Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 1078

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 1078: Gặp được Huyên Nhi
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Khụ khụ, ta chỉ biết một chút, so ra còn kém kiếm đạo chuyên tu của ngươi!

Tần Phàm có chút xấu hổ vuốt mũi nói.

Trên thực tế lần trước khi nghiên cứu Đại La Diệt Ma Kiếm hắn cũng cảm giác được mình có thiên phú trong sử kiếm, nhưng hắn biết mình không có tinh lực đi tu luyện nên không xâm nhập mà thôi.

- Nhìn ngươi cũng không giống như chỉ biết một chút!

Mộ Thanh Thanh chợt phát hiện mình có chút ê ẩm, cho tới nay nàng đều là người ngạo khí quật cường, nhưng hiện tại nàng phát hiện chênh lệch giữa nàng cùng Tần Phàm đã lớn tới mức độ này, điều này làm trong lòng nàng có chút khó chịu.

Nhưng vì sao ta lại thích so sánh cùng hắn đây?

Trong lòng nàng từng tự hỏi mình nhưng không có được đáp án.

- Cửa đi thông chiến trường thứ năm đã mở, chúng ta đi thôi, tiến vào trước năm trăm danh!

Đúng lúc này, Tần Phàm cũng không biết rõ nỗi lòng của Mộ Thanh Thanh, hắn nhìn thấy cửa truyền tống phát sáng liền mỉm cười lên tiếng nhắc nhở.

Lúc này ở trên chiến trường thứ tư, Tần Phàm vừa nhìn liền phát hiện không còn tới năm mươi người, đại khái chỉ có khoảng bốn mươi lăm hoặc bốn mươi sáu.

Hắn đoán bởi vì khi cửa truyền tống được mở ra, còn có vài người trong lúc giao chiến phân ra kết quả, cho nên tạo thành tình huống như vậy. Nhưng bất kể như thế nào, hắn cùng Mộ Thanh Thanh xem như đã tiến vào trước năm trăm danh trong cuộc chiến thiên tài lần này.

- Đi thôi!

Nghe được lời nói của Tần Phàm, Mộ Thanh Thanh đem nỗi lòng phức tạp áp xuống, phảng phất như đang muốn trốn tránh lạnh lùng thốt lên hai chữ, cũng không tiếp tục nhìn Tần Phàm mà trực tiếp lao vào trong cửa truyền tống.

Nhìn thấy thái độ lãnh đạm của Mộ Thanh Thanh, Tần Phàm chợt ngây ra, nhưng hắn biết tính khí Mộ Thanh Thanh vốn thật lạnh lùng, cho nên cũng không nghĩ nhiều, chỉ cười khổ lắc đầu theo sát sau lưng.

- Năm trăm danh, không biết hiện tại Huyên Nhi ra sao?

Khi tiến vào cửa truyền tống, Tần Phàm chợt nhớ tới Kỷ Huyên Nhi, trong lòng hơi có chút lo lắng tình huống của nàng. Dù sao càng đi sâu vào bên trong, gặp phải đối thủ sẽ càng mạnh, với thực lực mới đột phá ngũ kiếp bán thần của Kỷ Huyên Nhi đến cửa ải này cũng đã là cực hạn.

- Hi vọng nàng đừng quá cậy mạnh đi!

Hắn hiểu rất rõ tính cách quật cường của nàng, mơ hồ có thêm vài phần lo lắng.

Trong lòng dâng lên đủ loại ý tưởng, hào quang chậm rãi lóe ra, thân ảnh của hắn rất nhanh biến mất trong cửa truyền tống.

Ước chừng một khắc sau, hắn xuất hiện trong chiến trường mới.

Đây là chiến trường thứ năm.

- Lần này không biết lại đào thải bao nhiêu người...

