← Ch.1083 | Ch.1085 → |
Nhìn xem Chương Nhất Thiên tràn đầy không câm lòng từ trên trời trụy lạc, trong đôi mắt của Tần Phàm cũng không khỏi xuất hiện một tia kinh ngạc, tuy hắn giết chết Chương Nhất Thiên cũng không có vấn đề gì, nhưng muốn giết dứt khoát lưu loát như vậy vẫn có chút độ khó, hắn đoán chừng mình ít nhất cũng phải sử dụng đến Ma Tướng quyền mới có thể làm được.
Nhưng một mũi tên vừa rồi kia, chỉ là một mũi tên, Kim Sắc lưu quang nhàn nhạt xẹt qua chân trời, Chương Nhất Thiên liền chết rồi!
Nói như thế nào Chương Nhất Thiên này cũng có được thực lực ít nhất tiến vào Top 50, dĩ nhiên lại bị chết nhẹ nhàng như vậy, cái này không khỏi làm hắn cảm giác được kinh ngạc. Chỉ sợ dù là bản thân Chương Nhất Thiên, cũng chết có chút khó có thể nhắm mắt.
Chết cũng không biết là chết như thế nào!
- Kim Sắc lưu quang...
Cảm giác được có chút quen thuộc, lập tức ánh mắt của Tần Phàm dời đi, sau đó liền chứng kiến một thân ảnh kiện tráng ở phía xa rất nhanh bay tới.
Không phải người khác, đúng là Hồng Mục Chiến Trư Tần Chiến.
Thấy vậy, hắn khẽ chau mày.
Lúc này Tiểu Chiến vẫn là bộ dáng thiếu niên đầu trọc, trong tay còn cầm cự cung màu đen, vừa rồi chắc hẳn là hắn cầm cự cung kia bắn chết Chương Nhất Thiên rồi. Trước đây Tần Phàm cũng đã thấy Tiểu Chiến ra tay, nhưng uy lực của mũi tên vừa rồi, so với lúc trước không biết đề cao gấp bao nhiêu lần.
- Lão đại.
Sau khi Tần Chiến hời hợt bắn chết Chương Nhất Thiên, rất nhanh liền bay xuống trước mặt Tần Phàm, trong miệng thì nịnh nọt hướng Tần Phàm nói ra:
- Lão đại, hiện tại cổng truyền tống này đã mở ra, ngươi đi trước...
Hắn nhìn nhìn bốn phía, phát hiện còn có những người khác muốn tới, hắn lại tự tin vỗ vỗ lồng ngực tiếp tục nói:
- Những người này giao cho ta đối phó là được, một mũi tên của Tiểu Chiến ta có thể giết một cái rồi.
- Ta không cần ngươi hỗ trợ, ngươi đi đi.
Bất quá lúc này sắc mặt Tần Phàm lại hơi trầm xuống, cũng không có cho Tiểu Chiến thái độ tốt gì, trong miệng hắn trực tiếp hờ hững nói, sau đó bỗng nhiên vươn tay ra nhẹ nhàng đẩy thân thể hắn về phía trước, trực tiếp đưa hắn vào bên trong cổng truyền tống.
Tiểu Chiến tự nhiên sẽ không phòng bị đối với Tần Phàm, hơn nữa cho dù biết rõ Tần Phàm ra tay đối với nó, nó cũng sẽ không đi phản kháng, lúc này hắn vốn chính là đứng cách cổng truyền tống không xa, bị Tần Phàm nhẹ nhàng đẩy như vậy, liền trực tiếp chui vào đến trong truyền tống.
Cái cổng truyền tống này một khi tiến vào, là không thể đi ra lần nữa, rất nhanh hào quang hiện lên, sắp sửa đưa hắn đến chiến trường tiếp theo.
- Lão đại... ngươi không muốn Tiểu Chiến nữa sao.
