Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 1138

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 1138: Mộc Hoàng vị của ngươi không còn ngồi bao lâu nữa rồi
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Lão cẩu, ngươi không thể tưởng được còn nhiều lắm!

Lúc này Tần Phàm thật vất vả ổn định thân thể, cảm giác được khí huyết của mình ở dưới một chưởng này điên cuồng khởi động, ở trong công kích của Mộc Hoàng còn ẩn chứa một loại uy lực diệt sát sinh cơ, nếu không phải hắn đã nắm giữ Thanh Long thần thông, thì rất khó chống cự được.

- Đừng vội đắc ý! Cho dù ngươi trở thành Bát kiếp Bán Thần, hôm nay vẫn là không tránh khỏi kiếp số!

Mộc Hoàng vốn đang trong lúc kinh ngạc, nghe được Tần Phàm nói, lập tức kinh trung chuyển nộ, lần nữa đánh ra một chưởng.

Lúc này đây uy lực cuồn cuộn, lộ ra càng thêm cường hãn vô song, chắc hẳn là đảo chủ cấp cường giả tầm thường sẽ không chịu nổi. Hơn nữa phô thiên cái địa, tựa hồ có một đại trận sâm lâm bao quanh toàn bộ không gian, lên trời xuống đất, không có chỗ có thể trốn.

Bốn phía đều là kình khí thao thao bất tuyệt, lúc này Tần Phàm thật giống như cảm giác được mình rơi xuống bên trong một vòng xoáy bị vô số cây cối vây quanh.

Kình khí trùng trùng điệp điệp kia vây quanh hắn, hóa thành lá xanh, hóa thành trường đằng, hướng về hắn tịch cuốn mà tới, phía trên những lá xanh cùng trường đằng này mang theo một loại lực công kích đặc thù, nhẹ nhàng đụng phải một chút liền để cho toàn thân của hắn xuất hiện một loại cảm giác tê liệt so với vừa rồi càng mạnh hơn nữa, phảng phất như bị rót vào độc tố lợi hại, toàn thân khó có thể nhúc nhích.

Thậm chí, ngay cả không khí cũng trở nên khủng bố, làm cho hắn rất khó thở.

- Lão cẩu, muốn giết ta cũng không có dễ dàng như vậy!

Lúc này đối mặt sát cơ cuồng bạo kia, Tần Phàm cũng cảm thấy tình thế nguy hiểm, danh xưng cấp đảo chủ quả nhiên không phải hắn hiện tại có thể đối kháng được, lập tức Ma chủng toàn thân hắn chấn động.

Ở trên cơ sở Kỳ Lân ma thân nguyên lai, Thanh Long ma thân kích phát!

Huyền Vũ ma thân kích phát!

Ma Tướng nhập vào thân!

Tứ đại ma thân bám vào một thân, trên thân thể bao trùm lấy ma giáp thần bí cường đại bốn tầng, hơn nữa cánh tay bốn Ma Tướng duỗi ra, lúc này Tần Phàm tiến nhập trạng thái chiến đấu mạnh nhất, hình dáng như Ma Thần, hai con ngươi của hắn đỏ bừng, nửa mắt nhìn xem Mộc Hoàng, tựa hồ là một đầu hung thú nhắm người mà phệ.

- Cái gì? Chẳng lẽ thật không phải là nhân loại sao?

Thấy một màn như vậy, Mộc Hoàng cũng không khỏi biến sắc, lúc này thật sự là Tần Phàm thoạt nhìn quá mức dọa người, tăng thêm thực lực tăng vọt kia, ở đâu như là Bát kiếp Bán Thần tầm thường, chỉ sợ cũng có thể so sánh với Cửu Kiếp Bán Thần bình thường rồi!

Uống!

Lúc này Tần Phàm bởi vì đã có bốn tầng ma giáp gia thân, lực lượng phóng đại, tiếp theo là sáu cánh tay cùng nhau dùng sức, lập tức phá vỡ đại trận sâm lâm vây khốn lấy hắn kia, thật giống như Tôn hầu tử trốn ra khỏi Ngũ Chỉ sơn, rống to một tiếng, trực tiếp hướng về Mộc Hoàng đánh tới.

