← Ch.1017 | Ch.1019 → |
Bất quá Kỷ Huyên Nhi theo ở phía sau ngược lại là không có thụ thương tích gì, bởi vì tất cả công kích đều bị Tần Phàm ngăn được. Thậm chí nói ở trong bầy hung thú nguy cơ tứ phía này, nàng còn mơ hồ có một loại cảm giác an toàn, tự hồ chỉ cần ở sau lưng người kia, nàng cái gì cũng không sợ hãi.
Trong lòng của nàng, cho dù Tần Phàm muốn đi Đồ Thần, nàng tất nhiên cũng không nhăn mày thoáng một phát chạy theo sau.
- Trời ạ! Ta nhìn thấy gì, vừa rồi Tần Phàm dĩ nhiên là một quyền phát ra hư ảnh Kỳ Lân màu đỏ như máu, vậy mà một lần qua miểu sát hai đầu Lục kiếp hung thú!
- Thực lực này cũng quá kinh khủng a, Tần Phàm hắn lúc nào có được thực lực đáng sợ như vậy!
Mà mọi người ở trên quảng trường Mạc Lợi thành, chứng kiến tràng cảnh hung hãn như vậy, lúc này mỗi một cái đều không khỏi lộ ra trợn mắt há hốc mồm. Nếu không tận mắt nhìn thấy, sợ rằng bọn hắn không có người nào sẽ tin tưởng Tần Phàm vậy mà sẽ có được sức chiến đấu đáng sợ như vậy.
Nhưng sự thật bày ở trước mắt, những người này đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
Mà mạo hiểm cùng trả giá như vậy, đổi lấy chính là thu hoạch thật lớn. Điên cuồng giết chóc làm cho điểm tích lũy quang văn của Tần Phàm cùng Kỷ Huyên Nhi đều điên cuồng tăng lên, vốn bởi vì phía trước một thời gian ngắn chạy đi, thứ hạng của bọn hắn lại lần nữa hạ xuống vài tên, nhưng hiện tại nhìn lại Thiên Tài Kim Bia, tên của hai người bọn hắn đều rất nhanh hướng lên.
Đặc biệt là Tần Phàm, ở trong ánh mắt rung động của mọi người, chỉ là qua bất quá chừng một giờ, hắn đã cơ hồ muốn một lần nữa tiến vào Top 3. Hơn nữa tốc độ như vậy tiến hành xuống dưới, một lần đến đệ nhất cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi...
Phía trên một Hoang Nguyên.
Người này thân hình cao lớn, tướng mạo thô cuồng bá đạo, trên người mặc một bộ áo choàng đen đỏ đang điên cuồng đuổi giết ba người dự thi.
- Mạc Thiên Dương, ba chúng ta biết rõ không phải là đối thủ của ngươi, nhưng hiện tại bên trong Sát Lục Bí Cảnh còn có vô số hung thú, ngươi cần gì là theo đuổi chúng ta không bỏ.
Lúc này vẻ mặt ba người dự thi kia khẩn trương, tốc độ đạt đến mức tận cùng, một bên chạy trốn một bên trong miệng nói ra.
Ba người bọn hắn vốn là kết cùng một chỗ săn giết hung thú, nhưng thời điểm chứng kiến Mạc Thiên Dương lập tức liền xa xa trốn đi, nhưng không thể tưởng được vẫn là bị hắn theo dõi, một mực ở phía sau theo đuổi không bỏ.
- Hắc hắc, cái này chỉ có thể nói các ngươi không may mắn rồi, hiện tại cách hừng đông đã không nhiều lắm, giết chóc yêu thú ở đâu nhanh bằng giết chóc người dự thi đạt được điểm tích lũy, các ngươi vẫn là cam chịu số phận đi!
Nghe vậy, Mạc Thiên Dương không chỉ không có buông tha cho truy kích, ngược lại là đột nhiên tốc độ nhanh hơn.
Chỉ thấy hắn dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai tới gần phía sau hai người, trực tiếp oanh ra một quyền, một mặt trời màu đỏ cự đại cuồn cuộn về phía trước, trực tiếp nện ba người trở thành nát bấy.
Thực lực của Lục kiếp Bán Thần, khủng bố vô cùng.
- Chín vạn điểm tích lũy rồi, số điểm này, ta nghĩ có lẽ có thể lấy được đệ nhất a?
Nhìn ánh sáng màu đỏ ở cổ tay mình hiện lên, điểm tích lũy lần nữa tăng lên một đoạn, trên mặt Mạc Thiên Dương lộ ra một nụ cười hài lòng nói ra.
Ở trong một khe núi.
Một người dự thi thực lực Ngũ kiếp Bán Thần, hắn chính là cường giả bài danh thứ mười trên Thiên Tài Kim Bia, nhưng vào lúc đó hắn lại lộ ra vẻ sợ hãi. Ở trước mặt của hắn là một thanh niên mặc áo bào trắng anh tuấn.
