← Ch.1139 | Ch.1141 → |
Dĩ nhiên là một tòa cung điện dưới mặt đất!
Địa phương khác đều là đại địa đen kịt, chỉ có ở đây là hào quang chói mắt.
Mở to hai mắt nhìn đi, phát hiện bên trong có điêu khắc huyền bí, có kết cấu cấu tạo đặc biệt, đá xanh phố tựu, Bạch Ngọc làm trụ, kim thạch làm tường, thậm chí lộ ra có chút hoa lệ khí phái, vàng son lộng lẫy, để cho người khó có thể tin.
Nhưng ở đây chính là nơi Viễn Cổ Chư Thần đại chiến, toàn bộ kiến trúc gì đó đều bị phá hủy hoàn toàn, làm sao có thể còn có một tòa cung điện dưới mặt đất?
Tần Phàm có chút kinh ngạc đến ngây người, hắn lơ lửng ở giữa không trung trên tòa cung điện dưới mặt đất, có thể cảm giác được ở đây tràn đầy thần bí.
Ánh mắt di chuyển, hắn đột nhiên chấn động toàn thân.
Cách đó không xa, trong một không gian tựa hồ là hình người, lơ lững một cổ quan tài Kim Sắc, không biết là trải qua bao nhiêu năm tháng, nhưng thượng diện có một loại chấn động vô cùng huyền bí, vô cùng hấp dẫn người, lại làm cho lòng người sinh ra sợ hãi.
Bộ quan tài này để cho Tần Phàm chợt nhớ tới quan tài Long Thần ban đầu ở trong Long cung bí tàng. Bộ quan tài Long Thần kia đồng dạng như cái trước mắt này, tràn đầy cảm giác thần bí.
Tuy bộ quan tài này không giống quan tài của Long Thần lúc trước, có Cửu Long nâng quan, bất quá lại có tường hà quấn quanh, phát ra kim sắc hào quang, không có bất kỳ vật gì phụ thuộc, nhưng lại lặng yên lơ lửng ở giữa không trung, lộ ra tôn quý mà quỷ dị.
- Bên trong sẽ có cái gì? Sẽ không lại là cất giấu nhân vật như Long Thần chứ? Hoặc là... vật còn sót lại của Thiên Thần...
Ở dưới Chư Thần chiến trường, có một tòa cung điện dưới mặt đất như vậy, trong địa cung lại có một cỗ quan tài, vốn là thập phần dị thường a.
Tăng thêm khí tức thần bí sáng rọi kia, lại để cho người cảm giác được có chút trầm trọng.
Nếu như ở trong quan tài chính là tồn tại như Long Thần, không có bao nhiêu lực công kích linh hồn nhân loại thì khá tốt, nhưng nếu như là Thiên Thần dư nghiệt lưu lại, có lẽ sẽ như những Tử Linh bên ngoài kia, từ bề ngoài của bộ quan tài này xem ra, bên trong chứa lấy tuyệt đối không phải là nhân vật bình thường, đối với hắn sẽ có uy hiếp không nhỏ.
Cho nên tuy cảm giác được bộ quan tài thần bí kim sắc này hấp dẫn, nhưng Tần Phàm vẫn là chậm chạp không có hạ quyết định phải chăng muốn mở ra hay không.
- Thực lực bây giờ của ta, ở trong tay danh xưng đảo chủ Mộc Hoàng cũng có thể thoát được tính mệnh... Bộ quan tài kim sắc này tuy khả năng ẩn chứa nguy hiểm rất lớn, nhưng dù sao trải qua tuế nguyệt lâu như vậy, có lẽ thực lực rất khó vượt qua Mộc Hoàng...
Bất quá đã đi tới nơi này, nếu như không nhìn một chút, hắn sẽ cảm giác được không cam lòng, vì vậy, hắn bắt đầu cân nhắc.
Cuối cùng hắn hít một hơi, rơi xuống trên mặt đất, chậm rãi hướng về cổ quan tài kim sắc này đi đến.
30 bước.
20 bước.
10 bước.
Lúc đi đến còn thừa lại mười bước, Tần Phàm ngừng lại, hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía quan tài y nguyên tản ra kim quang thần bí kia, làm ra giãy dụa cuối cùng. Cũng không phải hắn lo lắng, mà là đây hết thảy quá mức quỷ dị, để cho hắn sinh ra tâm tư phức tạp.
Lại đi ra một bước.
Nhưng vào lúc này, Tần Phàm cảm giác được khí tức Thái Cổ đánh tới trước mặt, làm cho hắn như là lập tức ở vào phía trên Viễn Cổ đại địa, hốt hoảng, tựa hồ cảm thấy khí tức thời không giao thoa kia, núi hoang, biển sâu, cổ lâm, ... sau đó là chiến hỏa ngập trời không ngớt không dứt bắt đầu lan tràn.
