Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 1014

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 1014: Tần Phàm Vs Mộ Thanh Thanh
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Lúc này Mộ Thanh Thanh bỗng nhiên xuất hiện, lại để cho hắn có chút ngoài ý muốn.

- Ngày mai tuyển bạt thi đấu sẽ xong, ta vẫn muốn cùng ngươi chiến một trận, nếu như bỏ lỡ hôm nay, về sau ta nghĩ sẽ không có cơ hội lại thắng ngươi rồi.

Lúc này Mộ Thanh Thanh ngẩng đầu lên, hai mắt nhàn nhạt cùng Tần Phàm đối mặt, trong miệng thì có chút trong trẻo nhưng lạnh lùng nói.

Tốc độ tiến cảnh của Tần Phàm quá nhanh, nhanh đến mức thậm chí ngay cả nàng cũng đuổi không kịp rồi.

Nàng luôn luôn là tính tình cao ngạo, bên trong bạn cùng lứa tuổi cho tới bây giờ chưa có đối thủ. Đừng nói là mấy thiên tài thủ lĩnh ở Hoàng Hôn Thành cùng Bạch Mông Thành kia rồi, dù là mấy Lục kiếp Bán Thần như Vân Thiên, Mạc Thiên Dương, ở nàng xem ra bất quá là bởi vì lớn hơn nàng mấy tuổi, đợi qua vài năm, nàng chưa hẳn không thể đuổi theo bọn hắn.

Duy chỉ có Tần Phàm là một người duy nhất mà nàng nhìn không thấu, cùng làm cho nàng cảm giác được bị đả kích.

Ban đầu ở trong Truyền Thừa Bí Cảnh dùng một tháng đã đột phá đến Bán Thần chi cảnh, về sau không quá một năm càng là từ nhất kiếp Bán Thần cho tới bây giờ đột phá Ngũ kiếp Bán Thần chi cảnh.

Ở nàng xem ra, thế gian trừ hắn đã không có nam tử nào như vậy nữa.

- Sư tỷ, chúng ta cần gì nhất định phải chiến một trận chứ? Ta nghĩ ngươi cũng không phải muốn điểm tích lũy quang văn của ta a?

Nghe vậy, Tần Phàm thì bất đắc dĩ cười khổ nói. Hắn thật sự là không muốn động thủ cùng Mộ Thanh Thanh, cảm thấy hoàn toàn không có cái tất yếu này.

- Cũng là bởi vì từ sư tỷ này.

Lúc này Mộ Thanh Thanh tựa hồ có chút hờn dỗi ngẩng đầu lên nhìn xem Tần Phàm. Hơn nữa khó được lộ ra một tia tư thái như là tiểu nữ nhân, cắn răng nói ra: 

- Ngươi cũng đã biết ta từng nói qua, ngươi là sư thúc của ta, nhưng ngươi lại muốn gọi ta là sư tỷ. Hôm nay thực lực của ngươi đã muốn vượt qua ta rồi. Ngươi để cho ta ở đâu còn có tư cách làm sư tỷ của ngươi.

- Ách, cái này không có gọi là gì a...

Tần Phàm khẽ giật mình lần nữa, lộ ra một tia xấu hổ.

Câu cửa miệng nói, lòng của nữ nhân như kim dưới đáy biển, hắn thật không có nghĩ đến Mộ Thanh Thanh vậy mà sẽ chú ý cái này. Đương nhiên, trong đó có một ít ý tứ khó có thể nói rõ, nhưng hắn lại không thể bắt được.

- Không cần phải nói nữa.

Lúc này thần sắc của Mộ Thanh Thanh đã dần dần khôi phục trong trẻo nhưng lạnh lùng. Lập tức trường kiếm màu xanh da trời trong tay nàng chậm rãi chỉ về phía trước, trong miệng nhàn nhạt nói: 

- Một trận chiến này của chúng ta, nếu như ta thắng, ta liền tiếp tục làm sư tỷ của ngươi, nếu như ta thua, về sau ta liền thừa nhận ngươi là sư thúc của ta...