Ánh mắt Tần Phàm đánh giá nhanh chiến trường, sau đó phát hiện chiến trường này lớn hơn chiến trường thứ tư một ít. Hắn phỏng chừng đây là vì lo lắng lực lượng của những người dự thi càng vào vòng trong càng mạnh mẽ, lực công kích quá lớn, sân bãi nếu quá nhỏ sẽ tạo thành hỗn loạn.

Mảnh đất hoang vắng, kéo dài khắp chiến trường, ngay trung ương cũng có một cánh cửa đi thông cửa tiếp theo.

Cánh cửa kia cũng tạm thời đóng kín.

- Hoan nghênh các vị đi vào chiến trường thứ năm, cuộc chiến này có khoảng bốn mươi bảy người dự thi, các ngươi tiến hành cuộc chiến từ năm trăm còn hai trăm năm mươi danh, cuối cùng còn dư lại hai mươi lăm người có thể tiến vào cửa tiếp theo, sau khi đào thải hai mươi hai người còn lại thì cửa đi thông chiến trường thứ sáu sẽ mở ra, chúc các vị may mắn!

Vào lúc đó thanh âm kia lại vang lên.

Thanh âm rơi xuống, ánh mắt Tần Phàm ngưng tụ lại.

Trong lòng hắn thầm suy nghĩ.

Ánh mắt hắn nhìn khắp bốn phía quanh chiến trường, sau đó bắt đầu chứng kiến từng bóng người dần dần xuất hiện, có thể cảm giác được khí tức trên thân những người kia cũng không yếu.

Bắt đầu chiến đấu!

Lần này Tần Phàm trực tiếp chủ động phóng ra, bởi vì sau khi cầm lại Vương Trù Đao hắn có ý nghĩ phải quen thuộc lại một chút, cho nên ở cửa ải này vẫn cầm thái đao. Nhưng mặc dù cầm thái đao tạo hình kỳ lạ, nhưng phối hợp với khí thế bá đạo sắc bén, không có mấy người chủ động nghênh chiến với hắn, lại còn có người nhìn thấy hắn có ý tứ tránh né.

Dù sao có thể đi tới nơi đây, đều là người thực lực không kém, đồng thời cũng biết một ngũ kiếp bán thần vọt được tới cửa thứ năm không chỉ đơn giản nhờ vận khí, việc quỷ dị tất có vấn đề, cho nên trong lòng bọn họ đều có cố kỵ.

Chỉ có những người tuyệt đối tin tưởng vào thực lực chính mình mới có hứng thú đối với Tần Phàm.

Vì chiến trường thứ năm lớn hơn chiến trường thứ tư không ít, cho nên khi nhìn thấy những người dự thi từ xa xa tránh né, Tần Phàm chỉ bất đắc dĩ cười khổ, sau đó lại quyết tâm tìm kiếm đối thủ, đồng thời phân tích những tên cường giả trong chiến trường này.

Hắn cũng không phải là kẻ hiếu sát, dù sao hắn vẫn thật tự tin không có mấy người có thể đào thải hắn ở trong chiến trường này, vì thế hắn cũng không đuổi theo truy sát người khác, chỉ xem như ôm cây đợi thỏ.

- Đó là Hách Kiếm đến từ Kiếm Thần đảo?

Rất nhanh Tần Phàm nhìn thấy một thiên tài nổi danh trong chiến trường, người này đến từ Kiếm Thần đảo, là người dự thi mà hắn đã chú ý từ rất sớm.

Trong năm người cảm ngộ thời gian dài nhất trước dãy kiến trúc đàn, có một người chính là Hách Kiếm, ngoài ra còn Tần Phàm cùng tiểu Chiến, còn có hai người là Hư Thần đảo Bạch Trường Thiên cùng Đao Thần đảo Niếp Phương.

Ba người này nghe nói đều có khả năng tiến vào trong mười danh đứng đầu, mà trước khi tiến vào chiến trường, hắn từng lưu ý biết ba người này thật sự rất mạnh, thậm chí người bình thường căn bản không dám tới gần bọn họ.

