưới chân, cả người liền trực tiếp bay về phương hướng của Tần Phàm ở chỗ Linh Ngân Thụ.

Tần Thiên Hoành ngự không phi hành cũng không cao lắm, thậm chí là ở dưới chân yêu thú, nhưng tốc độ kia cực nhanh, một thanh trường kiếm của hắn, lúc này tản ra kiếm khí vô cùng lăng lệ cường hoành, những nơi kiếm khí đi qua, tất cả yêu thú ở dưới đáy toàn bộ đều bị kiếm khí xé thành mấy nửa, ngay cả Thất cấp yêu thú cũng không thể không tránh mũi nhọn! Rất nhiều rất nhiều yêu thú, không hề ngăn cản ngã xuống, biến thành thi thể trên đất!

Quá cường đại!

- Tần Thiên Hoành này như thế nào trở nên cường đại nhiều như vậy rồi?

Thấy một màn như vậy, trong lòng Tần Phàm chấn động:

- Chẳng lẽ hắn đã...

Tần Phàm mạnh mẽ ngưng lại hai mắt nhìn về phía trường kiếm dưới chân Tần Thiên Hoành!

Tiếp theo trong nháy mắt, sắc mặt hắn lần nữa đại biến.

Tần Thiên Hoành căn bản không phải ngự kiếm phi hành, mà là một bên ngự không phi hành, một bên ngự kiếm giết yêu thú!

Ngự không phi hành!

Đó là năng lực Võ Thánh mới có thể có được!

Bởi vì bị tình vây khốn, Kỳ Tích Chi Kiếm vây ở Cửu cấp Võ Tôn chi cảnh hơn hai mươi năm, rốt cục đột phá đến Võ Thánh chi cảnh rồi!

Vấn đề này nếu truyền đi, đoán chừng toàn bộ Vũ Thiên đại lục đều vì thế mà có chút chấn động, thậm chí sẽ có rất nhiều người sẽ bị câu dẫn ra rất nhiều ký ức, âm thầm hoan hô, nhưng hiện tại đối với Tần Phàm mà nói cái này lại không phải một tin tức tốt gì!

Trải qua những ngày này tăng lên, vốn là hắn cho là mình có lẽ đã có được thực lực đối kháng Tần Thiên Hoành, nhưng hiện tại xem ra coi như là sử dụng Thiên Nguyên Đan, Tần Phàm cũng chưa chắc có thể cùng hắn đối kháng.

Tuy Tần Thiên Hoành này là vừa vặn đột phá đến Võ Thánh chi cảnh, nhưng lại không thể dùng Võ Thánh cấp một mà đối đãi! Vây ở Võ Tôn đỉnh phong hai mươi năm, hiện tại Tần Thiên Hoành không thể nghi ngờ là khốn long thăng thiên, trực tiếp bay lượn phía chân trời!

Xem uy lực của kiếm khí mà Tần Thiên Hoành chém giết những Thất cấp yêu thú kia, Tần Phàm có thể mơ hồ đoán được thực lực của Kỳ Tích Chi Kiếm này ở trình độ gì. Thậm chí có thể nói tuy kém tồn tại nghịch thiên như Vân Phi Dương, nhưng đoán chừng tứ cấp Võ Thánh cũng chưa hẳn là đối thủ của Tần Thiên Hoành.

- Hắn như thế nào đột phá đến Võ Thánh chi cảnh rồi... Chẳng lẽ là bởi vì trước đó nhân họa đắc phúc?

Lúc này trên mặt Tần Phàm không khỏi phát khổ, rốt cục biết rõ đây là nơi phát ra dự cảm bất an trong lòng rồi.

Tần Thiên Hoành đã trở thành Võ Thánh, uy hiếp đối với hắn rất lớn, để cho hắn hết sức kiêng kỵ.

Lần trước, hình dáng của Tần Thiên Hoành như điên rời đi để cho Tần Phàm tránh được một kiếp, nhưng không thể tưởng được hiện tại chỉ qua nửa tháng thời gian, đối phương dĩ nhiên đã đột phá đến Võ Thánh chi cảnh, lần nữa đuổi giết đi vào.

- Tần Phàm ngươi đang nhìn cái gì?

Lúc này, những Võ Tôn cường giả được Tần Phàm cứu ra kia, nhìn thấy Tần Phàm tựa hồ không có để ý tới bọn hắn như thế nào, mà là nhìn xem bên trong đàn thú kia, cũng đều không khỏi men theo ánh mắt của Tần Phàm nhìn sang.

