← Ch.0867 | Ch.0869 → |
- Thiếu gia, cái này...
Nghe vậy, một thủ hạ tứ kiếp Bán Thần của Tân Vô Kỵ muốn khuyên can.
- Các ngươi không cần phải nói nhiều, đều lui ra phía sau đi, Tân Vô Kỵ ta đã từng nói qua, chẳng lẽ còn thu trở lại sao?
Tân Vô Kỵ lạnh lung nhìn người nọ, phất ống tay áo một cái, đem tên vừa rồi sắp sửa muốn nói ngạnh sanh đè ép trở về.
- Vâng, Thiếu chủ.
Những người Tân gia khác cũng biết Tân Vô Kỵ làm việc bá đạo, chỉ phải đem lời nói đến bên miệng đều nuốt trở về, sau đó đều lui về phía sau một khoảng cách. Kỳ thật bọn hắn đối với Thiếu chủ nhà mình ngược lại là rất có lòng tin, chỉ là lo lắng vạn nhất mà thôi, dù sao người trước mắt này từng từ trong tay Minh Hiển, thực lực cùng Thiếu chủ nhà mình tương tự đào tẩu qua một lần.
- Tiểu Chiến ngươi cũng lui xa một chút.
Tần Phàm cũng nói.
- Lão đại, để cho ta đến đi, ta da dày thịt thô, có thể tiếp được hắn.
Tiểu Chiến có chút bận tâm nói, nó nhớ rõ Tần Phàm đã từng nói qua hắn và ngũ kiếp Bán Thần còn có khoảng cách rất lớn, trông thấy tốt nhất là lập tức đào tẩu.
- Ý ta đã quyết, ngươi lui ra phía sau đi.
Tần Phàm lần nữa đi về phía trước một bước, trên mặt xuất hiện vẻ mặt ngưng trọng.
Tiếp theo trong nháy mắt, hắn lập tức nuốt vào Độc đan kích hoạt huyết mạch Bất Tử Chu Tước, ở dưới trạng thái bình thường, hắn căn bản không có tin tưởng tiếp được một kích của ngũ kiếp Bán Thần. Hắn một mình một người, trạng thái bình thường cực hạn chỉ là tam kiếp Bán Thần mà thôi.
Mà Độc đan nhập vào cơ thể, một cổ năng lượng cuồng bạo liền bắt đầu ở phần lưng Tần Phàm dần dần sinh sôi, lập tức Chu Tước Chi Dực màu đen ở trong đó đột nhiên xì ra, làm cho độ ấm của cả thông đạo đều lên cao.
- Cái này là chỗ dựa của ngươi?
Tân Vô Kỵ hơi có chút ngoài ý muốn, nhưng trong miệng vẫn là khí phách nói:
- Bất quá ngươi y nguyên tiếp bất trụ một chiêu của ta!
- Bắt đầu đi!
Lúc này hai con ngươi của Tần Phàm huyết hồng, Niết Bàn Hắc Viêm màu đen vây quanh toàn thân của hắn, hình dáng như Ma Thần, hắn đối với đối phương cũng không thèm để ý, chỉ là trong miệng phát ra thanh âm trầm thấp khàn khàn.
- Tốt! Vậy thì tiếp một chiêu Hám Thiên thức của ta!
Nghe vậy, vào lúc này hai con ngươi của Tân Vô Kỵ ngưng tụ, trong miệng thanh âm sẳng giọng bá đạo phá không gian. Mà theo hắn vừa dứt lời, liền bước ra một bước, cả cái thông đạo điên cuồng chấn động.
- Hám Thiên thức!
Theo một tiếng quát khẽ của Tân Vô Kỵ kia, sau đó liền thấy hắn bước đi mạnh mẽ uy vũ, toàn thân mãnh liệt đề thăng kình khí, hơn nữa khiến cho cả cái thông đạo đều chịu ảnh hưởng kịch liệt chấn động. Mà ở trong chấn động này, vốn là lực lượng Nguyên Giới bao trùm cả thông đạo bắt đầu không ngừng ngưng tụ lấy.
