← Ch.0916 | Ch.0918 → |
Tựa như Mộ Thanh Thanh, nghe nói lúc trước nàng đột phá đến Bán Thần chi cảnh, Mộ Chấn chính là cố ý tìm một truyền thừa Bí Cảnh cùng truyền thừa chi hồ, để cho người phía trước có thể thuận lợi đột phá. Kế tiếp, Mộ Thanh Thanh có thể ở trong vài năm trở thành ngũ kiếp Bán Thần, đoán chừng cũng là có những kỳ ngộ không nhỏ khác.
Có thể nói, ở bên trong tân thế giới, có các loại kỳ ngộ cùng khiêu chiến. Thời thời khắc khắc đều có thể có một thiên tài mới sinh ra hoặc là một thiên tài vẫn lạc, Tần Phàm hắn bây giờ đang ở bên trong những thiên tài này, còn chưa hẳn có thể sắp xếp thượng đẳng.
- Ta vừa mới lợi dụng Nhất Kiếp Đan tăng lên cảnh giới, còn không hoàn toàn vững chắc, cho nên còn không thích hợp lập tức phục dụng Dẫn Kiếp Đan. Hiện tại ta vẫn là trước đi tìm Kỷ Huyên Nhi, đem Lãnh Nhiệt cực tinh kia giao cho nàng, như vậy cũng có thể để cho nàng nhanh chóng tăng thực lực lên, có thể có lực bảo vệ mình.
Sau đó Tần Phàm từ trên mặt đất đứng lên, thu thập thoáng một phát liền trực tiếp đi tìm Kỷ Huyên Nhi.
Lần trước hắn và Kỷ Huyên Nhi tách ra, cũng là bởi vì Kỷ Huyên Nhi chỉ có Võ Thánh cảnh giới, thực lực không đủ, không thích hợp hành tẩu ở bên ngoài.
- Nghe nói Lãnh Nhiệt cực tinh này thập phần hiếm thấy, đối với người tu luyện Lãnh Nhiệt cực hạn chi đạo thập phần hữu dụng, hi vọng một khối như vậy đầy đủ cho Kỷ Huyên Nhi nàng thành công đột phá đến Bán Thần chi cảnh.
Tần Phàm sờ lên trữ vật giới chỉ trong tay, trong nội tâm thầm suy nghĩ nói.
Khối Lãnh Nhiệt cực tinh này ngược lại là đủ lớn, chỉ là tác dụng như thế nào còn cần Kỷ Huyên Nhi tự mình nghiệm chứng.
Cùng người Mộ gia chào hỏi một tiếng, Tần Phàm liền dựa vào trí nhớ hướng khách sạn mà Kỷ Huyên Nhi ở lại đi đến. Ở bên trong Hoàng Hôn Thành cấm đánh nhau, chính là quy củ do hai nhà Mộ gia cùng Hạ gia định ra, cho nên hắn ngược lại là không sợ Hạ gia kia ở trong thành sẽ đối với hắn thế nào.
Hơn nữa ở trong thành, thất kiếp Bán Thần Mộ Chấn có năng lực xuyên không gian, cũng tùy thời có thể tới cứu hắn.
- Kỷ Huyên Nhi, ta là Tần Phàm.
Đi thẳng tới khách sạn, tới gian phòng mà Kỷ Huyên Nhi ở lại, Tần Phàm gõ cửa, mở miệng nhẹ giọng kêu.
Bất quá qua một hồi lâu, bên trong lại không có phản ứng.
- Chuyện gì xảy ra? Kỷ Huyên Nhi chạy đi đâu rồi? Chẳng lẽ nàng cũng mất tích?
Tần Phàm không khỏi nhướng mày, sau đó hắn cẩn thận cảm ứng trong phòng, vậy mà không có phát hiện bóng dáng Kỷ Huyên Nhi.
Đứng ở ngoài cửa, lúc này Tần Phàm cau mày.
Oanh!
