← Ch.0890 | Ch.0892 → |
- Ha ha, tốt, không hổ là Phong Hỏa Bán Thần Kiếp, như vậy không cần chúng ta ra tay, tiểu súc sanh này sẽ bị tươi sống chết cháy rồi!
Thấy một màn như vậy, Hạ Thiên không khỏi ngửa mặt lên trời cười lớn.
Cho dù là cùng Tần Phàm ở giữa không trung cách nhau hơn 1000m, hắn cũng có thể cảm giác được kiếp lực vô cùng cường đại kia, hắn tin tưởng ở dưới đại kiếp như vậy, Tần Phàm nhất định là hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
- Hừ, tiện nghi tiểu súc sanh này rồi.
Yến Dương hừ lạnh một tiếng nói ra.
- Không có bất kỳ chuẩn bị muốn vượt qua Phong Hỏa Bán Thần Kiếp? Dù thiên phú tiềm lực của ngươi lại cao hơn nữa thì như thế nào, còn không phải cũng bị tươi sống đốt thành tro bụi sao.
Minh Hiển nhìn thoáng qua bầu trời, trong miệng hờ hững nói.
- Đáng tiếc, tiểu tử này chỉ sợ là một cái có tiềm lực nhất mà chúng ta bình sinh chứng kiến rồi, bất quá đại kiếp nạn vô tình.
Tân Vô Kỵ cũng đành chịu lắc đầu, hắn biết rõ rất nhiều người vẫn lạc trong Phong Hỏa Bán Thần Kiếp, mà có thể sống sót đều là nhân vật cực kỳ lợi hại.
Hắn có thể cảm giác được uy lực của Phong Hỏa Bán Thần Kiếp mà Tần Phàm trải qua kia, thậm chí có thể nói, thay đổi là hắn một ngũ kiếp Bán Thần cũng chưa hẳn có thể ủng hộ được, huống chi Tần Phàm là mới vừa vặn đột phá đến Bán Thần chi cảnh? Bết bát hơn chính là tựa hồ trước kia Tần Phàm hoàn toàn không có chuẩn bị.
Hắn cảm thấy cơ hội Tần Phàm có thể còn sống qua cực kỳ bé nhỏ.
Mà Mộ Thanh Thanh thì vẫn nhìn Phong Hỏa quay cuồng trên bầu trời, không nói một tiếng, cũng không người nào biết trong lòng của nàng đang suy nghĩ cái gì.
Ở trên bầu trời, Tần Phàm đúng như mọi người đoán, trên người hắn ngoại trừ đan dược, cơ hồ hoàn toàn không có bất kỳ chuẩn bị, trên thực tế hắn cũng không biết làm chuẩn bị như thế nào, dù sao thời gian hắn đi vào Tân Thế Giới quá ngắn, cũng không có được truyền thừa như đại gia tộc.
Hắn lúc này, cảm giác toàn thân mình đã héo rũ, huyết nhục giống như cháy sạch chỉ còn lại da bọc xương, làn da kia cũng đứt gãy từng khúc như là than cốc, dù là kinh mạch cũng dần dần có xu thế hòa tan.
Để cho Tần Phàm cảm giác được đáng sợ nhất là, vậy mà mấy khỏa Ma chủng trong thể nội hắn đều ẩn ẩn có hiện tượng bị áp chế, Thanh Long Chi Tâm cung cấp sinh cơ cơ hồ muốn đến cực hạn, hắn căn bản động thoáng một phát cũng cảm giác được khó khăn.
- Thật sự phải chết rồi sao?
Tần Phàm cảm thấy một loại khí tức tuyệt vọng, biết rõ mình đã cơ hồ đến trước mắt cuối cùng rồi, tùy thời đều có thể sẽ bị Liệt Diễm đốt thành tro bụi, lại bị Phong Bạo thổi tan hoàn toàn.
Ông...
