← Ch.0704 | Ch.0706 → |
- Cốc chủ...
Chứng kiến nhân ảnh bạch sắc này, Hỏa Dương rốt cục ngây ngẩn cả người, như là bị một chậu nước lạnh đổ xuống trên đầu, rốt cuộc nói không ra lời.
- Hỏa Dương, ngươi còn không lui xuống! Còn ngại chưa đủ mất mặt sau?
Mà vừa lúc này, Hỏa trưởng lão kia cũng xuất hiện ở trên lôi đài, nhìn Hỏa Dương gầm lên một tiếng.
- Sư phụ... Đồ nhi thực xin lỗi sư phụ! Đồ nhi vô dụng!
Chứng kiến Hỏa trưởng lão, trên mặt Hỏa Dương thoáng chốc trở nên nóng rát, cả người trở nên càng thêm điên cuồng, sau đó dĩ nhiên là một chưởng hung hăng đánh tới đỉnh đầu mình.
- Dương nhi, không nên!
Hỏa trưởng lão kia không khỏi biến sắc, âm thanh bi thiết kêu lên.
Ai cũng thật không ngờ Hỏa Dương này lại đột nhiên muốn tự sát, mắt thấy sẽ là máu tươi tại chỗ, có không ít nữ người xem ở đây đều không khỏi kinh hô lên tiếng, thậm chí nhắm hai mắt lại không dám nhìn.
Ba.
Nhưng mà, cũng vào lúc này, một bóng người cực kỳ nhanh xẹt qua trước mặt Hỏa Dương, khẽ vươn tay, trực tiếp dùng cánh tay của mình chặn một chưởng này, vì vậy một chưởng này của Hỏa Dương liền đánh ở phía trên tay hắn, phát ra thanh âm vang vọng toàn trường.
- Tần Phàm, tại sao ngươi ngăn ta! Chẳng lẽ ngươi vũ nhục ta còn chưa đủ sao?
Lúc này Hỏa Dương lớn tiếng gào thét giãy dụa lấy, muốn tìm chết lần nữa.
- Hừ, thiên tài yếu ớt giống như ngươi, đích thật là chết không có gì đáng tiếc, bất quá ta lại sợ ngươi làm ô uế lôi đài thần thánh này của Luyện Đan Sư. Hơn nữa không phải ta vũ nhục ngươi, mà là ngươi vũ nhục người khác! Trở về hảo hảo tỉnh lại một chút đi!
Lúc này Tần Phàm hừ lạnh một tiếng nói ra, cánh tay khẽ huy động, trực tiếp đánh Hỏa Dương này hôn mê, sau đó đưa hắn đến Hỏa trưởng lão đang lo lắng xa xa.
- Tần Phàm, cám ơn ngươi.
Xa xa sắc mặt Hỏa trưởng lão tái nhợt tiếp nhận Hỏa Dương, nhìn Tần Phàm nói ra, sau đó cũng không có ý tứ dừng lại nơi này, chỉ là mang theo Hỏa Dương rất nhanh rời khỏi hội trường.
Tần Phàm không có lên tiếng, nhìn xem Hỏa trưởng lão mang theo Hỏa Dương ly khai, trong lòng của hắn cũng có chút cảm thán. Lúc trước tuy hắn đối với Hỏa Dương khiêu khích lộ ra có chút tức giận, nhưng hắn cũng không phải loại người lòng dạ hẹp hòi kia, cũng không có nghĩ qua muốn giết chết Hỏa Dương.
Nếu một thiên tài bởi vì một ít việc nhỏ mà vẫn lạc như vậy, hắn vẫn sẽ không đành lòng, cho nên mới xuất thủ cứu giúp.