- Còn nữa, ngươi không thể ẩn dấu thực lực cố ý nhận thua.

Nói xong, một cổ kiếm khí như là Ngân Hà chi thủy từ trên không trung rơi xuống, bắt đầu mang tất cả mà ra. Sắc bén, duệ không thể đỡ, trong nháy mắt này, ở giữa thiên địa sáng rõ, như là đêm tối cũng bị kiếm khí này chém ra.

Từ kiếm khí cùng khí thế này mà nói, Mộ Thanh Thanh đã vượt qua Sở Vân Vũ mà lúc trước hắn đối chiến qua.

Hơn nữa nếu như không động thủ, thì thực lực hiện tại của Mộ Thanh Thanh, hắn cũng không có cách nào đoán chừng.

Tần Phàm lộ ra vẻ suy nghĩ.

Lúc này hắn cũng hướng về chiến trường của Kỷ Huyên Nhi cùng Viên Bách Hỏa nhìn thoáng qua, hai người này tựa hồ càng đánh càng đi xa, hơn nữa càng ngày càng lộ ra kịch liệt, ngược lại là không có rảnh rỗi bận tâm đến bên này.

Từ biểu hiện ra xem, tuy Viên Bách Hỏa ở mới bắt đầu ăn một ít thiệt thòi, nhưng dù sao hắn cũng đã là Ngũ kiếp Bán Thần đỉnh phong cường giả, uy tín lâu năm. Đã sớm thanh danh uyên bác, nội tình thâm hậu là không phải chuyện đùa, rất nhanh liền lấy lại ngang hàng.

Hai người càng giống như là lực lượng ngang nhau, nhưng đều là giữ lại một hơi, tựa hồ đều đợi đối bính mạnh nhất.

Bất quá tạm thời Kỷ Huyên Nhi xem như không có thua trận, cũng không cần quá lo lắng.

Vì vậy hắn quay đầu, nhìn hướng Mộ Thanh Thanh.

- Được rồi, nàng đã cố ý như thế, vậy chúng ta điểm tới liền ngừng a.

Thấy trận chiến này đã là không thể tránh được, Tần Phàm cũng đành phải bất đắc dĩ nói:

- Bất quá nếu ta may mắn thắng, nàng cũng không cần gọi ta là sư thúc, về sau chúng ta vẫn là cùng thế hệ tương xứng là tốt rồi.

- Xem kiếm.  

Mộ Thanh Thanh lại không hề đáp lại, chỉ là trường kiếm màu xanh lam trong tay vung lên, thân ảnh hóa thành chồng chất, như là sóng xanh nhộn nhạo, thoáng qua tầm đó liền đi tới trước mặt Tần Phàm.

Lập tức kiếm khí lạnh buốt, trực tiếp treo ở trên trán Tần Phàm.

Tốc độ đáng sợ như vậy, dù là Tần Phàm cũng không khỏi hơi kinh hãi, dưới chân điểm hư không, nhanh chóng lui về phía sau.

Nhưng hắn giống như là một chiếc thuyền lá trên đại dương bao la, kiếm khí bốn phía như là sóng to gió lớn, hắn vừa lui, kiếm khí sắc bén vô cùng này như ảnh tùy hình đuổi kịp, hơn nữa không ngừng công kích tới Nguyên Giới phòng ngự của hắn.

Tuy sau khi Tần Phàm đột phá đến Ngũ kiếp Bán Thần chi cảnh thực lực tăng nhiều, nhưng vào lúc đó hắn vẫn là cảm giác được mình ở dưới thân kiếm bình thường này, sinh ra một loại cảm giác không cách nào ngăn cản.

Rốt cục, hắn nắm chặt nắm đấm.

Kỳ Lân ma thân kích phát!