Cũng ngay lúc này, một kiện vật phẩm bỗng nhiên từ trong Trữ Vật Giới Chỉ của hắn cực kỳ nhanh vọt ra, một cổ lực lượng huyền bí lập tức nhanh chóng bao trùm toàn thân của hắn, hơn nữa đưa tới Ma chủng trong cơ thể hắn mãnh liệt phản ứng.
Hỏa Phong khôn cùng, không ngừng thiêu đốt hư không.
Thời điểm Tần Phàm cơ hồ là muốn dầu hết đèn tắt, nhưng vừa lúc đó hắn cảm thấy có một loại năng lượng có thể cứu mạng bao trùm toàn thân của hắn, để cho hắn mạnh mẽ giãy dụa lên dục vọng muốn sống.
Là Bạch Hổ châu!
Tinh thần hơi chấn động, Tần Phàm phát hiện vật vừa rồi từ trong cơ thể hắn bay ra, đúng là khỏa Bạch Hổ châu mà hắn nghiên cứu thật lâu cũng không có cách nào luyện hóa được kia! Thời điểm hắn vừa mới đạt được khỏa Bạch Hổ châu này liền có thể cảm giác được lực lượng trong đó cùng Ma chủng khác có cảm ứng, nhưng chưa từng có cảm giác được mãnh liệt như lúc này.
Lúc này Bạch Hổ châu nổi ở trên đỉnh đầu Tần Phàm, tản ra một loại sáng bóng, nó tựa hồ là đang cùng bốn loại Ma chủng khác trong cơ thể hắn giúp nhau hô ứng, hắn vào lúc đó dĩ nhiên là có một loại phản ứng bị tỉnh lại.
Giống như là Viễn Cổ Ma Tôn cách ngàn vạn năm, một lần nữa mở hai mắt ra.
Bạch Hổ châu này cùng bốn khỏa Ma chủng lúc này xa xa cảm ứng đến, trong đó phát ra một cổ năng lượng, tiếp trước bảo vệ thân thể Tần Phàm, tựa hồ muốn cạnh tranh lấy lực lượng ai cường đại hơn vậy.
Thanh Long ngạo ngâm, Chu Tước vang lên, Kỳ Lân gào thét, Huyền Vũ thấp ngao, thậm chí trong mơ hồ còn có thể nghe được tiếng thét của Bạch Hổ, trận trận thanh âm huyền diệu thần bí từ thời Viễn Cổ ở trên bầu trời truyền đến, vang vọng giữa thiên địa.
Chỉ một lát sau, Phong Hỏa mạnh mẽ kia liền bị cổ năng lượng này khu trục ra khỏi thân thể gần bị hủy diệt của Tần Phàm, những Phong Hỏa bị khu trục đi ra này muốn tiếp tục xông vào, nhưng lại bị cổ lực lượng kia ngăn cản ở bên ngoài, cũng không có thành công.
- Ah...
Trong miệng Tần Phàm vào lúc này bỗng nhiên phát ra một tiếng hô trầm thấp, thanh âm của hắn mang theo một loại kiên cường cùng nghị lực, từ trên xuống dưới, xuyên thấu tầng mây, truyền khắp toàn bộ Truyền Thừa Bí Cảnh.
Nghe thanh âm như thế, mọi người phía dưới vốn cho rằng Tần Phàm đã chết định rồi, không khỏi lại một lần nữa ngẩng đầu lên nhìn xem bóng người trong Phong Hỏa đại kiếp kia, bọn hắn vào lúc đó tựa hồ thấy được có một linh hồn ngạo nghễ ở trong đó, không cam lòng giãy dụa lấy đứng lên.
- Chẳng lẽ Tần Phàm còn chưa có chết?
Tất cả mọi người cảm giác được có một loại không thể tưởng tượng nổi, ở bên trong Phong Hỏa kiếp nạn lợi hại thế kia. Cho dù là ngũ kiếp Bán Thần cũng không chịu nổi, huống chi chỉ là vừa đột phá đến nhất kiếp Bán Thần?