Nghe được thoại ngữ y nguyên hờ hững của Tần Phàm, hai mắt của Tiểu Chiến không khỏi đỏ lên, cái mũi đau xót thậm chí mang theo khóc nức nở kêu lên. Tâm hắn đau như cắt, lại không phải làm giả, nhìn ra được hắn đối với Tần Phàm là có quyến luyến cùng cảm tình rất sâu.
Bất quá cổng truyền tống này xuất hiện nhanh, biến mất cũng rất nhanh, thời gian không quá mấy cái hô hấp, rất nhanh liền trực tiếp biến mất ở trên chiến trường.
Chỉ có thanh âm cuối cùng kia truyền vào đến trong tai Tần Phàm, nghe được thanh âm này, tuy Tần Phàm quyết tâm muốn đoạn tuyệt quan hệ cùng Tiểu Chiến, nhưng trong lòng vẫn không khỏi có chút tê rần, con mắt giống như thổi vào hạt cát, ẩn ẩn cảm thấy đắng chát.
- Có chuyện gì, để cho ta một người đi đối mặt là được...
Nhưng một lát sau, hắn hít sâu một hơi, ngửa đầu nhìn lên trời không, thanh âm có chút buồn vô cớ, như bị mất vật gì đáng quý tự nói ra.
Yêu Thần Đảo, hắn thủy chung là phải đi, nhưng mà một người đi là được rồi. Hiện tại là có ngàn vạn người đang xem, nói không chừng Yêu Thần kia cũng sẽ chú ý đến nơi đây, hắn không muốn khiến người khác cảm thấy hắn và Tiểu Chiến có quá nhiều quan hệ, để tránh cho Tiểu Chiến bị Yêu Thần nghi kỵ.
Hắn giảm bớt tiếp xúc cùng Tiểu Chiến, cũng là vì tốt cho nó.
Nhưng mà, cho dù là như vậy, hành vi của hắn vẫn bị Mạc Lợi Đảo chủ một mực chú ý hắn phát hiện. Trên thực tế, sau khi Lăng Cầm không chịu nổi thối lui ra khỏi trận đấu, toàn bộ Mạc Lợi Thần Đảo chỉ có Tần Phàm là còn có hi vọng, Mạc Lợi Đảo chủ không chú ý hắn thì cũng không biết chú ý ai rồi.
- Tần Phàm hắn là chuyện gì xảy ra? Dĩ nhiên đem cơ hội tiến vào trước 100 đưa cho tiểu tử Yêu Thần Đảo này?
Chứng kiến một màn kia, sắc mặt Mạc Lợi Đảo chủ cũng phải thay đổi, phải biết rằng vinh dự ngàn năm của toàn bộ Mạc Lợi Đảo là phải dựa vào Tần Phàm đi tranh thủ rồi.
- Có phải Tần Phàm biết rõ đánh không lại thiên tài Yêu Thần Đảo kia, cho nên mới chủ động để cho hắn đi hay không?
Thái Hư đảo chủ thì nói ra, vừa rồi một màn kia bởi vì phát sinh quá nhanh, hắn cũng xem không quá tinh tường.
- Sẽ không, khi Thần Đảo Thiên Tài Chiến bắt đầu ta đã nhìn thấy Tần Phàm cùng tiểu tử Yêu Thần Đảo kia nói chuyện rất nhiều, ta đoán chừng trước kia hai người này chỉ sợ là có nhận thức, chỉ là không biết vì cái gì một cái ở Mạc Lợi Thần Đảo, một cái ở Yêu Thần Đảo mà thôi.
Mạc Lợi Đảo chủ lắc đầu trầm giọng nói ra.
- Thì ra là thế.
Thái Hư đảo chủ nhìn Tần Phàm phía dưới, lại nói:
- Bất quá dùng thực lực của Tần Phàm, có lẽ lại đoạt một cổng truyền tống cũng không có vấn đề gì a?
- Chỉ hy vọng như thế a.