- Cái đó là... là Huyền Hoàng Đại Thế Giới trước khi Chư Thần giao chiến còn chưa bắt đầu sao?
Lúc này nội tâm của Tần Phàm chấn động, bị lực trùng kích cường đại trực tiếp trùng kích linh hồn cùng nội tâm kia khiến hắn muốn lui về phía sau.
Thật vất vả giãy dụa mới tiếp tục đi thẳng về phía trước.
- Không có chuyện gì đâu, cho dù đây là thi thể thuộc về mười siêu cấp Thiên Thần kia, bọn hắn nhất định sớm đã vẫn lạc, chẳng lẽ ta phải sợ một cỗ thi thể của bọn hắn hay sao?
Trong lòng của hắn tuy có chút kiêng kị, nhưng sau khi tỉnh táo lại, cũng không có cảm thấy đáng sợ như vậy rồi.
Tinh thần ý chí của hắn vốn tu luyện được thập phần kiên định, sẽ không quá dễ dàng bị ảnh hưởng.
Thế nhưng mà, hắn vừa đi vài bước, thời điểm tới gần đến cách quan tài kim sắc năm bước, bỗng nhiên toàn thân lại chấn động, tựa hồ có một cổ lực lượng vô hình đang ngăn trở lấy hắn, bộ pháp cực kỳ gian nan.
Tần Phàm ngừng lại, thần sắc ngưng trọng. Sau đó chỉ có thể tản mát ra lực cảm ứng, nếm thử đi cảm ứng trong quan tài kia.
- Ồ? Không hay sao?
Đột nhiên sắc mặt Tần Phàm biến đổi, lộ ra ngoài ý muốn vô cùng, hắn vốn cho rằng quan tài này tản ra khí tức thần bí như vậy, bên trong nhất định sẽ chở lấy tồn tại cường đại, tuyệt đối không thể tưởng được là kết quả như vậy.
Nhưng hết lần này tới lần khác một quan tài làm cho hắn sinh ra cảm ứng lớn như vậy, hơn nữa hiện tại còn không có biện pháp tới gần.
Hắn trăm mối vẫn không có cách giải.
- Không đúng, có người đến qua đây rồi!
Một lát sau, hắn đột nhiên lại khẽ động. nguồn
Từ một ít tro bụi bốn phía cùng khí tức trong quan tài lưu lại cơ hồ ngay cả đảo chủ cấp cường giả cũng khó phát hiện kia, hắn mẫn cảm cảm giác được tại đây đã từng có người đến qua.
- Có người đến qua, sau đó mang đi đồ vật trong quan tài này?
Tần Phàm rơi vào trầm tư, sau đó Ma chủng trong cơ thể chấn động, bốn đại thần thông cùng ma thân phụ thể, thoáng cái giãy giụa ra khỏi lực lượng vô hình tác dụng trên người mình kia, sau đó dưới chân đạp mạnh, trực tiếp bay lên.
Hắn rơi vào phía trên quan tài kim sắc kia.
Cái quan tài này từ bên ngoài nhìn xem cũng không phải lộ ra rất lớn, cùng cái của Long Thần lúc trước không xê xích bao nhiêu, hoàn toàn chỉ có thể dung nạp một thi thể nhân loại. Nhưng thời điểm hắn đẩy nắp quan tài ra, liền kinh ngạc phát hiện trong quan tài này lại tự thành không gian, bên trong vậy mà rộng lớn giống như một tòa cung điện, nếu dùng để chứa thi thể, cho dù cự thi trên trăm trượng cũng không có bất cứ vấn đề gì.
Hắn nhíu mày lại, do dự một hồi liền trực tiếp nhảy vào trong quan tài.
Rơi xuống cuối cùng trong quan tài, hắn quả nhiên là phát hiện một ít dấu vết cực lớn.
- Trong quan tài này vốn đã từng có một cỗ thi thể cực lớn, nhưng về sau lại có người tới đây mang nó đi.
Tần Phàm âm thầm phỏng đoán, từ dấu vết nơi này cùng một ít vết cắt lưu lại mà xem, cỗ thi thể này tuyệt đối không phải là Tiểu Thiên Thần bình thường.
- Nếu như trong cổ quan tài kim sắc này chứa là Thần Thi của Đại Thiên Thần, như vậy ai mang nó đi? Chẳng lẽ là Mạnh Cương cùng Liễu Tri Thánh, hai cái Thiên Thần dư nghiệt kia? Bọn hắn đem thi thể Đại Thiên Thần này đi nơi nào? Còn có tòa cung điện dưới mặt đất này tồn tại, đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?
Trong nội tâm Tần Phàm tràn đầy nghi vấn.
