Vay nóng Tinvay

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 1062

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 1062: Thiên Tài Đảo
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Lazada


Nhưng nếu như cần thiết, hắn vẫn có thể tiến vào trong Lôi Viêm không gian.

Mà ở bên trong Lôi Viêm không gian còn bị hắn trấn áp tàn hồn của Lôi Thần!

- Chẳng lẽ Lôi Thần cũng là một trong mười người kia? Thực lực của hắn từng liệt trước mười tại Tân Thế Giới? Vậy tại sao hắn lại luân lạc tới thế giới thấp kém như Vũ Thiên đại lục?

Nghĩ tới phiền toái kia, trong lòng Tần Phàm không khỏi hiện lên nghi vấn.

Nhưng vào lúc này hắn không thích hợp đi vào Lôi Viêm không gian hỏi thăm tàn hồn của Lôi Thần.

- Thực lực của Mộc Hoàng thập phần khủng bố, người này tinh thông y thuật cùng độc thuật, giỏi cứu người cũng giỏi giết người. Tương truyền hắn từng thi triển Đại Hoàn Hồn Thuật cứu một đảo chủ danh hiệu "Thần", cũng từng thi triển mộc hệ độc thuật giết hết hải thú trong một khu hải vực. Ngoài ra cả Mộc Hoàng thần đảo đều tu tập mộc hệ nguyên giới, dù sao các ngươi trong cuộc chiến gặp phải bọn họ phải cẩn thận một chút!

Nhìn thấy người của Mộc Hoàng thần đảo tiến vào Thiên Tài Đảo, Mạc Thiên Dương lại thấp giọng bổ sung.

- Thập Thần Cửu Đế Thất Hoàng không có một người nào là kẻ yếu, hai mươi sáu cường giả mỗi người đều có được thực lực cửu cấp bán thần viễn siêu bình thường!

Ngoài ý muốn chính là lúc này cả Mạc Lợi đảo chủ cũng cảm khái mở miệng:

- Nếu cuộc đời này của Mạc Lợi ta có cơ hội đạt được một trong những danh hiệu kia, chết cũng không tiếc!

Tiến tới thực lực cảnh giới cấp bậc đảo chủ, bởi vì giấc mộng trở thành Nhân Thần cuối cùng, bọn họ không còn bao nhiêu theo đuổi. Mà con đường thành thần đối với đại bộ phận đảo chủ thật sự quá xa, cho nên có thể nói, danh hiệu Thập Thần Cửu Đế Thất Hoàng chỉ sợ là theo đuổi lớn nhất của đại bộ phận đảo chủ.

Mạc Lợi đảo chủ cũng không ngoại lệ, hắn muốn đạt được danh hiệu như thế.

Tần Phàm nhìn ra được khi Mạc Lợi đảo chủ nhìn tới Mộc Hoàng đảo chủ, đôi mắt biến thành nóng rực.

- Muốn đạt được danh hiệu như vậy thật sự quá khó khăn!

Tần Phàm cũng hiểu rõ.

Muốn trở thành cửu kiếp bán thần đã là muôn vàn khó khăn, huống chi là người cực mạnh trong cửu kiếp bán thần.

Nhưng tận đáy lòng của hắn không phải là có dã tâm không muốn khuất dưới người khác?

- Một ngày nào đó bên trong hai mươi sáu danh hiệu kia sẽ có một thuộc về ta!

Đôi mắt hắn yên lặng nhìn phía chân trời, bình tĩnh mà kiên định.

- Đi thôi, tiến vào Thiên Tài Đảo!

Nhìn đoàn người Mộc Hoàng thần đảo hoàn toàn biến mất, lúc này Mạc Lợi đảo chủ mới phất phất tay nói.

Bởi vậy có thể thấy được bên trong cường giả cấp bậc đảo chủ cũng phân chia địa vị cao thấp, đối mặt với Mộc Hoàng trong Thất Hoàng, ngay cả Mạc Lợi đảo chủ luôn biểu hiện tính cách bá đạo cũng phải tránh lui.