Do dự một hồi, hắn trực tiếp một chưởng đánh vào trên cửa gian phòng kia. Nguyên giới chi lực bám vào bàn tay, mạnh mẽ vỗ vào trên cửa kia, sau đó có vết rạn như mạng nhện xuất hiện ở phía trên, chỉ chốc lát cái cửa kia đã hoàn toàn hóa thành đá vụn.
Cửa đá vỡ vụn, Tần Phàm có chút lo lắng bước vào trong phòng. Sau đó hai mắt đảo qua trong phòng, chỉ thấy hết thảy bầy đặt hoàn hảo, nhưng chỉ là không thấy tung tích của Kỷ Huyên Nhi.
- Vị công tử này, ngươi làm gì? Nếu như muốn gây chuyện trong Thuận Lai khách điếm của chúng ta, ngươi tốt nhất suy nghĩ một chút.
Tiểu nhị nghe tiếng mà đến đi vào gian phòng này, chứng kiến gian phòng bị Tần Phàm làm hư hao, hắn biến sắc, lập tức quát hỏi.
- Người trong gian phòng đó chạy đi đâu rồi.
Tần Phàm không có giải thích cái gì, chỉ là mạnh mẽ thò ra một tay, trực tiếp đem điếm tiểu nhị kia bắt tới trước mặt, trong miệng lạnh lùng hỏi thăm.
- Ta... ta không biết.
Điếm tiểu nhị kia phát hiện sắc mặt Tần Phàm bất thiện, chỉ phải nói ra. Từ đối phương ra tay đến xem, hắn biết rõ mình không phải là đối thủ, cho nên cũng không dám phản kháng.
- Vậy ngươi bao lâu không có trông thấy nàng?
Tần Phàm lại hỏi.
- Khả năng vị khách nhân này một mực đều tu luyện, sau khi tiến đến gian phòng này, ta tựa hồ chưa từng có trông thấy qua nàng đi ra.
- Thần tinh này là bồi thường cho cánh cửa phòng này, còn lại khen thưởng cho ngươi, nếu như người trong gian phòng kia trở về, ngươi liền đến Mộ gia cho ta biết, ta sẽ có khen thưởng.
Sắc mặt Tần Phàm có chút tái nhợt buông điếm tiểu nhị ra, sau đó lấy ra ước chừng một trăm thần tinh đưa cho điếm tiểu nhị, sắc mặt âm trầm nói.
Vốn là Tiểu Chiến mất tích, sau đó ngay cả Kỷ Huyên Nhi cũng không thấy rồi, cái này làm cho tâm tình của hắn bởi vì vừa mới đạt đến nhất kiếp Bán Thần đỉnh phong mà vui vẻ, lúc này không còn sót lại chút gì. Đương nhiên, hắn biết rõ cùng điếm tiểu nhị trước mắt này không quan hệ, cũng sẽ không cùng hắn so đo.
- Dạ dạ, đa tạ công tử. Nếu có tin tức, ta nhất định trước tiên thông tri công tử.
Điếm tiểu nhị kia tiếp nhận thần tinh, vội vàng kích động cảm tạ nói ra. Tài liệu cánh cửa đá này tuy đặc thù, chắc chắn hơn nữa có hiệu quả cách âm, nhưng cũng không quá đáng là giá trị mười thần tinh, Tần Phàm cho hắn những thần tinh này, thậm chí đầy đủ hắn ở chỗ này công tác nhiều năm rồi.
Phải biết người bình thường nếu không có kỹ năng đặc thù, thực lực cũng không cao mà nói, ở bên trong tân thế giới này, thần tinh là thập phần khó có thể đạt được.
- Hi vọng không phải Hạ gia kia biết quan hệ của ta cùng Kỷ Huyên Nhi, cho nên để cho người đến bắt đi nàng a.
Lại ở trong phòng nhìn lướt qua, nhưng vẫn không có phát hiện gì khác lạ, Tần Phàm cũng chỉ có thể sắc mặt khó coi đi xuống dưới lầu.
- Nếu quả thật cùng Hạ gia kia có quan hệ, ta sẽ dùng hết mọi thủ đoạn đến báo thù.