- Vân Thiên, Hàn gia chúng ta cùng Vân Đỉnh thành Vân gia các ngươi có giao tình, ngươi chẳng lẽ thật sự ra tay đối với ta sao?
Lúc này người dự thi kia quỳ trên mặt đất, khóe miệng của hắn có huyết dịch chảy ra, nhìn ra được đã là hấp hối rồi.
- Thực xin lỗi, lúc này đây đệ nhất ta nguyện nhất định phải có. Điểm tích lũy quang văn trên người của ngươi có không ít, có thể giúp ta một tay.
Trên mặt Vân Thiên lộ ra một tia vui vẻ tàn khốc, sau đó kình khí trong tay trực tiếp thôi phát, trực tiếp mang đi tánh mạng của người dự thi thực lực Ngũ kiếp Bán Thần đỉnh phong trước mắt này.
- Ngươi...
Lúc này người dự thi kia mở to hai mắt, có chút chết không nhắm mắt.
- Hừ, đến lúc này, chỉ cần có cơ hội có thể lấy được điểm tích lũy, ta đều sẽ không bỏ qua. Hiện tại ta đã có được mười vạn điểm tích lũy, có lẽ bên trong toàn bộ Sát Lục Bí Cảnh không có người vượt qua ta rồi.
Nhìn xem người nọ chậm rãi ngã xuống, Vân Thiên biểu lộ lạnh lùng. Nhìn lại điểm tích lũy trên cổ tay của mình gia tăng, sau đó hắn nhìn về phía phương xa, trong miệng hừ lạnh một tiếng nói ra.
...
Các loại giết chóc vô cùng điên cuồng đang tiến hành ở bên trong toàn bộ Sát Lục Bí Cảnh, toàn bộ Sát Lục Bí Cảnh nhất định là không yên tỉnh.
Theo sắc trời dần dần bắt đầu sắp sửa tỏa sáng, giết chóc bên trong Bí Cảnh cũng đã đến một giai đoạn gay cấn, bởi vì hiện tại không biết điểm tích lũy của những người dự thi khác, tất cả mọi người đều là tận khả năng giết chóc, mỗi người đều đem hết khả năng, tất cả lộ ra thần thông tranh đoạt lấy điểm tích lũy.
Điểm tích lũy của Tần Phàm cũng rất nhanh tăng lên, mà mấy người khác cũng đều nghĩ biện pháp tăng lên điểm tích lũy. Bất kể thủ đoạn, phàm là có thể lấy được điểm tích lũy quang văn đều sẽ không bỏ qua.
Tóm lại, mấy vị bài danh phía trên kim bia kia, một đêm này điểm tích lũy đều là điên cuồng tăng trưởng, thậm chí một đêm này bọn hắn giết chết người và hung thú đều so với mấy ngày bình thường còn muốn nhiều hơn....
Cái ngươi tranh ta đoạt kịch liệt này, kích thích đến mức làm cho những khán giả trên quảng trường trung tâm Mạc Lợi Thành lộ ra khẩn trương không thôi.
Nhưng mà, cũng đúng vào lúc này, bài danh trên Thiên Tài Kim Bia dĩ nhiên là biến mất!
- Đây là có chuyện gì?
Thoáng cái trên quảng trường đều như là bị tạc nổ, từng thanh âm nghị luận vang lên. Ở thời điểm cuối cùng, bọn hắn chứng kiến vị trí trước top 3 đều thập phần tiếp cận. Hơn nữa một khắc cuối cùng biến mất trên kim bia kia còn phát sanh biến hóa.
Nhưng đúng vào lúc này, hết lần này tới lần khác lại thu bài danh lại.
Sau đó liền có Mạc gia chi nhân đi ra tuyên bố, kết quả cuối cùng sẽ ở ngày hôm sau tuyển bạt thi đấu tuyên bố. Bọn hắn tựa hồ là cố ý lưu lại kết quả cuối cùng này, như vậy mọi người ngược lại là không người nào dám nhắc sinh ra dị nghị.
Bất quá ngược lại có không ít người bắt đầu ở trên quảng trường mở ra ván bài.
Giết giết giết giết!
Ở trong sơn cốc tràn đầy hung thú cường đại kia, Tần Phàm vào lúc đó đồng dạng cũng đã là giết đỏ cả mắt rồi. Kỳ Lân ma thân cùng Phần Thần bí kỹ của hắn cũng đã dùng tới, còn sử dụng hai lần Bạo Huyết Kỳ Lân. Có thể nói, hắn trừ Ma Tướng quyền không có sử dụng kia ra, cơ hồ là đem hết toàn lực rồi.