Đồng thời không thể nghi ngờ cũng là khơi dậy khát vọng theo đuổi thực lực trong lòng hắn.

Thập Thần Cửu Đế Thất Hoàng, đại biểu cho hai mươi sáu danh hiệu cực mạnh của Tân Thế Giới, tin tưởng mỗi một võ giả đều muốn được đề danh bên trong.

Đặc biệt là Tần Phàm cùng Mạc Thiên Dương, nam nhi nhiệt huyết làm sao lại không muốn nổi danh thiên hạ?

Phía trước chính là Thiên Tài Đảo.

Thiên Tài Đảo mặc dù không lớn như bảy mươi hai thần đảo, nhưng cũng không nhỏ, liếc mắt thật không thể nhìn thấy được biên duyên. Tòa đảo lớn thần bí như thế, trôi nổi trên Thần Hải sương khói mênh mông, thoạt nhìn thật giống như bồng lai tiên cảnh làm cho người ta có loại cảm giác kính sợ nhưng vẫn muốn đến tìm hiểu.

Càng thần kỳ chính là ngay khi mọi người tiến vào trong Thiên Tài Đảo, giống như tiến vào một chiến trường thời viễn cổ, thế nhưng đều mơ hồ cảm giác được một loại nhiệt huyết sôi trào. Khí tức thần bí viễn cổ không ngừng kích thích thần kinh mọi người, dục vọng lẫn khát vọng chiến đấu ngày càng dâng lên mãnh liệt.

Lúc này lại có người của những thần đảo khác tiến vào Thiên Tài Đảo, nhưng không phải cường giả trong Thập Thần Cửu Đế Thất Hoàng, cho nên bọn họ cùng không cần tránh né.

Rất nhanh, đi theo dẫn dắt của Mạc Lợi đảo chủ năm người đáp xuống Thiên Tài Đảo.

Ngay lúc vừa tiến vào trên bầu trời của Thiên Tài Đảo, Tần Phàm liền có thể cảm giác được trọng lực của Thiên Tài Đảo có điều bất đồng với Mạc Lợi thần đảo, tựa hồ làm hai chân mọi người như bị tưới chì, đột nhiên biến thành nặng nề hơn rất nhiều.

- Ha ha, cảm nhận được bất đồng đi? Đây là Thiên Tài Đảo, trọng lực trong này lớn hơn cả bảy mươi hai thần đảo, cho nên mới tuyển định tiến hành cuộc chiến thiên tài ở nơi đây, điều này đối với những thiên tài mà nói cũng là một loại khảo nghiệm!

Lúc này Mạc Thiên Dương lại giải thích.

Tần Phàm gật gật đầu, nhưng chút trọng lực ấy đối với hắn cũng ảnh hưởng không lớn, hơn nữa bởi hắn đã lĩnh ngộ Huyền Vũ thần thông, thậm chí lại biến thành có lợi cho hắn. Huyền Vũ lực vận chuyển trong thân thể, loại trọng lực nặng nề kia liền biến mất.

- Nàng không sao chứ?

Hắn chuyển mắt nhìn Kỷ Huyên Nhi hỏi, bởi vì nàng chỉ có thực lực tứ kiếp bán thần nên khí lực kém hơn người khác rất nhiều, vì vậy hắn có chút bận tâm cho nàng.

- Không có việc gì, muội tu luyện cực trí lực nên có thể áp chế trọng lực, ảnh hưởng không lớn.

Kỷ Huyên Nhi nhíu nhíu mày, sau đó trả lời.

Đáp xuống trên Thiên Tài Đảo, mọi người phát hiện cảnh sắc nơi này không tệ lắm, nơi nơi hoa nở chim hót, còn có đủ loại cổ thụ điểm xuyết, đường lớn rộng rãi thông suốt bốn phương, cũng không phải là nơi hoang vu như trong lòng mọi người tưởng tượng.

