← Ch.1044 | Ch.1046 → |
Vào lúc đó, Tần Phàm cảm giác mình bị vây trong vòng hỏa hệ năng lượng nhưng giống như cá ở trong nước, không hề có một tia bài xích, hỏa nguyên tố khắp bốn phía thật giống như biến thành một bộ phận của thân thể hắn, thậm chí có thể tùy ý theo sự điều khiển của hắn.
- Nhưng vì sao vẫn còn cảm giác thiếu chút gì đó?
Tần Phàm hưng phấn thử đem hỏa hệ năng lượng khắp bốn phía ngưng tụ lại, nhưng rất nhanh hắn lại cảm giác Chu Tước hư ảnh trong người còn chưa đạt tới loại trạng thái cực mạnh.
Điều này làm cho hắn tuy có thể khống chế hỏa hệ năng lượng khắp bốn phía, nhưng không cách nào khiến cho hắn cảm giác được sức bật cường đại như lúc hoạt hóa thần thông Kỳ Lân.
- Chẳng lẽ bởi vì hỏa hệ nguyên tố nơi này tuy nồng đậm nhưng không đủ sinh động? Cho nên không thể hình thành hiệu quả bùng nổ?
Trên mặt hắn hiện lên vẻ trầm tư.
- Được rồi, hẳn là như vậy, ta phải đi tìm Hỏa Phượng sơn mới được!
Tiếp theo hắn lại cắn chặt răng nói:
- Đi tòa núi lửa Hỏa Phượng sơn cuối cùng kia!
Từ miệng của Tử Văn Độc Long Thú biết được Hỏa Phượng sơn chính là tòa núi lửa sinh động nhất trong ba núi lửa lớn nhất Tàng Long bình nguyên, hơn nữa hiện tại còn vây trong thời kỳ bùng nổ, không có người hay yêu thú dám tới gần. Tần Phàm đi qua phỏng chừng cũng sẽ gặp nguy hiểm, nhưng chỉ cần có thể đem Chu Tước thần thông hoàn toàn hoạt hóa, hắn cảm thấy mạo hiểm thêm một chút cũng là đáng được.
Bồng!
- Rốt cục đã ra rồi sao!
Nhưng ngay lúc hắn vừa thoát ra khỏi hồ nham tương, một thanh âm lạnh lùng liền truyền đến.
Trên hồ nham tương, nhiệt độ vẫn nóng rực phi thường.
Nhưng thanh âm lạnh như băng truyền đến giống như mang theo một loại lực lượng thần bí, làm cả không gian cũng giống như hạ thấp nhiệt độ.
Vào lúc này trên một tảng đá lớn ở phía trên bờ hồ đang đứng một gã lão giả thấp lùn gầy gò, hai mắt hữu thần, tinh quang bộc lộ, kình khí ngưng tụ, đứng nơi đó cho người ta cảm giác không giận mà uy, uy áp thản nhiên truyền tới, giống như toàn bộ nham tương đều theo hắn quay cuồng lên.
- Thì ra là ngươi?
Lúc này Tần Phàm nhìn lão giả, không khỏi ngưng tụ hai mắt, hơi có chút ngoài ý muốn.
Người kia chính là lục kiếp bán thần đỉnh La gia La Thành.
La Thành trước đó đối chiến sinh tử cùng thất kiếp yêu thú Thiên Ưng lão nhân, tuy thực lực của thất kiếp yêu thú kém hơn thất kiếp bán thần nhân loại một ít, nhưng kém không bao nhiêu, khẳng định phải mạnh mẽ hơn đại đa số lục kiếp bán thần, cho nên hắn không nghĩ tới cuối cùng người chiến thắng lại là La Thành.
Có thể nghĩ tới trên người La Thành nhất định vẫn còn lá bài tẩy chưa lật, nếu không sẽ không khả năng thắng được Thiên Ưng lão nhân mà xuất hiện ở đây ngay lúc này.
