Vay nóng Homecredit

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 1101

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 1101: Cửa Ải Cuối Cùng
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Shopee


- Kính xin Nguyên Hoàng đảo chủ bớt giận, Tần Phàm đây cũng là bất đắc dĩ, bất quá hôm nay viện thủ chi ân, tại hạ tất ghi nhớ trong lòng.

Thấy bộ dạng Nguyên Hoàng vẫn chưa nguôi cơn tức, Tần Phàm liền ngay ngắn nghiêm mặt nói ra.

Kỳ thật hắn cũng biết, mình vừa rồi tiến hành Ma chủng Luyện Thể lần thứ tư, động lực năng lượng cần có cực kỳ khổng lồ, đối với Nguyên Hoàng tiêu hao đoán chừng cũng là một con số khủng bố, trách không được đối phương sẽ tức giận đối với hắn như vậy.

Đương nhiên, hắn cũng không phải cái loại bạch nhãn lang, hôm nay đã nhận một cái ân tình không lớn không nhỏ của đối phương, tự nhiên sẽ không quên, ngày sau có cơ hội chắc chắn báo đáp.

- Cái này còn không sai biệt lắm.

Nghe vậy, lúc này thần sắc của Nguyên Hoàng mới trì hoãn một chút, liếc nhìn Tần Phàm, sau đó nói ra.

Một lần đột phá cần dùng đến năng lượng lớn như vậy, đột phá như vậy há có thể là tầm thường? Hắn cũng nhìn ra được tiền đồ võ đạo của Tần Phàm nhất định là vô lượng, có thể làm cho một thiên tài cường giả ngày sau có cơ hội trở thành đảo chủ như vậy thiếu mình một cái nhân tình, coi như là đủ rồi.

- Cảm ơn Nguyên Hoàng đảo chủ thành toàn.

Nghe được ngữ khí của đối phương chậm lại, trong nội tâm Tần Phàm cũng khẽ thở phào nhẹ nhõm, lần nữa thi lễ một cái nói ra. Tối thiểu trên cấp bậc lễ nghĩa là không thể bắt bẻ, tin tưởng đối phương cũng không tiếp tục vì sự tình này mà khó xử hắn.

Một danh xưng đảo chủ cấp cường giả, hắn hiện tại đích thật là không nên đi đắc tội.

- Tốt rồi, như vậy kế tiếp ta tuyên bố danh sách vượt qua kiểm tra cửa ải này a.

Nguyên Hoàng nhẹ gật đầu, phất ống tay áo một cái, lại lộ ra trung khí mười phần mở lời nói, thanh âm rơi vào từng nơi hẻo lánh trong hội trường.

- Ở cửa ải này, hai người Dương Lỗi, Bác Hòa Nguyên khiêu chiến chính mình thất bại, đào thải ra khỏi cục, một hồi hai người các ngươi tiến hành đối chiến, quyết ra thứ chín cùng thứ mười. Mà Bạch Trường Thiên, Trình Khinh Vân, Chu Nhược, Mạnh Cương, Tần Chiến, Vu Quân Nhạc, Liễu Tri Thánh cùng Tần Phàm tám người thành công đánh bại hình chiếu chính mình, thông qua được cửa khảo nghiệm này, trước tám sẽ từ trong các ngươi quyết ra.

Hai người thất bại, tám người thành công.

Cái này là kết quả của một cửa vừa rồi kia.

Đối với kết quả này khán giả vẫn có thể đủ tiếp thụ, dù sao mười người dự thi này thông qua trùng trùng điệp điệp khảo nghiệm tới đây, từng cái đều là siêu cấp thiên tài của cả Tân Thế Giới. Đều có được tiềm lực vô tận, có thể ở trong Nguyên Hoàng ảo cảnh siêu việt mình cũng là bình thường.

- Kế tiếp sẽ là trận đấu như thế nào, là một chọi một sao?

Hai người thất bại, ảm đạm từ cổng truyền tống chỉ định rời đi, mà tám người dự thi thành công lúc này đều nhìn lên Nguyên Hoàng trên trời không, cùng đợi tỷ thí kế tiếp an bài.

Còn lại tám người dự thi, cũng dễ dàng phân thành bốn tổ đối chiến.

Trong đó Mạnh Cương đến từ Quyền Thần Đảo kia là một đại hán toàn thân vạm vỡ, gương mặt thô cuồng, mày rậm mắt to, trên đầu còn cột một bím tóc, xem có chút quái dị, trên người tản ra một loại kim loại sáng bóng, chắc là thiên tài tu luyện Kim hệ năng lực cảnh giới cực cao a.