- Không có khả năng! Chỉ là vùng vẫy giãy chết mà thôi.
ba người Yến Dương, Minh Hiển, Hạ Thiên thì sắc mặt âm trầm, cơ hồ là trăm miệng một lời nói.
- Khó nói, ta cảm giác mệnh của tiểu tử này còn rất ngạnh đấy.
Tân Vô Kỵ thì ngậm lấy một tia vui vẻ quỷ dị nói ra, Tần Phàm có chết hay không hắn ngược lại là không quá quan tâm, chỉ là ôm một loại tâm tình xem kịch vui mà thôi.
Mà Mộ Thanh Thanh từ đầu đến cuối đều không nói gì, nàng chỉ nhìn bóng người trên bầu trời, ánh mắt của nàng cực kỳ có lực xuyên thấu, tựa hồ có thể xuyên qua những Liệt Hỏa cùng Phong Bạo che chắn ở bên ngoài kia, chứng kiến thân ảnh cường đại trong đó.
Trên trời.
- Ta sẽ không chết!
Lúc này Tần Phàm rốt cục khôi phục một chút khí lực. Hắn cố gắng cầm chặt nắm đấm của mình, một bên hấp thu lấy lực lượng bên trong Bạch Hổ châu cùng Ma chủng, một bên nếm thử đi khôi phục lấy thân thể của mình.
Bạch Hổ châu xuất hiện làm cho Tần Phàm thập phần ngoài ý muốn, từ trong đó hắn rõ ràng cảm thấy lực lượng của Ma chủng, mà hắn từ trong đó hấp thu năng lượng trở lại, cũng đều là năng lượng thuộc về Kim hệ, mang theo giết chóc bá đạo, cổ năng lượng này đang cùng lực lượng của bốn khỏa Ma chủng trong cơ thể hắn sinh ra dung hợp.
Những lực lượng kia làm cho huyết nhục của Tần Phàm nhanh chóng phát ra sinh cơ một lần nữa, hơn nữa khí lực rõ ràng cho thấy nếu so với trước thì lộ ra càng cường đại hơn, thượng diện lóe ra một loại sáng bóng thần bí, tựa hồ là Thần thể Ma thân bất hủ.
*****
- Ngao...
Trong miệng Tần Phàm tiếp tục phát ra một huyền âm thần bí tựa hồ đến từ Viễn Cổ, âm thanh động Cửu Thiên, lay U Minh, mà sinh cơ cùng lực lượng ở trong cơ thể hắn sinh sôi ra một lần nữa kia, bắt đầu Sinh Sinh Bất Tức, lực lượng liên tục không ngừng.
Khí lực trong cơ thể hắn không ngừng ngưng luyện, quy tắc Tiểu Thế Giới nguyên lai bao trùm vây quanh bên ngoài thân hắn kia, lúc này bắt đầu không ngừng lột xác biến hóa, thời gian dần qua bị rút vào trong thân thể, cuối cùng áp súc trở thành một hư ảnh tiểu Thiên Địa xuất hiện trong Vũ Điền của hắn.
Tâm thần của Tần Phàm chìm vào trong cơ thể, sau đó hắn có thể phát hiện bên trong hư ảnh tiểu Thiên Địa này, có ngọn núi kim thạch, có rừng rậm cây cối, có Trường Hà nước chảy, có ánh mặt trời chiếu rọi, có đại địa màu mỡ, Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Ngũ Hành nguyên tố tràn ngập trong đó. Dĩ nhiên là tạo thành một thế giới chân thật.
- Cái này là Nguyên Giới?
Lúc này trong lòng Tần Phàm hơi trầm ngâm, có thể cảm giác được trong đó truyền đến một loại năng lượng cường đại mà thần bí, loại năng lượng này vô luận so với Nguyên Năng của Ngũ Hành không gian hay là quy tắc Tiểu Thế Giới đều muốn mạnh hơn nhiều, quan trọng nhất là, cái này cho hắn cảm giác là lực lượng hoàn toàn thuộc về mình!