*****
Bất quá đủ loại dấu hiệu, đều chỉ hướng về có quan hệ cùng Thiên Thần dư nghiệt, lúc này đây rất có thể là Thiên Thần dư nghiệt hành động.
- Đúng rồi, vừa rồi ta giống như cảm giác được từ bên ngoài truyền đến chấn động cực lớn, chẳng lẽ cùng cái này có quan hệ sao?
Vào lúc đó hắn bỗng nhiên hồi tưởng lại trước đây cơ hồ toàn bộ Chư Thần chiến trường đều chịu ảnh hưởng dị động, hắn ẩn ẩn cảm giác được cả hai tầm đó khả năng tồn tại liên hệ, lập tức hắn nhíu mày:
- Xem ra cung điện dưới mặt đất này mười phần tám chín phần là có quan hệ cùng Thiên Thần dư nghiệt, còn lần này bọn hắn hao tổn tâm cơ mang đi thi thể trong quan tài kim sắc này, nhất định là có mưu đồ. Có lẽ là nhằm vào những đảo chủ kia cũng nói không chừng.
Bảy mươi hai Thần Đảo đảo chủ, đại biểu cho toàn bộ Tân Thế Giới, thậm chí là chiến lực mạnh nhất hôm nay của cả thế nhân loại giới, nếu ở đây xảy ra vấn đề gì, như vậy đối với toàn bộ Tân Thế Giới, thậm chí xã hội loài người sẽ có ảnh hưởng trọng đại.
Nói không chừng những Thiên Thần dư nghiệt này bày ra đã lâu, chờ đúng là cơ hội này, vì chính là phá huỷ lực lượng cường đại nhất của nhân loại, sau đó một lần nữa nắm giữ nhân loại, khôi phục Thiên Thần thống trị.
Mạch suy nghĩ của Tần Phàm thời gian dần qua rõ ràng lên.
- Phải đi nhắc nhở những đảo chủ này.
Sau đó hắn nhướng mày, tuy hắn đối với những đảo chủ này không có hảo cảm, nhưng trong nội tâm bỗng nhiên có một ý niệm níu kéo hắn, thúc đẩy hắn đi làm chút ít sự tình.
Trước khi đi hắn nhìn thoáng qua bốn phía.
- Đây là?
- Thần Thạch!
Hai mắt Tần Phàm vui vẻ, có chút ngoài ý muốn:
- Những Thiên Thần dư nghiệt này ở thời điểm dời đi thi thể Đại Thiên Thần kia, vậy mà không có lấy đi những Thần Thạch này.
Những Thần Thạch này không phải tụ lại một đống, hơn nữa không có chấn động gì, cũng không quá gây chú ý ánh mắt của người. Nhưng cái này dù sao cũng là để cho rất nhiều đảo chủ cường giả tâm động, bây giờ lại thoáng cái bị hắn phát hiện hơn mười khỏa!
- Bất quá có lẽ Thiên Thần dư nghiệt đều là cùng Thiên Thần trời sinh thân thể ẩn chứa trận pháp, đoán chừng là tự nhiên có thể sinh ra thần lực, cho nên đối với mấy Thần Thạch này không quá để ý, bọn hắn chú ý nhất vẫn là thi thể Đại Thiên Thần kia.
Bất quá nghĩ lại một chút, hắn cũng hiểu ra.
Thiên Thần chết đều sinh ra Thần Thạch, mà Thần Thạch đối với nhân loại hữu dụng, nhưng đối với Thiên Thần cùng Thiên Thần dư nghiệt đều vô dụng.
- Xem ra ta cũng không tính là đi một chuyến uổng công, hiện tại đã có mấy chục khối Thần Thạch này, có lẽ ta cũng có cơ hội cảm ứng được thần lực đi à nha?
Trên mặt Tần Phàm lộ ra mỉm cười, chỉ cần cảm ứng được thần lực, thực lực của hắn có thể lại tăng một cấp độ, đến lúc đó chống lại đối thủ như Mộc Hoàng cũng không phải là không có cơ hội thắng được.
Đem thu thập tất cả Thần Thạch, rất nhanh hắn liền bay ra khỏi quan tài kim sắc, hơn nữa đi khỏi cung điện dưới mặt đất này.
...
Mà cũng ở lúc này.
Sau khi nhìn thấy thi thể Đại Thiên Thần hiện thế, một đám đảo chủ nhanh chóng hướng về bên ngoài kia tụ tập mà đi, bảy mươi hai đảo chủ, từng cái đối với thi thể Đại Thiên Thần này đều cảm thấy hết sức hứng thú, không có một ai chịu bỏ qua.
- Chính là chỗ này, vừa rồi hư ảnh Đại Thiên Thần kia là xuất hiện ở chỗ này.
Mấy người Hư Thần, Kiếm Thần, Yêu Thần, Hỏa Thần là đầu tiên đi tới hiện trường.
