Vay nóng Tima

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 1118

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 1118: Cuộc chiến huynh đệ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Lazada


- Không có khả năng!

Lúc này Bạch Trường Thiên cắn răng, trên khóe miệng đã có máu tươi đỏ thẫm chảy xuống, hắn không cam lòng toàn lực thúc dục lấy Lưu Ly Liệt Dương, thậm chí Lưu Ly toàn thân đã biến thành huyết kim chi sắc.

Bất quá, y nguyên vẫn là không thể cải biến được kết cục.

Lúc này hai mắt của Tần Phàm bình tĩnh, bốn cánh tay Ma Tướng sau lưng cực lực hướng lên, cuối cùng rốt cục cũng phá tan Liệt Dương kia. Sau đó bốn cánh tay thu lại, trực tiếp hướng về bản thể của Bạch Trường Thiên phía dưới đánh tới.

Phốc!

Lưu Ly Liệt Dương này toái mất, lập tức làm cho sắc mặt Bạch Trường Thiên trắng nhợt, sau đó trong miệng mạnh mẽ phún ra một ngụm máu tươi.

Vèo...

Mà lập tức bốn cánh tay Ma Tướng cường đại kia tiếp tục hướng về hắn rơi xuống, ngay sau đó hắn bỗng nhiên hướng về hư không đạp mạnh, dĩ nhiên là khóa nhập hư không, tránh được công kích trước mặt mà đến kia.

Xuyên việt không gian!

Đây là năng lực sau khi hắn đạt tới Thất Kiếp Bán Thần ngộ ra, vốn vẫn là không quen thuộc, nhưng ở trước mắt cuối cùng này rốt cục cũng thi triển đi ra.

- Không gian xuyên việt sao? Ta so với ngươi còn sớm nắm giữ hơn.

Thấy vậy, khóe miệng của Tần Phàm có chút giương lên, lập tức hắn khống chế cánh tay Ma Tướng kia, trực tiếp vượt qua không gian, lập tức đi tới trước mặt Bạch Trường Thiên.

Vũ kỹ xuyên việt không gian!

Đây chính là thực lực mà Bát kiếp Bán Thần mới có thể có được, hôm nay Tần Phàm ở Lục kiếp Bán Thần cảnh giới đã thi triển đi ra rồi.

Ngũ kiếp Bán Thần khống chế bản thân xuyên việt không gian, Lục kiếp Bán Thần nắm giữ vũ kỹ uy lực xuyên phá không gian!

- Dư nghiệt, tuyệt đối là Thiên Thần dư nghiệt!

Thấy một màn như vậy, ánh mắt Hư Thần gắt gao nhìn xem Tần Phàm, thậm chí là từ chỗ ngồi đứng dậy, tựa hồ muốn làm gì.

- Hư Thần, ngươi không phải là thấy con của mình sắp thua, muốn ra tay phá hư quy tắc chứ? Đừng trách ta không đề tỉnh ngươi, các vị đảo chủ ở đây đều đang nhìn xem đấy.

Thanh âm của Yêu Thần thì nhàn nhạt nói ra.

- Hừ, ta tự nhiên không có thể làm như vậy, chẳng qua hiện nay thân phận Thiên Thần dư nghiệt của Tần Phàm đã có thể khẳng định, trận chiến này vừa xong có lẽ có thể trực tiếp bắt hắn rồi.

Hư Thần hừ lạnh một tiếng nói ra, sau đó lại lần nữa ngồi trở lại chỗ ngồi.

- Gấp cái gì, hảo hảo xem tiếp đi, con của ngươi phải thua.

Yêu Thần tiếp tục nghiền ngẫm nói.

Phía dưới...

- A...

Trông thấy cánh tay Ma Tướng kia vậy mà theo sát tiến đến, Bạch Trường Thiên cắn răng, gắt gao thúc dục lấy Lưu Ly Thánh Thể bên ngoài thân, muốn mượn cái này đi chống đỡ công kích của Tần Phàm.

Bất quá sau khi hắn thi triển thần kỹ, cũng không có thể ủng hộ bao lâu.