Nhưng mặc dù đã phát hiện được Hách Kiếm tại nơi này nhưng Tần Phàm không hề có ý tứ muốn đi khiêu khích hắn. Người này cũng là cường giả, cho dù hắn có thể chiến thắng cũng xem như là thắng thảm, nếu không cần thiết hắn không muốn gặp phải đối thủ như vậy quá sớm.

- Còn có một cường giả!

Tiếp theo hắn phát hiện được thêm một người quen, người này mặc trang phục thêu ngọn lửa màu xanh, hắn suy đoán là người dự thi của Hỏa Đế đảo, người này cấp cho hắn cảm giác giống như ngọn lửa ẩn trong khối băng, thoạt nhìn không đốt người nhưng một khi đụng vào nhất định sẽ liệt diễm phần thân, chính là một trong hai cường giả điệu thấp mà hắn phát hiện được trước đó.

Chỉ là Tần Phàm cũng không biết tên của hắn.

- Phải đặc biệt chú ý hai người này!

Tần Phàm thầm nghĩ trong lòng.

Sau đó ánh mắt hắn tiếp tục hướng xa xa nhìn lại, vốn ánh mắt của hắn đang thập phần hờ hững, nhưng khi nhìn thấy góc chiến trường cách mình xa nhất, sắc mặt của hắn bỗng nhiên biến đổi.

Vào lúc này, ở góc chiến trường xa xa đối diện, một đạo hắc sắc thân ảnh yểu điệu đủ hấp dẫn ánh mắt hắn không thể di dời, đó không phải ai khác, chính là Kỷ Huyên Nhi.

*****

Lúc này Kỷ Huyên Nhi đang phải đối mặt với một lục kiếp bán thần, tuy rằng thực lực của nàng không tệ còn có được lãnh nhiệt cực trí chi đạo tương trợ, đối với lục kiếp bán thần bình thường đều có hiệu quả áp chế, nhưng bây giờ người dự thi kia lại đến từ một thần đảo đế cấp, vừa lúc tu luyện thủy hỏa nguyên giới, thao tác thủy hỏa lực lượng còn mạnh hơn Kỷ Huyên Nhi, vì vậy làm cho nàng phải liên tục thối lui về phía sau.

- Nàng vẫn luôn quật cường như vậy, đánh không lại còn không chịu rút lui!

Thấy vậy Tần Phàm không khỏi nhướng mày.

Nhưng tới lúc này hắn tự nhiên không thể ngồi yên không quản đến.

Dưới chân giẫm một bức, ngay lập tức thân hình hắn bắn về phía trước.

Ở bên kia, lục kiếp bán thần ép sát Kỷ Huyên Nhi, một tay thủy hỏa bao trùm trời đất, không ngờ khiến cho Kỷ Huyên Nhi nảy sinh cảm giác như sắp bị dìm ngập bên trong.

Dù sao nàng chỉ mới đột phá tới lục kiếp bán thần, cho dù nguyên lực thủy hỏa có được phẩm chất cực cao, nhưng so sánh trên số lượng vẫn xa xa không bằng đối phương.

Thủy Hỏa Cực Liên!

Đúng lúc này thanh âm lạnh băng vang lên giữa thiên địa, ngay lập tức trên người Kỷ Huyên Nhi bộc phát ra một loại năng lượng vô cùng khủng bố, một đóa thủy hỏa liên hoa trong suốt hiện lên giữa không trung đang từ từ nở rộ.

Xuy...

Đóa liên hoa trong suốt như ngọc thạch, mặt ngoài lóe lên quang mang nhàn nhạt, ở bên trong còn ẩn chứa hồng lam quang hoa đang xoay tròn với tốc độ cao, có thủy có hỏa, quấn quýt lẫn nhau, nhìn qua có vẻ tươi đẹp rực rỡ lẫn kinh diễm.