Sờ lên Lãnh Nhiệt Cực Tinh trong trữ vật giới chỉ, nhớ tới những ngày cùng Kỷ Huyên Nhi chung một chỗ kia, hắn hung hăng nắm chặt lại nắm đấm.
Kỷ Huyên Nhi vì hắn mới đi đến bên trong tân thế giới này, nếu quả thật xảy ra chuyện gì, chỉ sợ hắn sẽ làm ra một ít sự tình mất đi lý trí.
Lo lắng đi ra khách sạn, Tần Phàm lại ở phụ cận khách sạn tìm một phen, vẫn không có đạt được kết quả. Cuối cùng hắn đành phải lần nữa hướng Mộ gia đi đến, ý định mượn nhờ lực lượng Mộ gia tìm kiếm Kỷ Huyên Nhi.
Bất quá, ngay thời điểm Tần Phàm sắp sửa trở lại Mộ gia.
Trước mắt bỗng nhiên có một đạo khí tức quen thuộc xuất hiện, hắn ngẩng đầu lên xem xét, ở trước mặt của hắn ước chừng trăm mét, bỗng nhiên xuất hiện một thân ảnh hắc y kinh diễm.
Người này không phải Kỷ Huyên Nhi thì là ai.
- Tại sao nàng lại ở chỗ này.
Trong nội tâm Tần Phàm lập tức thở dài một hơi, nắm đấm nắm chặt kia cũng buông lỏng ra, thân ảnh lóe lên, lập tức lướt qua một đoạn khoảng cách đi tới trước mặt Kỷ Huyên Nhi, trong miệng ân cần hỏi thăm.
- Ta nghe nói ngươi trở về rồi, cho nên mới tới nhìn xem, nhưng bọn hắn nói ngươi không có trong phủ.
Kỷ Huyên Nhi vẫn là bộ dáng lãnh diễm như vậy, nhưng chứng kiến Tần Phàm vì mình mà khẩn trương lo lắng, trong lòng của nàng vẫn là không khỏi có một dòng nước ấm thỏa mãn chảy qua.
- Đúng vậy, bởi vì những ngày này ta đều dưỡng thương, cho nên hôm nay mới đi tìm nàng.
*****
Tần Phàm mang theo áy náy nói, sau đó lại sờ lên tóc xấu hổ cười cười:
- Chỉ là không thể tưởng được vừa vặn nàng cũng tới tìm ta, ta còn đá hỏng cửa phòng của nàng rồi, còn sợ nàng xảy ra chuyện gì...
Nghe vậy, Kỷ Huyên Nhi cúi đầu, trong miệng không nói thêm gì nữa, chỉ là trên mặt của nàng lúc này có thể chứng kiến một vòng vui vẻ như ẩn như hiện, rất là khuynh thành, rất là mê người.
Nàng cảm giác được trong lòng của đối phương có mình, cái này là đủ rồi.
...
Trở lại Mộ gia, Tần Phàm tìm được Mộ Thanh Thanh, để cho nàng giúp hắn an bài một gian phòng trong Mộ gia biệt viện. Mộ gia có chỗ ở, hắn cũng không muốn Kỷ Huyên Nhi tiếp tục ở trong khách sạn, tránh khỏi tăng thêm lo lắng. Dù sao hiện tại hắn ở bên trong Hoàng Hôn Thành, mặc dù có Mộ gia với tư cách làm chỗ dựa, nhưng mà đắc tội đại gia tộc Hạ gia này, đối phương chưa hẳn sẽ không ở sau lưng làm một ít mờ ám.
Mà Mộ Thanh Thanh trông thấy Tần Phàm dẫn theo một cô gái xa lạ trở về, cũng không hỏi cái gì, rất nhanh để cho người thu thập xong một gian phòng.
Chỉ là ở trong quá trình này nàng cùng Kỷ Huyên Nhi tầm đó đều không có làm bất luận trao đổi gì, tính tình hai người này đều là tương đối trong trẻo nhưng lạnh lùng, càng sẽ không làm chuyện tự giới thiệu gì, Tần Phàm cũng chỉ là đơn giản giới thiệu danh tự từng người các nàng.
