← Ch.0727 | Ch.0729 → |
- Tiểu tạp chủng này làm sao có thể có thuật luyện đan mạnh như vậy! Hai trọng Đan Lôi rồi, lại có đệ tam trọng! Dù là sư tôn hắn cũng không có thực lực mạnh như vậy a!
Hỏa Dương ở trong một góc xa trên lôi đài, lúc này càng là cắn chặc hàm răng, oán hận không thể tin được.
Hắn ở Trung Cấp Thi Đấu bại bởi Tần Phàm, vốn vẫn là thập phần không phục, bất quá lúc này, trong lòng của hắn mặc dù đối với Tần Phàm vẫn là hận cực, nhưng hắn cũng không khỏi không ẩn ẩn thừa nhận, Tần Phàm không chỉ ở thực lực võ đạo vượt xa hắn, ở đan đạo mà hắn một mực tự ngạo cũng là hơn xa!
- Nhất định là bởi vì cái dược đỉnh kia có quan hệ a! Vì có dược đỉnh kia trợ giúp, cho nên tiểu tạp chủng này mới có thể sáng tạo ra nhiều kỳ tích như vậy!
Lập tức ánh mắt của Hỏa Dương đã rơi vào phía trên dược đỉnh trước mặt Tần Phàm kia, cái dược đỉnh hỏa hồng sắc này tựa hồ đang tản ra một loại hấp dẫn cực hạn.
- Vô luận như thế nào, cái dược đỉnh này ta nhất định phải nghĩ biện pháp nắm bắt tới tay! Vô luận phải trả một cái giá lớn gì cũng không sợ!
Hỏa Dương âm thầm nuốt từng ngụm nước bọt, trong lòng lộ ra vô cùng nóng rực.
Lúc này, bên cạnh lôi đài, Lương Thượng chủ trì trận đấu kia đã về tới trên lôi đài, chứng kiến Tần Phàm dễ dàng liền ngăn cản được hai trọng Đan Lôi như thế, không khỏi là trợn mắt há hốc mồm.
- Tần Phàm này thật sự là để cho ta quá mức ngạc nhiên rồi, Ngũ Hành Hợp Nguyên Đan này bất quá là Nhất phẩm Thánh cấp đan dược, Ly Hỏa Đan Vương có thể dẫn phát nhất trọng Đan Lôi đã là hết sức lợi hại rồi, lúc trước thời điểm ta cùng Hỏa trưởng lão luyện chế cũng gần kề chỉ là dẫn phát nhất trọng mà thôi, hắn lại có thể dẫn phát tam trọng! Thật sự là hậu sinh khả uý ah!
Sau đó trong miệng hắn thì thào tự nói.
Hắn vốn còn muốn trở lại phòng hộ lôi đài, nhưng hiện tại xem ra Tần Phàm một người ứng phó liền dư xài, Đan Lôi căn bản sẽ không rơi xuống trên lôi đài.
- Bất quá đệ tam trọng lôi kiếp này so với hai trọng trước còn mạnh hơn rất nhiều, không biết lúc này đây Tần Phàm hắn sẽ đi nghênh đón như thế nào?
Mà hắn ngẩng đầu nhìn Đan Lôi trên bầu trời vẫn còn quay cuồng chuẩn bị đánh xuống, trong nội tâm âm thầm thầm nghĩ, đồng thời cũng tùy thời chuẩn bị lấy ra tay ở thời điểm Tần Phàm tiếp không nổi Đan Lôi.
Bên trong mây đen trên bầu trời, tia chớp màu trắng, màu tím, màu đỏ thẫm đều ở bên trong tầng mây ẩn ẩn hiện ra, các loại bạo lôi bắt đầu khởi động, thanh âm không dứt bên tai, nhưng mà vẫn không có rơi xuống, tựa hồ là một mực công tác chuẩn bị, tích súc, muốn tới một công kích mang tính hủy diệt Thiên Địa.
Chứng kiến trận thế như vậy, một ít người xem cách lôi đài tương đối gần đã âm thầm cảm thấy da đầu run lên, ẩn ẩn có ý định nếu gặp nguy hiểm, liền tùy thời hướng lấy đằng sau thoát đi.
Hỏa Dương cũng là một phần tử trong đó, hắn luyện chế đan dược, tuy đã từng thấy qua Hỏa trưởng lão luyện chế, nhưng ở dưới hai lần Đan Lôi uy áp, hắn căn bản là không có cách nào chuyên tâm xuống luyện đan, kết quả là ba lượt đều đã thất bại.
Cái này tự nhiên là làm cho hắn đối với Tần Phàm càng nhiều thêm vài phần hận ý, nhìn xem Tần Phàm ở bên kia vẫn còn trấn định đứng đấy, hắn hận không thể ở lúc này đây Đan Lôi trực tiếp đánh chết hắn, thậm chí hắn đã chuẩn bị xong chuẩn bị muốn lên trước cướp đoạt cái dược đỉnh kia.