Mà sau khi chứng kiến cao đẳng trưởng lão của Dược Vương Cốc mang Hỏa Dương đi, hắn cũng đại khái hiểu Hỏa Dương này như thế nào sẽ hình thành tính cách này, Dược Vương Cốc cao đẳng trưởng lão, địa vị cao thượng, tăng thêm bản thân Hỏa Dương coi như là thập phần thiên tài, nhất định là từ nhỏ không có trải qua trắc trở. Cho nên, ngạo khí một tí, năng lực thừa nhận thấp đi một tí cũng là bình thường.
Trên thực tế, thuật luyện đan của Hỏa Dương này hoàn toàn chính xác được tính là thiên tài hơn người, nếu như không phải gặp yêu nghiệt Tần Phàm, trận Trung Cấp Thi Đấu này, đệ nhất không phải hắn không còn ai, dù là bọn người Khúc Thanh Sơn cũng không có cách nào so sánh với hắn.
Nếu không phải Tần Phàm ở trong trận tỉ thí này đột nhiên ngộ đến dung võ nhập đan, hắn muốn thắng được cũng là thập phần gian nan.
- Lão phu với tư cách Dược Vương Cốc cốc chủ, lúc này trịnh trọng chứng minh lời của trọng tài tuyên bố là đúng, Tần Phàm Luyện Đan Sư luyện chế đích thật là đan dược Cửu Tinh Tuyệt phẩm, dược hiệu của nó là tốt nhất trong tất cả đan dược chữa thương Tôn Cấp, thành tích cũng không có nửa phần hư giả.
Sau đó Dược Vương Cốc cốc chủ kia nhìn thoáng qua đài kiểm tra, lại nhìn thoáng qua Tần Phàm, ở trước mặt mọi người cao giọng tuyên bố nói ra.
- Cảm ơn cốc chủ chứng thực, hiện tại bình luận trắc có thể tiếp tục.
Vào lúc này Tần Phàm chỉ là nhàn nhạt gật gật đầu, chuyển hướng trọng tài nói ra, sau đó liền cầm đan dược đi qua một bên.
Kỳ thật lúc này đây hắn có thể luyện chế ra đan dược Cửu Tinh Tuyệt phẩm như vậy, nguyên nhân rất lớn là bởi vì sinh mệnh lực đến từ Thanh Long Chi Tâm quán chú vào trong đó. Mộc hệ chi khí của Thanh Long Ma chủng này vốn có hiệu quả trị liệu hồi phục rất mạnh, có thể tăng cường dược hiệu của đan dược chữa thương cũng là bình thường, chỉ là Tần Phàm không nghĩ đến sẽ tăng cường đến trình độ này.
Cửu Tinh Tuyệt phẩm!
Dù là lúc trước hắn sử dụng dược đỉnh của mình luyện chế, cho tới bây giờ cũng chưa luyện chế ra đan dược cao phẩm như vậy. Cho dù là đan dược chữa thương hay hồi khí đều không có đạt qua. Về phần đan dược tăng lên cảnh giới cùng cách dùng khác, muốn đạt tới trình độ này thì càng thêm gian nan.
Trên thực tế nếu như bị một ít Luyện Đan Tông Sư chứng kiến khỏa siêu cấp Thiên Hằng Phục Thương Đan này, rất có thể sẽ bị nhìn thấu Huyền Cơ trong đó, cho nên Tần Phàm mới có thể không thể chờ đợi được thu đan dược này vào, là không muốn bí mật trên người mình bị người biết rõ.
- Tần Phàm, làm tốt lắm! Thật sự là đủ hả giận, vừa rồi ngươi ngăn cản hắn tự sát, đó cũng là tương đương suất khí!
Mà vào lúc này, Luyện Đan Sư áo lam tên là Lan Trác kia, lúc này hướng Tần Phàm dựng dựng ngón cái nói ra, còn nháy mắt một cái.
Trên thực tế, Hỏa Dương kia cũng là một gã Võ Tôn cường giả, uy lực một chưởng kia của hắn cũng là khá lớn, Tần Phàm có thể ngăn cản, lại bình yên vô sự cũng để cho người ta có chút kinh ngạc.
- Là ngươi...