- Sư tỷ, ta đây liền đắc tội.

Toàn thân rất nhanh bao trùm một tầng Kỳ Lân giáp màu xanh biếc, khí tức của Tần Phàm lập tức tăng cao, giống như là từ một chiếc thuyền lá biến thành một chiếc thuyền lớn bằng sắt thép, lập tức song chưởng của hắn hợp lại, chống đỡ mũi kiếm cơ hồ muốn tới gần đến mi tâm kia.

PHỐC...

Bên trong trường kiếm kia có một loại kiếm khí vô cùng cuồng bạo, cuồn cuồn cuộn cuộn, giống như là trăm ngàn lớp sóng biển mãnh liệt ở trong đó phô thiên cái địa mà đến, quần áo của Tần Phàm lúc này không gió mà bay, kiếm khí kia thôi phát làm cho quần áo của hắn lập tức trở nên lam lũ rách nát.

Kiếm khí của Mộ Thanh Thanh, nhanh, cuồng liệt, khắc nghiệt, vô kiên bất tồi!

So với kiếm khí của Sở Vân Vũ, càng thêm có lực sát thương.

Thay đổi Ngũ kiếp Bán Thần khác, căn bản không có khả năng tiếp được kiếm khí này, mà nếu không phải lúc này Tần Phàm kích phát Kỳ Lân ma thân, đón đở một kiếm này cũng tùy thời đều có thể làm bản thân bị trọng thương.

- Ngươi quả nhiên trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều, trách không được có thể giết chết La Phong.

Thanh âm của Mộ Thanh Thanh truyền đến, kiếm của nàng đã sớm luyện đến thu phóng tự nhiên, sau khi Tần Phàm tiếp được một kiếm này, nàng lập tức co thân lại, lui về phía sau hai bước.

Nếu ở một năm trước, một kiếm này, có thể đủ chém giết đối phương rồi, nhưng hôm nay dĩ nhiên là không thể tạo thành một điểm uy hiếp cho đối phương.

Gần kề chỉ là một năm thời gian trôi qua mà thôi.

Vốn nàng cho là mình tiến cảnh đã thập phần nhanh rồi, nhưng vẫn là đánh giá thấp trình độ nghịch thiên của Tần Phàm.

*****

- Sư tỷ, ngươi lúc nàng chẳng phải cũng lợi hại hơn rất nhiều sao.

Tần Phàm thì mỉm cười nói.

Hắn cảm giác được, Mộ Thanh Thanh so với một năm trước kia đồng dạng là trở nên mạnh mẽ hơn không ít. Tuy nếu luận về tốc độ tăng lên, đối phương so với hắn vẫn có một khoảng cách, nhưng tốc độ kia so sánh với người bình thường cũng đã có thể nói là thập phần nhanh rồi, thậm chí hắn cảm giác được đối phương cách Ngũ kiếp Bán Thần đỉnh phong cũng chỉ có một đường khoảng cách.

Phải biết rằng, hắn ở một năm trước nghe nói Mộ Thanh Thanh cũng chỉ là vừa mới đột phá đến Ngũ kiếp Bán Thần không lâu mà thôi.

Hơn nữa thực lực của Mộ Thanh Thanh cũng là mạnh hơn Ngũ kiếp Bán Thần rất nhiều, tuy nàng còn không có đạt tới Ngũ kiếp Bán Thần đỉnh phong, nhưng nếu luận khí thế kia cùng trình độ kiếm khí bàng bạc kia, coi như là Sở Vân Vũ Ngũ kiếp Bán Thần đỉnh phong đồng dạng tu luyện kiếm đạo cường giả kia cũng kém nàng.

- Kiếm của ta, là sát lục chi kiếm. Ở hoàn cảnh trong Sát Lục Bí Cảnh, thập phần thích hợp với ta, cho nên ta một mực đều đang tiến bộ, bất quá đáng tiếc vẫn là kém ngươi.