*****
Sau khi hắn tiến vào sơn cốc này liền bắt đầu chuẩn bị liều mạng, chỉ có bất cứ giá nào như thế này, hắn liền có thể đạt được càng nhiều điểm tích lũy quang văn hơn nữa.
Thời gian chậm rãi đi qua.
Mà ở thời điểm này, trên người Tần Phàm có lẽ đã không có một tấc nguyên vẹn rồi, ở dưới nanh vuốt hung thú bốn phía điên cuồng tiến công, trên người hắn cũng mang lên các loại miệng vết thương. Bất quá đổi lấy chính là hai mươi đầu hung thú đầu lĩnh thực lực Lục kiếp Bán Thần trong sơn cốc này đều bị hắn tàn sát không còn, hung thú Ngũ kiếp Bán Thần bị hắn giết chết càng có thể nói là vô số kể.
Trong sơn cốc, huyết tinh chi vị tràn ngập, trước mắt đã là chồng chất thi thể các loại hung thú, ở vào trong sơn cốc kia, thân ảnh của Tần Phàm cùng Kỷ Huyên Nhi cơ hồ đã bị che đậy đến mức nhìn không tới rồi.
Rốt cục, thời điểm ánh mặt trời rốt cục từ phía đông bắt đầu chiếu xuống.
Các loại đè nén bên trong Sát Lục Bí Cảnh này, ở dưới ánh mặt trời kia, tựa hồ như sương mù bỗng nhiên bị giải khai, chiếu xạ ra vô số thi thể cùng một mảnh đại địa dài hẹp đã nhuộm hồng cả trong Sát Lục Bí Cảnh.
Đây đều là kết quả giết chóc của đêm qua.
Khủng bố, huyết tinh, người bình thường chứng kiến chỉ sợ da đầu sẽ run lên.
Khán giả trên quảng trường chứng kiến tình cảnh như vậy, bọn hắn có thể tưởng tượng được tối hôm qua giết chóc đến kịch liệt cỡ nào, mà đối với kết quả cuối cùng kia bọn hắn đều rất mong chờ, vô cùng chờ mong.
- Trời đã sáng.
Ở bên trong Sát Lục Bí Cảnh, Tần Phàm một thân là huyết mang theo Kỷ Huyên Nhi đồng dạng vẻ mặt mỏi mệt từ trong sơn cốc chậm rãi đi ra ngoài.
Hừng đông, điều này đại biểu cho thời khắc cuối cùng của tuyển bạt thi đấu đã chấm dứt rồi!
Trải qua một đêm này, điểm tích lũy quang văn của hắn tăng trưởng thập phần khả quan, tuy còn không biết bài danh cụ thể, nhưng trong lòng hắn cũng đã có một nội tình, trực giác cảm giác được điểm của mình đã có thể đủ tiến vào trước top 3 rồi, về phần có thể lấy được thứ nhất hay không, chính hắn cũng còn không dám khẳng định.
Mà điểm tích lũy quang văn của Kỷ Huyên Nhi tuy tăng trưởng không có nhiều như Tần Phàm, nhưng so với lúc trước thì tăng lên không ít, Tần Phàm cảm thấy cơ hội nàng tiến vào Top 5 cũng là thập phần to lớn.
Ngẩng đầu nhìn phương xa, hắn chứng kiến ở đó tựa hồ có một loại hào quang thập phần sáng sáng lên. Chỗ đó hẳn là địa phương mở ra chi môn ly khai Sát Lục Bí Cảnh, ở thời điểm mặt trời hoàn toàn bay lên, tất cả mọi người nhất định phải ly khai, nếu không có khả năng sẽ vĩnh viễn ở lại chỗ này.
Mặt trời ở chân trời chậm rãi bay lên, thời điểm này, vốn bầy hung thú trải rộng toàn bộ Sát Lục Bí Cảnh tựa hồ bắt đầu hướng về từng cái phương hướng thối lui, không có ai biết địa phương chúng thối lui, nhưng cái này ý nghĩa giết chóc đã sắp sửa hoàn toàn chấm dứt.
Ông ông ông ông...
Hai người Tần Phàm cùng Kỷ Huyên Nhi đi ra sơn cốc, thoáng nghỉ ngơi một phát, cũng chuẩn bị hướng về địa phương hào quang sáng lên kia bay đi.
Nhưng mà, cũng vừa lúc đó, bọn hắn lại chợt nghe một loại thanh âm huyền bí từ chỗ phát ra ánh sáng kia, hướng về hơn phân nửa Sát Lục Bí Cảnh khuếch tán mà đi.
Loại thanh âm này mang theo sát thương chi lực rất mạnh, dù là Tần Phàm nghe được cũng cảm giác được tâm thần như bị va chạm, lộ ra khó chịu vô cùng, mà Kỷ Huyên Nhi càng là khóe miệng chảy ra một vết máu.
- Đây là tiếng đàn?