- Hừ? Cho dù thực lực ngươi có thể so sánh với Cửu Kiếp Bán Thần, nhưng ngay cả đảo chủ cấp cũng còn kém, chớ nói chi là danh xưng đảo chủ chúng ta, còn tới tự tìm đường chết?

Mộc Hoàng lạnh lùng cười cười, thập phần khinh thường.

Chứng kiến Tần Phàm vọt tới, hắn cũng bước ra một bước, mỗi một bước của hắn, dưới chân đều sinh ra một gốc cây đại thụ che trời, thoạt nhìn giống như là ở trên ngọn cây hành tẩu, đi ba bước, Tần Phàm cũng đã tới trước mặt.

Hắn một quyền đảo ra về phía trước, lập tức vạn mộc nổi bật.

Rầm rầm rầm oanh!

Một cây cự mộc cổ xưa ở dưới mặt đất kích xạ mà lên, như là từng thanh bảo kiếm cực lớn đâm về Tần Phàm, còn có vô số dây mây cùng màu xanh lá bay múa lấy, trên trời dưới đất lúc này hồn nhiên một màu, có thể nói phương viên không gian này toàn bộ đều trở thành lĩnh vực của Mộc Hoàng cũng không quá đáng. Ở trong lĩnh vực này, Mộc Hoàng giống như là chúa tể, chi phối lấy tất cả tánh mạng con người.

- Chết đi cho ta!

Ngón tay của hắn hướng về Tần Phàm một điểm, phát ra một điểm Lục Quang nhìn như yếu ớt, nhưng lại ẩn chứa sát cơ vô hạn.

Lúc này Tần Phàm lần nữa cảm giác được mình lâm vào một cái hồ sâu, bốn phía có dây mây bắt đầu quấn lên cánh tay của hắn, làm cho bộ pháp của hắn khó đi, mà phía dưới thì là vô số cây cối phóng lên trời, muốn trực tiếp va chạm thân thể của hắn.

Mà để cho hắn kiêng kị nhất chính là một điểm Lục Quang mà Mộc Hoàng phát ra cuối cùng kia, thứ này nhìn như là đại biểu cho sinh cơ chi nguyên, nhưng bởi vì lúc này hắn hắn có được Thanh Long thần thông, nên có thể đơn giản nhìn ra đây là đồ vật thu nạp sinh cơ, điểm này, nếu rơi vào thân thể người bình thường, đoán chừng lập tức có thể biến đối phương thành thây khô.

Mộc Hoàng này đáng sợ, có thể thấy được lốm đốm.

- A...

Đại La Diệt Ma Quyền!

Thanh Long Thám Trảo!

Chu Tước gáy thiên!

Quy Xà loạn thế!

Kỳ Lân gào thét!

Bản thể Ma Tướng quyền!

Sáu cánh tay, riêng phần mình phát ra một loại vũ kỹ, lập tức Ma chủng chi lực cùng Nguyên Giới chi lực toàn thân hắn thao thao bất tuyệt tuôn ra, mỗi một chủng kỹ năng này đều vô cùng cường đại, từng cỗ kình khí bừng bừng phấn chấn, đơn giản liền thoát khỏi trói buộc lần nữa, chút ít cây mây cùng trường mộc tới gần hắn kia, toàn bộ trở nên nát bấy.

Hai mắt Tần Phàm đỏ bừng, một bước phóng ra, trực tiếp xuyên thấu không gian, tránh khỏi hào quang màu xanh lá sắp đi vào trước mặt kia.

Sau đó tiếp theo trong nháy mắt, hắn xuất hiện ở trên không Mộc Hoàng.