Tiếp theo trong nháy mắt, một quyền của hắn hướng về phía trước oanh ra.
Nhìn như hời hợt, nhưng uy lực trong đó lại để cho hư không không ngừng nổ đùng!
Ngay sau đó là lĩnh vực Nguyên Giới không ngừng ngưng tụ, vào lúc này mạnh mẽ co lại một cái, tất cả lực lượng đều bị Tân Vô Kỵ tạm thời thu hồi, cũng đậm đặc rúc vào bên trong một quyền này, thông đạo đã không còn phong tỏa, chỉ là khí cơ của Tần Phàm một mực bị khóa lại, căn bản không có cơ hội đào tẩu.
Ông!
Tiếng chấn nổ huyền diệu ở trong hư không truyền đến,
Một cái nắm đấm, một cái nắm đấm cự đại, giống như là Thiên Ngoại thiên thạch từ trên trời giáng xuống, thiêu đốt lấy Kim Sắc Liệt Diễm, ở bên trong có sức mạnh không cách nào địch nổi, không gian xuất hiện vết rạn rung động.
- Quá mạnh mẽ, thực lực của Thiếu chủ lại có tăng lên, chỉ sợ vượt ra khỏi Minh gia Minh Hiển kia một mảng lớn! Lần này Tần Phàm kia chạy trời không khỏi nắng!
Thấy một màn như vậy, nguyên một đám Tân gia chi nhân đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào. Tân gia bọn hắn cùng Minh gia vẫn là lẫn nhau có cạnh tranh, mà với tư cách thiên tài trẻ tuổi của hai nhà, Tân Vô Kỵ cùng Minh gia luôn sẽ bị đánh đồng.
- Đúng vậy, chỉ sợ lúc này đây Thiếu chủ cố ý đáp ứng Tần Phàm kia khích tướng, là muốn chứng minh mình so với Minh Hiển cường đại hơn! Ha ha, Minh Hiển làm sao có thể vượt qua Thiếu chủ chúng ta.
Cũng có người cười nói.
- Chỉ là không biết lần này Thiếu chủ có thể lưu tình hay không, tứ kiếp Bán Thần cũng đỡ không nổi một kích của Thiếu chủ, Cửu cấp Võ Thánh này nhất định là ngăn không được. Chỉ là không biết Bạch Hổ châu bây giờ đang ở trên người của hắn hay không, tốt nhất là lưu hắn một hơi để thẩm vấn.
Có thân tín bên người Tân Vô Kỵ thầm nghĩ, tầm quan trọng của Bạch Hổ châu, bọn hắn biết được so sánh tinh tường.
- Người này rất mạnh, không biết lão đại có tiếp được hay không?
Lúc này Tiểu Chiến cũng có chút bận tâm, nếu như không phải Tần Phàm dặn dò nó không nên nhúng tay, nó sớm đã không nhịn được rồi. Bất quá trong nội tâm nó đã quyết định, nếu như Tần Phàm có vấn đề gì, nó nhất định sẽ liều mạng cùng những người này.
Mà quay mắt về phía nắm đấm kim sắc hỏa diễm cực lớn trước mặt mà đến kia, có thể nói là uy lực lay trời, làm cho Tần Phàm cũng không khỏi là sắc mặt ngưng trọng nhiều thêm vài phần, hắn ẩn ẩn cảm giác được một chiêu này, thậm chí so với Minh Hỏa Cuồng Liên của Minh Hiển lúc trước còn phải mạnh hơn một ít.
Lúc trước hắn đối mặt Minh Hỏa Cuồng Liên cũng không có tuyệt đối nắm chắc tiếp được, hiện tại đồng dạng cũng không có.
Bất quá đã đến lúc này, hắn biết rõ mình đã không có lựa chọn nào khác, một chiêu này vô luận có thể tiếp được hay không cũng nhất định phải ngạnh kháng, nếu không hắn và Tiểu Chiến muốn bình yên ly khai căn bản là không có khả năng.
- Niết Bàn bảo hộ!