- Trước khi nơi này còn chưa được chọn làm chiến trường trong cuộc thi thiên tài thần đảo, đích thật là có chút hoang vu, nhưng sau khi được lựa chọn làm chiến trường cho cuộc thi, do bảy mươi hai vị đảo chủ hợp lực cải tạo, thực lực của những vị cường giả cấp đảo chủ vô cùng cường đại, muốn sửa lại hoàn cảnh của một hòn đảo cũng là chuyện dễ dàng!

Nhìn thấy vẻ mặt ngoài ý muốn của mọi người, Mạc Thiên Dương cười giải thích.

Nhìn ra được trước khi hắn đến đây chỉ sợ đã xem qua thật nhiều tài liệu về Thiên Tài Đảo. Cũng may có hắn hiểu biết nhiều tin tức của Thiên Tài Đảo như thế, nhưng có lẽ cũng do Mạc Lợi đảo chủ căn dặn trước, dù sao đường đường là một đảo chủ, tự nhiên sẽ không hạ mình giải thích giới thiệu những việc vụn vặt này cho đám tiểu bối.

Phóng mắt nhìn ra xa xa, mọi người có thể thấy được tận sâu trong đảo có tảng lớn kiến trúc trùng điệp, những kiến trúc đều xây dựng thật cao lớn, tráng lệ, hơn nữa lại giống như đối diện với nhau, hết sức hoa lệ.

- Nhìn xem, những kiến trúc kia là do những vị đảo chủ ngày trước tự mình kiến tạo, mỗi một thần đảo đều có một tòa kiến trúc riêng của mình, một lát nữa chúng ta sẽ đến nơi đó ở lại chờ cuộc chiến thiên tài thần đảo chính thức mở ra. Quan trọng chính là những kiến trúc kia đều ẩn chứa lĩnh ngộ võ đạo phong phú, mọi người không nên bỏ lỡ!

Mạc Thiên Dương lại giới thiệu.

Trong khi nói chuyện thân hình hắn rất nhanh dừng lại, hai mắt nhìn phía trước nhưng đôi chân không nhúc nhích.

Nghe vậy hai mắt Tần Phàm không khỏi ngưng tụ lại.

Khi hắn nhìn thấy dãy kiến trúc kia, trong đầu của hắn nhất thời dâng lên một loại cảm giác rung động. Hắn phát hiện những kiến trúc kia không hề dùng tài liệu thiên nhiên gì, tất cả đều do những cường giả lấy đại năng lực kiến tạo!

*****

Những kiến trúc có chút vật thể đều dùng một loại tài liệu, tỷ như kim chúc, mộc chất, thổ chất thậm chí là băng cùng lửa! Có chút là ngũ hành giao hợp, phối hợp phong phú, nhưng vô luận là từ chất liệu hay hỗn hợp những tài liệu kia đều không phải là tài liệu thiên nhiên, chỉ do bán thần cường giả ngưng kết nguyên giới lực tạo thành!

Một vị đảo chủ am hiểu năng lực của một hệ nào thì có thể theo hệ đó kiến tạo ra kiến trúc riêng của mình.

Ngoài ra những vị cường giả cấp đảo chủ đều cực kỳ chú ý thể diện, cho nên bọn họ kiến tạo kiến trúc đều tận hết khả năng, càng thêm hùng vĩ thì càng đại biểu thực lực người kiến tạo càng mạnh mẽ.

- Những cường giả cấp đảo chủ kia không ngờ có thể dùng nguyên giới lực ngưng kết thành vật chất, hơn nữa còn lưu lại tồn tại trong thời gian dài, đây là năng lực tạo hóa tiếp cận với thần linh mất rồi.

Tần Phàm nhìn dãy kiến trúc rộng lớn, cảm thụ được khí tức cường đại bên trong, trong lòng hướng tới.

