Vay nóng Tima

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0834

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0834: Tạo Ra Hỗn Chiến
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Shopee


Ở bên trong một mảnh sơn mạch này, bao la mờ mịt mà âm trầm.

Trong không khí lan tràn lấy một loại hào khí vô cùng áp lực, cái loại hào khí kia, ở trong ngọn núi tầm đó, ở giữa núi rừng, ở trong sơn cốc, bị đẩy ra tầng tầng nặng nề, mà phong vân trên bầu trời phảng phất giống như cũng nhận được tác động, rất nhanh tụ tập lại, che đậy một mảng lớn khu vực.

Ở bên trong một mảnh sơn mạch này, ánh mặt trời chiếu xuống đã thập phần thưa thớt, không cảnh có chút mờ ám mông lung, làm cho không khí càng thêm áp lực.

- Cái gì? Tần Phàm ngươi nói là chúng ta đã bị bao vây, hiện tại đằng sau cũng có người đang gần tới, muốn tiền hậu giáp kích sao?

Ở đội ngũ cuối cùng, nghe được Tần Phàm nói, Hải Hằng cùng vài tên Võ Thánh đều kinh dị nhìn quanh bốn phía, muốn tìm ra chỗ địch nhân ẩn dấu.

Nhưng mà, những người này cũng không có ngũ giác nhạy cảm như Tần Phàm, nơi nào sẽ dễ dàng liền phát hiện những người ôm ý niệm đánh lén trong đầu mà đến như vậy. Khí tức của những người này cực kỳ ẩn nấp, có lẽ là nhân viên nghiêm chỉnh huấn luyện.

- Như thế nào ta cảm giác không thấy có người đến nhỉ?

Mà những nhất kiếp Bán Thần kia, vốn nếu dùng thực lực so với Tần Phàm thì cao hơn rất nhiều, nghe nói như thế cũng không khỏi cau mày, bởi vì ngay cả bọn hắn cũng cảm giác không thấy có người tới gần ở phía sau. Nhưng chứng kiến bộ dạng Tần Phàm vô cùng ngưng trọng, không giống như là giả bộ, trong nội tâm cũng không khỏi có chút hoài nghi.

- Hiện tại bọn hắn đã tới gần ở trong một dặm rồi, chúng ta phải nhanh thông tri đội ngũ phía trước, để tránh bị đánh trở tay không kịp.

Lúc này Tần Phàm lại trịnh trọng nói ra, trong lòng của hắn hoàn toàn chính xác thập phần ngưng trọng, lúc này đây địch nhân rõ ràng cho thấy trước sau bọc đánh, có chuẩn bị mà đến, hắn đặt mình trong trong đó, tính nguy hiểm cũng là thật lớn.

- Có thật không vậy?

Nhưng dù sao Tần Phàm chỉ là Bát cấp Võ Thánh, là một cái cảnh giới thấp nhất trong mười người ở đây, cho nên những người khác đối với hắn lại không quá tín nhiệm, vào lúc này chỉ có thể quăng ánh mắt hướng tới nhị kiếp Bán Thần với tư cách tiểu đội trưởng bọc hậu kia.

Lúc này nhị kiếp Bán Thần kia là lông mày nhíu chặt, thẳng đến thời điểm Tần Phàm nói địch nhân đã tới gần ở trong một dặm, sắc mặt hắn mới kinh động ngẩng đầu lên nhìn xem Tần Phàm, trong miệng khiếp sợ nói:

- Quả nhiên là có địch nhân ở đằng sau bọc đánh mà đến rồi, nhân số tựa hồ còn không ít, sao ngươi có thể so với ta còn phát hiện ra trước?

Nghe được nhị kiếp Bán Thần kia hoàn toàn chính xác là có nhận thấy, tám người khác đều vô cùng kinh ngạc nhìn về phía Tần Phàm. Tần Phàm chỉ là một Bát cấp Võ Thánh, dĩ nhiên có được cảm ứng lực so với nhị kiếp Bán Thần còn muốn nhạy cảm hơn, thật sự là khiến người vô cùng ngoài ý liệu.