Tần Phàm không chắc đón đánh chính diện, bởi vì hắn biết rõ cho dù là ở dưới trạng thái Bất Tử Chu Tước, Chu Tước Đề Thiên của hắn cũng căn bản đối kháng không được một chiêu này của ngũ kiếp Bán Thần. Hắn chỉ có áp dụng phòng hộ toàn diện!
Truyền thuyết về Niết Bàn bảo hộ này là thời điểm Chu Tước biến thành Chu Tước Đản, vì bảo hộ vỏ trứng mà bao trùm ở phía trên một tầng năng lực phòng ngự, uy lực cường đại, thậm chí lúc toàn thịnh có thể đối phó được một kích của Chân Thần.
Đương nhiên, dùng thực lực bây giờ của Tần Phàm tự nhiên là không cách nào phát huy uy lực lớn như vậy.
Hắn chỉ có thể là toàn lực thử một lần.
Niết Bàn Hắc Viêm màu đen vào lúc đó điên cuồng xoay tròn lấy, ở một lát tầm đó liền ở trước mặt của hắn ngưng tụ thành một cái khiên tròn cự đại màu đen, ở trên khiên tròn có hoa văn huyền bí, giống như là vỏ trứng của Chu Tước.
- Vô dụng thôi, phá cho ta!
Chứng kiến cái khiên tròn màu đen này, Tân Vô Kỵ bá đạo chỉ lộ ra một vòng vui vẻ trêu tức, sau đó hắn mạnh mẽ thúc dục nắm đấm cực lớn kia, nắm đấm kia lập tức lớn ra gấp 10 lần, như núi cao hướng về khiên tròn cực lớn kia trọng áp mà xuống.
*****
Oanh... Tạch... !
Ở dưới áp lực mạnh mẽ mãnh liệt như vậy, Niết Bàn bảo hộ nhìn như vô cùng chắc chắn kia cũng gần kề chỉ giữ vững được thời gian ba cái hô hấp, liền truyền đến một tiếng vang thanh thúy, sau đó như là vỏ trứng bị gõ phá, xuất hiện khe hở rậm rạp chằng chịt, cuối cùng thậm chí còn ầm ầm tản ra!
- Có chút thực lực, nhưng vẫn không chịu nổi một kích.
Vui vẻ trên mặt Tân Vô Kỵ càng đậm, bất quá hắn căn bản không có ý định lưu thủ, sau khi phá vỡ Niết Bàn Hắc Viêm kia, nắm đấm kim sắc hỏa diễm không có cứ như vậy tán đi, ở dưới lực lượng Nguyên Giới bá đạo bao khỏa, tiếp tục thế như chẻ tre đè xuống.
Mà Niết Bàn bảo hộ bị bài trừ, làm cho tâm thần của Tần Phàm lúc này như nhận lấy cự chùy cực lớn trùng kích, cái áp lực kia cực lớn, để cho hắn cơ hồ muốn buông tha cho chống cự, nhưng ý chí cứng cỏi vẫn để cho hắn gần kề cắn răng tiếp tục kiên trì!
Trên thực tế, dùng hắn đoán chừng lúc đầu, Niết Bàn bảo hộ này tối đa chỉ có thể tiếp nhận được công kích của tứ kiếp Bán Thần mà thôi, nó vỡ tan hoàn toàn là ở bên trong dự liệu của hắn.
Ngay sau đó là đến từ Ngũ Hành Không Gian Chi Lực, ngoại trừ Kim hệ không gian, Mộc Thủy Hỏa Thổ bốn loại Nguyên Năng cũng bám vào trên quy tắc tiểu thế giới cá nhân của hắn, không ngừng phong phú cùng chèo chống, một cái vòng bảo hộ bốn màu chắn ở trước nắm đấm Kim Sắc này của Tân Vô Kỵ.
Đây là tầng phòng ngự thứ hai của hắn!
Oanh! Oanh!