Điều này chẳng thể trách La gia sau khi biến được Tần Phàm có năng lực giết chết Vân Thiên cùng La Phong là hai lục kiếp bán thần, còn dám tiếp tục phái La Thành cũng là lục kiếp bán thần truy giết hắn, nguyên lai là người này có được thực lực viễn siêu lục kiếp bán thần bình thường.
- Ngươi thật là bất ngờ sao?
Hai mắt La Thành lạnh lùng nhìn Tần Phàm, mang theo tia trào phúng, trong miệng trầm thấp nói.
- Lấy thực lực của ngươi, hẳn không thể nào giết chết được Thiên Ưng lão nhân mới phải!
Nhìn thấy hắn đúng là làm cho Tần Phàm cảm giác ngoài ý muốn, thấy đối phương đã chắn ngang lối ra, hắn không thể không dừng giữa không trung, ổn định ma chủng Chu Tước, sau đó nhìn thẳng La Thành nói.
- Thật sự ta không thể giết được hắn, bất quá hắn đã bị ta đánh trọng thương chạy trốn, hơn nữa hiện tại ngay cả hang ổ cũng không dám quay về!
La Thành mang theo ý cười ngạo nghễ, âm trắc trắc nói.
- Quả nhiên lợi hại, vậy ngươi lại làm sao biết ta ở bên dưới?
Thần sắc Tần Phàm bình tĩnh, trong miệng thản nhiên hỏi.
- Nếu không có chỗ dựa vào, ta há có thể từ Mạc Lợi thành truy tung ngươi được tới nơi này.
- Trước đó lão phu đích xác quá khinh thường, không nghĩ tới bị một tiểu tử như ngươi bố trí cạm bẫy, nhưng không sao, cho dù ngươi tránh né trong hồ nham tương suốt ba tháng lâu, lão phu vẫn có kiên nhẫn chờ ngươi đi ra bầm thây ngươi vạn đoạn!
- Đợi ta lâu như vậy đúng là thật khó cho ngươi, nhưng hiện tại ta cũng không muốn cùng người ở đây lãng phí thời gian, ngươi tốt nhất tránh ra, nếu không người nào bị bầm thây vạn đoạn còn chưa biết đâu!
Nghe vậy Tần Phàm lộ ra tia cười lạnh nói. Hiện tại hắn đang vội vã muốn đi hoàn thành việc hoạt hóa Chu Tước thần thông, tuy rằng đã bước đầu khởi động không cần quá gấp gáp trong nhất thời, nhưng cũng không thể chờ quá lâu, nếu không ngày sau còn muốn hoạt hóa sẽ khó khăn hơn rất nhiều.
Nhưng đối phương đương nhiên sẽ không dễ dàng cho hắn được như nguyện.
- Ngươi đang nói chuyện cười sao?
Quả nhiên nghe lời nói của Tần Phàm, trên mặt La Thành lộ ra tia trào phúng, hắn nhìn Tần Phàm như nhìn kẻ ngu ngốc, hắn đã ở nơi này chờ mãi suốt ba tháng, làm sao dễ dàng thả Tần Phàm rời đi.
- Có lẽ chỉ là một chuyện cười, hi vọng ngươi cũng có thể cười cho tới cuối cùng!
Thấy vậy sắc mặt Tần Phàm lạnh dần, hắn cũng không muốn tiếp tục dây dưa với đối phương trong này, lập tức động thủ.
Siết chặt nắm tay!
Tê...
Ngay tiếp theo, hư ảnh Chu Tước vừa áp xuống lập tức tê minh một tiếng thoát ra khỏi thân thể hắn, hai cánh mở tung, sóng nhiệt cuồn cuộn từ dưới hồ nham tương lập tức bị hấp dẫn bay lên.
Ở địa phương mà hỏa hệ năng lượng tràn ngập thế này, đối với hắn chiếm cứ ưu thế cực lớn.
Năng lượng hỏa hệ đỏ lửa tràn ngập cả thông đạo, nhiệt độ Thiên Ưng sơn đột nhiên bốc cao lên, tựa hồ tùy thời muốn bùng nổ phun trào.