Trên bầu trời, dòng điện rời rạc đã không ngừng toán loạn lấy trong hội trường, một mảnh hào quang đông nghịt không ngừng chớp động, mà trên tầng mây, Lôi Đình quay cuồng tựa hồ cuối cùng cũng đã tới cực hạn.
Ầm ầm!
Sau một khắc, ở giữa thiên địa bỗng nhiên truyền đến thanh âm như là trời sụp đổ, sau đó liền thấy một đạo lôi trụ ba màu, màu trắng màu tím màu đỏ thẫm hỗn hợp cùng một chỗ, một loại năng lượng vô cùng cường hoành từ trên trời giáng xuống!
Lôi Đình như vậy, vô luận ai nhìn thấy cũng không khỏi da đầu run lên, cảm thấy sởn hết cả gai ốc, nếu như là ở vào vị trí trung tâm Lôi Đình này, đoán chừng cho dù là Võ Tôn cường giả cũng bị đánh đến hóa thành tro bụi, thậm chí Võ Thánh cường giả bình thường đụng phải cũng không chết tức tổn thương.
Lúc này Tần Phàm đứng ở phía dưới Lôi Đình ba màu này, nhìn xem lôi trụ kia nhìn như thật chậm, nhưng thực chất là cực nhanh đánh xuống, sắc mặt của hắn vẫn thập phần bình tĩnh, không có một tia chấn động.
Thẳng đến thời điểm lôi trụ ba màu kia đánh xuống đến cách lôi đài chừng ba mươi thước, cặp mắt của hắn mới bỗng nhiên mạnh mẽ ngưng tụ.
- Lúc này đây, ta liền thử xem dùng thân thể của ta tới đón tiếp đệ tam trọng Đan Lôi này a!
Lập tức ánh mắt của Tần Phàm trở nên vô cùng kiên nghị, khí kình toàn thân chấn động, sau đó hai chân dùng sức đạp mạnh trên mặt đất, đột ngột từ mặt đất bay lên, trực tiếp nghênh đón lôi trụ từ trên trời đánh xuống kia.
Toàn thân không làm bất luận phòng ngự gì, trực tiếp dùng một thân khí lực cường hoành, độc kháng Đan Lôi!
- Cái gì! Tần Phàm hắn muốn làm gì?
Thấy một màn như vậy, toàn trường xôn xao, mười vạn người xem giống như là mặt biển yên tĩnh bị ném Boom, không khỏi là lần nữa kịch liệt oanh động, tất cả mọi người quá sợ hãi, thậm chí một ít thiếu nữ trừng to mắt, mở to miệng, lộ ra là thần sắc ngốc trệ.
Đệ tam trọng Đan Lôi này so với hai trọng trước đều mạnh hơn rất nhiều, thậm chí so với hai trọng trước cộng lại còn mạnh hơn!
Nhưng đối mặt Đan Lôi ba màu cường hoành như vậy đánh xuống, Tần Phàm dĩ nhiên là muốn dùng khí lực đi nghênh đón!
Coi như là Võ Thánh hậu kỳ cường giả, đoán chừng cũng không có mấy người dám lấy khí lực của mình đi ngăn cản Đan Lôi! Huống chi Tần Phàm chỉ là một thanh niên hai mươi mốt tuổi, đột phá đến Võ Thánh cảnh giới một hai tháng mà thôi!
Tất cả mọi người, kể cả Luyện Đan Sư trên lôi đài đều cho là hắn điên rồi! Dù là trọng tài Lương Thượng ở một bên cũng muốn tiến lên ngăn cản, nhưng mà có chút không còn kịp rồi, Tần Phàm đã bay lên đến giữa không trung!
Hắn và Đan Lôi ba màu kia cách xa nhau bất quá là khoảng cách 10m!
Toàn trường, mười vạn ánh mắt đều ngưng tụ ở trên người Tần Phàm, nhìn xem Tần Phàm dùng lực lượng một người độc kháng Thiên Uy.
Ầm ầm!
Lôi Đình đánh xuống, cùng thân thể của Tần Phàm triệt để tương đụng lại với nhau, giống như là Lôi Đình bên trong thời tiết mưa to, từ trên trời giáng xuống, đánh vào một khối ngoan thạch trên ngọn núi cao! Mọi người tựa hồ là đã nhìn thấy khối ngoan thạch này bị phách thành phấn vụn!
- Không muốn!