Đáng tiếc chính là, cái tầng phòng ngự thứ hai này rõ ràng so với Niết Bàn bảo hộ yếu nhược hơn rất nhiều, lúc này đây gần kề chỉ là thời gian một cái hô hấp đã bị đánh bại, ngay tiếp theo tầng phòng ngự thứ ba, quy tắc Tiểu Thế Giới cũng ở trong một cái hô hấp ầm ầm phá tán.
Tam trọng phòng ngự bị phá vỡ, công kích muốn trực tiếp rơi vào trên người Tần Phàm!
Nhìn đến đây, Tân gia chi nhân đã cảm thấy kết cục đã định, trên mặt xuất hiện các loại thần sắc, có khinh miệt cũng có tiếc hận, phần lớn người đã coi Tần Phàm trở thành người chết.
- Ha ha, Tần Phàm, sau khi ngươi tiếp được một quyền này của ta, chỉ cần ngươi còn có thể chạy trốn được, ta cho ngươi một đường chạy tốt.
Tiếng cười làm càn của Tân Vô Kỵ kia ở trong thông đạo kia vang lên, mặc dù không có nghĩ đến ba tầng phòng ngự của đối phương có thể triệt tiêu hơn phân nửa uy lực chiêu Hám Thiên thức này của mình, nhưng hắn đã nắm chắc thắng lợi trong tay.
Coi như đồng dạng là ngũ kiếp Bán Thần, cũng không có khả năng ngạnh sanh dùng thân thể tiếp nhận công kích uy lực trình độ này.
Bành!
Tiếp theo trong nháy mắt, nắm đấm Kim Sắc mạnh mẽ lao tới, không hề có bất kỳ cản trở ngạnh sanh rơi vào trên thân thể Tần Phàm, ở dưới uy lực giống như có thể rung chuyển phía chân trời này, thân thể của Tần Phàm như là đống cát nghiền nát, một bên là bay rớt ra ngoài, một bên không ngừng phun ra máu tươi.
- Lão đại!
Tiểu Chiến chứng kiến tràng cảnh thê thảm như vậy, nó rống to một tiếng, con mắt thoáng cái đỏ lên, gai nhọn trở nên hơi mờ toàn thân nó nhao nhao đứng lên, muốn cùng mọi người Tân gia dốc sức liều mạng.
Bất quá nhưng vào lúc này.
- Tiểu Chiến, chúng ta đi.
Một thanh âm hơi suy yếu ở phương hướng Tần Phàm bay ngược truyền đến, khóe miệng của hắn mang theo vết máu đứng dậy, tuy khí tức uể oải đi không ít, nhưng không có bất kỳ dừng lại, rất nhanh hướng về bên thông đạo kia bạo lướt mà đi.
- Thật tốt quá, lão đại ngươi không chết!
Tiểu Chiến nghe được cái thanh âm này, con mắt lập tức sáng ngời, bất quá nó cũng phản ứng kịp thời, vừa nghe đến thanh âm lập tức liền theo chân Tần Phàm chạy như điên. Tuy nó là heo, nhưng cũng là heo "thông minh", tự nhiên biết rõ tình thế bây giờ của hai người.
- Cái gì? Hắn làm sao có thể còn chưa chết!
- Cái này... tiểu tử này bị thụ một kích của Thiếu chủ lại vẫn có thể chạy trốn? Hơn nữa tốc độ này còn không chậm!
- Hắn rõ ràng là dùng nhục thân nhận lấy uy lực cuối cùng của Hám Thiên thức! Thân thể một Cửu cấp Võ Thánh làm sao có thể chịu đựng được công kích như vậy?
Chứng kiến Tần Phàm sau khi bị thụ một kích còn có thể chạy trốn, những người Tân gia kia vào lúc này đều cảm giác được không thể tưởng tượng nổi, trên mặt nguyên một đám đều lộ ra thần sắc khiếp sợ, thậm chí xuất hiện ngốc trệ ngắn ngủi.
- Chớ đi! Lưu lại Bạch Hổ châu!