- Việc này tình thế nghiêm trọng, chúng ta nhanh đi thông tri bọn người Lãnh đội trưởng.

Xác nhận tin tức của Tần Phàm, nhị kiếp Bán Thần kia cũng không dám lại do dự, lập tức khởi hành hướng về phía trước tiến đến. Những người khác cũng rất nhanh đuổi kịp, dù sao hiện tại đã xác định có địch nhân từ phía sau mà đến, chỉ dựa vào mười người bọn hắn một mình tác chiến rõ ràng là không thể nào đủ, không bằng tập kết đến đại bộ đội cùng một chỗ chống cự.

Mà Tần Phàm vào lúc này cũng một bên vội vàng tiến về phía trước, đồng thời hắn ngẩng đầu lên, nhìn về phía hộ vệ đội trưởng Lãnh Thiền cùng Đậu Khi đối diện kia ở giữa đánh nhau. Hai người này đều là tam kiếp Bán Thần, hơn nữa nghe bọn người Hải Hằng giới thiệu, Đậu Khi này rõ ràng cũng không phải nhân vật bình thường, là cái loại hung danh lan xa a.

Ở sau khi Lãnh Thiền bổ ra một đao băng hà, Đậu Khi kia dùng một loại xu thế núi cao đón đánh.

Nước gợn dậy sóng, thế núi mênh mông cuồn cuộn, nước đọng 300 trượng, sơ thể cao ngàn mét.

Nước quấn núi chuyển, núi theo nước động

Hai người ở trên bầu trời đọ sức cũng không có rõ ràng phân ra cao thấp, chỉ có trận trận ám lôi động tĩnh quanh quẩn ở bên trong một mảnh sơn mạch bao la mờ mịt này, rung động lấy nhân tâm mỗi người.

- Địch tập kích, đằng sau cũng có địch tập kích.

Lúc này, nhị kiếp Bán Thần phụ trách tiểu đội bọc hậu kia đã chạy trở về đại bộ đội chính giữa, hơn nữa trong miệng hướng về hộ vệ đội nhắc nhở kêu lên.

Nghe thanh âm của nhị kiếp Bán Thần, lập tức có bộ phận hộ vệ kinh ngạc mà khẩn trương chuyển qua phương hướng, cảnh giác nhìn xem phía sau.

Mà trên bầu trời, Lãnh Thiền cùng Đậu Khi kia cũng đều đã xong tiếp xúc so đấu đầu tiên, riêng phần mình trở xuống bên trong trận hình song phương, hai người đều cảm thấy đối phương lợi hại, lạnh lùng hướng về đối phương nhìn nhau.

- Hắc hắc, tam kiếp Bán Thần Lãnh Thiền, quả nhiên là có chút thực lực, bất quá những người các ngươi hôm nay sợ rằng là khó có thể đi ra, ta dâng tặng cho các ngươi một câu, không muốn chết hiện tại vẫn là tranh thủ thời gian đào tẩu a, chúng ta cam đoan không giết một người.

Đậu Khi kia ngạo nghễ đứng ở trên đỉnh núi, từ trên cao nhìn xuống đội ngũ thương đội hộ vệ phía dưới, trong miệng cười lạnh khiêu khích nói ra.

Lãnh Thiền thì là sắc mặt âm trầm, ánh mắt của hắn đảo qua trong sơn cốc phía trước đang chậm rãi hiển lộ ra nhân mã, cảm giác được địch nhân dần dần tới gần bọc đánh sau lưng, hắn cũng biết hôm nay một hồi đại chiến không thể tránh được rồi.

- Ngay tại chỗ kết xuống chiến trận, chuẩn bị đón đánh.