Oanh!

Một tiếng chấn nổ cực lớn, Lưu Ly Thánh Thể của hắn rất nhanh bị đánh bại, mà thân thể thì bị một tầng ánh sáng màu đỏ cường đại thần bí bao khỏa, trực tiếp bị đưa ra khỏi chiến trường.

Bạch Trường Thiên, bại!

Thắng bại đã phân.

Bạch Trường Thiên bởi vì chiến bại mà bị đưa ra khỏi chiến trường, mà Tần Phàm lưu lại bên trong chiến trường thì tự nhiên đã trở thành người thắng.

Hắn đứng ở giữa sân, nhận lấy toàn trường chú mục.

Lúc này từng ánh mắt nhìn xem bóng người màu xanh trong chiến trường kia, kinh ngạc khiếp sợ, không thể tin được, không thể tưởng tượng nổi, nhiệt huyết kích động, các loại cảm xúc trong không khí lan tràn lấy, trong khoảng thời gian ngắn toàn bộ hội trường Thần Đảo Thiên Tài Chiến bất động.

Rất nhiều người xem tựa hồ còn không có từ trong chiến đấu rung động vừa rồi kia hồi phục.

Ttấ cả người xem, cuộc đời này cũng chưa có từng gặp chiến đấu như vậy.

Vốn là Ngũ kiếp Bán Thần đối chiến Lục kiếp Bán Thần, sau đó ở bên trong quyết chiến, song song đột phá! Cuối cùng dĩ nhiên là nguyên lai Ngũ kiếp Bán Thần đột phá đến Lục kiếp Bán Thần, đánh bại Lục kiếp Bán Thần đột phá đến Thất Kiếp Bán Thần!

Đây chính là Thất Kiếp Bán Thần a! Đại năng cường giả a!

Hơn nữa vẫn là một gã Thất Kiếp Bán Thần nắm giữ thần kỹ!

Vẫn bại!

Hư Thần chi tử bại bởi một người dự thi đến từ Thần Đảo không biết tên, vốn yên lặng vô danh!

Kỳ tích!

Đến thời điểm này, chỉ có một từ này có thể hình dung tâm tình cùng cái nhìn của mọi người.

Sau một lát yên tĩnh, rốt cục toàn bộ hội trường cũng sôi trào, vô số người xem vào lúc đó nhao nhao đứng lên, đều vỗ tay vì Tần Phàm ủng hộ. Đặc biệt là những người xem đến từ Mạc Lợi Thần Đảo kia, nguyên một đám gọi khàn giọng kiệt lực, từng cái đều lộ ra kích động vạn phần.

Phải biết rằng ở Thần Đảo Thiên Tài Chiến lần trước, Mạc Lợi Đảo là ngay cả trước một ngàn tên cũng không có người có thể tiến vào.

Hôm nay, Tần Phàm đã tiến nhập Top 3!

Hơn nữa còn có thể đoạt giải quán quân!

Cái này làm cho những người xem đến từ Mạc Lợi Thần Đảo này như thế nào không hưng phấn khích động, có thể tưởng tượng, nếu tin tức này truyền quay lại Mạc Lợi Thần Đảo, tất nhiên sẽ nhấc lên sóng to gió lớn.

Từ bốn phương tám hướng truyền đến các loại tiếng hô, Tần Phàm ngầm trộm nghe đến trong những thanh âm kia có danh xưng "Kỳ Tích Chi Tử", cái này làm cho hắn không khỏi cười một tiếng, cái danh xưng này tính toán là có chút tục khí, không thể tưởng được vẫn là từ Vũ Thiên đại lục một mực truyền đến Tân Thế Giới rồi.

Bất quá vô luận như thế nào, một trận chiến này hắn rốt cục vẫn là đánh bại Bạch Trường Thiên.

Sau khi Bạch Trường Thiên đã trở thành Thất Kiếp Bán Thần, vẫn là đánh bại hắn!

Hắn hôm nay, Lục kiếp Bán Thần, thượng nhân cường giả!