Mà đợi thời điểm bọn hắn kịp phản ứng, Tần Phàm mang theo Tiểu Chiến đã ở trong khoảnh khắc ngắn ngủi trốn ra vài trăm mét khoảng cách, bọn hắn vội vàng muốn mau chóng đuổi theo.
- Dừng lại.
Nhưng ngay lúc này, Tân Vô Kỵ lại lạnh lùng chặn mọi người Tân gia nói ra. Hắn đối với Tần Phàm bị thụ một chiêu Hám Thiên thức của mình còn có thể chạy trốn cũng cảm giác được có chút ngoài ý muốn, nhưng hắn là người nói một không hai, vừa rồi đã ưng thuận ước định, hắn dĩ nhiên là sẽ tuân thủ.
- Thiếu chủ...
Một đám Bán Thần cường giả Tân gia lại có chút không cam lòng.
- Hừ, không nghĩ đến Tần Phàm này vậy mà thật sự dùng Cửu cấp Võ Thánh chi cảnh tiếp nhận một kích của ngũ kiếp Bán Thần ta, vừa rồi một kích kia ít nhất là tám phần lực lượng của ta, hắn đã có thể tiếp được, đáng giá lưu hắn một mạng.
Sắc mặt của Tân Vô Kỵ cũng có chút khó coi, hừ lạnh một tiếng nói ra, sau đó hắn hướng về thạch thất mà vừa rồi Tiểu Chiến thôn phệ yêu khí nhìn thoáng qua, còn nói thêm:
- Huống hồ cái thạch thất này chỉ gửi Yêu Tinh Hạch, trải qua tuế nguyệt lâu như vậy toàn bộ đã nghiền nát, bọn hắn cũng không có được cái gì, thả hắn đi cũng không sao.
Hắn trời sinh tính bá đạo, nhưng lại là người nói được làm được.
- Thiếu chủ, nhưng mà trên người Tần Phàm kia có Bạch Hổ châu... Nghe nói đạt được Bạch Hổ châu có cơ hội lấy được lực lượng cường đại, ngay cả Minh gia Minh Hiển cũng muốn đạt được nó, chúng ta bỏ lỡ cơ hội này sao!
Một gã tứ kiếp Bán Thần thuộc về tâm phúc của Tân Vô Kỵ vẫn là nhịn không được nói ra.
- A, chỉ có người ngu muội kia mới thật sự coi Bạch Hổ châu này là bảo bối không gì sánh được.
Nhưng Tân Vô Kỵ lại cười lạnh trả lời:
- Đúng vậy, đích thật là có truyền thuyết nói trong Bạch Hổ châu này ẩn chứa thiên đại cơ duyên, nhưng mà gần kề chỉ là truyền thuyết mà thôi! Phải biết rằng những năm gần đây khỏa Bạch Hổ châu này cũng đã trải qua trên tay bao nhiêu người rồi, ngay cả tam kiếp Bán Thần Lãnh Thiền kia cũng cầm qua, như thế nào không thấy thực lực hắn tăng lên bao nhiêu?
- Tựa hồ đích thật là như thế.
Lúc này mọi người Tân gia mới như có điều suy nghĩ, gật gật đầu nói.
- Huống chi ở trong điển tịch Tân gia chúng ta ghi lại cũng từng có tộc nhân đạt được qua Bạch Hổ châu này, ngoại trừ phát hiện trong đó có một bộ hình vẽ đã bị chúng ta ghi chép lại ra, thì không có bất luận phát hiện gì khác.
Sau đó Tân Vô Kỵ nhìn thoáng qua bóng lưng Tần Phàm đã cơ hồ sắp hoàn toàn biến mất trong thông đạo, trên mặt lại lộ ra một vòng vui vẻ như có nghiền ngẫm nói ra:
- Mà ta đã cùng Tần Phàm này không có lợi ích xung đột gì, ta sao không làm thuận nước giong thuyền thả hắn ly khai? Dùng tiềm lực của tiểu tử này, ta nghĩ ngày sau chỉ sợ hắn sẽ mang đến cho đối thủ của chúng ta không ít phiền toái...
← Ch. 0867 | Ch. 0869 → |