Chỉ là, Mộc Hoàng là người bình thường sao. Với tư cách một trong Thất Hoàng, thực lực của hắn tuyệt đối không phải hư danh nói chơi, mặc dù đối với Tần Phàm giãy giụa ra khỏi lĩnh vực trói buộc của mình có chút ngoài ý muốn, nhưng rất nhanh hắn liền cảm ứng được Tần Phàm xuất hiện.

- Hừ, chết đi a!

Tần Phàm vừa mới xuất hiện, Mộc Hoàng lập tức thò ra năm ngón tay thành chộp.

Một móng vuốt màu xanh đen, lân cốt um tùm, thượng diện giống như hiện đầy gai nhọn hoắt khủng bố, che đậy bầu trời, nhanh vô cùng, Tần Phàm vừa xuất hiện nó đã đi tới trước mặt.

- Phiên Thiên Ấn!

Tần Phàm cắn răng một cái, sáu cánh tay lại huy động lần nữa, sau đó một đại ấn màu đỏ thắm, trực tiếp hướng về Mộc Hoàng bao trùm mà xuống.

Long long long!

Phiên Thiên Ấn mang theo thần lực công kích, sấm sét lòe lòe, uy lực phi phàm, những nơi đi qua, không gian đều tầng tầng sụp xuống.

- Quả nhiên là Thần Khí, thượng diện lại bám vào thần lực, nếu như ta đạt được, đối với ta cảm ngộ thần lực cũng có trợ giúp rất lớn.

Lúc này Mộc Hoàng vừa kinh vừa vui, móng vuốt kia muốn hướng về Phiên Thiên Ấn kia chộp tới.

Ầm ầm!

Bất quá Phiên Thiên Ấn kia trực tiếp che xuống, móng vuốt bị áp thành nát bấy.

- Cái gì? Uy lực vậy mà lớn như vậy?

Mộc Hoàng lại kinh hãi:

- Bất quá ở trên người của ngươi cũng chỉ là lãng phí, lấy ra cho ta!

*****

Hắn lại lấy tay lần nữa, tuy trước đây thi triển không ít thủ đoạn, nhưng hắn giống như hoàn toàn không có tiêu hao, nội tình của danh xưng đảo chủ này có thể thấy được lốm đốm, hơn nữa đã đến lúc này, hắn vẫn lộ ra thập phần bình tĩnh, mặc dù có kinh ngạc, nhưng vẫn là đã tính trước.

Lúc này bàn tay của Mộc Hoàng khuếch trương ra một cái lồng khí màu xanh, bao trùm lấy cự ấn màu đỏ thắm này, tựa hồ muốn trực tiếp cường đoạt lấy đi Phiên Thiên Ấn.

- Ngươi có thể lấy được thì lấy đi.

Tần Phàm lộ ra giễu cợt, sau đó thừa dịp thời điểm Mộc Hoàng muốn cướp lấy Phiên Thiên Ấn, sáu cánh tay toàn lực thúc dục.

Oanh!

Lôi Thần thần lực giấu ở trong đó bị hắn thôi phát, lập tức thoát khỏi lồng khí màu xanh đen này, sau đó Phiên Thiên Ấn phá vỡ không gian, lướt qua tất cả phong tỏa của Mộc Hoàng, trực tiếp ngạnh sanh rơi xuống trên đỉnh đầu hắn.

Cự ấn áp đỉnh!

Sáu cánh tay của Tần Phàm vung xuống, hung hăng trấn áp.

- Tiểu súc sanh này lại có thể khống chế Thần Khí đến nước này rồi.

Sắc mặt Mộc Hoàng lại biến đổi, trong nội tâm kiêng kị:

- Tiểu tử này quá kinh khủng, thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, nhất định phải chết, nếu không để cho hắn lại phát triển một ít, ta cũng áp chế hắn không được.

Phiên Thiên Ấn không ngừng áp đoạn không gian, như là một tòa cự sơn hướng về Mộc Hoàng đè xuống.