Lúc này, Tần Phàm đối với lực lượng hiện tại của mình cũng đã có hiểu rõ tương đối, có thể so với Thất Kiếp Bán Thần đại năng cường giả! Nói cách khác, thực lực này là thực lực thành chủ trên Mạc Lợi Thần Đảo.

Hơn nữa theo hắn hiểu rõ đối với tình huống thân thể mình, hắn tin tưởng hôm nay nếu hắn lại một lần nữa gặp gỡ Cự Đầu cường giả như Vân Chi Hạo kia, tuy vẫn không thể lực địch, nhưng sẽ không phải như lúc trước hoàn toàn vô lực chống cự như vậy rồi.

Trọng yếu hơn là, hôm nay vòng tuổi trên người hắn biểu hiện chỉ là hai mươi lăm, điều này đại biểu hắn còn có được tiềm lực cùng khả năng vô hạn.

- Một trận chiến này, Tần Phàm thắng.

Mà thanh âm của Nguyên Hoàng, vào lúc này tuyên bố ra kết quả.

Trên cung điện kim quang.

- Nếu như hắn không phải Thiên Thần yêu nghiệt thì tốt biết mấy.

Lúc này Mạc Lợi Đảo chủ, kỳ thật trong nội tâm cũng có chút kích động, nhưng thêm nữa là tâm tư phức tạp, vốn Tần Phàm chính là đại biểu Mạc Lợi Thần Đảo hắn dự thi, đi tới một bước này, có thể nói là kỳ tích mà trước kia hắn nghĩ cũng không dám nghĩ.

- Hư Thần, vừa rồi ngươi không phải nói vô luận như thế nào con của ngươi cũng thắng định sao? Hiện tại hắn thế nhưng lại thua thảm như vậy.

Trên mặt Yêu Thần thì mang theo vẻ trêu tức nhìn xem Hư Thần, trong miệng nghiền ngẫm nói.

Đối với Tần Phàm biểu hiện, hắn không thể hài lòng hơn nữa rồi.

- Hừ, nếu không có Tần Phàm kia là Thiên Thần dư nghiệt, Trường Thiên hắn tự nhiên sẽ không thua.

*****

Lúc này sắc mặt Hư Thần có chút khó coi, lập tức hừ lạnh một tiếng, sau đó hắn ngẩng đầu lên nhìn xem Yêu Thần nói tiếp:

- Hơn nữa ngươi cũng chớ đắc ý, tiểu tử này cũng không phải đại biểu Yêu Thần Đảo ngươi tham chiến.

- Không có cái gì gọi là cả, dù sao hắn rất nhanh sẽ cùng ta về Yêu Thần Đảo rồi.

Yêu Thần thì không cho là đúng nhàn nhạt nói ra.

Hoàn toàn chính xác, lúc này đây Tần Phàm cũng không phải đại biểu Yêu Thần Đảo hắn tham chiến.

Bất quá, Yêu Thần Đảo hắn đồng dạng cũng có một người tiến vào cuộc chiến quán quân rồi.

Chỉ là, chứng kiến hai đạo thân ảnh trên chiến trường kia, hắn ngược lại là lộ ra nụ cười khổ lắc đầu.

Mà ở bên kia, kết quả kỳ thật cũng sớm đã phân ra.

Tuy thực lực Chu Nhược đến từ Nữ Đế đảo không tệ, nhưng cuối cùng nhất vì ở trong trận đấu phía trước tiêu hao quá nghiêm trọng, vẫn chưa hoàn toàn khôi phục lại, cuối cùng nhất là thua ở trên tay Tiểu Chiến.

- Trận chiến kế tiếp là cuộc chiến quán quân cuối cùng, Tần Phàm đến từ Mạc Lợi Thần Đảo đối chiến với Tần Chiến đến từ Yêu Thần Đảo.

Lúc này Nguyên Hoàng khẽ cười nói, thời điểm sau khi đọc lên hai cái danh tự này, hắn tựa hồ ẩn ẩn cảm thấy cái gì.

- Đúng vậy a, như thế nào sẽ trùng hợp như vậy?