Đến từ Nữ Đế đảo Chu Nhược, là một nữ tử khí chất cùng Kỷ Huyên Nhi có chút tương tự, một đầu tóc dài màu bạc. Mà hai con ngươi vậy mà cũng là màu trắng bạc, con mắt cơ hồ nhạt không thể thấy. Bất quá lại không cho người một loại cảm giác trống rỗng, mặt khác còn có thể ẩn ẩn cảm giác được trên người nàng tản mát ra lãnh ý, cả người như khối băng khó có thể tiếp cận.

Còn hai người Vu Quân Nhạc và Liễu Tri Thánh.

Người phía trước chính là đến từ Dạ Thần Đảo thần bí, là một nam tử toàn thân hắc y, ăn nói có ý tứ, nghe nói người trên thần đảo này một ngày có hai mười giờ đều là sinh hoạt trong ban đêm. Chỉ có bốn giờ là ban ngày, đều có được năng lực thập phần thần bí, để cho người rất khó coi ra sâu cạn. Vu Quân Nhạc thì đáng giá người chú ý nhất chính là, hắn còn che một con mắt, tựa hồ cất dấu mũi nhọn đáng sợ.

Thứ hai thì đến từ Thư Thánh Thần Đảo, là một ngọc diện thư sinh mặc áo bào trắng nho nhã, còn cầm một cây quạt xếp, xem giống như một mực đều mang theo ý cười, ngược lại là phong độ mười phần. Thư Thánh Thần Đảo này trên thực tế cũng là Thần Đảo danh xưng Thần Cấp, chỉ là Thần Đảo đảo chủ này hết sức kỳ quái, không xưng Thần, tự xưng Thánh, cùng Dạ Thần Đảo đều là Thần Đảo thần bí mà đặc thù.

Chỉ là đừng nhìn bộ dạng Liễu Tri Thánh như thư sinh vô hại kia, ở trong trận đấu phía trước vẫn luôn là ít xuất hiện, cơ hồ người dự thi đụng phải hắn, tám chín phần mười nghe hắn nói mấy câu sẽ chủ động nhận thua.

Về phần Trình Khinh Vân đến từ Thủy Thần đảo kia, khóe mắt hẹp dài, mũi ưng, gương mặt có thể được xưng tụng hai chữ anh tuấn, bất quá lại cho người một cảm giác thập phần âm nhu, có lẽ là bởi vì hắn am hiểu Thủy hệ năng lực, cả người xem như là thủy tố, da thịt vậy mà ẩn ẩn có chút Thủy Lam trong suốt.

Tuy còn không có giao thủ, nhưng Tần Phàm đối với mấy người kia cảm giác đầu tiên là thực lực không thấp, cũng không phải thế hệ dễ dàng đối phó. Trong đó thời điểm Tần Phàm dò xét mấy người kia, Mạnh Cương đến từ Quyền Thần Đảo cũng vừa vặn cùng ánh mắt hắn đụng nhau chung một chỗ, còn lộ ra hàm răng trắng noãn nhìn hắn cười cười, chỉ là nụ cười kia không thể không nói có chút khó coi, có điểm giống một con đại tinh tinh nhếch miệng.

Bất quá Tần Phàm sẽ không để ý, đáp lễ một nụ cười thản nhiên, nhẹ gật đầu, quay đầu tiếp tục nghe Nguyên Hoàng tuyên bố trận đấu.

- Kế tiếp là trận đấu trước tám của các ngươi rồi, qua một hồi các ngươi sẽ tiến vào một đại chiến trường tiến hành quyết chiến cuối cùng, ở trong đó các ngươi sẽ quyết ra tất cả thứ tự trước tám, yêu cầu cụ thể, sau khi các ngươi tiến vào chiến trường sẽ có nhắc nhở. Cái này tuy là cửa ải cuối cùng, nhưng ở trong đó các ngươi lại không chỉ trải qua một lần khảo nghiệm, hi vọng các ngươi có thể chú ý điểm này.

Lúc này ánh mắt của Nguyên Hoàng đảo qua tám người dự thi, sau đó rất có ý tứ tuyên bố nói ra.

Sau đó ống tay áo của hắn vung lên, một cái cổng truyền tống mới xuất hiện ở bên trong chiến trường. Cái cổng truyền tống này cực lớn, tản ra kim quang trong suốt, thần bí khó lường, lại mang theo một loại lực lượng hấp dẫn cực lớn.

Cái cổng truyền tống này đi thông đúng là cửa ải cuối cùng của Thần Đảo Thiên Tài Chiến lần này rồi.

Nghe vậy, tám người dự thi đều hơi ngưng tụ tinh thần, nhìn về cổng truyền tống phía trước kia. Cổng truyền tống cuối cùng này, đối với bọn hắn mà nói chính là cánh cửa đi thông đỉnh phong một đời tuổi trẻ mạnh nhất trong Tân Thế Giới của bọn hắn, chỉ chờ Nguyên Hoàng tuyên bố, bọn hắn sẽ tiến vào trong đó tiến hành giác trục cuối cùng.