Hai cô gái này thậm chí ngay cả mắt cũng không có trao đổi qua, cái này để cho Tần Phàm có chút không biết nói gì, bất quá hắn biết rõ tính tình hai người đều là như thế, hắn ngược lại cũng không nói thêm gì.
Sau khi Kỷ Huyên Nhi tiến vào phòng mới không lâu, Tần Phàm liền đi tìm nàng. Sau khi vào phòng, hắn trực tiếp từ trong không gian Đan Vũ Thần Đỉnh lấy Lãnh Nhiệt Cực Tinh ra.
Lúc này đây hắn đi tìm Kỷ Huyên Nhi, vốn chủ yếu chính là vì đem thứ này giao cho nàng.
Khi khối tinh thạch cực lớn kia xuất hiện trong phòng, lập tức cả gian phòng đều xuất hiện hai chủng khí lưu Lãnh Nhiệt đặc thù luân chuyển, thậm chí toàn bộ Mộ gia cũng ẩn ẩn có một tí ảnh hưởng, khi thì lạnh như trời đông giá rét, khi thì nóng như mùa hè oi ả, lộ ra cổ quái không thôi. Tần Phàm vội vàng dùng kết giới phong tỏa khí tức này, lúc này mới ngăn trở khí lưu kia hướng ra phía ngoài tiếp tục khuếch tán, nhưng cũng đã khiến cho một ít người chú ý.
- Ha ha, vừa rồi ta phát hiện nha đầu hôm nay hắn mang về kia có chút cổ quái, nguyên lai là thể chất Lãnh Nhiệt cực hạn vạn năm khó gặp. Mà loại khí tức vừa rồi kia, đoán chừng chính là Lãnh Nhiệt Cực Tinh trong truyền thuyết, thứ này đối với người tu luyện Lãnh Nhiệt cực hạn chi đạo có thể nói là thần vật, có được nhất định có thể tu luyện thần tốc. Chỉ là không thể tưởng được tiểu tử Tần Phàm này còn có thể tìm được thứ kia. Nhìn ra được hắn vì nha đầu này cũng là hao hết khổ tâm a.
Ở trong tiểu viện của Mộ gia tộc trường Mộ Chấn, lúc này Mộ Chấn nhìn xem phương hướng của tiểu viện Tần Phàm, trong miệng mỉm cười nói ra.
Mà ở trong tiểu viện của Mộ Thanh Thanh, nàng cũng rõ ràng cảm thấy khí tức của Lãnh Nhiệt Cực Tinh, nàng ngẩng đầu nhàn nhạt hướng phương hướng phát ra khí tức kia nhìn thoáng qua, sau đó không nói một lời, chỉ là mang theo một cái ấm nước, thần định khí nhàn tưới lấy hoa thảo, không có ai biết trong lòng của nàng đang suy nghĩ cái gì.
Lúc này Tần Phàm tự nhiên cũng sẽ không đi tìn hiểu phản ứng cùng cách nghĩ của người khác, hắn lấy Lãnh Nhiệt Cực Tinh kia ra, đứng ở bên cạnh tinh thạch cực lớn đó, nhìn xem Kỷ Huyên Nhi mỉm cười hỏi:
- Thứ này nàng biết không?
- Thứ này... ta cảm giác nó đang kêu gọi ta.
Kỷ Huyên Nhi thì ở sau khi Tần Phàm lấy ra Lãnh Nhiệt Cực Tinh, ánh mắt liền một mực dừng lại ở trên nó, nghe được câu hỏi của Tần Phàm, trong miệng nàng mới đáp.
- Thứ này gọi là Lãnh Nhiệt Cực Tinh, ta nghe nói nó đối với người tu luyện Lãnh Nhiệt cực hạn chi đạo thập phần hữu dụng.
Lúc này Tần Phàm tiếp tục mỉm cười nói ra, hắn đứng ở bên cạnh tinh thạch này cũng ẩn ẩn cảm giác được có chút không khỏe, nhưng hắn vẫn nhìn ra được Kỷ Huyên Nhi một chút sự tình cũng không có, bộ dáng còn mơ hồ có chút hưởng thụ.