- Hôm nay cho dù ngươi chắp cánh cũng khó thoát!
Xem thấy một màn kia, lúc này La Thành cũng không nhịn được sắc mặt ngưng trọng lên, hắn có thể cảm giác được Chu Tước hư ảnh vừa xuất hiện liền đem khí thế của Tần Phàm kéo lên, ngay lập tức hai tay hắn biến thành trảo, sát khí lẫm lẫm.
- Kẻ ngăn ta chết!
Lúc này bị Chu Tước thần thông kích thích, làm cảm giác nóng rực lan tràn khắp toàn thân Tần Phàm, hai mắt hắn biến thành thô bạo huyết sắc, trong miệng gầm nhẹ, Chu Tước Dực mở ra nhanh chóng bắn về phía trước.
Bồng!
Sóng nhiệt cuồn cuộn, cơ hồ hình thành thực chất, bao trùm cả không gian hướng La Thành đánh tới.
- Không biết tự lượng sức mình!
Thấy Tần Phàm vọt tới, La Thành lộ ra một tia cười lạnh.
Trên người hắn nhanh chóng tản mát ra một loại hào quang kình khí hồng hoàng hỗn hợp, bên trong chứa đựng hỏa nguyên cuồng bạo, có thể thiêu cháy hết thảy, cũng chứa đựng thổ nguyên dày đặc, hào quang không ngừng ngưng tụ, cuối cùng thành một cự thuẫn, cự thuẫn không chút khoan nhượng chắn ngang trước người, vững như núi cao sừng sững.
Một chiêu này Tần Phàm gặp qua đối phương dùng ngăn cản công kích của Thiên Ưng lão nhân.
*****
Bồng! Bồng! Bồng! Bồng!
Từng luồng khí lưu nóng rực không ngừng đánh về phía trước, vừa tiếp xúc cự thuẫn, thanh âm kình khí nổ mạnh không ngừng vang lên bên tai không dứt, thậm chí khiến cả tòa Thiên Ưng sơn cũng không khỏi chấn động.
Nhưng La Thành có thể đánh bại thất kiếp yêu thú Thiên Ưng lão nhân, thực lực đương nhiên là không thấp, lúc này Tần Phàm công kích tuy rằng làm cự thuẫn lung lay sắp đổ, nhưng vẫn chưa hoàn toàn hỏng mất.
- Chút thực lực ấy còn dám khẩu xuất cuồng ngôn?
Thấy vậy La Thành cười lạnh, nguyên giới lực trong cơ thể không ngừng bổ sung lên cự thuẫn phía trước, cuối cùng thậm chí khuếch tán chặn ngang cả thông đạo.
Hai mắt Tần Phàm co rụt lại.
Đến lúc này hắn đã có nhận thức về thực lực của La Thành, gừng càng già càng cay, lão nhân kia thoạt nhìn không cường tráng, nhưng đã ngừng lại tại lục kiếp bán thần lâu như vậy, có thể nhìn ra được nguyên giới lực đã thâm hậu viễn siêu qua hắn.
Đương nhiên, vũ kỹ của hắn không chỉ như thế!
Tiếp theo hắn oanh thẳng một quyền về phía trước.
Đại La Diệt Ma Quyền!
Quyền xuất, trong mơ hồ có kiếm khí cùng thương khí hòa lẫn, nhưng hư ảnh một quyền khổng lồ vừa xuất hiện, vô luận là kiếm khí hay thương khí toàn bộ nháy mắt đều bị một quyền cắn nuốt.
Quyền ảnh lẫm lẫm sát khí xuất hiện ngay trong thông đạo, quyền ý mang theo sát khí bá đạo vô tận làm không gian như thay đổi, nham tương bên dưới điên cuồng bốc lên.
Trước mắt phảng phất như biến thành lĩnh vực của quyền ảnh, vô số quyền ảnh từ khắp bốn phương tám hướng xuất hiện, tựa hồ không còn chỗ nào che thân, quyền thế như quân lâm thiên hạ, có thể phá hủy hết thảy thế gian.