- Thực lực người này rất mạnh! Chỉ là... như thế nào cảm giác có chút quen mắt nhỉ?

Một Võ Tôn cường giả lớn tuổi xem xét một hồi, lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Cái này hình như là ở hai mươi năm trước cực thịnh một thời, Kỳ Tích Chi Kiếm Tần Thiên Hoành a!

Mà một gã nửa bước Võ Thánh đồng dạng là so sánh lớn tuổi, vào lúc này hai mắt cũng ngưng tụ, kinh ngạc phát ra âm thanh.

- Kỳ Tích Chi Kiếm? Hắn không phải đã hai mươi năm không có ly khai qua Đại Ly quốc sao? Như thế nào cũng xuất hiện ở chỗ này rồi hả?

Có người nghi ngờ nói.

- Hắn... hình như là hắn đột phá đến Võ Thánh chi cảnh rồi!

Mà sau đó lại có một người cả kinh kêu ra tiếng:

- Kỳ Tích Chi Kiếm Tần Thiên Hoành, thời điểm tuổi trẻ kinh tài diễm diễm, nhưng vì tình sở khốn vây ở Võ Tôn đỉnh phong hai mươi năm, hiện tại rốt cục đột phá đến Võ Thánh chi cảnh rồi!

- Ngự không phi hành! Quả nhiên, Kỳ Tích Chi Kiếm quả nhiên là đột phá đến Võ Thánh chi cảnh rồi! Năm đó Kỳ Tích Chi Kiếm còn một mực là thần tượng của ta, hiện tại hắn rốt cục khốn long thăng thiên, đột phá đến Võ Thánh rồi!

Thậm chí có một gã Võ Tôn cường giả lộ ra thập phần kích động.

Mà nhìn xem lực chú ý của những người này đều bị Tần Thiên Hoành hấp dẫn, lúc này trong lòng Tần Phàm thì bắt đầu cực kỳ nhanh chuyển động ý nghĩ.

Chiến hoặc là không chiến?

Lúc trước thời điểm Tần Thiên Hoành vẫn là Võ Tôn, Tần Phàm đem hết toàn lực, thậm chí dốc sức liều mạng dùng Bạo Huyết Kỳ Lân, nhưng đều y nguyên không phải là đối thủ.

Hiện tại người phía trước đã khốn long thăng thiên, trở thành Võ Thánh siêu cấp cường giả, tuy thực lực Tần Phàm cũng có chỗ tăng lên, nhưng hắn có thể khẳng định ở dưới trạng thái bình thường là không phải đối thủ của hắn! Có lẽ cần sử dụng Thiên Nguyên Đan, cùng lần nữa dốc sức liều mạng mới có thể có một tia cơ hội.

Làm như vậy phải trả một cái giá quá lớn!

Tần Phàm cảm thấy có chút không đáng!

Nếu như phòng thủ mà không chiến, như vậy Tần Thiên Hoành này rất có thể sẽ một mực đuổi theo hắn mà đến, như vậy thời điểm thăm dò Cửu Long tháp sẽ là phiền toái rất lớn, thậm chí nếu ở lúc mấu chốt Tần Thiên Hoành này đi ra chọc vào một cước, như vậy hắn sẽ thập phần nguy hiểm, hơn nữa có thể sẽ mất đi rất nhiều cơ hội.

Nghênh chiến hay là tạm lui?

Hai lựa chọn này ở trong nội tâm Tần Phàm đang không ngừng quanh quẩn lấy.

- Kiếm kỹ này thật sự là xuất thần nhập hóa, thật lợi hại!

Mà đang thời điểm ở trong nội tâm Tần Phàm tự định giá, mấy Võ Tôn cường giả kia rõ ràng còn bị Tần Thiên Hoành hấp dẫn, thậm chí trong khoảng thời gian ngắn những người này ngay cả Linh Ngân Quả cũng quên.

Tần Phàm lần nữa giơ mắt lên nhìn, phát hiện sau khi Tần Thiên Hoành đột phá đến Võ Thánh chi cảnh, không chỉ có thực lực cảnh giới tăng lên, hơn nữa ngay cả kiếm kỹ cũng cường hơn rất nhiều, thanh trường kiếm kia cùng hắn như là nhất thể.

*****

Tần Thiên Hoành hờ hững không có chút nào biến hóa, người ở bên trong mười vạn yêu thú như là nhàn nhã tản bộ, kiếm khí phô thiên cái địa, như là nước sông cuồn cuộn liên tục không dứt, chỉ là nhẹ nhàng một đạo kiếm khí lướt qua, là có vài đầu yêu thú ngã xuống đất.

