Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 1047

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 1047: Giải quyết La gia
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Oanh!

Tiếp theo tiếng va chạm kinh thiên lại phát ra trên bầu trời.

Mang theo khí tức hủy diệt từ chỗ va chạm khuếch tán, năng lượng hung hãn cắn nuốt lẫn nhau, không hề lui nhường!

- Ta đã nói qua, ngươi đừng hòng đánh bại ta! Đừng hòng!

Lúc này trên mặt La Thành tràn ngập vẻ điên cuồng, hai mắt như muốn nứt ra, gắt gao nhìn Tần Phàm tựa hồ như muốn dùng ánh mắt xé nát đối phương.

- Tam hành!

Nhưng ngay lúc này Tần Phàm lại không nghe lời nói của đối phương, thần sắc lãnh đạm lại vươn ra cánh tay.

Tần Phàm lĩnh ngộ được Ma Tướng Quyền là từ cảm ngộ về ma chủng.

Từ mới ban đầu lĩnh ngộ được Kỳ Lân thần thông sáng tạo ra Ma Tướng Quyền nguyên thủy nhất, sau đó lĩnh ngộ Huyền Vũ thần thông lại thay đổi Ma Tướng Quyền, đều là có quan hệ lớn lao đến ma chủng thần thông.

Hiện tại hắn đã lĩnh ngộ được Chu Tước thần thông!

Như vậy đem nhị hành Ma Tướng Quyền tiến hóa thành tam hành Ma Tướng Quyền cũng là chuyện nước chảy thành sông.

Lúc này nhìn thấy nhị hành Ma Tướng Quyền vẫn chưa thể đánh bại La Thành, Tần Phàm lập tức trực tiếp thí nghiệm uy lực tam hành Ma Tướng Quyền.

Ngay lúc trong miệng Tần Phàm phát ra thanh âm "tam hành", ma tướng thật lớn sau lưng hắn cũng nhanh chóng làm ra phản ứng, một hư ảnh Chu Tước khổng lồ xuất hiện, đôi cánh xích hồng sắc bao phủ thiên địa, ngay cả ánh sáng mặt trời cũng hoàn toàn bị bao phủ, mây mù bao phủ bầu trời như bị kinh hoảng điên cuồng tán lạc khắp bốn phía.

Gió giục mây vần!

Ông ông ông ông...

Ngay sau đó, một loại ba động cực lớn làm thiên địa biến sắc bắt đầu truyền đến từ trên bầu trời, một nắm tay màu đỏ cực lớn lập tức chậm rãi xuất hiện ngay sau lần ba động kinh khủng kia.

Nắm tay vừa xuất hiện, cả thiên địa cũng ảm đạm xuống, hỏa chủng năng lượng trong phạm vi trăm dặm kể cả từ bên dưới núi lửa lúc này đều dũng mãnh tràn vào bên trong nắm tay kia.

Hai quyền đầu ma tướng trước đó một là do thủy chủng năng lượng thuần túy tạo thành, đến từ Kỳ Lân thần thông, một là do thổ chủng năng lượng tạo thành, đến từ Huyền Vũ thần thông, mà hiện tại quyền đầu mới xuất hiện đến từ Chu Tước thần thông mà hắn vừa hiểu được.

Cả quyền đầu đều là hỏa chủng năng lượng bá đạo, thoạt nhìn liệt hỏa hừng hực, uy thế liệt thiên.

- Đi thôi!

Đúng lúc này, trong miệng Tần Phàm phát ra tiếng tuyên án tử vong.

Quyền đầu, rơi xuống!

Hô hô hô hô...

Quyền đầu hỏa diễm khổng lồ mang theo lực lượng thiêu hủy hết thảy, thật giống như vẫn thạch thiên ngoại rơi xuống, thanh thế kinh động cả Tàng Long bình nguyên, không ít yêu thú thực lực cường đại không nhịn được tâm linh run rẩy.