Oanh!
Một quyền trực tiếp đập vụn tảng lớn không gian, chậm rãi oanh kích lên cự thuẫn, khi nắm tay hạ xuống, kiếm khí cùng thương khí lập tức bạo phát, gia tăng uy lực một quyền kia.
- Quyền pháp này vì sao lại ẩn chứa thương kình của La gia chúng ta?
Kình khí không ngừng phát sinh nổ mạnh, lúc này sắc mặt La Thành hơi biến hóa. Mà làm cho hắn kinh ngạc chính là một quyền này của Tần Phàm lại tạo cho hắn cảm giác như từng quen biết.
Ca sát!
Sau một thoáng, một thanh âm vỡ tan thanh thúy bỗng nhiên vang lên bên trong thông đạo, sau đó liền nhìn thấy một khe nứt dài hẹp hiện lên trên cự thuẫn, lại giống như mạng nhện lan tràn khuếch tán.
- Làm sao có thể!
Rốt cục sắc mặt La Thành biến đổi, hắn không nghĩ tới Tần Phàm có được thực lực như vậy, vội vàng thúc giục nguyên giới lực tràn ra, muốn đem cự thuẫn bù đắp trở về.
Nhưng đúng lúc này...
Thanh âm trầm thấp cuồng bạo từ trong cổ họng Tần Phàm phát ra, phảng phất như khai sơn phá thạch.
Trong cơ thể hắn hắc viêm tán phát, thân thể hoàn toàn bị bao vây trong hắc sắc hỏa diễm, theo một tiếng gầm của hắn, hắc viêm chậm rãi thành hình, cuối cùng một đầu Chu Tước hắc viêm bao phủ khắp thân thể hắn.
Tần Phàm đã kích phát bất tử Chu Tước huyết mạch!
Sau khi ngộ ra được Chu Tước thần thông, hắn tiếp tục hoạt hóa bất tử Chu Tước huyết mạch, đặc biệt tại địa phương tràn đầy hỏa nguyên, điều này làm uy lực chiêu vũ kỹ đã siêu việt quá mức tưởng tượng, thậm chí còn vượt qua cả vũ kỹ trước đó của hắn.
Quan trọng là thi triển chiêu vũ kỹ này thời gian cũng không lâu, hơn nữa có thể thi triển trong không gian tương đối hẹp hòi nơi này.
- Ngao...
Chu Tước hư ảnh triển khai đôi cánh thật lớn, hắc viêm mang theo lực lượng cường đại không thể nào ngăn cản, trực tiếp hướng cự thuẫn của La Thành đánh tới.
Hắc viêm Chu Tước xuất hiện, một tiếng đề minh, như muốn kinh động quỷ thần!
Oanh long!
Thân thể Tần Phàm bao vây trong hắc viêm Chu Tước va chạm vào cự thuẫn, thanh âm thật lớn vang vọng khắp Thiên Ưng sơn, hào quang tán phát, cự thuẫn răng rắc vỡ vụn, hơn nữa lúc này tốc độ vỡ tan càng lan tràn nhanh hơn, nháy mắt đã làm cự thuẫn hoàn toàn hỏng mất.
Sương khói tràn ngập khắp cả thông đạo, năng lượng nóng rực cơ hồ lan ra khỏi đỉnh núi, từ xa xa nhìn về Thiên Ưng sơn sẽ làm người ta có cảm giác như núi lửa phun trào.
- Làm sao có thể...
Ngay lúc cự thuẫn hỏng mất, một cỗ lực lượng thật lớn đập lên trên người La Thành, trong miệng hắn chỉ kịp phát ra tiếng kêu đau đớn, thân thể đụng vỡ vách thông đạo, hơn nữa còn nện lún vào trong sâu tới mấy chục thước.
- Sưu...
- Nếu muốn chết ngươi tiếp tục đi theo đi!