Mạc Lợi Đảo chủ bất đắc dĩ nói ra, bất quá hắn biết rõ Tần Phàm buông tha cho cổng truyền tống vừa rồi kia, kế tiếp cạnh tranh nhất định là càng thêm kịch liệt, muốn lại đạt được nhất định là sẽ gian nan hơn rất nhiều.
Mà ở bên trong chiến trường Thần Đảo Thiên Tài Chiến phía dưới, vốn có mấy người dự thi hướng về Tần Phàm xông tới, lúc này nhìn thấy cổng truyền tống biến mất, trên mặt đều không khỏi xuất hiện vẻ thất vọng, cái này ý nghĩa danh ngạch tiến vào trước 100 tên lại lần nữa thiếu đi một cái rồi.
Nhìn chung toàn trường, lúc này cổng truyền tống xuất hiện cũng đã có hơn ba mươi cái, hơn nữa những cổng truyền tống này đều bị người đoạt chiếm thành công, rất nhanh biến mất khỏi chiến trường, cái này làm cho tranh đoạt trong sân trở nên càng thêm tàn khốc.
Trên cơ bản một cổng truyền tống xuất hiện, đều ít nhất dẫn tới bảy tám người đến đây tranh đoạt, nguyên một đám thi triển bản lĩnh toàn thân, không đầu rơi máu chảy là không bỏ qua.
- Đã thiếu đi một cổng truyền tống, như vậy liền giết chết một người giảm bớt một danh ngạch cạnh tranh a.
Trong đó có hai người rời đi, nhưng vẫn có hai người thì kết thành đoàn thể hướng về Tần Phàm đánh tới, muốn chém giết Tần Phàm để giảm bớt số lượng.
Thực lực hai người này đều là Lục kiếp Bán Thần đỉnh phong, khí thế hung hung, tốc độ cực nhanh.
Từ trên cao nhìn xuống, cơ hồ là đồng thời phát ra tiến công hung mãnh. Có thể đến nơi đây, tự nhiên không phải là kẻ yếu, tùy tiện thi triển ra đều là Chung Cực cấp Bán Thần kỹ, uy lực bất phàm.
- Muốn chết!
Mà lúc này Tần Phàm rõ ràng cho thấy tâm tình không tốt lắm, thấy hai người kia công kích đến, trên mặt của hắn xuất hiện một vẻ hung ác, sát khí trên người trở nên lẫm lẫm.
*****
Nếu như là ba Lục kiếp Bán Thần đỉnh phong cường giả, hắn có lẽ còn có chút khó có thể ứng phó, nhưng hiện tại chỉ có hai cái, từ khi tiến nhập cửa thứ sáu đến nay, hắn một mực đều không có động thủ, nhưng lại có đầy đủ tin tưởng.
Nhiều nhất là sử dụng một lá bài tẩy mà thôi.
Trên thân thể bao trùm lấy Kỳ Lân giáp màu xanh lá cây sáng bóng, thân thể của Tần Phàm lao về phía trước, thu hồi Vương Trù Đao, hai đấm đồng xuất.
- Kỳ Lân gào thét!
Âm thanh vừa rơi, hai đầu Kỳ Lân cực lớn ở giữa không trung đập ra, một cổ kình lực cường hoành khủng bố mạnh mẽ hấp thu Nguyên Giới chi lực trong cơ thể Tần Phàm đi qua, ngưng tụ ở chỗ nắm đấm, tiếng gầm Kỳ Lân cực lớn kia từ bên trong Đoạt Thần Quyền Sáo lao ra, như là có ngàn vạn khốn lung chi thú, vào lúc đó muốn dốc hết lực lượng phá tan lao lung.
Hai hư ảnh Kỳ Lân cự đại, ở giữa không trung lao nhanh lấy, những nơi đi qua kia, có một loại khí thế không gì có thể kháng cự, đồng dạng là muốn xé rách hư không.