Rống....

Ở thời điểm này, ở bên trong đàn yêu thú bỗng nhiên đập ra năm đầu Thất cấp yêu thú hậu kỳ, thế tới mãnh liệt, tốc độ bay nhanh, công kích lăng lệ ác liệt, từ bốn phương tám hướng đánh giết về phía Tần Thiên Hoành mà đi.

Cuồng Chiến Lang! Đao Phong Báo! Liệt Dương Hổ! Liệt Địa Sư! Thông Thiên Ưng!

- Năm con yêu thú này hẳn là năm con yêu thú mạnh nhất trong toàn trường rồi! Thực lực năm con yêu thú này cộng lại, dù là sơ cấp Võ Thánh cũng sẽ kiêng kị không thôi! May mắn vừa rồi năm con yêu thú này cách phương hướng của chúng ta có chút xa, nếu không những người chúng ta đều phải chết tuyệt!

Chứng kiến năm con yêu thú này, những Võ Tôn kia đều là không khỏi hít một hơi khí lạnh, sắc mặt đại biến.

Khanh!

Nhưng mà vào lúc này, một hồi thanh âm kiếm minh vang vọng ở toàn bộ ngoại cốc của Cửu Long cốc, chấn điếc phát cựu làm cho hai mắt của Tần Phàm vào lúc này cũng ngưng tụ lần nữa, gắt gao nhìn chằm chằm vào động tác của Tần Thiên Hoành.

Rống...

Lúc này đây năm đầu Thất cấp yêu thú hậu kỳ kia cuối cùng phát ra thanh âm bi rống ngắn ngủi, im bặt mà dừng, sau đó toàn bộ đều biến thành huyết nhục phân tán, ngã rơi xuống mặt đất.

Ở dưới một kiếm này của Tần Thiên Hoành, năm đầu siêu cấp yêu thú Thất cấp hậu kỳ, tới gần Võ Thánh cường giả kia, tất cả đều trực tiếp bị chém giết, không có chút sinh cơ, những yêu thú trong phạm vi này cũng không tránh khỏi cái chết!

Một kiếm này của Tần Thiên Hoành vậy mà khủng bố như vậy!

Tần Phàm hít một hơi khí lạnh, trên mặt không khỏi động dung lần nữa rồi! Năm đầu Thất cấp yêu thú hậu kỳ này không phải bình thường, dù là một mình một đầu, Tần Phàm muốn đối phó cũng sẽ không dễ dàng, nhưng một kiếm này của Tần Thiên Hoành lại giải quyết toàn bộ!

Hơn nữa Tần Phàm nhìn ra được Tần Thiên Hoành có lẽ cũng chỉ là vừa mới đột phá đến Võ Thánh chi cảnh, cho nên bây giờ là đang thí nghiệm thực lực của mình, nếu không hắn hoàn toàn có thể ngự không phi hành đến, tránh đi đại bộ phận yêu thú.

Chỉ là vừa đột phá đến Võ Thánh chi cảnh, thực lực đã đến loại trình độ này, Tần Phàm có thể tưởng tượng, đợi một thời gian Tần Thiên Hoành này tất nhiên sẽ trở thành tồn tại khủng bố không thua Vân Phi Dương.

Rất rõ rang, những Võ Tôn cường giả khác cũng là bị thực lực của Kỳ Tích Chi Kiếm này rung động rồi, lúc này đều lộ ra ngốc trệ chi sắc.

- Được rồi, vẫn là trước đi vào cốc lại tính tiếp a.

Tần Phàm nhìn nhìn Tần Thiên Hoành, lại nhìn nhìn mười tên Võ Tôn cường giả kia, trong nội tâm có chút thở dài một hơi, cuối cùng vẫn là quyết định trước phòng thủ mà không chiến.

Hắn kỳ thật cũng bị một kiếm này của Tần Thiên Hoành dọa sợ, hắn liên tục cân nhắc, cảm giác cho dù mình phục dụng Thiên Nguyên Đan, cơ hội thắng được vẫn là y nguyên thập phần xa vời.

- Chư vị, hiện tại các ngươi cũng đã an toàn, như vậy Tần Phàm đi trước một bước rồi.

Lúc này Tần Phàm hướng về mọi người chắp tay nhàn nhạt nói, sau đó thân hình co rụt lại, trực tiếp ẩn vào sương mù mênh mông trong nội cốc.