Thanh âm lạnh lùng vang lên trong thông đạo, một đạo thân ảnh rất nhanh xẹt qua, đã trực tiếp chạy khỏi Thiên Ưng sơn.
La Thành bị đánh lún sâu vào trong vách thông đạo nghe được lời nói kia lộ ra sắc mặt vô cùng khó xem, vẻ giận dữ trong đôi mắt đã khó có thể áp chế. Kỳ thật lúc này hắn cũng không nhận bao nhiêu tổn thương, nhưng quần áo có chút hỗn độn cùng có chút chật vật mà thôi.
Nhưng cơn tức trong lòng hắn bất kể thế nào cũng không thể nuốt xuống, huống chi hắn chính là lục kiếp bán thần đỉnh phong, ngay cả thất kiếp yêu thú Thiên Ưng lão nhân cũng bị hắn đánh bại, hiện tại làm sao dễ dàng nhận thua như thế?
- Tiểu súc sinh, đừng vội đắc ý! Hôm nay cho dù ngươi chạy trốn tới chân trời góc biển ta cũng phải giết chết ngươi!
Rất nhanh La Thành nổi giận vỗ mạnh vách núi, thân hình lao ra cực nhanh, sửa sang lại quần áo một chút sau đó hướng trên miệng núi lửa cấp tốc bay đi.
Mặc dù có chút kinh ngạc với thực lực Tần Phàm phát huy vừa rồi, nhưng vừa rồi hắn cũng chưa xuất ra toàn bộ thực lực, trong lòng hắn nhiều nhất chỉ có chút kiêng kỵ, nhưng không hề sợ hãi Tần Phàm.
Cho nên dù đã nghe Tần Phàm buông lời hăm dọa, hắn vẫn không hề do dự lập tức đuổi theo. Hơn nữa nhìn điệu bộ của hắn nếu không thể đem Tần Phàm hoàn toàn giết chết chắc chắn sẽ không bỏ qua.
- Nếu như chính ngươi muốn chết, vậy cũng đừng trách ta!
Chứng kiến La Thành vẫn tiếp tục đuổi tới, lúc này Tần Phàm cũng cười lạnh quát.
Với thực lực hiện tại cùng lá bài tẩy của hắn, hắn có đầy đủ tin tưởng có thể đánh bại thậm chí là giết chết được đối phương, chẳng qua hiện tại hắn đang vội vàng chạy tới Hỏa Phương sơn hoàn thành quá trình hoạt hóa Chu Tước thần thông mới không muốn dây dưa quá nhiều với đối phương mà thôi.
Vừa rồi hắn thử nghiệm uy lực của Chu Tước thần thông, hắn có thể cảm giác được Chu Tước thần thông lợi hại. Phối hợp cùng bất tử Chu Tước huyết mạch càng thêm cường đại vô cùng. Nếu có thể thuận lợi hoàn thành xong hoạt hóa cuối cùng, muốn giết chết La Thành cũng không phải là việc không thể nào.
Lúc này hắn đang bị vây trong trạng thái bất tử Chu Tước huyết mạch, tốc độ tăng nhiều, hơn nữa vị trí Hỏa Phượng sơn cách Thiên Ưng sơn không tính là quá xa, không bao lâu hắn đã nhìn thấy đỉnh núi mạo hiểm lên khói trắng.
- Đó chính là Hỏa Phượng sơn đi, quả nhiên đang trong thời kỳ phun trào!
Thấy vậy hai mắt Tần Phàm không khỏi co rụt lại, càng tăng nhanh tốc độ. Một đạo hỏa tuyến hắc sắc xẹt qua chân trời, chỉ trong giây lát đã đi tới trên miệng núi lửa.
- Tốc độ của tiểu tử kia làm sao lại nhanh như vậy? Hắn đi tới Hỏa Phượng sơn làm gì?
Mà La Thành đi theo phía sau lúc này không ngừng kinh ngạc.
← Ch. 1044 | Ch. 1046 → |