Mộ Thanh Thanh nói ra.

Trên thực tế, thời điểm tiến vào Sát Lục Bí Cảnh này, thực lực của nàng tuy cũng không yếu, nhưng còn không có đạt đến trình độ bây giờ. Lúc mới bắt đầu, nàng cũng chỉ là bài danh Top 10 trong tất cả người dự thi, nhưng về sau, nàng cơ hồ đều là cố định ở trước năm rồi.

Nếu không phải giữa đường nàng cứu viện qua Tần Phàm, thậm chí bài danh của nàng sẽ không ngã xuống Top 3.

Tần Phàm có chút kinh ngạc, cũng có chút hiểu rõ.

Ở hắn mới lần thứ đầu gặp phải Mộ Thanh Thanh, liền nghe được có đồn đãi nữ tử xinh đẹp này ở trong năm đại thủ lĩnh Hoàng Hôn Thành và Bạch Mông Thành là người giết người nhiều nhất. Nghe nói từ thời điểm mười mấy tuổi bắt đầu, một ít đạo tặc đoàn cỡ lớn ở bốn phía Hoàng Hôn Thành đều cơ hồ là bị nàng dùng lực lượng một người quét sạch.

Chỉ là cho tới nay, hắn cũng chưa từng ở trên người đối phương cảm giác được sát khí rất mạnh.

Không thể tưởng được, nguyên lai đối phương đã tu luyện tới trình độ nội liễm tất cả sát khí.

Sát khí của nàng không hề tràn ra ngoài, mà là toàn bộ đều dốc hết ở bên trong một kiếm, trách không được kiếm kia sẽ có được lực công kích duệ không thể như thế đỡ.

- Ở thời điểm một năm trước, ta đã ngộ rồi.

Lúc này Mộ Thanh Thanh ngẩng đầu lên nhìn xem Tần Phàm, trong miệng trong trẻo nhưng lạnh lùng nói ra: 

- Ta biết rõ cái này còn không phải là thực lực mạnh nhất, nhưng ngươi tốt nhất vẫn là xuất ra tất cả thực lực. Kiếm của ta, không xuất ra thì thôi, vừa ra đều phải thấy huyết. Phía dưới một kiếm này, là tất cả lĩnh ngộ kiếm đạo của ta, nếu như ngươi tiếp được ta liền nhận thua.

- Ồ?

Hai mắt của Tần Phàm có chút ngưng tụ, vào lúc đó, hắn bỗng nhiên cảm giác được tất cả kiếm khí ở trong nháy mắt này như là thuỷ triều, ở bên trong xúc cảm của hắn toàn bộ đều biến mất không thấy.

Bốn phía như là đột nhiên trở nên gió êm sóng lặng.

Có lẽ nói, càng giống như là yên lặng trước khi bão tố đến.

Phía trước, lúc này Mộ Thanh Thanh áo trắng bồng bềnh, giống như là giấu ở trong đêm, để cho người rất khó cảm giác được khí tức của nàng tồn tại. Chỉ có bóng kiếm kia xanh lam như nước, bị ánh trăng chiếu rọi đến lãnh diễm trác tuyệt.

Một màn này, tựu như là một bức hoạ để cho người xem mê mẩn.

- Một kiếm này, tên là Hồng Trần loạn.

Sau đó ánh mắt của Mộ Thanh Thanh có chút ngưng tụ lên, trong miệng lặng yên nói ra. Hồng Trần thế tục, nhao nhao lộn xộn, một khi rơi vào trong đó là vạn kiếp bất phục, ý tứ bao hàm trong đó, có lẽ chỉ có chính nàng mới rõ ràng.

Áo trắng, trường kiếm.

Như vẽ như mộng.

Khanh!