Một ít thiếu nữ vào lúc này cả kinh kêu ra tiếng, thậm chí nhắm mắt lại không dám nhìn, không muốn chứng kiến tình cảnh Tần Phàm bị lôi trụ chém thành than cốc.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Lôi Đình kia không ngừng nổ vang bên tai, lôi trụ ba màu kia không ngừng trùng kích xuống, ở giữa thiên địa đều là tam sắc quang mang bắn ra bốn phía, ở giữa thiên địa sắc thái sáng lạn, người xem toàn trường vào lúc này đều cảm giác được tóc gáy dựng đứng, toàn thân run lên, một ít người thực lực thấp thậm chí là sắp chóng mặt mê mang.
Nhưng mà, sau đó mọi người chứng kiến thanh sam thanh niên ở dưới lôi trụ ba màu kia, cũng không có như bọn hắn dự đoán, bị phách trở thành mảnh vỡ, mà phảng phất giống như một Chiến Thần, đỉnh thiên lập địa, khinh thường lấy Thương Khung!
Tùy ý để Lôi Đình kia không ngừng đánh xuống, thân thể của hắn đồng dạng như là một ngọn núi to lớn cao ngạo, ngật đứng không ngã!
- Ha ha ha... Đan Lôi, cũng không gì hơn cái này mà thôi!
Tất cả người xem vào lúc này cũng không khỏi hít một hơi khí lạnh, bọn hắn tin tưởng cả đời này của mình cũng sẽ không quên một màn này, sẽ không quên tư thái kiên nghị, tuyệt đại phong độ ở dưới Lôi Đình kia, cái thân ảnh này mang cho mọi người rung động tâm hồn vĩnh viễn sẽ không phai mờ!
Chu Thiên Lôi Điện đang không ngừng trùng kích lấy thân thể, vào lúc này Tần Phàm lại hồn nhiên không sợ.
Trên thực tế lúc trước thân thể của hắn trải qua mấy lần Lôi Điện oanh kích, cũng sớm đối với Lôi Điện có được kháng tính nhất định, hơn nữa sau khi đạt tới Nhị cấp Võ Thánh chi cảnh, ba lượt Ma chủng Luyện Thể, khí lực quả thực có thể nói biến thái, lúc này đây tuy Đan Lôi rất mạnh, nhưng muốn làm bị thương hắn là không dễ dàng.
- Tiêu tán cho ta a!
Mà nháy mắt sau đó, Tần Phàm mạnh mẽ hít một hơi không khí để cho người tê liệt, sau đó nắm tay phải hướng lên trên oanh ra một quyền, Thủy Hỏa quy tắc Tiểu Thế Giới chi lực như là thủy triều cuồn cuộn, mạnh mẽ chôn vùi đạo Thiên Lôi thứ ba kia ở giữa không trung.
Sau đó, sắc mặt hắn bình tĩnh, chậm rãi rơi xuống trên lôi đài lần nữa, tuy một thân quần áo đã có chút rách rưới, nhưng một loại phong độ tư thái ngạo nghễ hậu thế này, lại để cho người không khỏi sinh lòng thuyết phục.
Kỳ thật Tần Phàm cũng nghĩ qua là muốn nếm thử mượn nhờ Đan Lôi lúc này đây, tiến hành lần thứ tư Ma chủng Luyện Thể, nhưng sau khi suy nghĩ sâu xa vẫn là buông tha cho ý nghĩ này, một mặt là bởi vì nơi này trước mắt bao người, một phương diện khác hắn cảm giác được lần này trong Đan Lôi ẩn chứa năng lượng tựa hồ còn xa xa không đủ.
Trực giác của hắn cảm thấy Ma chủng còn có thể tiếp tục luyện hóa, nhưng mà năng lượng cần thiết lại cực kỳ khủng bố, Đan Lôi căn bản không thỏa mãn được.
Sau khi Tần Phàm rơi xuống trên lôi đài, Đan Lôi kiếp vân trên bầu trời rốt cục cũng vào lúc này chậm rãi tiêu tán sạch sẽ, tầng mây màu đen trên trời trôi đi, ở giữa thiên địa cũng là thời gian dần qua khôi phục thanh minh.
Một ánh mặt trời sáng chói xinh đẹp vào lúc này vừa mới chiếu xạ đến trên người Tần Phàm ở trên lôi đài, khiến hắn phảng phất như là Thiên Thần hạ phàm, mười vạn ánh mắt trong toàn trường đều yên lặng nhìn chăm chú lên người của hắn, dĩ nhiên là hồi lâu sau, trong toàn bộ hội trường vẫn là một mảnh yên tĩnh.
- Thật sự không có ý tứ quấy rầy chư vị, nhưng lúc này đây quán quân của Luyện Đan Đại Hội, Tần Phàm ta đã muốn!
Cũng vào lúc này, ánh mắt của Tần Phàm nhàn nhạt đảo qua các Luyện Đan Sư khác trên lôi đài, kể cả Ly Hỏa Đan Vương ở bên trong, trong miệng tự tin mà khí phách nói ra.
Rung động!
Toàn trường rung động thật lâu!