Lúc này Tần Phàm không khỏi nhướng mày, hắn ngẩng đầu nhìn lại, sau đó dĩ nhiên là chứng kiến lúc này có vô số đạo hào quang màu đỏ từ các nơi trong Sát Lục Bí Cảnh bay ra, xẹt qua trời cao, nhao nhao hướng về chỗ tiếng đàn vang lên kia bay đi.
Lúc này đây kết quả tuyển bạt thi đấu cuối cùng, tựa hồ đã tái sinh ra biến hóa!
Ông ông ông...
Tiếng đàn này đột nhiên vang lên bên trong toàn bộ Sát Lục Bí Cảnh, giống như là Ma Âm đến từ Địa Ngục, không ngừng quanh quẩn trong Thiên Địa, sinh ra một loại lực lượng thập phần huyền bí.
Loại lực lượng này rõ ràng cho thấy có được lực công kích rất mạnh, dù là phòng ngự trình độ như Tần Phàm, ở thời điểm này cũng không khỏi là tâm thần nhận lấy va chạm trọng đại, vô cùng khó chịu, có thể nghĩ người bình thường cảm nhận được trùng kích lớn đến bao nhiêu.
Trọng yếu hơn là loại tiếng đàn này trực tiếp xâm nhập đến lĩnh vực linh hồn của con người, đối với những người dự thi chiến đấu một đêm đã kiệt sức kia mà nói, đây chính là đả kích thập phần trí mệnh.
Thời điểm tiếng đàn vang lên, Tần Phàm đã có thể nghe được bốn phương tám hương truyền đến các loại tiếng kêu thống khổ khủng bố, không ít người thực lực không đủ như là đau đầu muốn nứt nằm trên mặt đất lăn qua lăn lại, có chút thực lực yếu một ít thậm chí là trực tiếp chết đi.
Những ánh sáng màu đỏ xẹt qua không gian kia, đều là điểm tích lũy quang văn từ trên người những người chết kia bay ra.
Ngoài ra, còn có một chút hung thú bị thương nhưng chưa chết, vào lúc đó đồng dạng đều trực tiếp bị tiếng đàn kia thu hoạch tánh mạng, cho nên ánh sáng màu đỏ ở trên bầu trời lúc này lộ ra có chút dày đặc, hạo hạo đãng đãng, rất là đồ sộ.
- Trời ạ, cái này là bao nhiêu điểm tích lũy quang văn? Đến tột cùng là ai có được thực lực mạnh như vậy?
Thấy một màn như vậy, người xem ở bên ngoài Sát Lục Bí Cảnh đều là nguyên một đám lộ ra chấn động vô cùng.
Mà bởi vì màn sáng kia chỉ có thể nhìn đến hình ảnh, nghe không được tiếng vang, cho nên phần lớn người cũng không biết đến tột cùng là chuyện gì phát sinh.
Mà lúc này, ảnh tượng trên màn sáng kia thời gian dần qua phóng đại hơn nữa, tập trung đến địa phương ly khai Sát Lục Bí Cảnh, lúc này mọi người mới rốt cục nhìn rõ ràng ở trước ly khai chi môn kia, lúc này đang có một nữ tử mặc quần áo màu vàng nhạt, lúc này ngồi xếp bằng lơ lửng ở giữa không trung, thần sắc trong trẻo nhưng lạnh lùng mà chuyên chú vuốt dây đàn.
Mọi người lúc này tuy nghe không được tiếng đàn, nhưng chứng kiến tư thế đánh đàn của cô gái này thập phần ưu mỹ, kích thích mỗi một dây đàn đều tựa hồ như có thể sờ động nhân tâm. Rất nhiều người trên quảng trường lúc này đều chìm đắm trong bên trong vẻ đánh đàn của nữ tử này, chỉ là bọn hắn cũng không nghĩ tới, lúc này nữ tử xinh đẹp kia khảy đàn cũng không phải là nhạc khúc mỹ diệu, mà là tử vong chi âm đoạt tánh mạng người.
Bên trong Sát Lục Bí Cảnh, tiếng đàn này thời gian dần qua tăng cường, ở mấy dây đàn nhìn như là kích thích hời hợt tầm đó, trên thực tế là có trên ngàn trăm tánh mạng đang biến mất, tốc độ giết chóc này cực nhanh, từ sau khi tuyển bạt thi đấu bắt đầu là không người có thể so sánh.
- Đây là tiếng đàn của Lăng Cầm kia?
Mà theo tiếng đàn kia công kích trở nên càng ngày càng mạnh, Tần Phàm cũng không khỏi không vội vàng khởi động một vòng phòng hộ đưa hắn và Kỷ Huyên Nhi bảo hộ ở trong đó, sau đó ngẩng đầu lên nhìn về phương xa, trong miệng nói ra.
← Ch. 1017 | Ch. 1019 → |