Rất nhanh hắn cũng ngừng lại như Mạc Thiên Dương.

Quan sát công trình của những vị đảo chủ, làm cho hắn mơ hồ cảm giác được mình như nhập ma, ánh mắt khó thể chuyển dời.

Mà lúc này cảm ngộ của hắn về nguyên giới cùng cách vận dụng nguyên giới lực lại không ngờ thăng lên thật nhanh. Đặc biệt chứng kiến mấy tòa kiến trúc hùng vĩ nhất tận sâu bên trong, đoán chừng là thuộc về những vị đảo chủ có danh hiệu "Thần" cải tạo, bên trong ẩn chứa cách vận dụng nguyên giới lực đã tới đăng phong tạo cực, làm cho hắn cảm giác mình có chút nhỏ bé, dẫn dắt cùng cảm ngộ cũng là lớn nhất.

Ngoại trừ Tần Phàm, bốn người còn lại cũng bị công trình trước mắt hấp dẫn.

Lực chú ý của Mộ Thanh Thanh dừng trên kiến trúc hình kiếm, bên trong bảy mươi hai đảo chủ cũng có vài đảo chủ tu luyện kiếm đạo, bên trong thậm chí còn có danh hiệu Kiếm Thần, Kiếm Đế cùng Kiếm Hoàng, kiếm khí cùng kiếm ý bàng bạc khiến cho nàng vừa tiếp xúc liền cảm giác được ích lợi không nhỏ.

Lúc này năm người không tiếp tục đi tới mà ngừng lại nhìn thẳng lên công trình phía trước, phảng phất như tiến nhập vào một thế giới khác, trong khoảnh khắc thật khó thể kiềm chế, chỉ yên lặng nhìn vào dãy kiến trúc xa xa thật lâu không đi tới một bước.

Trên thực tế ngoại trừ công trình lộng lẫy trước mặt, cũng có thể nói đây là ban thưởng không nhỏ cho những người có tư cách tới tham dự cuộc thi. Bởi vì cơ hồ mỗi một người dự thi trở về đều đạt được thực lực đề thăng.

Về phần đề thăng nhiều hay ít, phải xem thiên phú của người đó.

Nói thế này, lần đầu tiên sau khi kiến thức được công trình trước mặt, càng hiểu được thời gian càng dài thì thu hoạch sẽ càng nhiều, cũng nói người đó thiên phú càng cao.

Mạc Lợi đảo chủ tựa hồ sớm biết như thế, hắn nhìn thấy năm người tiến vào trạng thái cảm ngộ liền rời đi trước.

Trong Thiên Tài Đảo đã sớm có ước định, trước cuộc chiến phát sinh bị cấm đoán tranh đấu, không được quấy nhiễu cảm ngộ của người dự thi, nếu không nhẹ thì cướp đoạt tư cách tham dự, nặng thì bị đánh chết tại chỗ.

Cho nên Mạc Lợi đảo chủ cũng không cần lo lắng cho năm người bọn họ.

- Thoạt nhìn hắn là người lâm vào trạng thái cảm ngộ sâu nhất, hắn có thể hiểu được bao lâu?

Nhưng trong lòng hắn vẫn đặc biệt chờ mong, đặc biệt ký thác kỳ vọng đối với một người trong năm người.

Mà ánh mắt hắn nhìn tới, chính là Tần Phàm.

Thời gian chầm chậm trôi qua.

Những người đi tới dự thi càng ngày càng nhiều, mà khi những người này đáp xuống Thiên Tài Đảo nhìn thấy được dãy kiến trúc không có người nào không giống như năm người Tần Phàm đều tiến nhập vào trạng thái như ngộ đạo.

Ở khu vực nơi này thật nhanh đã đông đúc vô cùng.

Những thiên tài đều đang tự cảm ngộ, mỗi người đều tự có đạt được, nhưng không ai can thiệp lẫn nhau.