Quy tắc Tiểu Thế Giới tuy là quy tắc của mình, nhưng lại hình thành trên quy tắc thế giới vốn có bên ngoài, trên thực tế sử dụng vẫn là quy tắc thế giới vốn có, chỉ là thích ứng cùng cải tạo mà thôi. Mà Nguyên Giới quy tắc này thì trực tiếp khai thác cùng sáng tạo! Chính là trực tiếp ở trong thế giới hiện hữu, sáng tạo quy tắc của mình, khai thác ra thế giới của mình!
- Nguyên lai Nguyên Giới là có được một thế giới Nguyên Thủy của mình!
Tần Phàm hiểu rõ ra, theo thân thể dần dần khôi phục, hắn cảm thấy mình nắm giữ đến một loại lực lượng cường đại chưa từng có qua.
Thậm chí ẩn ẩn cảm giác tựa như mình là một Chân Thần, hắn đã có được thế giới của mình, thậm chí hắn có lực lượng sáng tạo của mình, mà không hề cần mượn lực lượng ngoại giới!
- Tốt, ta đã đặt chân tới Bán Thần chi cảnh, toàn bộ đều tán đi cho ta!
Tần Phàm cảm giác thân thể của mình khôi phục một lần nữa, hơn nữa càng tiến thêm một bước, lúc này hai mắt hắn ngưng tụ, có một loại lực lượng kiên định từ trong đôi mắt bắn ra.
Rầm rầm rầm!
Tiếp theo trong nháy mắt, lực lượng của hắn trực tiếp để cho hắn giãy giụa ra khỏi Phong Hỏa Bán Thần Kiếp, những hỏa diễm đỏ thẫm nóng rực, Phong Bạo màu đen kia đều bị một cổ lực lượng giống như thủy triều cọ rửa mà qua, toàn bộ biến mất không thấy gì nữa.
Đến tận đây, lúc này đây Tần Phàm rốt cục hoàn toàn vượt qua Bán Thần Kiếp.
Hắn chính thức trở thành một Bán Thần cường giả!
- Hắn thật sự vượt qua Phong Hỏa Bán Thần Kiếp rồi, đại kiếp nạn lợi hại như vậy, vậy mà cũng bị hắn sống qua rồi!
Chứng kiến thân ảnh của Tần Phàm một lần nữa hiển hiện ra, mọi người phía dưới lại một lần nữa động dung.
- Bất tử thì sao, cho dù Phong Hỏa Bán Thần Kiếp này giết không chết hắn, rất nhanh cũng sẽ bị ta giết chết.
Hạ Thiên chứng kiến Tần Phàm vẫn không chết, sắc mặt lộ ra lạnh như băng.
- Hừ, cho dù bất tử, cũng là cách cái chết không xa.
Yến Dương thì là cười lạnh.
- Mọi người chuẩn bị động thủ đi, người như vậy nếu lưu lại, về sau cuộc sống của chúng ta sẽ khó có thể bình an.
Ánh mắt của Minh Hiển sâm lãnh, âm trầm nói.
Tần Phàm không chết, trùng kích đối với ba người bọn hắn mà nói không thể nghi ngờ là lớn nhất đấy.
Mà Tân Vô Kỵ ý định bảo trì trung lập, chứng kiến Tần Phàm còn bao khỏa ở bên trong hồng ảnh kia, cũng há hốc mồm, lộ ra kinh ngạc vạn phần.
Mộ Thanh Thanh vốn vẫn nhìn bầu trời, lúc này lại bỗng nhiên cúi đầu, trên mặt nổi lên có chút đỏ ửng.
Phía trên bầu trời, Tần Phàm bởi vì vừa rồi trải qua hai lần đại kiếp nạn, quần áo trên người đã sớm không còn tồn tại, toàn thân trụi lủi, tự nhiên là không quá lịch sự, sở dĩ hắn vẫn chưa hoàn toàn hiện thân thể ra, trên thực tế là đang đổi quần áo mới.
Oanh!