- Ta trước đây giống như chú ý tới ở mấy trận đấu phía trước, Tần Phàm cùng Tần Chiến này từng có tiếp xúc, ta trực giác cảm thấy hai người này hẳn là có quan hệ gì đấy.

- Ha ha, không phải là huynh đệ thất lạc chứ? Nếu quả thật là như thế này thì rất thú vị.

Nghe tuyên bố như thế, trong thính phòng cũng xuất hiện các loại thanh âm nghị luận, rất nhiều người đều chú ý đến liên hệ vi diệu giữa Tần Phàm cùng Tần Chiến.

- Một trận chiến này, không dễ giải quyết a.

Trên thực tế, Yêu Thần đã sớm biết nội tình của hai người, lúc này không khỏi bất đắc dĩ thở dài:

- Để cho chính bọn hắn giải quyết là tốt rồi, dù sao hai người bọn họ ai cầm đệ nhất đều giống nhau.

- Thật tốt quá! Tần Phàm hắn vậy mà thật sự đánh bại Bạch Trường Thiên, đây chính là Hư Thần chi tử a! Lại đã trở thành Thất Kiếp Bán Thần, nắm giữ thần kỹ, vẫn bại bởi Tần Phàm! Chỉ cần qua một trận chiến nữa, Tần Phàm hắn có thể đoạt giải quán quân rồi! Trong những người dự thi này, Bạch Trường Thiên là mạnh nhất, ta nghĩ một trận chiến cuối cùng này, Tần Phàm nhất định cũng có thể thắng được.

Ở chỗ người dự thi nghỉ ngơi, nghe được Nguyên Hoàng tuyên bố, lúc này Mạc Thiên Dương hưng phấn nhảy lên. Hắn bây giờ là cảm thấy vô cùng may mắn lúc trước mình không có đi đắc tội Tần Phàm, ngược lại là tới giao hảo.

Lúc này Lăng Cầm không nói gì, nhưng mà trong đầu cũng không khỏi nghĩ lên tình cảnh lúc trước lần thứ nhất cùng Tần Phàm gặp nhau.

Vào lúc đó hai người Mộ Thanh Thanh cùng Kỷ Huyên Nhi lại chẳng biết tại sao, đột nhiên tâm hữu linh tê liếc mắt nhìn nhau, sau đó các nàng lại nhìn về phía trên chiến trường, chứng kiến hai bóng người sắp gặp gỡ kia, các nàng không khỏi nhíu mày một cái.

Mà trong chiến trường.

Nghe được Nguyên Hoàng tuyên bố đối thủ, Tần Phàm vốn là khẽ giật mình, sau đó lông mày thời gian dần qua không khỏi chìm xuống. Tuy hắn đã sớm nghĩ qua hắn và Tiểu Chiến cuối cùng vẫn có thể sẽ gặp nhau, nhưng thời điểm thật sự đi vào, hắn vẫn là cảm giác có một ít khổ sở.

Hắn cũng không nghĩ ra lúc trước một con heo con đi theo hắn cùng vào Tân Thế Giới này, hôm nay đã phát triển đến trình độ này.

Hơn nữa, còn có thể đứng đối diện với hắn.

Đã từng là huynh đệ, nhưng hôm nay lại phải tiến hành quyết chiến.

Trong nội tâm Tần Phàm đột nhiên trở nên có chút mê mang, hắn không biết nên đi xử lý quan hệ cùng Tiểu Chiến như thế nào.

Theo đạo lý mà nói, hắn coi Yêu Thần Đảo như đại địch, hôm nay Tiểu Chiến gia nhập Yêu Thần Đảo, cũng có thể trở thành địch nhân của hắn mới đúng, nhưng thời điểm hai người chính thức đối mặt, hắn lại phát hiện mình căn bản chém không đứt một phần cảm tình kia.

Lúc này Nguyên Huyễn Bát Quái đại trận lần nữa vận hành.

Cây cối bốn phía bắt đầu di động, hai mặt Bát Quái kia vào lúc đó chuyển đổi đi qua.

Mà rất nhanh, ở trước mặt Tần Phàm liền xuất hiện thân ảnh quen thuộc kia.