Sau đó thoại ngữ mang theo uy nghiêm nhàn nhạt của hắn truyền vào đến trong đội ngũ, hắn và một ít thân tín vào lúc đó liền bắt đầu đốc xúc mọi người chuẩn bị chiến tranh.

- Thỉnh mọi người nhất định phải bảo vệ tốt thương đội của chúng ta, chỉ cần vượt qua một kiếp này, thương đội chúng ta gia tăng cho tất cả mọi người trả thù lao gấp ba.

Mà người phụ trách thương đội kia vào lúc đó cũng bề bộn hướng về mọi người lớn tiếng nói.

Ở bên trong Tân Thế Giới này, Thần Tinh cực kỳ khó được, thoáng cái đề cao trả thù lao gấp ba, đầy đủ để cho không ít mạo hiểm giả động tâm rồi.

- Cái thương đội này vận chuyển đến tột cùng là vật gì? Chỉ là một đám Linh Dược cùng Linh Đan, đoán chừng là rất khó để cho tam kiếp Bán Thần động tâm, hơn nữa còn phải xuất động nhiều nhân mã đến cướp bóc như vậy, nói ra chỉ có hài tử mới tin.

Mà Tần Phàm xem hết trận chiến đấu trên bầu trời kia, biết rõ Đậu Khi kia thực lực không thấp, trong nội tâm cũng không khỏi bắt đầu so đo lấy.

Ngũ giác của hắn linh mẫn, vào lúc đó mơ hồ phát hiện địch nhân đối diện và trước sau cộng lại khoảng chừng không sai biệt lắm trên trăm người, thậm chí chỉnh thể thực lực so với bọn hắn bên này còn cường đại hơn, hơn nữa đối diện mai phục đánh lén, rõ ràng cho thấy nguyện nhất định phải có, có thể nói tình thế bên đội ngũ thủ vệ của bọn hắn thập phần ác liệt.

- Ngao... lão đại, sắp đấu võ rồi, nhanh để cho ta xuống đại khai sát giới một trận a.

*****

Mà lúc này, Tiểu Chiến một mực phủ phục ở trên đầu vai Tần Phàm cũng mở lời nói ra, yêu thú vốn chính là chủng tộc hiếu chiến, tăng thêm trước kia bị Đại Hán tóc đỏ Nhạc Đăng khiêu khích mấy lần, nó một mực biệt khuất lấy, đã sớm muốn đại khai sát giới để phát tiết tâm tình rồi.

- Tiểu Chiến, ngươi không nên gấp, một hồi đấu võ ngươi trước ẩn dấu thực lực, tối đa chỉ hiển lộ ra thực lực nhất kiếp Bán Thần là đủ rồi, không nên để người quá chú ý mới tốt, nhớ chưa.

Tần Phàm vỗ vỗ đầu vai, cũng truyền âm đối với Hồng Mục Chiến Trư kia nói ra. Ở dưới loại tình thế này, hắn biết rõ dựa vào một người một thú bọn hắn là khó có thể ngăn cơn sóng dữ, còn không bằng tìm cơ hội phá vòng vây mà ra.

Hơn nữa hắn đoán chừng trong những thủ vệ ở đây cũng có không ít người ôm cái tâm tư này, nếu như một khi phát hiện tình thế địch ta kém nhau quá lớn, chỉ sợ rất nhanh sẽ tứ tán đi ra. Dù sao những mạo hiểm giả này cũng chỉ là tạm thời tập kết, làm như vậy là vì tiền thuê mà đến, nhưng coi như là tiền thuê lại phong phú, ném đi tánh mạng vẫn là cái gì cũng lấy không được đấy.

Mà vào lúc đó, ánh mắt của Tần Phàm cũng thoáng lạnh lùng xẹt qua phía trước, hắn thấy được Nhạc Đăng kia. Ở lúc trước thời điểm vào thành môn, Nhạc Đăng này mở miệng vũ nhục Kỷ Huyên Nhi, hắn đã từng nói qua thời điểm tương kiến lần sau sẽ giải quyết dứt khoát, cho nên lúc này đây nếu như có cơ hội, hắn tất nhiên sẽ ở trước khi rời đi giết chết người này

Nhất kiếp Bán Thần, dùng thực lực của hắn bây giờ, vẫn là tự tin có năng lực đi giải quyết đấy.