Lúc này đây bởi vì quá mức đột nhiên, Mộc Hoàng chỉ có thể rất nhanh nâng song chưởng lên nghênh đón, vốn dùng trình độ thực lực của hắn, đối mặt công kích của đảo chủ cấp bình thường cũng là rất nhẹ nhõm. Nhưng lần này hắn đụng Phiên Thiên Ấn một cái lại chấn động toàn thân, tất cả thần lực của Lôi Thần ngưng hợp bám vào Phiên Thiên Ấn này, dù là Mộc Hoàng tiếp xúc, toàn thân cũng xuất hiện một loại cảm giác tê liệt, hơn nữa ẩn ẩn cảm giác được Nguyên Giới chi lực của mình cũng nhận áp chế.

- Hừ.

Lập tức Mộc Hoàng hừ ra một tiếng kêu đau đớn, thoáng hướng về phía dưới trụy lạc mà đi, hắn đã bị thần lực này áp chế, trong khoảng thời gian ngắn phát huy không ra thực lực chân chính.

Hai tay của Mộc Hoàng vốn là đẩy Phiên Thiên Ấn, bây giờ thân thể trụy lạc, cho nên một màn này thoạt nhìn giống như là hắn bị đánh bay, Mộc Hoàng cảm giác được thể diện mất hết.

Hắn bị một Bát kiếp Bán Thần đánh lui!

Cái này nếu truyền đi nhất định là sẽ khiến hắn ngẩn đầu lên không được.

- Tiểu súc sanh, ngươi nhất định phải chết!

Hắn trên đường rơi xuống, một đường sắc mặt âm trầm, thời điểm rơi xuống mặt đất không sai biệt lắm, hắn rốt cục đem Nguyên Giới chi lực trong cơ thể khôi phục bình thường, bắt đầu chuẩn bị phản công.

- Lão cẩu, sự tình hôm nay ta sẽ ghi nhớ, có cơ hội ta nhất định sẽ hoàn trả!

Bất quá Tần Phàm tự nhiên sẽ không cùng đối phương dây dưa xuống dưới, hắn biết rõ mình cùng đối phương chênh lệch to lớn, muốn đả bại đối phương là không có bất kỳ khả năng.

Hắn thi triển Phiên Thiên Ấn này, dốc sức liều mạng tiến công, trên thực tế chính là vì sáng tạo cơ hội đào tẩu, chờ ngày sau báo thù.

Lúc này thấy Mộc Hoàng đã rơi xuống trên mặt đất, cách hắn đã có một khoảng cách rồi, hắn lập tức thu hồi Phiên Thiên Ấn, sải bước vào không gian hướng về phương xa bỏ chạy.

Tiếp theo trong nháy mắt, Tần Phàm liền xuất hiện ở không trung xa xa.

Bốn tầng ma giáp gia thân, làm cho cả người hắn trở nên khổng lồ hơn một tí, bất quá chẳng những không có làm cho tốc độ biến chậm, ngược lại còn trở nên linh hoạt hơn, hắn tin tưởng hiện tại tốc độ của mình, dù là đảo chủ như Mạc Lợi Đảo chủ cũng kém xa rồi.

- Hừ, ngươi cho rằng ngươi chạy thoát ư!

Mộc Hoàng chứng kiến Tần Phàm đào tẩu, lạnh lùng khẽ hừ, lập tức cũng bước vào trong không gian, hướng về Tần Phàm mau chóng đuổi đi.

Hắn chăm chú tập trung vào khí cơ của Tần Phàm, mà đạt tới cấp bậc danh xưng đảo chủ, hắn ở mọi phương diện năng lực đều đạt tới trình độ cực cao, tốc độ xuyên việt không gian so với Tần Phàm chỉ sẽ nhanh hơn.

Tần Phàm liên tiếp vượt qua mấy lần không gian, nhưng phát hiện Mộc Hoàng đều là một mực theo sát lấy sau lưng.

- Xem thường lão cẩu này rồi.