Tần Phàm biết một chiêu này là tuyệt kỹ ẩn giấu của Kỷ Huyên Nhi, ban đầu khi tham gia cuộc đấu vòng loại của Mạc Lợi thần đảo nàng đã thành công tu tập dưới chỉ đạo của hắn, hiện tại xem ra uy lực một chiêu vũ kỹ kia đã tăng hơn ngày trước không ít.

Nhưng hắn cũng biết một chiêu này tiêu hao thật lớn, nếu Kỷ Huyên Nhi bị ép buộc sử dụng một chiêu này, điều này cũng chứng tỏ nàng đã tuyệt đối rơi xuống hạ phong.

Thấy một màn như vậy Tần Phàm không khỏi gia tăng tốc độ.

Hắn xuyên qua chiến trường, giống như một đạo thanh sắc lưu quang xẹt qua ngang trời, nhưng lại làm người nhìn chăm chú, khí thế bá đạo sắc bén làm không ít người vừa nổi lên ý đồ riêng nhưng rất nhanh liền ép trở xuống, chỉ có vài cường giả trong mắt hiện lên vẻ hứng thú, nhưng không lập tức hành động mà chỉ chờ đợi thời cơ.

Hô hô hô hô...

Đóa thủy hỏa liên hoa nhanh chóng huy động trong đôi tay Kỷ Huyên Nhi, mềm mại dâng lên, càng ngày càng lớn mạnh, từng trận lốc xoáy không ngừng thổi ra bốn phía, ngay cả không gian cũng hiện lên tia vết rạn.

Đúng lúc này, nguyệt nhận trong tay nàng hợp lại!

Oanh long!

Một thanh âm như tiếng sấm sét hạ xuống, tiếp theo đóa liên hoa hóa thành một quỹ tích hoa lệ mang theo vĩ ảnh hồng lam đan xen rất nhanh đánh thẳng tới lục kiếp bán thần đối diện.

- Không thể tưởng được ngoại trừ Thủy Hỏa thần đảo chúng ta lại vẫn có người đạt tới trình độ thế này, lãnh nhiệt cực trí chi đạo quả nhiên là danh bất hư truyền, nhưng sau hôm nay sẽ không còn nữa!

Trên mặt người kia hiện lên ý cười thản nhiên, song chưởng hợp lại, nhất thời bộc phát ra cỗ năng lượng thủy hỏa kinh khủng, cuối cùng hình thành một đầu sư tử thật lớn trực tiếp đánh thẳng tới đóa liên hoa.

Oanh!

Rất nhanh hai công kích va chạm vào nhau, hơn nữa đóa liên hoa bị cắn nuốt thật nhanh, giữa không trung không ngừng quay cuồng, sắc mặt Kỷ Huyên Nhi biến thành tái nhợt.

- Hắc hắc, xin lỗi rồi mỹ nhân, ta vốn đã cho ngươi cơ hội rời đi, ngươi không đi, hiện tại chỉ có thể nói là vĩnh biệt...

Người kia hiện lên ý cười tàn nhẫn, bước tới phía trước muốn giết chết Kỷ Huyên Nhi.

- Các hạ, nếu ngươi dám thương tổn nàng một sợi tóc, ta cam đoan kết cục của ngươi sẽ thập phần thê thảm!

Nhưng đúng lúc này một thanh âm lạnh băng từ sau lưng hắn lại truyền đến.

Âm thanh lạnh như băng, vang lên trong góc chiến trường xa xa.

Nghe được thanh âm này, lục kiếp bán thần thuộc Thủy Hỏa thần đảo mới đột nhiên cảm thấy hắn không hề phát hiện có người đã đến vị trí gần sau lưng hắn tới như vậy. Nhất thời hắn cũng bất chấp tiếp tục đối phó Kỷ Huyên Nhi, vội vàng lách người tránh lui một khoảng cách, sau đó mới xoay người nhìn lại.