Nhìn lại phía trước, lúc này trên đỉnh núi hai bên sơn cốc, đã không ngừng có bóng người hiện lên mà ra, mà những nhân mã sau lưng kia, cũng đều đã chạy tới, một trước một sau khoảng chừng hơn trăm người, bên trên nhân số so với tất cả mọi người hộ vệ đội còn nhiều hơn. Hơn nữa khí tức đại bộ phận của những người này đều cường đại, một khi phát ra, từ trên cao nhìn xuống, đối với người của hộ vệ đội đều là cảm giác áp bách thật lớn.

Tần Phàm cũng có thể cảm giác được lúc này trong hộ vệ đội có không ít người cảm thấy khủng hoảng, đặc biệt là những người chỉ là cảnh giới Võ Thánh kia, hai mặt nhìn nhau, trong nội tâm chưa hẳn không có ý trốn.

- Ha ha, Lãnh Thiền, lúc này đây các ngươi sẽ không có phần thắng, vẫn là ngoan ngoãn mang thứ đó giao ra đây a.

Khi đội ngũ đều hiển lộ ra đến, đối với một phương hộ vệ đội tạo thành khí thế áp bách, thủ lĩnh đạo phỉ đoàn Đậu Khi của đối phương liền mở lời nói ra lần nữa.

- Đậu khi, hôm nay ngươi sẽ không thực hiện được ý đồ đâu, ta đây trước chém ngươi.

Lúc này sắc mặt của Lãnh Thiền tái nhợt, lạnh lùng nói, sau đó nhất phi trùng thiên, Lãnh Nguyệt Cuồng Đao trong tay lại lần nữa hướng về một phương Đậu Khi kia chém tới.

Lúc này hắn làm sao không biết đối phương chiếm được hoàn cảnh thuận lợi, cho nên hắn phải rất nhanh giết chết thủ lĩnh đối phương, cái kia mới có thể bảo trụ nhiệm vụ hộ tống lúc này đây.

- Hừ, không biết tự lượng sức mình, các huynh đệ, giết cho ta, bọn hắn đã muốn chết, vậy thì giết chết tất cả mọi người cho lão tử.

Vào lúc này Đậu Khi kia hừ lạnh một tiếng, đại giản trong tay hướng lên trời không, một lần hành động hạ lệnh nói ra.

Lập tức từng đạo bóng đen ở trên ngọn núi đáp xuống, trước sau hai bên đồng loạt phát động tiến công. Trong khoảng thời gian ngắn, khắp nơi đều là công kích tràn ngập khí tức và năng lượng hủy diệt cường đại, các loại thanh âm nổ vang như là thiên lôi, không dứt bên tai.

Cũng may mắn kết cấu cùng các loại sơn thể trong không gian Tân Thế Giới này đều lộ ra càng chắc chắn hơn, nếu là ở Vũ Thiên đại lục, nhiều Võ Thánh thậm chí Bán Thần cường giả cùng nhau ra tay như thế, đoán chừng phương viên mười dặm cũng sẽ hóa thành tử vực rồi.

Tuy đều có thực lực không tệ, nhưng trận trận kình phong kích xạ mà đến kia, cảm giác áp bách cường đại, vẫn để cho không ít Võ Thánh trở nên lo sợ. Những Võ Thánh này, nếu là ở bên trên Vũ Thiên đại lục còn có thể tính toán làm một phương cường giả, nhưng ở bên trong Tân Thế Giới này, lại gần kề ở tầng dưới chót.