Tiếp theo trong nháy mắt, bức hoạ tuyệt mỹ ở giữa không trung kia giống như bỗng nhiên thoáng cái bị một loại kình khí sắc bén vạch tìm tòi, kiếm khí vô tận ở trong đó như là thác nước đổ xuống mà ra.

Phô thiên cái địa, một phát không thể vãn hồi.

Không gian ở trong nháy mắt này thậm chí xuất hiện một loại vặn vẹo.

Kiếm khí này lạnh buốt, dưới bóng đêm còn sáng hơn ánh trăng, chiếu sáng cả một mảnh hoang dã, một loại cảm giác đau đớn nhàn nhạt, kiếm chưa tới đã là làm da thịt Tần Phàm như kim đâm, cũng lập tức kéo hắn về bên trong thực tế.

Kiếm kia bắt đầu rất chậm, lúc này ở bên trong hắn vô tri vô giác đã muốn bức đến trước mặt hắn rồi.

Kiếm khí như nước.

Một kiếm của Mộ Thanh Thanh bỗng nhiên đâm ra, trong hư không giống như là ném đá vào mặt hồ, xuất hiện tầng tầng rung động đẩy ra, hơn nữa ở trong không gian tựa hồ cũng bị Nguyên Giới chi lực cùng Kiếm Chi Quy Tắc của nàng ảnh hưởng, vậy mà xuất hiện một loại không gian loạn lưu!

Không Gian Phong Bạo màu đỏ không ngừng gào thét tàn sát bừa bãi lấy, cuối cùng thời gian dần qua thành hình, như là hóa thành một viên cầu kim loại toàn thân có gai màu đỏ, kim loại cầu này biểu hiện ra đều là vô số lợi kiếm, cho người một loại cảm giác dữ tợn và giết chóc hết.

Ở trong vô số loạn lưu màu đỏ tàn sát bừa bãi, còn có ngàn vạn kiếm ảnh ở trong đó vung vẩy lấy, nếu như có người thực lực chưa đủ một khi bị cuốn vào bên trong loạn lưu này, chỉ sợ sẽ lập tức bị xoắn thành phấn vụn.

Uy thế kinh khủng như vậy, khiến cho linh khí trong phương viên mười dặm này chấn động, ở trong phương viên này thậm chí kết cấu không gian cũng trở nên thập phần yếu ớt, cơ hồ muốn hoàn toàn sụp đổ ra.

Bên kia Viên Bách Hỏa đang cùng Kỷ Huyên Nhi quyết chiến lấy, lúc này cũng không khỏi nhận lấy kinh động, hắn quay đầu nhìn về Mộ Thanh Thanh, trên mặt xuất hiện một loại kiêng kị chi sắc. Thậm chí ngay cả tâm thần cũng có chút chấn động. Đây là bởi vì thực lực cùng uy lực một kiếm này của Mộ Thanh Thanh, đã hoàn toàn vượt qua phạm vi hắn có thể thừa nhận!

Hắn đối với quan hệ của Mộ Thanh Thanh cùng Tần Phàm cũng không phải thập phần tinh tường, ở hắn xem ra, nếu như Tần Phàm trúng một kiếm như vậy là hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Bất quá hắn cũng sợ Mộ Thanh Thanh sau khi giết chết Tần Phàm, sẽ cùng nhau tới tru sát hắn, cho nên trong nội tâm mới bắt đầu nghĩ đối sách.

Nhưng mà Kỷ Huyên Nhi lúc này ngược lại lộ ra thập phần chuyên chú, linh khí bốn phía cùng kết cấu không gian biến hóa như hoàn toàn cùng nàng không quan hệ, thế công của nàng càng ngày càng mạnh, tựa hồ nếu có một cơ hội sẽ lập tức đánh chết đối thủ của nàng.

Viên Bách Hỏa một lát thất thần tầm đó liền thiếu chút nữa đã bị nàng trực tiếp cắt cổ.

May mắn hắn phục hồi tinh thần lại được nhanh, nếu không hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1204)