Mà những cường giả đảo chủ dẫn dắt bọn họ lên đảo đều tự đi tới tòa nhà của mình, từ trên cao nhìn xuống những người dự thi, âm thầm phỏng đoán thực lực của bọn họ.

Tòa nhà này chỉ do bùn đất màu đen kiến thành, bên trong hỗn hợp chút màu vàng sáng bóng, ý nghĩa đảo chủ kiến tạo tòa nhà này là người am hiểu thổ hệ nguyên giới cùng chút ít về kim hệ năng lực.

Trên tòa nhà có hai người đang đứng, không phải ai khác mà chính là Mạc Lợi đảo chủ cùng Thái Hư đảo chủ, hai người này vẫn có lui tới riêng tư, sau khi đi tới nơi này gặp mặt mới hợp đến cùng nhau.

- Mạc Lợi huynh, lần này thực lực năm người của Mạc Lợi thần đảo như thế nào?

Xa xa nhìn năm người Tần Phàm, Thái Hư đảo chủ cười hỏi.

- Ha ha, ta cũng không giấu Thái Hư huynh, tuy rằng lần này ta chỉ mang tới năm người, hơn nữa bên trong chỉ có hai người là lục kiếp bán thần thực lực, nhưng ta lại rất có tin tưởng đối với bọn họ, trong đó có hai người thậm chí là có được thực lực tiến vào trước ngàn thậm chí là năm trăm!

Nghe được câu hỏi của đối phương, Mạc Lợi đảo chủ lộ ra nụ cười hiếm thấy nói.

Theo lần này xem ra, trên mặt Mạc Lợi hiện lên vẻ vừa lòng cùng ôn hòa, hoàn toàn khác hẳn lúc hắn đối diện cùng năm người Tần Phàm.

- Nga? Thật khó được lần này Mạc Lợi huynh lại có lời khen ngợi bọn họ cao như vậy, đây là chưa từng thấy được trong những lần thi trước.

Nghe vậy Thái Hư không khỏi lộ vẻ kinh ngạc, cũng có vẻ hứng thú:

- Nữ tử đeo cầm kia là lục kiếp bán thần? Xem ra là che giấu thực lực, ngươi nói có khả năng tiến vào trước năm trăm là nàng sao?

- Không sai, nàng tên là Lăng Cầm, chính là hậu nhân của một gia tộc đã xuống dốc tại thần đảo của ta, gia tộc này ngày trước từng đắc tội cha ta, toàn gia đều bị phân phát, không cho phép tiến vào trong bất kỳ tòa thành nào trên thần đảo. Ta từng đáp ứng với nàng, nếu nàng có thể chiếm được thành tích tốt trong cuộc thi, ta sẽ xem xét đặc xá cho gia tộc của nàng!

Mạc Lợi đảo chủ gật đầu nói.

- Còn một người nữa là ai? Hay là hậu bối của Mạc gia ngươi? Ta nhớ được hình như ngươi từng giới thiệu qua, người kia tên là Mạc Thiên Dương đúng không, ta nhớ được ngươi từng truyền thụ một môn chung cực cấp bán thần kỹ cho hắn, xem ra ngươi thập phần coi trọng hắn đi!

Thái Hư lại hỏi.

- Cũng không phải hắn!

Nhưng Mạc Lợi đảo chủ chợt lắc đầu nói:

- Không dối gạt Thái Hư huynh, tuy rằng Thiên Dương là lục kiếp bán thần có cảnh giới cao nhất trong năm người tham dự lần này, nhưng ta cũng không quá xem trọng hắn, có lẽ ngoại trừ tứ kiếp bán thần tu luyện lãnh nhiệt cực trí chi đạo kia, tiềm lực của hắn là thấp nhất!

- Ta xem vừa mắt chính là thanh y nam tử kia, tên là Tần Phàm!

Nói xong hắn giơ tay chỉ vào phương xa nói.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1204)