Xem ra đồn đãi về Lãnh Nhiệt Cực Tinh này cũng không sai.
- Đây là ngươi đưa cho ta sao?
Lúc này Kỷ Huyên Nhi rốt cục dời ánh mắt từ trên Lãnh Nhiệt Cực Tinh đi, sau đó nhìn về phía Tần Phàm hỏi.
- Tự nhiên là tặng cho nàng rồi, ta giữ lại thứ này cũng vô dụng.
Tần Phàm gật đầu cười nói.
- Ta cảm giác được Lãnh Nhiệt Cực Tinh này hình như là vì ta mà sinh, ta xác thực rất cần nó, đã có nó, ta tin tưởng cảnh giới của ta nhất định sẽ tăng lên rất nhanh.
Kỷ Huyên Nhi gót sen nhẹ nhàng, đi đến một bước, đưa tay nhẹ nhẹ đặt ở phía trên Lãnh Nhiệt Cực Tinh kia cảm thụ thoáng một phát, lại ngẩng đầu lên nhìn xem Tần Phàm, do dự một chút nhỏ giọng nói:
- Ngươi lấy được nó rất vất vả a? Cám ơn...
Nghe một câu cám ơn này, mặc dù đối với Kỷ Huyên Nhi có chút không công bình, nhưng Tần Phàm vẫn là không thể không thừa nhận, ở thời khắc này hắn bỗng nhiên có một loại ảo giác, ngữ khí ôn nhu kia lại để cho hắn tựa hồ cảm thấy là Tần Li đứng ở trước mặt mình đang cùng mình nói chuyện.
- Không khổ cực.
Sau đó hắn cười cười nói ra, loại ôn nhu như nước này là hắn trước kia ở trên người Kỷ Huyên Nhi chưa từng có cảm thụ qua.
Mặc dù quá trình đạt được Lãnh Nhiệt Cực Tinh này có chút gian khổ, thậm chí còn thiếu chút nữa toi mạng, nhưng hôm nay chứng kiến thứ này quả nhiên đối với Kỷ Huyên Nhi hữu dụng, Tần Phàm vẫn là cảm giác được đáng giá.
- Vậy nàng hảo hảo tu luyện đi, ta về trước.
Một lát sau, thấy đối phương không nói gì, Tần Phàm liền mở miệng nói. Mà vì phải tham gia Thần đảo thiên tài chiến, hắn cũng cần phải đi về cố gắng tăng thực lực lên.
- Ân.
Kỷ Huyên Nhi khẻ lên tiếng, không nói thêm gì nữa, chỉ tiếp tục cảm thụ Lãnh Nhiệt Cực Tinh thần kỳ trước mặt kia, thẳng đến Tần Phàm sắp sửa ra khỏi phòng nàng mới bỗng nhiên nói:
- Một năm sau, ta sẽ đuổi theo ngươi.
- Một năm?
Tần Phàm vừa muốn đi ra ngoài cửa, nghe được câu này bước chân không khỏi hơi chậm lại. Mặc dù biết tu luyện Lãnh nhiệt cực hạn chi đạo này cực nhanh, nhưng đây vẫn làm cho hắn nhịn không được kinh ngạc. Phải biết hiện tại Kỷ Huyên Nhi vẫn chỉ là nhất cấp Võ Thánh mà thôi, một năm thời gian muốn đột phá đến Bán Thần chi cảnh có thể nói có chút nghịch thiên.
Bất quá hắn lại không cho rằng đối phương không có nắm chắc sẽ ăn nói lung tung.
- Ta cùng nó đều là vạn niên nhất ngộ đấy.
Lúc này thanh âm của Kỷ Huyên Nhi lại nhàn nhạt truyền đến. Thanh âm của nàng lộ ra thập phần bình tĩnh, không có một tia kiêu ngạo, thậm chí cũng không tính có tự tin mãnh liệt gì, gần kề chỉ giống như là kể rõ mộ chuyện bình thường vậy.
← Ch. 0916 | Ch. 0918 → |