Một chiêu Kỳ Lân gào thét này, uy lực của nó so với lúc trước thời điểm Tần Phàm ở Mạc Lợi Thần Đảo không biết tăng lên bao nhiêu, vốn hắn ở trạng thái Kỳ Lân ma thân thi triển cũng đã là gấp đôi Kỳ Lân gào thét, hiện tại đạt tới Ngũ kiếp Bán Thần đỉnh phong cùng trải qua cảm ngộ ở đảo chủ khu, ít nhất có thể đạt tới gấp ba lần trở lên!
Nói cách khác mỗi một đầu hư ảnh Kỳ Lân này, uy lực đều đủ để so sánh, thậm chí vượt qua Chung Cực cấp Bán Thần kỹ đại thành.
- Đã muộn.
Thần sắc của Tần Phàm lạnh như băng, Nguyên Giới chi lực trong cơ thể không ngừng tuôn ra, thậm chí đã vận dụng đến Long Thần Nguyên Giới chi lực rồi. Cuồn cuồn cuộn cuộn, khủng bố vô cùng, hai đầu Kỳ Lân kia đã cơ hồ ngưng tụ thành thật thể, quang mang màu xanh lạnh lùng làm toàn trường có thể thấy được, để cho người không thể nhìn gần.
Hai người kia mới vừa vặn ngưng tụ lại Nguyên Giới phòng ngự của mình, hai đầu Kỳ Lân kia liền thôn phệ công kích vừa rồi của bọn hắn phát ra, hơn nữa rất nhanh xông tới, hung hăng đâm vào phía trên phòng ngự bên ngoài thân của bọn hắn.
Oanh!
Nguyên Giới phòng ngự của bọn hắn, cơ hồ là không có quá nhiều tác dụng, rất nhanh đã trực tiếp cáo phá, trên mặt của bọn hắn xuất hiện một vẻ khó tin, mà thân thể của bọn hắn thì như là diều bị đứt dây bắt đầu ở trên bầu trời trụy lạc.
Ồ...
Hai tay của Tần Phàm lại lần nữa duỗi ra về phía trước, Thanh Long Thám Trảo!
Hai Thanh Long móng vuốt cự đại liền bắt lấy hai người kia, trực tiếp kéo đến trước mặt của hắn.
- Tiểu tử, ngươi tốt nhất là thả chúng ta ra, chúng ta chính là thủ hạ của Hư Thần Đảo Bạch Trường Thiên thiếu gia, nếu như ngươi giết chúng ta, Bạch thiếu gia sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Một người trong đó một bên giãy dụa lấy, một bên thì trong miệng phát ngôn bừa bãi nói ra.
- Đúng vậy, tiểu tử, thực lực của ngươi hoàn toàn chính xác không tệ, nhưng đắc tội Hư Thần Đảo chúng ta, đối với ngươi không có chỗ tốt gì, buông tha chúng ta, có thể hướng Bạch thiếu gia chúng ta lấy một cái nhân tình, để cho hắn ở thời điểm gặp được ngươi sẽ tha cho ngươi một mạng.
Người dự thi khác cũng nói ra.
- Các ngươi dám uy hiếp ta?
Hai con ngươi của Tần Phàm lạnh lùng nhìn xem hai người dự thi giãy dụa lấy kia, trong miệng lạnh lùng nói, Thanh Long móng vuốt cầm lấy hai người, hoàn toàn không có ý tứ buông lỏng.
- Bạch thiếu gia! Bạch Trường Thiên thiếu gia đang ở bên cạnh, tiểu tử, hắn bây giờ nhìn thấy ngươi rồi...
Hai người này tựa hồ cũng không có nghe ra sát khí trong giọng nói của Tần Phàm, một người trong đó còn bỗng nhiên mở lời nói ra, tựa hồ là bắt được một cây cỏ cứu mạng vậy.
Nhưng mà, thanh âm của hắn vẫn chưa hoàn toàn rơi xuống, liền im bặt mà dừng.
Oanh! Oanh!