Còn chưa rơi xuống, mặt đất đã có đồi núi vỡ ra, trong phạm vi trăm dặm không gian như hỗn loạn, hỏa chủng năng lượng không ngừng điên cuồng vọt tới.

Oanh!

Rốt cục quyền đầu trực tiếp rơi lên thân hình thật lớn của Thiên La chi tổ, một tiếng nổ vang kinh thiên động địa vang lên, mà trên người Thiên La chi tổ bắt đầu xuất hiện vết rách ghê người, xuất hiện ngay trên lồng ngực sau đó ca sát ca sát lan tràn khắp toàn thân.

Oanh long...

Đợi khi vết rách lan tràn khắp toàn thân, nương theo tiếng nổ mạnh trầm thấp, sương khói màu đen từ thân hình Thiên La chi tổ bắt đầu tán lạc, tựa hồ cũng phát ra một thanh âm kinh ngạc, nhưng sau đó lại dần dần tiêu tán trong hư không.

Chỉ còn lưu lại dư âm năng lượng không ngừng chớp động trên không trung, hơn nữa còn làm vùng không gian nơi đó nổi lên gợn sóng như mặt hồ xao động.

Hỏa diễm quyền đầu khổng lồ đem Thiên La chi tổ đánh tan, không hề dừng lại mà tiếp tục rơi xuống người La Thành, không khí ma sát rít gió khiến lòng người rét buốt rùng mình.

- Làm sao có thể!

Thấy một màn như vậy, trên mặt La Thành rốt cục hiện lên vẻ hoảng sợ. Hắn làm sao cũng không nghĩ đến lúc này Tần Phàm còn có thể thi triển công kích càng thêm cường đại.

Một quyền đánh xuống tuy rằng còn cách hắn mấy trăm thước, nhưng quyền thế cường đại trực tiếp xâm nhập vào trong cơ thể hắn đã gắt gao đem hắn tập trung, làm tâm thần hắn trong nháy mắt giống như bị va chạm nặng nề, ngũ tạng lục phủ nóng rực, bắt đầu phát sinh vặn vẹo kịch liệt.

Hắn cũng muốn làm ra một ít chống cự, nhưng phát hiện ngoại trừ nguyên giới lực phòng ngự chỉ còn lại cảm giác vô lực phản kháng! Ngay vừa rồi khi gọi về Thiên La chi tổ đã làm tiêu hao đại bộ phận thực lực của hắn, hắn hoàn toàn không thể tưởng được vốn là một chiêu tất sát lại bị đối phương trực tiếp đánh tan.

Máu tươi tuôn xuống khóe miệng, hắn gắt gao nhìn chằm chằm hỏa diễm quyền đầu.

Mái tóc, quần áo của hắn bị quyền phong thổi tung hỗn độn, trên mặt tràn ngập vẻ thống khổ, mặt đất bên dưới không ngừng lún xuống, làm cho thân thể hắn giống như hài cốt bị vùi lấp vào trong hố sâu.

Quyền đầu kia thoạt nhìn giống như còn cách hắn rất xa, nhưng chỉ trong nháy mắt đã trực tiếp rơi xuống trên người La Thành, nguyên giới lực phòng ngự căn bản không làm ra chút tác dụng gì!

- A...

Cảm giác được thân thể huyết nhục của mình nhanh chóng tiêu tán, trong miệng La Thành phát ra tiếng gầm nhẹ thống khổ, nhưng hoàn toàn vô ích, chỉ có thể thẳng tắp mở to hai mắt dần dần nghênh đón tử vong tiến đến.

Hắn vốn biết thực lực của Tần Phàm cực mạnh, nhưng dù thế nào cũng không nghĩ tới có thể mạnh tới trình độ này!

Hắn tính sai!

Thiên La thành La gia tính sai!

Ma tướng trên bầu trời đã dần dần tiêu tán, Tần Phàm chậm rãi rơi xuống mặt đất, hắn đứng cạnh hố sâu đen nhánh, sắc mặt bình tĩnh nói:

- Ta nói rồi, còn tiếp tục đuổi theo ta chỉ còn con đường chết!

