← Ch.0938 | Ch.0940 → |
Tiếp theo trong nháy mắt, liền thấy bộ lông của hắn đứng dậy, một tay hình trảo thò ra về phía trước.
Một loại năng lượng cường đại ở trong trảo của hắn ngưng tụ lấy, ngăn cách hư không trực tiếp hướng về Tần Phàm chộp tới.
- Long Côn Đoạn Không!
Trong miệng của hắn rít gào rung trời, kích động phương viên trăm dặm!
Một trảo này, Long Côn Bằng Vương kia phảng phất giống như có thể trực tiếp tay không vỡ ra hư không, bàn tay nhìn như có chút khô héo kia, lại ẩn chứa một loại năng lượng vô cùng khủng bố, tựa hồ dù là một tòa núi cao vạn trượng ở phía trước cũng có thể bị hắn một trảo này bẻ vụn.
- Ha ha, gần đây người nói để cho ta hối hận cũng có không ít, nhưng cuối cùng bọn hắn một cái cũng không có thành công, kể cả ngươi cũng vậy!
Tần Phàm một mực đề phòng lấy, chỉ thấy Phong Vân bắt đầu khởi động, một bàn tay Bằng Vương cực lớn liền tới trước mặt, hắn cũng không khỏi hơi kinh ngạc, nhưng hắn đối mặt loại đối thủ đáng sợ này như thế nào sẽ không có chuẩn bị.
Hắn cười một tiếng ngạo nghễ sang sảng, lập tức kình khí toàn thân tụ lại, cũng một quyền oanh ra về phía trước.
- Kỳ Lân Bào Hao!
Nguyên Giới chi lực vô cùng cuồng bạo vào lúc đó không ngừng thúc dục lấy, khí lực toàn thân bành trướng, một quyền oanh ra, lập tức có một đầu hư ảnh Kỳ Lân cực lớn đập ra, đội trời đạp đất, Thôn Thiên Phệ Nhật!
Thủy nguyên chi lực vô cùng mãnh liệt mang tất cả mà ra, hướng về bàn tay Bằng Vương cực lớn kia đánh tới.
Rống! Rống! Rống!
Phá phá PHÁ... !
Hai cổ năng lượng đồng dạng vô cùng cường hoành không ngừng ở trên bầu trời oanh động tương đụng vào nhau, không ai nhường ai, làm cho Phong Vân ngập trời giống như thủy triều mang tất cả bắt đầu khởi động, đại địa, núi cao, hồ lớn toàn bộ lại một lần nữa nhận lấy ảnh hưởng, hơn nữa là càng thêm kịch liệt, khí lưu hỗn loạn tựa hồ làm cho không gian quanh mình cũng muốn sụp đổ hoàn toàn.
Khủng bố phi thường!
Nhưng dù sao hiện tại Tần Phàm chỉ là nhị kiếp Bán Thần, cho dù cường độ Nguyên Giới chi lực đạt đến ngũ kiếp Bán Thần, bất quá so với năng lượng của lục kiếp yêu thú vẫn là muốn có vẻ không bằng, Kỳ Lân kia rất nhanh liền xuất hiện xu thế muốn sụp đổ.
- Rất nhanh ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết!
Lập tức muốn một trảo đạp toái đầu hư ảnh Kỳ Lân kia, Long Côn Bằng Vương cũng lộ ra một tia vui vẻ tàn nhẫn, tên nhân loại này khiêu chiến uy nghiêm của hắn như thế, hắn nhất định sẽ cho đối phương chết không yên lành.
Nhưng mà cũng vào lúc này, Tần Phàm lại bỗng nhiên quyết tuyệt nuốt vào một viên Độc đan.
Kích hoạt huyết mạch Bất tử Chu Tước!
- Cũng không gì hơn cái này mà thôi.
Chu Tước chi dực sau lưng rất nhanh biến thành đen kịt chi sắc, sau đó sắc mặt của hắn lạnh lùng, cả người lập tức bao khỏa ở bên trong một cỗ Niết Bàn Hắc Viêm hắc sắc, không sợ mà trực tiếp vọt tới cự trảo của Bằng Vương.