Hai đạo kình lực cường đại từ trong cơ thể Tần Phàm lao ra, rất nhanh liền thông qua Thanh Long móng vuốt kia đưa vào trong thân thể hai người này, kình lực mãnh liệt bành trướng, rất nhanh liền mang đi tánh mạng của hai người.
- Bạch Trường Thiên thiếu gia...
Một người trong đó ở trước khi chết liền dùng tất cả khí lực phẫn nộ hô lên, toàn bộ chiến trường cũng rõ ràng có thể nghe thấy.
Lập tức, Tần Phàm liền cảm giác được một ánh mắt lạnh như băng, từ bên kia chiến trường xuyên thấu qua trên mười vạn trượng khoảng cách mà đến, tuy cách cực xa, nhưng sát cơ nhàn nhạt trong đó kia, lại để cho tất cả người dự thi xuất hiện ở đây đều không khỏi thân thể khẽ run lên, sau đó xa xa tránh lui mà đi...
Cảm giác được ánh mắt đến từ phương xa kia, Tần Phàm vẫn như không nghe không thấy, sau khi giết chết hai người dự thi đến từ Hư Thần Đảo, gỡ xuống Trữ Vật Giới Chỉ của bọn hắn, sau đó trực tiếp quẳng thi thể đi, thậm chí thần sắc cũng không cải biến thoáng một phát.
Bạch Trường Thiên này hắn ngược lại cũng đã được nghe nói, chính là con trai của Hư Thần Đảo Bạch Huyền Cơ, cha của hắn càng không cần phải nói, đó là nhân vật truyền thuyết nói ở trong bảy mươi hai đảo chủ cũng có thể xếp tiến Top 3. Mà thực lực bản thân hắn nghe nói cũng sớm đến được Lục kiếp Bán Thần đỉnh phong, thâm bất khả trắc, chính là một trong những người có tư cách đoạt giải quán quân của Thần Đảo Thiên Tài Chiến lần này.
Đây không phải một nhân vật đơn giản, lần này trong Thần Đảo Thiên Tài Chiến có thể tới đây, từng cái đều là thiên tài đỉnh phong trong Tân Thế Giới, một ánh mắt có thể khiến phần đông người dự thi tránh lui, có thể thấy được thực lực cùng với lực chấn nhiếp cường đại của Bạch Trường Thiên này.
Bất quá, chính là bởi vì ở chỗ này đều là thiên tài cường giả đỉnh phong của Tân Thế Giới, nên Tần Phàm hắn hoàn toàn không cần tự coi nhẹ mình, bởi vì hắn cũng là cường giả!
Thông qua cùng nhau đi tới này, hắn đã chứng minh thực lực của mình, ở chỗ này, hắn không cần sợ bất luận kẻ nào. Những người khác, coi như là cái thiên tài gì, ở trong mắt hắn cũng chỉ là hai chữ "Đối thủ" không tệ.
Thực lực của Bạch Trường Thiên này hoàn toàn chính xác rất cường, nhưng mà cùng với Hách Kiếm đồng dạng, là đối thủ mạnh mẽ của hắn trong Thần Đảo Thiên Tài Chiến mà thôi.
Nếu như gặp gỡ, muốn chiến liền chiến!
Cất kỹ Trữ Vật Giới Chỉ của hai người dự thi Hư Thần Đảo, Tần Phàm bình tĩnh xoay người lại, xa xa cùng Bạch Trường Thiên kia bốn mắt nhìn nhau.
Mà ánh mắt của Bạch Trường Thiên kia thập phần cường thế, thậm chí có loại hương vị từ trên cao nhìn xuống, tựa hồ như khinh thị, đúng vậy, tuy Tần Phàm giết chết hai thủ hạ của hắn, nhưng trong lòng của hắn, một người dự thi chỉ là Ngũ kiếp Bán Thần cảnh giới, căn bản còn chưa đủ để làm đối thủ của hắn.
← Ch. 1083 | Ch. 1085 → |