Ở thời điểm này, Tần Phàm mới có cơ hội hảo hảo dò xét Luyện Đan Sư áo lam này thoáng một phát, xem xét phía dưới, sắc mặt lộ ra có chút cổ quái."Lan Trác" này không phải người khác, chính là Bách Biến Quái Thánh a!
Nguyên lai trước đây Tần Phàm không có suy đoán sai lầm, Bách Biến Quái Thánh này đích thật là một Luyện Đan Sư thực lực không tệ, chỉ là cải trang cách ăn mặc trở thành một thân phận khác tới tham gia Luyện Đan Đại Hội, trách không được trước đây hắn đối với người này một mực đều ẩn ẩn có cảm giác quen thuộc.
- Hư...
Bách Biến Quái Thánh kia thấy Tần Phàm nhận ra mình, vội vàng ý bảo hắn không nên nói đi ra.
Tần Phàm biết rõ Bách Biến Quái Thánh này, đích thật là làm việc có chút kỳ quái, thường xuyên chuyển đổi thân phận bất đồng, căn bản để cho người khó có thể nắm lấy. Sau đó hắn chỉ phải cười khổ lắc đầu, không hề để ý tới, chỉ tiếp tục chú ý đài kiểm tra.
Sau khi sự tình của Hỏa Dương chấm dứt, trọng tài tuyên bố tiến hành bình luận trắc lần nữa. Mà Dược Vương Cốc cốc chủ cũng thần bí rời đi lôi đài, mà lúc rời đi hắn lại mang theo nụ cười thưởng thức cùng ôn hòa liếc nhìn Tần Phàm.
Kế tiếp bên trong bình luận trắc, oanh động so với Hỏa Dương cùng Tần Phàm vừa rồi kia thì ít hơn rất nhiều, dù sao có hai cái siêu cấp thiên tài này đi trước, đan dược của Luyện Đan Sư ở đằng sau muốn vượt qua căn bản không có khả năng rồi.
Huống chi những Luyện Đan Sư này cũng như Tần Phàm, đều ở vòng thứ nhất sử dụng Hải Hồng Thảo, kết quả ở đợt luyện chế đan dược thứ hai, dược hiệu cơ bản đều thấp hơn vòng thứ nhất một tí.
Kết quả là ngoại trừ nữ Luyện Đan Sư Lý Nhược Hi kia bởi vì đồng dạng cải tiến đan phương, luyện chế ra Tam Tinh Cực phẩm Tôn Cấp đan dược, đại bộ phận những người khác đều là Thượng phẩm Tôn Cấp, dĩ nhiên là không có một cái nào lại luyện chế ra Cực phẩm Tôn Cấp đan dược, chớ nói chi là Tuyệt phẩm rồi.
Mà Khúc Thanh Sơn từng ở vòng thứ nhất Sơ Cấp Thi Đấu đạt được qua thứ nhất kia, tuyên bố muốn ở Trung Cấp Thi Đấu thắng Tần Phàm, lúc này đây chỉ luyện chế ra Trung phẩm Tôn Cấp đan dược, chịu khổ đào thải.
Bình luận trắc rất nhanh chấm dứt.
Cuối cùng nhất ngoại trừ Tần Phàm cùng Hỏa Dương ra, Lý Nhược Hi cùng Bách Biến Quái Thánh đều tiến nhập Top 5, mặt khác còn có một gã Luyện Đan Sư béo thay thế Khúc Thanh Sơn, nhận được danh xưng Tông Sư, cũng tiến vào Luyện Đan Đại Hội Cao Cấp Thi Đấu quyết đấu cuối cùng.
- Ta tuyên bố, lúc này đây Luyện Đan Đại Hội Trung Cấp Thi Đấu, quán quân là Tần Phàm, tôn hiệu Luyện Đan Tông Sư!
Trọng tài đi tới trước mặt mọi người tuyên bố ra kết quả mà ai cũng đã sớm biết.