Ngay một cái chớp mắt chứng kiến đạo thân ảnh này, trong nội tâm Tần Phàm hiện lên rất nhiều hình ảnh, có ban đầu ở Vũ Thiên đại lục Yêu Thú Hoang Nguyên, trước sơn động vô danh kia lần thứ nhất gặp nhau, ở lúc vật lộn Thiên Sí Hổ ngoài ý muốn gặp lại, còn có ở thời điểm Nam Phong Tần gia... sau đó mang theo nó đi vào Tân Thế Giới, tiếng thứ nhất nó gọi là lão đại, giống như là một đứa trẻ mới tập nói gọi ra tiếng cha đầu tiên, nhìn xem hắn Hóa Hình trở thành bộ dáng hôm nay, ... cuối cùng ngưng kết ở trước mắt.

Huynh đệ, lại gặp mặt.

- Lão đại...

Khi Tiểu Chiến bị đưa tới, thời điểm chứng kiến thân ảnh quen thuộc trước mắt kia, nội tâm của hắn cũng rất phức tạp, hắn là có thiên ngôn vạn ngữ, nhưng không biết từ chỗ nào kể đi ra.

Hắn nhớ rõ, là người trước mắt này cho hắn viên đan dược thứ nhất, mới để cho hắn có cơ hội phát triển lên, còn trở thành bá chủ của Yêu Thú Hoang Nguyên. Hắn nhớ rõ, bởi vì người trước mắt này, hắn mới có thể đi tới Tân Thế Giới, mới có thể hóa thành nhân hình, mới có được thực lực hôm nay.

Có thể nói, không có người trước mắt này, sẽ không có hắn ngày nay.

Hôm nay, nếu thật cùng với người trước mắt này đứng ở mặt đối lập, hắn làm không được.

- Nguyên Hoàng đảo chủ, ta...

Nghĩ tới đây, Tiểu Chiến ngẩng đầu lên nhìn xem Nguyên Hoàng chủ trì trên bầu trời, trong miệng phát ra âm thanh, muốn trực tiếp buông tha cho trận chiến này.

- Nếu như ngươi còn nghĩ ta là lão đại, thì hãy để cho ta nhìn ngươi tiến bộ như thế nào a.

Bất quá đúng vào lúc này, Tần Phàm bỗng nhiên mở lời cắt đứt hắn:

- Không muốn buông tha cho trận đấu, xuất ra toàn bộ thực lực của ngươi, cùng ta chiến một trận.

- Lão đại.

Tiểu Chiến khẽ giật mình.

- Đến đây đi, coi như là một trận chiến không cách nào tránh khỏi, chúng ta vẫn là huynh đệ.

Tần Phàm bỗng nhiên cười nhạt một tiếng nói ra.

Hắn nghĩ thông suốt rồi, nếu như đã không thể tránh né, như vậy liền để cho hết thảy thuận theo tự nhiên. Nếu kiêng kị như vậy, ý niệm trong đầu không được thông suốt, ngược lại đối với hắn tiến cảnh bất lợi, hắn cũng chỉ có được thực lực càng mạnh hơn nữa, mới có thể hướng Yêu Thần Đảo khiêu chiến.

Nghe vậy, hai con ngươi của Tiểu Chiến đi lòng vòng, tựa hồ là đang tự hỏi ý tứ trong lời nói của Tần Phàm, nhưng tựa hồ lại có chút không rõ.

- Đó là nói lão đại ngươi sẽ không quan tâm ta nữa hả?

Cuối cùng trong miệng hắn vẫn còn có chút tâm thần bất định hỏi thăm.

- Xem ra hắn vẫn là không hiểu nhiều sự tình.

Trong nội tâm Tần Phàm lắc đầu, biết rõ Tần Chiến gia nhập Yêu Thần Đảo, có lẽ căn bản sẽ không giống nhân loại suy nghĩ quá nhiều như vậy, cũng không biết về sau nếu như mình cùng Yêu Thần Đảo khai chiến, hắn kẹp lấy chính giữa sẽ là hậu quả gì.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1204)