Thiên địa dần dần yên tĩnh lên.

Tần Phàm đứng cạnh hố sâu đen nhánh, tuy rằng bên dưới đã không còn chút âm thanh nhưng hắn vẫn không rời đi.

- Xuất hiện đi, tuy rằng thân thể của ngươi đã bị hủy diệt, nhưng ta biết linh hồn của ngươi vẫn chưa hoàn toàn bị mai một!

Một lát sau hắn lại thản nhiên mở miệng nói.

Lục kiếp bán thần đã bị ngưng lại trong cảnh giới này quá lâu như La Thành, linh hồn mạnh mẽ hơn người khác là chuyện rất bình thường, thậm chí sau khi thân thể bị tiêu tán vẫn có thể tiếp tục duy trì độc lập tồn tại thêm một thời gian.

La thành muốn lẩn trốn, nhưng lực cảm giác của Tần Phàm vô cùng mẫn tuệ, hắn làm sao lại không phát hiện tàn hồn của La Thành còn ẩn giấu bên trong?

Thấy bên dưới còn không trả lời, hắn khẽ lắc đầu, sau đó trực tiếp đưa tay xuống tìm kiếm. Chỉ thấy một thanh long móng vuốt do nguyên giới lực cùng ma chủng lực hỗn hợp thành rất nhanh vươn vào bên trong, chỉ chốc lát đã đem một linh hồn thể bắt ra ngoài.

Linh hồn thể tuy rằng thập phần mơ hồ, không ngưng thật như Cổ Mặc lúc trước, nhưng vẫn lờ mờ có thể nhìn thấy được đó là linh hồn của La Thành. Lúc này trên mặt La Thành xuất hiện vẻ hoảng sợ, muốn hướng lên không trung bỏ chạy nhưng bị Thanh Long trảo nắm chặt căn bản không thể nào thoát khỏi.

Đem Thanh Long trảo thu hồi tới trước mặt, đôi mắt Tần Phàm thật lãnh đạm nhìn linh hồn La Thành đang không ngừng giãy dụa, sắc mặt bình tĩnh.

*****

- Tần Phàm, ngươi buông tha cho ta đi, ta cam đoan La gia sẽ không làm kẻ địch với ngươi!

Mà trong lòng La Thành kỳ thật cũng đang giãy dụa, hắn rốt cục bị vẻ bình tĩnh của Tần Phàm dọa sợ, tuy rằng trong lòng không cam lòng cùng khuất nhục, nhưng trong miệng vẫn không nhịn được mở miệng cầu xin tha thứ.

Linh hồn của hắn thật suy yếu, chỉ cần Tần Phàm nhẹ nhàng niết tay hắn sẽ hoàn toàn bị tiêu diệt trong thiên địa.

Tần Phàm vẫn không lên tiếng.

- Tần Phàm, lấy thực lực cùng tiềm lực thật lớn của ngươi trong tương lai, nếu ngay cả ta cũng không giết được ngươi, như vậy Thiên La thành La gia ngoại trừ gia chủ người có thể nắm chắc giết được ngươi sẽ không quá ba người, hơn nữa bọn họ đều là thái thượng trưởng lão không dễ dàng rời khỏi Thiên La thành. Những người khác muốn tới giết ngươi bất quá chỉ là chịu chết mà thôi!

La Thành chỉ đành tiếp tục nói.

- Ngươi đối với ta không có oán hận sao?

Tần Phàm lẳng lặng nghe lời nói của La Thành, qua hồi lâu hắn mới thản nhiên mở miệng hỏi.

Linh hồn của La Thành có vẻ biến sắc, tựa hồ trong lòng đang giãy dụa, qua một lát hắn mới hít sâu một hơi nói:

- Ta cũng không gạt ngươi, vốn siêu cấp thiên tài La gia La Phong bị giết chết dưới tay ngươi, hiện tại thân thể của ta cũng hoàn toàn bị hủy trong tay ngươi, nói không có chút oán hận là lừa gạt ngươi, nhưng ta đã sống hơn trăm năm, không có gì xem không thông suốt, nếu biết đã không thể báo thù, ta sẽ cố gắng để cho ta cùng cả Thiên La thành La gia không làm kẻ địch của ngươi!