Tần Phàm dùng thân thể bản thân chống cự Đan Lôi, sau đó bình yên vô sự rơi xuống, một màn này làm cho tất cả mọi người không khỏi cảm giác được nhiệt huyết sôi trào và vô cùng hướng tới!
Cái này là cường giả!
Cái này là lực lượng cường giả!
Cường giả chân chính nên là như vậy, có một loại dũng khí không sợ hết thảy, cho dù là Thiên Uy, cũng dám dùng bản thân chi lực chống lại!
- Kỳ Tích Chi Tử tất thắng! Kỳ Tích Chi Tử tất thắng!
Rốt cục, toàn trường sau khi yên tĩnh ngắn ngủi, mười vạn người xem lập tức phát ra tiếng hô đinh tai nhức óc, cái kia đại biểu cho đại lục này hướng tới đối với cường giả, thanh âm sôi trào tựa hồ muốn lật tung toàn bộ hội trường của Luyện Đan Đại Hội, như là núi lửa bộc phát, thậm chí thanh âm so với Lôi Đình vừa rồi còn mãnh liệt hơn.
- Tần Phàm này hắn làm sao có thể có thực lực mạnh như vậy...
Hỏa Dương cùng tồn ở trên lôi đài, sau khi chứng kiến Tần Phàm dùng thân thể ngạnh kháng đệ tam trọng Thiên Lôi kia, vậy mà bình yên vô sự trở lại mặt đất, cái này làm cho hắn không khỏi là trong nội tâm vô cùng rung động, thậm chí sắc mặt cũng lộ ra có chút ngốc trệ.
Lúc này đây hắn vốn lòng tràn đầy hi vọng Đan Lôi đánh chết Tần Phàm, nhưng hiện tại kết quả lại ra ngoài dự liệu của hắn, Tần Phàm không chỉ có không chết, thậm chí ngay cả bị thương cũng không có!
Hỏa Dương ở phương hướng che giấu yên lặng nhìn xem dược đỉnh thần bí màu đỏ trước mặt Tần Phàm kia, trong mắt thập phần nóng rực, nhưng trong lòng của hắn biết rõ, bằng thực lực Tần Phàm biểu hiện ra ngoài vừa rồi, hắn muốn dựa vào chính mình lấy được cái dược đỉnh này, không thể nghi ngờ là nói chuyện hoang đường viển vông.
- Làm sao có thể... Đan Lôi uy lực cường đại như vậy, lại có thể dùng thân thể đi ngăn cản?
Mà Ly Hỏa Đan Vương ở cách Tần Phàm không xa, đồng dạng cũng là vô cùng chấn động. Vừa rồi hắn ngăn cản qua một lần Đan Lôi, thập phần tinh tường uy lực của Đan Lôi này, dù hắn là Bát cấp Võ Thánh cũng cảm thấy có chút khó giải quyết! Nếu để cho thân thể của hắn đi ngăn cản Đan Lôi, càng là không chết cũng phải bị thương!
Nhưng Tần Phàm này chỉ là Võ Thánh tuổi trẻ, đột phá đến Võ Thánh mới một hai tháng, dĩ nhiên đã có thể dùng khí lực tiếp nhận được Đan Lôi! Điều này đại biểu lấy, khí lực của Tần Phàm so với Bát cấp Võ Thánh còn cường đại hơn!
Đã đến lúc này, hắn đã có thể tuyệt đối khẳng định, vừa rồi bên trong trận quyết chiến kia, một người trong đó là Tần Phàm rồi, hơn nữa Phong Thái Thương nhất định đã bị chết ở trên tay Tần Phàm! Tần Phàm chỉ là biểu hiện ra ngoài thì có thực lực như vậy, lực lượng che dấu càng là khó có thể dự tính, Phong Thái Thương không phải đối thủ của hắn cũng bình thường!
- Tiểu tử này, cố ý dùng thân thể đi ngăn cản Đan Lôi, chẳng lẽ là muốn chấn nhiếp chút người trong lòng có quỷ sao?
Mà vào lúc này, bên trên gác cao, Dược Vương Cốc cốc chủ nhìn xem thân ảnh màu xanh trên lôi đài kia, như có điều suy nghĩ trong miệng thì thào nói ra:
- Chỉ là, ngươi có biết những người biết rõ lai lịch cái dược đỉnh này, đều không phải người bình thường, chỉ sợ sẽ không dễ dàng bị ngươi dọa lùi như vậy ah. Bất quá một Nhất cấp Võ Thánh, không, Nhị cấp Võ Thánh lại có thể có được thực lực mạnh như vậy, tiềm lực vô hạn, hơn nữa khí lực cường hãn, không dễ dàng chết, ta nghĩ những lão quái vật kia muốn động tay có lẽ cũng sẽ kiêng kị rất nhiều.
← Ch. 0727 | Ch. 0729 → |