Đợi mặc quần áo vào xong, màn hào quang màu đỏ trên bầu trời kia liền hoàn toàn nổ tung, thân ảnh của Tần Phàm cũng hoàn toàn hiển lộ đi ra. Hắn một thân thanh y, khí vũ bất phàm, ngay cả khí chất cũng đã xảy ra cải biến trọng đại.
- Tiểu súc sinh, đừng tưởng rằng ngươi vượt qua Bán Thần Kiếp là bình an vô sự rồi! Hôm nay, ngươi đồng dạng sẽ vẫn lạc không sai!
Cũng ngay lúc này, ba đạo thân ảnh khí thế không kém bắt đầu ở phía dưới phóng lên trời, hướng về hắn mãnh liệt bay tới.
- Vậy sao?
Nghe vậy, Tần Phàm lạnh nhạt ngẩng đầu đến, trên khóe miệng dần dần nổi lên một đường vòng cung lạnh lùng.
Trên bầu trời Truyền Thừa Chi Hồ lớn như vậy, Tần Phàm ngự không mà đứng, lạnh lùng nhìn ba đạo thân ảnh hướng hắn bay tới.
Ba người này, tự nhiên chính là Minh Hiển, Yến Dương cùng Hạ Thiên, ba người này cùng hắn có tân cừu cựu oán, hơn nữa vốn là thật vất vả đợi được hắn từ trong Kim Đài Phòng Ngự Trận đi ra, đã sớm đằng đằng sát khí rồi.
Một bên vốn là một gã vừa mới vượt qua Bán Thần Kiếp Nhất Kiếp Bán Thần, một bên là Ngũ Kiếp Bán Thần thực lực hùng hậu, lại có tới ba người, có thể nói thực lực song phương vốn là cực kỳ xa cách!
Lúc này những người tu luyện bên cạnh Truyền Thừa Chi Hồ kia đều ngẩng đầu nhìn một màn này, mặc dù bằng miệng không dám nói, nhưng tâm lý đều âm thầm vì Tần Phàm cảm thấy bất bình cùng đáng tiếc.
Phong Hỏa Bán Thần Kiếp, có thể nói là trăm ngàn năm khó gặp một lần cũng không quá đáng, người trẻ tuổi này thật vất vả mới vượt qua một đại kiếp, vốn tưởng rằng ngày sau sẽ tiềm lực vô hạn, nhưng hết lần này tới lần khác lại đắc tội với người không nên đắc tội.
Cũng bởi vì như thế, mặc dù chứng kiến Tần Phàm vượt qua hai đại Bán Thần Kiếp kinh hiểm vạn phần, nhưng mọi người vẫn là rất nhanh ánh mắt lộ ra vẻ đồng tình.
Ở trong một tháng này tới nay, tất cả mọi người nhìn ra được thủ lĩnh tam đại gia tộc này có bao nhiêu hận Tần Phàm, có thể nói mỗi ngày trừ lúc tu luyện, bọn họ đều là mang theo ánh mắt oán độc nhìn xem Tần Phàm trong Truyền Thừa Kim Đài, thậm chí có đôi khi còn nhịn không được đi công kích vòng bảo hộ, hận không thể sớm ngày giết chết cừu nhân.
Hơn nữa vào lúc này, toàn bộ người của tam đại gia tộc tiến vào Truyền Thừa Bí Cảnh đều vây quanh ở bên cạnh Truyền Thừa Chi Hồ này, hình thành một vòng vây chu đáo, có thể nói Tần Phàm là ngay cả cơ hội đào tẩu cũng không có rồi.
Mặc dù chưa người nào biết Tần Phàm mới vừa rồi là như thế nào vượt qua Phong Hỏa Bán Thần Kiếp lợi hại như vậy, nhưng tất cả mọi người cho rằng, lúc này đây Tần Phàm là chết chắc rồi.
Bất quá Tần Phàm lại không có như mọi người tưởng tượng hoảng hốt muốn chạy trốn như vậy, hắn thậm chí hoàn toàn không nghĩ qua ý nghĩ chạy trốn.
← Ch. 0890 | Ch. 0892 → |