- Đúng vậy, bóng dáng Thiên Thần kia tôn quý cường đại như thế, hẳn là Đại Thiên Thần không thể nghi ngờ. Thi thể Đại Thiên Thần kia nhất định ở phụ cận nơi này.
Hỏa Thần gật đầu nói.
- Bất quá ta tựa hồ cảm giác được một tia khí tức đặc biệt.
Kiếm Thần mẫn cảm nhíu mày.
- Cái này cũng bình thường, dù sao cũng là mười Thiên Thần mạnh nhất thời Viễn Cổ, dù cho đi qua tuế nguyệt lâu dài, nhưng uy thế còn sót lại của bọn hắn cũng không phải Tiểu Thiên Thần có thể so sánh.
- Vừa rồi uy tướng của Thiên Thần này toàn bộ Chư Thần chiến trường đều có thể chứng kiến, chắc hẳn rất nhanh đảo chủ khác cũng sẽ cảm nhận được, bảy mươi hai đảo chủ chúng ta tập hợp cùng một chỗ, ta nghĩ chỉ cần không phải Thiên Thần chính thức trọng sinh, thì chúng ta không có cái gì lo lắng a.
Yêu Thần cũng khẽ cười nói.
Hư Thần, Kiếm Thần, Hỏa Thần, Đao Thần đều gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Hoàn toàn chính xác, rất nhanh những đảo chủ khác cũng đều bị Đại Thiên Thần này xuất thế, nhao nhao hấp dẫn đi đến.
Bảy mươi hai đảo chủ đều tụ tập lại với nhau, bất quá vẫn không có phát hiện thi thể Đại Thiên Thần.
- Ngươi nói là tiểu súc sanh Tần Phàm kia đạt đến Bát kiếp Bán Thần cảnh giới?
Hư Thần cùng Mộc Hoàng đụng lại với nhau, bắt đầu nghị luận sự tình của Tần Phàm.
- Đúng vậy, ta còn phát hiện lần này hắn còn có nhiều công pháp không giống nhân loại, tuyệt đối không phải là đến từ Long Thần truyền thừa.
Mộc Hoàng thêm mắm thêm muối, chuẩn bị đổ danh tiếng Thiên Thần dư nghiệt lên mình Tần Phàm.
Đảo chủ khác cũng có riêng phần mình nghị luận nhao nhao.
Có chút đảo chủ thì yên lặng sưu tầm lấy thi thể Đại Thiên Thần trong khu vực này.
Ầm ầm
Bỗng nhiên, cả vùng đất kịch liệt chấn động.
- Ha ha, các ngươi những nhân loại ngu xuẩn này!
Tiếp theo là nghe thấy tiếng cười liều lĩnh từ bốn phương tám hướng truyền đến, một loại sát cơ phô thiên cái địa, bỗng nhiên bao phủ bảy mươi hai đảo chủ ở bên trong...
- Đã xảy ra chuyện gì?
Tiếng cười này đột nhiên vang lên, quỷ dị, thần bí, phiêu miểu, làm ột đám đảo chủ vào lúc đó đều không khỏi cả kinh.
Không nói một câu nhân loại ngu xuẩn kia, hơn nữa sát cơ từ bốn phương tám hướng, phô thiên cái địa mà đến kia, chúng đảo chủ đều là rất nhanh kịp phản ứng.
Thiên Thần dư nghiệt!
Lúc này đây thi thể Đại Thiên Thần xuất thế, quả nhiên không có đơn giản như vậy.
Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm!
Chỉ thấy bầu trời, tính cả đại địa cùng nhau kịch liệt chấn động lên, không gian vốn không có một vật kia lúc này quỷ dị bay ra từng ánh sáng Kim Sắc nhanh vô cùng, những ánh sáng này tổ hợp thành vô số trận văn cường đại, sau đó đan vào hóa thành đại trận cổ xưa mà thần bí lan tràn, cuối cùng tạo thành một màn hào quang cự đại, như là lao lung, đem phương viên mười dặm đều bao phủ.
Có chút đảo chủ ở thời điểm chút ít vầng sáng này lập loè phản ứng đi qua, mấy vị đảo chủ thực lực mạnh nhất kia lập tức vượt qua không gian, muốn chạy ra khỏi thiên địa phong tỏa, nhưng cuối cùng nhất vẫn là đã muộn một bước, đụng đến quang văn đại trận kia, lập tức bị bắn ngược trở về.
Bảy mươi hai đảo chủ, đại biểu ột nhóm người cơ hồ mạnh nhất trong Tân Thế Giới này, hiện tại lại bị một cái đại trận thần bí vây quanh ở trong đó, không cách nào thoát khỏi.
← Ch. 1139 | Ch. 1141 → |