*****

- Đệ nhất thiên tài, sẽ là ta.

Tám người này, cơ hồ trong nội tâm từng cái đều có tín niệm cực kỳ kiên định, bọn hắn đều tự tin mình không thua bất kỳ một thiên tài nào khác.

Vô luận là ai, bọn hắn đều không sợ chiến một trận!

- Đi thôi, chúc các ngươi may mắn.

Một lát sau, trong ánh mắt nóng bỏng của tám người, Nguyên Hoàng rốt cục lại lần nữa phất phất tay, khẽ cười nói. Nhìn ra được, dù là hắn đối với trận đấu kế tiếp cũng cảm thấy hết sức hứng thú.

Nghe được tuyên bố, tám người dự thi đều có chút không thể chờ đợi được tiến vào trong đó.

- Lão đại, nếu như ở bên trong gặp được ngươi, ta sẽ lập tức nhận thua.

Trước khi tiến vào, Tiểu Chiến đột nhiên quay đầu nhìn Tần Phàm thấp giọng nói ra.

- Không cần.

Nghe vậy, Tần Phàm lại không khỏi nhướng mày nói ra, bất quá khi hắn lại muốn nói gì, Tiểu Chiến đã rất nhanh biến mất ở bên trong cổng truyền tống, hắn bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó cũng đi vào.

Hắn làm sao có thể sẽ để cho Tiểu Chiến nhường cho.

Nhưng hôm nay, cũng chỉ có thể đến lúc đó mới quyết định rồi.

Tiến vào cổng truyền tống, như thường ngày, hào quang lập loè, cảnh vật trước mắt rất nhanh dần dần biến mất, thân thể thì hướng về cửa truyền tống mà đi.

- Chính là chỗ này?

Khi mở mắt ra lần nữa, Tần Phàm liền phát hiện mình đã đi tới một địa phương mới.

Phóng mắt nhìn đi, phát hiện đây là một chiến trường thật lớn. Bất quá cái chiến trường này không phải đất bằng giống mấy cửa phía trước, ở chỗ này dĩ nhiên là có rất nhiều tòa núi cao thật lớn, ẩn ẩn tầm đó còn có sương mù tràn ngập, căn bản không thể nhìn rõ trong đó còn cất dấu cái gì.

- Cái chiến trường này đến tột cùng là muốn tỷ thí như thế nào?

Hắn không khỏi nghi hoặc.

Sau đó hắn lại thử thử, phát hiện ở chỗ này là bị hạn chế phi hành, hắn tối đa bay đến không trung hơn mười mét liền cảm giác được một loại áp lực rất lớn, cho dù là sử dụng Chu Tước Chi Dực cũng khó có thể tiếp tục hướng lên phi hành, muốn trực tiếp vượt qua núi cao càng là không thể nào.

- Xem ra chỉ có thể chậm rãi thăm dò rồi.

Thấy vậy, trong nội tâm Tần Phàm thầm suy nghĩ nói.

Chỉ có thể đi bộ bước.

Đi không lâu.

Thanh âm nhắc nhở vào lúc đó bắt đầu vang lên bên tai nhiều lần:

- Ven đường một mực tiến lên, ngươi sẽ gặp được cửa khẩu thứ nhất.

- Ngươi bây giờ có thể lấy được nhắc nhở là, ở đạo cửa khẩu kia, phải có tín vật đặc biệt mới có thể thông qua, về phần là tín vật gì, đến chỗ đó xem sau sẽ biết.

- Cái cửa khẩu thứ nhất này xem như là một đạo cửa khẩu, tuy phương hướng các ngươi tiến vào có thể sẽ bất đồng, nhưng trong tám người các ngươi chỉ có sáu người có thể thông qua, có hai người sẽ mất đi tư cách tiếp tục đi tới.

- Sau khi thông qua được đạo cửa khẩu kia, có hai người dự thi may mắn có thể trực tiếp tiến vào cửa khẩu tiếp theo, nhưng có bốn người thì sẽ ở cửa ải này đụng cùng một chỗ, bốn người này phải trải qua một cuộc chiến đấu, hai người thắng được có thể cùng hai người dự thi may mắn phía trước tiếp tục tiến vào cửa sau.

- Tới khi đó sẽ có quy tắc mới, sau khi thông qua sẽ đạt được, chúc các ngươi may mắn.

...

- Cái phương thức dự thi này thật đúng là...