Oanh!
Va chạm mạnh kịch liệt, như là vòm trời sụp đổ, như là Thiên Hà trụy lạc, như là đại địa trầm luân! Sắc trời xoay tròn, lúc sáng lúc tối, không trung cũng run rẩy lên, vết nứt không gian xuất hiện từng vòng, cuối cùng Tần Phàm phá tan cự trảo kia phong tỏa, trực tiếp giết đến trước mặt Long Côn Bằng Vương.
Chiến! Chiến! Chiến!
Chiến khí Lăng Thiên!
Tần Phàm ở dưới trạng thái song trọng ma chủng, tạo ra một loại khí thế chưa từng có từ trước đến nay, một quyền như là Thiên Hồng quán nhật trực tiếp đánh tới trước ngực Long Côn Bằng Vương kia.
Cái này rõ ràng là đấu pháp không muốn sống!
- Cái gì!
Khi thấy Tần Phàm một thân tiên huyết đầm đìa vọt tới trước mặt, trong lòng Long Côn Bằng Vương kia không khỏi nghiêm nghị, hắn có thể cảm giác được một loại quyết tâm muốn dùng mệnh dốc sức liều mạng kia của đối phương, sau khi hơi hơi do dự, thân hình của hắn lóe lên.
Dùng một loại tốc độ cực hạn, tránh được một kích dốc sức liều mạng này.
Tuy nhắn cảm giác được thực lực của đối phương còn chưa đủ để giết chết mình, nhưng hắn cũng không có ý định bị thương.
Nhưng mà, Tần Phàm sớm có kế hoạch, một kích này không trúng, lại không có đi tiếp tục truy kích Long Côn Bằng Vương kia, mà là thừa dịp khe hở đối phương né tránh, trực tiếp triển khai tốc độ cao nhất hướng về Khốn Long hồ kia phóng đi.
Đây mới là mục tiêu lúc này đây của hắn!
Hắc Viêm Phần Thiên, một đạo tàn ảnh dùng một loại cực tốc xẹt qua giữa không trung.
Lúc này Chu Tước Chi Dực màu đen ở sau lưng Tần Phàm kia dùng một tần suất mà mắt thường không cách nào trông thấy phe phẩy, căn bản không có ý định cùng Long Côn Bằng Vương kia triền đấu, chỉ là dùng tốc độ nhanh nhất hướng về Khốn Long hồ kia phóng đi.
Đây chính là kế hoạch ngay từ đầu của hắn.
Ngũ kiếp Bán Thần cùng Lục kiếp Bán Thần tầm đó cách một đầu hào rộng, cả hai chênh lệch thật lớn, Ngũ kiếp yêu thú cùng Lục kiếp yêu thú đồng dạng cũng là đạo lý như thế.
Tần Phàm biết rõ dùng thực lực bây giờ của hắn căn bản không có khả năng đả bại Long Côn Bằng Vương kia, mà vừa rồi hắn và đối phương giao chiến, tuy một mực khí thế mười phần, nhưng trên thực tế hắn ở bên trong mấy lần đối bính cũng rõ ràng cảm thấy chênh lệch, cho nên hắn ngay từ đầu không có tính toán cùng với đối phương liều ngươi chết ta sống, chỉ là kiến tạo ra một loại khí thế dốc sức liều mạng, như vậy mới có cơ hội xông qua phong tỏa vào trong Khốn Long hồ.
Nếu không Long Côn Bằng Vương kia một mực ngăn cản ở phía trước, hắn căn bản không có cơ hội tiến lên.
Mà chỉ có tiến nhập Khốn Long hồ kia, hắn mới có cơ hội đi tìm Long cung bí tàng. Hơn nữa một khi tiến vào trong hồ, ỷ vào ưu thế khống chế trời sinh của Thủy Kỳ Lân đối với Thủy Hệ, hắn cũng có cơ hội hòa nhau một bậc.