Hôm nay Bán Thần cường giả ở đối diện, nếu so với hộ vệ đội thì nhiều hơn một ít, bởi như vậy, một ít Võ Thánh sẽ tránh không được phải trực tiếp chống lại Bán Thần cường giả, như vậy đối với bọn hắn mà nói là cực kỳ trí mạng, đại bộ phận Võ Thánh căn bản không có được thực lực đối kháng Bán Thần.

Mà lúc này Tần Phàm cũng cẩn thận giấu ở trong đội ngũ, trông thấy từ hậu phương vọt tới số lớn nhân mã, hắn vốn là đem Hồng Mục Chiến Trư trên đầu vai bỏ xuống đất, để cho tiểu gia hỏa này che dấu đến một bên, tùy thời đánh lén địch nhân, tạo thành hiệu quả nhất kích tất sát.

Dù sao trong địch nhân đối phương cũng có nhị kiếp Bán Thần, tuy khả năng đi đối phó hắn một Bát cấp Võ Thánh là không lớn, nhưng một khi chính diện chống lại, hắn chỉ sợ là có chút cố hết sức, mà đã có Tiểu Chiến hỗ trợ, lại có thể nhẹ nhõm hơn không ít, thậm chí là nhất kích tất sát.

Sau một khắc, chỉ thấy tầng mây đông nghịt trên trời kia bao phủ, song phương phía dưới đại địa kéo ra trận thế, oanh oanh liệt liệt chiến lại với nhau.

- Hắc hắc, không thể tưởng được ở đây còn có một Bát cấp Võ Thánh, chậc chậc, xem ra thực lực hộ vệ đội này thật là chênh lệch, cảnh giới thấp như vậy cũng đi mời về...

Tuy Tần Phàm ít xuất hiện, nhưng vẫn rất nhanh bị một Cửu cấp Võ Thánh theo dõi, trên mặt người nọ mang vui vẻ trêu tức, hướng về hắn vội xông mà đến.

- Chết...

Nhưng mà thời điểm người kia còn nói chưa dứt lời, vào lúc này hai mắt của Tần Phàm ngưng tụ, sau đó dưới chân mạnh mẽ đạp mạnh, thân hình nhanh chóng hóa thành một đạo tàn ảnh lưu quang, lập tức xuyên qua thân thể của hắn.

- Bành...

Thanh âm kình khí cùng không khí ma sát kịch liệt trong không khí nặng nề vang lên, lúc này sắc mặt của Tần Phàm tỉnh táo mà hờ hững. Vừa rồi gã Cửu cấp Võ Thánh đầu tiên kia muốn giết chết hắn, chỉ là ở trong một cái nháy mắt, đã biến thành một cỗ thi thể nằm dưới đất.

Hiện tại Tần Phàm, thực lực quá mạnh mẽ, Cửu cấp Võ Thánh đối với hắn mà nói, đã là không thể chịu nổi một kích.

Tuy bên trên cảnh giới vẫn chỉ là Bát cấp Võ Thánh đỉnh phong, nhưng thực lực thực tế, sau khi đi vào Tân Thế Giới trải qua rèn luyện một lần nữa, tinh thần, khí lực, tốc độ công kích, phòng ngự, ... các phương diện của hắn đều đề cao thật lớn. Hắn thời điểm ở Vũ Thiên đại lục liền có thể độc chiến Cửu cấp Võ Thánh, huống chi hiện tại?

Tốc độ của hắn so với Cửu cấp Võ Thánh bình thường, ít nhất là nhanh hơn gấp hai. Mà lực công kích, cũng có thể thoải mái trực tiếp bài trừ đại bộ phận quy tắc Tiểu Thế Giới phòng ngự của Cửu cấp Võ Thánh.

Giống như là vừa rồi, tên Cửu cấp Võ Thánh kia khinh thị hắn, không hề có lực hoàn thủ liền bị giết chết rồi, thậm chí đến thời điểm này người chết kia còn không biết chuyện gì xảy ra.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1204)