Tần Phàm nhận ra thanh âm nhắc nhở này là thanh âm của người ở mấy cửa trước, có thể phán định không phải những người dự thi khác đối với hắn tiến hành quấy nhiễu. Chỉ là, nghe phương thức trận đấu phức tạp mà đặc biệt như thế, trong nội tâm hắn cũng có chút bất đắc dĩ.

Bất quá hắn lại nghe được ra, ở cửa ải này đối với các loại năng lực của người dự thi đều có yêu cầu cực cao.

Đầu tiên, phải trước tiên đến cửa thứ nhất mới có thể biết nội dung tín vật, đây nhất định là cần khảo nghiệm tốc độ của tất cả người dự thi.

Sau đó còn phải đi vòng vèo tìm tín vật. Cái này có lẽ muốn khảo nghiệm lực cảm ứng của tất cả người dự thi, thậm chí hắn đoán chừng cái tín vật này chắc có lẽ không dễ dàng đạt được, nói không chừng còn phải tiến hành chiến đấu.

Dù là thông qua cửa khẩu thứ nhất này, lại vẫn phải khảo nghiệm vận khí một lần!

- Thật đúng là đủ giày vò người. Không biết là tên hỗn đản nào lại nghĩ ra nhiều trò như vậy

Trong miệng nói thầm hai câu, Tần Phàm cũng không hề dừng lại, dưới chân đạp mạnh, bắt đầu hướng về trong núi phóng đi.

- Cửa ải cuối cùng này xem rất có ý tứ đây.

- Đúng vậy a, còn phải khảo nghiệm đến tốc độ, sức quan sát, lực cảm ứng còn có năng lực tác chiến của từng người dự thi.

- Hắc hắc, còn phải khảo nghiệm đến vận khí, không biết ai có thể vận khí tốt như vậy, trực tiếp vượt qua lôi đài thi đấu của cửa thứ hai.

- Khâu thứ nhất của cửa ải cuối cùng này thật không dễ thông qua được a.

Nhìn chiến trường cự đại phía dưới, tám người dự thi từ khắp nơi xuất phát, ở trong sơn đạo phức tạp kia tìm kiếm con đường, đều cảm giác được thập phần thú vị, trong đó triển khai thảo luận nhiệt liệt.

Ở bên trong sơn thể mênh mông phía dưới, tám người dự thi thân ở trong đó lộ ra thập phần nhỏ bé. Nhưng ở đây cơ bản đều là Bán Thần cường giả, tăng thêm từ trên cao nhìn xuống, nhìn kỹ vẫn là thấy rất rõ ràng.

Sưu sưu sưu sưu...

Trong quần sơn, tốc độ của Tần Phàm cực nhanh, có khi còn trực tiếp thi triển không gian xuyên việt, dựa vào cảm ứng, một mực hướng về cửa thứ nhất kia phóng đi. Dù sao hắn đã ở trước mặt mọi người thi triển qua năng lực thuấn di này, cũng không hề cần ẩn tàng nữa.

Bất quá khi chứng kiến Tần Phàm chạy vội một hồi, đột nhiên lại xuất hiện ở ngoài mấy ngàn mét, tốc độ kinh người cùng biến hóa này, vẫn là để cho không ít người xem kinh hô, thậm chí không ít đảo chủ cấp cường giả cũng ghé mắt.

Tóm lại, lúc này Tần Phàm lộ ra đầy đủ chú mục.

Một tuyệt thế thiên tài như vậy, vô luận cuối cùng nhất kết quả của hắn như thế nào, đều sẽ bị vô số người nhớ kỹ cùng tán dương.

Trên thực tế, hiện tại Tần Phàm so với ban đầu ở Tàng Long bình nguyên, đối với năng lực không gian cũng đã tăng lên sâu sắc, một lần xuyên việt mấy ngàn thước cũng lộ ra rất nhẹ nhàng, nếu như thi triển toàn lực, một lần đã có thể xuyên việt hơn vạn mét, bất quá tiêu hao rất lớn, cũng không thể trường kỳ thi triển.

- Tốc độ này của ta có lẽ coi như là nhanh nhất trong tám người dự thi rồi?

Tần Phàm cảm giác mình cũng không cần thi triển tốc độ quá nhanh, hắn phải tận lực giữ lại thực lực, để ngừa sẽ gặp phải những đối thủ khác.

- Trải qua lần thứ tư Ma chủng Luyện Thể này, ta nghĩ hiện tại ta chống lại những người dự thi khác có lẽ sẽ lộ ra nhẹ nhõm không ít a?

Bất quá trong lòng của hắn cũng không quá sợ hãi gặp phải những người khác. Ngược lại là ẩn ẩn có chút chờ mong, bởi vì muốn thử thực lực của mình đạt tới trình độ nào.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1204)