Không ngờ là một gã ngũ kiếp bán thần!

Vừa nhìn thấy, trong lòng người kia có vẻ kinh ngạc, ngay lập tức liền bình tĩnh trở lại.

- Là tinh thông thân pháp cùng che giấu khí tức sao?

Đôi mắt hắn nhìn Tần Phàm, phảng phất như muốn nhìn thấu người kia, trong lòng âm thầm đoán. Theo hắn xem ra một gã ngũ kiếp bán thần muốn xông tới chiến trường năm trăm danh thế này thật sự là không có khả năng, hơn nữa vừa rồi đối phương tiến đến gần như vậy mà hắn không phát hiện, cho nên mới nảy sinh ý tưởng như thế.

- Ngươi không phải tính toán ở trước mặt Mẫn U ta đây mà trình diễn cảnh tượng anh hùng cứu mỹ nhân đi?

Hắn lạnh lùng nhìn Tần Phàm, trên mặt cố ý lộ ra tia cười thoải mái, kỳ thật đang kín đáo chuẩn bị tùy thời ra tay.

- Nếu hiện tại ngươi rời khỏi, như vậy chuyện xưa tới đây đã xong!

Tần Phàm thản nhiên trả lời.

- Ha ha, con người của ta cũng rất thích làm những chuyện khác người, loại chuyện xưa anh hùng cứu mỹ nhân ta vốn không thích nghe chút nào, tiên sinh kể chuyện căn bản là gạt người, ở cái thế giới này, chỉ có thực lực mới là trọng yếu nhất, căn bản không có chính nghĩa gì có thể nói. Mà sở dĩ mỗi lần anh hùng đều có thể cứu mỹ nhân thành công, vậy chỉ có một nguyên nhân, đó là thực lực của ác nhân quá kém!

Thủy Hỏa thần đảo Mẫn U âm trắc trắc cười nói.

- Ngươi nói không sai, vậy thì ngươi cho rằng thực lực của ngươi đủ sao?

Tần Phàm nhàn nhạt cười nói.

- Trên chiến trường này thực lực mạnh hơn ta sẽ không quá ba người!

Nghe vậy ánh mắt Mẫn U lướt qua toàn trường, sau đó tự tin nói.

- Mà ngươi cảm thấy được ta không nằm trong ba người đó, đúng không?

Tần Phàm bình tĩnh hỏi.

- Không sai, ta biết ngươi chỉ là một ngũ kiếp bán thần mà có thể thuận lợi đi tới đây thực lực khẳng định không tầm thường, nhưng ngươi muốn ở trước mặt ta làm anh hùng cứu mỹ nhân, không đủ!

Trên mặt Mẫn U hiện lên tia trào phúng nói.

- Tuy rằng ta không đồng ý cách nhìn của ngươi, nhưng có một câu ta thật sự đồng ý với ngươi – thì chính là trên thế giới này chỉ có thực lực là trọng yếu nhất, chỉ có thực lực mới là sự thật cuối cùng để chứng minh!

Tần Phàm vẫn thản nhiên nói.

Ngay tiếp theo, hai tay hắn siết chặt, tinh thần ngưng tụ thành một viên mầm móng chậm rãi chìm vào bên trong nguyên giới.

Phần Thần bí kỹ kích phát!

Oanh!

Viên tinh thần mầm móng vừa đi vào trong nguyên giới, lập tức liền thiêu đốt lên, uy lực đại tăng, mà khí thế quanh thân hắn lập tức mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Ông!

Tùy theo hoạt hóa Kỳ Lân ma thân.

Đối mặt với người trước mắt, hắn cảm thấy nhất định phải xuất ra lực lượng càng mạnh.

- Nguyên lai còn cất giấu thực lực như vậy, chẳng thể trách có tự tin!

Crypto.com Exchange

Chương (1-1204)