- Ta thưởng thức sự thẳng thắn của ngươi, ngươi đi đi!

Nghe lời nói của La Thành, cuối cùng Tần Phàm buông ra linh hồn của hắn.

Sau đó hắn bình tĩnh nhìn linh hồn La Thành kinh hồn chưa định phiêu phù giữa không trung, tiếp tục nói:

- Tần Phàm này có nguyên tắc làm người, nếu người không phạm ta ta không phạm người, nếu người phạm ta sẽ trả gấp mười, La Phong chết trong tay ta trong cuộc chiến vòng loại, nếu La gia các ngươi còn muốn tiếp tục dây dưa, như vậy ta cũng chỉ có thể phụng bồi tới cùng, nhưng các ngươi phải chuẩn bị sẽ bị ta diệt môn!

Thanh âm của hắn thập phần bình tĩnh, hình như đang nói một chuyện không chút khẩn yếu. Nhưng loại bình tĩnh như thế lại làm tận sâu trong linh hồn của La Thành sinh ra cảm giác dựng đứng tóc gáy.

- Ta cam đoan, trừ phi ngươi tự mình đến Thiên La thành, nếu không Thiên La thành sẽ không cùng ngươi là địch!

Cuối cùng La Thành lại nói ra một câu, sau đó không dám tiếp tục lưu lại, linh hồn thể co rụt thi triển tốc độ rất nhanh bay đi.

Chỉ chốc lát đã biến mất cuối chân trời.

Trên thực tế linh hồn thể như vậy là hết sức yếu ớt, La Thành kia cũng không biết có thể thành công quay trở về Thiên La thành hay không, Tần Phàm cũng không cần suy nghĩ tới chuyện này. Đúng như lời nói của La Thành, kỳ thật trong đại gia tộc thất kiếp bán thần đều rất ít, người của La gia có thể giết được hắn cũng không mấy người, phỏng chừng sẽ không dễ dàng phái người tiến đến.

Nhưng mà còn có Vân Đỉnh thành Vân gia!

- Phải nhìn xem bọn họ có chủ động đến gây chuyện với ta hay không, nếu không ta cũng không để ý gây thêm thù hận!

Tần Phàm ngẩng đầu nhìn thoáng qua không trung, sau đó lạnh lùng nói.

Sau khi lĩnh ngộ được Chu Tước thần thông hắn càng tăng thêm lòng tự tin, hắn tin tưởng trừ phi là Vân gia thành chủ đích thân đi tới, nếu không đừng hòng dễ dàng giết chết được hắn!

Nếu như hắn không chết, thì hãy đợi hắn điên cuồng trả thù đi.

Tần Phàm dù có tự tin nhưng cũng cảm thấy áp lực thật lớn, nếu còn tiếp tục bị hai đại thế gia dây dưa, sẽ gặp phiền toái không ngừng, cho nên hắn nhất định phải hạ độc thủ!

Hắn buông tha linh hồn của La Thành chính là vì muốn cấp cho La gia một cảnh cáo. Nếu La gia tiếp tục khăng khăng một mực, như vậy hắn sẽ không chút lưu tình. Nhưng hắn tin tưởng nếu La gia biết được tình trạng của La Thành, sẽ không tiếp tục làm ra chuyện sai lầm khác.

Về phần Vân gia, bên ngoài đồn đãi bọn hắn không nhẫn nhịn được chuyện Vân Thiên bị giết chết, có lẽ sẽ tiếp tục phái người tiến đến.

Cho nên Tần Phàm vẫn luôn không hề sơ suất.

Đứng trên mảnh bình nguyên hỗn độn, hắn hít sâu một hơi, tay siết chặt sau đó lại buông ra thật nhanh, tiếp tục dưới chân giẫm xuống bay lên thiên không.