Xông! Xông! Xông! Xông!
Dùng tốc độ nhanh nhất phi hành, ở dưới song trọng tốc độ, Tần Phàm thoáng cái liền xẹt qua khoảng cách ngàn trượng, cách Khốn Long hồ này chỉ còn lại mấy ngàn trượng mà thôi.
- Hỗn đản! Cũng dám trêu đùa hí lộng bổn Vương!
Nhưng cũng vào lúc này, Long Côn Bằng Vương tránh đi một khoảng cách kia thấy Tần Phàm căn bản không có ý tứ truy kích tới, lúc này mới hiểu rõ ra, lập tức cũng phát hiện mục tiêu của Tần Phàm là Khốn Long hồ, lập tức lộ ra càng thêm nổi giận.
Tiếp theo trong nháy mắt, thân thể gầy nhỏ kia đột nhiên tăng vọt, sau đó dĩ nhiên là đột nhiên duỗi ra hai cánh màu đen xuyên thẳng Vân Tiêu, vào lúc đó Long Côn Bằng Vương hiện ra chân thân. Hắc quang trùng thiên, quang huy chói mắt, triển khai hai cánh cực lớn, che khuất bầu trời.
- Vương Bằng kích thiên!
Nhẹ nhàng động một cái, hai cánh tràn ngập lực lượng kia của Long Côn Bằng Vương liền phát ra một cổ bạo tạc chi lực, mạnh mẽ thôi động thân thể cực lớn của hắn hướng về Tần Phàm đuổi theo, tốc độ kia cực nhanh, thoáng qua liền truy tới một đoạn khoảng cách.
Viễn Cổ Long Bằng vốn chính là chủng tộc am hiểu tốc độ. Long Côn Bằng Vương này được huyết mạch truyền thừa của nó, tự nhiên là tinh thông tốc độ, đặc biệt là ở dưới trạng thái bản thể, Xuyên Vân như thoi, phong trì điện cực, thậm chí so với tốc độ khi Tần Phàm thi triển song trọng Chu Tước Chi Dực còn nhanh hơn một tí.
*****
Dù sao cảnh giới của Tần Phàm quá thấp, không thể triệt để phát huy ra tốc độ của Chu Tước Chi Dực.
- Tiểu hỗn đản, ngươi trốn không thoát đâu!
Ngay thời điểm Tần Phàm cách Khốn Long hồ này còn thừa lại chưa đủ ngàn trượng, Long Côn Bằng Vương kia đã cơ hồ truy kích đến sau lưng rồi. Móng vuốt cực lớn sắc bén kia duỗi ra, muốn chụp vào lưng đối phương.
Cảm giác được trận trận kình phong sau lưng kia, khí tức cường hãn kia phảng phất như muốn nhập vào cơ thể, hai mắt của Tần Phàm vào lúc đó ngưng tụ, đột nhiên quay đầu lại, một quyền hướng về phía sau oanh ra.
- Chu Tước đề thiên!
Sau đó thanh âm trầm thấp mà cuồng bạo rốt cục ở cổ của hắn chậm rãi phát ra. Phảng phất như Lôi Đình từ vân tiêu bắn ra, Hắc Viêm đầy trời lộ ra càng thêm nồng đậm, toàn bộ bầu trời như là mây đen rậm rạp.
Thân thể của hắn nhanh chóng bao khỏa ở trong ngọn lửa màu đen, tạo thành một con Hắc Viêm Chu Tước cực lớn.
Ngao...
Chu Tước vang lên, triển khai hai cánh cực lớn, Niết Bàn màu đen che khuất bầu trời, mang theo lực lượng cường đại không cách nào ngăn cản, trực tiếp quay đầu lại phóng tới cự trảo của Long Côn Bằng Vương kia.
- Cùng bản thể của ta đối bính, muốn chết!
Ầm ầm!