Thấy vậy, Tần Phàm không khỏi nhướng mày, hắn thật vất vả chế tạo một cơ hội, nhưng bây giờ lại vẫn không thoát khỏi Mộc Hoàng được, sau đó hai mắt hắn ngưng tụ, nhìn về phía dưới mặt đất, trong nội tâm bình tĩnh:

- Bất quá bầu trời trốn không thoát, ta xuống dưới mặt đất, nhìn ngươi truy như thế nào.

Hắn bây giờ có được bốn đại thần thông, trong đó kể cả khống chế Thổ hành chi lực Huyền Vũ thần thông, tăng thêm bây giờ còn có Huyền Vũ ma thân, ở trong đất ghé qua cơ bản sẽ không có vấn đề gì.

Bồng!

Tần Phàm rất nhanh chui vào dưới mặt đất, thần thông triển khai toàn bộ, ma thân đánh thẳng.

- Cút trở lại cho ta!

Rốt cục trên mặt Mộc Hoàng biến sắc rồi, hắn không thể tưởng được Tần Phàm ở dưới mặt đất còn có thể thoát được nhanh như vậy, tuy hắn cũng có được năng lực địa hành, nhưng tự nhiên là không bằng đối phương, lập tức song chưởng của hắn hung hăng vỗ vào dưới mặt đất.

Vô số rễ cây vào lúc đó xuất hiện trên cả vùng đất, giống như một cánh tay tráng kiện hữu lực hướng về Tần Phàm chộp tới.

Bất quá không còn kịp rồi, Tần Phàm ở dưới mặt đất ngay lập tức chạy ra mười dặm xa, lại mượn đại địa chi lực che đậy khí cơ mà Mộc Hoàng tập trung, rất nhanh đã không thấy bóng dáng.

- Lão cẩu, chờ xem, Mộc Hoàng vị này của không còn ngồi bao lâu nữa rồi!

Cuối cùng thanh âm phiêu miểu truyền đến, lập tức để cho sắc mặt Mộc Hoàng trở nên tái nhợt, vô cùng khó coi.

Tần Phàm ở dưới mặt đất tốc độ cực nhanh, hơn nữa có đại địa ngăn cách khí tức, rất nhanh Mộc Hoàng liền tìm không được bóng dáng hắn rồi.

Hắn lơ lửng ở phía trên giữa không trung, trên mặt khí nộ nảy ra.

Hắn như thế nào cũng không nghĩ ra một Bát kiếp Bán Thần nho nhỏ, vậy mà sẽ có thể ở trên tay của mình đào tẩu! Tần Phàm phát huy ra thực lực cùng các loại thủ đoạn để cho hắn cảm giác được không thể tưởng tượng nổi.

- Cái tiểu súc sanh này, nếu để cho hắn phát triển xuống dưới, nói không chừng thật sự sẽ tạo thành uy hiếp không nhỏ đối với ta.

Nhớ tới một câu nói cuối cùng của Tần Phàm, hắn càng là lòng dạ khó bình, hơn nữa có chút hối hận mình khinh địch.

Nếu như ngay từ đầu hắn đem hết toàn lực, có lẽ bây giờ đã vĩnh viễn trừ hậu hoạn rồi.

Bất quá đáng tiếc, coi như là Luyện Đan Sư lợi hại nhất dưới gầm trời này, cũng luyện chế không ra thuốc hối hận.

- Ban đầu ta như thế nào lại nghĩ tiểu súc sanh này sẽ từ Lục kiếp Bán Thần trực tiếp đột phá đến Bát kiếp Bán Thần, lại có được thủ đoạn nghịch thiên như vậy...

Trong lòng Mộc Hoàng cũng rất biệt khuất, nếu như chỉ là một Thất Kiếp Bán Thần thậm chí Bát kiếp Bán Thần bình thường, muốn giết chết còn không phải sự tình động ngón tay sao. Nhưng đối với Tần Phàm biểu hiện, hết thảy lại không có cách nào đoán trước.

- Thằng này tám chín phần mười thật sự là Thiên Thần dư nghiệt, nếu không làm sao có thể sẽ biến thái như vậy.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1204)