Tần Phàm cuối cùng nhất vẫn là lựa chọn phòng thủ mà không chiến.

Dù là để cho mười tên Võ Tôn kia biết rõ ân oán giữa hắn cùng với Tần Thiên Hoành, đoán chừng cũng sẽ không có người đi nói hắn, bởi vì ở trong mắt tất cả mọi người, Võ Tôn chi cảnh cùng Võ Thánh chi cảnh tầm đó chính là cách một cái hào rộng thật lớn, đối mặt cừu nhân Võ Thánh chi cảnh, coi như là quay đầu đào tẩu cũng sẽ không có cái gì gọi là mất mặt.

Còn nếu là một gã Võ Tôn dốc sức liều mạng cùng với một gã Võ Thánh siêu cấp cường giả, vậy thì lộ ra lỗ mãng rồi.

- Đợi ta tìm được viên ma chủng thứ tư, ta cũng không cần kiêng kị Võ Thánh cường giả như vậy.

Trong nội tâm Tần Phàm thầm suy nghĩ nói, như vậy đi rồi, tuy hơi có chút biệt khuất, nhưng xem như là cử chỉ sáng suốt.

Chỉ cần luyện hóa được viên ma chủng thứ tư, không chỉ có thể để cảnh giới võ đạo tăng lên nhanh chóng, hơn nữa đối với từng phương diện tố chất, đặc biệt là phương diện khí lực của hắn, đều sẽ có tăng lên trên phạm vi lớn!

Mà bây giờ hắn rất muốn biết đến viên ma chủng thứ tư này sẽ là ma chủng gì, sẽ mang lại cho hắn năng lực gì mới, bất quá vô luận là Thanh Long ma chủng hay là Bạch Hổ ma chủng, khẳng định hiệu quả đều là nghịch thiên đấy.

Đối với hiệu quả ma chủng, đã có ba khỏa trước cam đoan, hắn hiện tại là thập phần có lòng tin!

Có thể nói như vậy, chỉ cần hắn thành công luyện hóa được viên ma chủng thứ tư, như vậy cho dù hắn tạm thời còn chưa đột phá đến Võ Thánh chi cảnh, đối mặt sơ cấp Võ Thánh, coi như là loại trình độ Tần Thiên Hoành này, hắn cũng sẽ không quá lo lắng.

Ma chủng, chính là nơi phát ra tin tưởng lớn nhất để hắn có thể dùng Võ Tôn chi cảnh, vượt qua một cái hào rộng cực lớn, dám đi khiêu chiến Võ Thánh cường giả!

Sau khi tiến nhập nội cốc, Tần Phàm một mực cẩn thận từng li từng tí xâm nhập.

Bốn phía đều là sương mù che chắn, tầm nhìn cực thấp, thị lực của Tần Phàm vô cùng tốt cũng chỉ có thể chứng kiến phạm vi hơn 10m mà thôi.

Ở trong sương khói, thậm chí ngay cả phương hướng cũng không cách nào phân rõ, hắn chỉ có thể dựa vào cảm giác của mình lục lọi tiến lên.

Ở phía sau của hắn, lúc mới bắt đầu mơ hồ có thể nghe được Tần Thiên Hoành bởi vì Tần Phàm phòng thủ không chiến mà tăng nhanh tốc độ hơn. Ngay trước khi hắn tiến vào nội cốc, hắn có thể nghe được tiếng xé gió bén nhọn cùng những thanh âm kinh hô của mấy Võ Tôn cường giả sau lưng kia.

Không cần quay đầu lại xem, Tần Phàm đã biết rõ Tần Thiên Hoành nhất định là phát huy ra một loại tốc độ khủng khiếp, mà theo những tiếng yêu thú kêu kia nghe tới, đoán chừng lại có rất nhiều yêu thú chết ở hắn dưới thân kiếm rồi.

Bất quá khoảng cách hắn cách nội cốc rõ ràng là gần rất nhiều, cho nên vẫn là ở trước khi Tần Thiên Hoành đuổi tới tiến nhập trong nội cốc.

Mà sau khi Tần Thiên Hoành đuổi tới biên giới, tựa hồ cũng không có dừng lại nhiều, cũng không có nhìn nhiều mấyVõ Tôn kia, trực tiếp ỷ vào trường kiếm, đi theo sau lưng Tần Phàm vọt vào trong nội cốc.

Xem ra còn không có buông tha cho đuổi giết đối với Tần Phàm.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1204)