Tiếp theo trong nháy mắt, móng vuốt cực lớn bị năng lượng cường đại kia bao khỏa liền trực tiếp chộp vào trên người Chu Tước màu đen, một trảo này, dù là núi cao cũng trực tiếp bị chộp đến sụp đổ, đại lực trong đó rất khó tưởng tượng có nhân thể nào có thể chịu đựng được.
Nhưng mà, Tần Phàm tiếp nhận được!
Oa!
Ở dưới một trảo này, năng lượng Chu Tước bao khỏa ở xung quanh thân thể Tần Phàm bị một trảo kia đập bay ra, lập tức cự trảo đã rơi vào phía sau lưng của hắn, làm cho hắn mạnh mẽ hộc ra một ngụm máu tươi, sau đó bị đánh bay mấy trăm trượng!
Mà mấy trăm trượng này lại vừa vặn tới Khốn Long hồ mà Tần Phàm muốn đến.
Hơn nữa Chu Tước Chi Dực kia mạnh mẽ vỗ vài cái, Tần Phàm thoáng qua liền chống đỡ đến Khốn Long hồ.
- Làm sao có thể! Bị một trảo bản thể của ta đạp trúng, coi như là Lục kiếp Bán Thần cũng phải bị trọng thương, tiểu hỗn đản này chỉ là Nhị kiếp Bán Thần, làm sao còn có thể sử dụng loại tốc độ này chạy trốn?
Thấy một màn như vậy, Long Côn Bằng Vương kia cảm giác được không thể tưởng tượng nổi, khi hắn kịp phản ứng lại đuổi theo, Tần Phàm đã chuẩn bị chui vào trong hồ rồi.
Lúc này thương thế trên người Tần Phàm hoàn toàn chính xác là không nhẹ, nhưng đối với hắn mà nói loại trình độ bị thương này đã sớm quen, ở dưới khí lực cường hoành ủng hộ, cũng không có ảnh hưởng trí mạng.
- Ha ha, đa tạ Bằng Vương đưa tiễn rồi!
Hắn quay đầu lại nhìn Long Côn Bằng Vương mau chóng đuổi đến, trong miệng cười sang sảng một tiếng, Chu Tước Chi Dực ở sau lưng thu lại, lập tức là làm việc nghĩa không chùn bước vọt vào trong Khốn Long hồ, cơ hồ nhuộm đỏ mặt nước kia.
- Hỗn đản!
Long Côn Bằng Vương kia đuổi tới trên Khốn Long hồ, nhìn xem bóng người kia đã không thấy, trong miệng nổi giận gầm thét, sau đó thu hồi bản thể, cũng đuổi sát đi vào.
- Đuổi tới?
Mà nghe được phía trên truyền tới tiếng nước, Tần Phàm tiến nhập trong nước quay đầu lại nhìn thoáng qua, liền không khỏi lộ ra một vòng vui vẻ.
Hiện tại hắn vẫn là ở dưới trạng thái Kỳ Lân ma thân, tiến vào trong nước, tự nhiên có một loại cảm giác thân thiết, phảng phất giống như hết thảy đều ở bên trong nắm giữ, mà hắn cũng biết Long Côn Bằng Vương kia chính là loài chim bay, ở trong nước thực lực tất nhiên sẽ giảm xuống, cho nên hắn căn bản không sợ đối phương rồi.
Trông thấy đối phương đuổi theo, hắn trực tiếp oanh ra một quyền về phía sau.
- Kỳ Lân gào thét!
Ở trong nước thi triển ra một chiêu Ma chủng kỹ này, phảng phất giống như toàn bộ hồ lớn đều quay cuồng, cái uy thế kia mênh mông cuồn cuộn, như là dành dụm toàn bộ năng lượng trong Khốn Long hồ, Thủy Kỳ Lân cực lớn dùng thủy nguyên làm thân thể, lướt sóng mà đi, trực tiếp hướng về Long Côn Bằng Vương ở phía sau trùng kích.
- Đáng giận! Như thế nào sẽ trở nên mạnh mẽ nhiều như vậy!