Nghe tuyên bố như thế, toàn trường lập tức mất đi khống chế, lớn tiếng hoan hô hò hét, đặc biệt là những người ủng hộ Tần Phàm kia, ở thời khắc này hoàn toàn điên cuồng rồi.
Từ Sơ Cấp Thi Đấu bắt đầu, đến Trung Cấp Thi Đấu chấm dứt, Tần Phàm đoạt được song quan! Hai mươi mốt tuổi, danh xưng Tông Sư!
Lúc trước dù là người ủng hộ Tần Phàm cũng không dám hy vọng xa vời Tần Phàm có thể giác trục quán quân cuối cùng nhất của Luyện Đan Đại Hội, dù sao tất cả mọi người biết rõ những Luyện Đan Tông Sư trong Cao Cấp Thi Đấu kia, thực sự không phải là hư danh nói chơi, từng cái đều là thực lực cường hãn, nhưng trải qua một vòng này, tất cả mọi người bắt đầu ẩn ẩn chờ mong.
Kỳ Tích Chi Tử không ngừng sáng tạo kỳ tích đã xâm nhập nhân tâm, ngay cả Cửu Tinh Tuyệt phẩm đan dược cũng có thể luyện chế ra, còn có cái gì là không thể nào hay sao?
Vào lúc đó, tất cả mọi người đối với Cao Cấp Thi Đấu hàm lượng cao nhất kia là vô cùng chờ mong, thậm chí hận không thể lập tức cử hành.
Nhưng mà, trải qua tỷ thí khẩn trương hôm nay, là không thể nào lại tiến hành trận chung kết trọng yếu cuối cùng nhất như thế, rất nhanh trọng tài tuyên bố Luyện Đan Đại Hội lần nữa tạm cáo một giai đoạn, hơn nữa lúc này đây ngưng ba ngày, để cho tất cả Luyện Đan Tông Sư, có đầy đủ chuẩn bị thời gian.
Trên thực tế, cũng để cho Dược Vương Cốc, phương chủ sự Luyện Đan Đại Hội lợi nhuận đầy đủ tài phú.
Bởi vì vé vào cửa trận chung kết là ở sau khi Trung Cấp Thi Đấu kết thúc mới bán, lúc này đây bởi vì Tần Phàm tiến vào trận chung kết cuối cùng nhất, giá vé vào cửa của Cao Cấp Thi Đấu tuyệt đối là nước lên thì thuyền lên, đạt tới một trình độ khủng bố!
Sự tình thi đấu chấm dứt, một đám Luyện Đan Sư trên lôi đài cũng bắt đầu dần dần tán đi.
Mà ở thời điểm giải tán, Tần Phàm muốn đi tìm Bách Biến Quái Thánh, nhưng hắn sớm biết sẽ như thế, đã không thấy bóng dáng, ngược lại là Khúc Thanh Sơn kia lần nữa hướng hắn đi tới.
- Tần Phàm, chúc mừng ngươi.
Thần sắc của Khúc Thanh Sơn kia có chút ảm đạm, bất quá cũng không lộ vẻ sĩ diện cãi láo nói:
- Vốn ngày hôm qua ta còn nói trong Trung Cấp Thi Đấu hôm nay nhất định sẽ không thua ngươi, nhưng không thể tưởng được cuối cùng nhất người tính không bằng trời tính, ta ngay cả Cao Cấp Thi Đấu cũng không có tiến vào.
- Không nói gạt ngươi, lúc này đây ta đến Luyện Đan Đại Hội là muốn tới khiêu chiến huynh trưởng của ta, nhưng có thể gặp được ngươi, ta cảm thấy cũng là một chuyện may mắn, hi vọng ngươi có thể lấy được thành tích tốt hơn.
- Cảm ơn.
Tần Phàm hữu hảo mỉm cười trả lời nói.
- Hi vọng lần Luyện Đan Đại Hội tiếp theo, còn có cơ hội có thể cùng thi đấu với ngươi. Tuy không nhất định có thể thắng ngươi, nhưng ta hi vọng tối thiểu có thể liều mạng với ngươi đến cuối cùng.