Chu Tước Dực mở ra, thật nhanh hắn đã biến mất cuối chân trời.

Lần này Tần Phàm đi ra mục đích chủ yếu là muốn tìm kiếm truyền thừa của Cát Bản, hiện tại hắn đã lấy được toàn bộ, nhưng ngoài ý muốn kích hoạt được Chu Tước thần thông, ngộ ra được tam hành Ma Tướng Quyền.

Có thể nói kế hoạch của hắn đã hoàn thành vượt mức.

Hiện tại đương nhiên là cần quay trở về.

Huống chi cuộc thi đấu tại thần đảo cũng đã sắp cử hành, hắn phải nhanh chóng quay về chuẩn bị một chút. Lúc trước hắn ở trước mặt Mạc Lợi đảo chủ hứa hẹn sẽ tiến vào trước mười cũng không chỉ là lời nói suông mà thôi.

Bởi vì đã không còn chuyện gì cần làm, đoạn đường quay về Tần Phàm không hề ngừng lại, thật nhanh đã sắp rời khỏi Tàng Long bình nguyên. Mà trên dọc đường có lẽ bởi vì hắn đã ở dưới núi lửa suốt ba tháng dài, tựa hồ những kẻ theo dõi hắn cũng đã rời khỏi, dù sao hiện tại hắn đã không cảm giác được bản thân mình luôn luôn bị người theo dõi như trước đó.

- Phía trước đã là biên giới của Tàng Long bình nguyên.

Sắp rời khỏi Tàng Long bình nguyên, nhưng tinh thần Tần Phàm càng khẩn trương hơn một ít. Bởi vì hắn biết bên trong Tàng Long bình nguyên quá mức rộng lớn, mục tiêu sẽ biến thành cực nhỏ, muốn tìm một người thật không dễ dàng, nhưng sau khi rời khỏi bình nguyên quay về Mạc Lợi thành chỉ có một con đường, như vậy mục tiêu sẽ hoàn toàn bại lộ.

Đương nhiên hiện tại trạng thái thân thể hắn đã khôi phục tới mức tốt nhất, nếu không với tính cách cẩn thận của hắn sẽ không dễ dàng rời khỏi Tàng Long bình nguyên.

- Tê...

Ngay khi Tần Phàm vừa rời khỏi Tàng Long bình nguyên không bao lâu, đi tới một khe sâu trên đường đi tới Mạc Lợi thành, tựa hồ nỗi lo lắng đã thành sự thật, hắn lập tức cảm ứng được cảm giác cực kỳ nguy hiểm, loại cảm giác này vừa xâm nhập vào trong cơ thể hắn làm cho hắn lập tức ngừng phắt thân hình.

Hắn trôi nổi trên không trung, nhìn xuống khe sâu bên dưới, thật lâu không dám bay về phía trước.

Hiện tại tuy rằng hắn đã nắm giữa ba loại thần thông, thực lực tăng nhiều nhưng vẫn có thể cảm giác được nguy hiểm mãnh liệt, có thể biết hiện tại hắn gặp phải kẻ thù mạnh tới trình độ nào.

- Tần Phàm, ta chờ ngươi đã lâu!

Đúng lúc này một thanh âm lãnh đạm từ một đỉnh núi truyền đến, một loại uy áp khủng bố lập tức áp xuống.

Tiếp theo sau theo thanh âm kia vang lên, trong thiên địa như giảm thấp nhiệt độ, trong nháy mắt Tần Phàm cảm giác được thân thể của mình băng lạnh xuống, giống như rơi vào trong hầm băng muôn đời, thậm chí là cứng ngắc khó thể nhúc nhích.

- Thật mạnh!

Cảm giác được uy áp đáng sợ như núi cao, trong lòng Tần Phàm cũng không nhịn được thoáng hiện ra run rẩy:

- Chẳng lẽ người tới chính là Vân Đỉnh thành thành chủ Vân Thanh Lam?

Crypto.com Exchange

Chương (1-1204)