Long Côn Bằng Vương kia chứng kiến Thủy Kỳ Lân này bay thẳng mà đến, không khỏi kinh ngạc đến giật mình, lập tức cắn răng một cái, đột nhiên lần nữa xông về trên mặt hồ.
Rống...
Bất quá đầu Thủy Kỳ Lân kia ở trong nước tốc độ cực nhanh, khoảng cách 300 trượng chỉ là một cái nháy mắt liền trực tiếp đuổi theo hắn, gầm lên giận dữ chấn Thương Khung, dùng một loại tư thái vô cùng cuồng bạo mãnh liệt đụng vào lưng của hắn.
Oanh!
Tiếng chấn nổ cực lớn, toàn bộ hồ lớn phảng phất giống như đều muốn đảo ngược.
- Oa... tiểu hỗn đản, ta nhất định phải giết ngươi!
Long Côn Bằng Vương kia vừa lao ra mặt hồ, sau đó bị Thủy Kỳ Lân chi lực này đánh tới trên người, như là núi cao sụp đổ, sức lực lớn áp tiến thể nội, hắn cũng không khỏi như Tần Phàm mạnh mẽ phun ra một ngụm máu tươi, lộ ra chật vật không thôi trở lại trên bờ.
Ở dưới một kích này, ngay cả Lục kiếp yêu thú như hắn bị thương không nhẹ.
- Ha ha, Bằng Vương, cái tư vị này cũng không tệ lắm phải không, không cần chờ ta rồi!
Chứng kiến đối phương bị thương, Tần Phàm không khỏi cười to một tiếng, bất quá cũng không xông lên trên bờ tiếp tục truy kích Long Côn Bằng Vương bị thương, chỉ là thanh âm bao khỏa ở trong Nguyên Giới chi lực truyền về tới trên bờ.
Hắn biết rõ mình ở trong nước mới có thể đả thương Lục kiếp yêu thú, Long Côn Bằng Vương đã trốn tới trên bờ, cho nên hắn cũng không ham chiến, hiện tại mục tiêu chủ yếu của hắn vẫn là muốn trước tìm được Long cung bí tàng kia.
Đến lúc đó chỉ cần ở trong Long cung bí tàng có chỗ tăng lên, hắn không lo ngày sau không đối phó được đầu Lục kiếp yêu thú này.
Mà Long Côn Bằng Vương kia vốn cũng đã bị thương, bây giờ nghe thanh âm mỉa mai kia của Tần Phàm, cơ hồ lại muốn phun ra một ngụm máu tươi, sau khi sắc mặt hắn khó coi chịu được xuống, trong miệng âm độc nổi giận nói ra:
- Tiểu hỗn đản, ngươi đừng có đắc ý! Ta ngược lại muốn nhìn ngươi trốn ở trong Khốn Long hồ này bao lâu, chờ ngươi trở ra, liền là ngày chết của ngươi!
Kỳ thật Khốn Long hồ này hắn cũng từng tiến vào qua, biết rõ mặc dù trong hồ này có một ít chấn động thần bí, nhưng mà bởi vì nước hồ hết sức đặc thù, cho dù thực lực Lục kiếp Bán Thần hắn cũng khó ở trong đó kiên trì trên một ngày, chớ nói chi là đến đáy hồ.
Cho nên hắn tin tưởng Tần Phàm rất nhanh sẽ ở trong đó đi ra, hắn chỉ cần đợi, ít ngày nữa sẽ nhẹ nhõm báo được thù này.
...
Hoàn toàn chính xác, sau khi tiến nhập Khốn Long hồ, theo càng lặn xuống sâu, Tần Phàm cảm giác được nước trong Khốn Long hồ này có chỗ bất đồng. Đầu tiên là so với nước nhiều hơn chút ít cảm giác lạnh buốt, mà loại lạnh buốt kia cũng không giống là nước đá bình thường, tựa hồ là cái loại u lãnh như đã trải qua tuế nguyệt thật lâu.
← Ch. 0938 | Ch. 0940 → |