Khúc Thanh Sơn lần nữa nói ra.
- Ta cũng hi vọng có cơ hội như vậy.
Tần Phàm cũng nói.
- Tạm biệt.
Khúc Thanh Sơn nói xong liền lạnh nhạt cười cười, đi xuống lôi đài.
- Tạm biệt.
Nhìn xem bóng lưng người phía trước ảm đạm ly khai, trong lòng Tần Phàm cũng có chút cảm xúc, thế giới này chính là như vậy, thực sự không phải là ngươi cố gắng là có thể làm được, tùy thời đều có thể sẽ xuất hiện người càng thiên tài đả bại ngươi, mình cần phải làm là một mực bảo trì một tâm khiêm tốn, truy cầu đỉnh cao, không ngừng siêu việt chính mình.
Hỏa Dương phía trước, chính là giáo huấn thập phần khắc sâu.
Bất quá sau khi Khúc Thanh Sơn đi xuống lôi đài, Tần Phàm trông thấy ở khu vực Luyện Đan Sư cao cấp, đi xuống một gã thanh y trung niên nhân có gương mặt cùng Khúc Thanh Sơn rất tương tự, hai người song song đi cùng một chỗ, tựa hồ là huynh trưởng của Khúc Thanh Sơn Khúc Thanh Nguyên.
Khúc Thanh Nguyên này là một gã Luyện Đan Tông Sư, ở Luyện Đan Đại Hội lần trước đạt được thành tích Top 5.
Vốn một gia tộc có thể sinh ra một đôi huynh đệ Luyện Đan Sư, cái này đối với một gia tộc mà nói là vinh quang lớn lao mới đúng, chỉ là nghe nói hai huynh đệ này một mực có hiềm khích, thường hay bất hòa.
Lần này Khúc Thanh Sơn tới tham gia Luyện Đan Đại Hội là muốn chứng minh cho Khúc Thanh Nguyên thấy mình cũng không kém hắn, đáng tiếc cuối cùng không có siêu việt người phía trước, bất quá biểu hiện của Khúc Thanh Sơn kỳ thật đã tính không kém, nếu không phải ở cuối cùng xảy ra chút ít sai lầm, có lẽ cũng có thể đạt được danh xưng Tông Sư.
Bây giờ nhìn thấy hai người tựa hồ tiêu tan đi hiềm khích lúc trước, cái này để cho trong nội tâm Tần Phàm cũng có chút vì Khúc Thanh Sơn kia cao hứng.
Lập tức Tần Phàm thu hồi dược đỉnh trên bệ đá, cũng chậm rãi hướng về dưới lôi đài đi đến, lúc này hắn đã có thể mơ hồ cảm giác được ở thông đạo bên ngoài hội trường kia vây quanh rất nhiều người, phần lớn những người này là hướng mình cầu đan cầu võ, cái này để cho hắn cũng có chút đau đầu.
- Tần Phàm, thật lâu không thấy rồi.
Mà cũng ngay lúc đó, Tần Phàm chợt nghe sau lưng truyền đến một thanh âm có chút quen thuộc, cái này làm cho hắn không khỏi khẽ giật mình, sau đó quay đầu lại, thấy được một thanh niên anh tuấn, áo trắng bồng bềnh.
Đúng là ở lối ra, đám người trong hội trường đại hội mãnh liệt, các loại thanh âm ầm ĩ.
Nhưng thính lực của Tần Phàm xuất chúng, tự nhiên có thể rõ ràng nghe được thanh âm sau lưng này, xoay người sang chỗ khác, chứng kiến nam tử áo trắng này, hắn không khỏi mỉm cười, vừa cười vừa nói:
- Hoàn toàn chính xác là thật lâu không thấy rồi, hơn ba năm rồi, Dịch Khuyết.
← Ch. 0704 | Ch. 0706 → |